strong mài dì fù yáo gēng dé yín xiàn tiān liáng zhōu yá kòng gào strong
賣弟婦姚庚得銀 現天良州衙控告
yín qián cóng lái néng tōng shén, zì gǔ zhì jīn rén rén yún. shì zǐ dú shū jiāng guān zuò, jiàn le cǐ wù yì dòng xīn.
銀錢從來能通神,自古至今人人云。士子讀書將官作,見了此物亦動心。
huà biǎo yáng shì sù chán yī wén wáng pó zhī yán, yī kǒu zhuó qì hūn guò qù le. wáng pó lì kè bǎ yáng sù chán fú qǐ, yǐ shǒu chuí qí hòu xiōng, hū huàn duō shí, yáng shì sù chán fāng jiāng yī kǒu zhuó tán tǔ chū, sū xǐng guò lái, zài chē shàng dǎ gǔn zhuàng tóu, zhǐ shì tí kū. kū gòu duō shí, dài nù hán bēi, xiàng wáng pó jiǎng huà: wáng pó zǐ, nǐ yǔ yáo gēng tōng tóng zuò bì, mài wǒ wèi chāng, wǒ bì gào dào dāng guān. nǐ yǔ yáo gēng qí zuì fēi xiǎo jì! wáng pó wén yán, wēi rán lěng xiào, yòng shǒu yī zhǐ, duàn hē: hǎo yáng shì, nǐ fàng pō, jìng bù shí tái jǔ!
話表楊氏素嬋一聞王婆之言,一口濁氣昏過去了。王婆立刻把楊素嬋扶起,以手捶其後胸,呼喚多時,楊氏素嬋方將一口濁痰吐出,甦醒過來,在車上打滾撞頭,只是啼哭。哭夠多時,帶怒含悲,向王婆講話:「王婆子,你與姚庚通同作弊,賣我為娼,我必告到當官。你與姚庚其罪非小妓!」王婆聞言,微然冷笑,用手一指,斷喝:「好楊氏,你放潑,竟不識抬舉!
wǒ gào sù yǔ nǐ, fán xì mài zài shuǐ nèi de fù nǚ, jīng bù qǐ zhé mó, nǎ néng yǒu zhèng dà guāng míng? liú qīng yě fēi shì hǎo rě de. yáo gēng jiāng nǐ mài yǔ liú qīng, shì wǒ de jiàn zhèng.
我告訴與你,凡系賣在水內的婦女,經不起折磨,哪能有正大光明?劉清也非是好惹的。姚庚將你賣與劉清,是我的見證。
nǐ jiù shì sā pō fàng diāo mó yá, yě yóu bù dé nǐ. nǐ bù kěn shàn cóng, cái bǎ nǐ yòng chē lā zhè pì lù xíng rén xī shǎo zhī chù lái. bié shuō nǐ yào shēn yuān gào zhuàng, jiù shì pàn gè rén lái qiáo qiáo yě nán. shì yǐ zhì cǐ, ruò bù jiào nǐ kǒu fú xīn fú, zěn néng zài lù xíng chéng?
你就是撒潑、放刁、磨牙,也由不得你。你不肯善從,才把你用車拉這僻路行人稀少之處來。別說你要伸冤告狀,就是盼個人來瞧瞧也難。事已至此,若不叫你口服心服,怎能在路行程?」
yán bà, xiàng liú qīng yī niǔ zuǐ. lè hù liú qīng jiù zhī qí yì, suì cóng yāo jiān qǔ chū pí biān, xiàng yáng sù chán yī zhǐ shuō: nǐ xiū shēng wàng xiǎng! lǎo yé jì mǎi le nǐ, jiù bù pà wáng fǎ.
言罷,向劉清一扭嘴。樂戶劉清就知其意,遂從腰間取出皮鞭,向楊素嬋一指說:「你休生妄想!老爺既買了你,就不怕王法。
nǐ jí sā pō fàng diāo, dāng shí xiān guǎn jiào guǎn jiào nǐ! lūn yuán le pí biān, shuā shuā shuā zhào zhe yáng sù chán shēn shàng luàn chōu, zhǐ chōu dé yáng sù chán hún shēn qīng zǐ.
你即撒潑放刁,當時先管教管教你!」掄圓了皮鞭,唰唰唰照着楊素嬋身上亂抽,只抽得楊素嬋渾身青紫。
liú lè hù zhèng rán dǎ dé gāo xìng, hū wén shēn hòu yǒu rén wèn huà, suì tíng zhù pí biān, niǔ xiàng huí tóu yī chǒu, shēn hòu zhàn lì yī rén, jí shì yī gè hán rú lǎo xué jiū zài nà wèn huà.
劉樂戶正然打得高興,忽聞身後有人問話,遂停住皮鞭,扭項回頭一瞅,身後站立一人,及是一個寒儒老學究在那問話。
liè wèi bù zhī, lái wèn huà zhī rén, zhèng shì máo xún àn chū jīng shàng rèn, yí lù sī fǎng, wú chù bú dào. jīn rì zhèng zài pì jìng jiāo wài, měng wén yǒu nǚ zǐ de kū shēng shén cǎn, shùn zhe kū shēng wǎng qián xíng zǒu, yuè zǒu yuè lí kū shēng jìn, yī tái tóu, jiù qiáo jiàn lè hù liú qīng lūn pí biān kǔ dǎ nà fù rén. xīn zhōng àn xiǎng: cǐ shì yǒu xiē qī qiāo. běn yuàn shòu huáng ēn, chū jīng àn fǎng mín qíng, bì xū jìn qián jiū wèn, fāng kě míng bái. zǒu jìn qián shuō: nǐ zhè rén zài huāng jiāo kǔ dǎ cǐ fù, zhè fù rén xì nǐ hé rén? wàng qǐ shuō míng yuán yóu. liú qīng jiàn wèn, tíng biān guān qiáo, jiàn lái rén tóu dài rú jīn, shēn chuān rú fú, jiù zhī shì yī wèi xiù shì.
列位不知,來問話之人,正是毛巡按出京上任,一路私訪,無處不到。今日正在僻靜郊外,猛聞有女子的哭聲甚慘,順着哭聲往前行走,越走越離哭聲近,一抬頭,就瞧見樂戶劉清掄皮鞭苦打那婦人。心中暗想:「此事有些蹊蹺。本院受皇恩,出京暗訪民情,必須近前究問,方可明白。」走近前說:「你這人在荒郊苦打此婦,這婦人系你何人?望乞說明緣由。」劉清見問,停鞭觀瞧,見來人頭戴儒巾,身穿儒服,就知是一位秀士。
liè gōng, míng jì zuì zhòng sī wén, dàn fán jǔ rén xiù cái, dào chù yǒu tǐ miàn. liú qīng bù gǎn qīng shì, suì gǒng le gǒng shǒu, kǒu hū: xiàng gōng, xiǎo rén nán yǐ xiáng xì yán zhī.
列公,明季最重斯文,但凡舉人、秀才,到處有體面。劉清不敢輕視,遂拱了拱手,口呼:「相公,小人難以詳細言之。
wèn tā biàn zhī xiáng xì. máo gōng suì wèn yáng shì: nǐ zhè fù rén jiā xiāng xìng shì? wèi hé bèi zhè rén suǒ dǎ? xū yào nǐ cóng shí shuō lái, wǒ xué shēng yǔ nǐ zuò zhǔ. yáng shì kòu tóu hán lèi, kǒu hū: xiàng gōng. suì jiāng zhàng fū yáo yì chū wài mào yì wèi huí, yáo gēng àn xiě jiǎ xìn: yán zhàng fū bìng zài lǚ diàn, lìng wǒ dà bó yáo gēng qián qù jiē fū zhǔ huí jiā. yáo gēng àn zhōng jiāng wǒ mài yǔ zhè nán jīng lè hù liú qīng, bī nú fù xíng yuàn. wǒ bù qù, kǔ kǔ bī dǎ nú yáng shì sù chán. wáng méi pó yáo gēng èr rén hé móu gōu chuàn, tōng tóng zuò bì, xiàn nú rù huǒ kēng, bèi tā rén dú dǎ, xìng méng xiàng gōng dào cǐ, nú de cán shēng yǒu jiù. rú jiù nú yī mìng, ēn tóng zài zào.
問她便知詳細。」毛公遂問楊氏:「你這婦人家鄉、姓氏?為何被這人所打?須要你從實說來,我學生與你作主。」楊氏叩頭含淚,口呼:「相公。」遂將丈夫姚義出外貿易未回,姚庚暗寫假信:「言丈夫病在旅店,令我大伯姚庚前去接夫主回家。姚庚暗中將我賣與這南京樂戶劉清,逼奴赴行院。我不去,苦苦逼打奴楊氏素嬋。王媒婆、姚庚二人合謀勾串,通同作弊,陷奴入火坑,被他人毒打,幸蒙相公到此,奴的殘生有救。如救奴一命,恩同再造。」
máo gōng wén yán, xīn zhōng dà nù, xīn zhōng àn xiǎng: shì shàng jìng yǒu zhè yàng è rén!
毛公聞言,心中大怒,心中暗想:「世上竟有這樣惡人!
rú jīn xiān yòng liáng yán jiě quàn liú qīng bìng wáng pó, ruò kěn gǎi è xiàng shàn, shì tā èr rén zào huà ruò bù tīng běn yuàn liáng yán, zài yī qí ná tā men zhì zuì yě bù chí. suì xiàng liú qīng shuō: liú lè hù, wǒ xué shēng yǒu jǐ jù liáng yán xiāng gào: zì gǔ lè hù nǎi shì xià jiàn zhī liú.
如今先用良言解勸劉清並王婆,若肯改惡向善,是他二人造化;若不聽本院良言,再一齊拿他們治罪也不遲。」遂向劉清說:「劉樂戶,我學生有幾句良言相告:自古樂戶乃是下賤之流。
rén shòu fù jīng mǔ xuè suǒ shēng, guì jiàn wèi fēn, zì xiǎo zhì dà, shì nóng gōng shāng, jiē kě móu shēng, wèi hé zuò zhè shāng fēng bài huà mǎi liáng wèi chāng sǔn dé zhī shì? tiān lǐ zhāo zhāng, shén tiān bù yòu, yī zhāo bài lù, fàn fǎ àn lǜ dìng zuì, shēng sǐ zài yǎn qián. zuò cǐ è shì, lí rén gǔ ròu, wéi kǒng jìn bào zì shēn, yuǎn bào ér nǚ. yī wǒ kàn, bù rú qì xié guī zhèng, dà xiǎo zuò yī jīng yíng mǎi mài, qiáng rú chāng mén, bèi rén qīng jiàn, bù rú rén lèi. nǐ zài sī zài xiǎng wǒ zhè liáng yán.
人受父精母血所生,貴賤未分,自小至大,士農工商,皆可謀生,為何作這傷風敗化、買良為娼損德之事?天理昭彰,神天不佑,一朝敗露,犯法按律定罪,生死在眼前。作此惡事,離人骨肉,惟恐近報自身,遠報兒女。依我看,不如棄邪歸正,大小作一經營買賣,強如娼門,被人輕賤,不如人類。你再思再想我這良言。」
liè wèi míng gōng, cháng yán shuō dé hǎo, yī fú néng yā bǎi huò. máo gōng guān jū xún àn, yī pài zhèng qì, xióng wēi dǒu dǒu, bǎ liú qīng bī zhù, bù yīn bù yóu de tā bǎ è yì quán xiāo, shàn niàn dùn qǐ, tàn le yī kǒu qì, kǒu hū: xiàng gōng, nǐ de huà shèn shì yǒu lǐ, shuí yuàn yì zuò zhè yíng shēng? dàn zhǐ yī jiàn, wǒ yuán yǒu sān bǎi yín zī běn, cóng nán jīng dào cǐ, mǎi le zhè fù rén. rú jīn sòng tā huí jiā, wǒ xíng le hǎo, nòng dé wǒ chì shǒu kōng quán, rú hé shì hǎo? máo gōng shuō: bù bì wèi nán, nǐ ruò zhēn gǎi è qiān shàn, wǒ dào yǒu yī gè zhǔ yì. dài xué shēng tì nǐ men xiě yī zhāng chéng zhuàng, dào zhōu yá qù gào yáo gēng sī mài dì fù.
列位明公,常言說得好,一福能壓百禍。毛公官居巡按,一派正氣,雄威抖抖,把劉清逼住,不因不由的他把惡意全消,善念頓起,嘆了一口氣,口呼:「相公,你的話甚是有理,誰願意作這營生?但只一件,我原有三百銀資本,從南京到此,買了這婦人。如今送她回家,我行了好,弄得我赤手空拳,如何是好?」毛公說:「不必為難,你若真改惡遷善,我倒有一個主意。待學生替你們寫一張呈狀,到州衙去告姚庚私賣弟婦。
àn lǜ dìng zuì, yáo gēng nán táo fǎ wǎng. wǒ xué shēng bǎo guǎn pàn àn dìng jiāng yuán yín zhuī huí. nǐ yī zé tì yáng shì bào le chóu èr zé xiǎn chū nǐ zhī dà yì sān zé nǐ de yīn gōng bèi dà, fēi tóng xiǎo kě. shàng cāng bì rán yòu nǐ chāng dà.
按律定罪,姚庚難逃法網。我學生保管判案定將原銀追回。你一則替楊氏報了仇;二則顯出你之大義;三則你的陰功倍大,非同小可。上蒼必然佑你昌大。」
liú qīng gāng yào shuō huà, wáng pó zài páng jiē yán, kǒu hū: liú dà yé, nǐ ruò kěn tì yáng shì míng yuān, lǎo shēn jiù zuò gè yìng gàn zhèng. yáng sù chán shuō: sān wèi ēn rén ruò jiù le wǒ, ēn tóng zài zào, mò shuō sān bǎi yín, wǒ bì jiā bèi fèng shàng, xiǎo nú jiā jué bù shí yán! nú gěi sān wèi ēn rén kòu tóu le. máo xún àn lián máng cóng zhuāng wén dài nèi qǔ chū wén fáng sì bǎo, pán xī zuò zài chén āi, jiāng zhǐ pù zài xī shàng, tí bǐ rú liǔ zāi huā, bù yí shí jiāng zhuàng xiě bì, bǎ zhuàng zhǐ dì yǔ yáng shì shuō: nǐ men sù wǎng zhōu yá qù gào. wǒ yě tóng nǐ men qián qù, zài zhōu yá wài tīng tīng zhōu guān zěn yàng duàn fǎ.
劉清剛要說話,王婆在旁接言,口呼:「劉大爺,你若肯替楊氏鳴冤,老身就作個硬幹證。」楊素嬋說:「三位恩人若救了我,恩同再造,莫說三百銀,我必加倍奉上,小奴家決不食言!奴給三位恩人叩頭了。」毛巡按連忙從裝文袋內取出文房四寶,盤膝坐在塵埃,將紙鋪在膝上,提筆如柳栽花,不移時將狀寫畢,把狀紙遞與楊氏說:「你們速往州衙去告。我也同你們前去,在州衙外聽聽州官怎樣斷法。」
yáng shì wáng pó yī tóng shàng le chē, máo gōng tóng liú qīng bù xíng suí gēn, jìng bēn zhuō zhōu.
楊氏、王婆一同上了車,毛公同劉清步行隨跟,徑奔涿州。
bù duō shí jìn le zhuō zhōu chéng, lái zhì zhōu yá mén shǒu. shì féng còu qiǎo, zhèng yù fàng gào. máo gōng yī jiàn mǎn xīn huān xǐ, shuō: zhèng féng fàng gào, kuài jìn qù hǎn yuān dì zhuàng. yáng shì bù gǎn dài màn, máng máng xià chē. wáng pó jìn qián chān fú, wǎng yá nèi zǒu, yī xíng zǒu yī xíng kǒu nèi hǎn yuān wǎng. zǒu zhì gōng táng qián guì dǎo, shuāng shǒu jǔ chéng zhuàng zhǐ, kǒu nèi bú zhù hǎn yuān wǎng. zhè zhuō zhōu zhī zhōu liú zi yún zài gōng àn shàng wǎng xià yī wàng, jiàn yī nián lǎo fù rén, chān zhe yī gè shào nián fù rén, hán lèi hǎn yuān, péng tóu gòu miàn, liǎn yǒu qīng zǐ shāng hén.
不多時進了涿州城,來至州衙門首。事逢湊巧,正遇放告。毛公一見滿心歡喜,說:「正逢放告,快進去喊冤遞狀。」楊氏不敢怠慢,忙忙下車。王婆近前攙扶,往衙內走,一行走一行口內喊「冤枉」。走至公堂前跪倒,雙手舉呈狀紙,口內不住喊「冤枉」。這涿州知州劉子云在公案上往下一望,見一年老婦人,攙着一個少年婦人,含淚喊冤,蓬頭垢面,臉有青紫傷痕。
nǎi fēn fù mén zi: jiāng nà fù rén zhuàng zhǐ jiē shàng lái. mén zi jiāng zhuàng pù zài gōng àn zhī shàng, liú zhī zhōu shǎn mù guān kàn, shàng xiě: jù zhuàng mín fù yáo yáng shì, zǔ jū zhuō zhōu liáng xiāng xiàn yáo jiā zhuāng. wèi bó xiōng shì è dào mài dì fù shì, kěn ēn chuán jiū, yǐ jǐng diāo wán.
乃吩咐門子:「將那婦人狀紙接上來。」門子將狀鋪在公案之上,劉知州閃目觀看,上寫:具狀民婦姚楊氏,祖居涿州良鄉縣姚家莊。為伯兄勢惡盜賣弟婦事,懇恩傳究,以儆刁頑。
qiè shì fū yáo yì, bó xiōng yáo gēng, qīn bāo xiōng dì, zūn fù mìng fēn jū gè chuī.
竊氏夫姚義,伯兄姚庚,親胞兄弟,遵父命分居各炊。
shì fū chū wài mào yì. bù liào fū xiōng yáo gēng àn shēng bù liáng zhī xīn, àn xiě jiǎ xìn yī fēng, nèi yán shì fū bìng zài lǚ diàn, lìng yáo gēng tóng shì qián wǎng jiē shì fū huí jiā. shì pó xí xìn yǐ wèi shí, suì tóng fū xiōng qián qù. shú liào fū xiōng yáo gēng àn qǐ bù liáng zhī xīn, xíng tóng qín shòu, jiāng shì mài yǔ nán jīng lè hù liú qīng zhī shǒu. shì bù yǔn cóng, bèi biān dú dǎ. shì shì kǔ kǔ āi gào, liú qīng fāng huí xīn zhuǎn yì, suì lǐng shì bìng wáng méi pó qián lái kòng gào shì zhī fū xiōng yáo gēng, chuán jiū kē qí zuì míng, yí zhuī hái shì zhī shēn jià yín sān bǎi liǎng. shì hán yuān fù qū, bù dé bù kòu qǐ zhèng táng tài yé ēn zhǔn chuán jiū, shí wèi dé biàn. shàng chéng.
氏夫出外貿易。不料夫兄姚庚暗生不良之心,暗寫假信一封,內言氏夫病在旅店,令姚庚同氏前往接氏夫回家。氏婆媳信以為實,遂同夫兄前去。孰料夫兄姚庚暗起不良之心,行同禽獸,將氏賣與南京樂戶劉清之手。氏不允從,被鞭毒打。是氏苦苦哀告,劉清方回心轉意,遂領氏並王媒婆前來控告氏之夫兄姚庚,傳究科其罪名,宜追還氏之身價銀三百兩。氏含冤負屈,不得不叩乞正堂太爺恩准傳究,實為德便。上呈。
liú zhī zhōu yuè wán dà nù: yáo gēng xiōng tú tài è, wú lǐ zhī jí! suì jí fā piào, suí chà yá yì zhāng lóng lǐ hǔ qù jū yáo gēng dāng táng duì zhì. fēn fù yáng shì wáng shì zài bān fáng hòu shěn duì cí. zhè qiě bù biǎo.
劉知州閱完大怒:「姚庚兇徒太惡,無理之極!」遂即發票,隨差衙役張龍、李虎去拘姚庚當堂對質。吩咐楊氏、王氏在班房候審對詞。這且不表。
qiě yán èr chāi yì lǐng jū piào chū yá, èr yì shāng yì: zán gē liǎ yào fā cái, shuí bù zhī yáo gēng zhī fù qù shì, liào xià wàn guàn jiā chǎn, yóu tā rèn xìng hú huā. jīn rì fàn le cǐ àn, nǎ pà tā bù ná chū yín qián! èr yì shuō shuō jiǎng jiǎng, zhí bèn liáng xiāng ér lái.
且言二差役領拘票出衙,二役商議:「咱哥倆要發財,誰不知姚庚之父去世,撂下萬貫家產,由他任性胡花。今日犯了此案,哪怕他不拿出銀錢!」二役說說講講,直奔良鄉而來。
zhèng yù yáo gēng dé le èr bǎi qī shí liǎng yín, bù gǎn huí jiā, kǒng mǔ zhī jué, duǒ zài jì yuàn.
正遇姚庚得了二百七十兩銀,不敢回家,恐母知覺,躲在妓院。
xiàn zhèng dī tóu qián xíng, zhèng zhuàng jiàn zhōu yá èr yì, yī qí jǔ shǒu shuō: zhèng qiǎo wǒ dì xiōng èr rén xún yáo dà yé de, nǐ lái le. zán yī tóng dào jiǔ pù zhōng hǎo jiǎng huà. suì yī qí jìn le jiǔ pù, luò zuò yǐn jiǔ. yáo gēng wèn: èr wèi shàng chà yǒu hé shì qián lái xún wǒ?
現正低頭前行,正撞見州衙二役,一齊舉手說:「正巧我弟兄二人尋姚大爺的,你來了。咱一同到酒鋪中好講話。」遂一齊進了酒鋪,落座飲酒。姚庚問:「二位上差有何事前來尋我?」
lǐ hǔ shuō: yáo dà yé de lìng dì fù gào nǐ sī zì mài tā wèi chāng, wáng pó jiàn zhèng, mǎi zhǔ shì liú qīng. tài yé kàn zhuàng dà nù, tè chà ǎn dì xiōng èr rén qián lái xiāng qǐng, lì dài shěn xùn. zhāng lóng shuō: zhè bú shì zhōu tài yé jū piào ma? qǐng kàn. yáo gēng jiē lái yī kàn, bù yóu de zhēng hē hē fā lèng, xīn zhōng jīng jù, miàn sè jiāo huáng: huǐ bù gāi dāng chū xíng cuò, kě hèn yáng shì jìng gǎn fù zhōu gào wǒ! èr yì kǒu hū: yáo dà yé bù bì jīng huáng. gǔ yún: tiān dà de guān sī, dāng yòng mó shàn de yín zi, néng dǔ chéng mén, bù tián shuǐ gōu. yī ǎn dì xiōng èr rén yú jiàn, zài zhōu yá shàng xià dǎ diǎn. wǒ men tài yé ná gè cuò, bǎ yáng shì wáng pó liú lè hù yī tóng zhì sǐ, yī zé bǎo nǐ wú shì, èr zé xiè nǐ zhī hèn, sān zé yě xiǎn yī xiǎn wǒ dì xiōng de shǒu yǎn. cǐ nǎi shì liǎng quán qí měi shì, bù zhī yáo dà yé yì xià rú hé? yáo gēng wén yán, xīn zhōng àn xǐ, shuō: jì shì èr wèi shàng chà de měi yì, wǒ qíng yuàn dǎ shàng fēng guān sī. bù zhī kě dé duō shǎo yín? èr yì shuō: zán men sù rì xiāng jiāo zuì hòu, zhè diǎn xiǎo shì, wǒ èr rén qíng yuàn xiào láo. guān fǔ gēn qián xū dé sān bǎi yín, shǎo le nán yǐ jiǎng huà. qí yú mén zi guǎn shì de shū bàn děng xiàng nèi wài shǐ yòng, yě de sān bǎi liǎng. yáo gēng shuō: mǎn dǎ shàng huā fèi jǐ bǎi yín, hé zú lùn shuō! zhǐ jiāng wǒ nà rǎo jiā bù liáng de dì fù zhì sǐ, bǐ me jiē qiáng. jìng zhàng èr wèi dǐng lì xiāng zhù. suì huàn jiǔ bǎo shàng cài tiān jiǔ bìng bǐng fàn. jiǔ bǎo jù gè duān lái, fàng zài zhuō shàng.
李虎說:「姚大爺的令弟婦告你私自賣她為娼,王婆見證,買主是劉清。太爺看狀大怒,特差俺弟兄二人前來相請,立待審訊。」張龍說:「這不是州太爺拘票嗎?請看。」姚庚接來一看,不由得怔呵呵發愣,心中驚懼,面色焦黃:「悔不該當初行錯,可恨楊氏竟敢赴州告我!」二役口呼:「姚大爺不必驚惶。古云:『天大的官司,當用磨扇的銀子,能堵城門,不填水溝。』依俺弟兄二人愚見,在州衙上下打點。我們太爺拿個錯,把楊氏、王婆、劉樂戶一同治死,一則保你無事,二則泄你之恨,三則也顯一顯我弟兄的手眼。此乃是兩全其美事,不知姚大爺意下如何?」姚庚聞言,心中暗喜,說:「既是二位上差的美意,我情願打上風官司。不知可得多少銀?」二役說:「咱們素日相交最厚,這點小事,我二人情願效勞。官府跟前須得三百銀,少了難以講話。其餘門子、管事的、書辦等項內外使用,也得三百兩。」姚庚說:「滿打上花費幾百銀,何足論說!只將我那擾家不良的弟婦治死,比麼皆強。竟仗二位鼎力相助。」遂喚酒保上菜、添酒並餅飯。酒保俱各端來,放在桌上。
sān rén yǐn jiǔ chī fàn yǐ bì, yáo gēng wèn: wǒ zhè yī qù jiàn guān fǔ, yòng hé gōng cí ne? wàng qǐ zhǐ jiào. èr yì shuō: nǐ ruò jiāng tài yé dǎ diǎn shū tōng le, zhǐ xū rú cǐ zhè bān huí shuō, bāo guǎn bì yíng, jiāng tā sān rén chù sǐ. yáo gēng wén yán dà yuè, huì le jiǔ fàn qián.
三人飲酒吃飯已畢,姚庚問:「我這一去見官府,用何供詞呢?望乞指教。」二役說:「你若將太爺打點疏通了,只須如此這般回說,包管必贏,將他三人處死。」姚庚聞言大悅,會了酒飯錢。
yáo gēng fēn tóng èr chà jìng dào zì jǐ kāi de dāng pù, duì le liù bǎi yín, jiāo yǔ zhāng lóng lǐ hǔ, tóng dào zhōu yá. èr yì jiāng yáo gēng ān zài chá fāng nèi, zuò hòu hǎo yīn. èr yì àn jìn zhōu yá, jiàn le zhī zhōu, jiāng lái yì bǐng míng.
姚庚分同二差徑到自己開的當鋪,兌了六百銀,交與張龍、李虎,同到州衙。二役將姚庚安在茶坊內,坐候好音。二役暗進州衙,見了知州,將來意稟明。
zhī zhōu liú zi yún nǎi shì hǎo lì zhī tú, jiàn le yín zi, xīn zhōng huān xǐ, shuō: jì gěi sòng zhè fèn hòu lǐ, běn zhōu dǎo zì rán yǒu gè chù duàn, jué rán bù lìng yáo gēng chī kuī.
知州劉子云乃是好利之徒,見了銀子,心中歡喜,說:「既給送這份厚禮,本州島自然有個處斷,決然不令姚庚吃虧。
míng rì zǎo táng hòu shěn. èr yì chū le yá mén, lái zhì chá fāng, yǎn wàng yáo gēng, hán xiào dī shēng shuō: gōng xǐ le! tài yé shōu xià bái yín, míng rì zǎo táng hòu duàn, zì yǒu fèn xiǎo.
明日早堂候審。」二役出了衙門,來至茶坊,眼望姚庚,含笑低聲說:「恭喜了!太爺收下白銀,明日早堂候斷,自有分曉。」
yáo gēng wén yán, xǐ zhī bù jǐn, jiù zài èr yì xià chù xiē xī yī yè.
姚庚聞言,喜之不盡,就在二役下處歇息一夜。
cì rì qīng chén, dà táng fā bāng, bù yí shí, zhōu guān zuò táng. zhāng lóng lǐ hǔ shàng táng huí huà: tài yé zài shàng, xiǎo de bǎ yáo gēng jū dào. liú zhī zhōu fēn fù: dài shàng lái. zhāng lǐ èr yì suì jiāng yáo gēng dài zhì táng qián guì dǎo. liú zhī zhōu bǎ jīng táng mù yī pāi, jiǎ yì dòng nù, hè dào: hǎo yáo gēng, nǐ zhè dà dǎn de nú cái, jìng gǎn sī mài dì fù! cóng shí zhāo lái, miǎn tài yé sān tuī liù wèn, nǐ de pí ròu shòu kǔ! yáo gēng lián lián kòu tóu, kǒu chēng: xiǎo de jiā mén bù xìng, zì bāo dì yáo yì chū wài mào yì wèi huí, dì fù yáng shì bù shǒu kǔn fàn, guǎ lián xiān chǐ, zhōng rì chǎo nào bù xiū, bèi wáng pó yǐn yòu yǔ liú qīng sī tōng guǎi táo. xiǎo rén pài rén xún mì wú zōng, yǐ yǒu yuè yú. shú liào jīn rì fǎn tóu tài yé tái xià, gào xiǎo rén sī mài, yǐ zuò é zhà dì bù. xiǎo rén nǎi shī shū mén dì, bìng qiě yín qián guǎng yǒu, yān néng mài tā, zì lí qí huò, yí liú chòu míng? tài yé xiǎng qíng, yǔ xiǎo rén zuò zhǔ. liú zhī zhōu shuō: yī nǐ zhī yán, yáng shì zhēn shì pō fù yín hàn diāo tóu, lìng rén kě hèn, nǐ qiě xià qù. suì mìng: bǎ yáng shì wáng pó liú qīng dài shàng lái.
次日清晨,大堂發梆,不移時,州官坐堂。張龍、李虎上堂回話:「太爺在上,小的把姚庚拘到。」劉知州吩咐:「帶上來。」張、李二役遂將姚庚帶至堂前跪倒。劉知州把驚堂木一拍,假意動怒,喝道:「好姚庚,你這大膽的奴才,竟敢私賣弟婦!從實招來,免太爺三推六問,你的皮肉受苦!」姚庚連連叩頭,口稱:「小的家門不幸,自胞弟姚義出外貿易未回,弟婦楊氏不守閫範,寡廉鮮恥,終日吵鬧不休,被王婆引誘與劉清私通拐逃。小人派人尋覓無蹤,已有月余。孰料今日反投太爺台下,告小人私賣,以作訛詐地步。小人乃詩書門第,並且銀錢廣有,焉能賣她,自罹其禍,遺留臭名?太爺想情,與小人作主。」劉知州說:「依你之言,楊氏真是潑婦、淫悍刁頭,令人可恨,你且下去。」遂命:「把楊氏、王婆、劉清帶上來。」
sān rén guì zài táng qián, liú zhī zhōu bǎ jīng táng mù yī pāi, nù hè dào: hǎo yī gè yáng sù chán, wàng gào bù shí. nǐ shì jiàn gǔ, tīng xìn wáng pó, yǐn yòu liú qīng, tōng jiān guǎi táo, fǎn xíng wū gào táng xiōng. zhè shì nǐ é suǒ cái chǎn. kuài cóng shí zhāo shàng lái, shěng de běn zhōu dǎo dòng xíng kǎo wèn. jiǎng! yáng shì sù chán wén zhī zhōu zhī yán, zhǐ xià dé miàn rú jīn zhǐ, hún shēn dǒu chàn, bàn shǎng fāng shuō chū huà lái, kǒu hū: qīng tiān tài yé, xiǎo fù rén bèi fū xiōng yáo gēng sī mài shì shí, fēi shì wū tā. xiàn yǒu jiàn zhèng, fēi shì xiǎo fù rén sī táo. yān gǎn qián lái tài yé táng qián kòng gào? tài yé ruò hái bù xìn, tiān chuán xiǎo fù rén pó mǔ bìng sǎo sǎo qián lái duì zhì, biàn zhī xū shí. liú zhī zhōu yī pāi jīng táng mù, nù hè dào: zhè jiàn rén, dà yuē bù kěn shàn zhāo. fēn fù zuǒ yòu: gěi wǒ zā qǐ lái! bù zhī yáng sù chán zā fǒu, qiě kàn xià huí fēn jiě.
三人跪在堂前,劉知州把驚堂木一拍,怒喝道:「好一個楊素嬋,妄告不實。你是賤骨,聽信王婆,引誘劉清,通姦拐逃,反行誣告堂兄。這是你訛索財產。快從實招上來,省得本州島動刑拷問。講!」楊氏素嬋聞知州之言,只嚇得面如金紙,渾身抖顫,半晌方說出話來,口呼:「青天太爺,小婦人被夫兄姚庚私賣是實,非是誣他。現有見證,非是小婦人私逃。焉敢前來太爺堂前控告?太爺若還不信,添傳小婦人婆母並嫂嫂前來對質,便知虛實。」劉知州一拍驚堂木,怒喝道:「這賤人,大約不肯善招。」吩咐左右:「給我拶起來!」不知楊素嬋拶否,且看下回分解。