zhāng mào zhāo wáng bō lǐ xiù cái xìng yán rén wáng chū kūn dì lǐ jù jiào fāng rén nán hǎi jì wén xuān wáng tài cháng sì liǔ shì bì hán chǎng wáng zhì xìng wéi shì zi líng hú táo zhèng guāng zhèng tián lú xié zhèng qǐ zhèng zhǔn zhāng shì zi liú yì fāng zhèng qún yù méi quán héng lǐ yún hàn
张茂昭 王播 李秀才 姓严人 王初昆弟 李 据 教坊人 南海祭文宣王 太常寺 柳氏婢 韩昶 王智兴 韦氏子 令狐绹 郑光 郑畋卢携 郑綮 郑准 张氏子 刘义方 郑群玉 梅权衡 李云翰
zhāng mào zhāo
张茂昭
táng zhāng mào zhāo wèi jié zhèn, pín chī rén ròu, jí chú tǒng jūn, dào jīng. bān zhōng yǒu rén wèn yuē: wén shàng shū zài zhèn hǎo rén ròu, xū shí? zhāo xiào yuē: rén ròu xīng ér qiě rèn, zhēng kān chī. chū lú shì zá jì
唐张茂昭为节镇,频吃人肉,及除统军,到京。班中有人问曰:闻尚书在镇好人肉,虚实?昭笑曰:人肉腥而且肕,争堪吃。(出《卢氏杂记》)
wáng bō
王播
táng huái nán jié dù wáng wáng yuán zuò shǐ, jù xǔ běn huáng běn gǎi bō, yǐ qián shí wàn guàn. lù yí ēn xìng, yǐ tú nèi yǐ tú nèi sān zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ shòu. jiàn yì dài fū dú gū lǎng zhāng zhòng fāng, qǐ jū láng kǒng mǐn xíng liǔ gōng quán, qǐ jū shè rén sòng shēn xī. bǔ quē wéi rén shí liú dūn rú, shí yí lǐ jǐng ràng xuē yán kǒu huáng běn yán kǒu zuò tíng lǎo děng shǔ shù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ rén. qián yī rì, yì yán yīng kàng lùn qí shì, hòu zhī huì qiān. qí tú shí fán. zì wài guān zhì nèi zì xià yuán kòng quē wǔ zì, jù huáng běn bǔ wài guān zhì nèi sì zì xué shì sān sī shǐ, jiē yǒu dìng jià. yīn cǐ zhì wèi zhě bù shǎo. jìn yǒu xiàn lìng lù lù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ shì cān jūn. yì liè sì yù zhī. zhì yǒu bái shēn biàn wèi zǎi shǒu zhě. rán suǒ zhì duō wèi sì fāng zhū hóu bù fàng shàng, yǒu yǐ zhī qí lái yě. bǐ bù zūn wáng mìng, yì yǒu yóu yóu zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ yān. qǐ shí zhī zhòng lì yé? ér jiàn shěng rèn fēi qí rén yé? wèi cháng yǐ yī zì zhěng dùn tuí gāng. shēn suǒ wèi yù. chū lú shì zá shuō
唐淮南节度王(王原作使,据许本、黄本改)播,以钱十万贯。赂遗恩倖,以图内(以图内三字原空缺,据黄本补)授。谏议大夫独孤朗、张仲方,起居郎孔敏行、柳公权,起居舍人宋申锡。补阙韦仁实、刘敦儒,拾遗李景让、薛延口(黄本延口作廷老)等数(数字原空缺,据黄本补)人。前一日,诣延英抗论其事,后之贿迁。其徒实繁。自外官至内(自下原空缺五字,据黄本补外官至内四字)学士三司使,皆有定价。因此致位者不少。近有县令录(录字原空缺,据黄本补)事参军。亦列肆鬻之。至有白身便为宰守者。然所至多为四方诸侯不放上,有以知其来也。俾不遵王命,抑有由(由字原空缺,据黄本补)焉。岂时之重利耶?而谏省任非其人耶?未尝以一字整顿颓纲。深所未谕。(出《卢氏杂说》)
lǐ xiù cái
李秀才
táng láng zhōng lǐ bō diǎn qí zhōu rì, yǒu lǐ shēng chēng jǔ zǐ lái yè. huì bō yǒu jí bìng, zǐ dì jiàn zhī. lǎn suǒ tóu shī juàn, xián bō zhī shī yě. jì tuì, chéng yú bō. jīng yuē: cǐ xī yìng jǔ shí suǒ xíng juǎn yě, wéi yì qí míng yǐ. míng rì. qiǎn qí zi yāo lǐ shēng, cóng róng jí zhī yuē: fèng dà rén zī wèn, cǐ juǎn mò fēi xiù cái yǒu zhì hū? lǐ shēng wén yǔ, sè yǐ biàn yuē: shì wú píng shēng kǔ xīn suǒ zhe, fēi miù yě. zi yòu yuē: cǐ shì dà rén wén zhàn shí juǎn yě, jiān jiān hàn wèi gèng, què qǐng xiù cái bù wàng yán. jù yuē: mǒu xiàng lái chéng wèi kuáng ěr, èr shí nián qián, shí yú jīng niǎn shū sì zhōng, yǐ bǎi qián shú dé, shū bù zhī shì xián zūn láng zhōng jiā zhì, xià qíng bù shèng kǒng sǒng. zi fù wén yú bō, xiào yuē: cǐ gài wú néng zhī bèi yě, yì hé guài hū? jī qióng ruò shì, shí kě āi yě. suì zhān yǐ shēng xì, lìng zǐ yán shí yú shū zhāi. shù rì hòu, cí tā shì, yí zhī jiān zēng. shì rì bō fāng yǐn jiàn. lǐ shēng bài xiè qián bèi bì, yòu yún: mǒu zhí láng zhōng shèng juǎn, yóu yú jiāng huái jiān, yǐ èr shí zài yǐ. jīn yù xī jiàn huì, kě hū? suǒ guì guāng yáng lǚ yù. bō yuē: cǐ nǎi mǒu xī suì wèi chéng shì suǒ huái zhī zhě, jīn rì lǎo wèi jùn mù, wú yòng chǔ, biàn fèng xiàn kě yǐ. yì wú kuì sè, xuán zhì xiù zhōng. bō yòu yuē: xiù cái jīn nǐ hé zhī? shēng yún: jiāng wǎng jiāng líng, yè biǎo zhàng lú shàng shū ěr. bō yuē: xián biǎo zhàng rèn hé guān? yuē: jiàn wèi jīng nán jié dù shǐ. bō yuē: míng hé yě? duì yuē: míng hóng xuān. bō pāi shǒu dà xiào yuē: xiù cái yòu cuò yě, jīng mén lú shàng shū, shì mǒu qīn biǎo zhàng. shēng cán jì shī cì, nǎi fù jìn yuē: chéng jūn láng zhōng zhī yán, zé bìng jīng nán biǎo zhàng, yī shí qū qǔ. yú shì zài bài ér zǒu chū. bō tàn yuē: shì shàng yǒu rú cǐ rén yé! qí jiān xī huà wèi xiào duān. chū dà táng xīn yǔ
唐郎中李播典蕲州日,有李生称举子来谒。会播有疾病,子弟见之。览所投诗卷,咸播之诗也。既退,呈于播。惊曰:此昔应举时所行卷也,唯易其名矣。明日。遣其子邀李生,从容诘之曰:奉大人咨问,此卷莫非秀才有制乎?李生闻语,色已变曰:是吾平生苦心所著,非谬也。子又曰:此是大人文战时卷也,兼牋翰未更,却请秀才不妄言。遽曰:某向来诚为诳耳,二十年前,实于京辇书肆中,以百钱赎得,殊不知是贤尊郎中佳制,下情不胜恐悚。子复闻于播,笑曰:此盖无能之辈也,亦何怪乎?饥穷若是,实可哀也。遂沾以生饩,令子延食于书斋。数日后,辞他适,遗之缣缯。是日播方引见。李生拜谢前辈毕,又云:某执郎中盛卷,游于江淮间,已二十载矣。今欲希见惠,可乎?所贵光扬旅寓。播曰:此乃某昔岁未成事所怀之者,今日老为郡牧,无用处,便奉献可矣。亦无愧色,旋置袖中。播又曰:秀才今拟何之?生云:将往江陵,谒表丈卢尚书耳。播曰:贤表丈任何官?曰:见为荆南节度使。播曰:名何也?对曰:名弘宣。播拍手大笑曰:秀才又错也,荆门卢尚书,是某亲表丈。生惭悸失次,乃复进曰:诚君郎中之言,则并荆南表丈,一时曲取。于是再拜而走出。播叹曰:世上有如此人耶!蕲间悉话为笑端。(出《大唐新语》)
xìng yán rén
姓严人
táng jīng zhào yǐn páng yán, jí dì hòu, cóng hòu cóng èr zì yuán dào zhì, jù xǔ běn gǎi shì shòu chūn. yǒu jiāng huái jǔ rén xìng yán. shì dēng shì dēng èr zì yuán kòng quē, jù yīn huà lù bǔ kē jì wù běn, dào shū páng yán xìng míng, suì lìn zhōu gài shí jiù yè, shí jùn zhōng zhǐ yǒu zhǐ yǒu èr zì yuán kòng quē, jù yīn huà lù bǔ yī pàn guān, yì gèng bù wèn qí shì, biàn yì mén tóu cì, chēng cóng zhí. páng zhī zú rén shén shén zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ shǎo, lǎn cì jí xǐ, yán nà qín qín, kuǎn qǔ tóng shí. yǔ jí zú rén, dōu fēi páng shì zhī zhī zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ shì, páng fāng yà zhī. yīn wèn: zhì jìng láng jūn hé xìng? yuē: mǒu xìng yán. páng fǔ zhǎng dà xiào fǔ zhǎng dà xiào sì zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ yuē: jūn wù yǐ! yán zì míng yán, yù jūn hé shì? huī zhī lìng qù, ér yóu zì wèi bù wù, zì wèi bù wù sì zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ cóng róng ér tuì. chū yīn huà lù
唐京兆尹庞严,及第后,从(后从二字原倒置,据许本改)事寿春。有江淮举人姓严。是登(是登二字原空缺,据《因话录》补)科记误本,倒书庞严姓名,遂赁舟丐食就谒,时郡中止有(止有二字原空缺,据《因话录》补)一判官,亦更不问其氏,便诣门投刺,称从侄。庞之族人甚(甚字原空缺,据黄本补)少,览刺极喜,延纳勤勤,款曲同食。语及族人,都非庞氏之(之字原空缺,据黄本补)事,庞方讶之。因问:至竟郎君何姓?曰:某姓严。庞抚掌大笑(抚掌大笑四字原空缺,据黄本补)曰:君误矣!严自名严,预君何事?挥之令去,而犹自谓不误,(自谓不误四字原空缺,据黄本补)从容而退。(出《因话录》)
wáng chū kūn dì
王初昆弟
táng cháng qìng tài hé zhōng, wáng chū wáng zhé, jù zhōng kē míng. qí fù zhòng shū xiǎn yú shí. èr zi chū huàn, bù wéi mì shū shěng guān, yǐ jiā huì gù yě. jì ér sī xiāng yì yuē yuē yuán zuò ér, jù xǔ běn gǎi: ruò zūn diǎn lǐ bì sī huì, ér wú kūn dì bù dé wèi zhōng shū shè rén zhōng shū shì láng liè bù shàng shū. nǎi xiāng yǔ gǎi huì, zhǐ yán zhòng zì kě yǐ. yòu wèi xuān wǔ jūn táng shū jì, shí zhě yuē: èr zi nì tiān wǔ shén, bù yǒng. wèi jǐ xiāng cì yǔn xiè. chū dú yì zhì
唐长庆太和中,王初、王哲,俱中科名。其父仲舒显于时。二子初宦,不为秘书省官,以家讳故也。既而私相议曰(曰原作而,据许本改):若遵典礼避私讳,而吾昆弟不得为中书舍人、中书侍郎、列部尚书。乃相与改讳,只言仲字可矣。又为宣武军堂书记,识者曰:二子逆天忤神,不永。未几相次殒谢。(出《独异志》)
lǐ jù
李据
táng lǐ jù, zǎi xiàng jiàng zhī zhí. shēng qǐ kù jiān. céng bù zhī shū, mén yīn diào bǔ miǎn chí chéng. yīn suì jié, suǒ yú bù dé. nù zhuī yú shī. yún: yuán tǎ bào, bù gǎn dǎ yú. pàn yún: fǔ lín xīn suì, měng shòu jīng rén, yú wǎng zhì kuān, shū ér bù lòu. fàng. yòu zhī chéng rén qǐng jià, zhuàng hòu pàn yún: bái rì huáng hūn xū dào, yè jí píng míng fàng guī. zhī chéng rén jìng bù gǎn qù. yòu pàn jué zhī chéng rén: rú cǐ chī wán, qǐ hé chī zhàng, jué wǔ xià. rén yǒu yǔ yuē: qǐ hé chī zhàng, bù hé jué tā. lǐ yuē: gōng hé huì,' qǐ' shì zhù yǔ, gòng zhī hū zhě yě hé bié. chū lú shì zá shuō
唐李据,宰相绛之侄。生绮绔间。曾不知书,门荫调补渑池丞。因岁节,索鱼不得。怒追渔师。云:缘獭暴,不敢打鱼。判云:俯临新岁,猛兽惊人,渔网至宽,疏而不漏。放。又祗承人请假,状后判云:白日黄昏须到,夜即平明放归。祗承人竟不敢去。又判决祗承人:如此痴顽,岂合吃杖,决五下。人有语曰:岂合吃杖,不合决他。李曰:公何会,'岂'是助语,共之乎者也何别。(出《卢氏杂说》)
jiào fāng rén
教坊人
táng yǒu rén yī fēi, yú zhōng shū mén hòu zǎi xiàng qiú guān. rén wèn qián rèn, dá yuē: shǔ jiào fāng, zuò xī fāng shī zi zuǒ jiǎo lái sān shí nián. chū lú shì zá shuō
唐有人衣绯,于中书门候宰相求官。人问前任,答曰:属教坊,作西方师子左脚来三十年。(出《卢氏杂说》)
nán hǎi jì wén xuān wáng
南海祭文宣王
zì guǎng nán jì hǎi shí shù zhōu, duō bù lì wén xuān wáng miào. yǒu cì shǐ bù zhī lǐ, qiāng qiāng zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ shì diàn. jí shǔ yī xū lì wéi wén xuān wáng yà shèng, jū gōng hòu yú mén wài. huò jìn zhǐ jìn zhǐ èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ bù rú yí, jí pàn yún: wén xuān yà shèng jué ruò gān xià. chū lǐng nán yì wù zhì
自广南祭海十数州,多不立文宣王庙。有刺史不知礼,将(将字原空缺,据黄本补)释奠。即署一胥吏为文宣王亚圣,鞠躬候于门外。或进止(进止二字原空缺,据黄本补)不如仪,即判云:文宣、亚圣决若干下。(出《岭南异物志》)
tài cháng sì
太常寺
táng yǒu pàn tài cháng sì, xíng shì lǐ guān jì yuán qiū. zhì shí bú dào zhě, pàn yún: tài cháng tài sì, shí zì qié lán. yuán qiū xiǎo sēng, bù hé wú lǐ. chū chuán zài
唐有判太常寺,行事礼官祭圆丘。至时不到者,判云:太常太寺,实自伽蓝。圆丘小僧,不合无礼。(出《传载》)
liǔ shì bì
柳氏婢
táng pú yè liǔ zhòng yǐng zhèn qī chéng, yǒu bì shī yì, yú chéng dū yù zhī. cì shǐ gài jù yuán xī chuān dà xiào, lèi diǎn zhī jùn, jū kǔ zhú xī. nǚ kuài yǐ bì dǎo. yǐ jù yuán cháng qí jì qiǎo. tā rì. jù yuán chuāng kuī, liǔ bì shì zuǒ, tōng qú yǒu yù líng juàn zhě, zhào zhī jiù zhái. gài yú shù jiān nèi, xuǎn zé biān fú, shū juàn lüè zhī, dì qí hòu bó, chóu zuò kě fǒu. liǔ bì shī shēng ér pū, shì zhòng fēng, mìng fú zhī ér qù, dōu wú yán yǔ, dàn lìng hái nǚ kuài jiā. yì rì ér chōu, jí qí suǒ kǔ, qīng yī yuē: mǒu suī jiàn rén, céng wèi pú yè bì sǐ zé sǐ yǐ, ān néng shì shì yuán zuò zì, jù xǔ běn gǎi mài líng juàn yá láng hū! shǔ dōu wén zhī, jiē jiē tàn shì zú zhī jiā, lǜ yóu lǐ zé. chū běi mèng suǒ yán
唐仆射柳仲郢镇郪城,有婢失意,于成都鬻之。刺史盖巨源西川大校,累典支郡,居苦竹溪。女侩以婢导。以巨源尝其技巧。他日。巨源窗窥,柳婢侍左,通衢有鬻绫绢者,召之就宅。盖于束缣内,选择边幅,舒卷掠之,第其厚薄,酬酢可否。柳婢失声而仆,似中风,命扶之而去,都无言语,但令还女侩家。翌日而瘳,诘其所苦,青衣曰:某虽贱人,曾为仆射婢;死则死矣,安能事(事原作自,据许本改)卖绫绢牙郎乎!蜀都闻之,皆嗟叹世族之家,率由礼则。(出《北梦琐言》)
hán chǎng
韩昶
táng hán chǎng, míng fù zhī zǐ yě. suī jiào yǒu yì fāng. ér xìng pō àn liè. cháng wèi jí xián jí xián èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ xiào lǐ. shǐ chuán zhōng yǒu shuō jīn gēn gēn yuán zuò yín, jù xǔ běn gǎi chē chù, jiē yì duàn zhī yuē. qǐ qí qǐ qí èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ zhì chú shí yí. guǒ wèi jiàn yuàn bù shòu bù shòu èr zì yuán quē, jù huáng běn bǔ.
唐韩昶,名父之子也。虽教有义方。而性颇暗劣。常为集贤(集贤二字原空缺,据黄本补)校理。史传中有说金根(根原作银,据许本改)车处,皆臆断之曰。岂其(岂其二字原空缺,据黄本补)至除拾遗。果为谏院不受(不受二字原缺,据黄本补)。
wáng zhì xìng
王智兴
yuán wén nèi róng quē shī
原文内容缺失
líng hú táo
令狐绹
xuān zōng yǐ zhèng shì wěi líng hú táo, jūn chén dào qì, rén wú jiàn rán. shè rén liú tuì zhě, měi jié jié yuán zuò jì, jù xǔ běn gǎi qí duǎn, mì zòu zhī. xuān zōng liú zhōng, dàn yǐ qí shì guī yú líng hú táo, ér bù yán qí shī xǔ běn huáng běn shī zuò rén. qí jiān yǐ chéng xiàng zi bù bá jiě jiù shì, zhǎ lüè yún: hào yuē wú jiě jìn shì. yòu yǐ zǐ dì nà huì, zhǎ yún: bái rì zhī xià, jiàn jīn ér bú jiàn rén. líng hú hàn zhī, nǎi bǐ yī rén wéi qí shū lì, jǐn shì zhī. liú tuō yǐ fù xīn, dōu bù yí lǜ, yīn wèi jīng yè jǔ rén zhì míng dì, shòu huì shí wàn, wèi cǐ lì suǒ gào, yóu shì biǎn yān. jūn zǐ yuē: péng chéng gōng jiāng yù lǜ rén, xiān xū jié jǐ. ān yǒu zì fù zāng wū, ér fā rén zhī duǎn hū? yí qí bù jī dà wèi yě. xiān shì líng hú zì yǐ dān zú, měi yù fán qí zōng, yǔ cuī lú kàng héng, fán shì dāng jiā, lǜ jiē yǐn jìn, huáng jí yǒu bù dé guān zhě, yù jìn zhuàng, qǐng gǎi xìng líng hú, shí rén yǐ cǐ shǎo zhī. chū běi mèng suǒ yán
宣宗以政事委令狐绹,君臣道契,人无间然。舍人刘蜕者,每讦(讦原作计,据许本改)其短,密奏之。宣宗留中,但以其事规于令狐绹,而不言其失(许本、黄本失作人)。其间以丞相子不拔解就试,踷略云:号曰无解进士。又以子弟纳贿,踷云:白日之下,见金而不见人。令狐憾之,乃俾一人为其书吏,谨事之。刘托以腹心,都不疑虑,因为经业举人致名第,受贿十万,为此吏所告,由是贬焉。君子曰:彭城公将欲律人,先须洁己。安有自负脏污,而发人之短乎?宜其不跻大位也。先是令狐自以单族,每欲繁其宗,与崔、卢抗衡,凡是当家,率皆引进,皇籍有不得官者,欲进状,请改姓令狐,时人以此少之。(出《北梦琐言》)
zhèng guāng
郑光
táng zhèng guāng chú hé zhōng jié dù. xuān zōng wèn yuē: qīng zài fèng xiáng, pàn guān shì hé rén? guāng yuē: féng sān. shàng bù zhī huì. shū mì shǐ zòu yuē: shì féng yǎn, chén céng chōng shǐ zhì bǐ, zhī zhī. shàng yuē: biàn yǔ féng sān wèi fù shǐ. jí bà hé zhōng guī, yòu zhào duì, shàng yuē: qīng zài hé zhōng shì dà hǎo. guāng duì yuē: chén xū kāi shǐ dé. yòu gèng duì tā shì, yuē: bù dé, chén xū liè shǐ dé. shàng dà xiào. hòu cháo chén měi yù yán yīng, rù gé hòu duì, duō yǐ kāi shǐ wèi hào. shí péi sī qiān láng zhōng wèi jié pàn, qǐng kè yú hé zhōng, dào shǐ yuàn, péi yuē: mǒu mǒu yuán zuò qí, jù xǔ běn gǎi zài shēn guān jué, wèi shàng shū xuē jǐn. jiē wèi bù yǐ běn guān hū zhī. guāng zài hé zhōng shí, yù guó jì xíng xiāng, biàn wèi pàn guān jí qū zhū kè jiù sì yàn yǐn. zhēng lìng. shí xuē qǐ jū bǎo xùn, wèi kè zài zuò. guāng bǎ jiǔ yuē: mǒu gǎi lìng, shēn shàng qǔ guǒ zǐ míng. yún: pí qí. tā rén jiē xún sī bù dé. zhì xuē hái lìng, yún: jiǎo xìng. mǎn zuò dà xiào. chū lú shì zá shuō
唐郑光除河中节度。宣宗问曰:卿在凤翔,判官是何人?光曰:冯三。上不之会。枢密使奏曰:是冯兖,臣曾充使至彼,知之。上曰:便与冯三为副使。及罢河中归,又诏对,上曰:卿在河中事大好。光对曰:臣须开始得。又更对他事,曰:不得,臣须裂始得。上大笑。后朝臣每遇延英,入阁候对,多以开始为号。时裴思谦郎中为节判,顷客于河中,到使院,裴曰:某(某原作其,据许本改)在身官爵,为尚书削尽。皆谓不以本官呼之。光在河中时,遇国忌行香,便为判官及屈诸客就寺醼饮。征令。时薛起居保逊,为客在坐。光把酒曰:某改令,身上取果子名。云:膍脐。他人皆寻思不得。至薛还令,云:脚杏。满座大笑。(出《卢氏杂说》)
zhèng tián lú xié
郑畋卢携
táng zǎi xiàng zhèng tián lú xié qīn biǎo, tóng zài zhōng shū, yīn gōng shì bù xié, gèng xiāng gòu lì lì zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ, nǎi zhì yǐ yàn xiāng zhì. shí rén wèi zǎi xiàng dòu jī. yǐ cǐ jù chū guān. chū běi mèng suǒ yán
唐宰相郑畋、卢携亲表,同在中书,因公事不协,更相诟詈(詈字原空缺,据黄本补),乃至以砚相掷。时人谓宰相斗击。以此俱出官。(出《北梦琐言》)
zhèng qǐ
郑綮
táng zǎi xiàng zhèng qǐ suī yǒu shī míng, běn wú láng miào zhī wàng. shí wáng gāng yǐ wěn, sì fāng duō gù, cái jì wú qǔ, yán bì yī wéi. tài yuán bīng zhì wèi běi, tiān zǐ zhèn kǒng, kě qiú pò zéi shù. qǐ zòu: qǐng yú wén xuān wáng shì hào zhōng jiā yī' zhé' zì. lǜ cǐ lèi yě. tóng liè yǐ qí tiǎn qiè, měi jī wǔ zhī. chū běi mèng suǒ yán
唐宰相郑綮虽有诗名,本无廊庙之望。时王纲已紊,四方多故,才既无取,言必依违。太原兵至渭北,天子震恐,渴求破贼术。綮奏:请于文宣王谥号中加一'哲'字。率此类也。同列以其忝窃,每讥侮之。(出《北梦琐言》)
zhèng zhǔn
郑准
táng xíng yáng zhèng zhǔn yǐ wén bǐ yī jīng zhōu chéng ruì. cháng yù zì běi chén ruǎn, jí qí suǒ zuò wéi shí juǎn, hào liú biǎo jūn shū. ér shū ér èr zì yuán dào zhì, jù běi mèng suǒ yán qī gǎi cí tǐ bù yǎ, zhì rú zhù cháo guì shū yún, zhōng shū shè rén cǎo má, tōng shì shè rén yuē kě. yòu hè xiāng zhōu zhào hóng sì xí shū yún: bù mù yù pèi yù wèi shí qí zhào, bù dēng shān qǔ fú ér wú xù fēng. shì xiǎn yán qí shù jiàn yě. yìng jǔ rì dài juǎn, tí shuǐ niú yuē: hù dú héng shēn lì, féng rén jiē wěi tiào. cháo shì yǐ wéi dà xiào. chū běi mèng suǒ yán
唐荥阳郑准以文笔依荆州成汭。常欲自北陈阮,集其所作为十卷,号《刘表军书》。而(书而二字原倒置,据北梦琐言七改)辞体不雅,至如祝朝贵书云,中书舍人草麻,通事舍人曰可。又贺襄州赵洪嗣袭书云:不沐浴佩玉为石祁兆,不登山取符而无恤封。是显言其庶贱也。应举日待卷,题水牛曰:护犊横身立,逢人揭尾跳。朝士以为大笑。(出《北梦琐言》)
zhāng shì zi
张氏子
táng zhāng tì yǒu wǔ zǐ, wén wèi yí xiàn jì měi rén guī, jiē yǒu míng dì, zhì zǎi fǔ chéng láng. yī zi wàng qí míng. shào nián wén shuō, bì yú rù dào jīng hán zhōng, yīn dù shí shén xiān zì, shēn yǒu wǔ sè, rén néng qǔ bì yú tūn zhī, yǐ zhì shén xiān ér shàng shēng. zhāng zi gǎn zhī, nǎi shū shén xiān zì, suì jiǎn zhì yú píng zhōng, zhuō bì yú yǐ tóu zhī, jì qí dù shí, yì yù tūn zhī, suì chéng xīn jí. měi yī fà, jìng yuè bù shí, yán cí cū huì, dōu wú suǒ bì. qí jiā jiōng bì ér shǒu zhī, hòu qí yù, jì rú cháng. ér bèi shí yī yuè shí liào, xū pǐn wèi ér yù zhī. suì jiǔ fāng zú, shì zhī xīn líng wù yě, yī shāng shén qì, shàn yóu bù kě, kuàng wèi è hū? jí liú pì tūn rén, zhāng zi tūn shén xiān, shàn è bù tóng, qí shāng yī yě. chū běi mèng suǒ yán
唐张裼有五子,文蔚、彝宪、济美、仁龟,皆有名第,至宰辅丞郎。一子忘其名。少年闻说,壁鱼入道经函中,因蠹蚀神仙字,身有五色,人能取壁鱼吞之,以致神仙而上升。张子感之,乃书神仙字,碎剪置于瓶中,捉壁鱼以投之,冀其蠹蚀,亦欲吞之,遂成心疾。每一发,竟月不食,言词粗秽,都无所避。其家扃闭而守之,候其愈,既如常。而倍食一月食料,须品味而饫之。岁久方卒,是知心灵物也,一伤神气,善犹不可,况为恶乎?即刘辟吞人,张子吞神仙,善恶不同,其伤一也。(出《北梦琐言》)
liú yì fāng
刘义方
táng liú yì fāng, dōng fǔ jiě shì diāo chán guān fù, yùn jiǎo yǐ shěn zhī hòu bó. yì fāng fù fù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ chéng yún: mǒu yú hòu zì yùn, yǒu yī lián pò dì. nǎi yín yuē: xuán zhī yú bì, yǒu lèi hū dōu móu dài zhī yú tóu, yòu tóng hū xí mào. mò hòu fǎn wú bù yǐ wéi huān xiào.
唐刘义方,东府解试《貂蝉冠赋》,韵脚以审之厚薄。义方赋(赋字原空缺,据黄本补)成云:某于厚字韵,有一联破的。乃吟曰:悬之于壁,有类乎兜鍪;戴之于头,又同乎席帽。(莫后反)无不以为欢笑。
zhèng qún yù
郑群玉
táng dōng shì tiě xíng, yǒu fàn shēng, bo jǔ rén lián zhòng chéng bài, měi guà yī jiān. xiù cái xiù cái èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ zhèng qún yù duǎn yú chéng shì. jiā jì hǎi bīn, pō yǒu shēng yá, xiàn fù zhī lái, xià shì tóng bèi, tóng bèi èr zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ yì zài bì qǔ. pū mǎ xiān huá. suì jī mín sān qiān, bìng jiāng nán suǒ chū, yì fàn shēng. fàn xǐ yú yì lǐ, guà chéng nǎi yuē: xiù cái wàn quán yǐ. qún yù zhī qì yì gāo. bǐ rù shì, yòu duō jī zhēn pǐn, pēng zhī zuò xiǎng, yǐ zhì jì zhú. jiàn zhū huì fù, duō duō zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ yǒu xiě jìng zhě. nǎi bù yú tíng yuē: wú jīn xià bǐ, yī zì bù dé shēng. tiě xíng fàn shēng. xū yī dǎ dǎ zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ èr shí. tū míng, jìng zhì bái ér qù. chū gān quān zi
唐东市铁行,有范生,卜举人连中成败,每卦一缣。秀才(秀才二字原空缺,据黄本补)郑群玉短于呈试。家寄海滨,颇有生涯,献赋之来,下视同辈,(同辈二字原空缺,据黄本补)意在必取。仆马鲜华。遂赍缗三千,并江南所出,诣范生。范喜于异礼,卦成乃曰:秀才万全矣。群玉之气益高。比入试,又多赍珍品,烹之坐享,以至继烛。见诸会赋,多(多字原空缺,据黄本补)有写净者。乃步于庭曰:吾今下笔,一字不得生。铁行范生。须一打(打字原空缺,据黄本补)二十。突明,竟制白而去。(出《乾鐉子》)
méi quán héng
梅权衡
táng méi quán héng, wú rén yě. rù shì bù chí shū cè, rén jiē wèi qí cái. jí fǔ tí chū qīng yù àn fù, yǐ yóu rán yì zhí zi liàng zhī xīn wèi yùn, chǎng zhōng jìng jiǎng lùn rú hé yā liàng zì. quán héng yú tíng shù xià, yǐ duǎn chuí huà dì qǐ cǎo. rì bū, quán héng shī fù chéng. zhāng jì xiá qián qū, qǐng quán héng suǒ nà fù yā liàng zì, yǐ wéi shī mó. quán héng nǎi dà yán yuē: yā zì xū shāng liáng, zhēng yīng jìn shì jǔ. jì xiá qiě qiān yǐ báo liè, nǎi lǜ shù shí rén qǐng yì. quán héng yuē: cǐ yùn nán yā, zhū gōng qiě tīng shàng zuò, tīng mǒu yā chù jiě fǒu. suì lǎng yín yuē: huǎng xī hū xī, qí zhōng yǒu wù hū xī huǎng xī, qí zhōng yǒu liàng quǎn dūn qí bàng, chī fú qí shàng. quán héng yòu jiǎng: qīng yù àn zhě, shì shí àn, suǒ yǐ yán quǎn dūn qí bàng, chī fú qí shàng yě. zhòng dà xiào. chū gān quān zi
唐梅权衡,吴人也。入试不持书策,人皆谓奇才。及府题出《青玉案赋》,以油然易直子谅之心为韵,场中竞讲论如何押谅字。权衡于庭树下,以短棰画地起草。日晡,权衡诗赋成。张季遐前趋,请权衡所纳赋押谅字,以为师模。权衡乃大言曰:押字须商量,争应进士举。季遐且谦以薄劣,乃率数十人请益。权衡曰:此韵难押,诸公且厅上坐,听某押处解否。遂朗吟曰:恍兮惚兮,其中有物;惚兮恍兮,其中有谅;犬蹲其傍,鸱拂其上。权衡又讲:青玉案者,是食案,所以言犬蹲其傍,鸱佛其上也。众大笑。(出《乾鐉子》)
lǐ yún hàn
李云翰
zhōu xián tōng zhōng, jǔ rén lǐ yún hàn xíng kǒu zhī fù, yòu luó qiú shī yún: chuāng qián yuǎn xiù xuán shēng bì, lián wài cán xiá guà shú hóng, yòu lǐ hǎn pī yún dòng wù jiàn qīng tiān shī: yán huí shì qīng tiān, jiē zāo zhǔ sī tíng zé ér qiǎn. jǔ zǐ zhōng yǒu měi nián zhuàn wú míng zǐ, qián yǒu jǔ rén lù bù. hòu huáng fǔ sōng zuò qí kuí líng zuǎn yào, yòu lǐ yún hàn zuò wú wáng lǐ yè tiān dì jì, wú míng zǐ. xiāo xiāng zhī jǔ nián, péi yù suǒ zhì yóu míng, jìn qiān yú shǒu, yù zhú bà jǔ. shì nián, lú yōng lián páng wén xuān wáng miào qián kū bàn rì.
周咸通中,举人李云翰行《口脂赋》,又罗虬诗云:窗前远岫悬生碧,帘外残霞卦熟红,又李罕《披云动雾见青天》诗:颜回似青天,皆遭主司庭责而遣。举子中有每年撰无名子,前有举人露布。后皇甫松作《齐夔凌纂要》,又李云翰作《吴王李谒天帝记》,无名子。萧相知举年,裴裕所制尤名,近千余首,裕逐罢举。是年,卢庸连旁文宣王庙前哭半日。