strong huá yán ān lǎo nà jiě shén qiān cǎo liáng yì guī chéng jīng kè mèng strong
华严庵老衲解神签 草凉驿归程惊客梦
shàng huí shū shuō de shì hé shēng dōng píng huí bù. nà shí zhèng chī zhū xī rén shǔ chuān, tiān hán suì mù, yóu zǐ xiāng guān zhī gǎn, fēng rén qǐ hù zhī sī, qún zhì tà lái, dùn jué máo diàn jī shēng, cǎo qiáo yuè sè, chù mù jīng xīn, wú fù nǎng shí xīng zhì. xíng cì bǎo jī, yù yī gù rén, xún jí xíng zōng, yīn yán jié dù tián gōng yú shí yuè àn fèng mìng yí guǎng, yǐ jiàn dǐ chāo, qiě yǒu" bù bì lái jīng qǐng xùn" zhī yǔ. chī zhū yì xù, yù jué wú liáo, xiǎng dào:" rén shēng yù hé, zì yǒu dìng shù. dǎo shì shǔ zhòng fēng jǐng jiǎ yú huán qū, zì gǔ shī rén liú yù qí dì, yuè lì yī fān, yě bù fù fù." chī zhū zì cǐ rén yì mén, dù dà sàn guān, yù yì shān shuǐ, rì jì yī shī, zhuǎn yě bǎi tuō yī qiè.
上回书说的是荷生东平回部。那时正痴珠西人蜀川,天寒岁暮,游子乡关之感,风人屺岵之思,麇至沓来,顿觉茅店鸡声,草桥月色,触目惊心,无复曩时兴致。行次宝鸡,遇一故人,询及行踪,因言节度田公于十月按奉命移广,已见邸抄,且有“不必来京请训”之语。痴珠意绪,愈觉无聊,想道:“人生遇合,自有定数。倒是蜀中风景甲于寰区,自古诗人流寓其地,阅历一番,也不负负。”痴珠自此人益门,度大散关,寓意山水,日纪一诗,转也摆脱一切。
zhè rì dào le guǎng hàn, guǎng hàn shǒu guō gōng, xì chī zhū láng jiù zhì qī, yíng zhì shǔ zhōng. shí nián fēn shǒu, wàn lǐ jù tóu, zhè yī xī qíng huà, bǐ xī ān wáng shù yù jiā yòu shì yí yàng kuǎn qià. chī zhū jiè cǐ dù guò cán nián, yǐn xuē tāo zhī jiǔ, dòu huā ruǐ zhī shī, kè biān yì bù jì mò. sháo guāng rěn rǎn, zhuǎn shùn shì èr yuè chū xún le. shǐ ér chuán wén dào zéi cuàn rén jiàn chāng, bī jìn dōng yuè, jì ér chuán wén shàng yóu shī shǒu, huì chéng wēi zài dàn xī. chī zhū yǔ guō gōng jù yǒu lǎo qīn, wén cǐ xìn xī, hé děng zhāng huáng. dào sān yuè miǎo, guō jiā ān xìn dào le, chī zhū bù dé jiā zhōng yī zì, rú hé fàng xīn? biàn chāi rén zhā tàn yóu hú rén guǎng zhī lù. chāi rén huí bào:" huáng zhōu dào gěng, tián gōng xiàn zài liú zhì cháng shā." chī zhū jí dé méi fǎ, yīn xiǎng wǎng huá yán ān qiú qiān, zhǐ shì qù lù.
这日到了广汉,广汉守郭公,系痴珠郎舅至戚,迎至署中。十年分手,万里聚头,这一夕情话,比西安王漱玉家又是一样款洽。痴珠借此度过残年,饮薛涛之酒,斗花蕊之诗,客边亦不寂寞。韶光荏苒,转瞬是二月初旬了。始而传闻道贼窜人建昌,逼近东越,继而传闻上游失守,会城危在旦夕。痴珠与郭公俱有老亲,闻此信息,何等张皇。到三月杪,郭家安信到了,痴珠不得家中一字,如何放心?便差人查探由湖人广之路。差人回报:“黄州道梗,田公现在留滞长沙。”痴珠急得没法,因想往华严庵求签,指示去路。
yuán lái guǎng hàn yǒu yī huá yán ān, xì tài shǐ jīn gōng zhào jiàn zhī qī féng yàn niáng suǒ lì. yàn niáng cōng yǐng jué lún, nián shí jiǔ, guī tài shǐ, shǔ rén bǐ zhī zhào sōng xuě fū fù. yú nián, tài shǐ chē, yàn niáng bù rú hūn, fèng gū yǐ jū. yú nián, gū yòu zú, yàn niáng suì zhù fà fèng fú, gāo zuò chán chuáng, zú bù chū hù zhě sān shí nián. yóu jìng shēng dìng, yóu dìng shēng huì, yī qiè guò qù wèi lái zhī shì, dòng zhào wú yí. yīn cǐ bǎ suǒ jū shě wèi huá yán ān, jiù pú sà qián shén qiān, zhǐ shì shàn nán xìn nǚ mí tú, fǎ hào yùn kōng. chī zhū qián cǐ céng wǎng zhān yǎng, zhí yùn kōng cháo é méi qù le, zhǐ zhuàn yī lián juān bǎn, sòng rén fāng zhàng xuán guà. qí lián yún:
原来广汉有一华严庵,系太史金公兆剑之妻冯燕娘所立。燕娘聪颖绝轮,年十九,归太史,蜀人比之赵松雪夫妇。逾年,太史车,燕娘不茹荤,奉姑以居。逾年,姑又卒,燕娘遂祝发奉佛,高坐禅床,足不出户者三十年。由静生定,由定生慧,一切过去未来之事,洞照无遗。因此把所居舍为华严庵,就菩萨前神签,指示善男信女迷途,法号蕴空。痴珠前此曾往瞻仰,值蕴空朝峨眉去了,只撰一联镌板,送人方丈悬挂。其联云:
yě céng xù shǐ, yě céng xù jīng, zhān luò luò míng shān, bó yì shū chéng, zhú sù shuāng qī liú zhǐ yǐng
也曾续史,也曾续经,瞻落落名山,博议书成,竹素双栖留只影;
wèi gǎn yán xiān, wèi gǎn yán fú, tàn máng máng niè hǎi, dà jiā shēn zài, bǎi zhōu yī yè yǐn mí jīn.
未敢言仙,未敢言佛,叹茫茫孽海,大家身在,柏舟一叶引迷津。
yùn kōng yóu é méi huí lái, jiàn le cǐ lián, yě hái diǎn tóu chēng hǎo.
蕴空由峨眉回来,见了此联,也还点头称好。
zhè huí chī zhū yīn yāo qiú qiān, xiān qī zhāi jiè, yú sì yuè chū yī rì qīng zǎo, xǐ xīn dí lǜ, xiàng huá yán ān lái. dào le shān mén, biàn yǒu zhāi pó yíng jiē shàng diàn niān xiāng. chī zhū kē le tóu, guì chí qiān tǒng, mò dǎo yī fān, jiāng qiān jiǎn yáo le jǐ yáo, là xià dì shí sān qiān lái. chóng fù kē tóu qǐ lái, wèn guò xìn jiān, biàn yǒu zhāi pó sòng guò qiān pǔ. chī zhū kàn tou yī jù shì:" rú cǐ jiāng hú bù kě xíng", xiǎng dào:" zhè yàng hú nán zǒu bù dé le!" yòu kàn xià jù shì:" qiě jiāng lái lù zuò guī chéng." xiǎng dào:" hái yào yóu shān shǎn zǒu lī." zài kàn dǐ xià liǎng jù shì" gū fāng zì shǎng táo jiā jú, yī yuàn qiū xīn mèng bù chéng." xiǎng dào:" zhè shì zěn shuō?"
这回痴珠因要求签,先期斋戒,于四月初一日清早,洗心涤虑,向华严庵来。到了山门,便有斋婆迎接上殿拈香。痴珠磕了头,跪持签筒,默祷一番,将签简摇了几摇,落下第十三签来。重复磕头起来,问过信笺,便有斋婆送过签谱。痴珠看头一句是:“如此江湖不可行”,想道:“这样湖南走不得了!”又看下句是:“且将来路作归程。”想道:“还要由山、陕走哩。”再看底下两句是“孤芳自赏陶家菊,一院秋心梦不成。”想道:“这是怎说?”
chén yín yī huì, chóng zhěng yì guān, yòu guì xià kē le sān ge tóu, mò zhù yī fān, zhòng qiú yī qiān. jiǎn chū qiān pǔ, kàn tou yī jù shì:" gù yuán guī qù yǐ wú jiā", biàn bù zhī bù jué liú xià lèi lái. yòu kàn xià jù shì:" qīng gài chéng shēng dàn zhù chē." zì yǔ dào:" zhè shì yù zhe shén me rén liú wǒ lī?" zài wǎng xià kàn qù, shì:" kuǎn yuè hé rú chūn yuè hǎo, qīng shān zì gǔ hèn tiān yá!" chī zhū xiǎng dào:" zhè yě bú shì hǎo xiāo xī."
沉吟一会,重整衣冠,又跪下磕了三个头,默祝一番,重求一签。检出签谱,看头一句是:“故园归去已无家”,便不知不觉流下泪来。又看下句是:“倾盖程生旦驻车。”自语道:“这是遇着什么人留我哩?”再往下看去,是:“款月何如春月好,青衫自古恨天涯!”痴珠想道:“这也不是好消息。”
zhèng zài yí lǜ, zhī jiàn diàn hòu yí gè lǎo ní, nián jì qī shí yǐ wài, fú zhe shì zhě, màn màn duó guò lái. zhāi pó shì lì yī biān, lǎo ní biàn xiàng chī zhū hé zhǎng dào:" jū shì hé lái?" chī zhū jí máng huí lǐ dào:" bǐ qiū jí yùn kōng fǎ shī me?" biàn yī yī tòng le xìng míng. lǎo ní xiào dào:" qián méng jū shì guò fǎng, lǎo nà cháo shān qù le, yǒu shī yíng hòu. zhuǎn chéng huì cì zhǎng lián, shàng yǐn xià mù kuò lǎo nà yī shēng xíng shí, lìng rén xīn gǎn." chī zhū shuō dào:" jiǔ qīn qīng jié, qiě yǎng chán zōng, zhèng xiǎng xiàng fāng zhàng dǐng lǐ cí yún, jiāng qiān yì zhǐ shì, bù yì bǐ qiū zhuǎn chū lái le." shuō bì, biàn jiāng qiān pǔ tiě zǐ dì guò, yùn kōng jiē zhe, qiáo le yī qiáo dào:" tóu yī qiān, shàng èr jù jū shì zì rán míng bái le, xià èr jù hòu lái zì yǒu míng yàn, dà yuē jū shì yǔ' táo jiā jú' lìng yǒu yī fān yīn guǒ. dì èr qiān, shǒu yī jù qiě bù bì yí lǜ, dà dǐ qiū jú chūn lán, gè jí qí shèng. jiū jìng qiū jú láo zǎo, bù jí chūn lán huá guì. lǎo nà yǒu sān shí èr zì jì, jū shì tīng zhe." biàn shuō dào:
正在疑虑,只见殿后一个老尼,年纪七十以外,扶着侍者,慢慢踱过来。斋婆侍立一边,老尼便向痴珠合掌道:“居士何来?”痴珠急忙回礼道:“比邱即蕴空法师么?”便一一通了姓名。老尼笑道:“前蒙居士过访,老衲朝山去了,有失迎候。转承惠赐长联,-(上隐下木)括老衲一生行实,令人心感。”痴珠说道:“久钦清节,且仰禅宗,正想向方丈顶礼慈云,将签意指示,不意比邱转出来了。”说毕,便将签谱帖子递过,蕴空接着,瞧了一瞧道:“头一签,上二句居士自然明白了,下二句后来自有明验,大约居士与‘陶家菊’另有一番因果。第二签,首一句且不必疑虑,大抵秋菊春兰,各极其胜。究竟秋菊牢蚤,不及春兰华贵。老衲有三十二字偈,居士听着。”便说道:
" niǎo fēi cǎo zhǎng, fèng qù tái kōng.
“鸟飞草长,凤去台空。
huáng huā yù luò, yī xī xī fēng.
黄花欲落,一夕西风。
tíng tíng jìng zhí, yù xiù qiū jiāng.
亭亭净植,毓秀秋江。
rén shēng yàn fú, chūn jìng wú shuāng."
人生艳福,春镜无双。”
chī zhū chí yí bù jiě, dāi dāi de lì zhe. lǎo ní dào:" jū shì qǐng le! shù suī qián dìng, rén dìng què yě shèng tiān, zhè kàn jū shì běn lǐng ba." shuō zhe, biàn fú zhe shì zhě, yóu diàn dōng rù fāng zhàng qù le.
痴珠迟疑不解,呆呆的立着。老尼道:“居士请了!数虽前定,人定却也胜天,这看居士本领吧。”说着,便扶着侍者,由殿东入方丈去了。
chī zhū yě bù gǎn jiū chán, dào kè tīng chī le chá, yí yí huò huò de huí shǔ. guò le yī yè, xiǎng dào:" xìng shì shān shǎn cǐ kè huí bù níng jìng, tǎng xiàng qù dōng nà yàng guāng jǐng, jiù zhè tiáo lù yě zǒu bù dé lī." yīn cǐ jué jì yóu yuán lù qiě xiān rén dōu, zài zuò huí shěng dǎ suàn. guō gōng yě liú bú zhù, zhǐ de hòu jìn shù bǎi jīn, pài liǎng míng dé lì jiā dīng hù sòng zhì shǎn. shì shí chū xià shí hòu, tú zhōng bù hán bù rè, shān qīng shuǐ lǜ, bǐ cán dōng guāng jǐng jiǒng rán bù tóng. dào le zǐ tóng, zhòng jīng yún zhàn cuì yún láng dī shuǐ yán qīng qiáo yì zǐ bǎi shān hóng xīn xiá zhū shèng, yóu lìng rén xīn kuàng shēn yí. nài chī zhū xì niàn lǎo mǔ zài wēi jí zhōng, hèn bù néng chā yāo nán fēi, nà yǒu xīn qíng liú lián fēng jǐng. měi rì zhòng shǎng jiào fū, jiān chéng qián jìn. sì yuè chū sān zì qǐ shēn, zhì quán fāng yè èr gēng, yǐ dào le cǎo liáng yì dì fāng. cǐ dì shǎng qù fèng xiàn qī shí lǐ, xià qù bǎo jī chū shí lǐ, běn pái zhù sù zhī suǒ, chī zhū yīn yè shēn le, zhǐ de suí biàn zhù xià.
痴珠也不敢纠缠,到客厅吃了茶,疑疑惑惑的回署。过了一夜,想道:“幸是山陕此刻回部宁静,倘像去冬那样光景,就这条路也走不得哩。”因此决计由原路且先人都,再作回省打算。郭公也留不住,只得厚赆数百金,派两名得力家丁护送至陕。是时初夏时候,途中不寒不热,山青水绿,比残冬光景迥然不同。到了梓潼,重经云栈、翠云廊、滴水岩、青桥驿、紫柏山、红心峡诸胜,尤令人心旷神怡。奈痴珠系念老母在危急中,恨不能插邀南飞,那有心情流连风景。每日重赏轿夫,兼程前进。四月初三自起身,至全方夜二更,已到了草凉驿地方。此地上去凤县七十里,下去宝鸡出十里,本排住宿之所,痴珠因夜深了,只得随便住下。
shì xī yuè míng rú zhòu, gēn suí rén děng gǎn lù pí fá, dōu shuì le. chī zhū dú bù xiǎo yuàn zhōng, duì yuè qī cè. tū tóu yīn chī zhū wèi shuì, bù gǎn shàng chuáng, zuò zài táng wū dǎ dǔn, jiàn chī zhū zài yuàn zi lǐ duó lái duó qù, jìn zhàn qǐ shuō dào:" tiān bù zǎo le, lǎo yé shuì ba." chī zhū kàn biǎo, yǐ yǒu liǎng xià duō zhōng, biàn jìn fáng qù, jiào tū tóu fú shì shuì xià. fān lái fù qù, ái le yī huì, zǒng shuì bù zháo.
是夕月明如昼,跟随人等赶路疲乏,都睡了。痴珠独步小院中,对月凄恻。秃头因痴珠未睡,不敢上床,坐在堂屋打盹,见痴珠在院子里踱来踱去,进站起说道:“天不早了,老爷睡吧。”痴珠看表,已有两下多钟,便进房去,叫秃头服侍睡下。翻来覆去,捱了一会,总睡不着。
hū rán, shì wén chuāng wài yǒu rén pín pín hū huàn, yòu shì yǒu rén yǐn yǐn kū qì zhī shēng, jiāng zhàng zi jiē kāi yī kàn, jiàn xié yuè shàng chuāng, cán dēng bàn suì, àn rán sì bì, jì wú rén shēng, biàn yòu shuì xià. xiǎng qǐ zuó rì fèng lǐng xiǎo qì, jiàn nà lián lǐ zhòng shēng tíng de bēi jì, wén zì gāo gǔ, fēi shí xià shǒu bǐ, biàn yòu huǎng huǎng hū hū, rú shēn zài tíng zhōng, yuán bǐ tí dào:
忽然,似闻窗外有人频频呼唤,又似有人隐隐哭泣之声,将帐子揭开一看,见斜月上窗,残灯半穗,黯然四壁,寂无人声,便又睡下。想起昨日凤岭小憩,见那连理重生亭的碑记,文字高古,非时下手笔,便又恍恍惚惚,如身在亭中,援笔题道:
lǐng xià kè gū zhēng, lǐng shàng mù lián lǐ. lián lǐ zhī mù sǐ fù shēng, gū zhēng zhī kè shēng rú sǐ!
岭下客孤征,岭上木连理。连理之木死复生,孤征之客生如死!
tí bì, piē jiàn yī lì rén, huà dài hán chóu, wān é suǒ hèn, jiāo qiè qiè de lì zài shān ǎo, jiāng chī zhū níng móu yī pàn, biàn bú jiàn le. chī zhū yí bù xià tíng, xiǎng dào:" zěn de zhè kōng shān zhōng yǒu cǐ lì rén, nán dào qīng tiān bái rì, shān xiāo mù mèi gǎn gōng rán chū xiàn me?" zhèng zài xiǎng zhe, nà jiǎo bù què xiàng shān ǎo zǒu lái, bú jiàn rén jī. gāng zhuǎn guò shān ǎo, yòu jiàn nà lì rén shǒu niān yī zhī xìng huā, shēn chuān qiǎn yuè sè duì jīn shān ér, yāo xì fěn hóng gōng qún, shén qíng cǎn dàn, lì zài nà li. chī zhū zhuǎn guò jiǎo bù, lì rén què yòu bú jiàn le. bìng nà dì fāng, yì xì yī piàn píng yuán, bìng fēi fèng lǐng. chī zhū xiǎng dào:" wǒ rú hé yòu zǒu dào zhè gè dì fāng ne?" zài yī wàng qù, jiàn yǒu yī miào, gé yī jiàn duō dì, biàn huǎn bù xiàng qián. zhī jiàn miào mén dòng kāi, yóu qī yán sè àn dàn de hěn, shì gè gǔ miào. miào mén zhí biǎn dà shū" shuāng yuān cí" sān zì. mén táng sān jiān, wāi wāi xié xié, mén shàng yě huà yǒu mén shén, yī shàn dào zài dì xià. zhōng jiān bì yóu píng mén, bù chéng yán sè. píng mén hòu, qì zhuān shàng zì wán hǎo, liǎng bàng yī bǎi yī sōng, cāng cuì yù dī. chī zhū yī bù bù zǒu shàng tái jiē, jiàn láng shàng dōng xī mù shān, zhōng jiān diàn mén xuán guà bǎn lián yī fù, shì:
题毕,瞥见一丽人,画黛含愁,弯蛾锁恨,娇怯怯的立在山拗,将痴珠凝眸一盼,便不见了。痴珠移步下亭,想道:“怎的这空山中有此丽人,难道青天白日,山魈木魅敢公然出现么?”正在想着,那脚步却向山拗走来,不见人迹。刚转过山拗,又见那丽人手拈一枝杏花,身穿浅月色对襟衫儿,腰系粉红宫裙,神情惨淡,立在那里。痴珠转过脚步,丽人却又不见了。并那地方,亦系一片平原,并非凤岭。痴珠想道:“我如何又走到这个地方呢?”再一望去,见有一庙,隔一箭多地,便缓步向前。只见庙门洞开,油漆颜色黯淡得很,是个古庙。庙门直匾大书“双鸳祠”三字。门堂三间,歪歪斜斜,门上也画有门神,一扇倒在地下。中间碧油屏门,不成颜色。屏门后,砌砖尚自完好,两傍一柏一松,苍翠欲滴。痴珠一步步走上台阶,见廊上东西木栅,中间殿门悬挂板联一付,是:
qiū yuè chūn fēng, kě lián rú cǐ
秋月春风,可怜如此;
qīng tiān bì hǎi, tú huàn nài hé!
青天碧海,徒唤奈何!
shí liù ge zì. yòng shǒu tuī nà diàn mén, què shì bì dé jǐn jǐn de, wú fèng kě kuī, bù zhī zhōng jiān shì hé shén xiàng. yóu dōng láng zhuǎn zhì diàn hòu, zhī jiàn xī biān yǒu yī xiǎo mén, duó jìn mén lái, què shì cháo dōng de sān jiān wū zi, kōng dòng dòng de wú yí yàng jiā huo. duì miàn yǒu yī tíng, tíng zhōng jiān bēi yī zuò, chī zhū máng bǎ bēi wén dú guò, shì yī piān sì liù. zhèng yào bèi sòng yī biàn, dǒu jiàn bēi shí yáo dòng, xiàng shēn shàng dào jiāng xià lái, xià dé chī zhū dà jiào yī shēng, zǎo bǎ duì fáng gēn rén jīng xǐng le.
十六个字。用手推那殿门,却是闭得紧紧的,无缝可窥,不知中间是何神像。由东廊转至殿后,只见西边有一小门,踱进门来,却是朝东的三间屋子,空洞洞的无一样家伙。对面有一亭,亭中坚碑一座,痴珠忙把碑文读过,是一篇四六。正要背诵一遍,陡见碑石摇动,向身上倒将下来,吓得痴珠大叫一声,早把对房跟人惊醒了。
tū tóu cóng shuì mèng zhōng yī gū lù pá qǐ, wèn shì zěn me. dà jiā dào:" lǎo yé mèng yǎn le!" chī zhū yī shēn lěng hàn, jiāng yǎn yī zhēng, qiáo zhe yuè guāng dēng yǐng, xiū rán dào:" nǐ men bú yào dà jīng xiǎo guài, méi yǒu shén me shì, fǎn ba." biàn zì zuò qǐ, jiē kāi zhàng zi, jiāng dēng tī liàng, qù jì nà bēi wén. jué de shǒu wěi èr duàn, shì quán jì de, zhōng jiān liǎng duàn, shén wàng sì wǔ. jiù duó xià chuáng lái, pī shàng yī fú, jiǎn guò zhǐ bǐ, jiāng shǒu duàn xiān xíng jǐng chū. qí cí yuē:
秃头从睡梦中一骨碌爬起,问是怎么。大家道:“老爷梦魇了!”痴珠一身冷汗,将眼一睁,瞧着月光灯影,修然道:“你们不要大惊小怪,没有什么事,反吧。”便自坐起,揭开帐子,将灯剔亮,去记那碑文。觉得首尾二段,是全记得,中间两段,什忘四五。就踱下床来,披上衣服,检过纸笔,将首段先行警出。其词曰:
qū chén zǒu mǎ, sī liǔ qíng zhǎng yào diàn fēi lóng, xiāng táo gǔ sǔn. jì fāng zhǎn zú, shāng xīn fù péng zhī
曲尘走马,丝柳情长;药店飞龙,香桃骨损。骥方展足,伤心赋鹏之
cí fèng bù gāo xiáng, chè lèi lí luán zhī qū. chūn fēng méi dài, huā guǎn xīn miáo yè yǔ tí hén, zhú bān hū
词;凤不高翔,掣泪离鸾之曲。春风眉黛,花管新描;夜雨啼痕,竹斑忽
rǎn. sè dàn xiāng nǚ, luò yí xiǎng yú sān qiū huán rèn wéi láng, jié xiāng sī yú zài shì. dà dǐ qīng tiān bì
染。瑟弹湘女,落遗响于三秋;环认韦郎,结相思于再世。大抵青天碧
hǎi, bù shǎo é méi jiàn jí zhī shāng shéi zhī bái jiá lán shān, yì duō shǔ sī nán yán zhī tòng. cǐ shuāng yuān cí
海,不少峨眉见嫉之伤;谁知白袷蓝衫,亦多鼠思难言之痛。此双鸳祠
suǒ wéi lì yě.
所为立也。
téng bì, xiǎng dào:" zhè duàn qíng wén, yǐ jí āi yàn le! jìn lái sì liù jiā, nà yǒu cǐ fù bǐ mò?" yīn jiāng cì duàn màn màn de jì yì, yuán bǐ xiān téng nà shǒu èr jù yún:" zé yǒu jiā chuán hàn xiāng, pài yǎn sū zhōu" xiǎng dào:" guài ya! jìng shì wǒ jiā de gù shì le. qí xià hái yǒu bā zì, zài jì bù chū." biàn tí bǐ huán le bā huán, téng nà dǐ xià de, shì:" qīng xiāng fù tuō, lǐ tíng fù jiàn zhī nián huáng nǎi biān mó, wū jǐ chuī lí zhī yè." xiǎng dào:" zhè lián yǐ xià, hái yǒu' míng tí ruǐ bǎng, qiū fēng gāo duō guì xiāng' yī lián ne, rú hé duì yǔ zài jì bù chū?" jiù jiāng shí zì téng guò, yòu huán le shí huán, wǎng xià yù qù, shì:" qīng qiú kuài mǎ, shuāng yán yú zǎo guān qián hán jiǎo qīng jiā, yuè lěng yān zhī shān xià. diào gù gōng yú liú shí, hé shǔ gāo dī líng líng diào yú yī liáng, zhēng pá jī chǔ."
誊毕,想道:“这段情文,已极哀艳了!近来四六家,那有此付笔墨?”因将次段慢慢的记忆,援笔先誊那首二句云:“则有家传汉相,派衍苏州;”想道:“怪呀!竟是我家的故事了。其下还有八字,再记不出。”便提笔圜了八圜,誊那底下的,是:“青箱付托,鲤庭负剑之年;黄奶编摩,乌几吹藜之夜。”想道:“这联以下,还有‘名题蕊榜,秋风高掇桂香’一联呢,如何对语再记不出?”就将十字誊过,又圜了十圜,往下誉去,是:“轻裘快马,霜严榆枣关前;寒角清笳,月冷胭脂山下。吊故宫于刘石,禾黍高低;聆泠调于伊凉,筝琶激楚。”
téng dào cǐ chù, yào wǎng xià xiě qù, zhǐ jì bù chū. xiǎng dào:" yǐ shàng shù lián, hòu lái cuàn qù zuò wǒ de mù zhì, yě hái kě yòng. yǐ hòu shù lián, xì xù cǐ rén yì yù wú liáo, dé yī jīn guó zhī jǐ, bǐ mò jí qí lín lí, rú hé yī zì yě méi le?" chén yín bàn shǎng, zì yǔ dào:" hāi! huǎng hū de hěn zhè shù lián zhōng, bú shì yǒu nà' shū bǎo duō chóu' duì nà' zhǎng qīng shàn bìng' me? zěn de jì bù qǐ, bǐ zuò gèng nán?" zhì xià bǐ, níng sī yī huì, tīng dé jī shēng yǐ chàng guò liǎng biàn le, biàn tí qǐ bǐ, lìng xíng jiāng nà duàn mò shù lián téng chū, shì:
誊到此处,要往下写去,只记不出。想道:“以上数联,后来篡去作我的墓志,也还可用。以后数联,系叙此人抑郁无聊,得一巾帼知己,笔墨极其淋漓,如何一字也没了?”沉吟半晌,自语道:“咳!恍惚得很.这数联中,不是有那‘叔宝多愁’对那‘长卿善病’么?怎的记不起,比做更难?”掷下笔,凝思一会,听得鸡声已唱过两遍了,便提起笔,另行将那段末数联誊出,是:
cǎi yún sān sù, hū sàn yú lín bǎo yuè yī lián, xuán kuī chán pò. gài jī láo suǒ yǐ zhì jí, ér jiǔ
彩云三素,忽散鱼鳞;宝月一奁,旋亏蟾魄。盖积劳所以致疾,而久
yù suǒ yǐ shāng shēng. lì xiǎn zǔ zhī chí qū, fēng rú niú mǎ kǎi shēn gōng zhī yǎn sài, suì zài lóng shé. bìng
郁所以伤生。历险阻之驰驱,风如牛马;慨身宫之偃赛,岁在龙蛇。病
dào gāo máng, jìng fú è mèng yī suī lú biǎn, nán mì líng fāng. tiān shí wèi zhī, wèi zhī hé zāi!
到膏盲,竟符噩梦;医虽卢扁,难觅灵方。天实为之,谓之何哉!
xiǎng dào:" rú jīn shì dì sān duàn le." duàn shǒu sì jù shì:" ěr nǎi tíng tíng jìng zhí, lián chū wū ní liè liè qí xiāng, lán shēng yōu gǔ."
想道:“如今是第三段了。”段首四句是:“尔乃亭亭净植,莲出污泥;烈烈奇香,兰生幽谷。”
téng bì, xiǎng dào:" yǐ xià shù lián yòu wàng le." biàn yòu lìng xíng xiě dào:
誊毕,想道:“以下数联又忘了。”便又另行写道:
bēi shé huàn yǐng, guǐ yù hán shā. méng chóu xù yǐ huí cháng, màn qiān guā luò shì lèi zhū ér xǐ miàn, ǒu
杯蛇幻影,鬼蜮含沙。蒙愁绪以回肠,蔓牵瓜落;拭泪珠而洗面,藕
duàn sī zhǎng. shēng bù féng chén, jiǔ lí chá kǔ sǐ ér hòu yǐ, yòu jiàng jū xiōng. tián hǎi shuǐ yǐ jiāng kū, yuān
断丝长。生不逢辰,久罹茶苦;死而后已,又降鞠凶。填海水以将枯,冤
wú cóng xuě hé jǐng bō ér bù qǐ, xīn zǎo chéng huī. hán xiào tóng guī, shù hé hán píng zhī zhǒng tōu shēng hé
无从雪;涸井波而不起,心早成灰。含笑同归,树合韩凭之冢;偷生何
yì, mèng suí qíng nǚ zhī hún. qī qiān lǐ jì gǔ yóu chéng, jiā shān hé chǔ yī bǎi liù jìn yān shí jié, yě jì
益,梦随情女之魂。七千里记鼓邮程,家山何处;一百六禁烟时节,野祭
kān lián. hún xī guī lái, gōng zì dào yǐ!
堪怜。魂兮归来,躬自悼矣!
biàn zì yǔ dào:" xiě dé chén tòng rú cǐ, zhēn hǎo wén zhāng yě! mò duàn wǒ biàn yī zì bù wàng le." suì jiē xiě dào:
便自语道:“写得沉痛如此,真好文章也!末段我便一字不忘了。”遂接写道:
yú shì gù rén gé bù, niàn gōng yù zhī qíng, dūn fēn jīn zhī yì. huáng lú zā dì, bēi fēng chuī hāo lǐ
于是故人阁部,念攻玉之情,敦分金之谊。黄芦匝地,悲风吹蒿里
zhī yīn dān méng kǒng tú, luò rì xià guì qí zhī yǐng. chèn máo chuáng zhī sī jì, cuì bǎi cāng sōng
之音;丹艨孔涂,落日下桂旗之影。衬旄幢之-(纟祭),翠柏苍松;
shēng zǔ dòu zhī xīn xiāng, zhī jī dǒu jiǔ. jiē hū! gǔn gǔn láo chén, bù wài zhì xìng zhì qíng zhī dì máng máng
升俎豆之馨香,只鸡斗酒。嗟乎!滚滚劳尘,不外至性至情之地;茫茫
rén hǎi, zuì nán yī shēng yī sǐ zhī jiāo. bái mǎ sù chē, yóu shì fàn zhāng tóng qì zhū fān bǎo gài, zhōng shū
人海,最难一生一死之交。白马素车,犹是范张同气;珠幡宝盖,终殊
juān rùn shuāng qī. yàn fén shuǐ zhī bō shēng, qī liáng yè yuè bài tán huā zhī huàn yǐng, chóu chàng chūn fēng. shì zhě
娟润双栖。咽汾水之波声,凄凉夜月;拜昙花之幻影,惆怅春风。逝者
rú sī, jìng chéng qiān gǔ rén rú kě zuò, zhòng dìng sān shēng. chuān yuè yǒu líng, yǒng hù tóng xīn zhī shí gān
如斯,竟成千古;人如可作,重订三生。川岳有灵,永护同心之石;乾
kūn bù gǎi, zhōng yuán gē bì zhī méng.
坤不改,终圆割臂之盟。
téng bì, chuāng zhǐ shàng zǎo yǐ xiǎo rì le.
誊毕,窗纸上早已晓日——了。
chī zhū fù lǎng yín yī biàn. tū tóu jì zhòng rén zǎo yǐ shōu shí xíng lǐ cì hou. chī zhū cái shì liǎn shù kǒu, biàn shàng chē xiàng bǎo jī jìn fā qù le. zhèng shì:
痴珠复朗吟一遍。秃头暨众人早已收拾行李伺候。痴珠才拭脸漱口,便上车向宝鸡进发去了。正是:
rén shēng néng yǒu jǐ, mào mào mǎ tí jiān
人生能有几,贸贸马蹄间;
tiān yǔ xián shēn hǎo, rú hé bù kěn xián?
天与闲身好,如何不肯闲?
yù zhī chī zhū yī qiān yī mèng hòu lái ruò hé yìng yàn, qiě kàn xià huí fēn jiě.
欲知痴珠一签一梦后来若何应验,且看下回分解。