hú sēng yòu xú wén shèng dù shàn xiōng àn dì yòu ān xiōng zi kān yīn zi chūn
胡僧祐 徐文盛 杜掞兄岸 弟幼安 兄子龕 陰子春
hú sēng yòu, zì yuàn guǒ, nán yáng guān jūn rén. shǎo yǒng jué, yǒu wǔ gàn. shì wèi zhì yín qīng guāng lù dài fū, yǐ dà tōng èr nián guī guó, pín shàng fēng shì, gāo zǔ qì zhī, bài jiǎ jié chāo wǔ jiāng jūn wén dé zhǔ shuài, shǐ shù xiàng chéng. chéng xiàn, fù méi yú wèi. zhōng dà tōng yuán nián, chén qìng zhī sòng wèi běi hǎi wáng yuán hào rù luò yáng, sēng yòu yòu dé hái guó, chú nán tiān shuǐ tiān mén èr jùn tài shǒu, yǒu shàn zhèng. xìng hǎo dú shū, bù jiě jī zhuì. rán měi zài gōng yàn, bì qiáng fù shī, wén cí bǐ lǐ, duō bèi cháo xuè, sēng yòu yí rán zì ruò, wèi jǐ shí gōng, jīn fá yù shén.
胡僧祐,字願果,南陽冠軍人。少勇決,有武干。仕魏至銀青光祿大夫,以大 通二年歸國,頻上封事,高祖器之,拜假節、超武將軍、文德主帥,使戍項城。城 陷,復沒於魏。中大通元年,陳慶之送魏北海王元顥入洛陽,僧祐又得還國,除南 天水、天門二郡太守,有善政。性好讀書,不解緝綴。然每在公宴,必強賦詩,文 辭鄙俚,多被嘲謔,僧祐怡然自若,謂己實工,矜伐愈甚。
wǎn shì shì zǔ, wèi zhèn xī lù shì cān jūn. hóu jǐng luàn, xī jǔ mán fǎn, shì zǔ lìng sēng yòu tǎo zhī, shǐ jǐn zhū qí qú shuài, sēng yòu jiàn, wǔ zhǐ xià yù. dà bǎo èr nián, hóu jǐng kòu jīng shǎn, wéi wáng sēng biàn yú bā líng, shì zǔ nǎi yǐn sēng yòu yú yù, bài wèi jiǎ jié wǔ měng jiāng jūn, fēng xīn shì xiàn hóu, lìng fù yuán. sēng yòu jiāng fā, wèi qí zǐ yuē: rǔ kě kāi liǎng mén, yī mén nǐ zhū, yī mén nǐ bái. jí zé yóu zhū mén, xiōng zé yóu bái mén. wú bù jié bù guī yě. shì zǔ wén ér zhuàng zhī. zhì yáng pǔ, jǐng qiǎn qí jiāng rèn yuē lǜ ruì zú wǔ qiān, jù bái tǎ, yáo yǐ dài zhī. sēng yòu yóu bié lù xī shàng, yuē wèi wèi jǐ ér tuì, jí zhuī zhī, jí yú nán ān qiān kǒu, hū sēng yòu yuē: wú ér, hé wèi bù zǎo jiàng? zǒu hé chù qù. sēng yòu bù yǔ zhī yán, qián yǐn què, zhì chì shā tíng, huì lù fǎ hé zhì, nǎi yǔ bìng jūn jī yuē, dà pò zhī, qín yuē sòng yú jiāng líng. hóu jǐng wén zhī suì dùn. shì zǔ yǐ sēng yòu wèi shì zhōng lǐng jūn jiāng jūn, zhēng hái jīng zhōu. chéng shèng èr nián, jìn wèi chē qí jiāng jūn kāi fǔ yí tóng sān sī, yú xī rú gù. xī wèi kòu zhì, yǐ sēng yòu wèi dū du chéng dōng zhū jūn shì. wèi jūn sì miàn qǐ gōng, bǎi dào qí jǔ, sēng yòu qīn dāng shǐ shí, zhòu yè dū zhàn, jiǎng lì jiāng shì, míng yú shǎng fá, zhòng jiē gǎn zhī, xián wèi zhì sǐ, suǒ xiàng cuī tiǎn, zéi mò gǎn qián. é ér zhōng liú shǐ zú, shí nián liù shí sān. shì zǔ wén zhī, chí wǎng lín kū. yú shì nèi wài huáng hài, chéng suì xiàn.
晚事世祖,為鎮西錄事參軍。侯景亂,西沮蠻反,世祖令僧祐討之,使盡誅其 渠帥,僧祐諫,忤旨下獄。大寶二年,侯景寇荊陝,圍王僧辯於巴陵,世祖乃引僧 祐於獄,拜為假節、武猛將軍,封新市縣侯,令赴援。僧祐將發,謂其子曰:「汝 可開兩門,一門擬硃,一門擬白。吉則由硃門,凶則由白門。吾不捷不歸也。」世 祖聞而壯之。至楊浦,景遣其將任約率銳卒五千,據白塔,遙以待之。僧祐由別路 西上,約謂畏己而退,急追之,及於南安芊口,呼僧祐曰:「吳兒,何為不早降? 走何處去。」僧祐不與之言,潛引卻,至赤砂亭,會陸法和至,乃與並軍擊約,大 破之,擒約送於江陵。侯景聞之遂遁。世祖以僧祐為侍中、領軍將軍,征還荊州。 承聖二年,進為車騎將軍、開府儀同三司,余悉如故。西魏寇至,以僧祐為都督城 東諸軍事。魏軍四面起攻,百道齊舉,僧祐親當矢石,晝夜督戰,獎勵將士,明於 賞罰,眾皆感之,咸為致死,所向摧殄,賊莫敢前。俄而中流矢卒,時年六十三。 世祖聞之,馳往臨哭。於是內外惶駭,城遂陷。
xú wén shèng, zì dào mào, péng chéng rén yě. shì shì wèi wèi jiāng. fù qìng zhī, tiān jiān chū, lǜ qiān yú rén zì běi guī kuǎn, wèi zhì dào zú. wén shèng réng tǒng qí zhòng, shāo lì gōng jī, gāo zǔ shén yōu chǒng zhī. dà tóng mò, yǐ wèi chí jié dū níng zhōu cì shǐ. xiān shì, zhōu zài pì yuǎn, suǒ guǎn qún mán bù shí jiào yì, tān yù cái huì, jié cuàn xiāng xún, qián hòu cì shǐ mò néng zhì. wén shèng tuī xīn fǔ wèi, shì yǐ wēi dé, yí liáo gǎn zhī, fēng sú suì gǎi.
徐文盛,字道茂,彭城人也。世仕魏為將。父慶之,天監初,率千餘人自北歸 款,未至道卒。文盛仍統其眾,稍立功績,高祖甚優寵之。大同末,以為持節、督 寧州刺史。先是,州在僻遠,所管群蠻不識教義,貪慾財賄,劫篡相尋,前後刺史 莫能制。文盛推心撫慰,示以威德,夷獠感之,風俗遂改。
tài qīng èr nián, wén guó nán, nǎi zhào mù dé shù wàn rén lái fù. shì zǔ jiā zhī, yǐ wèi chí jié sàn qí cháng shì zuǒ wèi jiāng jūn dū liáng nán qín shā dōng yì bā běi bā liù zhōu zhū jūn shì rén wēi jiāng jūn qín zhōu cì shǐ, shòu yǐ dōng tǎo zhī lüè. yú shì wén shèng dū zhòng jūn dōng xià, zhì wǔ chāng, yù hóu jǐng jiāng rèn yuē, suì yǔ xiāng chí. jiǔ zhī, shì zǔ yòu mìng hù jūn jiāng jūn yǐn yuè píng dōng jiāng jūn dù yòu ān bā zhōu cì shǐ wáng xún děng huì zhī, bìng shòu wén shèng jié dù. jī rèn yuē yú bèi jī, yuē dà bài, tuì bǎo xī yáng. wén shèng jìn jù lú zhōu, yòu yǔ xiāng chí. hóu jǐng wén zhī, nǎi lǜ dà zhòng xī shàng yuán yuē, zhì xī yáng. wén shèng bù gǎn zhàn. zhū jiāng xián yuē: jǐng shuǐ jūn qīng jìn, yòu shén jī pí, kě yīn cǐ jī zhī, bì dà jié. wén shèng bù xǔ. wén shèng qī shí shì, xiān zài jiàn yè, zhì shì, jǐng zài yǐ hái zhī. wén shèng shēn dé jǐng, suì mì tōng xìn shǐ, dōu wú zhàn xīn, zhòng xián fèn yuàn. dù yòu ān shǒu zào děng nǎi lǜ suǒ lǐng dú jìn, yǔ jǐng zhàn, dà pò zhī, huò qí zhōu jiàn yǐ guī. huì jǐng mì qiǎn qí cóng jiān dào xí xiàn yǐng zhōu, jūn zhōng xiōng jù, suì dà kuì. wén shèng bēn hái jīng zhōu, shì zǔ réng yǐ wèi chéng běi miàn dū du. yòu jù zāng wū shén duō, shì zǔ dà nù, xià lìng zé zhī, shù qí shí zuì, chú qí guān jué. wén shèng jì shī bīng quán, sī huái yuàn wàng, shì zǔ wén zhī, nǎi yǐ xià yù. shí rèn yuē bèi qín, yǔ wén shèng tóng jìn. wén shèng wèi yuē yuē: rǔ hé bù zǎo jiàng, lìng wǒ zhì cǐ. yuē yuē: mén wài bù jiàn qīng mǎ jī, shǐ wǒ hé jù dé jiàng? wén shèng wú yǐ dá, suì sǐ yù zhōng.
太清二年,聞國難,乃召募得數萬人來赴。世祖嘉之,以為持節、散騎常侍、 左衛將軍、督梁、南秦、沙、東益、巴、北巴六州諸軍事、仁威將軍、秦州刺史, 授以東討之略。於是文盛督眾軍東下,至武昌,遇侯景將任約,遂與相持。久之, 世祖又命護軍將軍尹悅、平東將軍杜幼安、巴州刺史王珣等會之,並受文盛節度。 擊任約於貝磯,約大敗,退保西陽。文盛進據蘆洲,又與相持。侯景聞之,乃率大 眾西上援約,至西陽。文盛不敢戰。諸將咸曰:「景水軍輕進,又甚飢疲,可因此 擊之,必大捷。」文盛不許。文盛妻石氏,先在建鄴,至是,景載以還之。文盛深 德景,遂密通信使,都無戰心,眾咸憤怨。杜幼安、守簉等乃率所領獨進,與景戰, 大破之,獲其舟艦以歸。會景密遣騎從間道襲陷郢州,軍中凶懼,遂大潰。文盛奔 還荊州,世祖仍以為城北面都督。又聚贓污甚多,世祖大怒,下令責之,數其十罪, 除其官爵。文盛既失兵權,私懷怨望,世祖聞之,乃以下獄。時任約被擒,與文盛 同禁。文盛謂約曰:「汝何不早降,令我至此。」約曰:「門外不見卿馬跡,使我 何遽得降?」文盛無以答,遂死獄中。
dù shàn, jīng zhào dù líng rén yě. qí xiān zì běi guī nán, jū yú yōng zhōu zhī xiāng yáng, zi sūn yīn jiā yān. zǔ líng qǐ, qí gěi shì zhōng. fù huái bǎo, shǎo yǒu zhì jié, cháng yāo jì huì. gāo zǔ yì shī dōng xià, suí nán píng wáng wěi liú zhèn xiāng yáng. tiān jiān zhōng, shāo lì gōng jī, guān zhì xiāo měng jiāng jūn liáng zhōu cì shǐ. dà tóng chū, wèi liáng zhōu cì shǐ yuán luó jǔ zhōu nèi fù, huái bǎo fù jìn dū huá zhōu. zhí qín zhōu suǒ bù wǔ xìng dī wáng yáng shào fǎn, huái bǎo jī pò zhī. wǔ nián, zú yú zhèn.
杜掞,京兆杜陵人也。其先自北歸南,居於雍州之襄陽,子孫因家焉。祖靈啟, 齊給事中。父懷寶,少有志節,常邀際會。高祖義師東下,隨南平王偉留鎮襄陽。 天監中,稍立功績,官至驍猛將軍、梁州刺史。大同初,魏梁州刺史元羅舉州內附, 懷寶復進督華州。值秦州所部武興氐王楊紹反,懷寶擊破之。五年,卒於鎮。
shàn jí huái bǎo dì qī zǐ yě. yòu yǒu zhì qì, jū xiāng shí yǐ dǎn yǒng chēng. shì hè lú jiāng biāo qí fǔ zhōng bīng cān jūn. shì zǔ lín jīng zhōu, réng cān mù fǔ, hòu wèi xīn xìng tài shǒu. tài qīng èr nián, suí yuè yáng wáng lái xí jīng zhōu, shì zǔ yǐ yǔ zhī yǒu jiù, mì yāo zhī. shàn nǎi yǔ xiōng àn dì yòu ān xiōng zi kān děng yè guī yú shì zǔ, shì zǔ yǐ wèi chí jié xìn wēi jiāng jūn wǔ zhōu cì shǐ. é qiān xuān yì jiāng jūn, lǐng zhèn mán hù jūn wǔ líng nèi shǐ, zhī jiāng xiàn hóu, yì qiān hù. lìng suí wáng sēng biàn dōng tǎo hóu jǐng. zhì bā líng, huì jǐng lái gōng, shù shí rì bù kè ér dùn. jiā shì zhōng zuǒ wèi jiāng jūn, jìn jué wèi gōng, zēng yì wǔ bǎi hù. réng suí sēng biàn zhuī jǐng zhì shí tóu, yǔ zéi xiāng chí héng lǐng. jí zhàn, jǐng qīn lǜ jīng ruì, zuǒ yòu chōng tū, shàn cóng lǐng hòu héng jié zhī, jǐng nǎi dà bài, dōng bēn jìn líng, shàn rù jù chéng. jǐng píng, jiā sàn qí cháng shì chí jié dū jiāng zhōu zhū jūn shì jiāng zhōu cì shǐ, zēng yì qiān hù.
掞即懷寶第七子也。幼有志氣,居鄉時以膽勇稱。釋褐廬江驃騎府中兵參軍。 世祖臨荊州,仍參幕府,後為新興太守。太清二年,隨岳陽王來襲荊州,世祖以與 之有舊,密邀之。掞乃與兄岸、弟幼安、兄子龕等夜歸於世祖,世祖以為持節、信 威將軍、武州刺史。俄遷宣毅將軍,領鎮蠻護軍、武陵內史,枝江縣侯,邑千戶。 令隨王僧辯東討侯景。至巴陵,會景來攻,數十日不克而遁。加侍中、左衛將軍, 進爵為公,增邑五百戶。仍隨僧辯追景至石頭,與賊相持橫嶺。及戰,景親率精銳, 左右衝突,掞從嶺後橫截之,景乃大敗,東奔晉陵,掞入據城。景平,加散騎常侍、 持節、督江州諸軍事、江州刺史,增邑千戶。
shì yuè, qí jiāng guō yuán jiàn gōng qín zhōu cì shǐ yán chāo yuǎn yú qín jùn, wáng sēng biàn lìng shàn fù yuán. chén bà xiān yì zì ōu yáng lái huì, yǔ yuán jiàn dà zhàn yú shì lín, bà xiān lìng qiáng nǔ shè, yuán jiàn zhòng què. shàn yīn zòng bīng jī, dà pò zhī, zhǎn shǒu wàn yú jí, shēng qín qiān yú rén, yuán jiàn shōu yú zhòng ér dùn. shí shì zǔ zhí wáng lín yú jiāng líng, qí zhǎng shǐ lù nà děng suì yú zhǎng shā fǎn, shì zǔ zhēng shàn yǔ wáng sēng biàn tǎo zhī. chéng shèng èr nián, jí nà děng zhàn yú chē lún, dà bài, xiàn qí èr lěi, nà děng zǒu bǎo zhǎng shā, shàn děng wéi zhī. hòu nà děng jiàng, shàn yòu yǔ wáng sēng biàn xī tǎo wǔ líng wáng yú xiá kǒu, zhì jí pò píng zhī. yú shì xuán zhèn, gòu jí zú. zhào yuē: shàn, jīng zhào jiù xìng, yuán kǎi miáo yì. jiā chuán xué yè, shì zài zhōng zhēn. zì qū chuán jiāng zhǔ, zhèng hào lián néng. tuī gǔ qiǎn yuán, shí wén qīng jìng. yǎn zhì yǔn sàng, cè chuàng yú huái. kě zèng chē qí jiāng jūn, jiā gǔ chuī yī bù. shì yuē wǔ.
是月,齊將郭元建攻秦州刺史嚴超遠於秦郡,王僧辯令掞赴援。陳霸先亦自歐 陽來會,與元建大戰於士林,霸先令強弩射,元建眾卻。掞因縱兵擊,大破之,斬 首萬餘級,生擒千餘人,元建收餘眾而遁。時世祖執王琳於江陵,其長史陸納等遂 於長沙反,世祖征掞與王僧辯討之。承聖二年,及納等戰於車輪,大敗,陷其二壘, 納等走保長沙,掞等圍之。後納等降,掞又與王僧辯西討武陵王於硤口,至即破平 之。於是旋鎮,遘疾卒。詔曰:「掞,京兆舊姓,元凱苗裔。家傳學業,世載忠貞。 自驅傳江渚,政號廉能。推轂淺原,實聞清靜。奄致殞喪,惻愴於懷。可贈車騎將 軍,加鼓吹一部。諡曰武。」
shàn xiōng dì jiǔ rén, xiōng sōng cén qí jí yí yǎn àn jí dì yòu ān, bìng zhī míng dāng shì.
掞兄弟九人,兄嵩、岑、旂、岌、嶷、巘、岸及弟幼安,並知名當世。
àn, zì gōng héng. shǎo yǒu wǔ gàn, hǎo cóng héng zhī shù. tài qīng zhōng, yǔ shàn tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wèi chí jié píng běi jiāng jūn běi liáng zhōu cì shǐ, fēng jiāng líng xiàn hóu, yì yī qiān hù. àn yīn qǐng xí xiāng yáng, shì zǔ xǔ zhī. àn nǎi zhòu yè jiān xíng, xiān wǎng gōng qí chéng, bù kè. yuè yáng zhì, suì zǒu yī qí xiōng yǎn yú nán yáng, yǎn shí wèi nán yáng tài shǒu. yuè yáng xún qiǎn gōng xiàn qí chéng, àn jí yǎn jù yù hài.
岸,字公衡。少有武干,好從橫之術。太清中,與掞同歸世祖,世祖以為持節、 平北將軍、北梁州刺史,封江陵縣侯,邑一千戶。岸因請襲襄陽,世祖許之。岸乃 晝夜兼行,先往攻其城,不克。岳陽至,遂走依其兄巘於南陽,巘時為南陽太守。 岳陽尋遣攻陷其城,岸及巘俱遇害。
yòu ān xìng zhì xiào, kuān hòu, xióng yǒng guò rén. tài qīng zhōng, yǔ xiōng shàn tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wèi yún huī jiāng jūn xī jīng zhōu cì shǐ, fēng huá róng xiàn hóu, yì yī qiān hù. lìng yǔ píng nán jiāng jūn wáng sēng biàn tǎo hé dōng wáng yù yú zhǎng shā, píng zhī. yòu mìng lǜ jīng jiǎ yī wàn, zhù zuǒ wèi jiāng jūn xú wén shèng dōng tǎo hóu jǐng. zhì bèi jī, yù jǐng jiāng rèn yuē lái nì, suì yǔ zhàn, dà bài zhī. zhǎn qí yí tóng chì luó zi tōng xiāng zhōu cì shǐ zhào wēi fāng děng, chuán shǒu jiāng líng. nǎi jìn jūn dà jǔ, yīn yǔ jǐng xiāng chí. bié gōng wǔ chāng, bá zhī. jǐng dù lú zhōu shàng liú yǐ yā wén shèng děng, yòu ān yǔ zhòng jūn gōng zhī, jǐng dà bài, jǐn huò qí zhōu jiàn. huì jǐng mì qiǎn xí xiàn yǐng zhōu, zhí cì shǐ fāng zhū děng yǐ guī, rén qíng dà hài, xú wén shèng yóu hàn kǒu dùn guī, zhòng jūn dà bài, yòu ān suì jiàng yú jǐng. jǐng shā zhī, yǐ qí duō fǎn fù gù yě.
幼安性至孝,寬厚,雄勇過人。太清中,與兄掞同歸世祖,世祖以為雲麾將軍、 西荊州刺史,封華容縣侯,邑一千戶。令與平南將軍王僧辯討河東王譽於長沙,平 之。又命率精甲一萬,助左衛將軍徐文盛東討侯景。至貝磯,遇景將任約來逆,遂 與戰,大敗之。斬其儀同叱羅子通、湘州刺史趙威方等,傳首江陵。乃進軍大舉, 因與景相持。別攻武昌,拔之。景渡蘆洲上流以壓文盛等,幼安與眾軍攻之,景大 敗,盡獲其舟艦。會景密遣襲陷郢州,執刺史方諸等以歸,人情大駭,徐文盛由漢 口遁歸,眾軍大敗,幼安遂降於景。景殺之,以其多反覆故也。
kān, shàn dì èr xiōng cén zhī zǐ. shǎo xiāo yǒng, shàn yòng bīng, yì tài qīng zhōng yǔ zhū fù tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wèi chí jié zhōng wǔ jiāng jūn yún zhōu cì shǐ, zhōng lú xiàn hóu, yì yī qiān hù. yǔ shū yòu ān jù suí wáng sēng biàn tǎo hé dōng wáng, píng zhī. yòu suí sēng biàn xià, jì xú wén shèng jūn zhì bā líng, wén hóu jǐng xí xiàn yǐng zhōu, xī shàng jiāng zhì, nǎi yǔ sēng biàn děng shǒu bā líng yǐ dài zhī. jǐng zhì, wéi zhī shù xún, bù kè ér dùn. qiān tài fǔ qīng ān běi jiāng jūn dū dìng zhōu zhū jūn shì dìng zhōu cì shǐ, jiā tōng zhí sàn qí cháng shì, zēng yì wǔ bǎi hù. réng suí sēng biàn zhuī jǐng zhì jiāng xià, wéi qí chéng. jǐng jiāng sòng zi xiān qì chéng dùn, kān zhuī zhì yáng pǔ, shēng qín zhī. dà bǎo sān nián, zhòng jūn zhì gū shú, jǐng jiāng hóu zi jiàn nì zhàn, kān yǔ chén bà xiān wáng lín děng lǜ jīng ruì jī zhī, dà bài zi jiàn, suì zhì yú shí tóu. jǐng qīn lǜ qí dǎng huì zhàn, kān yǔ zhòng jūn fèn jī, dà pò jǐng, jǐng suì dōng bēn. lùn gōng wèi zuì, shòu píng dōng jiāng jūn dōng yáng zhōu cì shǐ, yì fēng yī qiān hù.
龕,掞第二兄岑之子。少驍勇,善用兵,亦太清中與諸父同歸世祖,世祖以為 持節、忠武將軍、鄖州刺史,中廬縣侯,邑一千戶。與叔幼安俱隨王僧辯討河東王, 平之。又隨僧辯下,繼徐文盛軍至巴陵,聞侯景襲陷郢州,西上將至,乃與僧辯等 守巴陵以待之。景至,圍之數旬,不克而遁。遷太府卿、安北將軍、督定州諸軍事、 定州刺史,加通直散騎常侍,增邑五百戶。仍隨僧辯追景至江夏,圍其城。景將宋 子仙棄城遁,龕追至楊浦,生擒之。大寶三年,眾軍至姑孰,景將侯子鑒逆戰,龕 與陳霸先、王琳等率精銳擊之,大敗子鑒,遂至於石頭。景親率其黨會戰,龕與眾 軍奮擊,大破景,景遂東奔。論功為最,授平東將軍、東揚州刺史,益封一千戶。
chéng shèng èr nián, yòu yǔ wáng sēng biàn tǎo lù nà děng yú zhǎng shā, jiàng zhī. yòu zhēng wǔ líng wáng yú xī líng, yì píng zhī. hòu jiāng líng xiàn, qí nà zhēn yáng hóu yǐ shào liáng sì, yǐ kān wèi zhèn zhōu cì shǐ wú xìng tài shǒu. yòu chú zhèn nán jiāng jūn dōu dū nán yù zhōu zhū jūn shì nán yù zhōu cì shǐ lì yáng xiàn hóu, gěi gǔ chuī yī bù. yòu jiā sàn qí cháng shì zhèn dōng dà jiāng jūn. huì chén bà xiān xí xiàn jīng shī, zhí wáng sēng biàn shā zhī. kān, sēng biàn zhī xù yě, wèi wú xìng tài shǒu. yǐ bà xiān jì fēi guì sù, bīng yòu wěi zá, zài jūn fǔ rì, dōu bù yǐ bà xiān jīng xīn jí wèi běn jùn, měi yǐ fǎ shéng qí zōng mén, wú suǒ zòng shě, bà xiān xián zhī qiè chǐ. jí sēng biàn bài, kān nǎi jù wú xìng yǐ jù zhī, qiǎn jūn fù dù tài gōng chén qiàn yú zhǎng chéng, fǎn wèi qiàn suǒ bài. bà xiān nǎi qiǎn jiāng zhōu wén yù tǎo kān, kān lìng cóng dì běi sǒu chū jù, yòu wèi wén yù suǒ pò, zǒu yì xìng, bà xiān qīn lǜ zhòng wéi zhī. huì qí jiāng liǔ dá mó děng xí jīng shī, bà xiān kǒng, suì hái yǔ qí rén lián hé. kān wén qí bīng hái, nǎi jiàng, suì yù hài.
承聖二年,又與王僧辯討陸納等於長沙,降之。又征武陵王於西陵,亦平之。 後江陵陷,齊納貞陽侯以紹梁嗣,以龕為震州刺史、吳興太守。又除鎮南將軍、都 督南豫州諸軍事、南豫州刺史、溧陽縣侯,給鼓吹一部。又加散騎常侍、鎮東大將 軍。會陳霸先襲陷京師,執王僧辯殺之。龕,僧辯之婿也,為吳興太守。以霸先既 非貴素,兵又猥雜,在軍府日,都不以霸先經心;及為本郡,每以法繩其宗門,無 所縱舍,霸先銜之切齒。及僧辯敗,龕乃據吳興以距之,遣軍副杜泰攻陳蒨於長城, 反為蒨所敗。霸先乃遣將周文育討龕,龕令從弟北叟出距,又為文育所破,走義興, 霸先親率眾圍之。會齊將柳達摩等襲京師,霸先恐,遂還與齊人連和。龕聞齊兵還, 乃降,遂遇害。
yīn zi chūn, zì yòu wén, wǔ wēi gū zāng rén yě. jìn yì xī mò, zēng zǔ xí, suí sòng gāo zǔ nán qiān, zhì nán píng, yīn jiā yān. fù zhì bó, yǔ gāo zǔ lín jū, shào xiāng yǒu shàn, cháng rù gāo zǔ wò nèi, jiàn yǒu yì guāng chéng wǔ sè, yīn wò gāo zǔ shǒu yuē: gōng hòu bì dà guì, fēi rén chén yě. tiān xià fāng luàn, ān cāng shēng zhě, qí zài jūn hū! gāo zǔ yuē: xìng wù duō yán. yú shì qíng hǎo zhuǎn mì, gāo zǔ měi yǒu qiú suǒ, rú wài fǔ yān. jí gāo zǔ jiàn zuò, guān zhì liáng qín èr zhōu cì shǐ.
陰子春,字幼文,武威姑臧人也。晉義熙末,曾祖襲,隨宋高祖南遷,至南平, 因家焉。父智伯,與高祖鄰居,少相友善,嘗入高祖臥內,見有異光成五色,因握 高祖手曰:「公後必大貴,非人臣也。天下方亂,安蒼生者,其在君乎!」高祖曰: 「幸勿多言。」於是情好轉密,高祖每有求索,如外府焉。及高祖踐阼,官至梁、 秦二州刺史。
zi chūn, tiān jiān chū, qǐ jiā xuān huì jiāng jūn xī yáng tài shǒu. pǔ tōng zhōng, lèi qiān zhì míng wēi jiāng jūn nán liáng zhōu cì shǐ yòu qiān xìn wēi jiāng jūn dū du liáng qín huá sān zhōu zhū jūn shì liáng qín èr zhōu cì shǐ. tài qīng èr nián, tǎo xiá zhōng pàn mán, píng zhī. zhēng wèi zuǒ wèi jiāng jūn, yòu qiān shì zhōng. shǔ hóu jǐng luàn, shì zǔ lìng zǐ chūn suí lǐng jūn jiāng jūn wáng sēng biàn gōng shào líng wáng yú yǐng zhōu, píng zhī. yòu yǔ zuǒ wèi jiāng jūn xú wén shèng dōng tǎo hóu jǐng, zhì bèi jī, yǔ jǐng yù, zi chūn lì zhàn, héng guān zhū jūn, pín bài jǐng. zhí yǐng zhōu xiàn méi, jūn suì tuì bài. dà bǎo èr nián, zú yú jiāng líng.
子春,天監初,起家宣惠將軍、西陽太守。普通中,累遷至明威將軍、南梁州 刺史;又遷信威將軍、都督梁、秦、華三州諸軍事、梁、秦二州刺史。太清二年, 討峽中叛蠻,平之。征為左衛將軍,又遷侍中。屬侯景亂,世祖令子春隨領軍將軍 王僧辯攻邵陵王於郢州,平之。又與左衛將軍徐文盛東討侯景,至貝磯,與景遇, 子春力戰,恆冠諸軍,頻敗景。值郢州陷沒,軍遂退敗。大寶二年,卒於江陵。
sūn hào, shǎo zhī míng. shì hè fèng cháo qǐng, lì shàng shū jīn bù láng. hòu rù zhōu. zhuàn qióng lín èr shí juǎn.
孫顥,少知名。釋褐奉朝請,歷尚書金部郎。後入周。撰《瓊林》二十卷。
shǐ chén yuē: hú sēng yòu yǒng gàn yǒu wén, qiān qí pò dí zhě shù yǐ jí juān qū xùn jié, yǔn shēn wáng shì, suī gǔ zhī zhōng liè, hé yǐ jiā yān. xú wén shèng shǐ lì gōng jī, bù néng zhōng qí chéng míng, wèi bù yì yě. dù shàn shí jī biàn zhī lǐ, zhī xiàng bèi zhī yí, jiā yǐ shēn lǚ diǎn jūn, pín tiǎn kòu nì, xūn yōng xiǎn zhe, zú wèi zhōng xìng gōng chén. yì zāi!
史臣曰:胡僧祐勇干有聞,搴旗破敵者數矣;及捐軀殉節,殞身王事,雖古之 忠烈,何以加焉。徐文盛始立功績,不能終其成名,為不義也。杜掞識機變之理, 知向背之宜,加以身屢典軍,頻殄寇逆,勛庸顯著,卒為中興功臣。義哉!