zhòu xián rén jì, tīng shù shēng niǎo yǔ yōu yáng, bù jué ěr gēn jǐn chè yè jìng tiān gāo, kàn yī piàn yún guāng shū juǎn, dùn lìng yǎn jiè jù kōng.
晝閒人寂,聽數聲鳥語悠揚,不覺耳根盡徹;夜靜天高,看一片雲光舒捲,頓令眼界俱空。
shì shì rú qí jú, bù zháo dé cái shì gāo shǒu rén shēng shì wǎ pén, dǎ pò le fāng jiàn zhēn kōng.
世事如棋局,不着得才是高手;人生似瓦盆,打破了方見真空。
lóng kě huàn fēi zhēn lóng, hǔ kě bó fēi zhēn hǔ, gù jué lù kě ěr róng jìn zhī bèi, bì bù kě lóng dàn rán wú yù zhī rén dǐng huò kě jí chǒng lì zhī liú, bì bù kě jiā piāo rán yuǎn yǐn zhī shì.
龍可豢非真龍,虎可搏非真虎,故爵祿可餌榮進之輩,必不可籠淡然無欲之人;鼎鑊可及寵利之流,必不可加飄然遠引之士。
yī chǎng xián fù guì, hěn hěn zhēng lái, suī dé hái shì shī bǎi suì hǎo guāng yīn, máng máng guò le, zòng shòu yì wèi yāo.
一場閒富貴,狠狠爭來,雖得還是失;百歲好光陰,忙忙過了,縱壽亦為夭。
gāo chē xián dì pì, bù rú yú niǎo jiě qīn rén. sì mǎ xǐ mén gāo, zěn shì yīng huā néng bì sú.
高車嫌地僻,不如魚鳥解親人。駟馬喜門高,怎似鶯花能避俗。
hóng zhú shāo cán, wàn niàn zì rán yàn lěng huáng liáng mèng pò, yī shēn yì shì yún fú.
紅燭燒殘,萬念自然厭冷;黃梁夢破,一身亦似雲浮。
qiān zài qí féng, wú rú hǎo shū liáng yǒu yī shēng qīng fú, zhī zài wǎn míng lú yān.
千載奇逢,無如好書良友;一生清福,只在碗茗爐煙。
péng máo xià sòng shī dú shū, rì rì yǔ shèng xián wù yǔ, shuí yún pín shì bìng? zūn lěi biān mù tiān xí dì, shí shí gòng zào huà yīn yūn, shú wèi fēi chán? xìng lái zuì dào luò huā qián, tiān dì jí wèi qīn zhěn. jī xī zuò wàng pán shí shàng, gǔ jīn jǐn shǔ fú yóu.
蓬茅下誦詩讀書,日日與聖賢晤語,誰雲貧是病?樽壘邊幕天席地,時時共造化氤氳,孰謂非禪?興來醉倒落花前,天地即為衾枕。機息坐忘盤石上,古今盡屬蜉蝣。
áng cáng lǎo hè suī jī, yǐn zhuó yóu xián, kěn tóng jī wù zhī yíng yíng ér jìng shí? yǎn jiǎn hán sōng zòng lǎo, fēng biāo zì zài, qǐ shì táo lǐ zhī zhuó zhuó ér zhēng yán!
昂藏老鶴雖飢,飲啄猶閒,肯同雞鶩之營營而競食?偃蹇寒松縱老,丰標自在,豈似桃李之灼灼而爭妍!
wú rén shì zhì yú huā liǔ làn màn zhī shí, dé qù yú shēng gē téng fèi zhī chù, nǎi shì zào huà zhī huàn jìng, rén xīn zhī dàng niàn yě. xū cóng mù luò cǎo kū zhī hòu, xiàng shēng xī wèi dàn zhī zhōng, mì dé yī xiē xiāo xī, cái shì qián kūn de tuó yuè, rén wù de gēn zōng.
吾人適志於花柳爛漫之時,得趣於笙歌騰沸之處,乃是造化之幻境,人心之盪念也。須從木落草枯之後,向聲希味淡之中,覓得一些消息,才是乾坤的橐龠,人物的根宗。
jìng chù guān rén shì, jí yī lǚ zhī xūn yōng yí qí zhī jié yì, wú fēi dà hǎi fú ōu xián zhōng wán wù qíng, suī mù shí zhī piān kū lù shǐ zhī wán chǔn, zǒng shì wú xìng zhēn rú.
靜處觀人事,即伊呂之勛庸、夷齊之節義,無非大海浮漚;閒中玩物情,雖木石之偏枯、鹿豕之頑蠢,總是吾性真如。
huā kāi huā xiè chūn bù guǎn, fú yì shì xiū duì rén yán shuǐ nuǎn shuǐ hán yú zì zhī, huì xīn chù hái qī dú shǎng.
花開花謝春不管,拂意事休對人言;水暖水寒魚自知,會心處還期獨賞。
xián guān pū zhǐ yíng, xiào chī rén zì shēng zhàng ài jìng chān jìng cháo què, tàn jié shì kōng chěng yīng xióng.
閒觀撲紙蠅,笑痴人自生障礙;靜覘競巢鵲,嘆傑士空逞英雄。
kàn pò yǒu jǐn shēn qū, wàn jìng zhī chén yuán zì xī wù rù wú huài jìng jiè, yī lún zhī xīn yuè dú míng.
看破有盡身軀,萬境之塵緣自息;悟入無壞境界,一輪之心月獨明。
mù chuáng shí zhěn lěng jiā fēng, yōng qīn shí hún mèng yì shuǎng mài fàn dòu gēng dàn zī wèi, fàng zhù chù chǐ jiá yóu xiāng.
木床石枕冷家風,擁衾時魂夢亦爽;麥飯豆羹淡滋味,放箸處齒頰猶香。
tán fēn huá ér yàn zhě, huò jiàn fēn huá ér xǐ yǔ dàn bó ér xīn zhě, huò chù dàn bó ér yàn. xū sǎo chú nóng dàn zhī jiàn, miè què xīn yàn zhī qíng, cái kě yǐ wàng fēn huá ér gān dàn bó yě.
談紛華而厭者,或見紛華而喜;語淡泊而欣者,或處淡泊而厭。須掃除濃淡之見,滅卻欣厭之情,才可以忘紛華而甘淡泊也。
" niǎo jīng xīn"" huā jiàn lèi", huái cǐ rè gān cháng, rú hé lǐng qǔ de lěng fēng yuè" shān xiě zhào"" shuǐ chuán shén", shí wú zhēn miàn mù, fāng kě bǎi tuō dé huàn qián kūn. fù guì dé yī shì chǒng róng, dào sǐ shí fǎn zēng le yī gè liàn zì, rú fù zhòng dān pín jiàn dé yī shì qīng kǔ, dào sǐ shí fǎn tuō le yī gè yàn zì, rú shì zhòng jiā. rén chéng xiǎng niàn dào cǐ, dāng jí huí tān liàn zhī shǒu ér měng shū chóu kǔ zhī méi yǐ.
"鳥驚心""花濺淚",懷此熱肝腸,如何領取得冷風月;"山寫照""水傳神",識吾真面目,方可擺脫得幻乾坤。富貴得一世寵榮,到死時反增了一個戀字,如負重擔;貧賤得一世清苦,到死時反脫了一個厭字,如釋重枷。人誠想念到此,當急回貪戀之首而猛舒愁苦之眉矣。
rén zhī yǒu shēng yě, rú tài cāng zhī lì mǐ, rú zhuó mù zhī diàn guāng, rú xuán yá zhī xiǔ mù, rú shì hǎi zhī yī bō. zhī cǐ zhě rú hé bù bēi? rú hé bù lè? rú hé kàn tā bù pò ér huái tān shēng zhī lǜ? rú hé kàn tā bù zhòng ér yí xū shēng zhī xiū?
人之有生也,如太倉之粒米,如灼目之電光,如懸崖之朽木,如逝海之一波。知此者如何不悲?如何不樂?如何看他不破而懷貪生之慮?如何看他不重而貽虛生之羞?
yù bàng xiāng chí, tù quǎn gòng bì, lěng qù lái lìng rén měng qì quán xiāo ōu fú gòng yù, lù shǐ tóng mián, xián guān qù shǐ wǒ jī xīn dùn xī.
鷸蚌相持,兔犬共斃,冷覷來令人猛氣全消;鷗鳧共浴,鹿豕同眠,閒觀去使我機心頓息。
mí zé lè jìng chéng kǔ hǎi, rú shuǐ níng wèi bīng wù zé kǔ hǎi wèi lè jìng, yóu bīng huàn zuò shuǐ. kě jiàn kǔ lè wú èr jìng, mí wù fēi liǎng xīn, zhī zài yī zhuǎn niàn jiān ěr.
迷則樂境成苦海,如水凝為冰;悟則苦海為樂境,猶冰渙作水。可見苦樂無二境,迷悟非兩心,只在一轉念間耳。
biàn yuè rén qíng, shǐ shí shū kuáng zhī zú guì bèi cháng shì wèi, fāng zhī dàn bó zhī wèi zhēn.
遍閱人情,始識疏狂之足貴;備嘗世味,方知淡泊之為真。
dì kuān tiān gāo, shàng jué péng chéng zhī zhǎi xiǎo yún shēn sōng lǎo, fāng zhī hè mèng zhī yōu xián.
地寬天高,尚覺鵬程之窄小;雲深松老,方知鶴夢之悠閒。
liǎng gè kōng quán wò gǔ jīn, wò zhù le hái dāng fàng shǒu yī tiáo zhú zhàng tiāo fēng yuè, tiāo dào shí yě yào xī jiān.
兩個空拳握古今,握住了還當放手;一條竹杖挑風月,挑到時也要息肩。
jiē xià jǐ diǎn fēi cuì luò hóng, shōu shí lái wú fēi shī liào chuāng qián yī piàn fú qīng yìng bái, wù rù chù jǐn shì chán jī.
階下幾點飛翠落紅,收拾來無非詩料;窗前一片浮青映白,悟入處儘是禪機。
hū dǔ tiān jì cǎi yún, cháng yí hǎo shì jiē xū shì zài guān shān zhōng xián mù, fāng xìn xián rén shì fú rén.
忽睹天際彩雲,常疑好事皆虛事;再觀山中閒木,方信閒人是福人。
dōng hǎi shuǐ céng wén wú dìng bō, shì shì hé xū è wàn? běi máng shān wèi shěng liú xián dì, rén shēng qiě zì shū méi.
東海水曾聞無定波,世事何須扼腕?北邙山未省留閒地,人生且自舒眉。
tiān dì shàng wú tíng xī, rì yuè qiě yǒu yíng kuī, kuàng qū qū rén shì néng shì shì yuán mǎn ér shí shí xiá yì hū? zhǐ shì xiàng máng lǐ tōu xián, yù quē chù zhī zú, zé cāo zòng zài wǒ, zuò xī zì rú, jí zào wù bù dé yǔ zhī lùn láo yì jiào kuī yíng yǐ!
天地尚無停息,日月且有盈虧,況區區人世能事事圓滿而時時暇逸乎?只是向忙裡偷閒,遇缺處知足,則操縱在我,作息自如,即造物不得與之論勞逸較虧盈矣!
" shuāng tiān wén hè lì, xuě yè tīng jī míng," dé qián kūn qīng chún zhī qì." qíng kōng kàn niǎo fēi, huó shuǐ guān yú xì," shí yǔ zhòu huó pō zhī jī.
"霜天聞鶴唳,雪夜聽雞鳴,"得乾坤清純之氣。"晴空看鳥飛,活水觀魚戲,"識宇宙活潑之機。
xián pēng shān míng tīng píng shēng, lú nèi shí yīn yáng zhī lǐ màn lǚ qiū píng guān jú xì, shǒu zhōng wù shēng shā zhī jī.
閒烹山茗聽瓶聲,爐內識陰陽之理;漫履楸枰觀局戲,手中悟生殺之機。
fāng fēi yuán lín kàn fēng máng, qù pò jǐ bān chén qíng shì tài jì mò héng máo guān yàn qǐn, yǐn qǐ yī zhǒng lěng qù yōu sī.
芳菲園林看蜂忙,覷破幾般塵情世態;寂寞衡茅觀燕寢,引起一種冷趣幽思。
huì xīn bù zài yuǎn, dé qù bù zài duō. pén chí quán shí jiān, biàn jū rán yǒu wàn lǐ shān chuān zhī shì, piàn yán zhī yǔ nèi, biàn wǎn rán jiàn wàn gǔ shèng xián zhī xīn, cái shì gāo shì de yǎn jiè, dá rén de xiōng jīn.
會心不在遠,得趣不在多。盆池拳石間,便居然有萬里山川之勢,片言隻語內,便宛然見萬古聖賢之心,才是高士的眼界,達人的胸襟。
xīn yǔ zhú jù kōng, wèn shì fēi hé chù ān jiǎo? mào xié sōng gòng shòu, zhī yōu xǐ wú yóu shàng méi.
心與竹俱空,問是非何處安腳?貌偕松共瘦,知憂喜無由上眉。
qū yán suī nuǎn, nuǎn hòu gèng jué hán wēi shí zhè néng gān, gān yú biàn shēng kǔ qù. hé sì yǎng zhì yú qīng xiū ér yán liáng bù shè, qī xīn yú dàn bó ér gān kǔ jù wàng, qí zì dé wèi gèng duō yě.
趨炎雖暖,暖後更覺寒威;食蔗能甘,甘余便生苦趣。何似養志於清修而炎涼不涉,棲心於淡泊而甘苦俱忘,其自得為更多也。
xí yōng fēi huā luò xù, zuò lín zhōng jǐn xiù tuán yīn lú pēng bái xuě qīng bīng, áo tiān shàng líng lóng yè suǐ.
席擁飛花落絮,坐林中錦繡團裀;爐烹白雪清冰,熬天上玲瓏液髓。
yì tài xián qíng, wéi qī zì shàng, hé shì chù xiū biān fú qīng biāo ào gǔ, bù yuàn rén lián, wú láo duō mǎi yān zhī.
逸態閒情,惟期自尚,何事處修邊幅;清標傲骨,不願人憐,無勞多買胭脂。
tiān dì jǐng wù, rú shān jiān zhī kōng cuì, shuǐ shàng zhī lián yī, tán zhōng zhī yún yǐng, cǎo jì zhī yān guāng, yuè xià zhī huā róng, fēng zhōng zhī liǔ tài. ruò yǒu ruò wú, bàn zhēn bàn huàn, zuì zú yǐ yuè rén xīn mù ér huō rén xìng líng. zhēn tiān dì jiān yī miào jìng yě.
天地景物,如山間之空翠,水上之漣漪,潭中之雲影,草際之煙光,月下之花容,風中之柳態。若有若無,半真半幻,最足以悅人心目而豁人性靈。真天地間一妙境也。
" lè yì xiāng guān qín duì yǔ, shēng xiāng bù duàn shù jiāo huā", cǐ shì wú bǐ wú cǐ dé zhēn jī." yě sè gèng wú shān gé duàn, tiān guāng cháng yǔ shuǐ xiàng lián", cǐ shì chè shàng chè xià de zhēn yì. wú rén shí shí yǐ cǐ jǐng xiàng zhù zhī xīn mù, hé huàn xīn sī bù huó pō, qì xiàng bù kuān píng!
"樂意相關禽對語,生香不斷樹交花",此是無彼無此得真機。"野色更無山隔斷,天光常與水相連",此是徹上徹下得真意。吾人時時以此景象注之心目,何患心思不活潑,氣象不寬平!
hè lì xuě yuè shuāng tiān xiǎng jiàn qū dài fū xǐng shí zhī jī liè ōu mián chūn fēng nuǎn rì, huì zhī táo chù shì zuì lǐ zhī fēng liú.
鶴唳、雪月、霜天、想見屈大夫醒時之激烈;鷗眠、春風、暖日,會知陶處士醉里之風流。
huáng niǎo qíng duō, cháng xiàng mèng zhōng hū zuì kè bái yún yì lǎn, piān lái pì chù mèi yōu rén.
黃鳥情多,常向夢中呼醉客;白雲意懶,偏來僻處媚幽人。
qī chí péng hù, ěr mù suī jū ér shén qíng zì kuàng jié nà shān wēng, yí wén suī lüè ér yì niàn cháng zhēn.
棲遲蓬戶,耳目雖拘而神情自曠;結納山翁,儀文雖略而意念常真。
mǎn shì qīng fēng mǎn jǐ yuè, zuò zhōng wù wù jiàn tiān xīn yī xī liú shuǐ yī shān yún, xíng chù shí shí guān miào dào.
滿室清風滿幾月,坐中物物見天心;一溪流水一山雲,行處時時觀妙道。
pào fèng pēng lóng, fàng zhù shí yǔ jī yán wú yì xuán jīn pèi yù, chéng huī chù gòng wǎ lì hé shū.
炮鳳烹龍,放箸時與虀鹽無異;懸金佩玉,成灰處共瓦礫何殊。
" sǎo dì bái yún lái", cái zhe gōng fū biàn qǐ zhàng. záo chí míng yuè rù, néng kōng jìng jiè zì shēng míng.
"掃地白雲來",才着工夫便起障。「鑿池明月入」,能空境界自生明。
zào huà huàn zuò xiǎo ér, qiè mò shòu qú xì nòng tiān dì wán wèi dà kuài, xū yào rèn wǒ lú chuí.
造化喚作小兒,切莫受渠戲弄;天地丸為大塊,須要任我爐錘。
xiǎng dào bái gǔ huáng quán, zhuàng shì zhī gān cháng zì lěng zuò lǎo qīng xī bì zhàng, sú liú zhī xiōng cì yì xián.
想到白骨黃泉,壯士之肝腸自冷;坐老清溪碧嶂,俗流之胸次亦閒。
yè mián bā chǐ, rì dàn èr shēng, hé xū bǎi bān jì jiào shū dú wǔ chē, cái fèn bā dǒu, wèi wén yī rì qīng xián.
夜眠八尺,日啖二升,何須百般計較;書讀五車,才分八斗,未聞一日清閒。