shí miáo wáng sī lǐ níng dào yáo jūn qīng xiāo yǐng shì péi shū cuī gǒng hán gāo dù yòu huáng fǔ shí duàn wén chāng lǐ dé yù lǐ pān lú hǎn wáng gǒng gāo jì chāng
时苗 王思 李凝道 尧君卿 萧颖士 裴枢 崔珙 韩皋 杜佑 皇甫湜 段文昌 李德裕 李潘 卢罕 王珙 高季昌
shí miáo
时苗
hàn shí miáo wèi shòu chūn lìng. yè zhì zhōng jiǎng jì, jì zuì, bú jiàn zhī. guī ér kè mù rén, shū jiǔ tú jiǎng jì. yǐ gōng shǐ shè zhī. mù zhǎng wén zhī, bù néng zhì. chū dú yì zhì
汉时苗为寿春令。谒治中蒋济,济醉,不见之。归而刻木人,书酒徒蒋济。以弓矢射之。牧长闻之,不能制。(出《独异志》)
wáng sī
王思
wáng sī xìng jí. zhí bǐ zuò shū, yíng jí bǐ duān, qū qù fù lái. sī huì nù, zì qǐ zhú zhī, bù néng dé. hái qǔ bǐ zhì dì, tà huài zhī. chū wèi lüè, míng chāo běn zuò chū wèi shū
王思性急。执笔作书,蝇集笔端,驱去复来。思恚怒,自起逐之,不能得。还取笔掷地,蹋坏之。(出《魏略》,明抄本作出《魏书》)
lǐ níng dào
李凝道
táng qú zhōu lóng yóu xiàn lìng lǐ níng dào xìng biǎn jí. zǐ nán nián qī suì, gù nǎo zhī. jí wǎng zhú zhī, bù jí. suì bǐng yòu dé zhī, yǎo qí xiōng bèi liú xiě. zǐ jiù zhī dé miǎn. yòu chéng lǘ yú jiē zhōng, yǒu qí mǎ rén, xuē bí bō qí xī, suì nù dà mà, jiāng ōu zhī. zǒu mǎ suì wú suǒ jí, rěn è bù dé, suì jué lù bàng jí zi xuè liú chū cháo yě qiān zài
唐衢州龙游县令李凝道性褊急。姊男年七岁,故恼之。即往逐之,不及。遂饼诱得之,咬其胸背流血。姊救之得免。又乘驴于街中,有骑马人,靴鼻拨其膝,遂怒大骂,将殴之。走马遂无所及,忍恶不得,遂嚼路傍棘子血流(出《朝野佥载》)
yáo jūn qīng
尧君卿
táng zhēn guān zhōng, jì zhōu wǔ qiáng chéng yáo jūn qīng shī mǎ. jì dé zéi, jiā jìn wèi jué, jūn qīng zhǐ zéi miàn mà yuē: lǎo zéi, chī hǔ dǎn lái. gǎn tōu wǒ wù! zéi jǔ jiā jī zhī, yìng shí nǎo suì ér sǐ. chū cháo yě qiān zài
唐贞观中,冀州武强丞尧君卿失马。既得贼,枷禁未决,君卿指贼面骂曰:老贼,吃虎胆来。敢偷我物!贼举枷击之,应时脑碎而死。(出《朝野佥载》)
xiāo yǐng shì
萧颖士
táng xiāo yǐng shì, kāi yuán zhōng nián shí jiǔ zhuó jìn shì dì, zhì èr shí yú, gāi bó sān jiào. xìng jí zào fèn lì, jǔ wú qí bǐ. cháng shǐ yī yōng pū dù liàng, měi yī jué zé, yǐ dài tiáo yǎng píng fù, zūn qí zhǐ shǐ rú gù. huò quàn liàng yuē: zi yōng fū yě, hé bù zé qí shàn zhǔ, ér shòu kǔ ruò shì hū? liàng yuē: yú qǐ bù zhī. dàn ài qí cái xué bó ào, yǐ cǐ liàn liàn bù néng qù. zú zhì yú sǐ. chū cháo yě qiān zài
唐萧颖士,开元中年十九擢进士第,至二十余,该博三教。性急躁忿戾,举无其比。常使一佣仆杜亮,每一决责,以待调养平复,遵其指使如故。或劝亮曰:子佣夫也,何不择其善主,而受苦若是乎?亮曰:愚岂不知。但爱其才学博奥,以此恋恋不能去。卒至于死。(出《朝野佥载》)
péi shū
裴枢
hé dōng péi shū zì huán zhōng. jì fù yào qīng, táng xuán zōng cháo, wèi zhì chéng xiàng. kāi yuán èr shí yī nián zòu zòu yuán zuò chūn, jù míng chāo běn gǎi. kāi hé cáo, yǐ shàn guó yòng, shàng shēn jiā nà zhī. qīn yí fū zhōng shū shè rén xuē yōng, shí yǒu zhī gòng jǔ zhī hào. yuán rì, yīn lái yè shū qīn. nǎi yuē: jǐ zǐ yǒu chǔ chù zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ. fēn qīn gù zhòng jǔ rén fǒu? qí qīn zhǐ shū. yōng zhěng róng duān shǒu bǎn duì yuē: sān shí liù láng, zì shì gōng gòng jī xuǎn zhī cái, bù dài chǔ fèn yǐ. fú kǒng bié yǒu zǐ dì. shū jí yīng shēng yuē: āi zi shī yán. yīn jǔ jiǔ lì dì, shì yuē: xuē yí fū zhī jǔ, shū dāng jué jī nì xíng, bù lǚ rén shì. qí qīn jué zé, lìng bài xiè yōng, shū jìng bù qū. yǒng tài èr nián, jiǎ zhì shì láng zhòng jǔ, shū yī jǔ ér dēng xuǎn. hòu dà lì èr nián, xuē yōng fāng zhī jǔ. shū jí dì hòu, guī dān yáng lǐ, bù yǔ zá liú jiāo tōng. yòu wéi yuán fǔ chú cǐ zhōu, jì dào jùn zhī míng rì, hé lái bài qí qīn. yuán fǔ zhì dān yáng zhī míng rì, zhuān shǐ sòng yī fú shū zhuàng xìn wù, shū nù yán bù nà. hòu sān rì, yuán fǔ qīn yōng qí dào shū bié yè, shū jiè qí pū, bù lìng bào. jiǔ tíng yuán fǔ chē tú, bù dé jìn. yuán fǔ bù nù, dàn yún: péi jūn tài biǎn. mǒu zhà dào, xū yǔ jūn lì jiān jūn xiāng shí. jù cǐ shēn zé, wèi gǎn dāng yě. qīn nǎi qiǎn nǚ nú chuán huà, yán yuán fǔ jiù tīng shì, zhì jiǔ. yuán fǔ chén yǐ gōng shì, shū fāng chū huān huà. chū gān zhuàn zi
河东裴枢字环中。季父耀卿,唐玄宗朝,位至丞相。开元二十一年奏(奏原作春,据明抄本改。)开河漕,以赡国用,上深嘉纳之。亲姨夫中书舍人薛邕,时有知贡举之耗。元日,因来谒枢亲。乃曰:几姊有处(处字原空缺,据黄本补。)分亲故中举人否?其亲指枢。邕整容端手板对曰:三十六郎,自是公共积选之才,不待处分矣。伏恐别有子弟。枢即应声曰:娭子失言。因举酒沥地,誓曰:薛姨夫知举,枢当绝迹匿形,不履人世。其亲决责,令拜谢邕,枢竟不屈。永泰二年,贾至侍郎中举,枢一举而登选。后大历二年,薛邕方知举。枢及第后,归丹阳里,不与杂流交通。又韦元甫除此州,计到郡之明日,合来拜其亲。元甫至丹阳之明日,专使送衣服书状信物,枢怒言不纳。后三日,元甫亲拥骑到枢别业,枢戒其仆,不令报。久停元甫车徒,不得进。元甫不怒,但云:裴君太褊。某乍到,须与军吏监军相识。遽此深责,未敢当也。亲乃遣女奴传话,延元甫就厅事,置酒。元甫陈以公事,枢方出欢话。(出《乾馔子》)
cuī gǒng
崔珙
táng cuī gǒng wèi dōng dōu liú shǒu, pàn shàng shū shěng shì. zhōng shū shè rén cuī jīng wèi shù zǐ, gōng wù yè gǒng, gǒng bù wéi jiàn. jīng nǎi qiú yǔ gǒng sù hòu shàn zhě, shǐ hòu wèn zhī, gǒng nù bù yǐ. tā yuē, yīn jiǔ hān, fù jí zhī. jū shǒu yì fèn yuē: gǒng shì bù yǔ cǐ rén xiàng miàn. qiě rén wéi wén cí, yán yǔ hé xiàn, qǐ kě yǐ gǒng dì xiōng zuò jiǎ duì yé? jīng yóu bù yù, qīn zú xián yōu lì bù ān. shēng zú zhōng yǒu yǐng wù zhě, cǎi qǔ wén cǎi, xǔ zhī. nǎi zhǎng zhì rì, biǎn cuī gǒng wèi fǔ zhōu jùn chéng yún: yīn yuán yàn xù, gǔ shàn jiāo fēng. jīng yīn ěr chéng jí. chū zhī tián lù
唐崔珙为东都留守,判尚书省事。中书舍人崔荆为庶子,公务谒珙,珙不为见。荆乃求与珙素厚善者,使候问之,珙怒不已。他曰,因酒酣,复诘之。居守益忿曰:珙誓不与此人相面。且人为文词,言语何限,岂可以珙弟兄作假对耶?荆尤不喻,亲族咸忧栗不安。甥族中有颖悟者,采取文采,许之。乃掌制日,贬崔珙为抚州郡丞云:因缘雁序,鼓扇浇风。荆因尔成疾。(出《芝田录》)
hán gāo
韩皋
táng hán gāo, zì zhōng shū shè rén chú yù shǐ zhōng chéng. xī shěng gù shì, gé lǎo gǎi guān cí tóu, sòng yǐ cì shè rén. shì shí lǚ wèi cǎo chì, gāo kǒng, wèn yuē: pū hé gù zhuǎn. xí bù gào. gāo jié zhī yuē: yǔ jūn yī shí zuǒ jiàng? wèi jí, nǎi gào zhī. gāo yòu yù sù yú gǎi xiāng, wèi zhí zhī. duó qí xuē hù. xiōng xiōng jiǔ zhī, nǎi zhǐ. chū guó shǐ bǔ
唐韩皋,自中书舍人除御史中丞。西省故事,阁老改官词头,送以次舍人。是时吕渭草敕,皋恐,问曰:仆何故转。习不告。皋劫之曰:与君一时左降?渭急,乃告之。皋又欲诉于改相,渭执之。夺其靴笏。哅哅久之,乃止。(出《国史补》)
dù yòu
杜佑
táng yáng mào qīng kè yóu yáng zhōu, yǔ dù yòu shū. cí duō bǎi hé, yǐ zhōu gōng tǔ wò zhī shì wèi fěng. yòu yà zhī, shí liú yǔ xī zài zuò, yì shǐ zhào yáng zhì, gòng yǐn. yòu chí mào qīng shū yǔ yǔ xī yuē: qǐng wén rén yī wèi dú zhī. jì bì, yòu yuē: rú hé? yǔ xī yuē: dà fán bù yī zhī shì, jiē xū bǎi hé, yǐ dòng zūn guì zhī xīn. yòu yuē: xiū xiū, bǎi hé zhī shì làn yě. dú bú jiàn wáng shè hū, bǎi hé chén shǎo yóu, shǎo yóu wěn qí tóu, jīn wǒ yǔ gōng fàn chī. guò yóu bù jí yě. yì rì, yáng bù cí ér qù. chū jiā huà lù
唐杨茂卿客游杨州,与杜佑书。词多捭阖,以周公吐握之事为讽。佑讶之,时刘禹锡在坐,亦使召杨至,共饮。佑持茂卿书与禹锡曰:请文人一为读之。既毕,佑曰:如何?禹锡曰:大凡布衣之士,皆须摆阖,以动尊贵之心。佑曰:休休,摆阖之事烂也。独不见王舍乎,摆阖陈少游,少游刎其头,今我与公饭吃。过犹不及也。翌日,杨不辞而去。(出《嘉话录》)
huáng fǔ shí
皇甫湜
táng huáng fǔ shí qì mào gāng zhì, wéi wén gǔ yǎ, shì cái ào wù, xìng fù piān zhí. míng chāo běn zhí zuò jí wèi láng shí, chéng jiǔ shǐ qì wǔ tóng liè zhě. jí xǐng, bù zì shì, qiú fēn wù dōng luò. zhí yī chán réng suì qiàn shí, yān zhì cáo bù qiān, shěng fèng qí wēi, kùn cuì qiě shén. cháng yīn jī xuě, mén wú xíng jī, páo tū bù yān. péi dù shí bǎo lí luò zhái, yǐ měi cí hòu bì, pì wèi liú shǒu fǔ cóng shì. shí jiǎn lǜ shǎo lǐ, dù yì yōu róng zhī. xiān shì dù tǎo huái xī rì, ēn cì jù wàn, zhù yú jí xián sī dì. dù xìn fú tú jiào, niàn qí shā lù zhě zhòng, kǒng yí qí yāng. yīn shě tǎo huái pàn suǒ de, zài xiū fú xiān fó sì. bèi jí zhuàng lì, jiù yǒu rì yǐ. jiāng zhì shū yú bái jū yì, qǐng wèi bēi. shí zài zuò, hū fā nù yuē: jìn shě mǒu ér yuǎn zhēng bái, xìn huò lì yú mén xià yǐ. mǒu wén ruò ruò zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ. fāng bái zhī zuò, suǒ wèi bǎo qín yáo sè ér bǐ zhī sāng jiān pú shàng yě. rán hé mén bù kě yè zhǎng jū, mǒu zì cǐ qǐng cháng yī ér tuì. bīn kè wú bù jīng lì. dù wǎn cí xiè zhī, qiě yuē: chū bù gǎn yǐ yǎng fán zhǎng zhě, lǜ wèi dà shǒu bǐ jiàn jù. jīn jì ěr, shì suǒ yuàn yě. shí nù shāo jiě, zé qǐng dǒu jiǔ ér guī. zhì jiā, dú yǐn qí bàn, chéng zuì huī háo, qí wén lì jiù. yòu míng rì, jié běn yǐ xiàn. wén sī gǔ jiǎn, zì fù guài pì. dù xún yì jiǔ zhī, bù néng fēn qí jù dòu. bì tàn yuē: mù xuán xū, guō jǐng chún jiāng hǎi zhī liú! yīn yǐ bǎo chē míng mǎ, zēng cǎi qì wán, yuē qiān yú mín, zhì shū, qiǎn xiǎo jiàng jiù dì chóu zhī. shí shěng shū dà nù, zhì shū yú dì, wèi xiǎo jiàng yuē: jì xiè shì zhōng, hé xiāng dài zhī báo yě? mǒu zhī wén, fēi cháng liú zhī wén yě. céng yǔ gù kuàng wèi jí xù wài, wèi cháng zào cì xǔ rén. jīn zhě qǐng wèi cǐ bēi, gài shòu ēn shēn hòu ěr. qí bēi yuē sān qiān zì, yī zì sān pǐ juàn, gèng jiǎn wǔ fēn qián bù dé. xiǎo xiào jì kǒng qiě nù, guī jù gào zhī. liáo shǔ liè xiào, xián zhèn wàn fèn fěi, sī luán qí ròu. dù wén xiào yuē: zhēn qí cái yě. lì qiǎn yī shù chóu zhī. zì jū shǒu fǔ zhèng láng lǐ dì, niǎn fù xiāng wàng. luò rén jù guān, bǐ zhī yōng jiàng fàn zhōu zhī yì. shí lǐng shòu zhī wú kuì sè. ér biàn jí zhī xìng, dú yì yú rén. cháng wèi fēng shì shǒu zhǐ, yīn dà zào jí. mìng nú pú jì lǐ zhōng xiǎo ér bèi, jī liǎn fēng cháo, gòu yǐ shàn jià. é qǐng shān jù yú tíng, zé mìng suì yú zhēn ér, làn yú chǔ jiù, jiǎo qǔ jīn yè. yǐ chóu qí tòng. yòu cháng mìng qí zi sōng, lù shī shù shǒu. yī zì xiǎo wù, gòu lì qiě yuè. shǒu zhàng bù jí, zé niè wàn xuè liú. qí xìng biǎn jí, jiē ruò cǐ. chū quē shǐ, huáng běn zuò chū guó shǐ
唐皇甫湜气貌刚质,为文古雅,恃才傲物,性复偏直。(明抄本直作急)为郎时,乘酒使气忤同列者。及醒,不自适,求分务东洛。值伊瀍仍岁歉食,淹滞曹不迁,省奉其微,困悴且甚。尝因积雪,门无行迹,庖突不烟。裴度时保厘洛宅,以美词厚币,辟为留守府从事。湜简率少礼,度亦优容之。先是度讨淮西日,恩赐钜万,贮于集贤私第。度信浮图教,念其杀戮者众,恐贻其殃。因舍讨淮叛所得,再修福先佛寺。备极壮丽,就有日矣。将至书于白居易,请为碑。湜在座,忽发怒曰:近舍某而远征白,信获戾于门下矣。某文若(若字原空缺,据黄本补。)方白之作,所谓宝琴瑶瑟而比之桑间濮上也。然何门不可曳长裾,某自此请长揖而退。宾客无不惊栗。度婉词谢之,且曰:初不敢以仰烦长者,虑为大手笔见拒。今既尔,是所愿也。湜怒稍解,则请斗酒而归。至家,独饮其半,乘醉挥毫,其文立就。又明日,洁本以献。文思古謇,字复怪辟。度寻绎久之,不能分其句读。毕叹曰:木玄虚,郭景纯江海之流!因以宝车名马,缯采器玩,约千余缗,置书,遣小将就第酬之。湜省书大怒,掷书于地,谓小将曰:寄谢侍中,何相待之薄也?某之文,非常流之文也。曾与顾况为集序外,未尝造次许人。今者请为此碑,盖受恩深厚耳。其碑约三千字,一字三疋绢,更减五分钱不得。小校既恐且怒,归具告之。僚属列校,咸振腕愤悱,思脔其肉。度闻笑曰:真奇才也。立遣依数酬之。自居守府正郎里第,辇负相望。洛人聚观,比之雍绛泛舟之役。湜领受之无愧色。而卞急之性,独异于人。尝为蜂螫手指,因大躁急。命奴仆暨里中小儿辈,箕敛蜂巢,购以善价。俄顷山聚于庭,则命碎于砧儿,烂于杵臼,绞取津液。以酬其痛。又常命其子松,录诗数首。一字小误,诟詈且跃。手杖不及,则啮腕血流。其性褊急,皆若此。(出《阙史》,黄本作出《国史》)
duàn wén chāng
段文昌
táng duàn xiāng wén chāng xìng jiè xiá. yàn xí bīn kè, yǒu méi jié zhī shī, bì zhì guài yà. zài xī chuān, yǒu jìn shì xuē dà bái, yǐn jiǔ chēng míng tài duō, míng rì suì bù fù zhào. chū yīn yǔ lù
唐段相文昌性介狭。宴席宾客,有眉睫之失,必致怪讶。在西川,有进士薛大白,饮酒称名太多,明日遂不复召。(出《因语录》)
lǐ dé yù
李德裕
liú yǔ xī liú yǔ xī sān zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. táng tài hé zhōng wèi bīn kè, shí lǐ dé yù tóng fēn sī dōng dōu. yǔ xī yīn yè yú dé yù yuē: jìn céng dé bái jū yì wén jí fǒu? dé yù yuē: lèi yǒu xiāng shì, bié lìng shōu zhù, rán wèi yī pī. jīn rì wèi wú zi lǎn zhī. jí qǔ kàn, ér xiāng sì yíng yì, chén tǔ měng fù. jì qǐ ér fù juǎn zhī, wèi yǔ xī yuē: wú yú cǐ rén bù zú jiǔ yǐ, qí wén zhāng hé bì lǎn yān. dàn kǒng huí wú jīng jué zhī xīn, suǒ yǐ bù yù kàn lǎn. qí yì cái yě rú cǐ. chū wén zōng mìng dé yù cháo zhōng péng dǎng, shǒu yǐ yáng yú qīng niú sēng rú wèi yán. yáng niú jí bái zhī mì yǒu yě. qí bù yǐn yì, jiē rú cǐ lèi. chū běi mèng suǒ yán
刘禹锡(刘禹锡三字原缺,据明抄本补。)唐太和中为宾客,时李德裕同分司东都。禹锡因谒于德裕曰:近曾得白居易文集否?德裕曰:累有相示,别令收贮,然未一披。今日为吾子览之。及取看,而箱笥盈溢,尘土蒙覆。既启而复卷之,谓禹锡曰:吾于此人不足久矣,其文章何必览焉。但恐回吾精绝之心,所以不欲看览。其抑才也如此。初文宗命德裕朝中朋党,首以杨虞卿、牛僧孺为言。杨、牛即白之密友也。其不引翼,皆如此类。(出《北梦琐言》)
lǐ pān
李潘
táng lǐ bù shì láng lǐ pān cháng zhuì lǐ hè gē shī, wèi zhī jí xù, wèi chéng. zhī hè yǒu biǎo xiōng, yǔ hè bǐ yàn zhī jiāo zhě. zhào zhī jiàn, tuō yǐ sōu fǎng suǒ yí. qí rén jìng xiè, qiě qǐng yuē: mǒu gài jì qí suǒ wéi, yì cháng jiàn qí duō diǎn cuàn zhě. qǐng dé suǒ jī zhě shì zhī, dāng wèi gǎi zhèng. pān xǐ, bìng fù zhī. mí nián jué jī. pān nù, fù zhào jí zhī. qí rén yuē: mǒu yǔ hè zhōng wài, zì shǎo duō tóng chǔ. hèn qí ào hū, cháng sī bào zhī. suǒ de gē shī, jiān jiù yǒu zhě, yī shí tóu hùn zhōng yǐ. pān dà nù, chì chū zhī, jiē hèn liáng jiǔ. gù hè gē shén chuán liú zhě shǎo yě. chū yōu xián gǔ chuī
唐礼部侍郎李潘尝缀李贺歌诗,为之集序,未成。知贺有表兄,与贺笔砚之交者。召之见,讬以搜访所遗。其人敬谢,且请曰:某盖记其所为,亦常见其多点窜者。请得所缉者视之,当为改正。潘喜,并付之。弥年绝迹。潘怒,复召诘之。其人曰:某与贺中外,自少多同处。恨其傲忽,尝思报之。所得歌诗,兼旧有者,一时投溷中矣。潘大怒,叱出之,嗟恨良久。故贺歌什传流者少也。(出《幽闲鼓吹》)
lú hǎn
卢罕
táng lǐ nè chú zhè dōng, lù yóu huái chǔ, shí lú hǎn wèi jùn shǒu. nè jì dào, shì zhí yuǎn rì, hǎn mìng shè jiāng sòng sù shàn yú nè. nè chū jiàn xīn rán, dài lǎn zhuàng. nǎi jiāng míng yǔ nè fù nè fù yuán zuò xiè, jù yù quán zi gǎi wéi nè fù èr zì. huì tóng. nè, jiàn zi yě, yǎ xìng biǎn zào, dà nù. yì rì jǐn dàn, yǐ mìng gǔ zhào qián qù. hǎn wén zhī, jí mìng jià ér wǎng, zhōu qiě xíng yǐ. hǎn zhī qí gù, xùn xiè liáng jiǔ, qiě yán suǒ yóu yǐ bù jǐn, chī zhī. nè qù yì yì jiān. hǎn dù bù kě liú, nù yuē: dà xiǎo rén duō míng jiàn, gōng hé nù zhī shēn yě! suì fú yī ér qù. chū yù quán zi
唐李讷除浙东,路由淮楚,时卢罕为郡守。讷既到,适值远日,罕命设将送素膳于讷。讷初见忻然,迨览状。乃将名与讷父(讷父原作谢,据《玉泉子》改为讷父二字。)讳同。讷,建子也,雅性褊躁,大怒。翌日仅旦,已命鼓棹前去。罕闻之,亟命驾而往,舟且行矣。罕知其故,逊谢良久,且言所由以不谨,笞之。讷去意益坚。罕度不可留,怒曰:大小人多名建,公何怒之深也!遂拂衣而去。(出《玉泉子》)
wáng gǒng
王珙
táng jǐ shì zhōng wáng chù, míng jiā zǐ, yǐ gāng gěng zì rèn. huáng kòu qián, diǎn cháng zhōu. jīng guó luàn lí, pán huán jiāng hú, shén yǒu shí wàng. jí zhào zhēng huí, lù jīng yú shǎn. shí wáng gǒng wèi shuài, pō xiōng bào. rán chù jiāng lái bì jū láng miào, yì jiā lǐ dài zhī. chù bǐ qí rén, shū bù jiàng jiē. gǒng nǎi yú nèi tīng shèng zhāng yàn xí, liè jì lè. liǎn róng bái chù yuē: mǒu suī bǐ rén, dāo tiǎn jīng yuè, jīn rì duō xìng, yù xuān gài jīng guò. gǒu bù qì mò zōng, yuàn cè zǐ zhí zhī liè. chù jiān bù xǔ. gǒng bó rán zuò sè yuē: jǐ shì wáng chéng yǒu xiàn, bù gǎn yān liú. é ér bà yàn, mìng jiāng lì sù qǐng wáng jǐ shì lí guǎn. àn shòu yì zhǐ, bìng lìng hài zhī, yī jiā xī tóu huáng hé, jǐn qǔ qí náng tuó. yǐ zhōu xíng méi nì wén zòu, cháo tíng duō gù, shě ér bù wèn. shí chù yǒu yī zi, xíng zhì xiāng zhōu, yì wú gù tóu jǐng ér sǐ. chū běi mèng suǒ yán
唐给事中王柷,名家子,以刚鲠自任。黄寇前,典常州。京国乱离,盘桓江湖,甚有时望。及诏征回,路经于陕。时王珙为帅,颇凶暴。然柷将来必居廊庙,亦加礼待之。柷鄙其人,殊不降接。珙乃于内厅盛张宴席,列妓乐。敛容白柷曰:某虽鄙人,叨忝旌钺,今日多幸,遇轩盖经过。苟不弃末宗,愿厕子侄之列。柷坚不许。珙勃然作色曰:给事王程有限,不敢淹留。俄而罢宴,命将吏速请王给事离馆。暗授意旨,并令害之,一家悉投黄河,尽取其囊橐。以舟行没溺闻奏,朝庭多故,舍而不问。时柷有一子,行至襄州,亦无故投井而死。(出《北梦琐言》)