hú sēng yòu xú wén shèng dù shàn xiōng àn dì yòu ān xiōng zi kān yīn zi chūn
胡僧祐 徐文盛 杜掞兄岸 弟幼安 兄子龛 阴子春
hú sēng yòu, zì yuàn guǒ, nán yáng guàn jūn rén. shǎo yǒng jué, yǒu wǔ gàn. shì wèi zhì yín qīng guāng lù dài fu, yǐ dà tōng èr nián guī guó, pín shàng fēng shì, gāo zǔ qì zhī, bài jiǎ jié chāo wǔ jiàng jūn wén dé zhǔ shuài, shǐ shù xiàng chéng. chéng xiàn, fù méi yú wèi. zhōng dà tōng yuán nián, chén qìng zhī sòng wèi běi hǎi wáng yuán hào rù luò yáng, sēng yòu yòu dé hái guó, chú nán tiān shuǐ tiān mén èr jùn tài shǒu, yǒu shàn zhèng. xìng hǎo dú shū, bù jiě jī zhuì. rán měi zài gōng yàn, bì qiáng fù shī, wén cí bǐ lǐ, duō bèi cháo xuè, sēng yòu yí rán zì ruò, wèi jǐ shí gōng, jīn fá yù shén.
胡僧祐,字愿果,南阳冠军人。少勇决,有武干。仕魏至银青光禄大夫,以大 通二年归国,频上封事,高祖器之,拜假节、超武将军、文德主帅,使戍项城。城 陷,复没于魏。中大通元年,陈庆之送魏北海王元颢入洛阳,僧祐又得还国,除南 天水、天门二郡太守,有善政。性好读书,不解缉缀。然每在公宴,必强赋诗,文 辞鄙俚,多被嘲谑,僧祐怡然自若,谓己实工,矜伐愈甚。
wǎn shì shì zǔ, wèi zhèn xī lù shì cān jūn. hóu jǐng luàn, xī jǔ mán fǎn, shì zǔ lìng sēng yòu tǎo zhī, shǐ jìn zhū qí qú shuài, sēng yòu jiàn, wǔ zhǐ xià yù. dà bǎo èr nián, hóu jǐng kòu jīng shǎn, wéi wáng sēng biàn yú bā líng, shì zǔ nǎi yǐn sēng yòu yú yù, bài wèi jiǎ jié wǔ měng jiàng jūn, fēng xīn shì xiàn hóu, lìng fù yuán. sēng yòu jiāng fā, wèi qí zǐ yuē:" rǔ kě kāi liǎng mén, yī mén nǐ zhū, yī mén nǐ bái. jí zé yóu zhū mén, xiōng zé yóu bái mén. wú bù jié bù guī yě." shì zǔ wén ér zhuàng zhī. zhì yáng pǔ, jǐng qiǎn qí jiāng rèn yuē lǜ ruì zú wǔ qiān, jù bái tǎ, yáo yǐ dài zhī. sēng yòu yóu bié lù xī shàng, yuē wèi wèi jǐ ér tuì, jí zhuī zhī, jí yú nán ān qiān kǒu, hū sēng yòu yuē:" wú ér, hé wéi bù zǎo jiàng? zǒu hé chǔ qù." sēng yòu bù yǔ zhī yán, qián yǐn què, zhì chì shā tíng, huì lù fǎ hé zhì, nǎi yǔ bìng jūn jī yuē, dà pò zhī, qín yuē sòng yú jiāng líng. hóu jǐng wén zhī suì dùn. shì zǔ yǐ sēng yòu wèi shì zhōng lǐng jūn jiāng jūn, zhēng hái jīng zhōu. chéng shèng èr nián, jìn wèi chē qí jiāng jūn kāi fǔ yí tóng sān sī, yú xī rú gù. xī wèi kòu zhì, yǐ sēng yòu wèi dū du chéng dōng zhū jūn shì. wèi jūn sì miàn qǐ gōng, bǎi dào qí jǔ, sēng yòu qīn dāng shǐ shí, zhòu yè dū zhàn, jiǎng lì jiàng shì, míng yú shǎng fá, zhòng jiē gǎn zhī, xián wèi zhì sǐ, suǒ xiàng cuī tiǎn, zéi mò gǎn qián. é ér zhōng liú shǐ zú, shí nián liù shí sān. shì zǔ wén zhī, chí wǎng lín kū. yú shì nèi wài huáng hài, chéng suì xiàn.
晚事世祖,为镇西录事参军。侯景乱,西沮蛮反,世祖令僧祐讨之,使尽诛其 渠帅,僧祐谏,忤旨下狱。大宝二年,侯景寇荆陕,围王僧辩于巴陵,世祖乃引僧 祐于狱,拜为假节、武猛将军,封新市县侯,令赴援。僧祐将发,谓其子曰:“汝 可开两门,一门拟硃,一门拟白。吉则由硃门,凶则由白门。吾不捷不归也。”世 祖闻而壮之。至杨浦,景遣其将任约率锐卒五千,据白塔,遥以待之。僧祐由别路 西上,约谓畏己而退,急追之,及于南安芊口,呼僧祐曰:“吴儿,何为不早降? 走何处去。”僧祐不与之言,潜引却,至赤砂亭,会陆法和至,乃与并军击约,大 破之,擒约送于江陵。侯景闻之遂遁。世祖以僧祐为侍中、领军将军,征还荆州。 承圣二年,进为车骑将军、开府仪同三司,余悉如故。西魏寇至,以僧祐为都督城 东诸军事。魏军四面起攻,百道齐举,僧祐亲当矢石,昼夜督战,奖励将士,明于 赏罚,众皆感之,咸为致死,所向摧殄,贼莫敢前。俄而中流矢卒,时年六十三。 世祖闻之,驰往临哭。于是内外惶骇,城遂陷。
xú wén shèng, zì dào mào, péng chéng rén yě. shì shì wèi wèi jiāng. fù qìng zhī, tiān jiàn chū, lǜ qiān yú rén zì běi guī kuǎn, wèi zhì dào zú. wén shèng réng tǒng qí zhòng, shāo lì gōng jī, gāo zǔ shén yōu chǒng zhī. dà tóng mò, yǐ wéi chí jié dū níng zhōu cì shǐ. xiān shì, zhōu zài pì yuǎn, suǒ guǎn qún mán bù shí jiào yì, tān yù cái huì, jié cuàn xiāng xún, qián hòu cì shǐ mò néng zhì. wén shèng tuī xīn fǔ wèi, shì yǐ wēi dé, yí liáo gǎn zhī, fēng sú suì gǎi.
徐文盛,字道茂,彭城人也。世仕魏为将。父庆之,天监初,率千余人自北归 款,未至道卒。文盛仍统其众,稍立功绩,高祖甚优宠之。大同末,以为持节、督 宁州刺史。先是,州在僻远,所管群蛮不识教义,贪欲财贿,劫篡相寻,前后刺史 莫能制。文盛推心抚慰,示以威德,夷獠感之,风俗遂改。
tài qīng èr nián, wén guó nàn, nǎi zhào mù de shù wàn rén lái fù. shì zǔ jiā zhī, yǐ wéi chí jié sàn qí cháng shì zuǒ wèi jiāng jūn dū liáng nán qín shā dōng yì bā běi bā liù zhōu zhū jūn shì rén wēi jiāng jūn qín zhōu cì shǐ, shòu yǐ dōng tǎo zhī lüè. yú shì wén shèng dū zhòng jūn dōng xià, zhì wǔ chāng, yù hóu jǐng jiāng rèn yuē, suì yǔ xiāng chí. jiǔ zhī, shì zǔ yòu mìng hù jūn jiāng jūn yǐn yuè píng dōng jiāng jūn dù yòu ān bā zhōu cì shǐ wáng xún děng huì zhī, bìng shòu wén shèng jié dù. jī rèn yuē yú bèi jī, yuē dà bài, tuì bǎo xī yáng. wén shèng jìn jù lú zhōu, yòu yǔ xiāng chí. hóu jǐng wén zhī, nǎi lǜ dà zhòng xī shàng yuán yuē, zhì xī yáng. wén shèng bù gǎn zhàn. zhū jiàng xián yuē:" jǐng shuǐ jūn qīng jìn, yòu shén jī pí, kě yīn cǐ jī zhī, bì dà jié." wén shèng bù xǔ. wén shèng qī shí shì, xiān zài jiàn yè, zhì shì, jǐng zài yǐ huán zhī. wén shèng shēn dé jǐng, suì mì tōng xìn shǐ, dōu wú zhàn xīn, zhòng xián fèn yuàn. dù yòu ān shǒu zào děng nǎi lǜ suǒ lǐng dú jìn, yǔ jǐng zhàn, dà pò zhī, huò qí zhōu jiàn yǐ guī. huì jǐng mì qiǎn qí cóng jiān dào xí xiàn yǐng zhōu, jūn zhōng xiōng jù, suì dà kuì. wén shèng bēn hái jīng zhōu, shì zǔ réng yǐ wéi chéng běi miàn dū du. yòu jù zāng wū shén duō, shì zǔ dà nù, xià lìng zé zhī, shù qí shí zuì, chú qí guān jué. wén shèng jì shī bīng quán, sī huái yuàn wàng, shì zǔ wén zhī, nǎi yǐ xià yù. shí rèn yuē bèi qín, yǔ wén shèng tóng jìn. wén shèng wèi yuē yuē:" rǔ hé bù zǎo jiàng, lìng wǒ zhì cǐ." yuē yuē:" mén wài bú jiàn qīng mǎ jī, shǐ wǒ hé jù dé jiàng?" wén shèng wú yǐ dá, suì sǐ yù zhōng.
太清二年,闻国难,乃召募得数万人来赴。世祖嘉之,以为持节、散骑常侍、 左卫将军、督梁、南秦、沙、东益、巴、北巴六州诸军事、仁威将军、秦州刺史, 授以东讨之略。于是文盛督众军东下,至武昌,遇侯景将任约,遂与相持。久之, 世祖又命护军将军尹悦、平东将军杜幼安、巴州刺史王珣等会之,并受文盛节度。 击任约于贝矶,约大败,退保西阳。文盛进据芦洲,又与相持。侯景闻之,乃率大 众西上援约,至西阳。文盛不敢战。诸将咸曰:“景水军轻进,又甚饥疲,可因此 击之,必大捷。”文盛不许。文盛妻石氏,先在建鄴,至是,景载以还之。文盛深 德景,遂密通信使,都无战心,众咸愤怨。杜幼安、守簉等乃率所领独进,与景战, 大破之,获其舟舰以归。会景密遣骑从间道袭陷郢州,军中凶惧,遂大溃。文盛奔 还荆州,世祖仍以为城北面都督。又聚赃污甚多,世祖大怒,下令责之,数其十罪, 除其官爵。文盛既失兵权,私怀怨望,世祖闻之,乃以下狱。时任约被擒,与文盛 同禁。文盛谓约曰:“汝何不早降,令我至此。”约曰:“门外不见卿马迹,使我 何遽得降?”文盛无以答,遂死狱中。
dù shàn, jīng zhào dù líng rén yě. qí xiān zì běi guī nán, jū yú yōng zhōu zhī xiāng yáng, zǐ sūn yīn jiā yān. zǔ líng qǐ, qí jǐ shì zhōng. fù huái bǎo, shǎo yǒu zhì jié, cháng yāo jì huì. gāo zǔ yì shī dōng xià, suí nán píng wáng wěi liú zhèn xiāng yáng. tiān jiàn zhōng, shāo lì gōng jī, guān zhì xiāo měng jiàng jūn liáng zhōu cì shǐ. dà tóng chū, wèi liáng zhōu cì shǐ yuán luó jǔ zhōu nèi fù, huái bǎo fù jìn dū huá zhōu. zhí qín zhōu suǒ bù wǔ xìng dī wáng yáng shào fǎn, huái bǎo jī pò zhī. wǔ nián, zú yú zhèn.
杜掞,京兆杜陵人也。其先自北归南,居于雍州之襄阳,子孙因家焉。祖灵启, 齐给事中。父怀宝,少有志节,常邀际会。高祖义师东下,随南平王伟留镇襄阳。 天监中,稍立功绩,官至骁猛将军、梁州刺史。大同初,魏梁州刺史元罗举州内附, 怀宝复进督华州。值秦州所部武兴氐王杨绍反,怀宝击破之。五年,卒于镇。
shàn jí huái bǎo dì qī zǐ yě. yòu yǒu zhì qì, jū xiāng shí yǐ dǎn yǒng chēng. shì hè lú jiāng piào qí fǔ zhōng bīng cān jūn. shì zǔ lín jīng zhōu, réng cān mù fǔ, hòu wèi xīn xīng tài shǒu. tài qīng èr nián, suí yuè yáng wáng lái xí jīng zhōu, shì zǔ yǐ yǔ zhī yǒu jiù, mì yāo zhī. shàn nǎi yǔ xiōng àn dì yòu ān xiōng zi kān děng yè guī yú shì zǔ, shì zǔ yǐ wéi chí jié xìn wēi jiāng jūn wǔ zhōu cì shǐ. é qiān xuān yì jiāng jūn, lǐng zhèn mán hù jūn wǔ líng nèi shǐ, zhī jiāng xiàn hóu, yì qiān hù. lìng suí wáng sēng biàn dōng tǎo hóu jǐng. zhì bā líng, huì jǐng lái gōng, shù shí rì bù kè ér dùn. jiā shì zhōng zuǒ wèi jiāng jūn, jìn jué wèi gōng, zēng yì wǔ bǎi hù. réng suí sēng biàn zhuī jǐng zhì shí tou, yǔ zéi xiāng chí héng lǐng. jí zhàn, jǐng qīn lǜ jīng ruì, zuǒ yòu chōng tū, shàn cóng lǐng hòu héng jié zhī, jǐng nǎi dà bài, dōng bēn jìn líng, shàn rù jù chéng. jǐng píng, jiā sàn qí cháng shì chí jié dū jiāng zhōu zhū jūn shì jiāng zhōu cì shǐ, zēng yì qiān hù.
掞即怀宝第七子也。幼有志气,居乡时以胆勇称。释褐庐江骠骑府中兵参军。 世祖临荆州,仍参幕府,后为新兴太守。太清二年,随岳阳王来袭荆州,世祖以与 之有旧,密邀之。掞乃与兄岸、弟幼安、兄子龛等夜归于世祖,世祖以为持节、信 威将军、武州刺史。俄迁宣毅将军,领镇蛮护军、武陵内史,枝江县侯,邑千户。 令随王僧辩东讨侯景。至巴陵,会景来攻,数十日不克而遁。加侍中、左卫将军, 进爵为公,增邑五百户。仍随僧辩追景至石头,与贼相持横岭。及战,景亲率精锐, 左右冲突,掞从岭后横截之,景乃大败,东奔晋陵,掞入据城。景平,加散骑常侍、 持节、督江州诸军事、江州刺史,增邑千户。
shì yuè, qí jiāng guō yuán jiàn gōng qín zhōu cì shǐ yán chāo yuǎn yú qín jùn, wáng sēng biàn lìng shàn fù yuán. chén bà xiān yì zì ōu yáng lái huì, yǔ yuán jiàn dà zhàn yú shì lín, bà xiān lìng qiáng nǔ shè, yuán jiàn zhòng què. shàn yīn zòng bīng jī, dà pò zhī, zhǎn shǒu wàn yú jí, shēng qín qiān yú rén, yuán jiàn shōu yú zhòng ér dùn. shí shì zǔ zhí wáng lín yú jiāng líng, qí zhǎng shǐ lù nà děng suì yú cháng shā fǎn, shì zǔ zhēng shàn yǔ wáng sēng biàn tǎo zhī. chéng shèng èr nián, jí nà děng zhàn yú chē lún, dà bài, xiàn qí èr lěi, nà děng zǒu bǎo cháng shā, shàn děng wéi zhī. hòu nà děng jiàng, shàn yòu yǔ wáng sēng biàn xī tǎo wǔ líng wáng yú xiá kǒu, zhì jí pò píng zhī. yú shì xuán zhèn, gòu jí zú. zhào yuē:" shàn, jīng zhào jiù xìng, yuán kǎi miáo yì. jiā chuán xué yè, shì zài zhōng zhēn. zì qū chuán jiāng zhǔ, zhèng hào lián néng. tuī gǔ qiǎn yuán, shí wén qīng jìng. yǎn zhì yǔn sàng, cè chuàng yú huái. kě zèng chē qí jiāng jūn, jiā gǔ chuī yī bù. shì yuē wǔ."
是月,齐将郭元建攻秦州刺史严超远于秦郡,王僧辩令掞赴援。陈霸先亦自欧 阳来会,与元建大战于士林,霸先令强弩射,元建众却。掞因纵兵击,大破之,斩 首万余级,生擒千余人,元建收余众而遁。时世祖执王琳于江陵,其长史陆纳等遂 于长沙反,世祖征掞与王僧辩讨之。承圣二年,及纳等战于车轮,大败,陷其二垒, 纳等走保长沙,掞等围之。后纳等降,掞又与王僧辩西讨武陵王于硖口,至即破平 之。于是旋镇,遘疾卒。诏曰:“掞,京兆旧姓,元凯苗裔。家传学业,世载忠贞。 自驱传江渚,政号廉能。推毂浅原,实闻清静。奄致殒丧,恻怆于怀。可赠车骑将 军,加鼓吹一部。谥曰武。”
shàn xiōng dì jiǔ rén, xiōng sōng cén qí jí yí yǎn àn jí dì yòu ān, bìng zhī míng dāng shì.
掞兄弟九人,兄嵩、岑、旂、岌、嶷、巘、岸及弟幼安,并知名当世。
àn, zì gōng héng. shǎo yǒu wǔ gàn, hǎo cóng héng zhī shù. tài qīng zhōng, yǔ shàn tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wéi chí jié píng běi jiāng jūn běi liáng zhōu cì shǐ, fēng jiāng líng xiàn hóu, yì yī qiān hù. àn yīn qǐng xí xiāng yáng, shì zǔ xǔ zhī. àn nǎi zhòu yè jiān xíng, xiān wǎng gōng qí chéng, bù kè. yuè yáng zhì, suì zǒu yī qí xiōng yǎn yú nán yáng, yǎn shí wéi nán yáng tài shǒu. yuè yáng xún qiǎn gōng xiàn qí chéng, àn jí yǎn jù yù hài.
岸,字公衡。少有武干,好从横之术。太清中,与掞同归世祖,世祖以为持节、 平北将军、北梁州刺史,封江陵县侯,邑一千户。岸因请袭襄阳,世祖许之。岸乃 昼夜兼行,先往攻其城,不克。岳阳至,遂走依其兄巘于南阳,巘时为南阳太守。 岳阳寻遣攻陷其城,岸及巘俱遇害。
yòu ān xìng zhì xiào, kuān hòu, xióng yǒng guò rén. tài qīng zhōng, yǔ xiōng shàn tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wéi yún huī jiāng jūn xī jīng zhōu cì shǐ, fēng huá róng xiàn hóu, yì yī qiān hù. lìng yǔ píng nán jiāng jūn wáng sēng biàn tǎo hé dōng wáng yù yú cháng shā, píng zhī. yòu mìng lǜ jīng jiǎ yī wàn, zhù zuǒ wèi jiāng jūn xú wén shèng dōng tǎo hóu jǐng. zhì bèi jī, yù jǐng jiāng rèn yuē lái nì, suì yǔ zhàn, dà bài zhī. zhǎn qí yí tóng chì luó zi tōng xiāng zhōu cì shǐ zhào wēi fāng děng, chuán shǒu jiāng líng. nǎi jìn jūn dà jǔ, yīn yǔ jǐng xiāng chí. bié gōng wǔ chāng, bá zhī. jǐng dù lú zhōu shàng liú yǐ yā wén shèng děng, yòu ān yǔ zhòng jūn gōng zhī, jǐng dà bài, jǐn huò qí zhōu jiàn. huì jǐng mì qiǎn xí xiàn yǐng zhōu, zhí cì shǐ fāng zhū děng yǐ guī, rén qíng dà hài, xú wén shèng yóu hàn kǒu dùn guī, zhòng jūn dà bài, yòu ān suì jiàng yú jǐng. jǐng shā zhī, yǐ qí duō fǎn fù gù yě.
幼安性至孝,宽厚,雄勇过人。太清中,与兄掞同归世祖,世祖以为云麾将军、 西荆州刺史,封华容县侯,邑一千户。令与平南将军王僧辩讨河东王誉于长沙,平 之。又命率精甲一万,助左卫将军徐文盛东讨侯景。至贝矶,遇景将任约来逆,遂 与战,大败之。斩其仪同叱罗子通、湘州刺史赵威方等,传首江陵。乃进军大举, 因与景相持。别攻武昌,拔之。景渡芦洲上流以压文盛等,幼安与众军攻之,景大 败,尽获其舟舰。会景密遣袭陷郢州,执刺史方诸等以归,人情大骇,徐文盛由汉 口遁归,众军大败,幼安遂降于景。景杀之,以其多反覆故也。
kān, shàn dì èr xiōng cén zhī zǐ. shǎo xiāo yǒng, shàn yòng bīng, yì tài qīng zhōng yǔ zhū fù tóng guī shì zǔ, shì zǔ yǐ wéi chí jié zhōng wǔ jiàng jūn yún zhōu cì shǐ, zhōng lú xiàn hóu, yì yī qiān hù. yǔ shū yòu ān jù suí wáng sēng biàn tǎo hé dōng wáng, píng zhī. yòu suí sēng biàn xià, jì xú wén shèng jūn zhì bā líng, wén hóu jǐng xí xiàn yǐng zhōu, xī shàng jiàng zhì, nǎi yǔ sēng biàn děng shǒu bā líng yǐ dài zhī. jǐng zhì, wéi zhī shù xún, bù kè ér dùn. qiān tài fǔ qīng ān běi jiāng jūn dū dìng zhōu zhū jūn shì dìng zhōu cì shǐ, jiā tōng zhí sàn qí cháng shì, zēng yì wǔ bǎi hù. réng suí sēng biàn zhuī jǐng zhì jiāng xià, wéi qí chéng. jǐng jiāng sòng zi xiān qì chéng dùn, kān zhuī zhì yáng pǔ, shēng qín zhī. dà bǎo sān nián, zhòng jūn zhì gū shú, jǐng jiāng hóu zi jiàn nì zhàn, kān yǔ chén bà xiān wáng lín děng lǜ jīng ruì jī zhī, dà bài zǐ jiàn, suì zhì yú shí tou. jǐng qīn lǜ qí dǎng huì zhàn, kān yǔ zhòng jūn fèn jī, dà pò jǐng, jǐng suì dōng bēn. lùn gōng wèi zuì, shòu píng dōng jiāng jūn dōng yáng zhōu cì shǐ, yì fēng yī qiān hù.
龛,掞第二兄岑之子。少骁勇,善用兵,亦太清中与诸父同归世祖,世祖以为 持节、忠武将军、郧州刺史,中庐县侯,邑一千户。与叔幼安俱随王僧辩讨河东王, 平之。又随僧辩下,继徐文盛军至巴陵,闻侯景袭陷郢州,西上将至,乃与僧辩等 守巴陵以待之。景至,围之数旬,不克而遁。迁太府卿、安北将军、督定州诸军事、 定州刺史,加通直散骑常侍,增邑五百户。仍随僧辩追景至江夏,围其城。景将宋 子仙弃城遁,龛追至杨浦,生擒之。大宝三年,众军至姑孰,景将侯子鉴逆战,龛 与陈霸先、王琳等率精锐击之,大败子鉴,遂至于石头。景亲率其党会战,龛与众 军奋击,大破景,景遂东奔。论功为最,授平东将军、东扬州刺史,益封一千户。
chéng shèng èr nián, yòu yǔ wáng sēng biàn tǎo lù nà děng yú cháng shā, jiàng zhī. yòu zhēng wǔ líng wáng yú xī líng, yì píng zhī. hòu jiāng líng xiàn, qí nà zhēn yáng hóu yǐ shào liáng sì, yǐ kān wèi zhèn zhōu cì shǐ wú xīng tài shǒu. yòu chú zhèn nán jiāng jūn dōu dū nán yù zhōu zhū jūn shì nán yù zhōu cì shǐ lì yáng xiàn hóu, gěi gǔ chuī yī bù. yòu jiā sàn qí cháng shì zhèn dōng dà jiàng jūn. huì chén bà xiān xí xiàn jīng shī, zhí wáng sēng biàn shā zhī. kān, sēng biàn zhī xù yě, wèi wú xīng tài shǒu. yǐ bà xiān jì fēi guì sù, bīng yòu wěi zá, zài jūn fǔ rì, dōu bù yǐ bà xiān jīng xīn jí wèi běn jùn, měi yǐ fǎ shéng qí zōng mén, wú suǒ zòng shě, bà xiān xián zhī qiè chǐ. jí sēng biàn bài, kān nǎi jù wú xīng yǐ jù zhī, qiǎn jūn fù dù tài gōng chén qiàn yú cháng chéng, fǎn wèi qiàn suǒ bài. bà xiān nǎi qiǎn jiàng zhōu wén yù tǎo kān, kān lìng cóng dì běi sǒu chū jù, yòu wéi wén yù suǒ pò, zǒu yì xīng, bà xiān qīn lǜ zhòng wéi zhī. huì qí jiāng liǔ dá mó děng xí jīng shī, bà xiān kǒng, suì hái yǔ qí rén lián hé. kān wén qí bīng hái, nǎi jiàng, suì yù hài.
承圣二年,又与王僧辩讨陆纳等于长沙,降之。又征武陵王于西陵,亦平之。 后江陵陷,齐纳贞阳侯以绍梁嗣,以龛为震州刺史、吴兴太守。又除镇南将军、都 督南豫州诸军事、南豫州刺史、溧阳县侯,给鼓吹一部。又加散骑常侍、镇东大将 军。会陈霸先袭陷京师,执王僧辩杀之。龛,僧辩之婿也,为吴兴太守。以霸先既 非贵素,兵又猥杂,在军府日,都不以霸先经心;及为本郡,每以法绳其宗门,无 所纵舍,霸先衔之切齿。及僧辩败,龛乃据吴兴以距之,遣军副杜泰攻陈蒨于长城, 反为蒨所败。霸先乃遣将周文育讨龛,龛令从弟北叟出距,又为文育所破,走义兴, 霸先亲率众围之。会齐将柳达摩等袭京师,霸先恐,遂还与齐人连和。龛闻齐兵还, 乃降,遂遇害。
yīn zi chūn, zì yòu wén, wǔ wēi gū zāng rén yě. jìn yì xī mò, zēng zǔ xí, suí sòng gāo zǔ nán qiān, zhì nán píng, yīn jiā yān. fù zhì bó, yǔ gāo zǔ lín jū, shào xiāng yǒu shàn, cháng rù gāo zǔ wò nèi, jiàn yǒu yì guāng chéng wǔ sè, yīn wò gāo zǔ shǒu yuē:" gōng hòu bì dà guì, fēi rén chén yě. tiān xià fāng luàn, ān cāng shēng zhě, qí zài jūn hū!" gāo zǔ yuē: " xìng wù duō yán." yú shì qíng hǎo zhuǎn mì, gāo zǔ měi yǒu qiú suǒ, rú wài fǔ yān. jí gāo zǔ jiàn zuò, guān zhì liáng qín èr zhōu cì shǐ.
阴子春,字幼文,武威姑臧人也。晋义熙末,曾祖袭,随宋高祖南迁,至南平, 因家焉。父智伯,与高祖邻居,少相友善,尝入高祖卧内,见有异光成五色,因握 高祖手曰:“公后必大贵,非人臣也。天下方乱,安苍生者,其在君乎!”高祖曰: “幸勿多言。”于是情好转密,高祖每有求索,如外府焉。及高祖践阼,官至梁、 秦二州刺史。
zi chūn, tiān jiàn chū, qǐ jiā xuān huì jiāng jūn xī yáng tài shǒu. pǔ tōng zhōng, lèi qiān zhì míng wēi jiāng jūn nán liáng zhōu cì shǐ yòu qiān xìn wēi jiāng jūn dū du liáng qín huá sān zhōu zhū jūn shì liáng qín èr zhōu cì shǐ. tài qīng èr nián, tǎo xiá zhōng pàn mán, píng zhī. zhēng wèi zuǒ wèi jiāng jūn, yòu qiān shì zhōng. shǔ hóu jǐng luàn, shì zǔ lìng zǐ chūn suí lǐng jūn jiāng jūn wáng sēng biàn gōng shào líng wáng yú yǐng zhōu, píng zhī. yòu yǔ zuǒ wèi jiāng jūn xú wén shèng dōng tǎo hóu jǐng, zhì bèi jī, yǔ jǐng yù, zi chūn lì zhàn, héng guān zhū jūn, pín bài jǐng. zhí yǐng zhōu xiàn méi, jūn suì tuì bài. dà bǎo èr nián, zú yú jiāng líng.
子春,天监初,起家宣惠将军、西阳太守。普通中,累迁至明威将军、南梁州 刺史;又迁信威将军、都督梁、秦、华三州诸军事、梁、秦二州刺史。太清二年, 讨峡中叛蛮,平之。征为左卫将军,又迁侍中。属侯景乱,世祖令子春随领军将军 王僧辩攻邵陵王于郢州,平之。又与左卫将军徐文盛东讨侯景,至贝矶,与景遇, 子春力战,恒冠诸军,频败景。值郢州陷没,军遂退败。大宝二年,卒于江陵。
sūn hào, shǎo zhī míng. shì hè fèng cháo qǐng, lì shàng shū jīn bù láng. hòu rù zhōu. zhuàn qióng lín èr shí juǎn.
孙颢,少知名。释褐奉朝请,历尚书金部郎。后入周。撰《琼林》二十卷。
shǐ chén yuē: hú sēng yòu yǒng gàn yǒu wén, qiān qí pò dí zhě shù yǐ jí juān qū xùn jié, yǔn shēn wáng shì, suī gǔ zhī zhōng liè, hé yǐ jiā yān. xú wén shèng shǐ lì gōng jī, bù néng zhōng qí chéng míng, wèi bú yì yě. dù shàn shí jī biàn zhī lǐ, zhī xiàng bèi zhī yí, jiā yǐ shēn lǚ diǎn jūn, pín tiǎn kòu nì, xūn yōng xiǎn zhù, zú wèi zhōng xīng gōng chén. yì zāi!
史臣曰:胡僧祐勇干有闻,搴旗破敌者数矣;及捐躯殉节,殒身王事,虽古之 忠烈,何以加焉。徐文盛始立功绩,不能终其成名,为不义也。杜掞识机变之理, 知向背之宜,加以身屡典军,频殄寇逆,勋庸显著,卒为中兴功臣。义哉!