nán huāng rén qǔ fù zhào gāo wéi shǎo qīng gé qīng sān wáng zǐ lè cóng xùn zhāng cóng huì lǐ rén jǔ lǐ hǎn zhī hán shēn lǐ lìng mèng hóng wēi sēng luán lù dé yán xiāo xī fǔ
南荒人娶妇 赵高 韦少卿 葛清 三王子 乐从训 张从晦 李仁矩 李罕之 韩伸 李令 孟弘微 僧鸾 路德延 萧希甫
nán huāng rén qǔ fù
南荒人娶妇
nán huāng zhī rén qǔ fù, huò yǒu xǐ tā shì zhī nǚ zhě, lǜ shào nián, chí dāo tǐng, wǎng qū xū lù yǐ zhēn zhī, hòu qí guò, jí qín fù, yōng guī wèi qī. jiān yī èr yuè, fù yǔ qī xié, shǒu zuì yú qī zhī fù xiōng. cháng sú wèi fù fù nǚ xù. fēi yǒu fù mǔ sāng, bù fù guī qí jiā. chū tóu huāng zá lù
南荒之人娶妇,或有喜他室之女者,率少年,持刀挺,往趋虚路以侦之,候其过,即擒缚,拥归为妻。间一二月,复与妻偕,首罪于妻之父兄。常俗谓缚妇女婿。非有父母丧,不复归其家。(出《投荒杂录》)
zhào gāo
赵高
lǐ yí jiǎn, yuán hé mò zài shǔ. shǔ shì rén zhào gāo hào dòu, cháng rù yù. mǎn bèi lòu pí shā mén tiān wáng, lì yù zhàng bèi, jiàn zhī zhé zhǐ. zhuǎn wéi fāng shì hài. zuǒ yòu yán yú lǐ, lǐ dà nù, qín jiù tīng qián, suǒ xīn zào jīn bàng, tí jìng sān cùn, chì zhàng jiā dǎ tiān wáng, jǐn zé yǐ, shù sān shí yú bù sǐ. jīng xún rì, dàn tǎn ér lì mén, qǐ xiū lǐ pò gōng dé qián. chū yǒu yáng zá zǔ
李夷简,元和末在蜀。蜀市人赵高好斗,尝入狱。满背镂毗沙门天王,吏欲杖背,见之辄止。转为坊市害。左右言于李,李大怒,擒就厅前,索新造筋棒,题径三寸,叱杖家打天王,尽则已,数三十余不死。经旬日,但袒而历门,乞修理破功德钱。(出《酉阳杂俎》)
wéi shǎo qīng
韦少卿
shǔ xiǎo jiàng wéi shǎo qīng, wéi biǎo wēi táng xiōng yě. shǎo bù xǐ shū, shì hào zhā qīng. qí shū fù cháng lìng jiě yī shì zhī, xiōng shàng zhā yī shù, shù miǎo niǎo jí shù shí. qí xià xuán jìng, qí qí zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ bí xì, yǒu rén zhǐ yú cè qiān zhī. shū bù jiě, wèn yān, shǎo qīng xiào yuē: shū céng dú zhāng yàn chū shī fǒu?' wǎn jìng hán yā jí' yě. chū yǒu yáng zá zǔ
蜀小将韦少卿,韦表微堂兄也。少不喜书,嗜好扎青。其叔父尝令解衣视之,胸上扎一树,树杪鸟集数十。其下悬镜,其(其字原空缺,据黄本补)鼻系,有人止于侧牵之。叔不解,问焉,少卿笑曰:叔曾读张燕出诗否?'挽镜寒鸦集'也。(出《酉阳杂俎》)
gé qīng
葛清
jīng zhōu jiē zǐ gé qīng, yǒng, zì jǐng yǐ xià, biàn zhā bái jū yì shī. duàn chéng shì cháng yǔ jīng kè chén zhì, hū guān zhī, lìng qí zì jiě, bèi shàng yì néng àn jì. fǎn shǒu zhǐ qí zhā chù, zhì bú shì huā zhōng piān ài jú, zé yǒu yī rén chí bēi lín jú cóng. huáng jiā xié kē hán yǒu yè, zé chí yī shù, shù shàng guà xié, xié kē shèng jué xì. fán zhā sān shí yú shǒu, tǐ wú wán fū, chén zhì hū wèi bái shè rén xíng shī tú yě. chū yǒu yáng zá zǔ
荆州街子葛清,勇,自颈已下,遍扎白居易诗。段成式尝与荆客陈至,呼观之,令其自解,背上亦能暗记。反手指其劄处,至不是花中偏爱菊,则有一人持杯临菊丛。黄夹缬窠寒有叶,则持一树,树上挂缬,缬窠胜绝细。凡扎三十余首,体无完肤,陈至呼为白舍人行诗图也。(出《酉阳杂俎》)
sān wáng zǐ
三王子
yáng yú qīng wèi jīng zhào yǐn shí, shì lǐ yǒu sān wáng zǐ, lì néng jiē jù shí. biàn shēn tú zhā, tǐ wú wán fū. qián hòu hé dǐ sǐ shù sì, jiē nì jūn yǐ miǎn. huì yǒu guò, yáng lìng suǒ yóu shù rén bǔ huò, bì guān zhàng shā zhī. pàn yún: cì zhā sì zhī, kǒu chēng wáng zǐ, hé xū xùn wèn? biàn hé dāng gū. chū yǒu yáng zá zǔ
杨虞卿为京兆尹时,市里有三王子,力能揭巨石。遍身图扎,体无完肤。前后合抵死数四,皆匿军以免。会有过,杨令所由数人捕获,闭关杖杀之。判云:刺扎四肢,口称王子,何须讯问?便合当辜。(出《酉阳杂俎》)
lè cóng xùn
乐从训
wáng duó luò dū tǒng, chú huá zhōu jié dù, xún bà zhèn. yǐ hé běi ān jìng, yú yáng quán jiǔ yǒu jiù, bì dì fú yáng, yǔ qí mù kè cóng xíng, jiē cháo zhōng shì zǐ. jí guò wèi, lè yàn zhēn lǐ zhī shèn zhì, duó zhī xíng lǐ shén chǐ, cóng kè shì jī, yǒu niǎn xià shēng píng zhī gù tài. yàn zhēn yǒu zǐ yuē cóng xùn, sù wú lài, ài qí chē mǎ jī qiè, yǐ wèn qí fù zhī mù kè lǐ shān fǔ. yòu xián tōng zhōng, shù jǔ bù dì, yóu sī fèn yú zhōng cháo guì dá, yīn quàn cóng xùn tú zhī. cì duó zhì gān líng, yǐ qīng qí shù bǎi, jǐn lüè qí náng zhuāng jī pū ér hái, bīn kè jiē yù hài. jí zòu cháo tíng yún: dé bèi bèi yuán zuò jù, jù xǔ běn gǎi zhōu bào, mǒu rì shā què yī rén, xìng wáng, míng lìng gōng. qí xiōng dàn yě rú cǐ. yàn zhēn fù zǐ, xún wèi luàn jūn suǒ shā. chū běi mèng suǒ yán
王铎落都统,除滑州节度,寻罢镇。以河北安静,于杨全玖有旧,避地浮阳,与其幕客从行,皆朝中士子。及过魏,乐彦祯礼之甚至,铎之行李甚侈,从客侍姬,有辇下升平之故态。彦祯有子曰从训,素无赖,爱其车马姬妾,以问其父之幕客李山甫。又咸通中,数举不第,尤私愤于中朝贵达,因劝从训图之。伺铎至甘陵,以轻骑数百,尽掠其囊装姬仆而还,宾客皆遇害。及奏朝廷云:得贝(贝原作具,据许本改)州报,某日杀却一人,姓王,名令公。其凶诞也如此。彦祯父子,寻为乱军所杀。(出《北梦琐言》)
zhāng cóng huì
张从晦
liáng zǔ tú bà zhī chū, shòu zhōu cì shǐ jiāng yàn wēn yǐ jùn guī wǒ, nǎi qiǎn qīn lì zhāng cóng huì láo qí qín. ér cóng huì wú lài hān jiǔ, yǒu yǐn tú hé cáng yào zhě yǔ zhī xié, shén nì xiá, cóng huì zhì mìng yú jùn. yàn wēn dà zhāng lè, yāo bù zhì, nǎi yǔ cáng yào shí yú zhǔ jiàng jiā, yàn wēn guǒ yí kǒng yuē: biàn wáng móu wǒ yǐ. bù rán, hé shǐ zhě rú shì yě. nǎi shā qí zhǔ jiàng, lián zhū shù shí rén, ér yǐ zhuàng bái qí shì. jì ér yòu yí yí zì yuán kòng quē, jù xǔ běn bǔ jù yuē: sù qí fù xīn, wáng wǒ zú. nǎi zì yì ér sǐ. liáng zǔ dà nù, àn qí shì, yāo shì yāo èr zì yuán kòng quē, jù xǔ běn bǔ zhǎn cóng huì, liú hé cáng yào, liè qí jìn xiè, zhǎn yú shòu chūn shì. chū běi mèng suǒ yán
梁祖图霸之初,寿州刺史江彦温以郡归我,乃遣亲吏张从晦劳其勤。而从晦无赖酣酒,有饮徒何藏耀者与之偕,甚昵狎,从晦致命于郡。彦温大张乐,邀不至,乃与藏耀食于主将家,彦温果疑恐曰:汴王谋我矣。不然,何使者如是也。乃杀其主将,连诛数十人,而以状白其事。既而又疑(疑字原空缺,据许本补)惧曰:诉其腹心,亡我族。乃自缢而死。梁祖大怒,按其事,腰(事腰二字原空缺,据许本补)斩从晦,留何藏耀,裂其禁械,斩于寿春市。(出《北梦琐言》)
lǐ rén jǔ
李仁矩
hòu táng míng zōng huáng dì shí, dǒng zhāng shòu dōng chuān, jiāng yǒu bá hù zhī xīn. yú shí qiǎn kè shěng shǐ lǐ rén jǔ chū shǐ tóng zǐ. rén jǔ běi jié shǐ xià xiǎo xiào, zhòu jū nèi zhí, xìng hǎo xiá xié. yuán róng zhāng yán, yǐ jí cí bù zhì, nǎi yǔ yíng jì qū yàn. zhāng wén shén nù, suǒ mǎ yì guǎn, jù yù hài zhī. rén jǔ kuò zú duān jiǎn yíng mén, zhāng nù shāo jiě. tā rì zuò pàn, liǎng chuān jǔ bīng, bìng yóu rén jǔ xiàn móu yú ān zhòng huì zhī suǒ zhì yě. chū běi mèng suǒ yán
后唐明宗皇帝时,董璋授东川,将有跋扈之心。于时遣客省使李仁矩出使潼梓。仁矩北节使下小校,骤居内职,性好狎邪。元戎张筵,以疾辞不至,乃与营妓曲宴。璋闻甚怒,索马诣馆,遽欲害之。仁矩鞹足端简迎门,璋怒稍解。他日作叛,两川举兵,并由仁矩献谋于安重晦之所致也。(出《北梦琐言》)
lǐ hǎn zhī
李罕之
lǐ hǎn zhī, hé yáng rén yě. shǎo wèi sāng mén, wú lài, suǒ zhì bù róng, céng qǐ shí yú huá zhōu suān zǎo xiàn, zì dàn jí pú, wú yǔ zhī zhě, zhì bō yú dì, huǐ sēng yī, tóu hé yáng zhū gě shuǎng wèi zú, hǎn zhī jí sēng hào, biàn yǐ wéi míng. sù duō lì, huò yú rén xiāng ōu, ōu qí zuǒ jiá, yòu jiá xuè liú. shuǎng xún shǔ wèi xiǎo xiào, měi qiǎn tǎo zéi, wú bù qín zhī. pú jiàng zhī běi, yǒu mó yún shān, shè bǎo yú shàng, hào mó yún zhài, qián hòu bù néng gōng qǔ, shí hǎn zhī xià yān, yóu cǐ hào lǐ mó yún. lèi lì jùn hóu hé nán yǐn jié jiāng, guān zhì shì zhōng. zú zú zì yuán kòng quē. jù běi mèng suǒ yán bǔ. yú biàn zhōu, yì jīng nán chéng ruì zhī liú yě. zì táng shì liáng. chū běi mèng suǒ yán
李罕之,河阳人也。少为桑门,无赖,所至不容,曾乞食于滑州酸枣县,自旦及脯,无与之者,掷钵于地,毁僧衣,投河阳诸葛爽为卒,罕之即僧号,便以为名。素多力,或与人相殴,殴其左颊,右颊血流。爽寻署为小校,每遣讨贼,无不擒之。蒲绛之北,有摩云山,设堡于上,号摩云寨,前后不能攻取,时罕之下焉,由此号李摩云。累历郡侯、河南尹、节将,官至侍中。卒(卒字原空缺。据北梦琐言补。)于汴州,亦荆南成汭之流也。自唐仕梁。(出《北梦琐言》)
hán shēn
韩伸
yǒu hán shēn zhě, qú zhōu rén yě. shàn yǐn bó, cháng yú zhuó guī. yóu yè wǔ hóu zhī mén, cháng huái yī guī ké, gé sù xiān zhuó yī guī. lái rì zhī zhào jí, jí bó bù jí jí yǐ. yòu huò qù mǒu fāng wèi qù jí, jí wǎng zhī zhū fāng zòng rén qiān zhī bù qù. jí qǔ rén qián huò, rú zhēng chì zhài. huò jīng nián wàng qí jiā ér bù guī, duō yú huā liǔ zhī jiān luò tuò. qí qī nù shén, shí fù zì lái chǐ dùn, qū chèn ér tóng guī. rú shì wǎng wǎng yǒu zhī. yòu cháng yóu yè yú dōng chuān, jīng nián bù guī. hū yī rì, jù qí bó tú, qì yǐn jì ér zhì yōu huì. yè zuò qià lè zhī jì, qí qī yòu zì jiā lǐng nǚ pú yī liǎng rén qián zhì, nì yú lín shè, qí qí yè huì yán hé, suì chí bàng cì yú àn chù. shēn bù zhī jué, suì tā shēng chàng chí shuǐ qīng, shēng bù jué, nǎo hòu yī bàng, dǎ luò fú tóu, pū miè dēng zhú. shēn jí cuàn yú fàn chuáng zhī xià. yǒu tóng zuò kè. àn zhōng zāo biān tà yī dùn. bù shèng qí kǔ, hòu qiǎn èr qīng yī, bǎ jì zi qiān xíng, yī bù yī bàng jué zhī, mà yuē: zhè lǎo hàn, luò tuò bù guī yě! wú hé, hé zì yuán quē, jù xǔ běn bǔ qiān zhì zhú xià zhào zhī, nǎi shì tóng zuò kè. qí liáng rén shàng tóu qián yú fàn chuáng zhī xià. shǔ rén dà yǐ wéi huān xiào yǐ, shí bèi hū hán wèi chí shuǐ qīng. chū wáng shì jiàn wén
有韩伸者,渠州人也。善饮博,长于灼龟。游谒五侯之门,常怀一龟壳,隔宿先灼一龟。来日之兆吉,即博;不吉即已。又或去某方位去吉,即往之;诸方纵人牵之不去。即取人钱货,如征赤债。或经年忘其家而不归,多于花柳之间落魄。其妻怒甚,时复自来耻顿,驱趁而同归。如是往往有之。又尝游谒于东川,经年不归。忽一日,聚其博徒,契饮妓而致幽会。夜坐洽乐之际,其妻又自家领女仆一两人潜至,匿于邻舍,俟其夜会筵合,遂持棒伺于暗处。伸不知觉,遂塌声唱《池水清》,声不绝,脑后一棒,打落幞头,扑灭灯烛。伸即窜于饭床之下。有同坐客。暗中遭鞭挞一顿。不胜其苦,□后遣二青衣,把髻子牵行,一步一棒决之,骂曰:这老汉,□落魄不归也!无何,(何字原缺,据许本补)牵至烛下照之,乃是同坐客。其良人尚□头潜于饭床之下。蜀人大以为欢笑矣,时辈呼韩为池水清。(出《王氏见闻》)
lǐ lìng
李令
zhǔ gōng yǒu lǐ lìng zhě, zì zǎi yán ān. běn jiǎo huá zhī tú yě, qiáng wèi piān zhāng ér gān yè. shí yǒu guī píng shì, rèn jiāng líng cuó yuàn, cháng huái xù shì zhī xīn. lǐ lìng jì shí guī jūn, lèi qiú jiù dài, ér xī jiē yǔn nuò. yòu yuē: mǒu xún qīn hú wài, zhé jiǎ shě ér ān jiā zú. guī jūn yì mǐn nuò zhī. lǐ qiě chéng zhōu ér qù, bù èr xún, qí qī qiǎn pū shǐ gào gài hóu liáng, guī yì zhěng qí fá jué. lǐ hū jì shū yú cuó yuàn, qíng kuàng kuǎn mì, shì yì xún cháng. shū zhōng yǒu zèng jiā shì děng shī yī shǒu, yì yù zǔ zhī guī jūn. guī jūn huǐ hèn ér bù néng zì míng, yǔ wǔ líng qú jiāng zhī wù, yǐ hú qí kǒu yān. jǔ shì shěn zhuó měi shù yú tóng yuàn cóng bīn, yòng zī jiè shèn yě. lǐ lìng jì qí qī shī yuē: yǒu rén jiào wǒ xiàng héng yáng, yí dù sī guī yī duàn cháng. wèi bào yàn qī jiān shào nǚ, yǔ wú mì qǔ lǎng zhōu chǎng. chū yún xī yǒu yì
渚宫有李令者,自宰延安。本狡猾之徒也,强为篇章而干谒。时有归评事,任江陵鹾院,常怀恤士之心。李令既识归君,累求救贷,而悉皆允诺。又曰:某寻亲湖外,辄假舍而安家族。归君亦慜诺之。李且乘舟而去,不二旬,其妻遣仆使告丐糇粮,归亦拯其乏绝。李忽寄书于鹾院,情况款密,是异寻常。书中有赠家室等诗一首,意欲组织归君。归君悔恨而不能自明,与武陵渠江之务,以糊其口焉。举士沈擢每述于同院从宾,用兹戒慎也。李令寄其妻诗曰:有人教我向衡阳,一度思归一断肠。为报艳妻兼少女,与吾觅取朗州场。(出《云溪友议》)
mèng hóng wēi
孟弘微
táng mèng hóng wēi láng zhōng dàn wàng bù jū. xuān zōng cháo, yīn cì duì yuē: bì xià hé yǐ bù zhī yǒu chén, bù yǐ wén zì zhào yòng? shàng nù yuē: qīng hé rén sī, zhèn ěr lěng, bù zhī yǒu qīng? yì rì, shàng wèi zǎi chén yuē: cǐ rén zào wàng, yù qiú hàn lín xué shì, dà róng yì zāi! zāi zì yuán kòng quē, jù xǔ běn bǔ yú shì zǎi chén guī zhōng shū, biǎn qí guān, shì xiǎo chéng yě. yòu cháng fèn juàn, jǐ qí dì luò jǐng, wài yì xuān rán. nǎi zhì shū gào qīn yǒu yuē: xuán shēn jǐng bàn, fēng yán fèi téng. chǐ shuǐ zhàng bō, gǔ jīn cháng shì. yǔ zhèng fěng lín jū, fěng wèi nán hǎi cóng shì, yīn qiáng tuí, qīn rù qiáng jiè wǔ liù zhàng. zhī zhái zhě yǒu zhuàng, qǐng tuì qí suǒ qīn. pàn qí zhuàng yuē: hǎi yú cóng shì, shǎo yǒu shēng huán. dì shì jiān xié, dǎ qiáng jiā rù. píng shēng cāo lǚ, lǜ jiē rú cǐ, bù zāo bìn qì, xìng yǐ zāi. chū běi mèng suǒ yán
唐孟弘微郎中诞妄不拘。宣宗朝,因次对曰:陛下何以不知有臣,不以文字召用?上怒曰:卿何人斯,朕耳冷,不知有卿?翌日,上谓宰臣曰:此人噪妄,欲求翰林学士,大容易哉!(哉字原空缺,据许本补)于是宰臣归中书,贬其官,示小惩也。又尝忿狷,挤其弟落井,外议喧然。乃致书告亲友曰:悬身井半,风言沸腾。尺水丈波,古今常事。与郑讽邻居,讽为南海从事,因墙颓,侵入墙界五六丈。知宅者有状,请退其所侵。判其状曰:海隅从事,少有生还。地势尖斜,打墙夹入。平生操履,率皆如此,不遭摈弃,幸矣哉。(出《北梦琐言》)
sēng luán
僧鸾
sēng luán yǒu yì cái ér wú jū jiǎn, zǎo suì chēng xiāng xián, yè xuē néng yú jiā zhōu. néng yǐ qí diān lǜ, nán wéi jǔ zǐ, nǎi èr chū jiā, zì yú bǎi chǐ zhàng xiàng qián pī tì, bù kěn shī yú cháng sēng yě. hòu rù jīng, wéi wén zhāng gōng fèng, cì zǐ. liǔ pín shén ài qí cái, zū yōng zhāng ruì, yì zēng jiā jìng, shèng yán qí kě dà yòng. yóu shì fǎn chū, hào xiān yú fèng, xiū cì yè liǔ, liǔ bǐ zhī bù jiē. yòu yè zhāng, zhāng yě jù zhī. yú shì shī wàng, ér wèi lǐ dìng jiāng xī pàn guān, hòu wèi xī bān xiǎo jiàng jūn, jìng yú huáng zhōu yù hài. chū běi mèng suǒ yán
僧鸾有逸才而无拘检,早岁称乡衔,谒薛能于嘉州。能以其颠率,难为举子,乃佴出家,自于百尺丈像前披剃,不肯师于常僧也。后入京,为文章供俸,赐紫。柳玭甚爱其才,租庸张睿,亦曾加敬,盛言其可大用。由是反初,号鲜于凤,修刺谒柳,柳鄙之不接。又谒张,张也拒之。于是失望,而为李铤江西判官,后为西班小将军,竟于黄州遇害。(出《北梦琐言》)
lù dé yán
路德延
hé zhōng pàn guān lù dé yán, xiàng guó yán zhī zhí, yuè zhī zǐ, shí wèi cái jùn. zhuó jìn shì dì, xī píng wáng zhū yǒu qiān mù liáo, fàng zì líng ào, zhǔ gōng róng zhī. yǒu qiān bèi liáng, qǐ yú jìn yáng. bìng shǐ chū zhì, lǐ yù fāng jǐn, lù gōng yán shǎng, yán yǔ jí zhī. yǒu qiān yōu fèn, yīn tóu dé yán yú huáng hé, yǐ shū huò yě. xiān shì jì gāng zhī pū jìn pàn guān rù yè mù cì, suì yǒu qǐng yì shě zhī shuō. gài yì xiōng dì tóng chǔ, bù yù wén láng guān huì tán yě. lù zi dé fēi qí rén yě? chū běi mèng suǒ yán
河中判官路德延,相国岩之侄,岳之子,时谓才俊。擢进士第,西平王朱友谦幕僚,放恣凌傲,主公容之。友谦背梁,乞于晋阳。并使初至,礼遇方谨,路公筵上,言语及之。友谦忧愤,因投德延于黄河,以纾祸也。先是纪纲之仆近判官入谒幕次,遂有请易舍之说。盖义兄弟同处,不欲闻郎官秽谈也。路子得非其人也?(出《北梦琐言》)
xiāo xī fǔ
萧希甫
xiāo xī fǔ jìn shì jí dì, yǒu wén cái kǒu biàn, duō jī shù. liáng shí bù dé yì, qì mǔ qī dù hé, yì xìng míng wéi huáng fǔ jiào shū. zhuāng zōng jí wèi yú wèi zhōu, zhēng xī fǔ zhī zhì gào. zhuāng zōng píng biàn luò, xī fǔ fèng zhào xuān wèi qīng qí, fāng zhī qí mǔ sǐ qī jià, nǎi chí bào yú wèi zhōu. shí yì zhě xì yǐn lǐ líng shū yún: lǎo mǔ zhōng táng, shēng qī qù shì. hòu wèi jiàn yì dài fū. xìng biǎn fèn, zào yú jìn qǔ, shū zǎi chén dòu lú gé wéi shuō, zhì yú biǎn chì. yòu yǐ huǐ yù zǎi xiàng, zé shòu lán zhōu sī mǎ yān. chū běi mèng suǒ yán
萧希甫进士及第,有文才口辩,多机数。梁时不得意,弃母妻渡河,易姓名为皇甫校书。庄宗即位于魏州,征希甫知制诰。庄宗平汴、洛,希甫奉诏宣慰青、齐,方知其母死妻嫁,乃持报于魏州。时议者戏引李陵书云:老母终堂,生妻去室。后为谏议大夫。性褊忿,躁于进取,疏宰臣豆卢革、韦说,至于贬斥。又以毁誉宰相,责授岚州司马焉。(出《北梦琐言》)