wèi rén zuān huǒ qí jùn shì yuán wèi chén bīng zhōu shì zú gāo áo cáo liáng quán guì liǔ qiān zhī ruǎn sōng hǎo xiàng xián zhū qián yí zhāng yóu gǔ hóu sī zhèng wáng jí shàn lù rén jié yuán yǎn tái zhōng yǔ shěn zi róng wǔ yì zōng zhāng héng lǐ liáng bì lái zǐ xún yán zhī wēi cuī shí quán lóng xiāng
魏人钻火 齐俊士 元魏臣 并州士族 高敖曹 梁权贵 柳骞之 阮嵩 郝象贤 朱前疑 张由古 侯思正 王及善 逯仁杰 袁琰 台中语 沈子荣 武懿宗 张衡 李良弼 来子珣 阎知微 崔湜 权龙襄
wèi rén zuān huǒ
魏人钻火
wèi rén yè bào jí, mìng mén rén zuān huǒ. shì xī yīn míng. dū pò pō jí. mén rén niàn rán yuē: jūn zé rén yì dà wú lǐ. jīn àn rú qī, hé yǐ bù bǎ huǒ zhào wǒ? dāng de mì zuān huǒ jù, rán hòu yì dé ěr. kǒng wén jǔ wén zhī yuē: zé rén dāng yǐ qí fāng yě. chū xiào lín
魏人夜暴疾,命门人钻火。是夕阴暝。督迫颇急。门人念然曰:君责人亦大无理。今暗如漆,何以不把火照我?当得觅钻火具,然后易得耳。孔文举闻之曰:责人当以其方也。(出《笑林》)
qí jùn shì
齐俊士
hàn shū wáng mǎng zàn yún: zǐ sè wā shēng, yú fēn rùn wèi. wèi yǐ wěi luàn zhēn. yán zhī tuī cháng yán: wú jìn gòng rén dú shū, yǔ yán jí wáng mǎng xíng zhuàng, yǒu yī jùn shì zì xǔ zhī shǐ xué, míng jià shén gāo, nǎi yún:' wáng mǎng fēi zhí chī mù hǔ wěn, yì zǐ sè wā shēng.' chū yán shì jiā xùn
《汉书》·《王莽赞》云:紫色蛙声,余分闰位。谓以伪乱真。颜之推常言:吾近共人读书,与言及王莽形状,有一俊士自许知史学,名价甚高,乃云:'王莽非直鸱目虎吻,亦紫色蛙声。'(出《颜氏家训》)
yuán wèi chén
元魏臣
yuán wèi zhī shì, zài luò jīng shí, yǒu yī cái xué zhòng chén, xīn dé shǐ jì yīn, ér pō pī wù. jí jiàn zhuān xū zì wèi xǔ lǜ, cuò zuò xǔ yuán. qí rén suì wèi cháo shì yán: cóng lái miù yīn zhuān xù, dāng zhuān piāo ěr. cǐ rén xiān yǒu gāo míng, xī rán xíng xìn. qī nián zhī hòu, gēng gēng yuán zuò shǐ, jù míng chāo běn gǎi yǒu shuò rú, kǔ xiāng jiū tǎo, fāng zhī wù yān. chū yán shì jiā xùn
元魏之世,在洛京时,有一才学重臣,新得《史记》音,而颇纰误。及见颛顼字为许绿,错作许缘。其人遂谓朝士言:从来谬音专旭,当专翲耳。此人先有高明,翕然行信。期年之后,更(更原作史,据明抄本改)有硕儒,苦相究讨,方知误焉。(出《颜氏家训》)
bīng zhōu shì zú
并州士族
běi qí bīng zhōu yǒu shì zú, hǎo wèi kě xiào shī fù, qīng miè xíng wèi zhū gōng. zhòng gòng cháo nòng. xū xiāng chèn zàn, bì jī niú shāi jiǔ yán zhī. qí qī míng jiàn rén yě, qì ér jiàn zhī. cǐ rén tàn yuē: cái huá bù wéi qī zǐ suǒ róng róng xià yuán yǒu yǔ zì, jù míng chāo běn shān, hé kuàng kuàng yuán zuò xiōng, jù míng chāo běn gǎi háng lù. zhì sǐ bù jué. chū yán shì jiā xùn
北齐并州有士族,好为可笑诗赋,轻蔑邢魏诸公。众共嘲弄。虚相称赞,必击牛酾酒延之。其妻明鉴人也,泣而谏之。此人叹曰:才华不为妻子所容(容下原有与字,据明抄本删),何况(况原作兄,据明抄本改)行路。至死不觉。(出《颜氏家训》)
gāo áo cáo
高敖曹
gāo áo cáo cháng wèi zá shī sān shǒu yún: zhǒng zi dì wò shuò, xīng xiù tiān wéi qí. kāi tán wèng zhāng kǒu, juǎn xí chuáng bāo pí. yòu: xiāng sòng zhòng xiāng sòng, xiāng sòng zhì qiáo tóu. péi duī liǎng yǎn lèi, nán àn mǎn xiōng chóu. yòu: táo shēng máo dàn zǐ, hù zhǎng bàng chuí ér. qiáng yī bì yà dù, hé dòng shuǐ shēng pí. chū qǐ yán lù
高敖曹常为杂诗三首云:冢子地握槊,星宿天围棋。开坛瓮张口,卷席床剥皮。又:相送重相送,相送至桥头。培堆两眼泪,难按满胸愁。又:桃生毛弹子,瓠长棒槌儿。墙欹壁亚肚,河冻水生皮。(出《启颜录》)
liáng quán guì
梁权贵
liáng yǒu yī quán guì, dú wù běn shǔ dōu fù, zhù jiě dūn chī, yù yě, ér wèi yáng zì. hòu yǒu rén xiǎng yáng ròu. dá shū yún: sǔn huì dūn chī. jǔ cháo jīng hài, bù jiě shì yì. jiǔ hòu xún yì. fāng zhī rú cǐ. chū yán shì jiā xùn
梁有一权贵,读误本《蜀都赋》,注解蹲鸱,芋也,而为羊字。后有人饷羊肉。答书云:损惠蹲鸱。举朝惊骇,不解事义。久后寻绎。方知如此。(出《颜氏家训》)
liǔ qiān zhī
柳骞之
suí nèi shǐ shè rén hé dōng liǔ qiān zhī, zòu shì hǎo cuò. cháng yǒu zhōu jiā gōng zhǔ, biǎo qǐng chū jiā. qiān zhī zòu yún: zhōu jiā gōng zhǔ shàng biǎo, qiú zuò dào rén. shàng dà xiào. jí chū, yú pú yè qìng zé wèn zhī yuē: zòu shì ruò wéi cuò. qiān zhī fù cuò dá yuē: zhōu jiā gōng zhǔ, yù de huán sú. qiān zhī lì wèi guāng lù qīng.
隋内史舍人河东柳骞之,奏事好错。尝有周家公主,表请出家。骞之奏云:周家公主上表,求作道人。上大笑。及出,虞仆射庆则问之曰:奏事若为错。骞之复错答曰:周家公主,欲得还俗。骞之历位光禄卿。
ruǎn sōng
阮嵩
táng zhēn guān zhōng, guì yáng lìng ruǎn sōng, qī yán shì, jí dù. sōng zài tīng huì kè yǐn, zhào nǚ nú gē. yán bèi fā xiǎn zú tǎn bì, bá dāo zhì xí. zhū kè jīng sàn, sōng fú chuáng xià, nǚ nú láng bèi ér bēn. cì shǐ cuī miǎo wèi sōng zuò kǎo cí yún: fù qiáng fū ruò, nèi gāng wài róu. yī qī bù néng jìn zhǐ, bǎi xìng rú hé zhěng sù? qī jì lǐ jiào bù xiū, fū yòu jīng shén hé zài? kǎo xià. shěng fú, jiě jiàn rèn. chū cháo yě qiān zài
唐贞观中,桂阳令阮嵩,妻阎氏,极妒。嵩在厅会客饮,召女奴歌。阎被发跣足袒臂,拔刀至席。诸客惊散,嵩伏床下,女奴狼狈而奔。刺史崔邈为嵩作考词云:妇强夫弱,内刚外柔。一妻不能禁止,百姓如何整肃?妻既礼教不修,夫又精神何在?考下。省符,解见任。(出《朝野佥载》)
hǎo xiàng xián
郝象贤
táng hǎo xiàng xián, shì zhōng chù jùn zhī sūn, dùn qiū lìng nán róng zhī zǐ yě, ruò guàn. zhū yǒu shēng wèi zhī zì yuē chǒng zhī, měi yú fù qián chēng zì. fù dài zhī yuē: rǔ péng yǒu jí xián, wú wèi rǔ shè zhuàn, kě mìng zhī yě. yì rì, xiàng xián yīn yāo zhì shí shù rén, nán róng yǐn shēng yǔ zhī yǐn, wèi yuē: yàn yún:' sān gōng hòu, chū sǐ gǒu.' xiǎo ér chéng yú, láo zhū jūn zhì zì, sǔn nán róng zhī shēn shàng kě, qǐ kě bō jí shì zhōng yě? yīn qì tì, zhòng cán ér tuì. chǒng zhī zhě, fǎn yǔ wèi chī zhǒng yě. chū cháo yě qiān zài
唐郝象贤,侍中处俊之孙,顿丘令南容之子也,弱冠。诸友生为之字曰宠之,每于父前称字。父绐之曰:汝朋友极贤,吾为汝设馔,可命之也。翌日,象贤因邀致十数人,南容引生与之饮,谓曰:谚云:'三公后,出死狗。'小儿诚愚,劳诸君制字,损南容之身尚可,岂可波及侍中也?因泣涕,众惭而退。宠之者,反语为痴种也。(出《朝野佥载》)
zhū qián yí
朱前疑
zhōu zhū qián yí qiǎn dùn wú shí, róng mào jí chǒu. shàng shū yún: chén mèng jiàn bì xià bā bǎi suì. jí shòu shí yí, é qiān láng zhōng. chū shǐ huí, yòu shàng shū yún: wén sōng shān chàng wàn suì shēng. jí cì fēi yú dài, wèi rù wǔ pǐn, yú lǜ yī shān shàng dài zhī. cháo yě mò bù guài xiào. hòu qì dān fǎn, yǒu chì jīng guān chū mǎ yī pǐ gōng jūn zhě, jí chóu wǔ pǐn. qián yí mǎi mǎ nà qì, biǎo suǒ fēi. shàng nù, pī qí zhuàng: jí fàng guī qiū yuán. fèn huì ér zú. chū cháo yě qiān zài
周朱前疑浅钝无识,容貌极丑。上书云:臣梦见陛下八百岁。即授拾遗,俄迁郎中。出使回,又上书云:闻嵩山唱万岁声。即赐绯鱼袋,未入五品,于绿衣衫上带之。朝野莫不怪笑。后契丹反,有敕京官出马一匹供军者,即酬五品。前疑买马纳讫,表索绯。上怒,批其状:即放归丘园。愤恚而卒。(出《朝野佥载》)
zhāng yóu gǔ
张由古
táng zhāng yóu gǔ yǒu lì cái ér wú xué shù, lèi lì tái shěng. cháng yú zhòng zhōng, tàn bān gù yǒu dà cái, ér wén zhāng bù rù wén xuǎn. huò wèi zhī yuē: liǎng dū fù yān shān míng diǎn yǐn děng, bìng rù wén xuǎn, hé wéi yán wú? yóu gǔ yuē: cǐ bìng bān mèng jiān wén zhāng, hé guān bān gù shì. wén zhě yǎn kǒu ér xiào. yòu wèi tóng guān yuē: zuó mǎi dé wáng sēng rú jí, gài sēng rú yě dà yǒu dào li. dù wén fàn zhī qí wù, yīng shēng yuē: wén fàn yì mǎi dé fú páo jí, bèi shèng sēng rú rú yuán zuò rú, jù xǔ běn gǎi jí. yóu gǔ jìng bù zhī jué. lèi qiān sī jì yuán wài. yǐ zuì fàng yú tíng zhōu. shí zhōng shū lìng xǔ jìng zōng zōng lǐ zhào yù. tiē zhào zhī. yóu gǔ xǐ, zhì zé wèi suǒ zé, jù ér shǒu zhàn, hù zhuì yú dì, kǒu bù néng yán. chū wèi diàn zhōng zhèng bān, yǐ shàng shū láng yǒu cuò lì zhě, wèi yǐn jià yuē: yuán wài láng xiǎo ér nán gòng yǔ, kě bí chōng shàng dǎ. cháo shì bǐ zhī. chū dà táng xīn yǔ
唐张由古有吏才而无学术,累历台省。尝于众中,叹班固有大才,而文章不入《文选》。或谓之曰:《两都赋》、《燕山铭》、《典引》等,并入《文选》,何为言无?由古曰:此并班孟坚文章,何关班固事。闻者掩口而笑。又谓同官曰:昨买得《王僧襦集》,(盖僧孺也)大有道理。杜文范知其误,应声曰:文范亦买得《佛袍集》,倍胜《僧襦(襦原作儒,据许本改)集》。由古竟不知觉。累迁司计员外。以罪放于庭州。时中书令许敬宗综理诏狱。帖召之。由古喜,至则为所责,惧而手战,笏坠于地,口不能言。初为殿中正班,以尚书郎有错立者,谓引驾曰:员外郎小儿难共语,可鼻冲上打。朝士鄙之。(出《大唐新语》)
hóu sī zhèng
侯思正
táng hóu sī zhèng chū zì zào lì, yán yīn bù zhèng, yǐ gào biàn shòu shì shū yù shǐ. àn zhì yù, kē kù rì shén. cháng àn zhōng chéng wèi yuán zhōng yuē: jí chéng bái sī mǎ, bù rán, jí chī mèng qīng. bái sī mǎ zhě, luò yáng yǒu bǎn, hào yuē bái sī mǎ bǎn. mèng qīng zhě, jiāng jūn xìng mèng míng qīng, céng zhàng shā láng yá wáng chōng zhě yě. sī zhèng lǘ xiàng yōng rén, cháng yǐ cǐ yán bī zhū qiú. yuán zhōng cí qì bù qū, sī zhèng nù ér dào yè zhī. yuán zhōng xú qǐ yuē: wǒ bó mìng, rú chéng è lǘ ér zhuì, jiǎo wèi dèng dèng zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ suǒ guà, suì bèi zéi yè ěr. sī zhèng dà nù, yòu yè zhī yuē: rǔ jù hàn zhì shǐ, zòu zhǎn zhī. yuán zhōng yuē: hóu sī zhèng, rǔ jīn wèi guó jiā yù shǐ, xū shí lǐ yí qīng zhòng. rú cǐ xū wèi yuán zhōng tóu, hé bù yǐ jù jié qù! wú wéi yì wǒ fǎn. nài hé pèi fú zhū fú, qīn xián tiān mìng, bù néng xíng zhèng dào zhī shì. nǎi yán bái sī mǎ mèng qīng, shì hé yán yě? ruò fēi wèi yuán zhōng, wú rén yǎng jiào. sī zhèng jīng qǐ, sǒng zuò zuò zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ yuē: sī zhèng sǐ zuì, shí bù jiě, xìng méng zhōng chéng jiàn jiào. nǎi yǐn shàng jiē, lǐ zuò ér wèn zhī. yuán zhōng xú jiù zuò zì ruò. yòu sī zhèng yán yīn bù zhèng, shí duàn tú shā, sī zhèng yuē: jīn duàn tú shā, jī gǔ lí fǎn yú yú zhū jì lǘ lóu jù jū bù dé chī kǔ shì fǎn, wèi wèi zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ kōng chī mǐ mǐ miàn miè zhī qù shēng, rú nòu qí hé dé bǎo. shì yù shǐ huò xiàn kě xiào zhī. sī zhèng sù yú zé tiān. zé tiān nù wèi xiàn kě yuē: wǒ zhī sī zhèng bù shí zì, wǒ yǐ yòng zhī, qīng xiào hé yě? xiàn kě jù yán jī zhū zhī shì, zé tiān yì dà xiào. sī zhèng cháng mìng zuò lóng bǐng, wèi wèi zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ shàn zhě yuē: yǔ wǒ zuò lóng bǐng, kě suō cōng zuò. bǐ shì lóng bǐng, cōng duō ér ròu shǎo. gù lìng suō cōng jiā ròu yě. shí rén hào wèi suō cōng shì yù shǐ. shí lái jùn chén qì gù qī, zòu bī qǔ tài yuán wáng qìng shēn nǚ, sī zhèng yì zòu qǐng qǔ zhào jùn lǐ zì yì nǚ, chì zhèng shì shāng liáng. fèng gé shì láng lǐ zhāo dé fǔ zhǎng wèi zhū xiàng yuē: dà kě xiào, dà kě xiào. zhū xiàng wèn zhī, zhāo dé yuē: wǎng nián lái jùn chén zéi jié wáng qìng qìng zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ shēn nǚ, yǐ dà rǔ guó. jīn rì cǐ nú yòu qǐng qǔ qǔ zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ lǐ zì yì nǚ, wú nǎi fù rǔ guó yé? shì suì qǐn. jìng wèi lǐ zhāo dé bǎng shā zhī. chū yù shǐ tái jì
唐侯思正出自皂隶,言音不正,以告变授侍书御史。按制狱,苛酷日甚。尝按中丞魏元忠曰:急承白司马,不然,即吃孟青。白司马者,洛阳有坂,号曰白司马坂。孟青者,将军姓孟名青,曾杖杀琅玡王冲者也。思正闾巷庸人,常以此言逼诸囚。元忠辞气不屈,思正怒而倒曳之。元忠徐起曰:我薄命,如乘恶驴而坠,脚为镫(镫字原空缺,据明抄本补)所挂,遂被贼曳耳。思正大怒,又曳之曰:汝拒捍制使,奏斩之。元忠曰:侯思正,汝今为国家御史,须识礼仪轻重。如此须魏元忠头,何不以锯截去!无为抑我反。奈何佩服朱绂,亲衔天命,不能行正道之事。乃言白司马孟青,是何言也?若非魏元忠,无人仰教。思正惊起,悚怍(怍字原空缺,据明抄本补)曰:思正死罪,实不解,幸蒙中丞见教。乃引上阶,礼坐而问之。元忠徐就坐自若。又思正言音不正,时断屠杀,思正曰:今断屠杀,鸡、(古梨反)鱼、(愚)猪、(计)驴(蒌)俱(居)不得吃(苦豉反),谓(谓字原空缺,据明抄本补)空吃米(弭)面(灭之去声),如(檽齐)何得饱。侍御史霍献可笑之。思正诉于则天。则天怒谓献可曰:我知思正不识字,我已用之,卿笑何也?献可具言鸡猪之事,则天亦大笑。思正尝命作笼饼,谓(谓字原空缺,据明抄本补)膳者曰:与我作笼饼,可缩葱作。比市笼饼,葱多而肉少。故令缩葱加肉也。时人号为缩葱侍御史。时来俊臣弃故妻,奏逼娶太原王庆诜女,思正亦奏请娶赵郡李自挹女,敕政事商量。凤阁侍郎李昭德抚掌谓诸相曰:大可笑,大可笑。诸相问之,昭德曰:往年来俊臣贼劫王庆(庆字原空缺,据明抄本补)诜女,已大辱国。今日此奴又请娶(娶字原空缺,据明抄本补)李自挹女,无乃复辱国耶?事遂寝。竟为李昭德榜杀之。(出《御史台记》)
wáng jí shàn
王及善
táng wáng jí shàn cái xíng yōng wěi, fēng shén dùn zhuó. wèi nèi shǐ shí, rén hào wèi jiū jí fèng chí. é qiān wén chāng yòu xiāng, wú tā zhèng, dàn bù xǔ lìng shǐ zhī zhī yuán zuò shuāng, jù míng chāo běn gǎi lǘ rù tái, zhōng rì pò zhú, wú shí zàn shě. shí rén hào qū lǘ zǎi xiàng. chū cháo yě qiān zài
唐王及善才行庸猥,风神钝浊。为内史时,人号为鸠集凤池。俄迁文昌右相,无他政,但不许令史之(之原作双,据明抄本改)驴入台,终日迫逐,无时暂舍。时人号驱驴宰相。(出《朝野佥载》)
lù rén jié
逯仁杰
zhōu cháo yǒu lù rén jié, hé yáng rén. zì dì guān lìng shǐ chū shàng shū, gǎi tiān xià zhàng shì, pō shén fán xì, fǎ lìng zī zhāng. měi cūn lì shè guān, réng zhì píng zhí lǎo sān yuán, zhǎng bù àn, shè suǒ yuè. shí yáng jiǔ mù, rén jiē sàn táo. ér zǎi xiàng qiǎn shí, yǐ wéi wàn dài jiē kě xíng, shòu rén jié dì guān láng zhōng. shù nián, bǎi xìng kǔ zhī, qí fǎ zhú qǐn. chū cháo yě qiān zài
周朝有逯仁杰,河阳人。自地官令史出尚书,改天下帐式,颇甚繁细,法令滋章。每村立社官,仍置平直老三员,掌簿案,设锁钥。十羊九牧,人皆散逃。而宰相浅识,以为万代皆可行,授仁杰地官郎中。数年,百姓苦之,其法逐寝。(出《朝野佥载》)
yuán yǎn
袁琰
zhōu kǎo gōng lìng shǐ yuán yǎn, guó jì, zhòng rén jù huì, chōng lù shì gòu dàng. suì pàn yuē: cáo sī fán nào, wú shí zàn xián. bù yīn guó jì zhī chén, wú yǐ zhǎn qí huān xiào. hé zuò chī zhī. chū cháo yě qiān zài
周考功令史袁琰,国忌,众人聚会,充录事勾当。遂判曰:曹司繁闹,无时暂闲。不因国忌之辰,无以展其欢笑。合坐嗤之。(出《朝野佥载》)
tái zhōng yǔ
台中语
zhōu xià guān shì láng hóu zhī yī, nián lǎo, chì fàng zhì shì. shàng biǎo bù fú, yú cháo táng yǒng yuè chí zǒu, yǐ shì qīng biàn. zhāng cóng dīng yōu, zì qǐng qǐ fù. lì bù zhǔ shì gāo yún, mǔ sāng, qīn qī wèi jǔ āi. yún yuē: wǒ bù néng zuò xiào. yuán wài láng zhāng xī zhēn, bèi sòng, zhà zāo mǔ yōu, bù kěn qǐ duì. shí tái zhōng wèi zhī yǔ yuē: hóu zhī yī bù fú zhì shì. zhāng cóng zì qǐng qǐ fù, gāo yún bù kěn zuò xiào, zhāng qī zhēn qíng yuàn zāo yōu, jiē fēi míng jiào zhōng rén, bìng shì wáng huà wài wù. shòu xīn rén miàn, bù qí rán hū? chū cháo yě qiān zài
周夏官侍郎侯知一,年老,敕放致仕。上表不伏,于朝堂踊跃驰走,以示轻便。张琮丁忧,自请起复。吏部主事高筠,母丧,亲戚为举哀。筠曰:我不能作孝。员外郎张牺贞,被讼,诈遭母忧,不肯起对。时台中为之语曰:侯知一不伏致仕。张悰自请起复,高筠不肯作孝,张栖贞情愿遭忧,皆非名教中人,并是王化外物。兽心人面,不其然乎?(出《朝野佥载》)
shěn zi róng
沈子荣
zhōu dà guān xuǎn rén shěn zi róng sòng pàn èr bǎi dào, shì rì bù xià bǐ. rén wèn zhī, róng yuē: wú fēi mìng yě, jīn rì sòng pàn, wú yī xiāng dāng, yǒu yī dào jī tóng, rén míng yòu bié. zhì lái nián xuǎn, pàn shuǐ wéi. yòu bù xià bǐ. rén wèn zhī, yuē: wǒ sòng shuǐ wéi, nǎi shì lán tián, jīn wèn zhī fù píng, rú hé xià bǐ. wén zhě mò bù fǔ zhǎng yān. chū cháo yě qiān zài
周大官选人沈子荣诵判二百道,试日不下笔。人问之,荣曰:无非命也,今日诵判,无一相当,有一道迹同,人名又别。至来年选,判水磑。又不下笔。人问之,曰:我诵水磑,乃是蓝田,今问之富平,如何下笔。闻者莫不抚掌焉。(出《朝野佥载》)
wǔ yì zōng
武懿宗
zhōu zé tiān nèi yàn shén lè, hé nèi wáng yì zōng hū rán qǐ zòu yuē: chén jí gào jūn, zi jí gào fù. zé tiān dà jīng, yǐn qián wèn zhī, duì yuē: chén fēng wù, chéng qián fǔ jiā zì zhēng. jìn chì zhōu xiàn zhēng sòng, dà yǒu sǔn zhé. zé tiān dà nù, yǎng guān wū chuán, liáng jiǔ yuē: zhèn zhū qīn yǐn zhèng lè, rǔ shì qīn wáng, wèi sān èr bǎi hù fēng, jǐ jīng shā wǒ, bù kān zuò wáng. lìng yè xià. yì zōng miǎn guān bài fú, zhū wáng jiù zhī yuē: yì zōng yú dùn, wú yì yǐ. shàng nǎi shì zhī. chū cháo yě qiān zài
周则天内宴甚乐,河内王懿宗忽然起奏曰:臣急告君,子急告父。则天大惊,引前问之,对曰:臣封物,承前府家自征。近敕州县征送,大有损折。则天大怒,仰观屋椽,良久曰:朕诸亲饮正乐,汝是亲王,为三二百户封,几惊杀我,不堪作王。令曳下。懿宗免冠拜伏,诸王救之曰:懿宗愚钝,无意矣。上乃释之。(出《朝野佥载》)
zhāng héng
张衡
zhōu zhāng héng, lìng shǐ chū shēn, wèi zhì sì pǐn, jiā yī jiē, hé rù sān pǐn, yǐ tuán jiǎ. yīn tuì cháo, lù páng jiàn zhēng bǐng xīn shú, suì shì qí yī, mǎ shàng shí zhī. bèi yù shǐ tán zòu. zé tiān jiàng chì: liú wài chū shēn, bù xǔ rù sān pǐn. suì luò jiǎ. chū cháo yě qiān zài
周张衡,令史出身,位至四品,加一阶,合入三品,已团甲。因退朝,路旁见蒸饼新熟,遂市其一,马上食之。被御史弹奏。则天降敕:流外出身,不许入三品。遂落甲。(出《朝野佥载》)
lǐ liáng bì
李良弼
zhōu yòu shí yí lǐ liáng bì, zì jīn chún jiá, hǎo tán xuán lǐ, qǐng shǐ běi fān shuō gǔ dǔ lù. xiōng nú yǐ mù pán shèng fèn sì zhī, lín yǐ bái rèn. bì jù, shí yī pán bìng jǐn, nǎi fàng hái. rén jī zhī yuē: lǐ shí yí néng shí tū jué zhī yí. chū wéi zhēn yuán lìng, zhì mǎn, hái yíng zhōu. yù qì dān zéi sūn wàn róng, shǐ hé ā xiǎo qǔ cāng yíng jì jì yuán zuò fèn, jù míng chāo běn gǎi jù rù míng chāo běn wú rù zì. liáng bì wèi lù chéng lìng lǐ huái bì yuē: sūn zhě hú sūn, jí shì mí hóu, nán kě dāng yě. wàn zì zhě yǒu cǎo. jí shì cǎo zhōng cáng. quàn huái bì jiàng. hé ā xiǎo shòu huái bì sān pǐn jiāng jūn. ā xiǎo bài, huái bì jí liáng bì fù zǐ sì rén, bìng wèi hé nèi wáng wǔ yì zōng zhǎn zhī. chū cháo yě qiān zài
周右拾遗李良弼,自矜唇颊,好谈玄理,请使北蕃说骨笃禄。匈奴以木盘盛粪饲之,临以白刃。弼惧,食一盘并尽,乃放还。人讥之曰:李拾遗能拾突厥之遗。出为真源令,秩满,还瀛州。遇契丹贼孙万荣,使何阿小取沧、瀛、冀(冀原作粪,据明抄本改)具入(明抄本无入字)。良弼谓鹿城令李怀璧曰:孙者胡孙,即是猕猴,难可当也。万字者有草。即是草中藏。劝怀璧降。何阿小授怀璧三品将军。阿小败,怀璧及良弼父子四人,并为河内王武懿宗斩之。(出《朝野佥载》)
lái zǐ xún
来子珣
táng lái zǐ xún, zé tiān wěi zhī àn zhì yù, duō xī zhǐ. cì xìng wǔ shì, zì jiā chén. dīng fù yōu qǐ fù, lěi jiā yóu jī jiāng jūn yòu yǔ lín jūn zhōng láng jiàng. cháng yī jǐn bàn bì, yán xiào zì ruò. cháo shì qiào zhī, yù dé zhāng yuán yī hǎo jī xuè, yuē: qǐ yǒu wǔ jiā ér, wèi nǐ lái jiā lǎo wēng zhì fú yé? chū yù shǐ tái jì
唐来子珣,则天委之按制狱,多希旨。赐姓武氏,字家臣。丁父忧起复,累加游击将军右羽林军中郎将。常衣锦半臂,言笑自若。朝士诮之,谕德张元一好讥谑,曰:岂有武家儿,为你来家老翁制服耶?(出《御史台记》)
yán zhī wēi
阎知微
zhōu chūn guān shàng shū yán zhī wēi yōng suǒ nú qiè, shǐ rù fān, shòu mò chuài fēng wèi hàn kè hán. zéi rù héng dìng, qiǎn zhī wēi xiān wǎng zhào zhōu zhāo wèi. qiāng qiāng jūn chén lìng yīng děng shǒu chéng xī miàn, zhī wēi wèi lìng yīng yuē: chén jiāng jūn hé bù zǎo jiàng xià, kè hán bīng dào rán hòu jiàng zhě, jiǎn tǔ wú yí. lìng yīng bù dá. zhī wēi chéng chéng yuán zuò chéng, jù míng chāo běn gǎi xià lián shǒu tà gē, chēng wàn suì lè. lìng yīng yīng yuán zuò bīng, jù míng chāo běn gǎi yuē: shàng shū guó jiā bā zuò, shòu wěi fēi qīng, fān wèi zéi tà gē, wú cán yě. zhī wēi réng chàng yuē: wàn suì lè, wàn suì nián, bù zì yóu, wàn suì lè. shí rén bǐ zhī. chū cháo yě qiān zài
周春官尚书阎知微庸琐驽怯,使入蕃,受默啜封为汉可汗。贼入恒定,遣知微先往赵州招慰。将将军陈令英等守城西面,知微谓令英曰:陈将军何不早降下,可汗兵到然后降者,剪土无遗。令英不答。知微城(城原作成,据明抄本改)下连手踏歌,称万岁乐。令英(英原作兵,据明抄本改)曰:尚书国家八座,受委非轻,翻为贼踏歌,无惭也。知微仍唱曰:万岁乐,万岁年,不自由,万岁乐。时人鄙之。(出《朝野佥载》)
cuī shí
崔湜
táng cuī shí wèi lì bù shì láng, tān zòng. xiōng píng dì lì, fù xié zi wēi, xián shòu zhǔ qiú, zāng wū láng jí. fù yì, wèi sī lè, shòu xuǎn rén qián, shí bù zhī zhī yě. zhǎng míng fàng zhī, qí rén sù yuē: gōng qīn jiāng lüè qù, hé wéi bù yǔ guān? shí yuē: suǒ qīn wèi shuí? wú zhuō qǔ biān shā. yuē: biān jí zāo yōu. shí dà nù cán. zhǔ shàng yǐ shí fù nián lǎo, guā chū shú, cì yī kē. shí yǐ guā yí qiè, bù jí qí fù. cháo yě qiào zhī. shí cuī cén zhèng yīn, bìng wèi lì bù. jīng zhōng yáo zhī yuē: cén yì liáo zi hòu, cuī shí lìng gōng sūn, sān rén xiāng bǐ jiē, mò hè duō zuì hún. chū cháo yě qiān zài
唐崔湜为吏部侍郎,贪纵。兄凭弟力,父挟子威,咸受嘱求,赃污狼籍。父挹,为司乐,受选人钱,湜不之知也。长名放之,其人诉曰:公亲将略去,何为不与官?湜曰:所亲为谁?吾捉取鞭杀。曰:鞭即遭忧。湜大怒惭。主上以湜父年老,瓜初熟,赐一颗。湜以瓜遗妾,不及其父。朝野诮之。时崔、岑、郑愔,并为吏部。京中谣之曰:岑义獠子后,崔湜令公孙,三人相比接,莫贺咄最浑。(出《朝野佥载》)
quán lóng xiāng
权龙襄
táng zuǒ wèi jiāng jūn quán lóng xiāng xìng biǎn jí, cháng zì jīn néng shī. tōng tiān nián zhōng, wèi cāng zhōu lá shǐ, chū dào, nǎi wèi shī chéng zhōu guān yuē: yáo kàn cāng hǎi chéng, yáng liǔ yù qīng qīng. zhōng yāng yī qún hàn, jù zuò dǎ bēi gōng. zhū gōng xiè yuē: gōng yǒu yì cái. xiāng yuē: bù gǎn, chèn yùn ér yǐ. yòu qiū rì, shù huái yuē: yán qián fēi qī bǎi, xuě bái hòu yuán qiáng. bǎo shí fáng lǐ cè, jiā fèn jí yě láng. cān jūn bù xiǎo, qǐng shì, xiāng yuē: yào zǐ yán qián fēi. zhí qī bǎi wén. xǐ shān guà hòu hòu yuán zuò bǐ, jù míng chāo běn gǎi yuán, gàn bái rú xuě. bǎo shí fáng zhōng cè wò, jiā lǐ lǐ yuán zuò xiāng, jù míng chāo běn gǎi biàn zhuǎn, jí dé yě zé qiāng láng. tán zhě chī zhī. huáng tài zǐ yàn, xià rì fù shī: yán shuāng bái hào hào, míng yuè chì tuán tuán. tài zǐ shòu bǐ wèi zàn yuē: lóng xiāng cái zǐ, qín zhōu rén shì. míng yuè zhòu yào, yán shuāng xià qǐ. rú cǐ shī zhāng, chèn yùn ér yǐ. xiāng yǐ zhāng yì zhī shì, chū wèi róng shān fǔ zhé chōng. shén lóng zhōng zhuī rù, nǎi shàng shī yuē: wú shì xiàng róng shān, jīn rì xiàng dōng dōu. bì xià chì jìn lái, jīn zuò yòu jīn wú. yòu wèi xǐ yǔ shī yuē: àn qù yě méi yǔ, míng lái yě méi yún. rì tou hè chì chū, dì shàng lǜ yūn yīn. wèi yíng zhōu shǐ rì, xīn guò suì, jīng zhōng shù rén fù shū yuē: gǎi nián duō gǎn, jìng xiǎng tóng zhī. zhèng xīn huàn guān rén jí yún: yǒu zhào gǎi nián hào wèi duō gǎn yuán nián. jiāng shū chéng pàn sī yǐ xià. zhòng rén dà xiào. lóng xiāng fù cè tīng, guài chì shū lái chí. gāo yáng bó yě liǎng xiàn, jìng dì chén dié, lóng xiāng nǎi pàn yuē: liǎng xiàn jìng dì, fēi zhōu bù cái. jì shì liǎng xiàn, yú lǐ wú fáng fù sī. quán lóng xiāng shì. diǎn yuē: bǐ lái zhǎng guān pàn shì, jiē bù zhe xìng. lóng xiāng yuē: yú rén bù jiě, ruò bù zhe xìng, zhī wǒ shì shuí jiā làng lǘ yě. lóng xiāng bù zhī jì rì, wèi fǔ shǐ yuē: hé míng sī jì? duì yuē: fù mǔ wáng rì, qǐng jià, dú zuò fáng zhōng bù chū. xiāng zhì rì, yú fáng zhōng jìng zuò, yǒu qīng gǒu tū rù, lóng xiāng dà nù yuē: chōng pò wǒ jì. gèng chén dié, gǎi zuò míng cháo, hǎo zuò jì rì. tán zhě xiào zhī. chū cháo yě qiān zài
唐左卫将军权龙襄性褊急,常自矜能诗。通天年中,为沧州剌史,初到,乃为诗呈州官曰:遥看沧海城,杨柳郁青青。中央一群汉,聚坐打杯觥。诸公谢曰:公有逸才。襄曰:不敢,趁韵而已。又秋日,《述怀》曰:檐前飞七百,雪白后园强。饱食房里侧,家粪集野蜋。参军不晓,请释,襄曰:鹞子檐前飞。值七百文。洗衫挂后(后原作彼,据明抄本改)园,干白如雪。饱食房中侧卧,家里(里原作襄,据明抄本改)便转,集得野泽蜣螂。谈者嗤之。皇太子宴,夏日赋诗:严霜白浩浩,明月赤团团。太子授笔为讚曰:龙襄才子,秦州人士。明月昼耀,严霜夏起。如此诗章,趁韵而已。襄以张易之事,出为容山府折冲。神龙中追入,乃上诗曰:无事向容山,今日向东都。陛下敕进来,今作右金吾。又为喜雨诗曰:暗去也没雨,明来也没云。日头赫赤出,地上绿氲氤。为瀛州史日,新过岁,京中数人附书曰:改年多感,敬想同之。正新唤官人集云:有诏改年号为多感元年。将书呈判司已下。众人大笑。龙襄复侧听,怪敕书来迟。高阳博野两县,竞地陈牒,龙襄乃判曰:两县竞地,非州不裁。既是两县,于理无妨付司。权龙襄示。典曰:比来长官判事,皆不著姓。龙襄曰:余人不解,若不著姓,知我是谁家浪驴也。龙襄不知忌日,谓府史曰:何名私忌?对曰:父母亡日,请假,独坐房中不出。襄至日,于房中静坐,有青狗突入,龙襄大怒曰:冲破我忌。更陈牒,改作明朝,好作忌日。谈者笑之。(出《朝野佥载》)