zhū gōng hé dá jù tiān jīn, wǎng shì wēi máng wèn hàn bīn. lǎo bìng fǔ rú wú kě yì, xuě shuāng sǐ cǎo yǒu zhòng chūn.
诸公合沓据天津,往事微茫问汉滨。老病腐儒无可意,雪霜死草有重春。
sàn huā bù fù lái tiān nǚ, zhōng jiǔ yān néng zhì shèng rén. shuí qiě shēng chén fù luó wà, wú jiā yǐ kǒng zèng shēng chén.
散花不复来天女,中酒焉能致圣人。谁且生尘赋罗袜,吾家已恐甑生尘。