zhāng zǐ fáng dōng fāng shuò wáng qiáo zhōu yǐn yáo liú shāng
张子房 东方朔 王乔 周隐遥 刘商
zhāng zǐ fáng
张子房
zhāng zǐ fáng, míng liáng, hán guó rén yě, bì dì yú nán yáng, xǐ jū yú pèi, hòu wèi pèi guó rén yān.
张子房,名良,韩国人也,避地于南阳,徙居于沛,后为沛国人焉。
tóng yòu shí, guò xià pī yí qiáo, fēng xuě fāng shén, yù yī lǎo sǒu, zhe wū jīn, huáng dān yī. zhuì lǚ yú qiáo xià, mù zǐ fáng yuē:" rú zǐ wèi wǒ qǔ zhī." zǐ fáng wú juàn sè, xià qiáo qǔ lǚ yǐ jìn. lǎo sǒu yǐn zú yǐ nà zhī, zǐ fáng shén yì yù gōng.
童幼时,过下邳圯桥,风雪方甚,遇一老叟,着乌巾,黄单衣。坠履于桥下,目子房曰:“孺子为我取之。”子房无倦色,下桥取履以进。老叟引足以纳之,子房神意愈恭。
sǒu xiào yuē:" rú zǐ kě jiào yě. míng dàn lái cǐ, dāng yǒu suǒ jiào." zǐ fáng mèi shuǎng zhì, sǒu yǐ zài yǐ. yuē:" qī ér hòu zhì, wèi kě chuán dào." rú shì zhě sān, zǐ fáng xiān zhì, yì wú juàn dài.
叟笑曰:“孺子可教也。明旦来此,当有所教。”子房昧爽至,叟已在矣。曰:“期而后至,未可传道。”如是者三,子房先至,亦无倦怠。
lǎo sǒu xǐ, yǐ shū shòu zhī yuē:" dú cǐ dāng wèi dì wáng shī. ruò fù qiú wú, nǎi gǔ chéng shān xià huáng shí yě."
老叟喜,以书授之曰:“读此当为帝王师。若复求吾,乃谷城山下黄石也。”
zǐ fáng dú qí shū, néng yīng jī quán biàn, zuǒ hàn zǔ dìng tiān xià.
子房读其书,能应机权变,佐汉祖定天下。
hòu rén wèi qí shū wèi huáng shí gōng shū. xiū zhī yú shēn, néng liàn qì jué lì, qīng shēn yǔ huà.
后人谓其书为黄石公书。修之于身,能炼气绝力,轻身羽化。
yǔ qǐ lǐ jì dōng yuán gōng lù lǐ xiān shēng xià huáng gōng, wèi yún xiá zhī jiāo.
与绮里季、东园公、甪里先生、夏黄公,为云霞之交。
hàn chū, yù sì wǔ xiǎo ér lù shàng qún xì, yī ér yuē:" zhe qīng qún, rù tiān mén, yī jīn mǔ, bài mù gōng." shí rén mò zhī zhī, zǐ fáng zhī zhī, wǎng bài zhī yuē:" cǐ dōng wáng gōng zhī yù tóng yě. suǒ wèi jīn mǔ zhě, xī wáng mǔ yě mù gōng zhě, dōng wáng gōng yě. cǐ èr yuán zūn, nǎi yīn yáng zhī fù mǔ, tiān dì zhī běn yuán, huà shēng wàn líng, yù yǎng qún pǐn. mù gōng wèi nán xiān zhī zhǔ, jīn mǔ wèi nǚ xiān zhī zōng. cháng shēng fēi huà zhī shì, shēng tiān zhī chū, xiān jìn jīn mǔ, hòu yè mù gōng, rán hòu shēng sān qīng, cháo tài shàng yǐ. cǐ gē nǎi yù tóng jiào shì rén bài wáng gōng ér yī wáng mǔ yě."
汉初,遇四五小儿路上群戏,一儿曰:“着青裙,入天门,揖金母,拜木公。”时人莫知之,子房知之,往拜之曰:“此东王公之玉童也。所谓金母者,西王母也;木公者,东王公也。此二元尊,乃阴阳之父母,天地之本源,化生万灵,育养群品。木公为男仙之主,金母为女仙之宗。长生飞化之士,升天之初,先觐金母,后谒木公,然后升三清,朝太上矣。此歌乃玉童教世人拜王公而揖王母也。”
zǐ fáng zuǒ hàn, fēng liú hóu, wèi dà sī tú. jiě xíng yú shì, zàng yú lóng shǒu yuán.
子房佐汉,封留侯,为大司徒。解形于世,葬于龙首原。
chì méi zhī luàn, rén fā qí mù, dàn jiàn huáng shí zhěn, huà ér fēi qù, ruò liú xīng yān. bú jiàn qí shī xíng yì guān, dé sù shū yī piān jí bīng lüè shù zhāng. zǐ fáng dēng xiān, wèi wèi tài xuán tóng zǐ, cháng cóng lǎo jūn yú tài qīng zhī zhōng. qí sūn dào líng dé dào, cháo kūn lún zhī xī, zǐ fáng wǎng yān. chū xiān chuán shí yí
赤眉之乱,人发其墓,但见黄石枕,化而飞去,若流星焉。不见其尸形衣冠,得素书一篇及兵略数章。子房登仙,位为太玄童子,常从老君于太清之中。其孙道陵得道,朝昆仑之夕,子房往焉。(出《仙传拾遗》)
dōng fāng shuò
东方朔
dōng fāng shuò, xiǎo míng màn qiàn. fù zhāng shì, míng yí, zì shǎo píng mǔ tián shì. yí nián èr bǎi suì, dùn ruò tóng zǐ. shuò chū sān rì ér tián shì sǐ, sǐ shí hàn jǐng dì sān nián yě. lín mǔ shí shuò yǎng zhī, shí dōng fāng shǐ míng, yīn yǐ xìng yān. nián sān suì, tiān xià mì shí, yī lǎn àn sòng yú kǒu, héng zhǐ huī tiān shàng kōng zhōng dú yǔ.
东方朔,小名曼倩。父张氏,名夷,字少平;母田氏。夷年二百岁,顿若童子。朔出三日而田氏死,死时汉景帝三年也。邻母拾朔养之,时东方始明,因以姓焉。年三岁,天下秘识,一览暗诵于口,恒指挥天上空中独语。
lín mǔ hū shī shuò, lěi yuè zàn guī, mǔ chī zhī. hòu fù qù, jīng nián nǎi guī. mǔ jiàn zhī dà jīng yuē:" rǔ xíng jīng nián yī guī, hé yǐ wèi wú?" shuò yuē:" ér zàn zhī zǐ ní zhī hǎi, yǒu zǐ shuǐ wū yī, réng guò yú quán jiān huàn, cháo fā zhōng hái, hé yán jīng nián hū?" mǔ yòu wèn yuē:" rǔ xī jīng hé guó?" shuò yuē:" ér jiān yī jìng, zàn xī míng dōu chóng tái, yī wù mián, wáng gōng dàn ér yǐ dān lì xiá jiāng, ér shí zhī jì duō, bǎo mèn jǐ sǐ, nǎi yǐn xuán tiān huáng lù bàn hé. jí xǐng, hái yù yī cāng hǔ xī yú lù, chū ér qí hǔ ér hái, dǎ chuí guò tòng, hǔ niè ér jiǎo shāng." mǔ biàn bēi jiē, nǎi liè qīng bù shang guǒ zhī.
邻母忽失朔,累月暂归,母笞之。后复去,经年乃归。母见之大惊曰:“汝行经年一归,何以慰吾?”朔曰:“儿暂之紫泥之海,有紫水污衣,仍过虞泉湔浣,朝发中还,何言经年乎?”母又问曰:“汝悉经何国?”朔曰:“儿湔衣竟,暂息冥都崇台,一寤眠,王公啗儿以丹栗霞浆,儿食之既多,饱闷几死,乃饮玄天黄露半合。即醒,还遇一苍虎息于路,初儿骑虎而还,打捶过痛,虎啮儿脚伤。”母便悲嗟,乃裂青布裳裹之。
shuò fù qù jiā wàn lǐ, jiàn yī kū shù, tuō bù guà shù, bù huà wéi lóng, yīn míng qí dì wèi" bù lóng zé".
朔复去家万里,见一枯树,脱布挂树,布化为龙,因名其地为“布龙泽”。
shuò yǐ yuán fēng zhōng, yóu hóng méng zhī zé, hū yù mǔ cǎi sāng yú bái hǎi zhī bīn. é ér yǒu huáng méi wēng, zhǐ mǔ yǐ yǔ shuò yuē:" xī wèi wǒ qī, tuō xíng wèi tài bái zhī jīng. jīn rǔ yì cǐ xīng zhī jīng yě. wú què shí tūn qì, yǐ jiǔ shí yú nián, mù zhōng tóng zǐ, jiē yǒu qīng guāng, néng jiàn yōu yǐn zhī wù. sān qiān nián yī fǎn gǔ xǐ suǐ, èr qiān nián yī bāo pí fá máo, wú shēng lái yǐ sān xǐ suǐ wǔ fá máo yǐ."
朔以元封中,游鸿濛之泽,忽遇母采桑于白海之滨。俄而有黄眉翁,指母以语朔曰:“昔为我妻,托形为太白之精。今汝亦此星之精也。吾却食吞气,已九十余年,目中童子,皆有青光,能见幽隐之物。三千年一返骨洗髓,二千年一剥皮伐毛,吾生来已三洗髓五伐毛矣。”
shuò jì zhǎng, shì hàn wǔ dì wèi tài zhōng dài fū. wǔ dì mù nián, hǎo xiān shù, yǔ shuò xiá nì.
朔既长,仕汉武帝为太中大夫。武帝暮年,好仙术,与朔狎昵。
yī rì wèi shuò yuē:" wú yù shǐ ài xìng zhě bù lǎo, kě hū?"
一日谓朔曰:“吾欲使爱幸者不老,可乎?”
shuò yuē:" chén néng zhī."
朔曰:“臣能之。”
dì yuē:" fú hé yào?"
帝曰:“服何药?”
yuē:" dōng běi dì yǒu zhī cǎo, xī nán yǒu chūn shēng zhī yú."
曰:“东北地有芝草,西南有春生之鱼。”
dì yuē:" hé zhī zhī?"
帝曰:“何知之?”
yuē:" sān zú wū yù xià dì shí cǐ cǎo, xī hé yǐ shǒu yǎn wū mù, bù xǔ xià, wèi qí shí cǐ cǎo yě. niǎo shòu shí cǐ, jí měi mèn bù néng dòng."
曰:“三足乌欲下地食此草,羲和以手掩乌目,不许下,畏其食此草也。鸟兽食此,即美闷不能动。”
wèn yuē:" zi hé zhī zhī?"
问曰:“子何知之?”
shuò yuē:" xiǎo ér shí jué jǐng, xiàn luò jǐng xià, shù shí nián wú suǒ tuō. yǒu rén yǐn chén wǎng qǔ cǐ cǎo, nǎi gé hóng quán bù dé dù. qí rén yǔ chén yì zhī lǚ, chén nǎi chéng lǚ fàn quán, dé ér shí zhī. qí guó rén jiē zhī zhū yù wèi diàn, yào chén rù yún fú zhī mù, shè xuán mín diāo zhěn, kè lòu wèi rì yuè yún léi zhī zhuàng, yì yuē' lòu kōng zhěn', yì yuē' xuán diāo zhěn'. yòu jiàn háo zhī zhēn rù, yǐ bǎi zhī háo zhī wèi rù. cǐ háo rù ér lěng, cháng yǐ xià rì shū zhī, yīn míng' róu háo shuǐ zǎo zhī rù'. chén jǔ shǒu shì zhī, kǒng shuǐ shī xí, dìng shì nǎi guāng yě."
朔曰:“小儿时掘井,陷落井下,数十年无所托。有人引臣往取此草,乃隔红泉不得渡。其人与臣一只履,臣乃乘履泛泉,得而食之。其国人皆织珠玉为簟,要臣入云韍之幕,设玄珉雕枕,刻镂为日月云雷之状,亦曰‘镂空枕’,亦曰‘玄雕枕’。又荐毫之珍褥,以百之毫织为褥。此毫褥而冷,常以夏日舒之,因名‘柔毫水藻之褥’。臣举手试之,恐水湿席,定视乃光也。”
qí hòu wǔ dì qǐn yú líng guāng diàn, zhào shuò yú qīng qǐ chuāng tí kù mù xià, wèn shuò yuē:" hàn nián yùn huǒ dé tǒng, yǐ hé jīng hé ruì wèi xiáng?"
其后武帝寝于灵光殿,召朔于青绮窗绨绔幕下,问朔曰:“汉年运火德统,以何精何瑞为祥?”
shuò duì yuē:" chén cháng yóu hào rán zhī xū, zài cháng ān zhī dōng, guò fú sāng qī wàn lǐ, yǒu yún shān. shān dǐng yǒu jǐng, yún cóng jǐng zhōng chū. ruò tǔ dé zé huáng yún, huǒ dé zé chì yún, jīn dé zé bái yún, shuǐ dé zé hēi yún." dì shēn xìn zhī.
朔对曰:“臣尝游昊然之墟,在长安之东,过扶桑七万里,有云山。山顶有井,云从井中出。若土德则黄云,火德则赤云,金德则白云,水德则黑云。”帝深信之。
tài chū èr nián, shuò cóng xī nà xié guó hái, dé shēng fēng mù shí zhī, yǐ xiàn dì. zhǎng jiǔ chǐ, dà rú zhǐ. cǐ mù chū yīn huán zhī shuǐ, zé yǔ gòng suǒ wèi' yīn huán' shì lái. jí qí yuán yě, chū tián bō, shàng yǒu zǐ yàn huáng gǔ jí qí jiān. shí rú xì zhū, fēng chuī zhū rú yù shēng, yīn yǐ wéi míng. dì yǐ zhī biàn cì qún chén, nián bǎi suì zhě bān cì. cǐ rén yǒu jí, zhī zé yǒu hàn, jiāng sǐ zhě zhī zé zhé. xī lǎo dān zài zhōu èr qiān qī bǎi nián, cǐ zhī wèi hàn hóng yá xiān shēng, yáo shí nián yǐ sān qiān suì, cǐ zhī yì wèi yī zhé. dì nǎi cì shuò, shuò yuē:" chén jiàn cǐ zhī sān biàn kū sǐ, sǐ ér fù shēng, hé chì hàn zhé ér yǐ? yǔ yuē:' nián mò nián, zhī hū hàn. míng chāo běn mò zuò wèi, hū zuò wù. yù lǎn juǎn yǐn dòng míng jì zuò" nián wèi bàn, zhī bù hàn"' cǐ mù wǔ qiān suì yī shī, wàn suì yī kū yě." dì yǐ wéi rán.
太初二年,朔从西那邪国还,得声风木十枝,以献帝。长九尺,大如指。此木出因洹之水,则禹贡所谓‘因桓’是来。即其源也,出甜波,上有紫燕黄鹄集其间。实如细珠,风吹珠如玉声,因以为名。帝以枝遍赐群臣,年百岁者颁赐。此人有疾,枝则有汗,将死者枝则折。昔老聃在周二千七百年,此枝未汗;洪崖先生,尧时年已三千岁,此枝亦未一折。帝乃赐朔,朔曰:“臣见此枝三遍枯死,死而复生,何翅汗折而已?语曰:‘年末年,枝忽汗。(明抄本末作未,忽作勿。御览卷953引《洞冥记》作“年未半,枝不汗”)’此木五千岁一湿,万岁一枯也。”帝以为然。
yòu tiān hàn èr nián, dì shēng cāng lóng guǎn, sī xiān shù, zhào zhū fāng shì, yán yuǎn guó xiá xiāng zhī shì. wéi shuò xià xí cāo bǐ shū yuē:" chén yóu běi jí, zhì jìng huǒ shān, rì yuè suǒ bù zhào, yǒu lóng xián huǒ, yǐ zhào shān sì jí. yì yǒu yuán yòu chí yuàn, jiē zhí yì cǎo mù. yǒu míng jīng cǎo. rú jīn dēng, zhé wèi zhú, zhào jiàn guǐ wù xíng. xiān rén níng fēng, cháng yǐ cǐ cǎo rán yú yú yuán zuò wéi, jù míng chāo běn gǎi yè, cháo jiàn fù nèi wài yǒu guāng, yì míng' dòng fù cǎo'. dì cuò cǐ cǎo wèi sū, yǐ tú míng yún zhī guān, yè zuò cǐ guān, jí bù jiā zhú, yì míng' zhào mèi cǎo". cǎi yǐ jí zú, zé rù shuǐ bù chén."
又天汉二年,帝升苍龙馆,思仙术,召诸方士,言远国遐乡之事。唯朔下席操笔疏曰:“臣游北极,至镜火山,日月所不照,有龙衔火,以照山四极。亦有园囿池苑,皆植异草木。有明茎草。如金灯,折为烛,照见鬼物形。仙人宁封,尝以此草然于(于原作为,据明抄本改)夜,朝见腹内外有光,亦名‘洞腹草’。帝剉此草为苏,以涂明云之观,夜坐此观,即不加烛,亦名‘照魅草”。采以籍足,则入水不沉。”
shuò yòu cháng dōng yóu jí yún zhī dì, de shén mǎ yī pǐ, gāo jiǔ chǐ. dì wèn shuò hé shòu, yuē:" wáng mǔ chéng yún guāng niǎn, yǐ shì dōng wáng gōng zhī shě, shuì cǐ mǎ yú zhī tián, dōng wáng gōng nù, qì cǐ mǎ yú qīng jīn tiān àn. chén zhì wáng gōng tán, yīn qí ér fǎn. rào rì sān zā, cǐ mǎ rù hàn guān, guān mén yóu wèi yǎn. chén yú mǎ shàng shuì, bù jué hái zhì."
朔又尝东游吉云之地,得神马一匹,高九尺。帝问朔何兽,曰:“王母乘云光辇,以适东王公之舍,税此马于芝田,东王公怒,弃此马于清津天岸。臣至王公坛,因骑而反。绕日三匝,此马入汉关,关门犹未掩。臣于马上睡,不觉还至。”
dì yuē:" qí míng yún hé?"
帝曰:“其名云何?”
shuò yuē:" yīn shì wéi míng, míng' bù jǐng jū'." shuò yuē:" zì yù zhī rú nú mǎ jiǎn lǘ ěr." shuò yuē:" chén yǒu jí yún cǎo qiān qǐng, zhǒng yú jiǔ jǐng shān dōng, èr qiān nián yī huā, míng nián yīng shēng, chén zǒu wǎng yì zhī, yǐ mò mǎ, mǎ lì bù jī." shuò yuē:" chén zhì dōng jí, guò jí yún zhī zé."
朔曰:“因事为名,名‘步景驹’。”朔曰:“自驭之如驽马蹇驴耳。”朔曰:“臣有吉云草千顷,种于九景山东,二千年一花,明年应生,臣走往刈之,以秣马,马立不饥。”朔曰:“臣至东极,过吉云之泽。”
dì yuē:" hé wéi jí yún?"
帝曰:“何为吉云?”
yuē:" qí guó cháng yǐ yún qì zhàn xiōng jí, ruò yǒu xǐ qìng zhī shì, zé mǎn yí yún qǐ, wǔ sè zhào rén. zhe yú cǎo shù, jiē chéng wǔ sè lù, lù wèi jiē gān."
曰:“其国常以云气占凶吉,若有喜庆之事,则满宜云起,五色照人。着于草树,皆成五色露,露味皆甘。”
dì yuē:" jí yún wǔ lù kě dé fǒu?"
帝曰:“吉云五露可得否?”
yuē:" chén fù jí yún cǎo yǐ bèi mǎ, cǐ lì kě dé, rì kě sān èr wǎng." nǎi dōng zǒu, zhì xī ér hái, dé xuán bái qīng huáng lù, shèng yǐ qīng liú lí, gè shòu wǔ hé, shòu dì. dì biàn cì qún chén, qí dé zhī zhě, lǎo zhě jiē shǎo, jí zhě jiē chú yě.
曰:“臣负吉云草以备马,此立可得,日可三二往。”乃东走,至夕而还,得玄白青黄露,盛以青琉璃,各受五合,授帝。帝遍赐群臣,其得之者,老者皆少,疾者皆除也。
yòu wǔ dì cháng jiàn huì xīng, shuò zhé' zhǐ xīng mù' yǐ shòu dì, dì zhǐ huì xīng, yìng shí xīng méi, shí rén mò zhī cè yě.
又武帝常见彗星,朔折‘指星木’以授帝,帝指彗星,应时星没,时人莫之测也。
shuò yòu shàn xiào, měi màn shēng cháng xiào, zhé chén luò màn fēi.
朔又善啸,每曼声长啸,辄尘落漫飞。
shuò wèi sǐ shí, wèi tóng shě láng yuē:" tiān xià rén wú néng zhī shuò, zhī shuò zhě wéi tài wáng gōng ěr." shuò zú hòu, wǔ dì dé cǐ yǔ, jí zhào tài wáng gōng wèn zhī yuē:" ěr zhī dōng fāng shuò hū?"
朔未死时,谓同舍郎曰:“天下人无能知朔,知朔者唯太王公耳。”朔卒后,武帝得此语,即召太王公问之曰:“尔知东方朔乎?”
gōng duì yuē:" bù zhī."
公对曰:“不知。”
" gōng hé suǒ néng?"
“公何所能?”
yuē:" pō shàn xīng lì."
曰:“颇善星历。”
dì wèn" zhū xīng jiē jù zài fǒu?"
帝问“诸星皆具在否?”
yuē:" zhū xīng jù, dú bú jiàn suì xīng shí bā nián, jīn fù jiàn ěr."
曰:“诸星具,独不见岁星十八年,今复见耳。”
dì yǎng tiān tàn yuē:" dōng fāng shuò shēng zài zhèn páng shí bā nián, ér bù zhī shì suì xīng zāi." cǎn rán bù lè.
帝仰天叹曰:“东方朔生在朕旁十八年,而不知是岁星哉。”惨然不乐。
qí yú shì jī, duō sàn zài bié juǎn, cǐ bù bèi zài. chū dòng míng jì jí shuò bié zhuàn
其余事迹,多散在别卷,此不备载。(出《洞冥记》及《朔别传》)
wáng qiáo
王乔
wáng qiáo, hé dōng rén yě, hàn xiǎn zōng shí wéi yè lìng.
王乔,河东人也,汉显宗时为叶令。
yǒu shén shù, měi yuè shuò wàng, cháng yì jīng cháo. dì guài qí lái shù, ér bú jiàn chē qí, mì lìng tài shǐ cì wàng zhī. yán lín zhì, bì yǒu shuāng fú cóng dōng nán fēi lái. yú shì hòu fú zhì, jǔ luó zhāng zhī, dàn dé yī xì yān, nǎi sì nián shí suǒ cì shàng shū guān shǔ lǚ yě. měi dāng cháo shí, yè xiàn mén xià gǔ, bù jī zì míng, wén yú jīng shī. hòu tiān hū xià yù guān yú tíng qián, lì rén tuī pái, zhōng bù yáo dòng. qiáo yuē:" tiān dì yù zhào wǒ yě." nǎi mù yù fú ěr, wò guān zhōng, gài biàn lì fù. sù xī nǎi zàng chéng dōng, tǔ zì chéng fén. qí xī, xiàn zhōng niú yáng jiē liú hàn chuǎn fá, rén mò zhī zhī. bǎi xìng wèi lì miào, hào' yè jūn cí', dǎo wú bù yīng, yuǎn jìn zūn chóng. dì zhào yíng qǔ qí gǔ, zhì dōu tíng xià, lüè wú fù shēng. huò yún:" jí gǔ xiān rén wáng qiáo yě, shì biàn huà zhī jī yú shì ěr." chū xiān chuán shí yí
有神术,每月朔望,常诣京朝。帝怪其来数,而不见车骑,密令太史伺望之。言临至,必有双凫从东南飞来。于是候凫至,举罗张之,但得一舄焉,乃四年时所赐尚书官属履也。每当朝时,叶县门下鼓,不击自鸣,闻于京师。后天忽下玉棺于庭前,吏人推排,终不摇动。乔曰:“天帝欲召我也。”乃沐浴服饵,卧棺中,盖便立复。宿昔乃葬城东,土自成坟。其夕,县中牛羊皆流汗喘乏,人莫知之。百姓为立庙,号‘叶君祠’,祷无不应,远近尊崇。帝诏迎取其鼓,置都亭下,略无复声。或云:“即古仙人王乔也,示变化之迹于世耳。”(出《仙传拾遗》)
zhōu yǐn yáo
周隐遥
zhōu yǐn yáo, dòng tíng shān dào shì, zì yún lù lǐ xiān shēng zhī sūn. shān shàng yǒu qí zǔ lù lǐ miào lù lǐ cūn. yán qí shù shì dé dào, cháng jū jiāo shān zhōng, xué tài yīn liàn xíng zhī dào, sǐ yú yá kū zhōng. zhǔ qí dì zǐ yuē:" jiǎn shì wǒ shī, wù lìng tā wù suǒ fàn. liù nián hòu, ruò zài shēng, dāng yǐ yī shang yī wǒ." dì zǐ shì zhī, chū zé chòu huì chóng huài, wéi wǔ zàng bù biàn, yī yán bì hù zhī. zhì liù nián wǎng kàn, nǎi shēn quán què shēng. dì zǐ bèi tāng mù, yǐ xīn yī yī zhī. fā zhěn ér hēi, zī cū ér zhí, ruò shòu liè yě. shí liù nián yòu sǐ rú qián, gèng qī nián fù shēng. rú cǐ sān dù, yǐ sì shí nián yú, jìn bā shí suì, zhuàng mào rú sān shí xǔ rén. suí yáng dì wén zhī, zhēng zhì dōng jùn, bān cì fēng hòu, ēn lǐ lóng yì. ér kěn qǐ guī shān. xún huán běn jùn. zhēn guān zhōng, zhào zhì cháng ān, yú nèi diàn ān zhì, wèn xiū xí zhī dào. duì yuē:" chén suǒ xiū zhě, pǐ fū zhī zhì, gōng bù jí wù, lì wéi yī shēn. dì wáng xiū dào, yī yán zhī lì, wàn guó méng fú. dé dào zhī xiào, sù yú rén chén. qū qū suǒ xué, fēi jiǔ zhòng wàn shèng zhī suǒ xiū yě." kěn qiú guī shān, xún yì suí qí suǒ shì. chū xiān chuán shí yí
周隐遥,洞庭山道士,自云甪里先生之孙。山上有其祖甪里庙甪里村。言其数世得道,尝居焦山中,学太阴炼形之道,死于崖窟中。嘱其弟子曰:“检视我尸,勿令他物所犯。六年后,若再生,当以衣裳衣我。”弟子视之,初则臭秽虫坏,唯五脏不变,依言闭护之。至六年往看,乃身全却生。弟子备汤沐,以新衣衣之。发鬒而黑,髭粗而直,若兽鬣也。十六年又死如前,更七年复生。如此三度,已四十年余,近八十岁,状貌如三十许人。隋炀帝闻之,征至东郡,颁赐丰厚,恩礼隆异。而恳乞归山。寻还本郡。贞观中,召至长安,于内殿安置,问修习之道。对曰:“臣所修者,匹夫之志,功不及物,利唯一身。帝王修道,一言之利,万国蒙福。得道之效,速于人臣。区区所学,非九重万乘之所修也。”恳求归山,寻亦随其所适。(出《仙传拾遗》)
liú shāng
刘商
liú shāng zhě, zhōng shān jìng wáng zhī hòu. jǔ xiào lián, lì guān hé féi lìng. ér dǔ hǎo wú wéi qīng jiǎn zhī dào. fāng shù fú liàn zhī mén, wǔ jīn bā shí, suǒ nán zhì zhě. bì lì ér qiú zhī. rén yǒu fāng shū, wèi hé liàn shī xiào zhě, bì zī qí yào shí, gěi qí lú dǐng, zhù shǐ chéng zhī, wèi cháng yǒu suǒ jì yú yě. yīn fàn zhōu sháo zhà jiān, suì bǔ jū wǔ kāng shàng qiáng shān xià. yǒu qiáo tóng yào yú, suī cháng cǎo mù zhī yào, yì mén ér shòu zhě, yì dá yǐ shàn jià. yī dàn, qiáo fū yù qiáo, yǒu shù yī bǎ, shāng yì hòu jià zhì zhī. qí tíng wǔ zhī xià, lí luò zhī jiān, cǎo mù zhū yào, yǐ duī jī yǐ. hū xián bù zhàng cè, xiāo yáo tián mǔ qī suì zhī bàng, liáo zì yí shì, wén cóng lín jiān, yǒu rén xiāng yǔ yán yuē:" zhōng shān liú shāng, jīn rì yǐ cì zhēn shù yǐ, gài yīn gōng dǔ hǎo zhī suǒ gǎn hū." kuī lín zhōng, yǎo wú rén jī. bēn guī qǔ shù, xiū ér fú zhī. yuè yú, chǐ fā yì shèng, mào rú yīng tóng jǔ bù qīng sù, kě jí chí mǎ dēng shè yún yán, wú fù kùn bèi. yòu yuè yú, zuò zhī sì fāng zhī shì, yàn ruò fú qì, nǎi rù shàng qiáng dòng zhōng. xián tōng chū, yǒu jiǔ jiā yǐ qiáo sǒu shāo yì, jǐn lǐ jiē zhī. lěi yuè fù yī zhì, yīn wèi jiǔ jiā yuē:" wǒ shān zhōng liú shāng yě, sù gōng shuǐ mò, yuàn liú yī tú, yǐ chóu jiàn dài zhī hòu." shǐ bèi zēng sù, ér yuē yǐ zài lái. yī rì guǒ zhì jiǔ jiā, yuán háo yùn sī, qǐng kè ér qiān shān wàn shuǐ, fēi shì gōng zhī suǒ jí. jiāng qù, wèi jiǔ jiā yuē:" wǒ zǔ huái nán wáng, jīn wèi jiǔ hǎi zǒng sī, jū liè zhēn zhī rèn. shòu wǒ yǐ nán míng dōu shuǐ zhī zhì, xún rì yuǎn bié, bù fù lái yǐ." rú shì shí xǔ rì, tiān sè qíng jì, xiāng fēng ruì yún, mí bù shān gǔ, qiáo zhě jiàn kōng zhōng qí chéng, fēi jǔ nán qù. chū xiān chuán shí yí
刘商者,中山靖王之后。举孝廉,历官合淝令。而笃好无为清简之道。方术服炼之门,五金八石,所难致者。必力而求之。人有方疏,未合炼施效者,必资其药石,给其炉鼎,助使成之,未尝有所觊觎也。因泛舟苕霅间,遂卜居武康上强山下。有樵童药臾,虽常草木之药,诣门而售者,亦答以善价。一旦,樵夫鬻樵,有术一把,商亦厚价致之。其庭庑之下,篱落之间,草木诸药,已堆积矣。忽闲步杖策,逍遥田亩蹊隧之傍,聊自怡适,闻藂林间,有人相与言曰:“中山刘商,今日已赐真术矣,盖阴功笃好之所感乎。”窥林中,杳无人迹。奔归取术,修而服之。月余,齿发益盛,貌如婴童;举步轻速,可及驰马;登涉云岩,无复困惫。又月余,坐知四方之事,验若符契,乃入上强洞中。咸通初,有酒家以樵叟稍异,尽礼接之。累月复一至,因谓酒家曰:“我山中刘商也,夙攻水墨,愿留一图,以酬见待之厚。”使备缯素,而约以再来。一日果至酒家,援毫运思,顷刻而千山万水,非世工之所及。将去,谓酒家曰:“我祖淮南王,今为九海总司,居列真之任。授我以南溟都水之秩,旬日远别,不复来矣。”如是十许日,天色晴霁,香风瑞云,弥布山谷,樵者见空中骑乘,飞举南去。(出《仙传拾遗》)