gōng yáng zhuàn lǐ wén lǐ yīn ān xìng fáng rén yuán zōng kuí dú gū shǒu zhōng wáng xióng qū chóng yù liáng shì huì zhāng huái qìng
公羊传 李文礼 殷安 姓房人 元宗逵 独孤守忠 王熊 曲崇裕 梁士会 张怀庆
kāng xu zhēng jūn lǐ zuǒ yuán zài cháng gǔn cuī qiān lí gàn cuī shū qīng cháng yuàn liú shì róng yuán dé shī jiǎng yì cuī sǔn
康聓 征君 李佐 元载常衮 崔阡 黎干 崔叔清 常愿 刘士荣 袁德师 蒋乂 崔损
gōng yáng zhuàn
公羊传
yǒu jiǎ yù yè jiàn yì zǎi, wèn zuǒ yòu yuē: lìng hé suǒ hǎo? huò yǔ yuē: hǎo gōng yáng zhuàn. hòu rù jiàn, lìng wèn: jūn dú hé shū? dá yuē: wéi yè gōng yáng zhuàn. shì wèn: shuí shā chén tā zhě? jiǎ liáng jiǔ duì yuē: píng shēng shí bù shā chén tā. lìng chá miù wù, yīn fù xì zhī yuē: jūn bù shā chén tā, qǐng shì shuí shā? yú shì tài bù, tú xiǎn zǒu chū, rén wèn qí gù, nǎi dà yǔ yuē: jiàn míng fǔ, biàn yǐ sǐ shì jiàn fǎng, hòu zhí bù gǎn fù lái, yù shè dāng chū ěr. chū xiào lín
有甲欲谒见邑宰,问左右曰:令何所好?或语曰:好《公羊传》。后入见,令问:君读何书?答曰:唯业《公羊传》。试问:谁杀陈他者?甲良久对曰:平生实不杀陈他。令察谬误,因复戏之曰:君不杀陈他,请是谁杀?于是太怖,徒跣走出,人问其故,乃大语曰:见明府,便以死事见访,后直不敢复来,遇赦当出耳。(出《笑林》)
lǐ wén lǐ
李文礼
táng lǐ wén lǐ, dùn qiū rén yě, hào xué yǒu wén huá, lèi qiān zhì yáng zhōu sī mǎ, ér zhì xìng chí huǎn, bù shèn jīng shěn. shí zài yáng zhōu. yǒu lì zì jīng hái, dé zhǎng shǐ jiā shū, yún zǐ wáng, qǐng zé rì fā zhī. wén lǐ hū wén zǐ wáng, nǎi dà hào tòng. lì cì qí biàn, fù bái yuē: shì zhǎng shǐ zǐ. wén lǐ jiǔ ér xú wèn yuē: shì zhǎng shǐ zǐ yé? lì yuē: shì. wén lǐ yuē: wǒ wú zǐ, xiàng yì guài yǐ. chū yù shǐ tái jì
唐李文礼,顿丘人也,好学有文华,累迁至扬州司马,而质性迟缓,不甚精审。时在扬州。有吏自京还,得长史家书,云姊亡,请择日发之。文礼忽闻姊亡,乃大号恸。吏伺其便,复白曰:是长史姊。文礼久而徐问曰:是长史姊耶?吏曰:是。文礼曰:我无姊,向亦怪矣。(出《御史台记》)
yīn ān
殷安
táng yì shì yīn ān, jì zhōu xìn dōu rén. wèi xuē huáng mén yuē: zì gǔ shèng xián, shù bù guò wǔ rén. fú xī bā guà, qióng tiān dì zhī zhǐ. yī yě. nǎi qū yī zhǐ. shén nóng zhí bǎi gǔ, jì wàn rén zhī mìng. èr yě. nǎi qū èr zhǐ. zhōu gōng zhì lǐ zuò yuè, bǎi dài cháng xíng. sān yě. nǎi qū sān zhǐ. kǒng zǐ qián zhī wú qióng, què zhī wú jí. bá hū qí cuì, chū hū qí lèi. sì yě. nǎi qū sì zhǐ. zì cǐ zhī hòu, wú qū dé zhǐ zhě. liáng jiǔ nǎi yuē: bìng wǒ wǔ yě. suì qū wǔ zhǐ. ér shū jí qīng xiàng, nán zhēng jiàn yuē: qīng xiàng zūn zhòng, dà rén shāo jìng zhī. ān yuē: rǔ yì kān wèi zǎi xiàng. zhēng yuē: xiǎo zi hé gǎn. ān yuē: rǔ féi tóu dà miàn, bù shí jīn gǔ, chuáng tú jiāng qiè shí wú yì zhì, bù zuò zǎi xiàng ér hé? qí qīng wù yě jiē cǐ lèi.
唐逸士殷安,冀州信都人。谓薛黄门曰:自古圣贤,数不过五人。伏羲八卦,穷天地之旨。一也。乃屈一指。神农植百谷,济万人之命。二也。乃屈二指。周公制礼作乐,百代常行。三也。乃屈三指。孔子前知无穷,却知无极。拔乎其萃,出乎其类。四也。乃屈四指。自此之后,无屈得指者。良久乃曰:并我五也。遂屈五指。而疏籍卿相,男征谏曰:卿相尊重,大人稍敬之。安曰:汝亦堪为宰相。征曰:小子何敢。安曰:汝肥头大面,不识今古,噇(徒江切)食无意智,不作宰相而何?其轻物也皆此类。
xìng fáng rén
姓房人
táng yǒu xìng fáng rén, hǎo jīn mén dì, dàn yǒu xìng fáng wèi guān, bì rèn yún qīn shǔ. zhī shí jí qí rú cǐ, nǎi wèi zhī yuē: fēng yì gōng xiāng fēng yì fāng zài shàng dōu, shì xiōng sì, chū fāng xiāng yě, shì jūn hé qīn? yuē: shì shì xià yuán yǒu xìng zì. jù míng chāo běn shān mǒu yǐ zài cóng bó fù. rén dà xiào yuē: jūn jì shì fāng xiāng zhí ér, zhǐ kān xià guǐ. chū qǐ yán lù
唐有姓房人,好矜门地,但有姓房为官,必认云亲属。知识疾其如此,乃谓之曰:丰邑公相(丰邑坊在上都,是凶肆,出方相也),是君何亲?曰:是(是下原有姓字。据明抄本删)某乙再从伯父。人大笑曰:君既是方相侄儿,只堪吓鬼。(出《启颜录》)
yuán zōng kuí
元宗逵
táng yuán zōng kuí wèi guǒ zhōu sī mǎ, yǒu bì sǐ, chǔ fèn zhí diǎn yún: kuí jiā lǎo bì sǐ, qū shǐ lái jiǔ, wèi mì yī guān mù bìn zhī. kuí chū dào jiā pín, bù néng mǎi dé xīn zhě, dàn dé yī jīng yòng zhě, chōng shì jí dé. yì bù xū dào kuí mǎi, yún jūn jiā zì yǒu xū. zhí diǎn chū mén shuō zhī, yī zhōu yǐ wéi kǒu shí. chū dà táng xīn yǔ
唐元宗逵为果州司马,有婢死,处分直典云:逵家老婢死,驱使来久,为觅一棺木殡之。逵初到家贫,不能买得新者,但得一经用者,充事即得。亦不须道逵买,云君家自有须。直典出门说之,一州以为口实。(出《大唐新语》)
dú gū shǒu zhōng
独孤守忠
táng háng zhōu cān jūn dú gū shǒu zhōng lǐng zū chuán fù dōu, yè bàn, jí zhuī jí chuán rén, gèng wú tā yǔ, nǎi yuē: nì fēng bì bù dé zhāng fān. zhòng dà shěn yān. chū cháo yě qiān zài
唐杭州参军独孤守忠领租船赴都,夜半,急追集船人,更无他语,乃曰:逆风必不得张帆。众大哂焉。(出《朝野佥载》)
wáng xióng
王熊
táng wáng xióng wèi zé zhōu dū du. fǔ fǎ cáo duàn lüè liáng zéi, wéi gè míng chāo běn wéi gè zuò zhǔn gé jué zhàng yī bǎi, tōng pàn, xióng yuē: zǒng lüè jǐ rén? fǎ cáo yuē: lüè qī rén. xióng yuē: lüè qī rén xióng yuē lüè qī rén wǔ zì, jù míng chāo běn bǔ hé jué qī bǎi. fǎ cáo qū duàn, fǔ sī kē zuì. shí rén shěn zhī. qián yǐn zhèng yì wèi dū du, gōng píng, hòu xióng lái tì. bǎi xìng gē yuē: qián dé yǐn fó zǐ, hòu dé wáng lài tǎ. pàn shì lǘ yǎo guā, huàn rén niú jué tiě. jiàn qián mǎn miàn xǐ, wú qiāng cóng tóu hē. cháng féng è yè chā, bǎi xìng bù kě huó. chū cháo yě qiān zài
唐王熊为泽州都督。府法曹断略粮贼,惟各(明抄本惟各作准格)决杖一百,通判,熊曰:总略几人?法曹曰:略七人。熊曰:略七人(熊曰略七人五字,据明抄本补)合决七百。法曹曲断,府司科罪。时人哂之。前尹正义为都督,公平,后熊来替。百姓歌曰:前得尹佛子,后得王癞獭。判事驴咬瓜,唤人牛嚼铁。见钱满面喜,无镪从头喝。常逢饿夜叉,百姓不可活。(出《朝野佥载》)
qū chóng yù
曲崇裕
táng jì zhōu cān jūn qū chóng yù sòng sī gōng rù jīng shī yuē: chóng yù yǒu xìng huì, dé yù míng liú xíng. sī shì xiàng jīng qù, kuàng yě kū shēng āi. sī gōng yuē: dà cái shì, xiān shēng qí shuí? yuē: wú ér bó shì, jiào cǐ shēng yùn. sī gōng yuē: shī míng dì zǐ zhé. chū cháo yě qiān zài
唐冀州参军曲崇裕《送司功入京》诗曰:崇裕有幸会,得遇明流行。司士向京去,旷野哭声哀。司功曰:大才士,先生其谁?曰:吴儿博士,教此声韵。司功曰:师明弟子哲。(出《朝野佥载》)
liáng shì huì
梁士会
táng huá zhōu líng chāng wèi liáng shì huì, guān kē wū líng, lǐ zhèng bù sòng. jǔ dié pàn yuē: guān huàn wū líng, hé wù lǐ zhèng, bù sòng wū líng. zuǒ shǐ yuē: gōng dà hǎo pàn, wū líng tài duō. huì suǒ bǐ yuē: guān huàn wū líng, hé wù lǐ zhèng, bù sòng yàn chì. yǒu shí zhī shì, wén ér xiào zhī. chū cháo yě qiān zài
唐滑州灵昌尉梁士会,官科乌翎,里正不送。举牒判曰:官唤乌翎,何物里正,不送乌翎。佐使曰:公大好判,乌翎太多。会索笔曰:官唤乌翎,何物里正,不送雁翅。有识之士,闻而笑之。(出《朝野佥载》)
zhāng huái qìng
张怀庆
táng lǐ yì fǔ cháng fù shī yuē: lòu yuè chéng gē shàn, cái yún zuò wǔ yī. zì lián huí xuě yǐng, hǎo qǔ luò chuān guī. yǒu zǎo qiáng wèi zhāng huái qìng hǎo tōu míng shì wén zhāng, nǎi wèi shī yuē: shēng qíng lòu yuè wèi gē shàn, chū yì cái yún zuò wǔ yī. zhào jìng zì lián huí xuě yǐng, lái shí hǎo qǔ luò chuān guī. shí rén wèi zhī yǔ yuē: huó bō wáng chāng líng, shēng tūn guō zhèng yī. chū dà táng xīn yǔ
唐李义府尝赋诗曰:镂月成歌扇,裁云作舞衣。自怜回雪影,好取洛川归。有枣强尉张怀庆好偷名士文章,乃为诗曰:生情镂月为歌扇,出意裁云作舞衣。照镜自怜回雪影,来时好取洛川归。时人谓之语曰:活剥王昌龄,生吞郭正一。(出《大唐新语》)
kāng xu
康聓
táng xuán zōng jì yòng niú xiān kè wèi xiāng, pō yōu shí yì bù yè, yīn fǎng yú gāo lì shì: yòng xiān kè xiāng, wài yì yǐ wéi rú hé? lì shì yuē: xiān kè chū yú xū lì, fēi zǎi xiàng qì. shàng dà nù yuē: jí dāng yòng kāng xu. gài shang yī shí huì nù zhī cí, jǔ qí jí bù kě zhě. huò yǒu qiè bào xu, yǐ wéi shàng zhī yú jūn, ēn wò pō shēn, háng dāng wèi xiāng yǐ. xu wén zhī, yǐ wéi xìn rán. yì rì, shèng fú qū cháo, jì jiù liè, yán jǐng běi wàng, jì yǒu chéng mìng. guān zhī zhě wú bù yǎn kǒu. rán shí lùn yì yǐ zhǎng zhě mù yān. xu wèi jiāng zuò dà jiàng, duō qiǎo sī, yóu néng zhī dì. cháng wèi rén yuē: wǒ jū shì zhái zhōng, bù wéi zǎi xiàng yé? wén zhī zhě yì wèi chī xiào. jīn xīn chāng lǐ xī běi niú xiāng dì. jí xu zhái yě. chū míng huáng zá lù
唐玄宗既用牛仙客为相,颇忧时议不叶,因访于高力士:用仙客相,外议以为如何?力士曰:仙客出于胥吏,非宰相器。上大怒曰:即当用康聓。盖上一时恚怒之词,举其极不可者。或有窃报聓,以为上之于君,恩渥颇深,行当为相矣。聓闻之,以为信然。翌日,盛服趋朝,既就列,延颈北望,冀有成命。观之者无不掩口。然时论亦以长者目焉。聓为将作大匠,多巧思,尤能知地。尝谓人曰:我居是宅中,不为宰相耶?闻之者益为嗤笑。(今新昌里西北牛相第。即聓宅也。出《明皇杂录》)
zhēng jūn
征君
táng sù zōng zhī dài, zhēng yú xián liáng, xià zhào sōu shān lín cǎo zé, yǒu huái cái bào dé jí kuāng shí bà guó zhě, jiē kě jué ér rèn zhī. yǒu zhēng jūn zì líng wǔ, yī cǎo yī, niè máng jū, yì yú guó mén. sù zōng wén zhī xǐ yuē: guǒ yǒu xián shì yìng mù yǐ. suì zhào duì, fǎng shí shì dé shī, zú wú yī cí. dàn zài sān zhān wàng shèng yán ér zòu yuē: wēi chén yǒu suǒ jiàn, bì xià zhī zhī hū? duì yuē: bù zhī. zòu yuē: chén jiàn bì xià shèng yán, shòu yú zài líng wǔ shí. dì yuē: xiāo gàn suǒ láo, yǐ zhì yú shì. shì chén yǒu nì xiào bù jīn zhě. jí tuì, gèng wú tā yán. dì zhī qí wàng rén yě, kǒng bì jiāng lái xián lù, mǐn miǎn chú shòu yī yì zǎi. jì jiāng hán shí, jīng zhào sī zhú xiàn suǒ xìng rén, yǐ bèi gòng fèng. wén zhī, dà wéi bù kě, dú lì kàng zhī, suì yì quē qǐng duì. jīng zhào sī yì shèn cǐ zhēng jūn bì yǒu yì jiàn, jiāng nài zhī hé. jí zhào duì, zòu yuē: bì xià yào hán jié xìng rén, jīn chén qiāo jiāng lái, wū fù jìn hún xìng rén. shàng hāi ér qiǎn zhī, jìng bù zhì qí zuì. chū yù táng xián huà
唐肃宗之代,争于贤良,下诏搜山林草泽,有怀才抱德及匡时霸国者,皆可爵而任之。有征君自灵武,衣草衣,蹑芒跔,诣于国门。肃宗闻之喜曰:果有贤士应募矣。遂召对,访时事得失,卒无一辞。但再三瞻望圣颜而奏曰:微臣有所见,陛下知之乎?对曰:不知。奏曰:臣见陛下圣颜,瘦于在灵武时。帝曰:宵旰所劳,以至于是。侍臣有匿笑不禁者。及退,更无他言。帝知其妄人也,恐闭将来贤路,黾勉除授一邑宰。洎将寒食,京兆司逐县索杏仁,以备贡奉。闻之,大为不可,独力抗之,遂诣阙请对。京兆司亦慎此征君必有异见,将奈之何。及召对,奏曰:陛下要寒节杏仁,今臣敲将来,乌复进浑杏仁。上咍而遣之,竟不置其罪。(出《玉堂闲话》)
lǐ zuǒ
李佐
táng lǐ zuǒ, shān dōng míng zú. shǎo shí yīn ān shǐ zhī luàn, shī qí fù. hòu zuǒ jìn shì zhuó dì, yǒu lìng míng, guān wèi jīng zhào shǎo yǐn. yīn qiú qí fù. yǒu shí zhě gào hòu, wǎng yíng zhī yú yù xiōng qì jiā, guī ér fèng yǎng. rú shì lěi yuè. yī dàn, fù zhào zuǒ wèi yuē: rǔ xiào xíng jué shì, rán wú sān shí nián zài cǐ dǎng zhōng, zuó cóng rǔ lái, wèi yǔ liú bèi xiè jué. rǔ kě jù dà zhū wǔ tóu, bái láo shù hú, suàn jiǔ shù wèng, báo bǐng shí bàn, kāi shè zhōng táng, wú yǔ qún dǎng yī chóu shēn kuǎn, zé wú hèn yǐ. zuǒ gōng chéng qí jiào, shù rì nǎi jù. fù sàn zhào liǎng shì shàn xiè gē zhě bǎi rén zhì, chū jí liè zuò táng zhōng. jiǔ nǎi zá ōu. jí mù jiē zuì. zhòng fú zuǒ fù dēng tà. ér xiè gē yī shēng. fán bǎi qí hé. é rán xiāng fú fù chū, bù zhī suǒ zài. xíng lù guān zhě yì wàn. míng rì, zuǒ qì jiā rén rù shān, shù rì ér zú. chū dú yì zhì
唐李佐,山东名族。少时因安史之乱,失其父。后佐进士擢第,有令名,官为京兆少尹。阴求其父。有识者告后,往迎之于鬻凶器家,归而奉养。如是累月。一旦,父召佐谓曰:汝孝行绝世,然吾三十年在此党中,昨从汝来,未与流辈谢绝。汝可具大猪五头,白醪数斛,蒜韭数瓮,薄饼十拌,开设中堂,吾与群党一酬申款,则无恨矣。佐恭承其教,数日乃具。父散召两市善薤歌者百人至,初即列坐堂中。久乃杂讴。及暮皆醉。众扶佐父登榻。而薤歌一声。凡百齐和。俄然相扶父出,不知所在。行路观者亿万。明日,佐弃家人入山,数日而卒。(出《独异志》)
yuán zài cháng gǔn
元载常衮
táng dài zōng yǐ shù wù bì wěi zǎi xiàng, ér yuán zài zhuān zhèng, yì luàn guó diǎn. fēi liáng jīn zhòng bǎo, zī jū zuǒ dào, bù dé chū rù yú cháo tíng. jí cháng yǎn wèi xiāng, suī huì lù bù xíng, ér jiè pì zì zhuān, shī yú fēn bié, gù shēng zhì duō shī. huò tóng liè jìn nǐ shāo fán, bié wèi zhī dá bó. shì shí jīng shī yǔ yuē: cháng wú fēn bié yuán hǎo qián, xián zhě yú, yú zhě xián. cuī yòu fǔ sù gōng zhí, yīn zhòng zhōng chàng yán: cháo tíng shàng xià xiāng méng, shàn è tóng zhì. qīng cáo jùn fǔ, wèi shǔ bèi yǎng zī kǎo, qǐ bì huáng huà yé? chū dù yáng zá biān
唐代宗以庶务毕委宰相,而元载专政,益乱国典。非良金重宝,趑趄左道,不得出入于朝廷。及常兖为相,虽贿赂不行,而介僻自专,失于分别,故升陟多失。或同列进拟稍繁,别谓之沓伯。是时京师语曰:常无分别元好钱,贤者愚,愚者贤。崔祐甫素公直,因众中唱言:朝廷上下相蒙,善恶同致。清曹峻府,为鼠辈养资考,岂裨皇化耶?(出《杜阳杂编》)
cuī qiān
崔阡
táng shùn zōng zài dōng gōng, wéi qú jiàn cuī qiān. bài yù dé, wèi shì shū. qiān chù shì miàn qiáng, duì dōng gōng yuē: chén shān yě bǐ rén, bù shí cháo diǎn, jiàn bì xià hé chēng chén fǒu? dōng gōng yuē: qīng shì gōng liáo, zì hé zhī yě. chū jiā huà lù
唐顺宗在东宫,韦渠荐崔阡。拜谕德,为侍书。阡触事面墙,对东宫曰:臣山野鄙人,不识朝典,见陛下合称臣否?东宫曰:卿是宫僚,自合知也。(出《嘉话录》)
lí gàn
黎干
táng dài zōng cháo, jīng zhào yǐn lí gàn yǐ jiǔ hàn, qí yǔ yú zhū què mén jiē. zào tǔ lóng, xī zhào chéng zhōng wū xí, wǔ yú lóng suǒ. gān yù wū xí gèng wǔ, guān zhě hài xiào. mí yuè bù yǔ, yòu qǐng dǎo yú wén xuān wáng miào. shàng wén zhī yuē: qiū zhī dǎo jiǔ yǐ. mìng huǐ tǔ lóng, bà qí yǔ, jiǎn shàn jié yòng, yǐ tīng tiān mìng. jí shì gān zé nǎi zú. chū lú shì zá jì
唐代宗朝,京兆尹黎干以久旱,祈雨于朱雀门街。造土龙,悉召城中巫觋,舞于龙所。干与巫觋更舞,观者骇笑。弥月不雨,又请祷于文宣王庙。上闻之曰:丘之祷久矣。命毁土龙,罢祈雨,减膳节用,以听天命。及是甘泽乃足。(出《卢氏杂记》)
cuī shū qīng
崔叔清
táng dù yòu zhèn huái nán, jìn cuī shū qīng shī bǎi piān. dé zōng wèi shǐ zhě: cǐ è shī, yān yòng jìn. shí rén hū wéi zhǔn chì è shī. chū guó shǐ bǔ
唐杜佑镇淮南,进崔叔清诗百篇。德宗谓使者:此恶诗,焉用进。时人呼为准敕恶诗。(出《国史补》)
cháng yuàn
常愿
táng liú yǔ xī yún: zhēn yuán zhōng, wǔ chén cháng yuàn, hǎo zuò běn shǎi yǔ. céng wèi yú yuē: xī zài fèng tiān, wèi xíng yíng dōu yú hòu. shèng rén mén, dōu yǒu jǐ gè xián láng. tā xī rú cǐ. qiě yuē: fèng tiān chéng dòu xǔ dà, gèng bèi zhū cǐ chī bīng mǎ xuàn, wēi wēi yuán zuò wéi. jù míng chāo běn gǎi. rú lèi jī zǐ. jīn pāo xiàng nán yá, bèi gōng cuò dà wěi. hé dèng. dèng bǎ jiāng tā tā yuán zuò huà. jù míng chāo běn gǎi. guān zhí qù. zhì yǒng zhēn chū, yǔ xī wèi yù shǐ jiān chá, jiàn cháng yuàn shè shì zài yān, yīn wèi zhī yuē: gèng gǎn dào gē dèng fǒu? yuē: sǐ zuì sǐ zuì. chū jiā huà lù
唐刘禹锡云:贞元中,武臣常愿,好作本色语。曾谓余曰:昔在奉天,为行营都虞候。圣人门,都有几个贤郎。他悉如此。且曰:奉天城斗许大,更被朱泚吃兵马楦,危(危原作为。据明抄本改。)如累鸡子。今抛向南衙,被公措大伟。龁邓。邓把将他(他原作化。据明抄本改。)官职去。至永贞初,禹锡为御史监察,见常愿摄事在焉,因谓之曰:更敢道纥邓否?曰:死罪死罪。(出《嘉话录》)
liú shì róng
刘士荣
táng yú dí zhī zhèn xiāng yáng yě. cháo tíng gū xī, chú qí zi fāng wèi tài cháng chéng. dí ràng zhī, biǎo yuē: liú yuán zuǒ ér shì róng yǐ zuǒ zhī míng chāo běn zhī zuò mìng gōng, xiān cháo wèi tài cháng chéng. shí chén yǔ shì róng tóng dēng cháo liè, jiàn qí fán liè, shí bǐ zhī. jīn chén gōng míng bù rú yuán zuǒ, nán mǒu nán mǒu yuán zuò mǒu zhī, jù míng chāo běn gǎi fán liè, bù ruò shì róng. ruò shòu cǐ jué, gèng wéi dāo tiǎn. dé zōng lìng jiāng qí biǎo xuān shì bǎi liáo. shí shì róng wèi nán yá jiāng jūn, mù dǔ qí biǎo. yǒu hún jù zhě, xī zhī kè kè zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ. yě. shí gǎo yàn kè yǐn jiǔ, gèng wéi lìng yuē: zhēng jìn rì fán liè, bù dé jí yǔ. jù jù zì yuán quē, jù huáng běn bǔ yuē: liú shì róng. gǎo yuē: yú fāng. gǎo wèi xí rén yuē: zhū gōng bìng xū jīng chú. chū jiā huà lù
唐于頔之镇襄阳也。朝廷姑息,除其子方为太常丞。頔让之,表曰:刘元佐儿士荣以佐之(明抄本之作命)功,先朝为太常丞。时臣与士荣同登朝列,见其凡劣,实鄙之。今臣功名不如元佐,男某(男某原作某之,据明抄本改)凡劣,不若士荣。若授此爵,更为叨忝。德宗令将其表宣示百僚。时士荣为南衙将军,目睹其表。有浑鐻者,锡之客(客字原空缺,据黄本补。)也。时镐宴客饮酒,更为令曰:征近日凡劣,不得即雨。鐻(鐻字原缺,据黄本补)曰:刘士荣。镐曰:于方。镐谓席人曰:诸公并须精除。(出《嘉话录》)
yuán dé shī
袁德师
jiǎng yì
蒋乂
táng jiǎng yì zhuàn zǎi chén lù, měi bài yī xiāng, xún yuè bì xiàn chuán juàn juàn yuán zuò fèng, jù míng chāo běn gǎi gù wèi wù yì suǒ chī. chū guó shǐ bǔ
唐蒋乂撰宰臣录,每拜一相,旬月必献传卷(卷原作奉,据明抄本改)故为物议所嗤。(出《国史补》)
cuī sǔn
崔损
táng cuī sǔn, xìng jí jǐn shèn. měi zòu duì, bù gǎn yǒu suǒ fā yáng. liǎng shěng qīng yào, jiē lì jiàn zhī, zài wèi wú chēng yú rén. shēn jū zǎi xiàng. mǔ yě bìn, bù yán zhǎn mù, bù yì qiān fù bù yì qiān fù yuán zuò xià yì qiān xiāng, jù jiù táng shū yī sān liù cuī sǔn chuán gǎi zǐ wèi ní, méi yú jìn sì, zhōng sàng bù lín. shì jūn zǐ zuì zhī, guò wèi gōng xùn, bù zhǐ yú róng shēn, ér zú yòng cǐ zhōng shàng yì. qiè dà wèi zhě bā nián, shàng zhī wù yì bù yè, rán lián ér hòu zhī. chū tán bīn lù
唐崔损,性极谨慎。每奏对,不敢有所发扬。两省清要,皆历践之,在位无称于人。身居宰相。母野殡,不言展墓,不议迁袝(不议迁袝原作下议迁相,据《旧唐书》一三六《崔损传》改)姊为尼,没于近寺,终丧不临。士君子罪之,过为恭逊,不止于容身,而卒用此中上意。窃大位者八年,上知物议不叶,然怜而厚之。(出《谭宾录》)