strong huā shén miào gū fén tóng sǎ lèi lú gōu qiáo fēn dào gè yáng biāo strong
花神庙孤坟同洒泪 芦沟桥分道各扬镳
jīng shī fán huá mǐ lì, jiǎ yú tiān xià. dú chéng zhī dōng nán yǒu yī jǐn qiū dūn, shàng yǒu tíng, míng táo rán tíng, bǎi nián qián shuǐ bù láng jiāng zǎo suǒ jiàn. sì wéi yuǎn tiào, shù shí lǐ chéng chí cūn luò, jǐn zài mù qián, bié yǒu xiāo sǎ chū chén zhī zhì. tíng zuǒ jìn huā shén miào, mián zhú wèi qiáng, yì yǒu xiǎo tíng. tíng wài gū fén sān chǐ, chūn shí zàng huā yú cǐ, huò chuán mǒu jiào shū mái yù zhī suǒ. nà nián chūn wéi bǎng hòu, cháo yì jǔ xíng hóng cí kē, yīn cǐ gè dào gōng chē, chí liú guān wàng, bù jìn chū dōu.
京师繁华靡丽,甲于天下。独城之东南有一锦秋墩,上有亭,名陶然亭,百年前水部郎江藻所建。四围远眺,数十里城池村落,尽在目前,别有潇洒出尘之致。亭左近花神庙,绵竹为墙,亦有小亭。亭外孤坟三尺,春时葬花于此,或传某校书埋玉之所。那年春闱榜后,朝议举行鸿词科,因此各道公车,迟留观望,不尽出都。
cǐ shū shàng huí suǒ biǎo wéi chī zhū, xì dōng yuè rén, zì shí jiǔ suì lǐng xiāng jiàn hòu, yóu lì dà jiāng nán běi, yǒu dēng tài huá, dōng shàng tài shān. zǔ shì zhì qì gài jī áng, huán zi yě xìng qíng qī cè, chī zhū jiān ér yǒu zhī. wén zhāng zēng mìng, duì cè jì bìn yú zhǔ sī, shàng shū fù shāng hū zhí zhèng. cǐ fān zhào shì cí kē, yīn xié chuāng yǒu wàn shù cháng tóng yù yuán tōng guān zhōng, tuō cí bìng shǔ, lǐ sú tǔ gài píng bú jiàn. zuǒ tú yòu shǐ, zhāo xī zì yú.
此书上回所表韦痴珠,系东越人,自十九岁领乡荐后,游历大江南北,酉登太华,东上泰山。祖士稚气概激昂,桓子野性情凄恻,痴珠兼而有之。文章憎命,对策既摈于主司,上书复伤乎执政。此番召试词科,因偕窗友万庶常;同寓圆通观中,托词病暑,礼俗土概屏不见。左图右史,朝夕自娱。
guāng yīn yì dù, hū hū qiū shēn, xiāng sī jī chóu, bǎi wú liáo lài. hū xiǎng qǐ táo rán tíng dì gāo jìng kuàng, kě yǐ pái tà xiōng jīn, yě bù zhāo shù cháng tóng wǎng, zhǐ dài suí shēn xiǎo tóng, míng huàn tū tóu, gù chē chū chéng, yī jìng wǎng jǐn qiū dūn lái. yáo wàng cán liǔ chuí sī, hán lú piāo xù, yí lù dào yě yí rán. bù yī huì, dào le dūn qián, jiàn yǒu wǔ liù liàng gāo ān chē, xiē zài miào mén zuǒ yòu. tū tóu yǐ jīng xià chē, qǔ guò jiǎo tà, chī zhū biàn màn màn xià chē lái, bù xíng shàng dūn.
光陰易度,忽忽秋深,乡思羁愁,百无聊赖。忽想起陶然亭地高境旷,可以排拓胸襟,也不招庶常同往,只带随身小童,名唤秃头,雇车出城,一径往锦秋墩来。遥望残柳垂丝,寒芦飘絮,一路倒也夷然。不一会,到了墩前,见有五六辆高鞍车,歇在庙门左右。秃头已经下车,取过脚踏,痴珠便慢慢下车来,步行上墩。
gāng dào huā shén miào mén kǒu, yíng miàn zǒu chū yī qún rén, dāng tóu yí gè měi shào nián, fú shì shén dōu, miàn ruò guān yù, chún ruò tú zhū, mù guāng méi cǎi, yì yì dòng rén. kàn tā nián jì, bù guò èr shí yú suì. suí hòu liǎng rén, dōu yǒu sān shí xǔ, yě zì jǔ zhǐ xián yǎ. qián hòu sì gè xiàng gōng gēn zhe, shuō shuō xiào xiào. yòu yǒu yí gè xiǎo tóng, pěng zhe bài xiá. chī zhū xié tū tóu shǎn guò yī biān, jǔ mù qiáo nà shào nián, nà wèi shào nián yě jiāng chī zhū wàng le yī wàng, xiàng qián qù le.
刚到花神庙门口,迎面走出一群人,当头一个美少年,服饰甚都,面若冠玉,唇若涂朱,目光眉彩,奕奕动人。看他年纪,不过二十余岁。随后两人,都有三十许,也自举止娴雅。前后四个相公跟着,说说笑笑。又有一个小僮,捧着拜匣。痴珠偕秃头闪过一边,举目瞧那少年,那位少年也将痴珠望了一望,向前去了。
chī zhū zhí děng nà yī qún rén dōu chū le mén, rán hòu huǎn bù jìn dé mén lái. bái yún suǒ jìng, huáng yè duī jiē, biàn yóu qū lán zǒu shàng. jiàn diàn bì zuǒ xiāng, mò shěn lín lí, yī bǐ sū zì cǎo shū, xiě le yī shǒu qī lǜ. biàn niàn dào:
痴珠直等那一群人都出了门,然后缓步进得门来。白云锁径,黄叶堆阶,便由曲栏走上。见殿壁左厢,墨沈淋漓,一笔苏字草书,写了一首七律。便念道:
" yún yīn sè sè bàng gāo chéng, xián kòu chán fēi xìn bù xíng.
“云陰瑟瑟傍高城,闲叩禅扉信步行。
shuǐ jìn wàn lú chuī xù luàn, tiān kōng yī yàn bǐ rén qīng.
水近万芦吹絮乱,天空一雁比人轻。
shū zhōng xiǎng shì jīng shuāng zǎo, wǎn shì chén duō zā dì shēng.
疏钟响似惊霜早,晚市尘多匝地生。
jì mò dú lián huāng zhǒng zài, mái xiāng mái yù zǒng duō qíng!"
寂寞独怜荒冢在,埋香埋玉总多情!”
chī zhū kàn le yī biàn, yà dào:" zhè shǒu shī gāo huá qīng shuǎng, bì shì qǐ xiān chū mén nà wèi shào nián tí de." zài kàn luò kuǎn, shì" fù chuān hé shēng", yě bù zhī qí xìng míng. zhèng zì dāi xiǎng, zhī jiàn yí gè shā mí cóng diàn hòu zǒu chū lái.
痴珠看了一遍,讶道:“这首诗高华清爽,必是起先出门那位少年题的。”再看落款,是“富川荷生”,也不知其姓名。正自呆想,只见一个沙弥从殿后走出来。
chī zhū yīn xiàng qián xiāng jiàn, suí wèn tā:" kě rèn de tí shī zhè rén?" shā mí dào:" zhè wèi lǎo yé xìng hán, shí cháng lái zán men zhè lǐ guàng, táo rán tíng shàng yě yǒu tā tí de shī, què bù zhī dào guān míng zhù zhái." chī zhū dào:" zhè shǒu shī hǎo de hěn, shì gè cái zǐ zhī bǐ. nǐ duì rǔ shī fù jiǎng, qiān wàn hù xī zhe, bié tú mǒ le." shā mí dā yìng le, biàn suí chī zhū lǐ yí shàng táo rán tíng lái. mǎn bì lín láng, chī zhū yīn yù dú hé shēng de shī, qiě xiān kàn kuǎn. hū jiàn zuǒ bì qī lǜ yī shǒu, kuǎn shū" chūn rì kǔn zhī xiāng qǐ yún zhú xiān zhì xiá zhū láng, xiū xiē yú cǐ." hòu miàn shū" hé shēng zuì bǐ" sì zì, bù jīn dà xiào, biàn lǎng yín dào:
痴珠因向前相见,随问他:“可认得题诗这人?”沙弥道:“这位老爷姓韩,时常来咱们这里逛,陶然亭上也有他题的诗,却不知道官名住宅。”痴珠道:“这首诗好得很,是个才子之笔。你对汝师父讲,千万护惜着,别涂抹了。”沙弥答应了,便随痴珠逦迤上陶然亭来。满壁琳琅,痴珠因欲读荷生的诗,且先看款。忽见左壁七律一首,款书“春日捆芝香、绮云、竹仙、稚霞诸郎,修楔于此。”后面书“荷生醉笔”四字,不禁大笑,便朗吟道:
" jiù shí yān cǎo jiù shí lóu, yòu xiàng jiāng tíng kuài xiē yóu.
“旧时烟草旧时楼,又向江亭快楔游。
chén hǎi qín zūn xiāo kuài lěi, chūn chéng xiě yàn xǔ gōu liú.
尘海琴樽销块垒,春城写燕许勾留。
táo huā rú xuě qiān guī mǎ, xiāng shuǐ lián tiān fàn bái ōu.
桃花如雪牵归马,湘水连天泛白鸥。
dú shàng jǐn qiū dūn shàng wàng, xiāo xiāo mù yǔ bù shèng chóu!"
独上锦秋墩上望,萧萧暮雨不胜愁!”
chī zhū xiǎng dào:" cǐ rén qīng kuáng bá sú, xiāo sǎ bù jī, yì kě gài jiàn. xī xiāng féng bù xiāng shí, fù cǐ yī duàn wén zì yuán le!" chén yín liáng jiǔ, xiàng shā mí yào le bǐ yàn, tián tái chéng lù cí yī què yún:
痴珠想道:“此人清狂拔俗,潇洒不羁,亦可概见。惜相逢不相识,负此一段文字缘了!”沉吟良久,向沙弥要了笔砚,填《台城路》词一阕云:
xiāo xiāo luò yè xī fēng qǐ, jǐ piàn duàn yún cán liǔ. cǎo méi héng táng, tái fēng gǔ chà, cái jì jiù yóu
萧萧落叶西风起,几片断云残柳。草没横塘,苔封古刹,才记旧游
xié shǒu. bù kān huí shǒu. xiǎng yǐ mǎ cuī shī, tīng yīng zài jiǔ. zhuǎn yǎn qī liáng, xū táng dú bù chí huái
携手。不堪回首。想倚马催诗,听莺载酒。转眼凄凉,虚堂独步迟徊
jiǔ! hé rén gāo yín cí pàn, diào xīn bēi rú yù, gū fén rú dòu? sān chǐ tóng guān, yī bēi mài fàn,
久!何人高吟词畔,吊新碑如玉,孤坟如斗?三尺桐棺,一杯麦饭,
liào dé fāng xīn bù xiǔ. lí huái gè yǒu. jǐn lèi duò chūn qián, hún xiāo qiū hòu. gǎn kǎi bēi gē, wèn huā shén
料得芳心不朽。离怀各有。尽泪堕春前,魂销秋后。感慨悲歌,问花神
zhī fǒu?
知否?
zì yín yī biàn, fù shū kuǎn yún:" dōng yuè chī zhū, qiū rì yóu jǐn qiū dūn, dú fù chuān hé shēng táo rán tíng huā shén miào shī, chéng chù xián qíng, yǐ shēng hé zhī." xiě wán, biàn zhì bǐ xiào xiàng shā mí dào:" hán lǎo yé zài lái, rǔ dāng yǐ wǒ cǐ cí zhì zhī, xiū yào wàng le." shā mí yì hán xiào dā yìng, dì shàng chá lái.
自吟一遍,复书款云:“东越痴珠,秋日游锦秋墩,读富川荷生陶然亭花神庙诗,枨触闲情,倚声和之。”写完,便掷笔笑向沙弥道:“韩老爷再来,汝当以我此词质之,休要忘了。”沙弥亦含笑答应,递上茶来。
chī zhū wū zì duó lái duó qù, qiáo dōng qiáo xī. tū tóu dào:" lǎo yé, nǐ kàn tiān yào xià yǔ, wǒ men huí qù, lù yuǎn zhe lǐ." chī zhū yǎng shǒu yī kàn, dōng běi shàng hēi yún bù mǎn, suì wú xīn jiǔ liú, jí máng xià dūn, shàng chē ér qù. zhè qiě àn xià.
痴珠兀自踱来踱去,瞧东瞧西。秃头道:“老爷,你看天要下雨,我们回去,路远着哩。”痴珠仰首一看,东北上黑云布满,遂无心久留,急忙下墩,上车而去。这且按下。
què shuō hé shēng, zhè rì zì jǐn qiū dūn jìn chéng, yǐ yǒu sān xià duō zhōng. yí lù xiāo xiāo shū shū, luò qǐ xì yǔ lái. tóng háng yī wèi xiè xiǎo lín shì yù, yī wèi zhèng zhòng chí tài shǐ, shì yù yīn zhāo hé shēng xié sì dàn xiǎo yǐn gù qū shān fáng. zhèng shàng dēng dǔ jiǔ, zhī jiàn qīng píng huí dào:" lǎo cāng tóu lái jiē lǎo yé huí qù, shuō' míng jīng lüè jūn yíng zhāo kāi, sòng lái jīng lüè shū xìn, bìng pìn jīn sān bǎi liǎng, xiàn zài yù chù, hòu lǎo yé chéng jiǎo, qiě yǒu huà miàn huí.'" hé shēng chí yí dào:" míng jié xiāng qù suì guà yìn shí, yuán yù yāo wǒ rén mù, wǒ bǐ shí yīn chūn wéi zài ěr, wǎn cí xiè qù. jīn yǒu shū lái, xiǎng bì hái wèi zhè shì, dàn jiào wǒ zěn yàng chù ne?" shì yù dào:" xiàn zài cí kē jì zǔ yú shí jiān, guī lù yòu gěng yú fēng huǒ, hé bù chéng cǐ jī huì chū dōu, wèi wéi bù kě." yī miàn cuī gēn bān shàng cài. hé shēng lì qǐ shēn dào:" cài yǐ yǒu le. èr jūn xié zhū láng duō yǐn shù bēi, xiǎo dì qiě gào cí huí qù yī kàn." shì yù yě bù qiǎng liú, fēn fù tí dēng, sòng chū dà mén, kàn guò shàng chē fāng cái jìn qù.
却说荷生,这日自锦秋墩进城,已有三下多钟。一路萧萧疏疏,落起细雨来。同行一为谢小林侍御,一为郑仲池太史,侍御因招荷生携四旦小饮顾曲山房。正上灯赌酒,只见青萍回道:“老苍头来接老爷回去,说‘明经略军营招开,送来经略书信,并聘金三百两,现在寓处,候老爷呈缴,且有话面回。’”荷生迟疑道:“明节相去岁挂印时,原欲邀我人幕,我彼时因春闱在迩,婉辞谢去。今有书来,想必还为这事,但教我怎样处呢?”侍御道:“现在词科既阻于时艰,归路又梗于烽火,何不乘此机会出都,未为不可。”一面催跟班上菜。荷生立起身道:“菜已有了。二君偕诸郎多饮数杯,小弟且告辞回去一看。”侍御也不强留,吩咐提灯,送出大门,看过上车;方才进去。
kàn guān tīng zhe: zhè míng jīng lüè míng lù, běn shì guó jiā xūn qī, lěi shì zān yīng, nián fāng sì shí wǔ suì. gōng mǎ xián shú, tāo lüè jīng tōng, ér qiě xià shì lǐ xián, háo wú jiāo shē qì xí. wǔ nián qián yǔ hán hé shēng de lǎo shī sān biān zǒng zhì wāng hóng yóu xiān shēng yī tóng chū shǐ xī yù. jiāng zǒng zhì lǚ lǚ yán jí, shēng píng dé yì mén shēng wéi yǒu hé shēng yī rén, wén zhāng cí fù, suī bù guò rén, ér qì yǔ hóng shēn, cái shí gāo yuǎn céng zài qín wáng mù fǔ zuǒ zhì jūn shū, yì yù zhāo zhī mù zhōng, yòu kǒng qí bù shòu jī shù. bǐ shí míng jīng lüè yǐ cún zài xīn zhōng. hòu lái wō kòu gōu jié xī yù huí bù zuò luàn, sì fāng dāo bīng chǔn dòng, mín bù liáo shēng, jiāng gōng fèng mìng fáng hǎi. míng gōng fèng mìng jīng lüè xī chuí. lín bié shí, jīng lüè xiàng wāng gōng qiú jiàn rén cái, jiāng gōng yòu bǎ hé shēng shuō qǐ, jīng lüè lì shí yù pìn tóng háng. hé shēng yīn yào yīng hóng cí kē, bù kěn tóng wǎng, jīng lüè xīn pō chàng chàng. bù liào huí bù rì gèng chāng jué, jīng lüè zhù bīng tài yuán, yī miàn fáng biān, yī miàn diào dù hé nán jūn wù, jiē jì liǎng hú liǎng jiāng liǎng guǎng gè dào liáng xiǎng, kòng zhì xī nán, chū rù qián gǔ, rì yǐ yì wàn jì. yǔ shū páng wǔ, suǒ yǒu suí dài wén wǔ jí liú yíng chāi shǐ gè guān, suī gè yǒu suǒ cháng, què wú zhǔ chí quán jú qì liàng, yīn xiǎng qǐ hé shēng shì jiāng gōng shǎng jiàn de, bì dìng bù chà. jìn zhī cí kē tíng zhǐ, yīn zhì shū quàn jià.
看官听着:这明经略名禄,本是国家勋戚,累世簪缨,年方四十五岁。弓马娴熟,韬略精通,而且下士礼贤,毫无骄奢气习。五年前与韩荷生的老师、三边总制汪鸿猷先生一同出使西域。江总制屡屡言及,生平得意门生惟有荷生一人,文章词赋,虽不过人,而气宇宏深,才识高远.曾在秦王幕府佐治军书,意欲招之幕中,又恐其不受羁束。彼时明经略已存在心中。后来倭寇勾结西域回部作乱,四方刀兵蠢动,民不聊生,江公奉命防海。明公奉命经略西陲。临别时,经略向汪公求荐人才,江公又把荷生说起,经略立时欲聘同行。荷生因要应鸿词科,不肯同往,经略心颇怅怅。不料回部日更猖獗,经略驻兵太原,一面防边,一面调度河南军务,接济两湖、两江、两广各道粮饷,控制西南,出入钱谷,日以亿万计。羽书旁午,所有随带文武及留营差使各官,虽各有所长,却无主持全局器量,因想起荷生是江公赏鉴的,必定不差。近知词科停止,因致书劝驾。
hé shēng zì jiù là rù dōu, qì jīn yǐ jiǔ yuè yuè, rùn bǐ zhī juàn, tán mù zhī jīn, dào shǒu suí jǐn zhèng kǔ náng kōng, dé cǐ jī yuán, yì zì yuàn yì, suì dìng yú jiǔ yuè shí èr rì chū dōu. hé shēng cǐ xíng, shì míng jīng lüè dūn qǐng qù de, zì rán yǒu xǔ duō dà lǎo guān jí tóng nián gù jiù sòng jìn jìng zhāng zǔ xí, zì zhāng yì mén zhì shēng gōu qiáo, chē mǎ luò yì. nà hé shēng réng shì shū shū luò luò de, dài le lǎo cāng tóu jiǎ zhōng, xiǎo tóng xuē qīng píng, bìng xīn shōu cháng suí suǒ ān wēng shèn, yí lù chóu yìng, dào de lú gōu qiáo, yǐ shì wèi mò shēn chū shí hòu.
荷生自旧腊入都,迄今已九阅月,润笔之绢,谈墓之金,到手随尽;正苦囊空,得此机缘,亦自愿意,遂定于九月十二日出都。荷生此行,是明经略敦请去的,自然有许多大老官及同年故旧送赆敬、张祖席,自彰义门至声沟桥,车马络绎。那荷生仍是疏疏落落的,带了老苍头贾忠,小童薛青萍,并新收长随索安、翁慎,一路酬应,到得芦沟桥,已是未末申初时候。
gāng zhì lǚ diàn, shì zhí mén kǒu yōng jǐ bù kāi, jiāng chē tíng zhù. zhī jiàn duì miàn diàn zhōng yī xiǎo chōng fú shì yī rén shàng chē, yī fú suī bù shí fēn huá měi, ér yīng shuǎng zhī qì jiàn yú méi yǔ, qiě miàn shú de hěn, yī shí què xiǎng bù qǐ nà lǐ jiàn guò. zhèng zài níng sī, xiè shì yù jí yī bān tóng xiāng jīng guān, hái yǒu chūn qìng bù lián xǐ bù xiàng gōng men, yī qí yíng chū, biàn jí máng tiào xià chē lái. shì wǎn jí zài háng guǎn chàng yǐn tōng xiāo.
刚至旅店,适值门口拥挤不开,将车停住。只见对面店中一小憧伏侍一人上车,衣服虽不十分华美,而英爽之气见于眉宇,且面熟得很,一时却想不起那里见过。正在凝思,谢侍御及一班同乡京官,还有春庆部、联喜部相公们,一齐迎出,便急忙跳下车来。是晚即在行馆畅饮通宵。
cì rì qǐ shēn, wǔ hòu zhǎng xīn diàn dǎ jiān. dào de fáng zhōng, jiàn xīn tú fěn bì shàng yǒu shī yī shǒu, kuǎn shū" jiǔ yuè shí èr rì, wéi chī zhū chū dōu, jì zì bǐng shēn, sù cǐ shí dù yǐ. gǎn huái dé jù, bù jì gōng zhuō yě." xiǎng dào:" zhè wéi chī zhū bù jiù shì shí nián qián shàng nà píng wō shí cè zhè rén me?" yīn lǎng sòng dào:
次日起身,午后长新店打尖。到得房中,见新涂粉壁上有诗一首,款书“九月十二日,韦痴珠出都,计自丙申,宿此十度矣。感怀得句,不计工拙也。”想道:“这韦痴珠不就是十年前上那《平倭十策》这人么?”因朗诵道:
" cán qiū shū yù jǐn, kè zi kǔ xíng yì. xíng xíng qǐ dé yǐ, wàn gǎn zài xīn qǔ! fú yún zhōng rì
“残秋倏欲尽,客子苦行役。行行岂得已,万感在心曲!浮云终日
xián. juàn niǎo bù dé sù. jì mén yān shù duō, lú gōu shuǐ liú zhuó. huí shǒu wàng xī shān, cāng cāng nài hán lǜ."
闲。倦鸟不得宿。蓟门烟树多,芦沟水流浊。回首望西山,苍苍耐寒绿。”
kàn bì, tàn yī kǒu qì, xiǎng dào:" cǐ shī piāo piāo yù xiān, rán yì yù zhī yì, jiàn yú yán biǎo. cái rén bù yù, qiān gǔ rú sī!" yīn chù qǐ zuó rì suǒ jiàn de rén," bù zhī shì fǒu cǐ jūn? kàn tā yì xù suī shén wú liáo, qì gài què hái jiàn wù. wǒ zhè huí chū dōu, hǎo xiàng bǐ tā qiáng duō, qí shí lún luò tiān yá, yī rén zuò jì, zhèng fù tóng bìng xiāng lián yě!" wù zuò bàn shǎng, zhī jiàn suǒ ān huí dào:" hù sòng yíng biàn qǐng lǎo yé jīn rì jiān hòu huàn jiào." hé shēng xiǎng le yī huí, shuō dào:" zuò jiào shén hǎo, zuó tiān wù le bàn zhàn, jīn rì zhe tā men duō bèi liǎng bān fū, gǎn shàng zhèng zhàn, rǔ men chí dào dōu bù fáng ne."
看毕,叹一口气,想道:“此诗飘飘欲仙,然抑郁之意,见于言表。才人不遇,千古如斯!”因触起昨日所见的人,“不知是否此君?看他意绪虽甚无聊,气概却还见兀。我这回出都,好像比他强多,其实沦落天涯,依人作计,正复同病相怜也!”兀坐半晌,只见索安回道:“护送营弁请老爷今日尖后换轿。”荷生想了一回,说道:“坐轿甚好,昨天误了半站,今日着他们多备两班夫,赶上正站,汝们迟到都不妨呢。”
kàn guān, nǐ dào hé shēng yào gǎn zhèng zhàn, shì hé yì sī? tā jì qǐ lú gōu qiáo shàng chē nà rén shì zài huā shén miào mén kǒu zhù yì qiáo tā de, cǐ kè yīn rén xiǎng shī, yīn shī xiǎng rén, hèn bù yī xià wèn míng. qǐ zhī chī zhū zài dōu rì jiǔ, zī fǔ gào qìng, shēng píng yòu jiè jiè bù kěn gài rén cǐ fān chū dōu, yīn shǎn xī shì jiù yóu zhī dì, qiě yǔ liǎng chuān tián jié dù gōng zǐ yǒu tóng yóu cǎo táng zhī yuē, jué jì yóu jìn rén qín, yóu qín rén shǔ. bǎ xiāng lù shū jí, gài tuō wàn shù cháng shōu guǎn, zì yǔ tū tóu dài yī fù pū gài, yī lǐng pí páo, zì jīng dào shǎn èr shí liù zhàn, yǔ chē fū yuē dìng, jiān chéng qián jìn. nǐ dào hé shēng dà duì rén mǎ, nà lǐ gǎn děi shàng tā? zhèng shì:
看官,你道荷生要赶正站,是何意思?他记起芦沟桥上车那人.是在花神庙门口注意瞧他的,此刻因人想诗,因诗想人,恨不一下问明。岂知痴珠在都日久,资斧告罄,生平又介介不肯丐人;此番出都,因陕西是旧游之地,且与两川田节度公子有同游草堂之约,决计由晋人秦,由秦人蜀。把箱簏书籍,概托万庶常收管,自与秃头带一付铺盖,一领皮袍,自京到陕二十六站,与车夫约定,兼程前进。你道荷生大队人马,那里赶得上他?正是:
dà hǎi piāo píng, lí hé wú dìng.
大海飘萍,离合无定。
wàn lǐ bǐ lín, liǎng xīn xiāng yìn.
万里比邻,两心相印。
dào dǐ hé shēng chī zhū zōng jī ruò hé, qiě suǒ xià huí fēn jiě.
到底荷生、痴珠踪迹若何,且所下回分解。