yáo yán jié cháo shì shǐ shuò fāng xuē bǎo xùn xuē zhāo wěi jù yàn wéi xuē qīng gāo shì hú huì qīng bó shì liú zhāng áo lú chéng cuī mì wáng xiān zhǔ zāo qīng bó jiǎng yí gōng
姚岩杰 朝士使朔方 薛保逊 薛昭纬 剧燕 韦薛轻高氏 胡翙 轻薄士流 张翱 卢程 崔秘 王先主遭轻薄 蒋贻恭
yáo yán jié
姚岩杰
yáo yán jié, liáng gōng yuán chóng zhī yì sūn yě. tóng guàn cōng wù jué lún. ruò guàn bó tōng fén diǎn, mù bān gù sī mǎ qiān zhī wéi rén, shí chēng dà rú. cháng yǐ shī jiǔ fàng yóu jiāng zuǒ, yóu sì líng hū xiān dá, páng ruò wú rén. táng gān fú zhōng, yán biāo diǎn pó yáng jùn, jū chǎng gōng yǔ chū gòu, qǐng yán jié jì qí shì. wén chéng, càn rán qiān yú yán, biāo yù shān qù èr zì, yán jié bù cóng. biāo nù, shí yǐ kān shí, mìng suì qí bēi. yán jié yǐ piān jì zhī yuē: wèi bào yán gōng shí wǒ me, wǒ xīn wéi zhǐ yǔ tiān nà. yǎn qián sú wù guān qíng dà, zuì hòu qīng shān rù yì duō. féng zi měi xián dàn jiá hèn, níng shēng xiū chàng fàn zhōng gē. shèng cháo ruò wéi cāng shēng jì, hé yǒu gōng chē dào bì luó. lú zhào mù shè zhōu, yán jié zài wù yuán, xiān yǐ zhù shù jì zhào. zhào zhī qí shǐ jiǔ, yǐ shǒu shū bāo měi, zèng yǐ bù bó. cí yún: bīng huǒ zhī hòu, jùn zhōng diāo bì, wú yǐ fèng yíng dà xián. yán jié fù yǐ zhǎng jiān jī zhī. zhào bù dé yǐ, yà zhì jùn zhāi, lǐ yán gōng qīng. ér yáo ào nì zì rú. zhào yǐ piān yǒng kuā yú yán jié yuē: míng yuè zhào bā tiān. yán jié xiào yuē: míng yuè zhào yì tiān, nài hé dú yán' bā tiān' yé? zhào cán shén. wú hé, huì yú jiāng tíng, shí kuǎi xī yì zài xí. lú qǐng mù qián qǔ shì wèi jiǔ lìng, wěi yǒu yuè qì zhī míng. zhào lìng yuē: yuǎn wàng yú zhōu, bù kuò chǐ bā. yán jié suì yǐn jiǔ yī yǎn, píng lán ǒu huì. xū yú, jí xí, hái lìng yuē: píng lán yī tǔ, yǐ jué kōng hóu. qí wǔ màn jù ào rú cǐ. chū zhí yán
姚岩杰,梁公元崇之裔孙也。童丱聪悟绝伦。弱冠博通坟典,慕班固、司马迁之为人,时称大儒。常以诗酒放游江左,尤肆凌忽先达,旁若无人。唐乾符中,颜摽典鄱阳郡,鞠场公宇初构,请岩杰纪其事。文成,粲然千余言,摽欲删去二字,岩杰不从。摽怒,时已刊石,命碎其碑。岩杰以篇纪之曰:为报颜公识我么,我心唯只与天那。眼前俗物关情大,醉后青山入意多。冯子每嫌弹铗恨,宁生休唱饭中歌。圣朝若为苍生计,合有公车到薜萝。卢肇牧歙州,岩杰在婺源,先以著述寄肇。肇知其使酒,以手书褒美,赠以布帛。辞云:兵火之后,郡中凋敝,无以奉迎大贤。岩杰复以长笺激之。肇不得已,迓至郡斋,礼岩公卿。而姚傲睨自如。肇以篇咏夸于岩杰曰:明月照巴天。岩杰笑曰:明月照一天,奈何独言'巴天'耶?肇惭甚。无何,会于江亭,时蒯希逸在席。卢请目前取事为酒令,尾有乐器之名。肇令曰:远望渔舟,不阔尺八。岩杰遂饮酒一罨,凭栏呕哕。须臾,即席,还令曰:凭栏一吐,已觉空喉。其侮慢倨傲如此。(出《摭言》)
xuē bǎo xùn
薛保逊
xuē bǎo xùn, míng jiā zǐ. shì cái yǔ dì, fán suǒ píng pǐn, shì zǐ yǐ zhī shēng jiàng, shí hào wèi fú báo. xiàng guó xià hóu zī yóu è zhī. qí táng dì yīn míng bǎo hòu yǐ yì zhī, yóu shì bù mù. nèi zǐ lú shì, yǔ qí liáng rén bǎo xùn, cāo shàng lüè tóng. jì fù xuē jiān lái shěng, lú shì chū cān, qí qí qù hòu, mìng shuǐ dí mén yù. xuē jiān zhī ér shén nù, jīng zǎi xiàng shū zhī, bǎo xùn yīn lùn shòu lǐ zhōu sī mǎ, fán qī nián bù dài. xià hóu gōng chū zhèn. wèi mó xiāng dēng yōng, fāng yǒu zhēng bài, ér yǔn yú jùn. yú céng dǔ gōng wén shù fú, qí yī yún: jiàn jiàn yuán zuò qián, jù běi mèng suǒ yán gǎi jiāo qīn yú bà shàng, zhǐ nì lǚ shì, jiàn shù wù xiàng rén. yǔ zhī kǒu zhé dòng, jiē yún jiāng huái lǐng biǎo zhōu xiàn guān yě. wū hū, tiān zǐ shēng mín, wèi cǐ bèi chī tà?
薛保逊,名家子。恃才与地,凡所评品,士子以之升降,时号为浮薄。相国夏侯孜尤恶之。其堂弟因名保厚以异之,由是不睦。内子卢氏,与其良人保逊,操尚略同。季父薛监来省,卢氏出参,俟其去后,命水涤门阈。薛监知而甚怒,经宰相疏之,保逊因论授澧州司马,凡七年不代。夏侯公出镇。魏谟相登庸,方有征拜,而殒于郡。愚曾睹恭文数幅,其一云:饯(饯原作钱,据《北梦琐言》改)交亲于灞上,止逆旅氏,见数物象人。语之口辄动,皆云江、淮、岭表州县官也。呜呼,天子生民,为此辈笞挞?
yòu guān yōu yún: fēi hú tuī zǎi, mǎng zhuǎn ér chū, zhòng rén jiē xiào, wéi bǎo xùn bú huì. qí qīng wù lǜ jiē cǐ lèi yě. lú qián guàn bà kuí zhōu, yǐ qí jìn qīn, jìng zhì lǐ zhōu wèi shěng. hái zhì yóu tíng, huí wàng ér kū míng chāo běn kū zuò xiào yuē: qǐ yì xuē bǎo xùn, yī dàn jiē jūn shì lǐ pàn guān, dǎ yáng liǔ zhī hū! chū běi mèng suǒ yán
又《观优》云:绯胡推宰,莽转而出,众人皆笑,唯保逊不会。其轻物率皆此类也。卢虔灌罢夔州,以其近亲,径至澧州慰省。还至邮亭,回望而哭(明抄本哭作笑)曰:岂意薛保逊,一旦接军事李判官,打《杨柳枝》乎!(出《北梦琐言》)
xuē zhāo wěi luó jiǔ gāo fù
薛昭纬(罗九皋附)
táng xuē zhāo wěi, jí bǎo xùn zhī zǐ yě, shì cái ào wù, yǒu fù fēng. měi rù cháo shěng, nòng hù ér xíng, páng ruò wú rén. yòu hǎo chàng huàn shā xī cí. zhī jǔ hòu, yǒu yī mén shēng cí guī xiāng lǐ, lín qí xiàn guī yuē: shì láng zhòng dé, mǒu jì shòu ēn. ěr hòu bù nòng hù chàng huàn shā xī cí, mǒu xìng shèn yě: shí rén wèi zhī zhì yán. yǒu yī lì, cháng xué qí xíng bù yī xùn, xuē zhī zhī, nǎi zhào wèi yuē: shì yú tíng qián, xué dé shì, jí shù rǔ zuì. yú shì xià lián, yōng jī qiè ér guān, xiǎo lì ān xiáng ào rán, jǔ dòng kù sì, xiào ér shě zhī. lù shì zhōng zài shǔ, cháng xià rì nà liáng yú qiú chǎng tīng zhōng. shǐ yuàn xiǎo lì luó jiǔ gāo. guǒ jīn bù lǚ. yǒu shì péi tiáo. shì zhōng yáo jiàn cù zhào. bī shì fāng zhī qí fēi. yīn chī zhī. chū běi mèng suǒ yán
唐薛昭纬,即保逊之子也,恃才傲物,有父风。每入朝省,弄笏而行,旁若无人。又好唱《浣沙溪》词。知举后,有一门生辞归乡里,临歧献规曰:侍郎重德,某既受恩。尔后不弄笏唱《浣沙溪》词,某幸甚也:时人谓之至言。有一吏,尝学其行步揖逊,薛知之,乃召谓曰:试于庭前,学得似,即恕汝罪。于是下帘,拥姬妾而观,小吏安详傲然,举动酷似,笑而舍之。路侍中在蜀,尝夏日纳凉于球场厅中。使院小吏罗九皋。裹巾步履。有似裴条。侍中遥见促召。逼视方知其非。因笞之。(出《北梦琐言》)
yòu xuē zhāo wěi shǐ yú liáng guó, yù yǐ chuán chán. liáng zǔ lìng kè jiāng yuē huí, nǎi wèi yè zhě yuē: dà jūn yǒu mìng. wú róng què huí. sù pèi qián mài, jì zhì yí mén, liáng zǔ bù huò yǐ ér chū yíng jiē, jiàn qí biāo yùn cí biàn, fāng shǐ gǎi guān. zì shì yàn jiē, mò bù kuǎn qǔ. yī rì, liáng zǔ huà jí yīng yào, xuē shèng yán zhì niǎo zhī jùn. liáng zǔ xīn rán, wèi qí yì céng fàng nòng. guī guǎn hòu, yǐ yào zǐ wèi zèng. xuē zhì shū gǎn xiè, réng duì lái rén jiè tóng pú yuē: lìng gōng suǒ cì, zhí xū ài xī, kě yǐ zhǐ guǒ, ān gōu dài zhōng. wén zhě xiào zhī. chū běi mèng suǒ yán
又薛昭纬使于梁国,谕以传禅。梁祖令客将约回,乃谓谒者曰:大君有命。无容却回。速辔前迈,既至夷门,梁祖不获已而出迎接,见其标韵词辨,方始改观。自是宴接,莫不款曲。一日,梁祖话及鹰鹞,薛盛言鸷鸟之俊。梁祖欣然,谓其亦曾放弄。归馆后,以鹞子为赠。薛致书感谢,仍对来人戒僮仆曰:令公所赐,直须爱惜,可以纸裹,安鞲袋中。闻者笑之。(出《北梦琐言》)
jù yàn
剧燕
jù yàn, pú bǎn rén yě, gōng wèi yǎ zhèng shī. rén yě gōng wèi yǎ zhèng shī qī zì yuán kòng quē, jù táng zhí yán shí bǔ shí wáng zhòng róng zhèn hé zhōng, yàn tóu zèng wáng yuē: zhǐ xiàng guó mén ān sì hǎi, bù lí xiāng jǐng bài sān gōng zhǐ xiàng guó mén zhì bài sān gōng shí sì zì yuán kòng quē, jù táng zhí yán shí bǔ zhòng róng shén lǐ zhòng zhī. wéi rén wéi rén èr zì yuán quē. jù táng zhí yán shí bǔ. duō zòng. líng lì zhū cóng shì. jìng wèi zhèng píng zhī huò. líng lì zhū cóng shì jìng wèi zhèng píng zhī huò shí yī zì yuán kòng quē, jù táng zhí yán shí bǔ, yuán quē chū chù, jīn jiàn táng zhí yán shí
剧燕,蒲坂人也,工为雅正诗。(人也工为雅正诗七字原空缺,据《唐摭言》十补)时王重荣镇河中,燕投赠王曰:只向国门安四海,不离乡井拜三公(只向国门至拜三公十四字原空缺,据《唐摭言》十补)重荣甚礼重之。为人(为人二字原缺。据唐摭言十补。)多纵。陵轹诸从事。竟为正平之祸。(陵轹诸从事竟为正平之祸十一字原空缺,据《唐摭言》十补,原缺出处,今见《唐摭言》十)
wéi xuē qīng gāo shì
韦薛轻高氏
jiāng líng gāo jì chāng táng mò wèi jīng nán liú hòu shí, zǎi gāo jì chāng zhì shí zǎi shí èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ xiāng wéi shuō zhèng jué, jiù shēng yīn yà yě. zhū liáng tài zǔ shí, jiē dé tài zǔ shí jiē dé wǔ zì yuán kòng quē. jù huáng běn bǔ. zhì fāng miàn. gāo shì yǐ guì gōng zǐ rèn xíng jūn sī mǎ mǎ yuán zuò sī, jù míng chāo běn gǎi. cháng yǐ gē yán yán zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ jiǔ zhuàn kuǎn kuǎn zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ dài shù gōng. rì cháng yàn jù, qiú qǔ wú héng, jiē yōu dài zhī. hòu zhuāng zōng guò hé, yǎn yǒu zhōng yuán, tiān xià zhèn jù. gāo wáng dān qí rù jìn, wéi zhèng èr gōng, jì dēng tái xí, zhōng cháo shì zú zǐ dì, duō bù dá shí biàn. fù cún jiù tài. xuē zé chú bǔ quē, wéi jīng chú chūn qiū bó shì, jiē cì fēi, xián yǒu dé sè, cōng cōng bàn zhuāng, jí qí guī cháo, shì xíng jūn miè rú yě. lǐ zài rén wéi shuō zhī shēng, chú mì shū láng. liú shēn zhèng jué zhī mèi fū yě, chú máo shī bó shì, cì fēi. ěr hòu wéi lǚ dū lǐ rù jīng, gāo shì yù jīn zhì zhī. zài rén qiān yán, zì yǐ xiān dé yí jiè, bù yù yī jiù shì, dàn bù néng xiǎn yán, jìng bù lí gāo shì mén guǎn. liú shēn wú tā cái wàng, xìng shì jiǔ, kǒu shòu xīn mìng, shū wú xíng yì, rì yú gāo shì, qíng jìng bù shuāi, rán zé měi yùn féi zhù zhī suǒ yǐn yě. wú hé, yǐ jí zhōng. gāo shì shàn gěi gū yí, pō yì zhōu zhì. wèi jiān, luò xià yǒu biàn, míng zōng rù tǒng, nán fāng qiáng hóu, rén yào gū xī, wéi zhèng èr xiāng jiē bà qù, wéi xuē shàng quán jīng chǔ. míng nián, bǎo zuì sì xí, pì lǐ wèi zhǎng jì. tā rì, lù qí zhǎng xī wèi zǐ xù, dì sān zi jiē zòu guān, yī mén zhū zǐ wěi rú yě. liú shēn sān zi, dié jiā rèn yù, sān sūn nǚ shì gāo shì zǐ dì, xiàng sān shí nián, xiǎng qí lù shí, yì zú chēng yě. wéi jīng jì jì zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ mò ér zú, xuē zé shè zǎi ér zhōng, qǐ zì duō hū, yì mìng yě fū. chū běi mèng suǒ yán
江陵高季昌唐末为荆南留后时,宰(高季昌至时宰十二字原空缺,据黄本补)相韦说、郑珏,舅甥姻娅也。朱梁太祖时,皆得(太祖时皆得五字原空缺。据黄本补。)制方面。高氏以贵公子任行军司马(马原作司,据明抄本改)。常以歌筵(筵字原空缺,据黄本补)酒馔款(款字原空缺,据黄本补)待数公。日常宴聚,求取无恒,皆优待之。后庄宗过河,奄有中原,天下震惧。高王单骑入觐,韦、郑二公,继登台席,中朝士族子弟,多不达时变。复存旧态。薛泽除补阙,韦荆除《春秋》博士,皆赐绯,咸有德色,匆匆办装,即俟归朝,视行军蔑如也。李载仁、韦说之甥,除秘书郎。刘诜、郑珏之妹夫也,除《毛诗》博士,赐绯。尔后韦屡督李入京,高氏欲津置之。载仁迁延,自以先德遗戒,不欲依舅氏,但不能显言,竟不离高氏门馆。刘诜无他才望,性嗜酒,口受新命,殊无行意,日于高氏,情敬不衰,然则美酝肥羜之所引也。无何,以疾终。高氏赡给孤遗,颇亦周至。未间,洛下有变,明宗入统,南方强侯,人要姑息,韦、郑二相皆罢去,韦、薛尚跧荆楚。明年,保最嗣袭,辟李为掌记。他日,录其长息为子婿,第三子皆奏官,一门朱紫韡如也。刘诜三子,迭加任遇,三孙女适高氏子弟,向三十年,享其禄食,亦足称也。韦荆寂(寂字原空缺,据明抄本补)寞而卒,薛泽摄宰而终,岂自掇乎,亦命也夫。(出《北梦琐言》)
hú huì
胡翙
yǒu hú huì zhě, zuǒ mù dà fān, yǒu wén xué chēng, shàn cǎo jūn shū, dòng jiē zhòng yì. shí dà jià xī xìng, zhōng yuán sù bīng, qí qín èr fān, zuì wéi jù píng. qí zhèng shū zǒu xí, jiāo chěng zhū xià, mò bù fú qí bǐ shé yě. shí dà shuài nián yòu, shēng shā zhī bǐng, duàn zài èr jūn jūn yuán zuò chē, jù míng chāo běn gǎi zhāng yún. qí xuān cí jiǎ jīng zhōu rèn. zài zhāng tóng, zhāng tóng wèi chá xún. huì cháng shǎo qí shuài, miè shì tóng bèi bù wéi lǐ. shuài yīn bèi bù wéi lǐ shuài yīn liù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ jí qí cái, bù shèn jiā zé, dàn lìng yù zhī ér yǐ. qí qīng bó zì rú yě. cháng yīn gōng yàn, guì bèi jiǔ hū báo zì rú yě zhì bèi jiǔ hū shí èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ zhāng yún yuē. zhāng shí liù. zhāng shí liù zhě yún dì xíng yě. shù yǐ yǔ yán dǐ yún, yīn shuài gù dàn zhě yún dì xíng yě zhì gù dàn shí wǔ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ xián zhī. tā rì wǎng jīng zhōu yì zhāng tóng, tóng pū bù shí, wèn jīng zhōu yì zhāng tóng tóng pū bù shí wèn shí zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ cóng zhě, yuē: hú dài fū huì. hú dài fū huì sì zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ zhì tīng, yǐ tuō shān yǐ. tóng wén huì lái, yù hòu zhī, yīn mìng wén huì lái yù hòu zhī yīn mìng bā zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ jiā rén jīng yì jù zhuàn. tóng jù chū yíng jiàn, hū bào yuē: dài fū yǐ qù yǐ. tóng fù yǐ qù yǐ tóng fù wǔ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ bù zhì tīng, dàn jiàn shuāng yǐ jiān yí bù jié ér qù, zú bù liú yī cí. tóng yì yì zì yuán kòng quē. jù huáng běn bǔ. xiào ér xián zhī. zhāng wú néng jiā hài. shí shuài qǐng huì pìn yú dà liáng, huì mén xià kè chén píng shì zhě cóng xíng. yún mì lù chén, lìng cì qí bù fǎ. rù liáng guǒ zì xū dàn, huò yǐ suǒ jiàn mì wén liáng wáng, jiē wèi chén shū jì zhī. jì guī, shuài zhī qí kuáng lǜ, yì yōu róng zhī. chén yú shì shòu jiào, jū chéng qí è, jù yǐ guāi pì cǎo gǎo, xiù ér bái shuài. shuài fāng bèi jiǔ, wén zhī dà nù, suì jǐn shì yōng chū, kēng yú píng róng gǔ kǒu, gèng wú jiào lèi. shuài xǐng zhī zhī, dà jīng, tòng xī zhě jiǔ zhī. chén sī yí shí yuē: shā rǔ zhě fù shǐ, fēi wǒ wèi zhī. hòu cǎo jūn shū bù chēng zhǐ, zé qì ér sī zhī. cǐ guò yì fēi zài yún, gài huì zì duō ěr. wáng rén yù cháng guò píng róng gǔ, yǒu shī diào zhī yuē: lì mǎ huāng jiāo mǎn mù chóu, yī rén hé zuì sǐ lín qiū. fēng hào gǔ mù bēi zhǎng zài, yǔ shī hán shā lèi àn liú. mò dào wén zhāng wèi zhòng jí, zhǐ yīng qīng bó shì shēn chóu. bù yuán hún jì gū shān xià, cǐ dì kān míng yīng wǔ zhōu. chū wáng shì jiàn wén
有胡翙者,佐幕大藩,有文学称,善草军书,动皆中意。时大驾西幸,中原宿兵,岐秦二藩,最为巨屏。其正书走檄,交骋诸夏,莫不伏其笔舌也。时大帅年幼,生杀之柄,断在贰军(军原作车,据明抄本改)张筠。其宣辞假荆州任。在张同,张同为察巡。翙常少其帅,蔑视同辈不为礼。帅因(辈不为礼帅因六字原空缺,据黄本补)藉其才,不甚加责,但令谕之而已。其轻薄自如也。常因公宴,刿被酒呼(薄自如也至被酒呼十二字原空缺,据黄本补)张筠曰。张十六。张十六者筠第行也。数以语言诋筠,因帅故但(者筠第行也至故但十五字原空缺,据黄本补)衔之。他日往荆州诣张同,同仆不识,问(荆州诣张同同仆不识问十字原空缺,据黄本补)从者,曰:胡大夫翙。(胡大夫翙四字原空缺,据黄本补)至厅,已脱衫矣。同闻翙来,欲厚之,因命(闻翙来欲厚之因命八字原空缺,据黄本补)家人精意具馔。同遽出迎见,忽报曰:大夫已去矣。同复(已去矣同复五字原空缺,据黄本补)步至厅,但见双椅间遗不洁而去,卒不留一辞。同亦(亦字原空缺。据黄本补。)笑而衔之。张无能加害。时帅请翙聘于大梁,翙门下客陈评事者从行。筠密赂陈,令伺其不法。入梁果恣虚诞,或以所见密闻梁王,皆为陈疏记之。洎归,帅知其狂率,亦优容之。陈于是受教,抅成其恶,具以乖僻草藁,袖而白帅。帅方被酒,闻之大怒,遂尽室拥出,坑于平戎谷口,更无噍类。帅醒知之,大惊,痛惜者久之。沉思移时曰:杀汝者副使,非我为之。后草军书不称旨,则泣而思之。此过亦非在筠,盖翙自掇尔。王仁裕尝过平戎谷,有诗吊之曰:立马荒郊满目愁,伊人何罪死林丘。风号古木悲长在,雨湿寒莎泪暗流。莫道文章为众嫉,只应轻薄是身仇。不缘魂寄孤山下,此地堪名鹦鹉洲。(出《王氏见闻》)
qīng bó liú shì
轻薄流士
táng cháo yǒu qīng bó shì liú chū cì yī jùn, jùn rén jí qí gē lè bǎi xì yǐ yà zhī. zhì yǒu tūn dāo tǔ dāo, chuī zhú àn sī zǒu yuán tiào suǒ gē hóu wǔ yāo shū shì bú jiàn. zhōu rén yuē: wǒ shǐ jūn qīng jùn, wú yǐ yuè zhī. xiāng gù yōu qī. hū yī rì, shèng xià dēng lóu, jù lìng mìng lè. jùn rén xǐ yuē: shǐ jūn fēi bù hǎo lè yě. jí zhì lóu xià, suì lìng sè sè yǐn shàng, qí xián páo jiá jī zhī lèi dié jìn, jiē chì qù bù yòng. yǒu chuī shēng zhě, mò hòu zhì, xǐ yuē: wǒ bǐ zhǐ yào cǐ yī sè. wèn: cǐ yī wù hé míng? yuē: míng shēng, kě chuī zhī. yuè gōng shén yǒu dé sè, fāng yù tiáo nòng, shù shēng, jù zhǐ zhī yuē: bú yào dòng zhǐ, zhǐ yī zhí chuī zhī. yuè gōng yì bǐng zhī. suì lìng lín kǎn zhǎng chuī, zì wǔ jí shēn, nǎi hū zuǒ yòu, kě cì yǔ jiǔ lìng tuì, yuē yǔ jiǔ lìng tuì yuē wǔ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ: wú shuí yào qǔ diào, zhǐ jí ěr huàn fēng ěr. fù yī rì rù shān zhào lè rén, bǐ zhì, nù zhào lè rén bǐ zhì nù liù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ mù chì zhī yuē: zhǐ yào zhǎng jiǎo nǚ rén. lè bù máng rán tuì chū, bù zhī qí suǒ yǐ. tuì chū bù zhī qí suǒ yǐ qī zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ suì qiǎn liù qī fù rén yuē shù cháng cháng yuē shù zhǎng sì zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ jiǎo, gǔ dí ér rù. nǎi gù zhū fù shēng dà shù, gè chí nǎi gù zhū fù shēng dà shù gè chí jiǔ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ lóng zi lìng zhāi shù guǒ. qí shù guǒ qí sān zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ bèi báo tú shì, rú cǐ zhě shén duō.
唐朝有轻薄士流出刺一郡,郡人集其歌乐百戏以迓之。至有吞刀吐刀,吹竹按丝、走圆跳索、歌喉舞腰、殊似不见。州人曰:我使君清峻,无以悦之。相顾忧戚。忽一日,盛夏登楼,遽令命乐。郡人喜曰:使君非不好乐也。及至楼下,遂令色色引上,其弦匏戛击之类迭进,皆叱去不用。有吹笙者,末后至,喜曰:我比只要此一色。问:此一物何名?曰:名笙,可吹之。乐工甚有德色,方欲调弄,数声,遽止之曰:不要动指,只一直吹之。乐工亦禀之。遂令临槛长吹,自午及申,乃呼左右,可赐与酒令退,曰(与酒令退曰五字原空缺,据黄本补):吾谁要曲调,只藉尔唤风耳。复一日入山召乐人,比至,怒(召乐人比至怒六字原空缺,据黄本补)目叱之曰:只要长脚女人。乐部忙然退出,不知其所以。(退出不知其所以七字原空缺,据黄本补)遂遣六七妇人约束长(长约束长四字原空缺,据黄本补)脚,鼓笛而入。乃顾诸妇升大树,各持(乃顾诸妇升大树各持九字原空缺,据黄本补)笼子令摘树果。其(树果其三字原空缺,据黄本补)辈薄徒事,如此者甚多。
zhāng áo
张翱
táng gān níng zhōng, sù zhōu cì shǐ chén fán yǐ jūn lǚ chū shēn, shàn xíng wēi duàn. jìn shì zhāng áo shì cái ào wù, xí shàng diào fán chǒng jì zhāng xiǎo tài, nù, yī qǐ fù lì, zé qí wú lǐ. zhuàng yún: yǒu zhāng áo xī, yù zhǐ huái yīn, lái qǐ xí xī, fàng zì xiōng jīn. fán yì nù yún: jù cǐ fēn xī, hé chī jǐ xià? yòu yún: zhī cǐ liǎng jù, hé chī sān xià wǔ xià, qiè qiú yī xiào, yí fèi hū qiān jīn wàn jīn. jìng biān bèi ér zú. chū liú shān fǔ xián tán, cí duō bù zài. chū běi mèng suǒ yán
唐乾宁中,宿州刺史陈璠以军旅出身,擅行威断。进士张翱恃才傲物,席上调璠宠妓张小泰,怒,揖起付吏,责其无礼。状云:有张翱兮,寓止淮阴,来绮席兮,放恣胸襟。璠益怒云:据此分析,合吃几下?又云:只此两句,合吃三下五下,切求一笑,宜费乎千金万金。竟鞭背而卒。出刘山甫《闲谈》,词多不载。(出《北梦琐言》)
lú chéng
卢程
lú chéng zhuó jìn shì dì, wèi zhuāng huáng dì hé dōng pàn guān, jiàn guó hòu mìng xiāng. wú tā cái yè, wéi yǐ shì zú ào wù. rèn huán cháng yǐ gōng shì rù yè, chéng wū shā yǐn jǐ, wèi huán yuē: gōng shì chóng zhì, zhé lái táng tū. huán cán è, zhòu gào zhuāng zōng, dà nù, bǐ shā zhī, wèi lú zhì jiù jiě huò miǎn. zì shì chū zhōng shū, shí rén qiè chǐ yān. jiāng líng zài táng shì, hào yì guān sǒu zé, rén yán pí pá duō yú fàn zèng, cuò dà duō yú jì yú. yǒu yì zǎi lú shēng, měi yú zhī jiāng xiàn chà chuán rù fǔ, zhōu zǐ cháng kǔ zhī. yī dàn wáng xiān zhī bīng huǒ, lú shēng wèi chuán rén tiāo qí jīn, xì yú chuán xián, fàng liú ér sǐ. dà fán wú yì zǐ dì, lǜ yǐ mén fá qīng bó, guǎng míng zhī luàn, zāo lí shén duō, xián zì zhì yě. chū běi mèng suǒ yán
卢程擢进士第,为庄皇帝河东判官,建国后命相。无他才业,唯以氏族傲物。任圜常以公事入谒,程乌纱隐几,谓圜曰:公是虫豸,辄来唐突。圜惭愕,骤告庄宗,大怒,俾杀之,为卢质救解获免。自是出中书,时人切齿焉。江陵在唐世,号衣冠薮泽,人言琵琶多于饭甑,措大多于鲫鱼。有邑宰卢生,每于枝江县差船入府,舟子常苦之。一旦王仙芝兵火,卢生为船人挑其筋,系于船舷,放流而死。大凡无艺子弟,率以门阀轻薄,广明之乱,遭罹甚多,咸自致也。(出《北梦琐言》)
cuī mì
崔秘
tiān chéng èr nián, pān huán yǐ jūn gōng shòu dì mù. sù wú bīn kè. huò yǒu rén jiàn cuī mì zhě, bó líng zhī shì zǐ yě, jǔ zhǐ xián yǎ, cí hàn yì gōng. pān yī jiàn shén xǐ, shàng guǎn yǐ dài zhī, jīng sù bù fù wǎng, pān fǎng zhī bù huò. jì ér pì yī shū shēng nǎi wǎng. hòu jiàn zhǔ jiàn ér jí zhī, cuī yuē: pān gōng suī qín hòu, bí zhù zhī zuǒ yǒu chuāng, nóng xuè cháng liú, měi bèi xūn zhuó, xīng huì nán kě kān. xīng huì nán kě kān wǔ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ mù zhī wèi bái sǐ hàn yě. jiàn zhǔ dà hāi. cuī zhī bù gù míng shí ér wèi qīng bó míng shí ér wèi qīng bó liù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ yě. gài pān cháng zhōng liú shǐ yú miàn, yǒu xián qí zú, gù fù zhòng shāng. yī liáo zhì jīng fù zhòng shāng yī liáo zhì jīng qī zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ nián, qí zú zì chū, qí chuāng chéng lòu, zhōng shēn bù quán. chū yù táng xián huà
天成二年,潘环以军功授棣牧。素无宾客。或有人荐崔秘者,博陵之士子也,举止闲雅,词翰亦工。潘一见甚喜,上馆以待之,经宿不复往,潘访之不获。既而辟一书生乃往。后荐主见而诘之,崔曰:潘公虽勤厚,鼻柱之左有疮,脓血常流,每被熏灼,腥秽难可堪。(腥秽难可堪五字原空缺,据黄本补)目之为白死汉也。荐主大咍。崔之不顾名实而为轻薄(名实而为轻薄六字原空缺,据黄本补)也。盖潘常中流矢于面,有衔其镞,故负重伤。医疗至经(负重伤医疗至经七字原空缺,据黄本补)年,其镞自出,其疮成漏,终身不痊。(出《玉堂闲话》)
wáng xiān zhǔ zāo qīng bó
王先主遭轻薄
wéi zhāo dù zhāo tǎo chén jìng xuān shí, chén jìng xuān shí sì zì yuán kòng quē. jù huáng běn bǔ. shǔ shuài gù yàn huī wèi fù, wáng xiān zhǔ zhǔ yuán zuò shēng. jù míng chāo běn gǎi. xià tóng. wèi dōu zhǐ huī shǐ. sān fǔ gè shǔ mù liáo, jiē shì cháo dá zǐ dì, shì wáng xiān zhǔ miè rú yě. xiān zhǔ chí cóng, kūn fā xíng mà, qíng miàn zhá wàn wàn yuán zuò tuō, jù míng chāo běn gǎi, rú yī bù guǐ shén. qí bèi yǔ xiān zhǔ jīng sù. gù gōng xiáng huǎn, yī shí shī xiào ér sàn. xiān zhǔ guī yíng, zuǒ yòu yǐ cǐ wéi yán, yì zì dà xiào. tā rì kè qī chéng, qīng bó mù liáo, jiē hài zhī. chū běi mèng suǒ yán
韦昭度招讨陈敬瑄时,(陈敬瑄时四字原空缺。据黄本补。)蜀帅顾彦晖为副,王先主(主原作生。据明抄本改。下同。)为都指挥使。三府各署幕僚,皆是朝达子弟,视王先主蔑如也。先主持从,髡发行睰,黥面札腕(腕原作脱,据明抄本改),如一部鬼神。其辈与先主兢肃。顾公详缓,一时失笑而散。先主归营,左右以此为言,亦自大笑。他日克郪城,轻薄幕僚,皆害之。(出《北梦琐言》)
jiǎng yí gōng
蒋贻恭
jiǎng yí gōng zhě hǎo cháo yǒng, pín yǐ cǐ tòng zāo jiǎ chǔ, jìng bù néng gǎi. shǔ zhōng shì zǐ hǎo zhe wà tóu kù, jiǎng wèi zhī yuē: rén xián jì guǒ jiāng shì láng tóu, hé wéi zuò sàn zǐ jiāng jiǎo yě. jiē lèi cǐ. jiǎng shēng suī shì cháo yǒng, rán tán xiào rú yǎ, fán bèi jī cì, jiē qīng bó zhī tú, yǐ cǐ jìn shēn zhōng è zhī. guān zhì lìng zuǒ ér zú. chū běi mèng suǒ yán
蒋贻恭者好嘲咏,频以此痛遭槚楚,竟不能改。蜀中士子好着袜头裤,蒋谓之曰:仁贤既裹将仕郎头,何为作散子将脚也。皆类此。蒋生虽嗜嘲咏,然谈笑儒雅,凡被讥刺,皆轻薄之徒,以此搢绅中恶之。官至令佐而卒。(出《北梦琐言》)