bào pū zǐ yuē: ān shàng zhì mín, mò shàn yú lǐ, mí lún rén lǐ, chéng wèi qū bèi. rán guān hūn yǐn shè, hé fán suì zhī shén xié! rén lún suī yǐ yǒu lǐ wèi guì, dàn dāng lìng zú yǐ xù děng wēi ér biǎo qíng jìng, hé zài hu shēng jiàng yī ràng zhī fán zhòng, bài qǐ fǔ fú zhī wú yǐ xié! wǎng zhě tiān xià yì ān, sì fāng wú shì, hào gǔ guān zhǎng, shí huò xiū zhī, zhì nǎi jiǎng shì lěi yuè, dū yǐ chǔ tà, zhòu yè xiū xí, fèi qǐn yǔ shí. jīng shí xué zhī, yī rì shì zhī, zhí juǎn cóng shì, àn wén jǔ dòng, chù zhé zhī fá, yòu zài qí jiān, yóu yǒu guò wù, bù dé qí yì. ér yù yǐ wéi yǐ cǐ wéi shēng mín zhī cháng shì, zhì nán xíng yě. cǐ mò zǐ suǒ wèi lěi shì bù néng jǐn qí xué, dāng nián bù néng jiū qí shì zhě yě.
抱扑子曰:安上治民,莫善於礼,弥纶人理,诚为曲备。然冠婚饮射,何烦碎之甚邪!人伦虽以有礼为贵,但当令足以叙等威而表情敬,何在乎升降揖让之繁重,拜起俯伏之无已邪!往者天下乂安,四方无事,好古官长,时或修之,至乃讲试累月,督以楚挞,昼夜修习,废寝与食。经时学之,一日试之,执卷从事,案文举动,黜谪之罚,又在其间,犹有过误,不得其意。而欲以为以此为生民之常事,至难行也。此墨子所谓累世不能尽其学,当年不能究其事者也。
gǔ rén xún yú cǎo chú ráo, bó biàn tóng yáo, kuáng fū zhī yán, yóu zài zé yān. zhì yú mò zǐ zhī lùn, bù néng fēi yě. dàn qí zhāng xíng wǎng, kāi tú jìng, jiā rén shì, bèi wáng dào, bù néng qū shù ěr. zhì yú jī zàng hòu, cì lǐ fán, wèi kě qì yě.
古人询於草刍荛,博辨童谣,狂夫之言,犹在择焉。至於墨子之论,不能非也。但其张刑网,开途径,浃人事,备王道,不能曲述耳。至於讥葬厚,刺礼烦,未可弃也。
zì jiàn ān zhī hòu, wèi zhī wǔ wén, sòng zhōng zhī zhì, wù zài jiǎn bó, cǐ zé mò zǐ zhī dào, yǒu kě xíng yǐ. yú yǐ wéi sāng luàn jì píng, cháo yě wú wéi, wáng zhě suǒ zhì, zì jūn zuò gǔ. kě mìng jīng xué qià wén zhī shì, cái rèn sǔn yì, miǎn yú jū yú zhě, shǐ shān dìng sān lǐ, gē qì bú yào, cì qí yuán liú, zǒng hé qí shì, lèi jí yǐ xiāng cóng. qí fán zhòng yóu shuì, cí yì ér yì tóng zhě cún zhī, bù kě cháng xíng chú zhī. wú suǒ shāng sǔn, zú kě duàn yuē ér jǔ zhī, wù lìng shěn yǐn, fù yǒu níng zhì. qí jí xiōng qì yòng zhī wù, zǔ dòu gū zhì zhī shǔ, yì guān chē fú zhī zhì, qí zhāng biàn sè zhī měi, gōng shì zūn bēi zhī pǐn, cháo xiǎng bīn zhǔ zhī yí, jì diàn bìn zàng zhī biàn, jiāo sì dì xiá zhī fǎ, shè jì shān chuān zhī lǐ, jiē kě jiǎn shěng, wù lìng yuē jiǎn. fū yuē zé yì cóng, jiǎn zé yòng shǎo yì cóng zé bù fán, yòng shǎo zé fèi báo bù fán zé lì shì zhě wú guò yǐ, fèi báo zé diào qiú zhě wú kē yǐ. bài xiū yī ràng zhī jié, shēng jiàng pán xuán zhī róng, shǐ zú xù shì, wú lìng xiǎo suì. tiáo dié gè bié, lìng yì àn yòng.
自建安之後,魏之武文,送终之制,务在俭薄,此则墨子之道,有可行矣。余以为丧乱既平,朝野无为,王者所制,自君作古。可命精学洽闻之士,才任损益,免於拘愚者,使删定三礼,割弃不要,次其源流,总合其事,类集以相从。其烦重游说,辞异而义同者存之,不可常行除之。无所伤损,卒可断约而举之,勿令沈隐,复有凝滞。其吉凶器用之物,俎豆觚觯之属,衣冠车服之制,旗章辨色之美,宫室尊卑之品,朝飨宾主之仪,祭奠殡葬之变,郊祀禘祫之法,社稷山川之礼,皆可减省,务令约俭。夫约则易从,俭则用少;易从则不烦,用少则费薄;不烦则涖事者无过矣,费薄则调求者无苛矣。拜休揖让之节,升降盘旋之容,使足叙事,无令小碎。条牒各别,令易案用。
jīn wǔ lǐ hùn náo, zá shì fēn cuò, zhī fēn yè sàn, chóng chū hù xiàn, gèng xiāng guàn shè. jiù rú xún àn, yóu duō suǒ zhì, bó nán jiàn guǎng yì tóng wú yǐ, shū lǐ jiān shuō, suì zēng yuè zhǎng, zì fēi zhì jīng, mò bù huò mèn. chóu chú qí lù zhī qú, xī láo qún yí zhī sǒu, jiān shén lì sī, kǎo xiào pàn lì, cháng yǒu qióng nián, jìng bù huō le. zhì zhī qín kǔ, jué xián wú dì, shēn yín xún xī, qiáo cuì jué jiǎo, xiū zhī huá shǒu bù lì, fáng fèi rì yuè, fèi qì tā yè, xī kùn hòu shēng, zhēn wèi yāng yǐ. zhǎng zhì zhāng jù, duō yú běn shū. jīn ruò qì hé zá sú, cì bǐ zhǒng jì, shān xuē bù jí, kàng qí gāng, xiào qí lìng, bǐng ruò rì yuè zhī zhe míng, zhuó ruò wǔ sè zhī yǒu dìng, xī xué zhě wàn bèi zhī yì, mǐ zhū rú zhēng sòng zhī fán, jiāng lái dá zhě guān zhī, dāng měi yú jīn zhī shì zhōu yǐ. cǐ yì gǎi shāo shí qù xuè shí zhī bǐ, wú suǒ dàn nán, ér hèn hèn yú xī huái, tuī chē chí yú qù cháo jū yě.
今五礼混挠,杂饰纷错,枝分叶散,重出互见,更相贯涉。旧儒寻案,犹多所滞,驳难渐广异同无已,殊理兼说,岁增月长,自非至精,莫不惑闷。踌躇岐路之衢,悉劳群疑之薮,煎神沥思,考校判例,尝有穷年,竟不豁了。治之勤苦,决嫌无地,呻吟寻析,憔悴决角,修之华首不立,妨费日月,废弃他业,悉困後生,真未央矣。长致章句,多於本书。今若契合杂俗,次比种稷,删削不急,抗其纲,校其令,炳若日月之著明,灼若五色之有定,息学者万倍之役,弭诸儒争讼之烦,将来达者观之,当美於今之视周矣。此亦改烧石去血食之比,无所惮难,而恨恨於惜怀,推车迟於去巢居也。
rán shǒu cháng zhī tú, ér zú wén cǐ yì, bì jiāng è rán chuàng jiàn, wèi zhī kuáng shēng yǐ. fū sān wáng bù xiāng yán lè, wǔ dì bù xiāng xí lǐ, ér qí yí fēng yì sú, ān shàng zhì mín yī yě. huò gé huò yīn, sǔn yì huái shàn, hé bì dāng chéng chuán yǐ dēng shān, cè mǎ yǐ shè chuān, bèi jiǎ yǐ shēng miào táng, zhòng qiú yǐ dāng lóng shǔ hū! ruò wèi gǔ shì zhōng bù kě biàn, zé guān guǒ bù dàng dài xīn mái, yī shang bù yí gǎi luǒ tǎn yǐ.
然守常之徒,而卒闻此义,必将愕然创见,谓之狂生矣。夫三王不相沿乐,五帝不相袭礼,而其移风易俗,安上治民一也。或革或因,损益怀善,何必当乘船以登山,策马以涉川,被甲以升庙堂,重裘以当隆暑乎!若谓古事终不可变,则棺椁不当代薪埋,衣裳不宜改裸袒矣。