hòu fēi xià
后妃下
liáng wén xiàn zhāng huáng hòu wǔ dé xī huáng hòu wǔ dīng guì pín wǔ ruǎn xiū róng jiǎn wén wáng huáng hòu yuán xú fēi jìng xià tài hòu jìng wáng huáng hòu chén wǔ xuān zhāng huáng hòu wén shěn huáng hòu fèi dì wáng huáng hòu xuān liǔ huáng hòu hòu zhǔ shěn huáng hòu
梁文献张皇后 武德郗皇后 武丁贵嫔 武阮修 容简文王皇后 元徐妃 敬夏太后 敬王皇后 陈武宣章皇后 文沈皇后 废帝王皇后 宣柳皇后 后主沈皇后
tiān jiàn yuán nián wǔ yuè jiǎ chén, zhuī shàng zūn hào wèi huáng hòu, shì yuē xiàn.
天监元年五月甲辰,追上尊号爲皇后,諡曰献。
mù zhī zì sī jìng, jìn sī kōng huá liù shì sūn yě. shǎo fāng yǎ, yǒu shí jiàn. chū wèi yuán wài sàn qí shì láng, shēn bèi shǐ xīng wáng jùn yǐn nà. mù zhī jiàn qí huò méng, qiú wèi jiāo zhǐ tài shǒu, zhèng yǒu yì jī. sòng wén dì jiāng yǐ wèi jiāo zhōu cì shǐ, huì bìng zú. zi hóng jí zì zhēn yì, qí chū wèi zhèn xī cān jūn, zú yú guān. liáng wǔ jiàn zuò, zhuī zèng mù zhī guāng lù dà fū, jiā jīn zhāng zǐ shòu. zèng hóng jí tíng wèi qīng. hóng jí wú zi, cóng fù dì hóng cè yǐ zi zuǎn sì, bié yǒu chuán.
穆之字思静,晋司空华六世孙也。少方雅,有识鉴。初爲 员外散骑侍郎,深被始兴王浚引纳。穆之鉴其祸萌,求爲交址 太守,政有异绩。宋文帝将以爲交州刺史,会病卒。子弘籍字 真艺,齐初爲镇西参军,卒于官。梁武践阼,追赠穆之光禄大 夫,加金章紫绶。赠弘籍廷尉卿。弘籍无子,从父弟弘策以子 缵嗣,别有传。
wǔ dé xī huáng hòu huì huī, gāo píng jīn xiāng rén yě. zǔ shào, sòng guó zǐ jì jiǔ lǐng dōng hǎi wáng shī. fù yè, tài zǐ shè rén, zǎo zú. hòu mǔ sòng wén dì nǚ xún yáng gōng zhǔ yě, fāng shēn, mèng dāng shēng guì zǐ. jí hòu shēng, yǒu chì guāng zhào shì, qì wù jǐn míng, jiā rén guài zhī. wū yán cǐ nǚ guāng gāo, jiāng yǒu suǒ fáng, nǎi yú shuǐ bīn fú chú zhī.
武德郗皇后讳徽,高平金乡人也。祖绍,宋国子祭酒、领 东海王师。父晔,太子舍人,早卒。后母宋文帝女寻阳公主也, 方娠,梦当生贵子。及后生,有赤光照室,器物尽明,家人怪 之。巫言此女光高,将有所妨,乃于水滨祓除之。
hòu yòu míng huì, shàn lì shū, dú shǐ chuán. nǚ gōng zhī shì, wú bù xián xí. sòng hòu fèi dì jiāng nà wèi hòu, qí chū, ān lù wáng miǎn yòu yù jié hūn, xī shì bìng cí yǐ nǚ jí, nǎi zhǐ. qí jiàn yuán mò, pín yú wǔ dì, shēng yǒng xīng gōng zhǔ yù yáo yǒng shì gōng zhǔ yù wǎn yǒng kāng gōng zhǔ yù huán. jí wǔ dì wèi yōng zhōu cì shǐ, cú yú xiāng yáng guān shě, nián sān shí èr. qí nián guī zàng nán xú zhōu nán dōng hǎi wǔ jìn xiàn dōng chéng lǐ shān. zhōng xīng èr nián, wǔ dì wèi liáng gōng, qí dì zhào zèng hòu wèi liáng gōng fēi. jí wǔ dì jiàn zuò, zhuī chóng wèi huáng hòu, shì yuē dé. líng yuē xiū líng. hòu fù yè, zèng jīn zǐ guāng lù dài fu.
后幼明慧,善隶书,读史传。女工之事,无不闲习。宋后 废帝将纳爲后,齐初,安陆王缅又欲结婚,郗氏并辞以女疾, 乃止。齐建元末,嫔于武帝,生永兴公主玉姚、永世公主玉婉、 永康公主玉嬛。及武帝爲雍州刺史,殂于襄阳官舍,年三十二。 其年归葬南徐州南东海武进县东城里山。中兴二年,武帝爲梁 公,齐帝诏赠后爲梁公妃。及武帝践阼,追崇爲皇后,諡曰德。 陵曰修陵。后父晔,赠金紫光禄大夫。
hòu kù dù jì, jí zhōng, huà wèi lóng rù yú hòu gōng jǐng, tōng mèng yú dì. huò jiàn xíng, guāng cǎi zhào zhuó. dì tǐ jiāng bù ān, lóng zhé jī shuǐ téng yǒng. yú lù jǐng shàng wèi diàn, yī fú wěi jī, cháng zhì yín lù lú jīn píng guàn bǎi wèi yǐ sì zhī. gù dì zú bù zhì hòu.
后酷妒忌,及终,化爲龙入于后宫井,通梦于帝。或见形, 光彩照灼。帝体将不安,龙辄激水腾涌。于露井上爲殿,衣服 委积,常置银鹿卢金瓶灌百味以祀之。故帝卒不置后。
wǔ dīng guì pín huì lìng guāng, qiáo guó rén yě. zǔ fù cóng guān xiāng yáng, yīn jū miǎn běi wǔ nǚ cūn, yù yú liú huì míng wǔ xià. guì pín shēng yú fán chéng, chū chǎn yǒu shén guāng zhī yì, zǐ qì mǎn shì, gù yǐ" guāng" wèi míng. xiāng zhě yún" dāng dà guì". shǎo shí yǔ lín nǚ yuè xià fǎng jī, zhū nǚ bìng huàn wén ruì, ér guì pín fú zhī jué yě. xiāng rén wèi yì dé jiāng pīng zhī, wèi jí chéng, ér wǔ dì zhèn fán chéng, cháng dēng lóu yǐ wàng, jiàn hàn bīn wǔ cǎi rú lóng, xià yǒu nǚ zǐ bāi kuàng, zé guì pín yě. yòu dīng shì yīn rén yǐ xiāng zhě yán wén zhī yú dì, dì zèng yǐ jīn huán, nà zhī, shí nián shí sì. guì pín shēng ér yǒu chì zhì zài zuǒ bì, liáo zhī bù miè yòu tǐ duō yóu zi, zhì shì wú hé bìng shī suǒ zài. dé hòu kù jì, yù guì pín wú dào, shǐ rì chōng wǔ hú, chōng měi zhōng chéng, ruò yǒu zhù zhě, bèi yù suī yán, yì xiǎo xīn zhī jìng. cháng yú gōng yǎng jīng àn cè, fǎng fú ruò jiàn shén rén, xīn dú yì zhī.
武丁贵嫔讳令光,谯国人也。祖父从官襄阳,因居沔北五 女村,寓于刘惠明庑下。贵嫔生于樊城,初産有神光之异,紫 气满室,故以“光”爲名。相者云“当大贵”。少时与邻女月 下纺绩,诸女并患蚊蚋,而贵嫔弗之觉也。乡人魏益德将娉之, 未及成,而武帝镇樊城,尝登楼以望,见汉滨五采如龙,下有 女子擘絖,则贵嫔也。又丁氏因人以相者言闻之于帝,帝赠以 金环,纳之,时年十四。贵嫔生而有赤志在左臂,疗之不灭; 又体多疣子,至是无何并失所在。德后酷忌,遇贵嫔无道,使 日舂五斛,舂每中程,若有助者,被遇虽严,益小心祗敬。尝 于供养经案侧,髣佛若见神人,心独异之。
tiān jiàn yuán nián wǔ yuè, yǒu sī zòu wèi guì rén, wèi bài qí nián bā yuè, yòu zòu wèi guì pín, jū xiǎn yáng diàn. jí tài zǐ dìng wèi, yǒu sī zòu yuē:" huáng tài zǐ fù èr chén jí, lǜ tǔ xián zhí lì lǐ. jì jǐn lǐ huáng chǔ, zé suǒ shēng bù róng wú jìng. wáng hóu fēi zhǔ cháng dé tōng xìn wèn zhě, jí liù gōng sān fū rén suī yǔ guì pín tóng liè, bìng yīng yǐ jìng huáng tài zǐ zhī lǐ jìng guì pín. sòng yuán jiā zhōng, shǐ xīng wǔ líng guó chén bìng yǐ lì jìng jìng wáng suǒ shēng pān shū fēi lù shū yuàn. guì pín yú gōng chén suī fēi xiǎo jūn, qí yì bù yì, yǔ sòng tài yù cháo yì bǎi guān yǐ lì jìng jìng dì suǒ shēng, shì yì zhèng tóng. wèi gōng liáo shī jìng, yí tóng lì lǐ, yì shén shòu mén fèng jiān zhì yè, nián jié chēng qìng, yì tóng rú cǐ. qiě chǔ fēi zuò pèi, lǜ yóu shèng zé, yǐ fù yú gū, mí guāi cóng xù, wèi guì pín diǎn zhāng, yī yǔ tài zǐ bù yì." yú shì guì pín bèi diǎn zhāng lǐ shù, tóng hū tài zǐ, yán zé chēng lìng.
天监元年五月,有司奏爲贵人,未拜;其年八月,又奏爲 贵嫔,居显阳殿。及太子定位,有司奏曰:“皇太子副贰宸极, 率土咸执吏礼。既尽礼皇储,则所生不容无敬。王侯妃主常得 通信问者,及六宫三夫人虽与贵嫔同列,并应以敬皇太子之礼 敬贵嫔。宋元嘉中,始兴、武陵国臣并以吏敬敬王所生潘淑妃、 路淑媛。贵嫔于宫臣虽非小君,其义不异,与宋泰豫朝议百官 以吏敬敬帝所生,事义政同。谓宫僚施敬,宜同吏礼,诣神兽 门奉笺致谒,年节称庆,亦同如此。且储妃作配,率由盛则, 以妇踰姑,弥乖从序,谓贵嫔典章,一与太子不异。”于是贵 嫔备典章礼数,同乎太子,言则称令。
guì pín xìng rén shù, jí jū gōng jiē yù, zì xià jiē dé qí huān xīn. bù hǎo huá shì, qì fú wú zhēn lì. wèi cháng wèi qīn qī sī yè. jí wǔ dì hóng fó jiào, guì pín zhǎng jìn shū shàn. shòu jiè rì, gān lù jiàng yú diàn qián, fāng yī zhàng wǔ chǐ. dì suǒ lì jīng yì, jiē dé qí zhǐ guī, yóu jīng jìng míng jīng. pǔ tōng qī nián shí yī yuè gēng chén, hōng, yí bìn yú dōng gōng lín yún diàn, shí nián sì shí èr. zhào lì bù láng zhāng zuǎn wèi āi cè wén, yǒu sī zòu shì yuē mù, zàng níng líng, fù yú xiǎo miào. jiǎn wén jí wèi, zhuī chóng yuē tài hòu.
贵嫔性仁恕,及居宫接驭,自下皆得其欢心。不好华饰, 器服无珍丽。未尝爲亲戚私谒。及武帝弘佛教,贵嫔长进蔬膳。 受戒日,甘露降于殿前,方一丈五尺。帝所立经义,皆得其指 归,尤精净名经。普通七年十一月庚辰,薨,移殡于东宫临云 殿,时年四十二。诏吏部郎张缵爲哀册文,有司奏諡曰穆,葬 甯陵,祔于小庙。简文即位,追崇曰太后。
guì pín fù dào qiān, tiān jiàn chū, wèi lì yáng tài shǒu. lú líng wēi wáng zhī shēng, wǔ dì wèi zhī yuē:" xián nǚ fù yù yī nán." dá yuē:" mò dào zhū gǒu zǐ." shì rén yǐ wèi xiào. hòu wèi yǎn zhōu cì shǐ xuān chéng tài shǒu.
贵嫔父道迁,天监初,爲历阳太守。庐陵威王之生,武帝 谓之曰:“贤女复育一男。”答曰:“莫道猪狗子。”世人以 爲笑。后位兖州刺史、宣城太守。
wén xuān ruǎn tài hòu huì lìng yíng, kuài jī yú yáo rén yě. běn xìng shí. chū, qí shǐ ān wáng yáo guāng nà yān. yáo guāng bài, rù dōng hūn gōng. jiàn kāng chéng píng, wèi wǔ dì cǎi nǚ. zài yùn, mèng lóng zhào qí chuáng. tiān jiàn qī nián bā yuè, shēng yuán dì yú hòu gōng. shì rì dà shè. xún bài wèi xiū róng, cì xìng ruǎn shì. cháng suí yuán dì chū fān. dà tóng jiǔ nián liù yuè, hōng yú jiāng zhōu zhèng qǐn, shí nián liù shí qī. qí nián shí yī yuè, guī zàng jiāng níng xiàn tōng wàng shān, shì yuē xuān. yuán dì jí wèi, yǒu sī zòu zhuī chóng wèi wén xuān tài hòu, hái fù xiǎo miào.
文宣阮太后讳令嬴,会稽余姚人也。本姓石。初,齐始安 王遥光纳焉。遥光败,入东昏宫。建康城平,爲武帝采女。在 孕,梦龙罩其床。天监七年八月,生元帝于后宫。是日大赦。 寻拜爲修容,赐姓阮氏。尝随元帝出藩。大同九年六月,薨于 江州正寝,时年六十七。其年十一月,归葬江宁县通望山,諡 曰宣。元帝即位,有司奏追崇爲文宣太后,还祔小庙。
chéng shèng èr nián, zhuī zèng tài hòu fù qí gù fèng cháo qǐng shí líng bǎo sàn qí cháng shì zuǒ wèi jiāng jūn fēng wǔ kāng xiàn hóu, mǔ chén shì wǔ kāng hóu fū rén.
承圣二年,追赠太后父齐故奉朝请石灵宝散骑常侍、左卫 将军、封武康县侯,母陈氏武康侯夫人。
jiǎn wén wáng huáng hòu huì líng bīn, láng yá lín yí rén yě. zǔ jiǎn, qí tài wèi nán chāng wén xiàn gōng. fù qiān, jīn zǐ guāng lù dài fu nán chāng ān hóu. hòu yòu ér róu míng, shū fù jiǎn jiàn zhī yuē:" wú jiā nǚ shī yě." tiān jiàn shí yī nián, bài jìn ān wáng fēi. shēng āi tài zǐ dà qì nán jùn wáng dà lián cháng shān gōng zhǔ miào qiè. dà tōng sān nián shí yuè, bài huáng tài zǐ fēi. tài qīng sān nián sān yuè, hōng yú yǒng fú shěng, shí nián sì shí wǔ. qí nián, jiǎn wén jí wèi, zhuī chóng wèi huáng hòu, shì yuē jiǎn. dà bǎo yuán nián jiǔ yuè, zàng zhuāng líng.
简文王皇后讳灵宾,琅邪临沂人也。祖俭,齐太尉、南昌 文宪公。父骞,金紫光禄大夫、南昌安侯。后幼而柔明,叔父 暕见之曰:“吾家女师也。”天监十一年,拜晋安王妃。生哀 太子大器、南郡王大连、长山公主妙挈。大通三年十月,拜皇 太子妃。太清三年三月,薨于永福省,时年四十五。其年,简 文即位,追崇爲皇后,諡曰简。大宝元年九月,葬庄陵。
yuán dì xú fēi huì zhāo pèi, dōng hǎi tán rén yě. zǔ xiào sì, qí tài wèi zhī jiāng wén zhōng gōng. fù gǔn, shì zhōng xìn wǔ jiàng jūn. fēi yǐ tiān jiàn shí liù nián shí èr yuè bài xiāng dōng wáng fēi, shēng shì zǐ fāng děng yì chāng gōng zhǔ hán zhēn. fēi wú róng zhì, bú jiàn lǐ, dì sān èr nián yī rù fáng. fēi yǐ dì miǎo yī mù, měi zhī dì jiāng zhì, bì wèi bàn miàn zhuāng yǐ qí, dì jiàn zé dà nù ér chū. fēi xìng shì jiǔ, duō hóng zuì, dì hái fáng, bì tǔ yī zhōng. yǔ jīng zhōu hòu táng yáo guāng sì zhì yuǎn dào rén sī tōng. kù dù jì, jiàn wú chǒng zhī qiè, biàn jiāo bēi jiē zuò. cái jué yǒu shēn zhě, jí shǒu jiā dāo rèn. dì zuǒ yòu jì jì jiāng yǒu zī róng, yòu yǔ yín tōng. jì jiāng měi tàn yuē:" bǎi zhí gǒu suī lǎo yóu néng liè, xiāo lì yáng mǎ suī lǎo yóu jùn, xú niáng suī lǎo yóu shàng duō qíng." shí yǒu hè huī zhě měi sè, fēi yào zhī yú pǔ xián ní sì, shū bái jiǎo zhěn wèi shī xiāng zèng dá. jì ér zhēn huì shì zǐ fāng zhū mǔ wáng shì chǒng ài, wèi jǐ ér zhōng, yuán dì guī jiù yú fēi jí fāng děng sǐ, yù jiàn jí. tài qīng sān nián, suì bī lìng zì shā. fēi zhī bù miǎn, nǎi tòu jǐng sǐ. dì yǐ shī hái xú shì, wèi zhī chū qī. zàng jiāng líng wǎ guān sì. dì zhì jīn lóu zǐ shù qí yín xíng. chū, fēi jià xī, chē zhì xī zhōu, ér jí fēng dà qǐ, fà wū zhé mù. wú hé, xuě sǎn jiāo xià, wéi lián jiē bái. jí zhǎng hái zhī rì, yòu dà léi zhèn xī zhōu tīng shì liǎng zhù jù suì. dì yǐ wèi bù xiáng, hòu guǒ bù zhōng fù dào.
元帝徐妃讳昭佩,东海郯人也。祖孝嗣,齐太尉、枝江文 忠公。父绲,侍中、信武将军。妃以天监十六年十二月拜湘东 王妃,生世子方等、益昌公主含贞。妃无容质,不见礼,帝三 二年一入房。妃以帝眇一目,每知帝将至,必爲半面妆以俟, 帝见则大怒而出。妃性嗜酒,多洪醉,帝还房,必吐衣中。与 荆州后堂瑶光寺智远道人私通。酷妒忌,见无宠之妾,便交杯 接坐。才觉有娠者,即手加刀刃。帝左右暨季江有姿容,又与 淫通。季江每叹曰:“柏直狗虽老犹能猎,萧溧阳马虽老犹骏, 徐娘虽老犹尚多情。”时有贺徽者美色,妃要之于普贤尼寺, 书白角枕爲诗相赠答。既而贞惠世子方诸母王氏宠爱,未几而 终,元帝归咎于妃;及方等死,愈见疾。太清三年,遂逼令自 杀。妃知不免,乃透井死。帝以尸还徐氏,谓之出妻。葬江陵 瓦官寺。帝制金楼子述其淫行。初,妃嫁夕,车至西州,而疾 风大起,发屋折木。无何,雪霰交下,帷帘皆白。及长还之日, 又大雷震西州听事两柱俱碎。帝以爲不祥,后果不终妇道。
jìng xià tài hòu, kuài jī rén yě. pǔ tōng zhōng, nà yú xiāng dōng wáng gōng, shēng jìng dì. chéng shèng yuán nián dōng, bài jìn ān wáng guó tài fēi. shào tài yuán nián, zūn wèi tài hòu. míng nián dōng, jiàng wèi jiāng yīn guó tài fēi.
敬夏太后,会稽人也。普通中,纳于湘东王宫,生敬帝。 承圣元年冬,拜晋安王国太妃。绍泰元年,尊爲太后。明年冬, 降爲江阴国太妃。
jìng wáng huáng hòu, láng yá lín yí rén yě. chéng shèng yuán nián shí yī yuè, bài jìn ān wáng fēi. shào tài yuán nián shí yuè, bài huáng hòu. míng nián, jiàng wèi jiāng yīn wáng fēi. fù qiān zì yǒu chuán. chén wǔ xuān zhāng huáng hòu, huì yào ér, wú xīng wū chéng rén. běn xìng niǔ, fù jǐng míng wèi zhāng shì suǒ yǎng, yīn gǎi xìng yān. hòu mǔ sū, cháng yù dào shì yǐ xiǎo guī yí jǐ, guāng cǎi wǔ sè, yuē" sān nián yǒu zhēng". jí qī, hòu shēng, zǐ guāng zhào shì, yīn shī guī suǒ zài. hòu shǎo cōng huì, měi róng yí, shǒu zhǎo zhǎng wǔ cùn, sè bìng hóng bái. měi yǒu qī gōng zhī fú, zé yī zhǎo xiān zhé. wǔ dì xiān qǔ tóng jùn qián zhòng fāng nǚ, zǎo zú, hòu nǎi pìn hòu. hòu shàn shū jì, néng sòng shī jí chǔ cí. dì wèi cháng chéng xiàn gōng, hòu bài fū rén. yǒng dìng yuán nián, lì wèi huáng hòu. zhuī zèng hòu fù liáng sàn qí shì láng jǐng míng tè jìn jīn zǐ guāng lù dài fū, jiā jīn zhāng zǐ shòu. bài hòu mǔ sū ān jí xiàn jūn. èr nián, ān jí jūn zú, yǔ hòu fù zàng wú xīng. míng nián, zhuī fēng hòu fù wèi guǎng dé xiàn hóu, shì yuē wēn.
敬王皇后,琅邪临沂人也。承圣元年十一月,拜晋安王妃。 绍泰元年十月,拜皇后。明年,降爲江阴王妃。父佥自有传。 陈武宣章皇后,讳要儿,吴兴乌程人。本姓钮,父景明爲 章氏所养,因改姓焉。后母苏,尝遇道士以小龟遗己,光采五 色,曰“三年有征”。及期,后生,紫光照室,因失龟所在。 后少聪慧,美容仪,手爪长五寸,色并红白。每有期功之 服,则一爪先折。武帝先娶同郡钱仲方女,早卒,后乃聘后。 后善书计,能诵诗及楚辞。帝爲长城县公,后拜夫人。永 定元年,立爲皇后。追赠后父梁散骑侍郎景明特进、金紫光禄 大夫,加金章紫绶。拜后母苏安吉县君。二年,安吉君卒,与 后父葬吴兴。明年,追封后父爲广德县侯,諡曰温。
wǔ dì bēng, hòu yǔ zhōng shū shè rén cài jǐng lì dìng jì, mì bù fā sāng. shí héng yáng xiàn wáng chāng wèi zhì, zhào wén dì. jí jí wèi, zūn hòu wèi huáng tài hòu, gōng yuē cí xùn. fèi dì jí wèi, hòu wèi tài huáng tài hòu.
武帝崩,后与中书舍人蔡景历定计,秘不发丧。时衡阳献 王昌未至,召文帝。及即位,尊后爲皇太后,宫曰慈训。废帝 即位,后爲太皇太后。
guāng dà èr nián, hòu xià lìng chù fèi dì wèi lín hǎi wáng, mìng xuān dì sì lì. tài jiàn yuán nián, fù wèi huáng tài hòu. èr nián sān yuè bǐng shēn, bēng yú zǐ jí diàn, shí nián liù shí wǔ. yí lìng sāng shì bìng cóng jiǎn yuē, zhū kuì diàn bù yòng shēng láo. qí nián sì yuè, qún chén shàng shì yuē xuān, fù zàng wàn ān líng.
光大二年,后下令黜废帝爲临海王,命宣帝嗣立。太建元 年,复爲皇太后。二年三月丙申,崩于紫极殿,时年六十五。 遗令丧事并从俭约,诸馈奠不用牲牢。其年四月,群臣上諡曰 宣,祔葬万安陵。
hòu qīn shǔ wú zài cháo zhě, wéi běn zú xiōng niǔ qià guān zhì zhōng sàn dài fū.
后亲属无在朝者,唯本族兄钮洽官至中散大夫。
wén shěn huáng hòu huì miào róng, wú xīng wǔ kāng rén yě. fù fǎ shēn, liáng ān qián zhōng lù shì cān jūn. hòu nián shí suì yú, yǐ liáng dà tóng zhōng guī yú wén dì. wǔ dì zhī tǎo hóu jǐng, wén dì shí zài wú xīng, jí hòu bìng bèi shōu, jǐng píng, nǎi huò miǎn. wǔ dì jiàn zuò, hòu wèi lín chuān wáng fēi. wén dì jí wèi, wèi huáng hòu. zhuī zèng hòu fù fǎ shēn guāng lù dài fu, jiā jīn zhāng zǐ shòu, fēng jiàn chéng xiàn hóu, shì yuē gōng. zhuī zèng hòu mǔ gāo wèi suí ān xiàn jūn, shì yuē dìng. fèi dì jí wèi, zūn hòu wèi huáng tài hòu, gōng yuē ān dé.
文沈皇后讳妙容,吴兴武康人也。父法深,梁安前中录事 参军。后年十岁余,以梁大同中归于文帝。武帝之讨侯景,文 帝时在吴兴,及后并被收,景平,乃获免。武帝践阼,后爲临 川王妃。文帝即位,爲皇后。追赠后父法深光禄大夫,加金章 紫绶,封建城县侯,諡曰恭。追赠后母高爲绥安县君,諡曰定。 废帝即位,尊后爲皇太后,宫曰安德。
shí xuān dì yǔ pú yè dào zhòng jǔ shè rén liú shī zhī děng, bìng shòu yí fǔ zhèng. shī zhī yǔ zhòng jǔ héng jū jìn zhōng, cān jué zhòng shì, ér xuān dì wèi yáng zhōu cì shǐ, yǔ zuǒ yòu sān bǎi rén, rù jū shàng shū shěng. shī zhī jì xuān dì quán zhòng, jiǎo chì lìng hái dōng fǔ lǐ zhōu wù. xuān dì jiāng chū, máo xǐ zhǐ dì yuē:" jīn ruò chū wài, biàn shòu zhì yú rén, rú cáo shuǎng yuàn zuò fù jiā gōng bù kě de yě." xuān dì nǎi chēng jí, zhào shī zhī liú yǔ yǔ, shǐ máo xǐ xiān rù, yán zhī yú hòu. hòu yuē:" jīn bó zōng nián yòu, zhèng shì bìng wěi èr láng, cǐ fēi wǒ yì." xǐ yòu yán yú fèi dì, fèi dì yuē:" cǐ zì shī zhī děng suǒ wèi, fēi zhèn yì yě." xǐ chū bào xuān dì, dì yīn qiú shī zhī. zì rù jiàn hòu jí dì, jí chén shī zhī zhī duǎn. réng zì cǎo chì qǐng huà, yǐ shī zhī fù tíng wèi, qí yè yú yù cì sǐ. zì shì zhèng guī xuān dì. hòu yōu mèn, jì wú suǒ chū, nǎi mì lù huàn zhě jiǎng yù, lìng yòu jiàn ān rén zhāng ān guó shǐ jù jùn fǎn, jì yīn cǐ tú dì. ān guó shì fā bèi zhū, shí hòu zuǒ yòu jìn shì pō zhī qí shì, hòu kǒng lián dǎi dǎng yǔ, bìng shā zhī.
时宣帝与仆射到仲举、舍人刘师知等,并受遗辅政。师知 与仲举恒居禁中,参决衆事,而宣帝爲扬州刺史,与左右三百 人,入居尚书省。师知忌宣帝权重,矫敕令还东府理州务。宣 帝将出,毛喜止帝曰:“今若出外,便受制于人,如曹爽愿作 富家公不可得也。”宣帝乃称疾,召师知留与语,使毛喜先入, 言之于后。后曰:“今伯宗年幼,政事并委二郎,此非我意。” 喜又言于废帝,废帝曰:“此自师知等所爲,非朕意也。” 喜出报宣帝,帝因囚师知。自入见后及帝,极陈师知之短。仍 自草敕请画,以师知付廷尉,其夜于狱赐死。自是政归宣帝。 后忧闷,计无所出,乃密赂宦者蒋裕,令诱建安人张安国 使据郡反,冀因此图帝。安国事发被诛,时后左右近侍颇知其 事,后恐连逮党与,并杀之。
xuān dì jí wèi, yǐ hòu wèi wén huáng hòu. chén wáng rù suí, dà yè chū zì cháng ān guī yú jiāng nán, qǐng zhī zú.
宣帝即位,以后爲文皇后。陈亡入隋,大业初自长安归于 江南,顷之卒。
hòu xiōng qīn, xí jué jiàn chéng hóu, wèi shàng shū zuǒ pú yè. qīn sù wú jì néng, fèng jǐ ér yǐ. zú, shì yuē chéng. zi guān sì, pō yǒu xué shí, guān zhì yù shǐ zhōng chéng.
后兄钦,袭爵建城侯,位尚书左仆射。钦素无伎能,奉己 而已。卒,諡曰成。子观嗣,颇有学识,官至御史中丞。
fèi dì wáng huáng hòu, láng yá lín yí rén yě. tiān jiā yuán nián, wèi huáng tài zǐ fēi. fèi dì jí wèi, lì wèi huáng hòu. fèi dì wèi lín hǎi wáng, hòu fèi wèi fēi. zhì dé zhōng hōng. hòu shēng lín hǎi sì wáng zhì zé. zhì zé, guāng dà yuán nián wèi huáng tài zǐ, tài jiàn yuán nián, xí fēng lín hǎi sì wáng. chén wáng, rù cháng ān. hòu fù gù zì yǒu chuán.
废帝王皇后,琅邪临沂人也。天嘉元年,爲皇太子妃。废 帝即位,立爲皇后。废帝爲临海王,后废爲妃。至德中薨。后 生临海嗣王至泽。至泽,光大元年爲皇太子,太建元年,袭封 临海嗣王。陈亡,入长安。后父固自有传。
xuān liǔ huáng hòu huì jìng yán, hé dōng jiě xiàn rén yě. zēng zǔ shì lóng, zǔ yùn, fù yǎn, bìng yǒu chuán. hòu jiǔ suì, gàn lǐ jiā shì, yǒu ruò chéng rén. hóu jǐng zhī luàn, hòu yǔ dì pàn wǎng jiāng líng, yī liáng yuán dì, dì yǐ cháng chéng gōng zhǔ gù, dài yù shén hòu, yǐ pèi xuān dì. chéng shèng èr nián, hòu shēng hòu zhǔ yú jiāng líng. jí wèi kè jiāng líng, xuān dì qiān yú guān yòu, hòu yǔ hòu zhǔ jù liú ráng chéng. tiān jiā èr nián, yǔ hòu zhǔ hái cháo, hòu wèi ān chéng wáng fēi. xuān dì jí wèi, lì wèi huáng hòu. hòu měi zī róng, shēn cháng qī chǐ èr cùn, shǒu chuí guò xī. chū, xuān dì jū xiāng lǐ, xiān qǔ wú xīng qián shì, jí jí wèi, bài guì fēi, shén yǒu chǒng. hòu qīng xīn xià zhī, měi shàng fāng gòng fèng wù, qí shàng zhě jiē tuī yú guì fēi, ér jǐ yù qí cì yān. xuān dì bēng, shǐ xīng wáng shū líng wèi luàn, hòu zhǔ lài hòu yǔ wú ǎo jiù ér huò miǎn. hòu zhǔ jí wèi, zūn hòu wèi huáng tài hòu, gōng yuē hóng fàn. shì shí xīn shī huái nán dì, suí shī lín jiāng, yòu guó zāo dà sàng, hòu zhǔ huàn chuàng bù néng tīng zhèng. qí zhū shū líng, gōng dà xíng sāng shì, biān jìng fáng shǒu jí bǎi sī zhòng wù, suī jiǎ hòu zhǔ zhī chì, shí jiē jué zhī yú hòu. hòu zhǔ chuàng yù, nǎi guī zhèng yān. hòu xìng qiān jǐn, wèi cháng yǐ zōng zú wèi qǐng, suī yī shí yì wú suǒ fēn yí. chén wáng, rù cháng ān. suí dà yè shí èr nián, hōng yú dōng dōu, nián bā shí sān. zàng yú luò yáng zhī máng shān.
宣柳皇后讳敬言,河东解县人也。曾祖世隆,祖恽,父偃, 并有传。后九岁,干理家事,有若成人。侯景之乱,后与弟盼 往江陵,依梁元帝,帝以长城公主故,待遇甚厚,以配宣帝。 承圣二年,后生后主于江陵。及魏克江陵,宣帝迁于关右,后 与后主俱留穰城。天嘉二年,与后主还朝,后爲安成王妃。宣 帝即位,立爲皇后。后美姿容,身长七尺二寸,手垂过膝。初, 宣帝居乡里,先娶吴兴钱氏,及即位,拜贵妃,甚有宠。后倾 心下之,每尚方供奉物,其上者皆推于贵妃,而己御其次焉。 宣帝崩,始兴王叔陵爲乱,后主赖后与吴媪救而获免。后主即 位,尊后爲皇太后,宫曰弘范。是时新失淮南地,隋师临江, 又国遭大丧,后主患创不能听政。其诛叔陵,供大行丧事,边 境防守及百司衆务,虽假后主之敕,实皆决之于后。后主创愈, 乃归政焉。后性谦谨,未尝以宗族爲请,虽衣食亦无所分遗。 陈亡,入长安。隋大业十二年,薨于东都,年八十三。葬于洛 阳之芒山。
hòu zhǔ shěn huáng hòu huì wù huá, wú xīng wǔ kāng rén yě. fù jūn lǐ zì yǒu chuán. hòu mǔ jí wǔ dì nǚ kuài jī mù gōng zhǔ, zǎo wáng. shí hòu shàng yòu, ér huǐ jí guò shèn. jí fú bì, měi suì shí shuò wàng, héng dú zuò tì qì, āi dòng zuǒ yòu, nèi wài jìng yì yān. tài jiàn yuán nián, bài wèi huáng tài zǐ fēi. hòu zhǔ jí wèi, lì wèi huáng hòu.
后主沈皇后讳婺华,吴兴武康人也。父君理自有传。后母 即武帝女会稽穆公主,早亡。时后尚幼,而毁瘠过甚。及服毕, 每岁时朔望,恒独坐涕泣,哀动左右,内外敬异焉。太建元年, 拜爲皇太子妃。后主即位,立爲皇后。
hòu xìng duān jìng, yǒu shí liàng, guǎ shì yù, cōng mǐn qiáng jì, shè liè jīng shǐ, gōng shū hàn. hòu zhǔ zài dōng gōng, ér hòu fù jūn lǐ zú, jū yōu chù bié diàn, āi huǐ yú lǐ. hòu zhǔ yù hòu jì báo, ér zhāng guì fēi yǒu chǒng, zǒng hòu gōng zhī zhèng, hòu dàn rán wèi cháng yǒu suǒ jì yuàn. ér shēn jū jiǎn yuē, yī fú wú jǐn xiù zhī shì, zuǒ yòu jìn shì cái bǎi xǔ rén, wéi xún yuè tú shǐ jí shì diǎn wèi shì. cháng yù suì hàn, zì bào ér sòng fó jīng, yìng shí yǔ jiàng. wú zi, yǎng sūn jī zi yìn wèi jǐ zi. shù shàng shū jiàn zhēng, hòu zhǔ jiàng fèi zhī, ér lì zhāng guì fēi, huì guó wáng bù guǒ, nǎi yǔ hòu zhǔ jù rù cháng ān. jí hòu zhǔ hōng, hòu zì wèi āi cí, wén shén suān qiè.
后性端静,有识量,寡嗜欲,聪敏强记,涉猎经史,工书 翰。后主在东宫,而后父君理卒,居忧处别殿,哀毁逾礼。后 主遇后既薄,而张贵妃有宠,总后宫之政,后澹然未尝有所忌 怨。而身居俭约,衣服无锦绣之饰,左右近侍才百许人,唯寻 阅图史及释典爲事。尝遇岁旱,自暴而诵佛经,应时雨降。无 子,养孙姬子胤爲己子。数上书谏争,后主将废之,而立张贵 妃,会国亡不果,乃与后主俱入长安。及后主薨,后自爲哀辞, 文甚酸切。
suí yáng dì měi xún xìng, héng lìng cóng jià. jí yáng dì bèi shā, hòu zì guǎng líng guò jiāng, yú pí líng tiān jìng sì wèi ní, míng guān yīn. zhēn guān chū zú.
隋炀帝每巡幸,恒令从驾。及炀帝被杀,后自广陵过江, 于毗陵天静寺爲尼,名观音。贞观初卒。
zhāng guì fēi míng lì huá, bīng jiā nǚ yě. fù xiōng yǐ zhī xí wèi yè. hòu zhǔ wèi tài zǐ, yǐ xuǎn rù gōng. shí gōng guì pín wèi liáng dì, guì fēi nián shí suì, wèi zhī gěi shǐ. hòu zhǔ jiàn ér yuè zhī, yīn de xìng, suì yǒu shēn, shēng tài zǐ shēn. hòu zhǔ jí wèi, bài wèi guì fēi. xìng cōng huì, shén bèi chǒng yù.
张贵妃名丽华,兵家女也。父兄以织席爲业。后主爲太子, 以选入宫。时龚贵嫔爲良娣,贵妃年十岁,爲之给使。后主见 而悦之,因得幸,遂有娠,生太子深。后主即位,拜爲贵妃。 性聪慧,甚被宠遇。
hòu zhǔ shǐ yǐ shǐ xīng wáng shū líng zhī luàn, bèi shāng, wò yú chéng xiāng diàn. shí zhū jī bìng bù dé jìn, wéi guì fēi shì yān. ér liǔ tài hòu yóu jū bǎi liáng diàn, jí huáng hòu zhī zhèng diàn yě. ér shěn huáng hòu sù wú chǒng yú hòu zhǔ, bù dé shì jí, bié jū qiú xián diàn.
后主始以始兴王叔陵之乱,被伤,卧于承香殿。时诸姬并 不得进,唯贵妃侍焉。而柳太后犹居柏梁殿,即皇后之正殿也。 而沈皇后素无宠于后主,不得侍疾,别居求贤殿。
zhì dé èr nián, nǎi yú guāng zhāo diàn qián qǐ lín chūn jié qǐ wàng xiān sān gé, gāo shù shí zhàng, bìng shù shí jiān. qí chuāng yǒu bì dài xiàn méi lán kǎn zhī lèi, jiē yǐ shěn tán xiāng wèi zhī, yòu shì yǐ jīn yù, jiān yǐ zhū cuì, wài shī zhū lián. nèi yǒu bǎo chuáng bǎo zhàng, qí fú wán zhī shǔ, guī lì jiē jìn gǔ wèi yǒu. měi wēi fēng zàn zhì, xiāng wén shù lǐ, cháo rì chū zhào, guāng yìng hòu tíng. qí xià jī shí wèi shān, yǐn shuǐ wèi chí, zhí yǐ qí shù, zá yǐ huā yào. hòu zhǔ zì jū lín chūn gé, zhāng guì fēi jū jié qǐ gé, gōng kǒng èr guì pín jū wàng xiān gé, bìng fù dào jiāo xiāng wǎng lái. yòu yǒu wáng jì èr měi rén, zhāng xuē èr shū yuàn, yuán zhāo yí hé jié yú jiāng xiū róng děng qī rén, bìng yǒu chǒng, dì dài yǐ yóu qí shàng. yǐ gōng rén yǒu wén xué zhě yuán dà shě děng wèi nǚ xué shì. hòu zhǔ měi yǐn bīn kè, duì guì fēi děng yóu yàn, zé shǐ zhū guì rén jí nǚ xué shì yǔ xiá kè gòng fù xīn shī, hù xiāng zèng dá. cǎi qí yóu yàn lì zhě, yǐ wèi qǔ diào, bèi yǐ xīn shēng. xuǎn gōng nǚ yǒu róng sè zhě yǐ qiān bǎi shù, lìng xí ér gē zhī, fēn bù dié jìn, chí yǐ xiāng lè. qí qū yǒu yù shù hòu tíng huā lín chūn lè děng. qí lüè yún:" bì yuè yè yè mǎn, qióng shù zhāo zhāo xīn." dà dǐ suǒ guī, jiē měi zhāng guì fēi kǒng guì pín zhī róng sè.
至德二年,乃于光昭殿前起临春、结绮、望仙三阁,高数 十丈,并数十间。其窗牖、壁带、县楣、栏槛之类,皆以沈檀 香爲之,又饰以金玉,间以珠翠,外施珠帘。内有宝床宝帐, 其服玩之属,瑰丽皆近古未有。每微风暂至,香闻数里,朝日 初照,光映后庭。其下积石爲山,引水爲池,植以奇树,杂以 花药。后主自居临春阁,张贵妃居结绮阁,龚、孔二贵嫔居望 仙阁,并复道交相往来。又有王、季二美人,张、薛二淑媛, 袁昭仪、何婕妤、江修容等七人,并有宠,递代以游其上。以 宫人有文学者袁大舍等爲女学士。后主每引宾客,对贵妃等游 宴,则使诸贵人及女学士与狎客共赋新诗,互相赠答。采其尤 艳丽者,以爲曲调,被以新声。选宫女有容色者以千百数,令 习而歌之,分部叠进,持以相乐。其曲有玉树后庭花、临春乐 等。其略云:“璧月夜夜满,琼树朝朝新。”大抵所归,皆美 张贵妃、孔贵嫔之容色。
zhāng guì fēi fā zhǎng qī chǐ, zhěn hēi rú qī, qí guāng kě jiàn. tè cōng huì, yǒu shén cǎi, jìn zhǐ xián huá, róng sè duān lì. měi zhān shì miàn lài, guāng cǎi yì mù, zhào yìng zuǒ yòu. cháng yú gé shàng jìng zhuāng, lín yú xuān jiàn, gōng zhōng yáo wàng, piāo ruò shén xiān. cái biàn qiáng jì, shàn hòu rén zhǔ yán sè. jiàn zhū gōng nǚ, hòu gōng xián dé zhī, jìng yán qí shàn. yòu gōng yàn mèi zhī shù, jiǎ guǐ dào yǐ huò hòu zhǔ. zhì yín sì yú gōng zhōng, jù zhū nǚ wū shǐ zhī gǔ wǔ.
张贵妃发长七尺,鬒黑如漆,其光可鉴。特聪慧,有神彩, 进止闲华,容色端丽。每瞻视眄睐,光彩溢目,照映左右。尝 于阁上靓妆,临于轩槛,宫中遥望,飘若神仙。才辩强记,善 候人主顔色。荐诸宫女,后宫咸德之,竞言其善。又工厌魅之 术,假鬼道以惑后主。置淫祀于宫中,聚诸女巫使之鼓舞。
shí hòu zhǔ dài yú zhèng shì, bǎi sī qǐ zòu, bìng yīn huàn zhě cài lín ér lǐ shàn dù jìn qǐng, hòu zhǔ yǐ yǐn náng, zhì zhāng guì fēi yú xī shàng gòng jué zhī. lǐ cài suǒ bù néng jì zhě, guì fēi bìng wèi shū tiáo, wú suǒ yí tuō. yīn cān fǎng wài shì, rén jiān yǒu yī yán yī shì, guì fēi bì xiān zhī bái zhī, yóu shì yì jiā chǒng yì, guàn jué hòu tíng. ér hòu gōng zhī jiā, bù zūn fǎ dù, yǒu guà yú lǐ zhě, dàn qiú ēn yú guì fēi, guì fēi zé lìng lǐ cài xiān qǐ qí shì, ér hòu cóng róng wèi yán zhī. dà chén yǒu bù cóng zhě, yīn ér zèn zhī, yán wú bù tīng. yú shì zhāng kǒng zhī quán, xūn zhuó sì fāng, nèi wài zōng zú, duō bèi yǐn yòng, dà chén zhí zhèng, yì cóng fēng ér mí. yān huàn biàn nìng zhī tú, nèi wài jiāo jié, zhuǎn xiāng yǐn jìn. huì lù gōng xíng, shǎng fá wú cháng, gāng jì mào luàn yǐ. jí suí jūn kè tái chéng, guì fēi yǔ hòu zhǔ jù rù jǐng, suí jūn chū zhī, jìn wáng guǎng mìng zhǎn zhī yú qīng xī zhōng qiáo.
时后主怠于政事,百司啓奏,并因宦者蔡临儿、李善度进 请,后主倚隐囊,置张贵妃于膝上共决之。李、蔡所不能记者, 贵妃并爲疏条,无所遗脱。因参访外事,人间有一言一事,贵 妃必先知白之,由是益加宠异,冠绝后庭。而后宫之家,不遵 法度,有絓于理者,但求恩于贵妃,贵妃则令李、蔡先啓其事, 而后从容爲言之。大臣有不从者,因而谮之,言无不听。于是 张、孔之权,熏灼四方,内外宗族,多被引用,大臣执政,亦 从风而靡。阉宦便佞之徒,内外交结,转相引进。贿赂公行, 赏罚无常,纲纪瞀乱矣。及隋军克台城,贵妃与后主俱入井, 隋军出之,晋王广命斩之于青溪中桥。
lùn yuē: yǐn shí nán nǚ, rén zhī dà yù cún yān, gù shèng rén shùn yú rén qíng ér wèi zhī dù. wáng gōng liù liè, shì shì èr děng, jiē suí shì shēng jiàng, yǐ lì jié wén. ruò fú yì dǔ kǔn wéi, zhèng xíng bāng guó, gǔ xiān zhé wáng yǒu yǐ zhī zhì huà yǐ. fū hòu fēi zhuān xī, pèi yǐ dé shēng, jī qiáng bìng yù, jìn fēi sè xìng, yù shǐ qíng yǒu tán bèi, ài wǎng piān liú, zhuān zhēn nèi biǎo, yāo gǔ wài xī, nǎi kě yǐ fǔ xìng jūn dé, xiè lǐ yīn zhèng.
论曰:饮食男女,人之大欲存焉,故圣人顺于人情而爲之 度。王宫六列,士室二等,皆随事升降,以立节文。若夫义笃 阃闱,政刑邦国,古先哲王有以之致化矣。夫后妃专夕,配以 德升,姬嫱并御,进非色幸,欲使情有覃被,爱罔偏流,专贞 内表,妖蛊外息,乃可以辅兴君德,燮理阴政。
sòng shì yīn jìn zhī jiù diǎn, pìn nà yǒu fāng, qiàn tiān zuò lì, bì sì yuè zhī hòu. zì yuán jiā yǐ jiàng, nèi zhí shāo fán, suǒ xuǎn zhǐ yú jūn shǔ, zhēng yǐn jí hū sī zào, fēi ruò jìn shì cǎi zé, làn jí guān miǎn zhě yān. ér ài zhǐ wéi fáng, quán wú wài shòu, qī shǔ xì lài, suì shí bù guò yáo jiāng, sī wèi měi yǐ. jí wén dì zhī qīng huò pān yù, móu jí fù rén dà míng zhī lún mò yīn jī, bìng hòu pǐ dí, qí wèi sàng bài, yì yǐ shèn yǐ.
宋氏因晋之旧典,聘纳有方,俔天作俪,必四岳之后。自 元嘉以降,内职稍繁,所选止于军署,徵引极乎厮皁,非若晋 氏采择,滥及冠冕者焉。而爱止帷房,权无外授,戚属饩赉, 岁时不过肴浆,斯爲美矣。及文帝之倾惑潘妪,谋及妇人;大 明之沦没殷姬,并后匹嫡,其爲丧败,亦已甚矣。
qí shì xiào zhāo èr hòu, bìng yǒu xián míng zhī xùn, xī hū zǎo shì, bù dé mǔ lín wàn guó. yǒu fù rén yān, kōng mù zhōu diǎn, zhēn fú xiǎn ruì, tú cuì huī míng. gāo huáng shòu mìng, gōng jìn biǎn yuē, yī bù wén xiù, sè wú hóng cǎi, yǒng xiàng pín kōng, yǒu tóng sù shì. wǔ dì sì wèi, yùn jí xiū píng, shòu chāng qián xìng, fèng huá wǎn gòu, xiāng bǎi wén chēng, huā liáng xiù zhù, diāo jīn lòu bǎo, zhào zhú fáng wéi, zhào sè wú qū, chéng xián zòu qū, shì yóu sī xù, wú sǔn guó chǔ. míng dì tǒng yè, jiáo qíng jiǎn lòu, fèng jǐ zhī zhì, céng mò yún gǎi. dōng hūn sàng dào, chǐ fēng dà shàn, zhé fù qīng chéng, tóng fú yīn xià, kě yǐ chuí jiè, qí zài sī hū. liáng wǔ zhì zài yuē jǐ, shì cún gōng yè, suī guì pín zhī huī huá zǎo zhe, dàn yù yuán liáng, wéi jiàn chóng zhòng, wú wén zhèng wèi. xú fēi wú xíng, qí jiān miè yě yí zāi.
齐氏孝、昭二后,并有贤明之训,惜乎早世,不得母临万 国。有妇人焉,空慕周典,祯符显瑞,徒萃徽名。高皇受命, 宫禁贬约,衣不文绣,色无红采,永巷贫空,有同素室。武帝 嗣位,运藉休平,寿昌前兴,凤华晚构,香柏文柽,花梁绣柱, 雕金镂宝,照烛房帷,赵瑟吴趋,承闲奏曲,事由私蓄,无损 国储。明帝统业,矫情俭陋,奉己之制,曾莫云改。东昏丧道, 侈风大扇,哲妇倾城,同符殷、夏,可以垂诫,其在斯乎。 梁武志在约己,示存宫掖,虽贵嫔之徽华早着,诞育元良, 唯见崇重,无闻正位。徐妃无行,其歼灭也宜哉。
chén wǔ fǔ zī guī yùn, yǎn kāi dì yè. ruò fú lì tiān zuò zé, xiè lóng wáng huà, zé xuān tài hòu qí yì yān. wén xuān gōng kǔn, wú wén yú sàng dé hòu zhǔ sì yè, shí bài yú jiāo fáng, jì yuē pìn chén, yì wéi jiā zhī suǒ yě.
陈武抚兹归运,奄开帝业。若夫俪天作则,燮隆王化,则 宣太后其懿焉。文、宣宫壼,无闻于丧德;后主嗣业,实败于 椒房,既曰牝晨,亦唯家之索也。