sū wèi dào lǐ shī dàn huò xiàn kě yuán shǒu yī cuī tài zhī lù yú qìng sūn yàn gāo chū shǐ yù shǐ hán wǎn zhào rén jiǎng jiāng shī dù chéng jìng qí shí huì tài féng guāng zhèn lǐ jǐn dù sān huì yáng tāo cháng dìng zōng zhāng xuán jìng
苏味道 李师旦 霍献可 袁守一 崔泰之 陆余庆 孙彦高 出使御史 韩琬 赵仁奖 姜师度 成敬奇 石惠泰 冯光震 李谨度 三秽 阳滔 常定宗 张玄靖
sū wèi dào
苏味道
táng sū wèi dào chū bài xiāng, yǒu mén rén wèn yuē: tiān xià fāng shì zhī yīn, xiàng gōng hé yǐ xiè hé? wèi dào wú yán, dàn yǐ shǒu mō chuáng léng ér yǐ. shí wèi mó léng zǎi xiàng yě. chū lú shì zá jì
唐苏味道初拜相,有门人问曰:天下方事之殷,相公何以燮和?味道无言,但以手摸床棱而已。时谓模棱宰相也。(出《卢氏杂记》)
lǐ shī dàn
李师旦
táng lǐ shī dàn, xīn fēng rén yě, rèn kuài jī wèi. guó jì rì fèi wù, yǐn jiǔ chàng gē zhàng rén, wèi lì suǒ sòng. yù shǐ sū wèi dào àn zhī, jù bù chéng yǐn. wèi dào lì ér wèi yuē: gōng wèi guān, nài hé bù shǒu fǎ, ér wéi fàn ruò shì? jiāng zuì zhī, shī dàn qǐng gèng wèn, nǎi tàn yuē: yǐn jiǔ fǎ suǒ bù jīn, kuàng yǐn yào jiǔ yé. wǎn gē nǎi shì āi sī. tà rén lì shì yuán jí sù. shì yù hé qiǎn wèi? wèi dào yuē: cǐ fǎn bái wèi hēi hàn, bù néng shéng zhī. chū yù shǐ tái jì
唐李师旦,新丰人也,任会稽尉。国忌日废务,饮酒唱歌杖人,为吏所讼。御史苏味道按之,俱不承引。味道历而谓曰:公为官,奈何不守法,而违犯若是?将罪之,师旦请更问,乃叹曰:饮酒法所不禁,况饮药酒耶。挽歌乃是哀思。挞人吏事缘急速。侍御何谴为?味道曰:此反白为黑汉,不能绳之。(出《御史台记》)
huò xiàn kě
霍献可
táng huò xiàn kě, guì xiāng rén yě. fù yù, qí zhōu sī fǎ. xiàn kě yǒu wén xué, hǎo huī xié, lèi qiān zhì shì yù shǐ zuǒ sī yuán wài. zé tiān fǎ jùn, duō bù zì bǎo, jìng xī zhǐ yǐ wéi zhōng. xiàn kě tóu chù yù jiē, qǐng shā dí rén jié péi xíng běn. péi jí xiàn kě táng jiù yě. jì sǔn é, yǐ lǜ bó guǒ yú jīn xià, cháng lìng lòu chū, jì zé tiān yǐ wéi zhōng. shí rén bǐ zhī lǐ zǐ shèn, zi shèn. zé tiān cháo wū gào qí jiù, jiā yóu jī jiāng jūn. mǔ jiàn qí zhe fēi shān, yǐ miàn fù chuáng, míng cháo běn yǐ miàn fù chuáng zuò yǐ bèi fù miàn. tì lèi bù shèng yuē: cǐ shì rǔ jiù xuè rǎn zhě yé! chū yù shǐ tái jì
唐霍献可,贵乡人也。父毓,岐州司法。献可有文学,好诙谐,累迁至侍御史左司员外。则天法峻,多不自保,竞希旨以为忠。献可头触玉阶,请杀狄仁杰、裴行本。裴即献可堂舅也。既损额,以绿帛裹于巾下,常令露出,冀则天以为忠。时人比之李子慎,子慎。则天朝诬告其舅,加游击将军。母见其著绯衫,以面覆床,(明朝本以面覆床作以被覆面。)涕泪不胜曰:此是汝舅血染者耶!(出《御史台记》)
yuán shǒu yī
袁守一
táng yuán shǒu yī xìng xíng qiǎn cù, shí rén hào wèi liào dǒu fú wēng jī, rèn wàn nián wèi. yōng zhōu zhǎng shǐ dòu huái zhēn měi yù biān zhī. nǎi yú zhōng shū lìng zōng chǔ kè mén, xiǎng shēng cài, chú jiān chá. huái zhēn wèi zhī zhī yě. zhēn gāo yī yuē: jià yù chū, gōng zuò rú cǐ jiǎn jiào. yuán shǒu yī jí dàn zhī. yuè yú, zhēn chú zuǒ tái yù shǐ dài fū. shǒu yī qǐng jià, bù gǎn chū, qǐ jiě. zhēn hū ér wèi zhī, shǒu yī jīng tì bù yǐ. chǔ kè zhī zhī, wèi chú yòu tái yù shǐ, yú cháo táng kàng héng yú zhēn yuē: yǔ gōng luó shī. luó shī zhě, shì guō ér yǔ, wú jiāo shè yě. wú hé, kè yǐ fǎn zhū, shǒu yī yǐ qí dǎng, pèi liú duān zhōu. chū cháo yě qiān zài
唐袁守一性行浅促,时人号为料斗凫翁鸡,任万年尉。雍州长史窦怀贞每欲鞭之。乃于中书令宗楚客门,饷生菜,除监察。怀贞未之知也。贞高揖曰:驾欲出,公作如此检校。袁守一即弹之。月余,贞除左台御史大夫。守一请假,不敢出,乞解。贞呼而慰之,守一兢惕不已。楚客知之,为除右台御史,于朝堂抗衡于贞曰:与公罗师。罗师者,市郭儿语,无交涉也。无何,客以反诛,守一以其党,配流端州。(出《朝野佥载》)
cuī tài zhī
崔泰之
táng huáng mén shì láng cuī tài zhī kū tè jìn lǐ jiào shī yuē: tái gé shén xiān dì, yì guān jūn zǐ xiāng. zuó cháo yóu duì zuò, jīn rì hū yún wáng. hún suí sī mìng guǐ, pò zhú jiàn yán wáng. cǐ shí bà huān xiào, wú fù xiàng cháo táng. chū cháo yě qiān zài
唐黄门侍郎崔泰之哭特进李峤诗曰:台阁神仙地,衣冠君子乡。昨朝犹对坐,今日忽云亡。魂随司命鬼,魄逐见阎王。此时罢欢笑,无复向朝堂。(出《朝野佥载》)
lù yú qìng
陆余庆
táng shàng shū yòu chéng lù yú qìng zhuǎn luò zhōu zhǎng shǐ, qí zi cháo zhī yuē: lù yú qìng, bǐ tóu wú lì zuǐ tóu yìng, yī zhāo míng chāo běn cháo zuò yá shòu cí sòng, shí rì pàn bù jìng. sòng àn rù xià. yú qìng dé ér dú zhī yuē: bì shì nà gǒu! zhú biān zhī. chū cháo yě qiān zài
唐尚书右丞陆余庆转洛州长史,其子嘲之曰:陆余庆,笔头无力嘴头硬,一朝(明抄本朝作衙)受辞讼,十日判不竟。送案褥下。余庆得而读之曰:必是那狗!逐鞭之。(出《朝野佥载》)
sūn yàn gāo
孙彦高
zhōu dìng zhōu cì shǐ sūn yàn gāo, bèi tū jué wéi chéng shù shí zhòng, bù gǎn yì tīng, wén fú xū zhēng fā zhě, yú xiǎo chuāng jiē rù, suǒ zhōu zhái mén. jí zéi dēng lěi, nǎi rù guì zhōng cáng, lìng nú yuē: láo zhǎng yào shi, zéi lái suǒ, shèn wù yǔ. xī yǒu yú rén, rù jīng xuǎn, pí dài bèi zéi dào qù. qí rén yuē: zéi tōu wǒ dài, jiāng zhōng bù dé wǒ wù yòng. huò wèn qí gù, dá yuē: yào shi jīn zài wǒ yī dài shàng, bǐ jiāng hé wù kāi zhī. cǐ sūn yàn gāo zhī liú yě. chū cháo yě qiān zài
周定州刺史孙彦高,被突厥围城数十重,不敢诣厅,文符须征发者,于小窗接入,锁州宅门。及贼登垒,乃入柜中藏,令奴曰:牢掌钥匙,贼来索,慎勿与。昔有愚人,入京选,皮袋被贼盗去。其人曰:贼偷我袋,将终不得我物用。或问其故,答曰:钥匙今在我衣带上,彼将何物开之。此孙彦高之流也。(出《朝野佥载》)
chū shǐ yù shǐ
出使御史
táng yù shǐ chū shǐ, jiǔ jué zī wèi. zhì yì, huò qiè pú là zhì yú shí, wěi chì shì zhě chè zhī, shì zhě qù ér hòu xú shí. cǐ wǎng wǎng ér yǒu, shū shī jǔ cuò yě. cháng yǒu yù shǐ, suǒ liú bù duō, bù jué shì zhě jiàn zhī. duì yuē: gān ròu yì jiā pō yǒu, qǐng lì liú. yù shǐ shēn zì kuì yān. yì yǒu shàn zhě làn zhǔ ròu, yǐ zhī zuò gēng, yù shǐ wěi bù zhī ér shí zhī. huò gēng zhōng yù ròu, nǎi zé páo rén. huò zhí xīn páo rén, wèi xián yìng dá, dàn xiè rì luó lòu, yán yǐ luó lǜ zhī lòu yě. shén lóng zhōng, hán wǎn yǔ lù yuán ké zhèng yuán fù chōng pàn guān, zhì lái zhōu, qīn dǔ cǐ shì, xiāng gù ér xiào. pú yè wèi yuán zhōng shí rèn zhōng chéng, wèi wǎn zhī yuē: yuán zhōng rèn jiān chá, zhì yì, gān ròu jī zǐ bìng shí zhī, wèi kuī yú xiàn sī zhī zhòng, gài dào zhī shēn shī guó shì tǐ. wèi gōng zhī yán dāng yǐ, dàn bù shí bù qiè, qǐ bù měi yú. chū yù shǐ tái jì
唐御史出使,久绝滋味。至驿,或窃脯腊置于食,伪叱侍者撤之,侍者去而后徐食。此往往而有,殊失举措也。尝有御史,所留不多,不觉侍者见之。对曰:干肉驿家颇有,请吏留。御史深自愧焉。亦有膳者烂煮肉,以汁作羹,御史伪不知而食之。或羹中遇肉,乃责庖人。或值新庖人,未闲应答,但谢日罗漏,言以罗滤之漏也。神龙中,韩琬与路元壳、郑元父充判官,至莱州,亲睹此事,相顾而笑。仆射魏元忠时任中丞,谓琬之曰:元忠任监察,至驿,干肉鸡子并食之,未亏于宪司之重,盖盗之深失国士体。魏公之言当矣,但不食不窃,岂不美欤。(出《御史台记》)
hán wǎn
韩琬
táng hán wǎn yǔ zhāng chāng zōng wáng běn lì, tóng yóu tài xué. bó shì xìng zhāng, jí chāng zōng zhī cóng shū, jīng wǔ jīng, měng yú shí shì. chù yī jī, hū wèi bó gōng zǐ, ài zhī bù yǐ. měi jiǎng jīng, jīng zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ zhé jí yú xué tú zhōng zhōng yuán zuò jīn, jù míng chāo běn gǎi. huò jué pò shū, bǐ zhú zhī, bì bèi chēn zé yuē: cǐ yǒu wǔ dé, rǔ hé qīng zhī? chāng zōng cháng wèi cǐ jī bèi zhàng. běn lì yǔ wǎn, pō bù píng zhī, yuē: fǔ rú bù jiě shì, wèi gōng shā cǐ jī. zhāng shēng sù qǔ xué tú huí cán shí liào. běn lì yǐ yè zhǎng, nǎi jiàn wèn hé fǒu. běn lì yuē: míng wén àn jí dé. zhāng shēng xǐ, měi rì shòu zhī, jiē lì wén àn. tā yuē, zhāng shēng qǐng jià, běn lì jǔ dié, shù jī zuì, shā ér shí zhī. jí zhāng shēng guī xué, bú jiàn jī, jīng yuē: wú bó gōng zǐ hé zài? zuǒ yòu bào běn lì shā zhī, dà nù yún: suǒ àn lái, suǒ àn lái. jiàn shù jī zhī zuì, yuē: zòng rú cǐ, yì bù hé sǐ. běn lì yuē: jī bù bǐ rén, bù kě jiā chī zhàng, zhèng hé shā. zhāng yǐ shǒu zài sān pāi àn yuē: bó gōng zǐ, yǒu àn shí, gèng zhī hé dào. dāng shí cháng ān, yǐ yǒu àn, dòng yuē wèi shí. gù zhī dān wán jīng shǐ zhě, yí xiáng shí shì. bù rán, hé gǔ rén hào wèi yú rú pǔ rú fǔ rú shù rú yé? yì kě yí jiè zǐ dì. chū yù shǐ tái jì
唐韩琬与张昌宗、王本立,同游太学。博士姓张,即昌宗之从叔,精五经,懵于时事。畜一鸡,呼为勃公子,爱之不已。每讲经,(经字原空缺,据明抄本补)辄集于学徒中(中原作巾,据明抄本改)。或攫破书,比逐之,必被嗔责曰:此有五德,汝何轻之?昌宗尝为此鸡被杖。本立与琬,颇不平之,曰:腐儒不解事,为公杀此鸡。张生素取学徒回残食料。本立以业长,乃见问合否。本立曰:明文案即得。张生喜,每日受之,皆立文案。他曰,张生请假,本立举牒,数鸡罪,杀而食之。及张生归学,不见鸡,惊曰:吾勃公子何在?左右报本立杀之,大怒云:索案来,索案来。见数鸡之罪,曰:纵如此,亦不合死。本立曰:鸡不比人,不可加笞杖,正合杀。张以手再三拍案曰:勃公子,有案时,更知何道。当时长安,以有案,动曰为实。故知耽玩经史者,宜详时事。不然,何古人号为愚儒、朴儒、腐儒、竖儒耶?亦可贻诫子弟。(出《御史台记》)
zhào rén jiǎng
赵仁奖
táng zhào rén jiǎng, hé nán rén yě, dé fàn yú zhí yè fāng wáng róng mù běi, shàn gē huáng zhāng, yǔ huàn guān yǒu jiù. yīn suǒ tuō fù, jǐng lóng zhōng, nǎi fù xīn yì quē, suì dé zhào jiàn. yún: fù xīn zhù guó jiā diào dǐng. jí rì tái bài yān. ruì zōng cháo, zuǒ shòu shàng cài chéng. shǐ yú jīng, fǎng xún tái zhōng jiù liè, wàng shì huān qià. yù shǐ ní ruò shuǐ wèi yáng mào zhí yuē: cǐ yōng hàn, wáng wèi tàn rōng. nǎi zòu zhī, zhōng shū lìng yáo chóng yuē: cǐ shì huáng zhāng hàn yé. shòu dāng zhōu xī dāng wèi, chí yì fā qiǎn. rén jiǎng zài tái, jì wú yú néng, wéi yǐ huáng zhāng zì xuàn. sòng wù xiān tí zhī yuē: zhào jiǎng chū wáng róng mù xià, rù zhū bó tái zhōng. shě bǐ fù xīn, dēng zī liè bǎi. xíng rén bù bì qián mǎ, zuò kè wéi tīng huáng zhāng. shí cuī xuān yī shǐ yú dū, rén jiǎng fù shū yú jiā, tí yún: xī jīng zhào yù shǐ shū. fù dào luò zhōu zhí yè fāng wáng róng mù běi dì yī pù. fù qī yī niáng. xuān yī yǐ shū shì cháo shì. chū qí zuǒ shòu shàng cài, pān hǎo lǐ zì shàng cài lìng bài yù shǐ, rén jiǎng zèng shī yuē: lìng guāi qián mǎ qù, chéng tuō xiù yī lái. dāng shí yà zhī, huò yǐ wéi jiǎ shǒu. rén jiǎng chū bài jiān chá, xiè cháo guì, dàn yún: yǒu xìng bǎ gōng mǎ zú. shí cháo shì xiāng suí. yù yī hú fù liǎng shù chái, yuē: cǐ hú hé bài diàn zhōng. huò wèn qí yóu, dá yuē: zhào rén jiǎng fù yī shù ér bài jiān chá, cǐ fù liǎng shù, gù hé shòu diàn zhōng. chū yù shǐ tái jì
唐赵仁奖,河南人也,得贩于殖业坊王戎墓北,善歌《黄獐》,与宦官有旧。因所托附,景龙中,乃负薪诣阙,遂得召见。云:负薪助国家调鼎。即日台拜焉。睿宗朝,左授上蔡丞。使于京,访寻台中旧列,妄事欢洽。御史倪若水谓杨茂直曰:此庸汉,亡为傝茸。乃奏之,中书令姚崇曰:此是《黄獐》汉耶。授当州悉当尉,驰驿发遣。仁奖在台,既无余能,唯以《黄獐》自炫。宋务先题之曰:赵奖出王戎幕下,入朱博台中。舍彼负薪,登兹列柏。行人不避騝马,坐客唯听《黄獐》。时崔宣一使于都,仁奖附书于家,题云:西京赵御史书。附到洛州殖业坊王戎墓北第一铺。付妻一娘。宣一以书示朝士。初其左授上蔡,潘好礼自上蔡令拜御史,仁奖赠诗曰:令乖騝马去,丞脱绣衣来。当时讶之,或以为假手。仁奖初拜监察,谢朝贵,但云:有幸把公马足。时朝士相随。遇一胡负两束柴,曰:此胡合拜殿中。或问其由,答曰:赵仁奖负一束而拜监察,此负两束,固合授殿中。(出《御史台记》)
jiāng shī dù
姜师度
táng jiāng shī dù hào qí guǐ. wèi cāng zhōu cì shǐ, jiān àn chá, zào qiāng chē yùn liáng, kāi hé zhù yàn, zhōu xiàn dǐng fèi. yú lǔ chéng jiè nèi, zhǒng dào zhì tún, suì xiè shí jǐn, yòu chà fū dǎ xiè. kǔ zhī, gē yuē: lǔ dì yī zhǒng dào, yī gài bèi shuǐ mò. nián nián suǒ xiè fū, bǎi xìng bù kě huó. yòu wèi shǎn zhōu cì shǐ, yǐ yǒng fēng cāng mǐ yùn jiàng, bié zhēng sān qián, jì yǐ wéi fèi. yī xī hū yún dé jì, lì zhù lóu, cóng cāng jiàn cáo, zhí zhì yú hé, zhǎng shù qiān zhàng. ér lìng fàng mǐ, qí bù kuài chù, jù dà bǎ tuī zhī, mǐ jiē sǔn hào, duō wèi fěn mò. jiān fēng jī yáng, fán yī hán shī mǐ bǎi shí, ér dòng jí qiān wàn shù. qiǎn diǎn yǔ zhě cháng zhī, jiā chǎn jiē jié. fù qiǎn shū hù zì liàng, zhì yǒu cháng shù shí hú zhě. shén hài rén, fāng tíng zhī. chū cháo yě qiān zài
唐姜师度好奇诡。为沧州刺史,兼按察,造枪车运粮,开河筑堰,州县鼎沸。于鲁城界内,种稻置屯,穗蟹食尽,又差夫打蟹。苦之,歌曰:鲁地一种稻,一概被水沫。年年索蟹夫,百姓不可活。又为陕州刺史,以永丰仓米运将,别征三钱,计以为费。一夕忽云得计,立注楼,从仓建槽,直至于河,长数千丈。而令放米,其不快处,具大把推之,米皆损耗,多为粉末。兼风激扬,凡一函失米百石,而动即千万数。遣典庾者偿之,家产皆竭。复遣输户自量,至有偿数十斛者。甚害人,方停之。(出《朝野佥载》)
chéng jìng qí
成敬奇
táng chéng jìng qí yǒu jùn cái, tiān cè zhōng, yì quē zì chén, qǐng rì shì wén zhāng sān shí dào. zé tiān nǎi mìng wáng bó míng chāo běn bó zuò jù shì zhī, shòu jiào shū láng, lèi bài jiān chá dà lǐ zhèng, yǔ zǐ wēi lìng yáo chóng lián qīn. chóng cháng yǒu jí, jìng qí zào zhái shěng yān, duì chóng tì lèi. huái zhōng zhì shēng què shù cóng, nǎi yī yī chí chū, qǐng chóng shǒu zhí zhī ér hòu shì. zhù yún: yuàn lìng gōng sù yù yě. chóng miǎn cóng zhī. jì chū, chóng bǐ qí yú mèi, wèi zǐ dì yuē: cǐ lèi cóng hé ér lái? zì zī bù fù lǐ yě. chū yù shǐ tái jì
唐成敬奇有俊才,天策中,诣阙自陈,请日试文章三十道。则天乃命王勃(明抄本勃作勮)试之,授校书郎,累拜监察大理正,与紫微令姚崇连亲。崇尝有疾,敬奇造宅省焉,对崇涕泪。怀中置生雀数从,乃一一持出,请崇手执之而后释。祝云:愿令公速愈也。崇勉从之。既出,崇鄙其谀媚,谓子弟曰:此泪从何而来?自兹不复礼也。(出《御史台记》)
shí huì tài
石惠泰
táng qí wáng fǔ cān jūn shí huì tài, yǔ jiān chá yù shǐ lǐ quán jiāo shī yuē: yù shǐ fēi zhǎng rèn, cān jūn bù jiǔ jū. dài jūn qiān zhuǎn hòu, cǐ zhí hái dào yú. yīn jìng fàng dié wǎng lái, quán jiāo wèi zhī pàn shí yú zhǐ yǐ bào zhī, nǎi jiǎ shǒu yú shí yí zhāng jiǔ líng. chū cháo yě qiān zài
唐岐王府参军石惠泰,与监察御史李全交诗曰:御史非长任,参军不久居。待君迁转后,此职还到余。因竞放牒往来,全交为之判十余纸以报之,乃假手于拾遗张九龄。(出《朝野佥载》)
féng guāng zhèn
冯光震
táng lǜ fǔ bīng cáo cān jūn féng guāng zhèn rù jí xián yuàn, xiào wén xuǎn. cháng zhù dūn chī yún: dūn chī zhě, jīn zhī yù zi, jí shì zhe máo luó bo yě. xiāo lìng wén zhī, fǔ zhǎng dà xiào. chū tán bīn lù
唐率府兵曹参军冯光震入集贤院,校文选。尝注蹲鸱云:蹲鸱者,今之芋子,即是著毛萝卜也。萧令闻之,拊掌大笑。(出《谭宾录》)
lǐ jǐn dù
李谨度
táng yù shǐ zhōng chéng lǐ jǐn dù, sòng jǐng yǐn zhì zhī. zāo mǔ sāng, bù kěn jǔ fā āi. fù dào, jiē nì zhī. guān liáo kǔ qí wú yòng, lìng běn guàn yíng zhōu, shēn jǐn dù mǔ sǐ, shàng shū shěng dié yù shǐ tái, rán hòu kū. qí yōng wěi jiē cǐ lèi yě. chū cháo yě qiān zài
唐御史中丞李谨度,宋璟引致之。遭母丧,不肯举发哀。讣到,皆匿之。官僚苦其无用,令本贯瀛州,申谨度母死,尚书省牒御史台,然后哭。其庸猥皆此类也。(出《朝野佥载》)
sān huì
三秽
táng wáng yí wèi zhōng chéng, xiàn tái zhī huì jiāng huì wèi cháng xuǎn shì láng, lì bù zhī huì cuī tài zhī wèi huáng mén shì láng, mén xià zhī huì hào wèi jīng shī sān huì. chū cháo yě qiān zài
唐王怡为中丞,宪台之秽;姜晦为常选侍郎,吏部之秽;崔泰之为黄门侍郎,门下之秽;号为京师三秽。(出《朝野佥载》)
yáng tāo
阳滔
táng yáng tāo wèi zhōng shū shè rén. shí cù mìng zhì chì, lìng shǐ chí kù yào tā shì, wú jiù běn jiǎn xún, nǎi zhuó chuāng qǔ de zhī. shí rén hào wèi zhuó chuāng shè rén. chū cháo yě qiān zài
唐阳滔为中书舍人。时促命制敕,令史持库钥他适,无旧本捡寻,乃斫窗取得之。时人号为斫窗舍人。(出《朝野佥载》)
cháng dìng zōng
常定宗
táng guó zǐ jì jiǔ xīn hóng zhì shī yún: jūn wèi hé biān cǎo, féng chūn xīn shèng shēng. qiè rú tái shàng jìng, zhào de shǐ fēn míng. tóng fáng xué shì cháng dìng zōng, wèi gǎi shǐ zì wèi zhuǎn zì, suì zhēng cǐ shī. jiē yún wǒ zuò. nǎi xià dié, jiàn bó shì luó dào zōng, pàn yún: xī wǔ zì dìng biǎo, yǐ lǐ qiè chēng qí. jīn yī yán jìng shī, qǔ cí duō wéi zhǔ. shī guī hóng zhì, zhuǎn hái dìng zōng. yǐ zhuàng dié zhī, rèn wèi gōng gōng xià yuán yǒu zhī zì, jù míng chāo běn shān yàn. chū cháo yě qiān zài
唐国子祭酒辛弘智诗云:君为河边草,逢春心剩生。妾如台上镜,照得始分明。同房学士常定宗,为改始字为转字,遂争此诗。皆云我作。乃下牒,见博士罗道宗,判云:昔五字定表,以理切称奇。今一言竞诗,取词多为主。诗归弘智,转还定宗。以状牒知,任为公(公下原有之字,据明抄本删)验。(出《朝野佥载》)
zhāng xuán jìng
张玄靖
táng zhāng xuán jìng, shǎn rén yě, zì zuǒ wèi cāng cáo bài jiān chá, xìng fēi dūn hòu. yīn fù huì mù róng bǎo jié ér qiān. shí yǒu liǎng zhāng jiān chá, hào xuán jìng wèi xiǎo zhāng. chū rù tái, hū tóng liè cháng nián wèi xiōng, jí xuǎn diàn zhōng, zé bù fù xiōng yǐ. bǎo jié jì zhū, pō bù zì ān, fù hū jiù liè wéi xiōng, jiān chá dù wén fàn, yīn shǐ hái, huì zhèng rén gōng fāng chū shǐ, wèn tái zhōng shì yì, gōng dá yuē: bǎo jié bài hòu, xiǎo zhāng fù hū wǒ cáo wèi xiōng yǐ. shí rén yǐ wéi tán xiào. chū yù shǐ tái jì
唐张玄靖,陕人也,自左卫仓曹拜监察,性非敦厚。因附会慕容宝节而迁。时有两张监察,号玄靖为小张。初入台,呼同列长年为兄,及选殿中,则不复兄矣。宝节既诛,颇不自安,复呼旧列为兄,监察杜文范,因使还,会郑仁恭方出使,问台中事意,恭答曰:宝节败后,小张复呼我曹为兄矣。时人以为谈笑。(出《御史台记》)