líng hú dé fēn cuī xíng gōng biān rén biǎo xīn yù yǐn jūn péi xuán běn zhǎng sūn xuán tóng wáng fú zhì xǔ jìng zōng gāo cuī wéi yuán jìn zhào qiān guāng shěn quán qī cuī rì yòng péi tán lǐ zhèn è lú guǎng sōng shòu fēng bào yī yǐn shén tóng
令狐德棻 崔行功 边仁表 辛郁 尹君 裴玄本 长孙玄同 王福畤 许敬宗 高崔嵬 元晋 赵谦光 沈佺期 崔日用 裴谈 李镇恶 卢广 松寿 封抱一 尹神童
líng hú dé fēn
令狐德棻
táng zhào yuán kǎi yǔ líng hú dé fēn cóng jià zhì shǎn. yuán kǎi zhào dé fēn hé biān guān dǐ zhù, dé fēn bù qù, suì dú xíng. jí hái, dé fēn yuē: dǐ zhù gòng gōng zuò hé yǔ. dá yuē: dǐ zhù fù cān chéng gōng. dé fēn yīng shēng yuē: shí bù néng yán, wù huò píng yān. shí qún gōng yǐ wéi jiā duì. chū qǐ yán lù
唐赵元楷与令狐德棻从驾至陕。元楷召德棻河边观砥柱,德棻不去,遂独行。及还,德棻曰:砥柱共公作何语。答曰:砥柱附参承公。德棻应声曰:石不能言,物或凭焉。时群公以为佳对。(出《启颜录》)
cuī xíng gōng
崔行功
táng cuī xíng gōng yǔ jìng bō xiāng zhú. bō dài lǘ mù bà dāo zi, xíng gōng wèn bō yún: cǐ shì hé mù. bō duì yuē: shì bīng lǘ mù. xíng gōng yuē: wéi wèn dāo zi, bù wèn pèi rén. chū qǐ yán lù
唐崔行功与敬播相逐。播带榈木霸刀子,行功问播云:此是何木。播对曰:是栟榈木。行功曰:唯问刀子,不问佩人。(出《启颜录》)
biān rén biǎo
边仁表
táng sì mén zhù jiào hóng chuò yǔ dì zǐ biān rén biǎo lùn yì. hóng chuò yì lǐ jiāng qū, nǎi gāo shēng dà nù. biǎo suì bào yuē: xiān shēng wén yì jí nù, qǐ yuē hóng, shì shì jiē hóng. hóng yòu bào yún: wǒ xìng jí yuē hóng. biān yòu yīng shēng yuē: xiān shēng suī yuē hóng, yì zhōng bù chuò. zuò xià dà xiào, hóng jìng bèi qū ér guī. chū qǐ yán lù
唐四门助教弘绰与弟子边仁表论议。弘绰义理将屈,乃高声大怒。表遂报曰:先生闻义即怒,岂曰弘,是事皆弘。弘又报云:我姓即曰弘。边又应声曰:先生虽曰弘,义终不绰。座下大笑,弘竟被屈而归。(出《启颜录》)
xīn yù
辛郁
táng xīn yù, guǎn chéng rén yě, jiù míng tài gōng. ruò guàn, zāo tài zōng yú xíng suǒ. wèn hé rén, yuē: xīn tài gōng. tài zōng yuē: hé rú jiù tài gōng. yù yuē: jiù tài gōng, bā shí shǐ yù wén wáng. chén jīn shì nián shí bā, yǐ yù bì xià. guò zhī yuǎn yǐ. tài zōng yuè, mìng zhí zhōng shū. chū yù shǐ tái jì
唐辛郁,管城人也,旧名太公。弱冠,遭太宗于行所。问何人,曰:辛太公。太宗曰:何如旧太公。郁曰:旧太公,八十始遇文王。臣今适年十八,已遇陛下。过之远矣。太宗悦,命直中书。(出《御史台记》)
yǐn jūn
尹君
táng yáng zuǎn. huá yīn rén yě, lèi qiān yōng zhōu zhǎng shǐ, lì bù shàng shū. zuǎn zhī zài yōng zhōu, sī fǎ cān jūn yǐn jūn cháng rèn fāng zhōu sī hù. shěng fú kē dù ruò, yǐn jūn pàn shēn yuē: fāng zhōu běn wú dù ruò, tiān xià gòng zhī. shěng fú hū yǒu cǐ kē, yīng yóu dú xiè tiào shī wù. huá shěng cáo láng rú cǐ pàn shì, bù wèi èr shí bā xiù xiàng xià xiào rén. yóu shì zhī míng. jí yōng zhōu sī fǎ shí, yǒu hú dào jīn chéng fāng zhě. zuǎn pàn: jīng chéng zhū hú jǐn jìn wèn. yǐn jūn bù tóng zhī yuē: zéi chū wàn duān, zhà wěi fēi yī. yì yǒu hú zhe hàn mào, hàn zhe hú xuē. yì xū hàn lǐ jiān qiú, bù kě hú zhōng zhí mì. qǐng xī shì hú jìn, yú qǐng bù wèn. zuǎn nù bù tóng pàn. jù mìng bǐ, fù chén yín shǎo xuǎn, nǎi pàn yuē: zuǎn shū yī chóu, yú yī. tài zōng wén ér xiào yuē: zhèn yòng yáng zuǎn, wén yì fú shū yī chóu, zhèn fú dé jǐ chóu. chū yù shǐ tái jì
唐杨纂。华阴人也,累迁雍州长史,吏部尚书。纂之在雍州,司法参军尹君尝任坊州司户。省符科杜若,尹君判申曰:坊州本无杜若,天下共知。省符忽有此科,应由读谢眺诗误。华省曹郎如此判事,不畏二十八宿向下笑人。由是知名。及雍州司法时,有胡盗金城坊者。纂判:京城诸胡尽禁问。尹君不同之曰:贼出万端,诈伪非一。亦有胡着汉帽,汉着胡靴。亦须汉里兼求,不可胡中直觅。请西市胡禁,余请不问。纂怒不同判。遽命笔,复沉吟少选,乃判曰:纂输一筹,余依。太宗闻而笑曰:朕用杨纂,闻义伏输一筹,朕伏得几筹。(出《御史台记》)
péi xuán běn
裴玄本
táng péi xuán běn hǎo xié xuè, wèi hù bù láng zhōng. shí zuǒ pú yè fáng xuán líng jí shén, shěng láng jiāng wèn jí. xuán běn xì yuē: pú yè bìng, kě xū wèn zhī. jì shén yǐ, hé xū wèn yě. yǒu xiè qí yán zhě. jì ér suí lì kàn xuán líng, xuán líng xiào yuē: péi láng zhōng lái, xuán líng bù sǐ yě. chū dà táng xīn yǔ
唐裴玄本好谐谑,为户部郎中。时左仆射房玄龄疾甚,省郎将问疾。玄本戏曰:仆射病,可须问之。既甚矣,何须问也。有泄其言者。既而随例看玄龄,玄龄笑曰:裴郎中来,玄龄不死也。(出《大唐新语》)
zhǎng sūn xuán tóng
长孙玄同
táng zhǎng sūn xuán tóng yòu yǒu jī biàn, zuò zhōng měi jù tán, wú bù huān xiào. yǒng huī zhōng, zài jīng huì yàn. zhòng yīn yǔ lùn jí mín jiān shì, yī rén yún: lǐ quán xiàn qù jīng bù yuǎn, bǎi xìng suì xíng zhōng dú. cǐ yì xū yuǎn pèi liú, qǐ de lìng zài cè jìn. yī rén nǎi yún: ruò lìng pèi liú chù hái yǒu bǎi xìng, cǐ rén fù xíng zhōng dú, qǐ bù hái gèng sǔn rén. qí rén yún: ruò rú cǐ, yù lìng hé chǔ ān zhì. xuán tóng jí yún: ruò lìng xuán tóng ān zhì, bì lìng dé suǒ. zhū rén dà xǐ, tóng jí wèn zhī. dá yún: dàn xíng zhōng dú rén, bìng sòng yǔ mò lí zhī zuò shí shǒu. míng chāo běn shǒu zuò zi. zhòng jiē huān xiào. zhēn guān zhōng, cháng zài zhū gōng zhǔ xí, zhòng mò néng dāng. gāo mì gōng zhǔ nǎi yún: wǒ duàn jiā ér láng, yì yǒu rén wù. zǒu lìng huàn qǔ duàn kè lái, lìng duì xuán tóng. duàn kè suī wēi yǒu cí, qí róng yí duǎn xiǎo. zhào zhì, shǐ rù mén, xuán tóng jí yún: wèi rì yǐ àn. gōng zhǔ děng bìng dà jīng guài yún: rì shǐ shì zhāi shí, hé wéi dào àn, xuán tóng nǎi zhǐ duàn kè, ruò bù rì àn, hé dé duǎn rén xíng. zuò zhōng dà xiào. duàn kè miàn dà chì, gèng wú yǐ dá. xuán tóng chū shàng, fǔ zhōng shè shí. qí cāng cáo shì wú rén, yán yīn duō dài qí shēng, huàn fěn zhōu wèi fèn zhōu. shí yáo zhuàn bì chén, zhēng zhì jù xià. cāng cáo yuē: hé bù xiān jiāng fèn zhōu lái. jǔ zuò xián xiào zhī. xuán tóng yuē: cāng cáo nǎi shì gōng hóu zhī zǐ sūn, bì fù qí shǐ, zhū jūn hé wéi xiào yě. zuò zhōng fù dà xiào. xuán tóng rèn jīng wáng yǒu, suǒ sī chà shè jì guān cí shè. yú tán suǒ qīng zhāi, xuán tóng zài mù nèi zuò. yǒu quǎn lái, yí fèn huì yú qiáng shàng. xuán tóng nǎi qǔ zhī chuáng zhuān, zì jī zhī. bàng rén guài qí lǜ, wèn yuē: hé wéi zì chè zhī chuáng zhuān dǎ gǒu. xuán tóng yuē: kě bù wén, gǒu lì shè jì, zhuān zhī yì kě. chū qǐ yán lù
唐长孙玄同幼有讥辩,坐中每剧谈,无不欢笑。永徽中,在京会宴。众因语论及民间事,一人云:醴泉县去京不远,百姓遂行盅毒。此邑须远配流,岂得令在侧近。一人乃云:若令配流处还有百姓,此人复行盅毒,岂不还更损人。其人云:若如此,欲令何处安置。玄同即云:若令玄同安置,必令得所。诸人大喜,同即问之。答云:但行盅毒人,并送与莫离支作食手。(明抄本手作子。)众皆欢笑。贞观中,尝在诸公主席,众莫能当。高密公主乃云:我段家儿郎,亦有人物。走令唤取段恪来,令对玄同。段恪虽微有辞,其容仪短小。召至,始入门,玄同即云:为日已暗。公主等并大惊怪云:日始是斋时,何为道暗,玄同乃指段恪,若不日暗,何得短人行。坐中大笑。段恪面大赤,更无以答。玄同初上,府中设食。其仓曹是吴人,言音多带其声,唤粉粥为粪粥。时肴馔毕陈,蒸炙俱下。仓曹曰:何不先将粪粥来。举坐咸笑之。玄同曰:仓曹乃是公侯之子孙,必复其始,诸君何为笑也。坐中复大笑。玄同任荆王友,所司差摄祭官祠社。于坛所清斋,玄同在幕内坐。有犬来,遗粪秽于墙上。玄同乃取支床砖,自击之。傍人怪其率,问曰:何为自彻支床砖打狗。玄同曰:可不闻,苟利社稷,专之亦可。(出《启颜录》)
wáng fú zhì
王福畤
táng wáng fú zhì míng xíng wēn gōng, lèi shòu qí zé èr zhōu, shì yǐ cái xué chēng. zi miǎn jù bó, jù yǐ wén bǐ zhe tiān xià. fú zhì yǔ hán wǎn fù yǒu jiù. fú zhì jí hūn cuī shì, shēng zǐ bó. bó yuán zuò quàn, jù míng chāo běn gǎi. cháng zhì shū hán fù yuē: miǎn jù bó wén zhāng bìng qīng jùn, jìn xiǎo zhě yù shì bù è. hán fù shū yuē: wáng wǔ zi yǒu mǎ pǐ, míng gōng yǒu yù ér pǐ, wáng shì zhī pǐ, wú nǎi duō hū? yào dāng jiàn wén zhāng, fāng kě dìng ěr. fú zhì nǎi zhì zhū zǐ wén zhāng, hán yǔ míng rén yuè zhī yuē: shēng zǐ ruò shì, xìn yì kě kuā. chū yù shǐ tái jì
唐王福畤名行温恭,累授齐泽二州,世以才学称。子勔、据、勃,俱以文笔著天下。福畤与韩琬父有旧。福畤及婚崔氏,生子勃。(勃原作劝,据明抄本改。)尝致书韩父曰:勔、据、勃文章并清俊,近小者欲似不恶。韩复书曰:王武子有马癖,明公有誉儿癖,王氏之癖,无乃多乎?要当见文章,方可定耳。福畤乃致诸子文章,韩与名人阅之曰:生子若是,信亦可夸。(出《御史台记》)
xǔ jìng zōng
许敬宗
táng lì bù shì láng yáng sī xuán shì wài qī zhī guì, dài xuǎn liú duō bù yǐ lǐ, ér pái chì zhī. wèi xuǎn rén xià hóu biāo zhī suǒ sòng, yù shǐ zhōng chéng láng yú qìng tán zòu miǎn. zhōng shū lìng xǔ jìng zōng yuē: gù zhī yáng lì bù zhī bài yě. huò wèn zhī, zōng yuē: yī biāo yī láng, gòng zhe yī yáng, bù bài hé dài. jìng zōng xìng qīng ào, jiàn rén duō wàng zhī. huò wèi qí bù cōng, yuē: qīng zì nán jì, ruò yù hé liú shěn xiè, àn zhōng mō suǒ zhe, yì kě shí. chū guó cháo zá jì
唐吏部侍郎杨思玄恃外戚之贵,待选流多不以礼,而排斥之。为选人夏侯彪之所讼,御史中丞郎余庆弹奏免。中书令许敬宗曰:固知杨吏部之败也。或问之,宗曰:一彪一狼,共着一羊,不败何待。敬宗性轻傲,见人多忘之。或谓其不聪,曰:卿自难记,若遇何刘沈谢,暗中摸索著,亦可识。(出《国朝杂记》)
gāo cuī wéi
高崔嵬
táng sàn lè gāo cuī wéi shàn nòng chī, tài zōng mìng gěi shǐ nà tóu xiàng shuǐ xià, liáng jiǔ chū ér xiào zhī. dì wèn, yuē: jiàn qū yuán yún,' wǒ féng chǔ huái wáng wú dào, nǎi chén mì luó shuǐ. rǔ féng shèng míng zhǔ, hé wéi lái.' dì dà xiào, cì wù bǎi duàn. chū cháo yě qiān zài
唐散乐高崔嵬善弄痴,太宗命给使捺头向水下,良久出而笑之。帝问,曰:见屈原云,'我逢楚怀王无道,乃沉汨罗水。汝逢圣明主,何为来。'帝大笑,赐物百段。(出《朝野佥载》)
yuán jìn
元晋
táng cáo huái shùn, jīn xiāng rén. fù wéi shū míng chāo běn wéi shū zuò jì nú, xià tóng. sǐ wáng shì, zèng yún huī jiāng jūn. huái shùn qiǎng bǎo shòu yóu jī jiāng jūn, lì nèi wài wén wǔ guān. zé tiān yún: huái shùn jiǔ lì wén zī, ér qū yú wǔ zhí. zì zuǒ yīng yáng wèi láng jiāng bài yòu yù qián wèi jiāng jūn. yǒu sòng zhōu sī mǎ cáo yuán běn fù míng qǐ bó. míng jí xiàn chéng yuán jìn, hǎo tán, duō jǐng cè. huò wèn yuán jìn, yuán běn, huái shùn cóng shū. yuán jìn yīng shēng dá yuē: suī zé tóng táng, jù fēi běn zú. rén guài ér wèn zhī, jìn yuē: yuán běn qǐ bó zi, huái shùn jì shū ér, yǐ cǐ zhī yǐ. chū yù shǐ tái jì
唐曹怀舜,金乡人。父维叔(明抄本维叔作继奴,下同。)死王事,赠云麾将军。怀舜襁褓授游击将军,历内外文武官。则天云:怀舜久历文资,而屈于武职。自左鹰扬卫郎将拜右玉钤卫将军。有宋州司马曹元本·父名乞伯。明汲县丞元晋,好谈,多警策。或问元晋,元本,怀舜从叔。元晋应声答曰:虽则同堂,俱非本族。人怪而问之,晋曰:元本乞伯子,怀舜继叔儿,以此知矣。(出《御史台记》)
zhào qiān guāng
赵谦光
táng zhū láng zhōng, bù zì jí yuán wài láng bài zhě, wèi zhī tǔ shān tóu guǒ yì. yán biàn bài chóng pǐn, yǒu shì cháng zhēng bīng shì, biàn shòu biān yuǎn guǒ yì. zhào qiān guāng zì péng zhōu sī mǎ rù wèi dà lǐ zhèng, qiān hù bù láng zhōng. hù bù yuán wài hè suì shè yǒng yuē: yuán wài yóu lái měi, láng zhōng wàng bù yōu. níng zhī fěn shǔ lǐ, fān zuò tǔ shān tóu. zhào qiān guāng dá shī yuē: jǐn zhàng suí qíng shè, jīn lú rèn yì xūn. wéi chóu yuán wài zhì, míng chāo běn zhì zuò shǔ bù yīng liè xīng wén. rén yǐ wéi qí jù. chū tán bīn lù
唐诸郎中,不自即员外郎拜者,谓之土山头果毅。言便拜崇品,有似长征兵士,便授边远果毅。赵谦光自彭州司马入为大理正,迁户部郎中。户部员外贺遂涉咏曰:员外由来美,郎中望不优。宁知粉署里,翻作土山头。赵谦光答诗曰:锦帐随情设,金炉任意薰。唯愁员外置,(明抄本置作署)不应列星文。人以为奇句。(出《谭宾录》)
shěn quán qī
沈佺期
táng shěn quán qī yǐ zuì zhé, yù ēn fù guān zhì, ér wèi hái zhū yī. yīn nèi yàn, qún chén jiē gē huí bō lè cí qǐ wǔ, yóu shì duō qiú qiān zhuó. quán qī cí yuē: huí bō ěr shí quán qī, liú xiàng lǐng wài shēng guī. shēn míng yǐ méng chǐ lù, páo hù wèi fù yá fēi. zhōng zōng jí yǐ fēi yú dài cì zhī. chū běn shì shī
唐沈佺期以罪谪,遇恩复官秩,而未还朱衣。因内宴,群臣皆歌回波乐词起舞,由是多求迁擢。佺期词曰:回波尔时佺期,流向岭外生归。身名已蒙齿录,袍笏未复牙绯。中宗即以绯鱼袋赐之。(出《本事诗》)
cuī rì yòng
崔日用
cuī rì yòng wèi yù shǐ zhōng chéng, cì zǐ. shì shí pèi yú xū yǒu tè ēn. yì yīn yàn huì, mìng qún chén zhuàn cí. rì yòng yuē: tái zhōng shǔ zi zhí xū ān, xìn zú tiào liáng shàng bì kān. yǐ fān dēng zhī wū zhāng wǔ, hái lái niè dài bào hán sān. mò làng yǔ, zhí wáng xiāng. dà jiā bì kǔ cì jīn guī, mài què māo ér xiāng shǎng. zhōng zōng yǐ jīn yú cì zhī. chū běn shì shī
崔日用为御史中丞,赐紫。是时佩鱼须有特恩。亦因宴会,命群臣撰词。日用曰:台中鼠子直须谙,信足跳梁上壁龛。倚翻灯脂污张五,还来啮带报韩三。莫浪语,直王相。大家必苦赐金龟,卖却猫儿相赏。中宗以金鱼赐之。(出《本事诗》)
péi tán
裴谈
táng zhōng zōng cháo, yù shǐ dài fū péi tán chóng shì shì. qī hàn dù, tán wèi zhī rú yán jūn. shí wéi shù rén pō xí wǔ hòu zhī fēng, zhōng zōng jiàn wèi zhī. nèi yàn, xuán chàng huí bō cí, yǒu yōu rén cí yuē: huí bō ěr shí kǎo lǎo, pà fù yě shì dà hǎo. wài biān zhī yǒu péi tán, nèi lǐ wú guò guo zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. lǐ lǎo. wéi hòu yì sè zì dé, yǐ shù bó cì zhī. chū běn shì shī
唐中宗朝,御史大夫裴谈崇释氏。妻悍妒,谈畏之如严君。时韦庶人颇袭武后之风,中宗渐畏之。内宴,玄唱《回波词》,有优人词曰:回波尔时栲栳,怕妇也是大好。外边秪有裴谈,内里无过(过字原缺,据明抄本补。)李老。韦后意色自得,以束帛赐之。(出《本事诗》)
lǐ zhèn è
李镇恶
táng lǐ zhèn è, jí zhào gōng jiào zhī fù. xuǎn shòu zǐ zi zhōu qī xiàn lìng, yǔ yǒu rén shū yún: zhōu dài zi hào, xiàn dài qī míng. yóu lái bù shǔ lǎo fū, bìng shì fù ér guān zhí. chū chuán zài
唐李镇恶,即赵公峤之父。选授梓子州郪县令,与友人书云:州带子号,县带郪名。由来不属老夫,并是妇儿官职。(出《传载》)
lú guǎng
卢广
táng diàn zhōng nèi gòng fèng lú guǎng chí fǎ xì mì, suī qīn xiào guì shì, wú suǒ huí bì. jǔ zhǐ xián yǎ, bì xiáng ér hòu jí. cháng yú jǐng lóng guān, jiān guān xíng xiāng. yòu tái zhū yù shǐ yì yù yān. tái zhōng xiān hào yòu tái wèi gāo lí sēng, shí yǒu yī hú sēng xǐ yǐ yú qián tíng. yòu tái shì yù shǐ huáng shǒu lǐ zhǐ zhī yuē: hé hú sēng ér zhì cǐ. guǎng xú wèi zhī yuē: yì yǒu gāo lí sēng, hé dú guài hú sēng wèi. yī shí huān xiào. guǎng yǔ lǐ shē jù fēi shàn shè zhě. cháng sān yuán lǐ shè, guǎng shē suī yǐn mǎn shè, jù bù jí duǒ ér zhuì. hù hù yuán zuò xuán, jù míng chāo běn gǎi. yán qí gōng zhuō, shē xì yuē: shē yǔ lú jiàn jù sān shí bù. zuǒ yòu bù xiǎo. shē yuē: shē jiàn qù duǒ sān shí bù, lú jiàn qù shēn sān shí bù. huān xiào jiǔ zhī. chū yù shǐ tái jì
唐殿中内供奉卢广持法细密,虽亲效贵势,无所回避。举止闲雅,必翔而后集。尝于景龙观,监官行香。右台诸御史亦预焉。台中先号右台为高丽僧,时有一胡僧徙倚于前庭。右台侍御史黄守礼指之曰:何胡僧而至此。广徐谓之曰:亦有高丽僧,何独怪胡僧为。一时欢笑。广与李畬俱非善射者。尝三元礼射,广畬虽引满射,俱不及垛而坠。互(互原作玄,据明抄本改。)言其工拙,畬戏曰:畬与卢箭俱三十步。左右不晓。畬曰:畬箭去垛三十步,卢箭去身三十步。欢笑久之。(出《御史台记》)
sōng shòu
松寿
táng wéi qìng běn nǚ xuǎn wèi fēi, yì cháo táng yù xiè. ér qìng běn liǎng ěr xiān juǎn, cháo shì duō hū wèi juǎn ěr. shí cháng ān gōng sōng shòu, jiàn qìng běn ér hè zhī. yīn yuē: pū gù zhī zú xià nǚ dé fēi. qìng běn yuē: hé yǐ zhī zhī. sōng shòu nǎi zì mō qí ěr ér juǎn zhī yuē: juǎn ěr hòu fēi zhī dé. chū qǐ yán lù
唐韦庆本女选为妃,诣朝堂欲谢。而庆本两耳先卷,朝士多呼为卷耳。时长安公松寿,见庆本而贺之。因曰:仆固知足下女得妃。庆本曰:何以知之。松寿乃自摸其耳而卷之曰:卷耳后妃之德。(出《启颜录》)
fēng bào yī
封抱一
táng fēng bāo yī rèn yì zhōu jiǔ lǒng wèi, yǔ tóng liè xì bái dǎ dǔ qián. zuò xià shù bǎi qián, shū yǐ lüè lüè yuán zuò kè, jù míng chāo běn gǎi. jǐn, biàn yù liǎn shǒu. bàng rén wèi zhī yuē: hé bù gēng xì. xì zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. mì qián huí qǔ zhī. bào yī nǎi jǔ shǒu mō qián yuē: tóng míng chāo běn tóng zuò cì. cì yě, hé gǎn wàng wèn. shān dōng rén wèi jǐn wèi cì, gù yán cì yě. chū qǐ yán lù
唐封包一任益州九陇尉,与同列戏白打赌钱。座下数百钱,输已略(略原作客,据明抄本改。)尽,便欲敛手。傍人谓之曰:何不更戏。(戏字原缺,据明抄本补。)觅钱回取之。抱一乃举手摸钱曰:同(明抄本同作赐。)赐也,何敢望问。山东人谓尽为赐,故言赐也。(出《启颜录》)
yǐn shén tóng
尹神童
táng yǐn shén tóng měi shuō, bó lè lìng qí zi zhí mǎ jīng huà yàng yǐ qiú mǎ, jīng nián wú yǒu shì zhě. guī yǐ gào fù, gèng lìng qiú zhī. chū jiàn dà há ma, wèi fù yuē: dé yī mǎ, lüè yǔ xiāng tóng, ér bù néng jù. bó lè yuē: hé yě. duì yuē: qí lóng lú diē mù jí yù suō, dàn tí bù rú lèi qū ěr. bó lè yuē: cǐ mǎ hǎo tiào zhí, bù kān yě. zi xiào nǎi zhǐ. chū cháo yě qiān zài
唐尹神童每说,伯乐令其子执《马经》画样以求马,经年无有似者。归以告父,更令求之。出见大虾蟆,谓父曰:得一马,略与相同,而不能具。伯乐曰:何也。对曰:其隆颅跌目脊郁缩,但蹄不如累趋耳。伯乐曰:此马好跳踯,不堪也。子笑乃止。(出《朝野佥载》)