strong jiè fēi chē guó wáng fǎng chǔ zi fàng huáng bǎng tài hòu kǎo guī cái strong
借飛車國王訪儲子 放黃榜太后考閨才
huà shuō yīn ruò huā wén duō jiǔ gōng zhī yán, bù jué chī jīng dào: nǚ ér guó xiàng wú cháo jìn zhī lì, jīn ā jiù hū cóng shù wàn lǐ zhì cǐ, bì yǒu yuán gù. dàn hé yǐ zhī wǒ zhù chù? lìng rén bù jiě. duō jiǔ gōng dào: zhí nǚ rú jīn zhōng le dì yī míng bù yuán, xiàn yǒu huáng bǎng zhāng guà lǐ bù mén shǒu, shuí rén bù zhī. guó jiù dà yuē zhǎo zhe zhǎng bān, cái xún dào cǐ chù. hóng qú diǎn tóu dào: jiǔ gōng cāi de bù cuò. guī chén dào: guó jiù jì yǐ yuǎn lái, wú lùn suǒ bàn hé shì, ruò huā jiě jie tóng tā gǔ ròu zhì qīn, zì yīng qǐng jìn yī huì wèi shì. ruò huā lián lián diǎn tóu, jí tuō jiǔ gōng mìng rén bǎ guó jiù qǐng zhì páng biān shū fáng, jìn qù kàn shí, guǒ shì guó jiù. lián máng bài jiàn ràng zuò, dào: ā jiù bié lái wú yàng! ā fù shēn tǐ kě ān? jīn ā jiù hū lái tiān cháo, yǒu hé gōng gàn?
話說陰若花聞多九公之言,不覺吃驚道:「女兒國向無朝覲之例,今阿舅忽從數萬里至此,必有緣故。但何以知我住處?令人不解。」多九公道:「侄女如今中了第一名部元,現有黃榜張掛禮部門首,誰人不知。國舅大約找著長班,才尋到此處。」紅蕖點頭道:「九公猜的不錯。」閨臣道:「國舅既已遠來,無論所辦何事,若花姐姐同他骨肉至親,自應請進一會為是。」若花連連點頭,即托九公命人把國舅請至旁邊書房,進去看時,果是國舅。連忙拜見讓坐,道:「阿舅別來無恙!阿父身體可安?今阿舅忽來天朝,有何公幹?」
guó jiù chuí lèi tàn dào: cǐ huà tí qǐ shén zhǎng, zì cóng xián shēng qù hòu, guó zhǔ yīn wǎng xuān yuán zhù shòu, wǒ yě suí le yuǎn qù bù yì xī guān chèn guó zhōng wú rén, yǔ nèi xiē xīn fù gǒu dǎng shāng yì, wéi kǒng rì hòu xián shēng huí guó, qí zi nán jù dōng gōng, mò ruò chèn cǐ xià shǒu, huò kě jiǔ zhǎng, jìng jiāng qí zi fú zhù dēng le wáng wèi. jí zhì lǎo fū tóng guó zhǔ huí lái, tā men jìng bì mén bù nà. guó zhǔ zhǐ de réng dào xuān yuán bì nán. shuí zhī qí zi shí fēn bào nüè, xìn yòng jiān dǎng, shā hài zhōng jù, chá dú liáng mín, jiān qiě hǎo jiǔ tān huā, zhǒng zhǒng wú dào, bù yī ér zú. jìng zhì jiā jiā bì hù, rì bù liáo shēng. bù jí yī zài, jǔ guó bìng lì, jìng jiāng xī guān mǔ zǐ hài le, suí jí yíng zhǔ hái cháo. nèi xiē chén mín yīn wú shēng xián shēng sù zhe, zài sān xū kěn, wù yào fǎng qiú huí guó. guó zhǔ yī yīn xiàn zài wú sì, èr yīn chén mín zài sān yù qǐng, bù xī zhòng fèi, yú zhōu ráo guó jiè dé fēi chē yī chéng. cǐ chē kě róng èr rén, měi rì néng xíng èr sān qiān lǐ, ruò yù shùn fēng, yì kě xíng dé wàn lǐ, guó zhǔ dé cǐ shén xǐ, tè mìng lǎo fū chí fù tiān cháo, fǎng qiú xián shēng huí tóng. lǎo fū dào cǐ yè yǐ duō rì, sì chù fǎng wèn, zōng jī yǎo rán. xìng ér dé jiàn huáng bǎng, cái néng xún fǎng dào cǐ. xiàn yǒu guó zhǔ qīn bǐ jiā shū, xián shēng kàn le zì zhī. bǎ shū dì guò.
國舅垂淚嘆道:「此話提起甚長,自從賢甥去後,國主因往軒轅祝壽,我也隨了遠去;不意西官趁國中無人,與那些心腹狗黨商議,惟恐日後賢甥回國,其子難據東宮,莫若趁此下手,或可久長,竟將其子扶助登了王位。及至老夫同國主回來,他們竟閉門不納。國主只得仍到軒轅避難。誰知其子十分暴虐,信用奸黨,殺害忠巨,茶毒良民,兼且好酒貪花,種種無道,不一而足。竟至家家閉戶,日不聊生。不及一載,舉國併力,竟將西官母子害了,隨即迎主還朝。那些臣民因吾甥賢聲素著,再三吁懇,務要訪求回國。國主一因現在無嗣,二因臣民再三籲請,不惜重費,於周饒國借得飛車一乘。此車可容二人,每日能行二三千里,若遇順風,亦可行得萬里,國主得此甚喜,特命老夫馳赴天朝,訪求賢甥回同。老夫到此業已多日,四處訪問,蹤跡杳然。幸而得見黃榜,才能尋訪到此。現有國主親筆家書,賢甥看了自知。」把書遞過。
ruò huā kàn bà, tàn dào: yuán lái liǎng nián zhī jiān, guó zhōng jìng zhì rú cǐ! zhì xī gōng cǐ zhǒng guāng jǐng, shēng jiǔ yǐ liào dìng
若花看罷,嘆道:「原來兩年之間,國中竟至如此!至西宮此種光景,甥久已料定;
bù rán, wǒ yòu hé kěn yuǎn bēn tā xiāng! ruò fēi dāng rì jiàn jī, zǎo zǎo táo bì, qǐ néng huó dào jīn rì! yī jīng huí xiǎng, shàng jué xīn jì. xiàn zài běn zú zhōng rú xī gōng mǔ zǐ zhě yì fù bù shǎo, ā fù ruò bù zhèn zuò zhěng dùn, réng fù ěr ruǎn xīn huó, zì bì huò bù xuán zhǒng, ā jiù jiǔ hòu zì jiàn fēn xiǎo. cǐ shí ā fù shū zhōng, suī mìng xùn jí hái xiāng, yǐ chéng zǔ yè: dàn shēng běn wú cái, bù néng dāng cǐ zhòng mìng èr lái zì lí běn guó, yǐ rú lòu wǎng zhī yú, qǐ kěn réng tóu huǒ kēng. gù yún zi bù yán fù zhī guò, rán ā fù bù biàn xián yù, bù yǐ zǔ yè wèi zhòng, shēng yì jiǔ yǐ hán xīn. kuàng xiàn zài jìn pài zǐ zhí, xián zhě shén duō, hé bì zhù yì yú wǒ! ruò wǒ fǎn guó hòu, shè huò zǐ zhí zhōng yòu yǒu shèng yú wǒ de, tā rì yòu jiāng rú hé? zǒng ér yán zhī: shēng jì dào cǐ, qǐ kěn fù huí gù xiāng. cǐ shí gù suī bù cái, yè méng tiān cháo dà huáng dì tè zhōng cái nǚ, bìng shòu xiǎn zhí. cǐ děng qí yù, yǐ shǔ fēi fèn, qǐ gǎn lìng yǒu tā xiǎng. wéi qiú ā jiù huí qù tì wǒ wǎn yán, zì dāng yǒng gǎn bù wàng.
不然,我又何肯遠奔他鄉!若非當日見機,早早逃避,豈能活到今日!一經回想,尚覺心悸。現在本族中如西宮母子者亦復不少,阿父若不振作整頓,仍復耳軟心活,自必禍不旋踵,阿舅久後自見分曉。此時阿父書中,雖命迅急還鄉,以承祖業:但甥本無才,不能當此重命;二來自離本國,已如漏網之魚,豈肯仍投火坑。固雲『子不言父之過』,然阿父不辨賢遇,不以祖業為重,甥亦久已寒心。況現在近派子侄,賢者甚多,何必注意於我!若我返國後,設或子侄中又有勝於我的,他日又將如何?總而言之:甥既到此,豈肯復回故鄉。此時固雖不才,業蒙天朝大皇帝特中才女,並授顯職。此等奇遇,已屬非分,豈敢另有他想。惟求阿舅回去替我婉言,自當永感不忘。」
guó jiù dào: xián shēng wèi hé hū fā cǐ zhǐ? shí chū lǎo fū yì liào zhī wài! nán dào guǒ zhēn jiāng zǔ yè bù gù? duàn wú cǐ lǐ guó zhǔ gù ěr ruǎn xīn kuò, lián nián jīng cǐ dà nán, zì zhī dāng rì zhī shī, cǐ shí ruò fēi jí yú yào jiàn xián shēng zhī miàn, qǐ kěn huā fèi duō jīn jiè qǐng fēi chē? qí suǒ yǐ mìng wǒ xīng chí ér lái zhě, gù dāng rì wù tīng chán yán, zhì jiāng wú shēng zhī xián jǐn xíng méng bì, jīn hòu huǐ jì wǎn, yào jiàn yòu nán ruò lìng lǎo fū háng hǎi qián lái, yòu kǒng duō dān shí rì chóu chú zhì zài, shǐ yǒu fēi chē zhī jǔ: wú fēi yào zǎo jiàn xián shēng yī rì, qí xīn jí zǎo ān yī rì. jīn xián shēng hū rán rú cǐ, háo wú juàn liàn, bù dú lìng guó zhǔ liǎng yǎn wàng chuān, shēn fù ài zi zhī xīn, yì qiě yǒu shī chén mín zhī wàng. xián shēng qiè mò yīn dāng nián xiǎo fèn, yī shí rèn xìng, zhì wù dà shì, hòu huǐ wú jí tā rì suī yào jìn guó, bù kě dé le. ruò huā tīng zhè jǐ jù huà, dēng shí bù yuè dào: ā jiù zhè shì shèn huà! shēng yòu bù céng luò tuò, wèi hé què yào hòu huǐ! jí shǐ luò tuò, yòu hé hòu huǐ zhī yǒu. ruò yào hòu huǐ. dāng rì yòu hé kěn qīng lí gù xiāng! zǒng zhī: ā jiù zhè fān měi yì, wú yǒu bù zhī, wú yǒu bù gǎn, zhì yú réng fǎn gù guó zhè jù huà, shēng lì yì yǐ jué, ā jiù zài yě xiū tí!
國舅道:「賢甥為何忽發此旨?實出老夫意料之外!難道果真將祖業不顧?斷無此理;國主固耳軟心括,連年經此大難,自知當日之失,此時若非急於要見賢甥之面,豈肯花費多金借請飛車?其所以命我星馳而來者,固當日誤聽讒言,致將吾甥之賢盡行蒙蔽,今後悔既晚,要見又難;若令老夫航海前來,又恐多耽時日;躊躇至再,始有飛車之舉:無非要早見賢甥一日,其心即早安一日。今賢甥忽然如此,毫無眷戀,不獨令國主兩眼望穿,深負愛子之心,亦且有失臣民之望。賢甥切莫因當年小忿,一時任性,致誤大事,後悔無及;他日雖要近國,不可得了。」若花聽這幾句話,登時不悅道:「阿舅這是甚話!甥又不曾落魄,為何卻要後悔!即使落魄,又何後悔之有。若要後悔。當日又何肯輕離故鄉!總之:阿舅這番美意,無有不知,無有不感,至於『仍返故國』這句話,甥立意已決,阿舅再也休提!」
zhèng zài tán lùn, guī chén xiàng rén bèi chū fàn lái. guó jiù yòu zài zài kǔ quàn, wú nài ruò huā xīn rú tiě shí, jìng wú yī zì kě shāng. fàn bà hòu, ruò huā cōng cōng xiě le yī fēng huí shū, gěi guó jiù kàn le. guó jiù liào nán wǎn huí, zhǐ de luò lèi bié qù. ruò huā sòng guò, huí dào lǐ miàn. guī chén dào: shì cái jiě jie tóng guó jiù shuō huà, wǒ men qiè tīng duō shí. mèi zǐ lǚ yào jìn qù lì quàn jiě jie hái xiāng, jiū yīn nán nǚ bù biàn, bù hǎo mào mèi xiāng jiàn. jí zhì cǐ shí, cái xiǎng qǐ tā yuán shì nǚ bàn nán zhuāng. zǎo zhī rú cǐ, wǒ yòu hé fáng jìn qù yī huì. ruò huā dào: jiù shì ā mèi jìn qù quàn wǒ, wǒ yě bù néng yīng chéng. men kě qù de, wǒ yòu hé bì rú cǐ. zhè zōng kǔ qíng, zhǐ yǒu gè rén xīn nèi míng bái biàn liǎo. xiǎo chūn dào: guó wáng rú lì yì wù yào nǐ qù, tā jì bù xī qián cái qù jiè fēi chē, ān zhī tā yòu bù sòng jīn yín yǔ lín bó bo? nà shí lín bó bo dé tā yín qián, wù yào nǐ qù, nà jiù tuō bù diào le. ruò huā dào: jiù shì jì fù jiào wǒ huí qù, wǒ yě bù qù. xiǎo chūn dào: nǐ ruò bù qù, lín bó bo yě bù zhǔn nǐ zhù zài lǐng nán, kàn nǐ zěn yàng? jù mèi zǐ yù jiàn: mò ruò zǎo zǎo xún gè pó pó jiā, dào le yào jǐn guān tóu, dào dǐ yǒu gè jiě fū kě yǐ zhào yīng. wǎn rú dào: jiě jie zhǐ gù bù zuò guó wáng, qǐ bù bǎ lán yīn jiě jie zǎi xiàng yě dān gē me? jiāng lái nǐ men rú dào nǚ ér guó dé le hǎo chù, ǎn yě bù xiǎng bié de, zhǐ qiú bǎ nà fēi chē sòng ǎn, ǎn jiù huān xǐ le. xiǎo chūn dào: nǐ yào fēi chē hé yòng? wǎn rú dào: ǎn rú dé le fēi chē, yī shí yào dào mǒu chù, yòu bù dǎ jiān, yòu bú zhù diàn, lái wǎng fēi kuài. jiǎ rú ǎn men jīn nián lái jīng, ruò yǒu yī èr shí liàng fēi chē, lù shàng yòu kuài yòu shěng pán fèi, qǐ bù hǎo me? xiǎo chūn dào: rú guǒ dōu xiàng zhè yàng, nà diàn xiǎo èr zhī hǎo hē fēng le.
正在談論,閨臣向人備出飯來。國舅又再再苦勸,無奈若花心如鐵石,竟無一字可商。飯罷後,若花匆匆寫了一封回書,給國舅看了。國舅料難挽回,只得落淚別去。若花送過,回到裡面。閨臣道:「適才姐姐同國舅說話,我們竊聽多時。妹子屢要進去力勸姐姐還鄉,究因男女不便,不好冒昧相見。及至此時,才想起他原是女扮男裝。早知如此,我又何妨進去一會。」若花道:「就是阿妹進去勸我,我也不能應承。們可去得,我又何必如此。這宗苦情,只有各人心內明白便了。」小春道:「國王如立意務要你去,他既不惜錢財去借飛車,安知他又不送金銀與林伯伯?那時林伯伯得他銀錢,務要你去,那就脫不掉了。」若花道:「就是寄父教我回去,我也不去。」小春道:「你若不去,林伯伯也不准你住在嶺南,看你怎樣?據妹子遇見:莫若早早尋個婆婆家,到了要緊關頭,到底有個姐夫可以照應。」婉如道:「姐姐只顧不做國王,豈不把蘭音姐姐宰相也耽擱麼?將來你們如到女兒國得了好處,俺也不想別的,只求把那飛車送俺,俺就歡喜了。」小春道:「你要飛車何用?」婉如道:「俺如得了飛車,一時要到某處,又不打尖,又不住店,來往飛快。假如俺們今年來京,若有一二十輛飛車,路上又快又省盤費,豈不好麼?」小春道:「如果都象這樣,那店小二隻好喝風了。」
zhǐ jiàn zī yáo chāi yīn bù shì dé zhòng, tè lái bài xiè. bǐ cǐ dào xǐ, jiàn lǐ ràng zuò. yáo chāi xiàng xiù yīng dào: ruò fēi jiě jie chéng quán, jīn rì hé néng jiǎo xìng. shí kè gǎn niàn, yòu bù gǎn lǚ cì guò lái jīng dòng. míng rì bèi yǒu báo zhuó, yì bǐ fèng qū jiě jie tóng shùn yīng guī yòng ruò huā sān wèi jiě jie yī jù, yīn cǐ qīn zì guò lái fèng qǐng. wàng zhū wèi jiě jie shǎng guāng, míng rì zǎo xiē guò qù. guī chén ruò huā yī qí shuō dào: wǒ men zǎo yào fèng bài, yīn lián rì yīng shì, bǐ cǐ dōu jué cōng máng, suǒ yǐ wèi néng jìn yè. jīn jì chéng chǒng zhào, míng rì zì dāng tóng le xiù yīng shùn yīng èr wèi jiě jie guò qù, yī zé fèng bài, èr lái fèng rǎo.
只見緇瑤釵因部試得中,特來拜謝。彼此道喜,見禮讓坐。瑤釵向秀英道:「若非姐姐成全,今日何能僥倖。時刻感念,又不敢屢次過來驚動。明日備有薄酌,意彼奉屈姐姐同舜英、閨用、若花三位姐姐一聚,因此親自過來奉請。望諸位姐姐賞光,明日早些過去。」閨臣、若花一齊說道:「我們早要奉拜,因連日應試,彼此都覺匆忙,所以未能晉謁。今既承寵召,明日自當同了秀英、舜英二位姐姐過去,一則奉拜,二來奉擾。」
xiù yīng shùn yīng dào: jì rú cǐ, wǒ men míng rì yī tóng guò qù. yáo chāi yǐ sì rén dōu kěn qù, bù shèng zhī xǐ, suí jí bài cí. cì rì, sì rén rǎo guò, dāng jí bèi jiǔ hái dōng.
秀英、舜英道:「既如此,我們明日一同過去。」瑤釵已四人都肯去,不勝之喜,隨即拜辭。次日,四人擾過,當即備酒還東。
yī lián jù le jǐ rì, bù zhī bù jué dào le sì yuè chū yī diàn shì zhī qī. guī chén yú wǔ gǔ qǐ lái, dài zhe zhòng zǐ mèi dào le jìn chéng, tóng zhòng cái nǚ mì mì céng céng, qí jí cháo táng, shān hū wàn suì, cháo cān yǐ bì, fēn liǎng páng shì lì. nà shí tiān yǐ fā xiǎo, wǔ hòu shǎn mù xì xì guān kàn, zhǐ jiàn gè gè huā néng yùn jí, yù yǒu jīng shén, yú nà pīng tíng wǔ mèi zhī zhōng, wú bù dài zhe yī tuán shū juǎn xiù qì, suī fēi guó sè tiān xiāng, què shì bīn bīn rú yǎ. gǔ rén yún: xiù sè kě cān. guān zhī zhēn kě wàng jī. yuè kàn yuè ài, xīn zhōng zhe shí huān xǐ. yīn lüè lüè wèn le shǐ yōu tàn āi cuì fāng suǒ yì xuán jī tú shī jù de huà, yòu jiāng táng guī chén guó ruì zhēng zhōu qìng tán sān rén xuān lái wèn dào: nǐ sān rén míng zì dōu shì jìn shí qǔ de me? guī chén dào:
一連聚了幾日,不知不覺到了四月初一殿試之期。閨臣於五鼓起來,帶著眾姊妹到了禁城,同眾才女密密層層,齊集朝堂,山呼萬歲,朝參已畢,分兩旁侍立。那時天已發曉,武后閃目細細觀看,只見個個花能蘊藉,玉有精神,於那娉婷嫵媚之中,無不帶著一團書卷秀氣,雖非國色天香,卻是斌斌儒雅。古人云:「秀色可餐。」觀之真可忘飢。越看越愛,心中著實歡喜。因略略問了史幽探、哀萃芳所繹《璇璣圖》詩句的話,又將唐閨臣、國瑞徵、周慶覃三人宣來問道:「你三人名字都是近時取的麼?」閨臣道:
dāng rì chén nǚ shēng shí, chén nǚ zhī fù, céng mèng xiān rén zhǐ shì, shuō chén nǚ rì hòu míng biāo ruǐ bǎng, bì xū hǎo hǎo dú shū. suǒ yǐ chén nǚ zhī fù dāng shí jiù tì qǔ le zhè gè míng zì. guó ruì zhēng tóng zhōu qìng tán dào: chén nǚ zhī míng, dōu shì qù suì xīn jìn qǔ de. wǔ hòu diǎn diǎn tóu dào: nǐ men liǎng rén míng zì dōu àn yù sòng yáng zhī yì, zì rán shì jìn shí qǔ de zhì yú táng guī chén míng zì, rú guǒ yě shì jìn shí qǔ de, nà jiù cuò le. yòu jiāng mèng biàn jǐ jiā zǐ mèi xuān zhì miàn qián kàn le yī tòng dào:
「當日臣女生時,臣女之父,曾夢仙人指示,說臣女日後名標蕊榜,必須好好讀書。所以臣女之父當時就替取了這個名字。」國瑞徵同周慶覃道:「臣女之名,都是去歲新近取的。」武后點點頭道:「你們兩人名字都暗寓頌揚之意,自然是近時取的;至於唐閨臣名字,如果也是近時取的,那就錯了。」又將孟、卞幾家姊妹宣至面前看了一通道:
suī xì jiě mèi, nán dé nián jì dōu xiāng fǎng. yòu zàn le jǐ jù, suí jí chū le tí. zhòng cái nǚ jù gè guī wèi, wǔ hòu yě bù huí gōng, jiù zài piān diàn jìn shàn. dào le shēn kè guāng jǐng, zhòng cái nǚ jù gè jiāo juàn tuì chū. yuán lái dāng nián táng cháo jǔ zi fù guò bù shì, xiàng wú diàn shì zhī shuō, zì wǔ hòu kāi le nǚ shì, cái yǒu cǐ lì. cǐ shì diàn shì zhī shǐ. dāng shí wǔ hòu mìng shàng guān wǎn ér bāng tóng yuè juǎn. suǒ yǒu qián shí míng, réng mìng liù bù dà chén zhuó dìng jiǎ yǐ. zhū chén qǔ le táng guī jù dì yī míng diàn yuán, yīn ruò huā dì èr míng yà yuán. zé yú chū sān rì wǔ gǔ fàng bǎng.
「雖系姐妹,難得年紀都相仿。」又贊了幾句,隨即出了題。眾才女俱各歸位,武后也不回宮,就在偏殿進膳。到了申刻光景,眾才女俱各交卷退出。原來當年唐朝舉子赴過部試,向無殿試之說,自武后開了女試,才有此例。此是殿試之始。當時武后命上官婉兒幫同閱卷。所有前十名,仍命六部大臣酌定甲乙。諸臣取了唐閨巨第一名殿元,陰若花第二名亞元。擇於初三日五鼓放榜。
qín xiǎo chūn tóng lín wǎn rú zhè rì wén dé míng rì jiù yào fàng bǎng, xīn lǐ yòu shì huān xǐ, yòu shì fā chóu. èr rén tóng yóu xiù yīng, tián shùn yīng tóng fáng. dào wǎn, xiù yīng shùn yīng xiān zì shuì le. xiǎo chūn tóng wǎn rú chī le jǐ bēi jiǔ, hé yī dào zài chuáng shàng, sī lái xiǎng qù, nà lǐ shuì dé zhe, zhǐ de zhòng fù qǐ lái zuò zài duì miàn, yòu wú huà shuō. hǎo róng yì cóng èr gēng pàn dào sān gǔ, pàn lái pàn qù, zài yě bù zhuǎn sì gēng, zhǐ hǎo fáng lǐ zǒu lái zǒu qù. bǐ cǐ sī sī xiǎng xiǎng, bú shì zhè gè zhǎng xū, jiù shì nà gè duǎn tàn, yī shí xiǎng dào de zhōng lè chù, hū yòu dà xiào qǐ lái jí zhì zhuǎn ér yī xiǎng, měng rán xiǎng dào luò dì kǔ chù, bù jué yòu yìng yàn qǐ lái, dēng shí wú qióng xīn shì, dōu duī xiōng qián, lì yě bù hǎo, zuò yě bù hǎo, bù zhī zěn yàng cái hǎo.
秦小春同林婉如這日聞得明日就要放榜,心裡又是歡喜,又是發愁。二人同由秀英,田舜英同房。到晚,秀英、舜英先自睡了。小春同婉如吃了幾杯酒,和衣倒在床上,思來想去,那裡睡得著,只得重複起來;坐在對面,又無話說。好容易從二更盼到三鼓,盼來盼去,再也不轉四更,只好房裡走來走去。彼此思思想想,不是這個長吁,就是那個短嘆,一時想到得中樂處,忽又大笑起來;及至轉而一想,猛然想到落第苦處,不覺又硬咽起來,登時無窮心事,都堆胸前,立也不好,坐也不好,不知怎樣才好。
xiù yīng bèi tā èr rén chǎo de bù shí jīng xǐng. nà shí yǐ jiāo sì gēng, xiù yīng zhǐ de zuò qǐ dào: èr wèi jiě jie yě gāi shuì le! mèi zǐ yuán yīn tā men nà biān dōu xǐ yè lǐ tán tiān, měi měi sān sì gēng bù néng shuì jué, mèi zǐ shēn ruò jīn bù qǐ áo yè, yòu bù néng yīn wǒ yī rén jìn zhǐ zhòng rén shuō huà, suǒ yǐ tóng shùn yīng mèi mei bān guò zhè biān. xìng xǐ èr wèi jiě jie téng gù mèi zǐ, shàng chuáng jiù shuì, cóng wèi shēn yè tán tiān, yīn ér mèi zǐ ké sòu yě jiù hǎo xiē, zhèng zài gǎn jī. nǎ zhī èr wèi jiě jie píng sù suī bù tán tiān, jīn rì hū yào yī zǒng fā xiè chū lái: gāng cái yī lián shù cì, shuì mèng zhōng bú shì bèi zhè wèi jiě jie kū xǐng, jiù shì bèi nà wèi jiě jie xiào xǐng, xīn lǐ zhǐ jué luàn tiào bìng qiě nà zhǒng tàn xī zhī shēng, gèng lìng rén wén zhī xīn jiāo. yóu qí lìng rén bù jiě de: kū zhōng dài xiào, xiào zhōng yǒu kū, jìng shì yōu huān mò biàn kū xiào bù fēn de guāng jǐng, qǐng wèn èr wèi jiě jie: yǒu hé xīn shì, yǐ zhì yú cǐ?
秀英被他二人吵的不時驚醒。那時已交四更,秀英只得坐起道:「二位姐姐也該睡了!妹子原因他們那邊都喜夜裡談天,每每三四更不能睡覺,妹子身弱禁不起熬夜,又不能因我一人禁止眾人說話,所以同舜英妹妹搬過這邊。幸喜二位姐姐疼顧妹子,上床就睡,從未深夜談天,因而妹子咳嗽也就好些,正在感激。那知二位姐姐平素雖不談天,今日忽要一總發泄出來:剛才一連數次,睡夢中不是被這位姐姐哭醒,就是被那位姐姐笑醒,心裡只覺亂跳;並且那種嘆息之聲,更令人聞之心焦。尤其令人不解的:哭中帶笑,笑中有哭,竟是憂歡莫辨、哭笑不分的光景,請問二位姐姐:有何心事,以至於此?」
shùn yīng tīng le yě zuò qǐ dào: tā men nà yǒu shèn me xīn shì! bù guò yīn míng rì jiù yào fàng bǎng, dé shī xīn wèi miǎn guò liàng, yǐ zhì nòng de hū kū hū xiào, chǒu tài bǎi chū. xiù yīng dào: jì yīn fàng bǎng, wèi hé yòu kū yòu xiào ne? shùn yīng dào:
舜英聽了也坐起道:「他們那有甚麼心事!不過因明日就要放榜,得失心未免過量,以致弄的忽哭忽笑,醜態百出。」秀英道:「既因放榜,為何又哭又笑呢?」舜英道:
tā ruò mèi le liáng xīn, zì rán yào xiào shè huò tiān liáng fā xiàn, zì rán yào kū le. xiù yīng dào: mèi mei cǐ huà zěn jiǎng?
「他若昧了良心,自然要笑;設或天良發現,自然要哭了。」秀英道:「妹妹此話怎講?」
shùn yīng dào: tā jì dé shī xīn zhòng, wèi yǒu bù qián sī hòu xiǎng: yī shí xiǎng qǐ zì jǐ wén zì nèi zhōng zěn yàng liàn jù zhī miào, rú hé sǎo zǎo zhī qí, bù dú zhǒng zhǒng chāo tuō, bìng qiě chù chù jīng shén, yuè sī yuè hǎo, yù xiǎng yù miào, zhè zōng wén zì, mò jiǎng qín hàn yǐ hòu, jiù shì kǒng mén qī shí èr xián yě zuò wǒ bù guò, shì jiān nà yǒu zhè děng hǎo wén zì! míng rì fàng bǎng, bú shì dì yī, dìng shì dì èr. rú cǐ yī xiǎng, zì rán huān xǐ yào xiào le. jiě jie! nǐ shuō zhè zōng xiǎng tóu qǐ fēi mèi le liáng xīn me? jí zhì zhuǎn ér yī xiǎng, wén zì suī jiā, dàn mǒu chù què yǒu zì jù qiàn tuǒ zhī chù, yòu yǒu mǒu chù yòng yì cuò miù zhī chù, zài xì tuī qiú, bìng qiě hái yǒu xǔ duō bǐ pì hái chòu bù néng duì rén zhī chù, jìng shì huài chù duō, hǎo chù shǎo, zhè yàng wén zì, rú hé néng zhōng! rú cǐ yī xiǎng, zì rán mèn hèn yào kū le. jiě jie! nǐ shuō zhè zōng cǔn duó qǐ fēi liáng xīn fā xiàn me?
舜英道:「他既得失心重,未有不前思後想:一時想起自己文字內中怎樣練句之妙,如何掃藻之奇,不獨種種超脫,並且處處精神,越思越好,愈想愈妙,這宗文字,莫講秦、漢以後,就是孔門七十二賢也做我不過,世間那有這等好文字!明日放榜,不是第一,定是第二。如此一想,自然歡喜要笑了。姐姐!你說這宗想頭豈非昧了良心麼?及至轉而一想,文字雖佳,但某處卻有字句欠妥之處,又有某處用意錯謬之處,再細推求,並且還有許多比屁還臭、不能對人之處,竟是壞處多,好處少,這樣文字,如何能中!如此一想,自然悶恨要哭了。姐姐!你說這宗忖度豈非良心發現麼?」
xiù yīng dào: mèi mei zhè huà wèi miǎn tài guò, èr wèi jiě jie duàn fēi rú cǐ. xiǎo chūn dào: shùn yīng jiě jie ān xīn yào jiān suān kè bó, wǒ yě bù lái fēn biàn, suí tā shuō qù. dàn xiù yīng jiě jie nǎi wǒ men jiě mèi duì zhōng dì yī gè xián huì rén, jiāng lái què yǔ zhè gè kè bó guǐ yī tóng yú guī, nà lǐ shì tā duì shǒu! wǎn rú dào: shuō huà guò yú jiān suān, yě fēi jiā zhào, dì yī xiān yǔ shòu shù yǒu ài. ǎn quàn jiě jie shǎo shuō jǐ jù, jī diǎn shòu, yě shì hǎo de. xiù yīng dào: èr wèi jiě jie, nǐ tīng! jī yǐ tí guò jǐ biàn, zhǐ pà yǐ zhuǎn wǔ gēng, zài yào bù shuì, tiān jiù liàng le. wǎn rú dào: èr wèi jiě jie zhǐ guǎn qǐng shuì. ǎn men yǐ tuō jiǔ gōng qù mǎi tí míng lù, tā yú èr gēng qù de, dà yuē shǎo kè jiù kě huí lái.
秀英道:「妹妹這話未免太過,二位姐姐斷非如此。」小春道:「舜英姐姐安心要尖酸刻薄,我也不來分辯,隨他說去。但秀英姐姐乃我們姐妹隊中第一個賢慧人,將來卻與這個刻薄鬼一同于歸,那裡是他對手!」婉如道:「說話過於尖酸,也非佳兆,第一先與壽數有礙。俺勸姐姐少說幾句,積點壽,也是好的。」秀英道:「二位姐姐,你聽!雞已啼過幾遍,只怕已轉五更,再要不睡,天就亮了。」婉如道:」二位姐姐只管請睡。俺們已托九公去買題名錄,他於二更去的,大約少刻就可回來。」
huà yán wèi bì, zhǐ tīng yuǎn yuǎn de yī zhèn xuān rǎng, hū rán xiǎng le yī shēng dà pào, zhèn de chuāng líng luàn dòng. wài miàn pú fù yā huán jù yǐ qǐ lái, yuán lái bào xǐ rén dào le. wǎn rú kāi le fáng mén. xiǎo chūn jí mìng yā huán qù zhǎo duō jiǔ gōng, shuí zhī èr mén suǒ hái wèi kāi, bù néng chū qù. zhǐ tīng yòu shì yī shēng pào xiǎng, èr rén zhǐ jí de mǎn fáng luàn zhuǎn. xiǎo chūn gāng mìng yā huán qù cuī yào shi, hū yòu dà pào xiǎng le liǎng shēng. wǎn rú dào: gòng xiǎng sì pào, zhè shì sì hǎi shēng píng. wài miàn rú cǐ rè nào, nǐ men èr wèi yě gāi shēng zhàng le. xiù yīng xiào dào: èr xiū jiě jie zhēn hǎo jì xìng! zǎ rì dà jiā yīn yì fàng pào, jiǎng dìng èr mén bù zhǔn kāi, bì xū bào wán tiān liàng fāng kāi zěn me cǐ shí yào tǎo yào shi? qǐ fēi fǎn fù bù dìng me? nǐ tīng, yòu shì yī pào, gòng chéng wǔ gǔ fēng dēng. xiǎo chūn dào: wǒ zhǐ gù fā jí, bǎ zuó rì de huà yě wàng le, yuán lái fàng pào yě shì zuó rì yì de.
話言未畢,只聽遠遠的一陣喧嚷,忽然響了一聲大炮,振的窗欞亂動。外面僕婦丫環俱已起來,原來報喜人到了。婉如開了房門。小春即命丫環去找多九公,誰知二門鎖還未開,不能出去。只聽又是一聲炮響,二人只急的滿房亂轉。小春剛命丫環去催鑰匙,忽又大炮響了兩聲。婉如道:「共響四炮,這是『四海昇平』。外面如此熱鬧,你們二位也該升帳了。」秀英笑道:「二休姐姐真好記性!咋日大家因議放炮,講定二門不准開,必須報完天亮方開;怎麼此時要討鑰匙?豈非反覆不定麼?你聽,又是一炮,共成『五穀豐登』。」小春道:「我只顧發急,把昨日的話也忘了,原來放炮也是昨日議的。
qí zhōng zěn yàng jiǎng jiū, cǐ shí xīn lǐ fā huāng, yě xiǎng bù chū. jiě jie kě jì dé? wǎn rú dào: zuó rì hé cháng yì lùn fàng pào! zhè shì nǐ jì cuò le. zhǐ gù shuō huà, jiē lián yòu shì sān pào, zhè jiào zuò dà chūn yǐ bā bǎi suì wèi chūn. shùn yīng xiào dào: yòu shì liǎng xiǎng, kě wèi shí fēn cái qì le. xiù yīng dào: mèi zǐ zhǐ dāng xiǎo chūn jiě jie jì xìng bù hǎo, shuí zhī wǎn rú jiě jie jì xìng gèng chǒu. zuó rì yì lùn fàng pào, hái shì nǐ jí lì zàn chéng, zěn me cǐ shí dào yòu wàng le? nǐ tīng!
其中怎樣講究,此時心裡發慌,也想不出。姐姐可記得?」婉如道:「昨日何嘗議論放炮!這是你記錯了。只顧說話,接連又是三炮,這叫做『大椿以八百歲為春』。」舜英笑道:「又是兩響,可謂『十分財氣』了。」秀英道:「妹子只當小春姐姐記性不好,誰知婉如姐姐記性更丑。昨日議論放炮,還是你極力贊成,怎麼此時倒又忘了?你聽!
jiē lián yòu shì wǔ pào, qià hǎo còu chéng gǔ pái míng, shì guān dēng shí wǔ. wǎn rú dào: jiū jìng zěn yàng yì de? mèi zǐ shí shí xiǎng bù chū. xiù yīng dào: zuó rì gōng yì: rú zhōng yī rén, wài miàn jí fàng yī pào tǎng zhōng diàn yuán, wài jiā bǎi zǐ pào shí guà. suǒ yǒu bào dān, tǒng qí bào wán, èr mén kāi fàng, fāng zhǔn chéng jìn. rú jīn yòu shì sān pào, yǐ yǒu luó hàn zhī shù le. wǎn rú dào: ruò shì zhè yàng, ǎn men sì shí wǔ rén xū fàng sì shí wǔ pào le. zǎo zhī zhè yàng qì mèn, zuó rì jué bù suí tóng dìng yì. ruò bù rú cǐ, jīn rì zhōng yī míng bào yī míng, qǐ bù fàng xīn? rú jīn yě bù zhī nà wèi xiān zhōng, yě bù zhī shuí hái wèi zhōng, jiào rén xīn lǐ shàng bù shàng xià bù xià, bù zhī zěn yàng cái hǎo. cǐ shí yòu xiǎng le liù pào, gòng shì èr shí sì fān huā xìn le. shùn yīng dào: nǐ tīng! zhè sì shēng lái de kuài, qià qià còu chéng yún hé èr shí bā jiāng.
接連又是五炮,恰好湊成骨牌名,是『觀燈十五』。」婉如道:「究竟怎樣議的?妹子實實想不出。」秀英道:「昨日公議:如中一人,外面即放一炮;倘中殿元,外加百子炮十掛。所有報單,統俟報完,二門開放,方准呈進。如今又是三炮,已有『羅漢之數』了。」婉如道:「若是這樣,俺們四十五人須放四十五炮了。早知這樣氣悶,昨日決不隨同定議。若不如此,今日中一名報一名,豈不放心?如今也不知那位先中,也不知誰還未中,教人心裡上不上、下不下,不知怎樣才好。此時又響了六炮,共是『二十四番花信』了。」舜英道:「你聽!這四聲來的快,恰恰湊成『雲合二十八將』。」
xiǎo chūn dào: zěn me tā men zhòng jiě mèi dōu bù chū lái, dà yuē tóng wǒ men yī yàng, yě zài nà lǐ qiā zhe zhǐ tóu shù lī
小春道:「怎麼他們眾姐妹都不出來,大約同我們一樣,也在那裡掐著指頭數哩;
zhǐ děng sì shí wǔ pào qí quán, tā cái tiào chū lī. nǐ tīng! yòu shì liǎng pào, gòng chéng liǎng dāng shí wǔ zhī nián le. xiù yīng dào: cǐ huà zěn jiǎng? xiǎo chūn dào: nán wèi jiě jie hái shì bó xué, lián zhè chū chù yě bù zhī? zhè shì dāng rì yǒu wèi cái zǐ zuò sān shí ér lì pò tí yǒu cǐ yī jù, jiào zuò liǎng dāng shí wǔ zhī nián, suī yǒu bǎn dèng yǐ zi ér bù gǎn zuò yān.
只等四十五炮齊全,他才跳出哩。你聽!又是兩炮,共成『兩當十五之年』了。」秀英道:「此話怎講?」小春道:「難為姐姐還是博學,連這齣處也不知?這是當日有位才子做『三十而立』破題有此一句,叫做『兩當十五之年,雖有板凳椅子而不敢坐焉』。」
wǎn rú dào: jiē lián yòu shì sān xiǎng, dào le sān shí sān tiān le. hái yǒu shí èr pào, nǐ de pú sà! nǐ kuài kuài fàng bà!
婉如道:「接連又是三響,到了『三十三天』了。還有十二炮,你的菩薩!你快快放罷!」
xiǎo chūn cháo zhe wài miàn wàn fú dào: kuí nǎi nǎi! kuí tài tài! zhè shí èr pào nǐ lǎo rén jiā wù bì zuò gè zhěng rén qíng, bǎ tā sǎo shù quán wán, yī zǒng fàng le bà! nǐ ruò liú xià yī gè, wǒ jiù méi mìng le! hǎo le, hǎo le! nǐ tīng! yòu shì sān pào, còu chéng sān shí liù yuān yāng. hǎo! zhè shēng jiē de kuài, sān shí liù pào le! nǐ tīng, yòu shì yī zhèng yào shuō pào zì, shuí zhī wài miàn jìng qiāo qiāo bìng wú shēng xiǎng. xiǎo chūn zuǐ lǐ hái shì yī yī yī, děng zhī xǔ jiǔ, nà gè pào zì zài yě shuō bù chū. xiù yīng dào: zì yī pào yǐ zhì sān shí qī pào, nèi zhōng suī lù lù xù xù, bìng wèi shí fēn jiān duàn cǐ shí hū tíng duō shí, zhè shì hé yì? shùn yīng dào: zhè yòu tíng le bàn shǎng, réng wú yǐng xiǎng, nán dào hái yǒu bā pào jìng bù fàng me? wǎn rú dào: ruò guǒ rú cǐ, kě kēng sǐ ǎn le!
小春朝著外面萬福道:「魁奶奶!魁太太!這十二炮你老人家務必做個整人情,把他掃數全完,一總放了罷!你若留下一個,我就沒命了!好了,好了!你聽!又是三炮,湊成『三十六鴛鴦』。好!這聲接的快,三十六炮了!你聽,又是一……」正要說「炮」字,誰知外面靜悄悄並無聲響。小春嘴裡還是「一……一……一……」,等之許久,那個「炮」字再也說不出。秀英道:「自一炮以至三十七炮,內中雖陸陸續續,並未十分間斷;此時忽停多時,這是何意?」舜英道:「這又停了半晌,仍無影響,難道還有八炮竟不放麼?」婉如道:「若果如此,可坑死俺了!」
zhǐ jiàn tiān yǐ fā xiǎo, gè fáng zǐ mèi dōu yǐ qǐ lái. zǐ xì zài tīng, wài miàn yā què wú wén, bù dàn bìng wú pào shēng, lián bào xǐ de yě bù jiàn le. zhòng rén zhè yī xià fēi tóng xiǎo kě, xiù yīng shùn yīng yě shōu shí xià chuáng, zhèng zài shū xǐ, zhòng yā huán fēn fēn jìn lái qǐng yòng diǎn xīn, zhòng cái nǚ dōu zài tīng fáng děng hòu. èr rén chuān dài wán bì, lái yuē xiǎo chūn wǎn rú yī tóng qián qù. zhǐ jiàn èr rén zuò zài yǐ shàng, miàn rú jīn zhǐ, hún shēn tān ruǎn, nà yǎn lèi rú duàn xiàn zhēn zhū yì bān zhí cháo xià gǔn. xiù yīng shùn yīng kàn le, huí xiǎng zhè bā pào nèi bù zhī kě yǒu zì jǐ zài nèi, yě bù jué bí suān zhǐ de fú zhe èr rén lái dào tīng fáng. zhòng cái nǚ jiǔ yǐ dào qí, yī tóng guī zuò. bǐ cǐ miàn miàn xiāng qù, gè gè liǎn rú jīn zhǐ, yī yán bù fā. diǎn xīn ná dào miàn qián, bìng wú yī rén shàng chún. nà àn àn luò lèi de bù jì qí shù.
只見天已發曉,各房姊妹都已起來。仔細再聽,外面鴉雀無聞,不但並無炮聲,連報喜的也不見了。眾人這一嚇非同小可,秀英、舜英也收拾下床,正在梳洗,眾丫環紛紛進來請用點心,眾才女都在廳房等候。二人穿戴完畢,來約小春、婉如一同前去。只見二人坐在椅上,面如金紙,渾身癱軟,那眼淚如斷線珍珠一般直朝下滾。秀英、舜英看了,回想這八炮內不知可有自己在內,也不覺鼻酸;只得扶著二人來到廳房。眾才女久已到齊,一同歸坐。彼此面面相覷,個個臉如金紙,一言不發。點心拿到面前,並無一人上唇。那暗暗落淚的不計其數。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。