strong yì jiù rén juàn fǎng cháng ān huā kāi jiàn yán zhāo yóu lì xiāng yuàn strong
忆旧人倦访长安花 开饯筵招游荔香院
huà shuō chī zhū dān chē qǐ xíng, bù rì yǐ dǐ tóng guān. xí záo chǐ zài dào xiāng yáng jì zi xùn chóng lái bà shuǐ, yí lù liú lián fēng jǐng, zhuī sù nián huá, hū rán ér xǐ, hū rán ér bēi, suī zhōng rì wù zuò chē zhōng, bù fā yī yǔ, qí shí lián piān lěi dú, yě xiě bù liǎo tā xiōng zhōng qíng xù, biàn kǒu zhàn yī jué dào:
话说痴珠单车起行,不日已抵潼关。习凿齿再到襄阳.蓟子训重来灞水,一路流连风景,追溯年华,忽然而喜,忽然而悲,虽终日兀坐车中,不发一语,其实连篇累牍,也写不了他胸中情绪,便口占一绝道:
" cāng máng xiān zhǎng qiū, yáo luò bà qiáo liǔ.
“苍茫仙掌秋,摇落灞桥柳。
jǐn sè jiè huá nián, yù yǔ bēi zài kǒu."
锦瑟借华年,欲语碑在口。”
yín bì, kuì rán cháng tàn.
吟毕,喟然长叹。
tū tóu zhèng zài chē tóu dǎ dūn, hū rán huí tóu dào:" cǐ qù cháng ān, zhǐ yǒu shí lǐ duō lù, lǎo yé jìn chéng, hé chǔ xiè chē ne?" chī zhū xiǎng dào:" xī ān jǐn yǒu gù jiù, dàn wú gù rǎo rén, yòu hé kǔ ne?" biàn shuō dào:" zán men jìn chéng zhǎo diàn ba." zhuǎn shùn chē dào dōng mén, gāng jìn wèng chéng, hū jiàn cóng chéng nèi lái le yī chē, chē nèi zuò zhe yī rén, dìng jīng yī kàn, yuán lái shì yī gù rén, xìng wáng, zì shù yù, xì cháng ān wáng tài fù zhǎng sūn, yǔ chī zhū tóng nián zhè rì yào wǎng chéng wài tàn qīn, shì yǔ chī zhū xiāng zhí. liǎng biān jí máng tiào xià chē lái, huān rán dào gù.
秃头正在车头打吨,忽然回头道:“此去长安,只有十里多路,老爷进城,何处卸车呢?”痴珠想道:“西安尽有故旧,但无故扰人,又何苦呢?”便说道:“咱们进城找店吧。”转瞬车到东门,刚进瓮城,忽见从城内来了一车,车内坐着一人,定睛一看,原来是一故人,姓王,字漱玉,系长安王太傅长孙,与痴珠同年;这日要往城外探亲,适与痴珠相值。两边急忙跳下车来,欢然道故。
shù yù yīn wèn dào:" qián yuè jiē wàn shì jiàn xìn, zhī wú jiàn yǒu shǔ dào zhī yóu, bù xiǎng jīn rì biàn dào, rú hé zǒu de zhè bān kuài? dàn rú jīn nà lǐ xiè chē ne?" chī zhū wèi dá tū tóu zài bàng dào:" lǎo yé yào zhǎo diàn lī." dù yù dào:" qǐ yǒu cǐ lǐ. nán dào xī ān xǔ duō xiāng hǎo, dōu bù zú yāo wú xiōng xià tà me?" chī zhū xiào dào:" bú shì zhè bān shuō, xiǎo dì jí yù rén chuān, nǐ yú cǐ shí jìng bù fèng fǎng, qí huí shǎn shí zài yǔ gù rén zuò shí rì zhī huān." shù yù xiào zhe fēn fù gēn rén dào:" nǐ men gǎn jǐn fēi mǎ huí jiā cì hou." yī miàn shuō, yī miàn fú zhe chī zhū de shǒu dào:" wǒ men tóng zuò yī chē, hǎo shuō huà xiē. nǐ de chē jiào guǎn jiā zuò zhe, màn màn de gēn lái ba."
漱玉因问道:“前月接万世见信,知吾见有蜀道之游,不想今日便到,如何走得这般快?但如今那里卸车呢?”痴珠未答.秃头在傍道:“老爷要找店哩。”杜玉道:“岂有此理。难道西安许多相好,都不足邀吾兄下榻么?”痴珠笑道:“不是这般说,小弟急欲人川,拟于此时竟不奉访,俟回陕时再与故人作十日之欢。”漱玉笑着吩咐跟人道:“你们赶紧飞马回家伺候。”一面说,一面拂着痴珠的手道:“我们同坐一车,好说话些。你的车叫管家坐着,慢慢的跟来吧。”
yuán lái shù yù jiā zhōng yǒu yī zuò yuán tíng, shì tài fù yǔ gào hòu yí yǎng zhī dì, jí qí qū zhé, míng yuē suì yuán. tài fù kāi fǔ nán biān shí, chī zhū shàng yòu, zuì wéi tài fù suǒ qì zhòng. hòu lái yǔ shù yù zuò le tóng nián, zhí nì wō fā nàn, yīn shàng shū yán shì, chù fàn jì huì, huò jǐ bù cè, lài tài fù lì wèi wéi chí, dé yǐ wú zuì. wèi jǐ tài fù yǔ gào, xié rén guān zhōng, suǒ yǐ yuán zhōng wén jiǔ zhī huì, chī zhū wú bù zài zuò, suǒ yǒu lián é tí yǒng, chī zhū shǒu bǐ jí duō. yīn cǐ yī jiā nèi wài nán nǚ, wú yī rén bù rèn de chī zhū. xiān shì jiā dīng huí jiā, shuō" wéi lǎo yé lái le". zhè shù yù tài tài biàn fēn pài bì pú, jiāng suì yuán zhōng bì wú shān fáng qī shǒu bā jiǎo pū shè qǐ lái.
原来漱玉家中有一座园亭,是太傅予告后颐养之地,极其曲折,名曰邃园。太傅开府南边时,痴珠尚幼,最为太傅所器重。后来与漱玉作了同年,值逆倭发难,因上书言事,触犯忌讳,祸几不测,赖太傅力为维持,得以无罪。未几太傅予告,携人关中,所以园中文酒之会,痴珠无不在座,所有联额题咏,痴珠手笔极多。因此一家内外男女,无一人不认得痴珠。先是家丁回家,说“韦老爷来了”。这漱玉太太便分派婢仆,将邃园中碧梧山房七手八脚铺设起来。
shì yè, liǎng rén xiāng xù qì kuò, duì yǐn tán xīn. shāng fēng zé zhī zài qǐn wēi, tòng jié huī zhī nán wèn. chī zhū hū cǎn rán yín dào:" rén shēng yǒu tōng sāi, gōng děng xì ān wēi. wǒ jìn lái jué kǒu bù tán shí shì yǐ!" tíng le yī huì, shù yù yīn wèn chī zhū dào:" nǐ jì de qī nián qián jìn jīng, juān niáng sòng zán men dào bà qiáo xíng guǎn me? nà yī yè nǐ liǎng rén yī yī qíng xù, zhì jīn rú zài mù qián. nǐ de shī shì qī jué liǎng shǒu." biàn yín dào:
是夜,两人相叙契阔,对饮谈心。伤风泽之在寝微,痛劫灰之难问。痴珠忽惨然吟道:“人生有通塞,公等系安危。我近来绝口不谈时事矣!”停了一会,漱玉因问痴珠道:“你记得七年前进京,娟娘送咱们到灞桥行馆么?那一夜你两人依依情绪,至今如在目前。你的诗是七绝两首。”便吟道:
" bà líng yì shí kè tíng chē, xī bié rén lái xú yuè huá.
“灞陵驿时客停车,惜别人来徐月华。
zhuó jiǔ qiě móu jīn xī zuì, míng cháo mén wài jí tiān yá.
浊酒且谋今夕醉,明朝门外即天涯。
dài liáng zhǐ rì xiāng shuāng qī, cǐ qù yíng cháo qiě mì ní.
玳梁指日香双栖,此去营巢且觅泥。
xù xù jǐ duō xīn shàng yǔ, yī shēng wú lài rǔ nán jī.
絮絮几多心上语,一声无赖汝南鸡。
shì bú shì ne?" chī zhū dào:" nǐ hǎo jì xìng. zhè liǎng shǒu shī, wǒ jìng yī zì dōu wàng le!" shù yù dào:" zì rán wàng le!" chī zhū cǎn rán gāo yín dào:" shí nián yī jiào yáng zhōu mèng, yíng de qīng lóu bó xìng míng!" biàn wèn shù yù dào:" nǐ rú jīn kě zhī yòng niáng shì hé qíng zhuàng ne?" shù yù dào:" wǒ qián nián jiàn guò yī miàn, cái xiǎo de tā mā sǐ le. yǐ hòu wén rén shuō, tā kū mǔ zhì jí, bì mén xiè kè. jìn lái wǒ bù dà chū mén, biàn liǎng nián duō méi jiàn rén tí qǐ tā zōng jī. rú jīn cháng ān míng huā duō zhe lǐ, chí rì zhāo yí ge rén lǐng nǐ qù guàng guàng ba." chī zhū dào:" wǒ yě tīng dé rén shuō, zhè jǐ nián qín wáng kāi fān cǐ dì, mù zhōng bīn kè dōu shì xiē míng shì, běi lǐ fēng guāng zì rán bǐ xiàng shí qiáng duō le."
是不是呢?”痴珠道:“你好记性。这两首诗,我竟一字都忘了!”漱玉道:“自然忘了!”痴珠惨然高吟道:“十年一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名!”便问漱玉道:“你如今可知用娘是何情状呢?”漱玉道:“我前年见过一面,才晓得他嬷死了。以后闻人说,他哭母致疾,闭门谢客。近来我不大出门,便两年多没见人提起他踪迹。如今长安名花多着哩,迟日招一个人领你去逛逛吧。”痴珠道:“我也听得人说,这几年秦王开藩此地,幕中宾客都是些名士,北里风光自然比向时强多了。”
èr rén yú shì qiǎn zhēn xì zhuó, chén zōng kě dí, zhú bá sān xiàn shàng wèi sàn yán. zhī jiàn xiǎo yā huán xié zhe míng jiǎo dēng huí dào:" tài tài shuō yè shēn le, wéi lǎo yé chū dào, chē mǎ láo dùn, qǐng lǎo yé shǎo yǐn, gěi wéi lǎo yé zǎo yì diǎn ān xiē ba." shù yù xiào dào:" wǒ dào wàng le! zhǐ gù yǔ gù rén chàng tán." suì jǐn yī hú ér sàn. wǎn xī wú huà.
二人于是浅斟细酌,尘棕渴涤,烛跋三现尚未散筵。只见小丫鬟携着明角灯回道:“太太说夜深了,韦老爷初到,车马劳顿,请老爷少饮,给韦老爷早一点安歇吧。”漱玉笑道:“我倒忘了!只顾与故人畅谈。”遂尽一壶而散。晚夕无话。
cì rì fàn hòu, shù yù guǒ zhāo le gè rén lái, xìng sū zì huá nóng, xì fǔ xué mào cái. shù yù zì qù chéng wài tàn qīn. xī ān běn xì chī zhū jiù yóu zhī dì shì rì tóng huá nóng zǒu fǎng gè chù gē lóu wǔ xiè, wǎng wǎng fǔ jīn zhuī xī, wù shì rén fēi, bù miǎn chàng rán ér fǎn. dì sān rì, shù yù huí jiā, yě gēn zhe tóng yóu. yī lián shù rì, zǒng fǎng bù chū juān niáng xìn xī, chī zhū jiù yě lǎn de zǒu le. bǐ shí biàn yǒu qīn gù lù xù jù lái, chī zhū yě bù miǎn chū qù yìng chóu yī fān, gèng bǎ fǎng juān niáng yī shì gē qǐ. zài qiě chī zhū jí yú rén chuān, zhǐ de jiāng cǐ shì tuō shù yù huá nóng, màn màn tàn wèn.
次日饭后,漱玉果招了个人来,姓苏字华农,系府学茂才。漱玉自去城外探亲。西安本系痴珠旧游之地是日同华农走访各处歌楼舞榭,往往抚今追昔,物是人非,不免怅然而返。第三日,漱玉回家,也跟着同游。一连数日,总访不出娟娘信息,痴珠就也懒得走了。彼时便有亲故陆续俱来,痴珠也不免出去应酬一番,更把访娟娘一事搁起。再且痴珠急于人川,只得将此事托漱玉、华农,慢慢探问。
yī rì, sān rén zhèng zài shān fáng xiǎo yǐn, mén shàng sòng jìn dān tiē, xì chī zhū shì xiōng dì lǚ lóng wén, zhuān wèi chī zhū jiàn xíng, qǐng shù yù huá nóng zuò péi, mò zhù yī xíng yún:" xí shè bǎo jì fāng lì xiāng xiān yuàn, wù wàng biàn yī zǎo lín, shì hé!" chī zhū jiāng dān dì gěi huá nóng dào:" zhè lì xiāng yuàn nǐ rèn de me, zěn de zán men méi yǒu dào guò?" shù yù xiào dào:" zhè dì fāng huá nóng shì jìn bù qù ne. rú jīn lóng wén qǐng nǐ, nǐ tí shàng' zhī' zì, wǒ men dōu péi nǐ zǒu yī zāo ba."
一日,三人正在山房小饮,门上送进单帖,系痴珠世兄弟吕龙文,专为痴珠饯行,请漱玉、华农作陪,末注一行云:“席设宝髻坊荔香仙院,务望便衣早临,是荷!”痴珠将单递给华农道:“这荔香院你认得么,怎的咱们没有到过?”漱玉笑道:“这地方华农是进不去呢。如今龙文请你,你题上‘知’字,我们都陪你走一遭吧。”
xián wén xiū xù. dào le nà rì sān xià duō zhōng, lóng wén qīn zì lái yāo, qià hǎo huá nóng zài zuò, biàn sì rén sì liàng chē, xiàng bǎo jì fāng gǎn lái. cǐ shí yǐ shì shí yuè jiāng zhōng, shuò fēng jiàn liè. chī zhū chū jìn xiàng kǒu, biàn yáo wén yī zhèn shēng gē zhī shēng. yòu zǒu le bàn jiàn duō lù, dào le yī jiā qián miàn, chē biàn zhàn zhù le. sì rén yī qí xià chē. zhī jiàn mén qián yī shù cán liǔ, gēn bān xiān qù dǎ mén. chī zhū xì kàn, liǎng shàn yóu qī hēi liū liū de dà mén, mén shàng zhū hóng tiě zǐ, shì" zhōng nán xuě jì, wèi běi chūn lái" bā gè dà zì. zǎo yǒu rén kāi le mén, zài mén biān cì hou.
闲文休叙。到了那日三下多钟,龙文亲自来邀,恰好华农在座,便四人四辆车,向宝髻坊赶来。此时已是十月将终,朔风渐烈。痴珠初进巷口,便遥闻一阵笙歌之声。又走了半箭多路,到了一家前面,车便站住了。四人一齐下车。只见门前一树残柳,跟班先去打门。痴珠细看,两扇油漆黑溜溜的大门,门上朱红帖子,是“终南雪霁,渭北春来”八个大字。早有人开了门,在门边伺候。
chī zhū sì rén xiāng ràng le yī huí, kuà jìn lái, biàn shì yī tiáo zhuān qì ér dào. yuàn zhōng xiè zhe yī liàng diāo lún xiù wéi de jiào chē. jǐn chù, biàn shì yí gè xiǎo xiǎo de èr mén, jìn qù, mén zuǒ yòu sān jiān xiāng fáng, xiāng fáng nèi rén yǐ chū lái, kāi zhe chuān táng zhōng jiān bì yóu píng mén. chī zhū liú xīn kàn nà píng mén shàng biǎn é, lì shū" lì xiāng xiān yuàn" sì gè dà zì mén zhōng sǎ lán cǎo shū bǎn lián yī duì, shì" hū lóng gēng yān zhǒng yáo cǎo, tà tiān mó dāo gē zǐ yún" jí jù. chī zhū zàn shēng" hǎo"! kuà jìn píng mén, biàn shì sān miàn yóu láng, zhōng jiān bǎi zhe dà lǐ shí píng fēng, miàn miàn bì yóu yà zì lán gàn, dì xià jù shì huā zhuān qì chéng, niǎo lóng huā jià, bù mǎn láng wǔ shàng xià. sì rén huǎn bù shàng tīng, biàn yǒu yā huán xiān qǐ dà hóng jiā zhān ruǎn lián, zǎo yǒu yī gǔ huā xiāng pū bí. fāng cái yào zuò xià, zǎo wén píng hòu yī zhèn huán pèi zhī shēng, zǒu chū yī lì rén, jì yún gāo yōng, huán fèng dī chuí, niǎo niǎo tíng tíng, hán xiào yíng jiāng chū lái, bǎ yǎn qiáo zhe chī zhū dào:" zhè wèi xiǎng shì wéi lǎo yé me?" lóng wén xiào dào:" nǐ zěn me rèn de?" biàn xié zhe lì rén de shǒu, xiàng chī zhū dào:" cǐ cháng ān huā shǐ zhōng dì yī rén wù, xiǎo zì hóng qīng, wú xiōng xì xì shǎng jiàn yī fān, kě chēng jué yàn fǒu?" chī zhū shēn shēn yī yī dào:" tiān xiān huà rén, wǒ chī zhū zhān yǎng yī miàn, yǐ shì sān shēng yǒu xìng,' shǎng jiàn' liǎng zì, nǐ kě bù táng tū me?" hóng qīng xiào dào:" wéi lǎo yé rú cǐ miù shǎng, lìng wǒ shé shòu bù qǐ." biàn ràng sì rén yī cì ér zuò.
痴珠四人相让了一回,跨进来,便是一条砖砌而道。院中卸着一辆雕轮绣帏的轿车。尽处,便是一个小小的二门,进去,门左右三间厢房,厢房内人已出来,开着穿堂中间碧油屏门。痴珠留心看那屏门上匾额,隶书“荔香仙院”四个大字;门中洒蓝草书板联一对,是“呼龙耕烟种瑶草,踏天磨刀割紫云”集句。痴珠赞声“好”!跨进屏门,便是三面游廊,中间摆着大理石屏风,面面碧油亚字栏干,地下俱是花砖砌成,鸟笼花架,布满廊庑上下。四人缓步上厅,便有丫鬟掀起大红夹毡软帘,早有一股花香扑鼻。方才要坐下,早闻屏后一阵环佩之声,走出一丽人,髻云高拥,鬟凤低垂,袅袅婷婷,含笑迎将出来,把眼瞧着痴珠道:“这位想是韦老爷么?”龙文笑道:“你怎么认得?”便携着丽人的手,向痴珠道:“此长安花史中第一人物,小字红卿,吾兄细细赏鉴一番,可称绝艳否?”痴珠深深一揖道:“天仙化人,我痴珠瞻仰一面,已是三生有幸,‘赏鉴’两字,你可不唐突么?”红卿笑道:“韦老爷如此谬赏,令我折受不起。”便让四人依次而坐。
wū xì sān jiān dà tīng, liǎng biān jù yǒu tào jiān zài nèi. yī huì, yā huán pěng shàng chá lái, hóng qīng qīn shǒu dì sòng yǐ bì, yòu zuò le piàn kè, shù yù biàn xiàng hóng qīng dào:" wǒ bèi suī fēi yǎ kè, jìng yù dào nǐ xiǎo yuàn yī zuò, bù zhī kě fǒu?" hóng qīng xiào dào:" qǐ gǎn. xiǎo shì bēi lòu, kǒng wéi lǎo yé xiào huà." shuō zhe biàn wǎng lǐ qǐng, yā huán qián miàn lǐng zhe, zhuǎn guò píng hòu, yòu yī xiǎo xiǎo yuàn luò. yóu dōng biān yī dào fěn qiáng jìn le yí gè chuí huā mén, nán miàn qiáng xià yǒu jǐ shí gān xiū zhú, zhī yè fú shū, miàn nán biàn shì sān jiān xiǎo wū, chuāng shàng mǎn qiàn kě chuāng bō lí.
屋系三间大厅,两边俱有套间在内。一会,丫鬟捧上茶来,红卿亲手递送已毕,又坐了片刻,漱玉便向红卿道:“我辈虽非雅客,竟欲到你小院一坐,不知可否?”红卿笑道:“岂敢。小室卑陋,恐韦老爷笑话。”说着便往里请,丫鬟前面领著,转过屏后,又一小小院落。由东边一道粉墙进了一个垂花门,南面墙下有几十竿修竹,枝叶扶疏,面南便是三间小屋,窗上满嵌可窗玻璃。
jìn le wū mén, zhǐ jué nuǎn xiāng fú miàn. yuán lái sān jiān xiǎo wū, jiāng dōng shǒu yī jiàn gé zuò wò shì, wài miàn liǎng jiān zhè biàn biǎo zhe wén jīng, xī nán qiáng shàng guà zhe yí gè héng é, shàng xiě dào" yù xiào zhū xiāng zhī guǎn", kuǎn shū" fù chuān jū shì". chī zhū xì shěn bǐ yì, jí shì hán hé shēng, biàn xiàng hóng qīng wèn dào:" zhè fù chuān jū shì, kě shì hán hé shēng me?" hóng qīng diǎn tóu dào:" shì." shù yù dào:" hóng qīng shì zhōng, yǒu yī zì bú shì hé shēng xiě de me!" hóng qīng yīn wèn chī zhū dào:" nǐ zài jīng huì guò tā méi yǒu?" chī zhū dào:" rén shì huì guò, shī yě dú guò, zhǐ shì bù céng shuō guò huà." hóng qīng dào:" nǐ rú jīn kě xiǎo de tā de zōng jī me?" chī zhū dào:" tā hěn kuò, wǒ chū jīng shí, wén tā wèi míng jīng lüè pìn wǎng jūn yíng qù le."
进了屋门,只觉暖香拂面。原来三间小屋,将东首一间隔作卧室,外面两间这遍裱着文经,西南墙上挂着一个横额,上写道“玉笑珠香之馆”,款书“富川居士”。痴珠细审笔意,极似韩荷生,便向红卿问道:“这富川居士,可是韩荷生么?”红卿点头道:“是。”漱玉道:“红卿室中,有一字不是荷生写的么!”红卿因问痴珠道:“你在京会过他没有?”痴珠道:“人是会过,诗也读过,只是不曾说过话。”红卿道:“你如今可晓得他的踪迹么?”痴珠道:“他很阔,我出京时,闻他为明经略聘往军营去了。”
hóng qīng chī zhū shuō huà shí, shù yù lì qǐ shēn lái, bù dào dōng wū mén biān, xiān kāi fáng lián, zhāo hū chī zhū xià kàng, dào:" nǐ kàn nà bì shàng xǔ duō shī jiān, bú shì hé shēng xiǎo kǎi me?" chī zhū duó rù wò shì, jiàn yīn jí jǐ tà, yì fán huá, yì yǎ jìng, xiǎng dào:" fēng chén zhōng rén, yǒu cǐ yùn zhì, bù jiǎn juān niáng yě." biàn cóng nà liǔ tiáo shī juàn shàng qī jué sì shǒu qiáo qǐ, kàn dào dì sān shǒu, yín dào:
红卿、痴珠说话时,漱玉立起身来,步到东屋门边,掀开房帘,招呼痴珠下炕,道:“你看那壁上许多诗笺,不是荷生小楷么?”痴珠踱入卧室,见茵藉几榻,亦繁华,亦雅净,想道:“风尘中人,有此韵致,不减娟娘也。”便从那柳条诗绢上《七绝四首》瞧起,看到第三首,吟道:
" shén shān yī bié biàn tiáo yáo, jìn gé péng yíng shuǐ yī tiáo.
“神山一别便迢遥,近隔蓬瀛水一条。
shuāng jiǎng fēng héng rén bù dù, yù lóu cán mèng kě lián xiāo!"
双桨风横人不渡,玉楼残梦可怜宵!”
biàn dào:" ó! zhè jiù shì dìng qíng shī me?" zài qiáo nà wū sī lěng jīn jiān shàng jīn lǚ qǔ yī què yún:
便道:“哦!这就是定情诗么?”再瞧那乌丝冷金笺上《金缕曲》一阕云:
zhuǎn yǎn fēng liú xiē. zhà huí tóu yín hé tiáo dì, yù xiāo wū yè. bì jìng dōng fēng wú qì lì, yī
转眼风流歇。乍回头、银河迢递,玉萧呜咽。毕竟东风无气力,一
rèn luò huā piāo bó. cái jì de xiāng féng shí jié, wù bìn yān huán rén shì yù, bù xū shēng, xǐ fù yáo tái
任落花飘泊。才记得相逢时节,雾鬓烟鬟人似玉,步虚声,喜赋《瑶台
yuè. shuí céng liào, qīng qīng bié! qí tíng mò chàng yáng guān dié. zuì jīng xīn wèi chéng shuāi liǔ, tián
月》。谁曾料,轻轻别!旗亭莫唱《阳关叠》。最惊心、渭城衰柳,田
qiáo fēng xuě. cuì xiù yú xiāng yóu shì zuó, jù chǐ hé shān yuǎn gé. kǒng liǎng dì mèng hún nán jiē. zì wèn piāo
桥风雪。翠袖余香犹似昨,飓尺河山远隔。恐两地梦魂难接。自问飘
péng chéng dǐ shì? jiù qīng shān, lèi diǎn dōu chéng xuè. wú xiàn shì, xiàng shuí shuō!
蓬成底事?旧青衫,泪点都成血。无限事,向谁说!
shù yù biàn xiàng chī zhū dào:" zhè biàn shì hé shēng qù nián liú bié zhī zuò, chén tòng zhì cǐ!" yòu wàng zhe hóng qīng dào:" nǐ men xiāng bié, zhuǎn yǎn biàn shì yī nián, guāng yīn shí zài fēi kuài!"
漱玉便向痴珠道:“这便是荷生去年留别之作,沉痛至此!”又望着红卿道:“你们相别,转眼便是一年,光陰实在飞快!”
hóng qīng yī miàn dā yìng, yī miàn yǎn quān zǎo yǐ hóng le. shù yù biàn bù wǎng xià shuō. chī zhū yòu qiáo nà ní jīn jí jù yíng lián yún:" qiū yuè chūn fēng děng xián dù, dàn zhuāng nóng mǒ zǒng xiāng yí." diǎn tóu dào:" bì rú hóng qīng, fāng bù fù cǐ děng hǎo bǐ mò!" hóng qīng jí ràng sì rén zài fáng zhōng zuò xià, dào:" nǐ de shī míng, zǎo yǒu rén xiàng wǒ shuō guò. zì gǔ wén rén xiāng qīng, shí yì xiāng ài. nǐ zhè bān qīng dǎo hé shēng, zěn de jiàn miàn bù bān tán ne?" chī zhū biàn jiāng huā shén miào cōng cōng xiāng yù jí xiān hòu tí shī yī jié, xiáng xù chū lái. hóng qīng dào:" nǐ kàn guò tā de shī, nǐ xīn zhōng zì rán yǒu le tā, tā yǐ hòu dú nǐ de shī, yòu bù zhī zěn yàng xiǎng nǐ ne. nǐ ài tā de shī, tā jīn nián dōu zhōng hái yǒu shī jì lái zèng wǒ, wǒ rú jīn tǒng gěi nǐ qiáo ba." shuō bì, biàn huàn yā tou qǔ yào shi, xiàng zhěn hán jiǎn chū wán huā jiān shù zhǐ, dì gěi chī zhū.
红卿一面答应,一面眼圈早已红了。漱玉便不往下说。痴珠又瞧那泥金集句楹联云:“秋月春风等闲度,淡妆浓抹总相宜。”点头道:“必如红卿,方不负此等好笔墨!”红卿即让四人在房中坐下,道:“你的诗名,早有人向我说过。自古文人相轻,实亦相爱。你这般倾倒荷生,怎的见面不扳谈呢?”痴珠便将花神庙匆匆相遇及先后题诗一节,详叙出来。红卿道:“你看过他的诗,你心中自然有了他,他以后读你的诗,又不知怎样想你呢。你爱他的诗,他今年都中还有诗寄来赠我,我如今统给你瞧吧。”说毕,便唤丫头取钥匙,向枕函检出烷花笺数纸,递给痴珠。
dà jiā dōu zǒu lǒng lái, chī zhū zhǎn sòng dào:
大家都走拢来,痴珠展诵道:
" bīng juàn wù gǔ wǔ zhū qīng, jì fǎng yún yīng dào yù jīng.
“冰绢雾毂五铢轻,记访云英到玉京。
tái jìng xiǎo yān chuāng wài shī, guì táng chū yuè yè lái míng.
苔径晓烟窗外湿,桂堂初月夜来明。
líng huā chuò yuē kuī xīn dài, xiān guǒ qīng fēn pèi xiǎo míng.
菱花绰约窥新黛,仙果清芬配小名。
zuì shì níng móu wú xiàn yì, sì céng xiāng shí zài qián shēng.
最是凝眸无限意,似曾相识在前生。
yín hú lòu jìn bù chéng mián, zhà xù huān qíng yǐ àn rán.
银壶漏尽不成眠,乍叙欢情已黯然。
píng gěng shēng yá bēi bì yù, táo huā nián mìng xiě hóng jiān.
萍梗生涯悲碧玉,桃花年命写红笺。
sì xiāng hé lèi cháng wú yǔ, lǐ bìn xūn yī zǒng kě lián.
四香和泪常无语,理鬓熏衣总可怜。
mò huà piāo líng yáo luò hèn, gù xiāng qiān lǐ wǎn jiāng biān."
莫话飘零摇落恨,故乡千里皖江边。”
biàn dào:" yuán lái hóng qīng shì ān huī rén, liú zhuǎn zhì cǐ, kě lián, kě lián!" shuō bì, yòu wǎng xià niàn dào:
便道:“原来红卿是安徽人,流转至此,可怜,可怜!”说毕,又往下念道:
" líng lóng bǎo jì zhòng pán yún, bǎi hé yī xiāng gé zuò wén.
“玲珑宝髻重盘云,百合衣香隔坐闻。
qiū jiǎn tóng rén bō yù huó, chūn tiān méi wǔ yuè chū fēn.
秋剪瞳人波欲活,春添眉妩月初分。
zǐ chāi huà jiù zé rú mèng, hóng fěn lián cái xìng yǒu jūn.
紫钗话旧泽如梦,红粉怜才幸有君。
dù mù nián lái kuáng shèng xī, zhǐ yīng dī shǒu lǚ jīn qún.
杜牧年来狂胜昔,只应低首缕金裙。
huáng hūn shèn qì hū chéng lóu, guài yǔ máng fēng yǐn kè zhōu.
黄昏蜃气忽成楼,怪雨盲风引客舟。
shuǐ jì hán shā gōng cì yǐng, huā qián lì mǎ jǐ huí tóu.
水际含沙工伺影,花前立马几回头。
āi yā, zěn me qǐ le fēng làng, bù néng jiàn miàn le?" hóng qīng dào:" yī yán nán jìn. qǐng wǎng xià kàn ba, zhè hái hǎo ne!" chī zhū yòu niàn dào:
哎呀,怎么起了风浪,不能见面了?”红卿道:“一言难尽。请往下看吧,这还好呢!”痴珠又念道:
" tóng xīn xiǎo jiǎn chuán qīng niǎo, xié yǐn míng shān shì bái ōu.
“同心小柬传青鸟,偕隐名山誓白鸥。
dú kàn shuāng qī liáng shàng yuè, wèi yī sī bō gāng kōng kuài.
独看双栖梁上月,为依私拨钢箜筷。
míng huā luò hùn yǐ hán yuān, yù jià tiān fēng jiào jiǔ hūn.
名花落溷已含冤,欲驾天风叫九阍。
yī sǐ jìng pàn xiāo fěn dài, zhòng quán hé xìng fǎn jīng hún."
一死竟拚销粉黛,重泉何幸返精魂。”
chī zhū dú zhì cǐ, zhèng yào yǔ hóng qīng shuō huà, shéi zhī hóng qīng zǎo yǐ bēi zhe liǎn, zài nà chuāng qián shì lèi. lóng wén biàn dào:" bù yòng niàn le!" chī zhū rú hé kěn yī, réng jiē zhe niàn dào:
痴珠读至此,正要与红卿说话,谁知红卿早已背着脸,在那窗前拭泪。龙文便道:“不用念了!”痴珠如何肯依,仍接着念道:
" fēng yān jiāo miè chóu qīn gǔ, yún yǔ huāng táng mèng gǎn ēn.
“风烟交灭愁侵骨,云雨荒唐梦感恩。
zhǐ kǒng chéng cuō xiāo xī duàn, hǎi shān shí hù zǔ kūn lún.
只恐乘搓消息断,海山十笏阻昆仑。
yā lú xiāng nuǎn bào xīn hán, zài jiàn rén rú gé shì nán.
鸭炉香暖报新寒,再见人如隔世难。
wò shǒu xiàng qī wéi yǒu lèi, jīng xīn yù bié bù chéng huān.
握手相期惟有泪,惊心欲别不成欢。
huáng shān jiù shì yīn qín zhǔ, hóng dòu xīn cí fǎn fù kàn.
黄衫旧事殷勤嘱,红豆新词反覆看。
qī jué bà líng fēn shǒu chù, cháng tú zhēn zhòng zhù píng ān.
凄绝灞陵分手处,长途珍重祝平安。
jīn qián yè yè bo cán gèng, qín shù yān shān jì kè chéng.
金钱夜夜卜残更,秦树燕山纪客程。
bó mìng lián qīng gān zuò qiè, shāng xīn hèn wǒ wèi chéng míng.
薄命怜卿甘作妾,伤心恨我未成名。
kàn huā yì mèng jīng chūn guò, jiè jiǔ jiāo chóu dài lèi qīng.
看花忆梦惊春过,借酒浇愁带泪倾。
hèn hǎi yì tián tiān jìng bǔ, kěn jiào róng yì fù chū méng?
恨海易填天竟补,肯教容易负初盟?
zhēn zhū mì zì jì wū sī, bù yuàn cuō tuó yuàn bié lí.
珍珠密字寄乌丝,不怨蹉跎怨别离。
fāng cǎo tiān yá rén qù hòu, lú huā qiū shuǐ yàn lái shí.
芳草天涯人去后,芦花秋水雁来时。
shuāng xíng xì xiě yuān yāng quàn, shí fú xīn tián dòu kòu cí.
双行细写鸳鸯券,十幅新填豆蔻词。
zhù jǐng shén fāng qīn jiǎn qǔ, yín hé zhǐ chǐ shù guī qī."
驻景神方亲检取,银河咫尺数归期。”
yín bì, dà jiā zàn dào:" hǎo shī! chán mián wǎn zhuǎn, yī wǎng qíng shēn!" chī zhū dào yě bù fā yī yán, màn màn jiāng shī fàng zài zhuō shàng, mù shì hóng qīng, mò mò bù yǔ.
吟毕,大家赞道:“好诗!缠绵宛转,一往情深!”痴珠倒也不发一言,慢慢将诗放在桌上,目视红卿,默默不语。
hóng qīng tíng le yī huì, dào:" wéi lǎo yé, rǔ yǔ juān niáng qíng fèn yě zì bù báo." chī zhū tīng shuō juān niáng, biàn jí wèn dào:" hóng qīng, nǐ zhī tā xià luò me?" dà jiā jiàn hóng sì tū shuō juān niáng, yě jué chà yì, biàn yī qí jìng tīng qǐ lái. hóng qīng chén yín yī huì dào:" nǐ jì niàn tā, nǐ wèi hé fēn shǒu yǐ hòu, bù tè wú shī, qiě wú zhī zì? juān niáng měi xiàng wǒ sòng' wèi láng qiáo cuì què xiū láng' zhī jù, zhé xuàn rán lèi xià." chī zhū hóng zhuó yǎn kuàng dào:" zhè' bó xìng' liǎng zì, wǒ yě bǎi kǒu nán fēn le! zhǐ shì shì jì wú chéng, wàn lǐ piàn yán, tú láo rén yì, dào dǐ juān niáng rú jīn shì zěn yàng ne?" hóng qīng dào:" shuō qǐ juān niáng, wǒ yě mō bù chū tā de yì sī. wǒ jiā xiàng rì bì zéi rù shǎn, tóu bèn yú tā, shēn gǎn tā sī yì. hòu lái wǒ chēng qǐ mén hù, tā mā biàn sǐ le. juān niáng sù lái xiào shùn, jiāng yī shì jǐn xíng biàn huàn, yǐ gōng sāng zàng. zì cǐ bù tú zhī fěn, cháng zhāi fèng fú. qián nián sān yuè chū sān yè, hū lái yǔ wǒ zuò bié, shuō yào qù nán hǎi qián guān yīn. wǒ fāng quàn tā,' xīn jí shì fú, bù bì bá shè shù qiān lǐ lù, kuàng mù xià nán biān duō shì, rú hé qù de?' cì rì jí yǒu rén chuán shuō, juān niáng liú yī zhǐ zì gěi tā zǐ mèi, lǐng yī bì bù zhī qù xiàng. nǐ dào qí bù qí ne?" dà jiā tīng shuō, dāi le bàn shǎng. chī zhū yóu nán wéi qíng.
红卿停了一会,道:“韦老爷,汝与娟娘情分也自不薄。”痴珠听说娟娘,便急问道:“红卿,你知他下落么?”大家见红四突说娟娘,也觉诧异,便一齐静听起来。红卿沉吟一会道:“你既念他,你为何分手以后,不特无诗,且无只字?娟娘每向我诵‘为郎憔悴却羞郎’之句,辄泫然泪下。”痴珠红着眼眶道:“这‘薄幸’两字,我也百口难分了!只是事既无成,万里片言,徒劳人意,到底娟娘如今是怎样呢?”红卿道:“说起娟娘,我也摸不出他的意思。我家向日避贼入陕,投奔于他,深感他思义。后来我撑起门户,他嬷便死了。娟娘素来孝顺,将衣饰尽行变换,以供丧葬。自此不涂脂粉,长斋奉佛。前年三月初三夜,忽来与我作别,说要去南海前观音。我方劝他,‘心即是佛,不必跋涉数千里路,况目下南边多事,如何去得?’次日即有人传说,娟娘留一纸字给他姊妹,领一婢不知去向。你道奇不奇呢?”大家听说,呆了半晌。痴珠尤难为情。
yī huì, jù zhú gāo shāo, jiǔ wéi zá chén, sī zhú dié zòu. wú nài chī zhū hóng qīng gè yǒu xīn shì, suī qiǎng yán huān xiào, zǒng wú liáo lài. zhèng shì:
一会,巨烛高烧,酒囗杂陈,丝竹迭奏。无奈痴珠、红卿各有心事,虽强颜欢笑,总无聊赖。正是:
ér nǚ qiān qiū hèn, rén qián bù gǎn yán.
儿女千秋恨,人前不敢言。
yè lái kōng yǒu lèi, chūn qù miǎo wú hén.
夜来空有泪,春去渺无痕。
bú dào èr gēng, chī zhū biàn tuō cí tóu tòng sàn xí, xié shù yù xiān huí qù. lóng wén èr rén yě jiù sàn le.
不到二更,痴珠便托词头痛散席,偕漱玉先回去。龙文二人也就散了。
bù zhī hòu shì rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知后事如何,且听下回分解。