zhōu néng yì rén, lǎo nián yóu yí, qián juǎn lǚ jí zhī, jiē bù guò lüè jǔ qí gài, wèi huò míng xī qí fāng. kǎo zhī xuān qí jiā yǔ yǎng shēng jiā shū, zhǔ zhōu zhī fāng shén huǒ, wéi shì fāng bù yī lì, běn yǒu qīng qīng zhòng zhuó zhī shū, zài yú shū zhě, wèi miǎn sǎn jiàn ér zá chū. qiè yì zhōu nǎi rì yòng cháng gōng, jiè zhū fāng yǐ wéi tiáo yǎng, zhuān qǔ shì kǒu. huò ǒu zī zhì jí, rù kǒu wéi yí, shì yòu wèi kě jǐn fèi. bù jīng huì lù ér fēn bié zhī, zhā jiǎn jì xián shǎo biàn, yì lǎo nián tiáo zhì zhī quē shū yě, yuán wèi pǔ. xiān zé mǐ cì zé shuǐ cì huǒ hòu cì shí hòu. bù lùn tiáo yǎng zhì jí jūn lì shēn qiǎn zhī bù tóng, dì qǔ qì wèi qīng qīng xiāng měi shì kǒu zhě wèi shàng pǐn shǎo xùn zhě wèi zhōng pǐn zhòng zhuó zhě wéi xià pǐn, zhǔn yǐ chéng shù, gòng lù bǎi zhǒng, xuē qí rù kǒu wéi yí zhī yǐ shèn zhě ér yǐ. fāng běn qián rén, nǎi yǐ shì zhī liáng fǎ, zhù míng chū zì hé shū, yǐ wéi zhēng xìn gèng xiáng jiān zhì, fāng yǒu dìng ér zhì wú dìng, zhì fǎ yì kě biàn tōng. nèi yǒu qiè jù bǐ yì cān rù shù fāng, zé wéi wù yǒu yì ér jiān shì yú kǒu, liáo bèi lǎo nián zhī tiáo zhì. huò fū tuī ér guǎng zhī, fán shí pǐn yào pǐn zhōng, kān jiā rù jì zhě shàng duō, zhuó yí ér yòng, hú bù kě zì wǒ zuò gǔ yé! gèng yǒu dài fū hòu zhī míng cǐ lǐ zhě.
粥能益人,老年尤宜,前卷屡及之,皆不过略举其概,未获明析其方。考之轩岐家与养生家书,煮粥之方甚夥,惟是方不一例,本有轻清重浊之殊,载于书者,未免散见而杂出。窃意粥乃日用常供,借诸方以为调养,专取适口。或偶资治疾,入口违宜,似又未可尽废。不经汇录而分别之,查检既嫌少便,亦老年调治之阙书也,爰为《谱》。先择米;次择水;次火候;次食候。不论调养治疾菌力深浅之不同,第取气味轻清、香美适口者为上品;少逊者为中品;重浊者为下品,准以成数,共录百种,削其入口违宜之已甚者而已。方本前人,乃已试之良法,注明出自何书,以为徵信;更详兼治,方有定而治无定,治法亦可变通。内有窃据鄙意参入数方,则惟务有益而兼适于口,聊备老年之调治。或夫推而广之,凡食品药品中,堪加入继者尚多,酌宜而用,胡不可自我作古耶!更有待夫后之明此理者。