cuī jì shū ān yáng huáng shì qí hòu zhǔ wáng huì zhào dú gū tuó yáng sù téng jǐng zhēn yuán suì liú zhì yán sù é
崔季舒 安阳黄氏 齐后主 王惠照 独孤陀 杨素 滕景贞 元邃 刘志言 素娥
zhāng yì zhī lǐ chéng jiā tài zhōu rén liáng zài yán fàn jì fǔ luò yáng fù rén péi xiū zhēn niú chéng zhāng hàn nán zhèng xiàn wèi lǐ pàn yuán zì xū
张易之 李承嘉 泰州人 梁载言 范季辅 洛阳妇人 裴休贞 牛成 张翰 南郑县尉 李泮 元自虚
cuī jì shū
崔季舒
běi qí cuī jì shū, wèi zhì shì zhōng tè jìn. hū ěr qí jiā chí zhōng lián, jiē huà wéi rén miàn, zhe xiān bēi mào. yòu qí qī céng zhòu qǐn, jiàn yī shén rén, shēn cháng zhàng yú, hēi tǐ hēi máo, qián lái bī jǐ. wū yuē: cǐ shì wǔ dào jiāng jūn, rù zhái zhě bù xiáng yě. yòu tíng zhōng hū liú xiě, yǒu yī bái wù, dà rú hú, zì tiān ér xià, dāng qí zi shǒu, wèi zhì chǐ yú, nǎi miè. jì shū yòu jiàn qí jiā nèi tīng zhōng, yǒu yī dà shǒu, zhǎng zhàng yú, cóng dì ér chū, mǎn shì guāng yào. wèn zuǒ yòu, jiē yún bú jiàn, xún yǐ fēi zuì jiàn zhū. chū běi shǐ
北齐崔季舒,位至侍中特进。忽尔其家池中莲,皆化为人面,著鲜卑帽。又其妻曾昼寝,见一神人,身长丈余,黑体黑毛,前来逼己。巫曰:此是五道将军,入宅者不祥也。又庭中忽流血,有一白物,大如斛,自天而下,当其子首,未至尺余,乃灭。季舒又见其家内厅中,有一大手,长丈余,从地而出,满室光耀。问左右,皆云不见,寻以非罪见诛。(出《北史》)
ān yáng huáng shì
安阳黄氏
běi qí wǔ chéng shí, ān yáng xiàn yǒu huáng jiā zhě, zhù gǔ chéng nán. qí xiān lěi shì jù fù, yǒu wū shī zhàn jūn jiā cái wù yù chū, hǎo zì fáng shǒu. ruò qù, jiā jí dà pín. qí jiā měi yè shǐ rén fēn shǒu. yè yǒu yī duì rén, jǐn zhe huáng yī, chéng mǎ, cóng běi mén chū. yī duì bái yī rén, chéng mǎ, cóng xī mén chū. yī duì qīng yī rén, chéng mǎ, cóng dōng yuán mén chū. xī jiè wèn zhào yú jiā cǐ qù jìn yuǎn. dāng shí bìng wàng, qù hòu xǐng jué, fǔ xīn ào huǐ, bù kě fù zhuī. suǒ chū huáng bái qīng zhě, jiē jīn yín qián huò. liáng zhī, fù jiàn yī rén, bǒ jiǎo fù xīn ér lái, yì wèn zhào yú, jiā rén niàn jí, mìng nú jī zhī. jiù shì, nǎi jiā zhé jiǎo dāng yě. zì cǐ zhī hòu, jiàn pín, sǐ wáng dōu jǐn. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
北齐武成时,安阳县有黄家者,住古城南。其先累世巨富,有巫师占君家财物欲出,好自防守。若去,家即大贫。其家每夜使人分守。夜有一队人,尽着黄衣,乘马,从北门出。一队白衣人,乘马,从西门出。一队青衣人,乘马,从东园门出。悉借问赵虞家此去近远。当时并忘,去后醒觉,抚心懊悔,不可复追。所出黄白青者,皆金银钱货。良之,复见一人,跛脚负薪而来,亦问赵虞,家人念极,命奴击之。就视,乃家折脚铛也。自此之后,渐贫,死亡都尽。(出《广古今五行记》)
qí hòu zhǔ
齐后主
běi qí hòu zhǔ wǔ píng wǔ nián, rú jìn yáng, zài lù, bīng rén yú mù xià hū hū yuán zuò wú, jù xǔ běn gǎi. chàng jiào, xùn zhī yuē: jiàn wú shù rén, jiē qí xiǎo mǎ rú hú, zhēng huī dāo shāo, gù jiào zhī. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
北齐后主武平五年,如晋阳,在路,兵人于幕下忽(忽原作无,据许本改。)唱叫,讯之曰:见无数人,皆骑小马如狐,争挥刀梢,故叫之。(出《广古今五行记》)
wáng huì zhào
王惠照
wǔ píng mò, guǎng píng dōu shěng zhǔ shì wáng huì zhào. xī xiū wèi jùn xué shēng, kè mù zuò yī xiǎo ér, shèng yī dài lǐ, měi shí bì shí zhī, gào yún: nú dàn. fāng zì shí, zì cǐ hòu mí, wèi wǎng liǎng zhe zhī, shí xiǎng bù sì, zé bìng yǒu chuí sǐ. jiàn bù xiǎng cài shū, yào suǒ jiǔ ròu. xiū xiōng qiè qǔ, yǐ huǒ fén zhī, xiū bìng zhuǎn kùn. qí jiā shì jí, gù gōng jiàng kè mù, miào xiě xíng zhuàng, wèi zhì líng chuáng zhī chù. xià yǔ yún: shāo huǐ wǒ rú cǐ, zhòng kè hé yì? suì yú, xiū chéng kuáng bìng zú. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
武平末,广平都省主事王惠照。息休为郡学生,刻木作一小儿,盛衣带里,每食必食之,告云:奴啖。方自食,自此后迷,为魍魉著之,时饷不饲,则病友垂死。渐不飨菜蔬,要索酒肉。休兄窃取,以火焚之,休病转困。其家事急,顾工匠刻木,妙写形状,为置灵床之处。下语云:烧毁我如此,重刻何益?岁余,休成狂病卒。(出《广古今五行记》)
dú gū tuó
独孤陀
suí dú gū tuó, zì lí xié, wén dì shí, wèi yán zhōu cì shǐ. xìng hǎo zuǒ dào, qí wài jiā jiā yuán zuò shēng, jù míng chāo běn gǎi. gāo shì, xiān shì māo guǐ, yǐ shā qí jiù guō shā luó, yīn zhuǎn rù qí jiā, dì wēi wén zhī ér bù xìn. qí zǐ wèi huáng hòu, yǔ yáng sù qī zhèng shì jù yǒu jí. zhào yī shì zhī, jiē yuē: cǐ māo guǐ jí. dì yǐ tuó hòu zhī yì mǔ dì, tuó qī nǎi yáng sù zhī yì mǔ mèi yě, yóu shì yí tuó suǒ wéi. yīn lìng qí xiōng mù yǐ qíng yù zhī, shàng yòu qiǎn zuǒ yòu fěng tuó. yán wú yǒu, shàng bù yuè, zuǒ qiān tuó, tuó suì chū yuàn yán. shàng lìng zuǒ pú yè gāo yǐng nà yán sū wēi dà lǐ yáng yuǎn huáng fǔ xiào xù zá àn zhī. ér tuó bì xú ā ní gōng yán, běn cóng tuó mǔ jiā lái, cháng shì māo guǐ. měi yǐ zi rì yè sì zhī, yán zi zhě shǔ yě. māo guǐ měi shā rén, bèi shā zhě jiā cái suì qián yí yú chù māo guǐ jiā. dì nǎi yǐ shì wèn gōng qīng, qí zhāng gōng niú hóng yuē: yāo yóu rén xīng, shā qí rén, kě yǐ jué yǐ. shàng lìng dú chē zài tuó fū qī, jiāng sǐ, dì yì quē āi qiú, yú shì miǎn sǐ chú míng, yǐ qí qī yáng shì wèi ní. xiān wáng yǒu rén sù qí mǔ wèi māo guǐ shā zhě, shàng yǐ wéi yāo wàng, nù ér qiǎn zhī. jí shì, nǎi zhào shè sù xíng māo guǐ jiā yān. tuó yì wèi jǐ ér zú. chū běi shǐ
隋独孤陀,字黎邪,文帝时,为延州刺史。性好左道,其外家(家原作甥,据明抄本改。)高氏,先事猫鬼,已杀其舅郭沙罗,因转入其家,帝微闻之而不信。其姊为皇后,与杨素妻郑氏俱有疾。召医视之,皆曰:此猫鬼疾。帝以陀后之异母弟,陀妻乃杨素之异母妹也,由是疑陀所为。阴令其兄穆以情喻之,上又遣左右讽陀。言无有,上不悦,左迁陀,陀遂出怨言。上令左仆射高颖、纳言苏威、大理杨远、皇甫孝绪杂按之。而陀婢徐阿尼供言,本从陀母家来,常事猫鬼。每以子日夜祀之,言子者鼠也。猫鬼每杀人,被杀者家财遂潜移于畜猫鬼家。帝乃以事问公卿,奇章公牛弘曰:妖由人兴,杀其人,可以绝矣。上令犊车载陀夫妻,将死,弟诣阙哀求,于是免死除名,以其妻杨氏为尼。先王有人诉其母为猫鬼杀者,上以为妖妄,怒而遣之。及是,乃诏赦诉行猫鬼家焉。陀亦未几而卒。(出《北史》)
yáng sù
杨素
dà yè wǔ nián, shàng shū lìng yáng sù yú dōng dōu zào zhái. qián yú gōng shěng, qiǎn rén jiù wèi wèi shǎo qīng xiāo jí, qǐng zé liáng rì rù xīn zhái. jí zhī qí bù zhōng, nǎi yǐ shū yī juàn fù zhī. cǐ shū zhuān shì shù sǐ sàng zhī shì, sù kāi ér è zhī, nǎi fén yú qián tíng. sù zhái nèi zào chén xiāng táng, shén jīng lì. chū chéng, bì zhī sān rì, rán hòu zé rì, shǐ kāi shì zhī, sì bì rú xīn xuè suǒ sǎ, liú yú dì, xīng qì chù rén, sù shén è zhī, jìng yù zhèn ér sǐ. jiǔ nián, sù zhǎng zǐ lǐ bù shàng shū yáng xuán gǎn, tíng zhōng wú gù yǒu xuè sǎ dì, xuán gǎn jù, suì jǔ bīng fǎn, fú zhū. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
大业五年,尚书令杨素于东都造宅。潜于宫省,遣人就卫尉少卿萧吉,请择良日入新宅。吉知其不终,乃以书一卷付之。此书专是述死丧之事,素开而恶之,乃焚于前庭。素宅内造沉香堂,甚精丽。初成,闭之三日,然后择日,始开视之,四壁如新血所洒,流于地,腥气触人,素甚恶之,竟遇鸩而死。九年,素长子礼部尚书杨玄感,庭中无故有血洒地,玄感惧,遂举兵反,伏诛。(出《广古今五行记》)
téng jǐng zhēn
滕景贞
téng jǐng zhēn zài guǎng zhōu qī céng sì, yǒng huī zhōng, bà zhí guī jiā. bì chuī, fǔ zhōng hū yǒu shēng rú léi, mǐ shàng péng péng lóng qǐ. téng jiù shì, shēng zhuǎn zhuàng. zèng shàng shēng huā shù shí, zhǎng shì lián huā, sè chì rú jīn, é qǐng wēi miè. xún rì, jǐng zhēn zú. chū yǒu yáng zá zǔ
滕景贞在广州七层寺,永徽中,罢职归家。婢炊,釜中忽有声如雷,米上芃芃隆起。滕就视,声转壮。甑上生花数十,长似莲花,色赤如金,俄顷萎灭。旬日,景贞卒。(出《酉阳杂俎》)
yuán suì
元邃
yǒng chún chū, tóng zhōu sī gōng yuán suì, qí mǔ bái rì zài táng zuò, hū jiàn píng wài yǒu xiǎo rén qí xiǎo mǎ rù lái, rén zhǎng èr sān chǐ, mǎ yì xiāng chèn, yì jiǎ jù zhuāng, guāng cǎi huī rì, yú tíng nèi xún qiáng chí zǒu, liáng jiǔ fāng miè. cǐ hòu měi cháng yù zì shā, hé jiā shǒu zhī, jīng nián shāo dài. mǔ yè wò, yǐ yī zhì bèi zhōng zì dài, biàn jí zǒu chū. shì zhě jué zhī, fēn mì, yǐ tóu yú jǐng, bǐ jí chū zhī, dài yì jué yǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
永淳初,同州司功元邃,其母白日在堂坐,忽见屏外有小人骑小马入来,人长二三尺,马亦相称,衣甲具装,光彩辉日,于庭内巡墙驰走,良久方灭。此后每常欲自杀,合家守之,经年稍怠。母夜卧,以衣置被中自代,便即走出。侍者觉之,分觅,以投于井,比及出之,殆亦绝矣。(出《广古今五行记》)
liú zhì yán
刘志言
cháng ān liú zhì yán rèn huá zhōu xià guī xiàn wèi, cǐ xiè sù xiōng, suì yú lǐ nèi jiè zhái, rán zhái nèi bù miǎn yǒu guài. bì chén qǐ lǐ fà, shū duò dì, bì fǔ qǔ shū, jiàn chuáng xià yǒu bù dài, zhōng shì yǒu shù suì xiǎo ér. bì yǐn shǒu qǔ zhī, dài nèi tiào chū. bì jīng jù zǒu chū, jǔ jiā jiù shì, liǎo wú suǒ jiàn. zhì yán zhì mǎn ér zú. chū wǔ xíng jì
长安刘志言任华州下邽县尉,此廨素凶,遂于里内借宅,然宅内不免有怪。婢晨起理发,梳堕地,婢俯取梳,见床下有布袋,中似有数岁小儿。婢引手取之,袋内跳出。婢惊惧走出,举家就视,了无所见。志言秩满而卒。(出《五行记》)
sù é
素娥
sù é zhě, wǔ sān sī zhī jì rén yě. sān sī chū dé qiáo shì qīng yī yǎo niáng, néng gē wǔ. sān sī xiǎo zhī yīn lǜ, yǐ yǎo niáng gē wǔ, tiān xià zhì yì yě. wèi jǐ, chén yú luò shuǐ, suì zú qiáo shì zhī jiā. zuǒ yòu yǒu jǔ sù é yuē: xiāng zhōu fèng yáng mén sòng ǎo nǚ, shàn dàn wǔ xián, xián yuán zuò yán, jù míng chāo běn xǔ běn huáng běn gǎi. shì zhī shū sè. sān sī nǎi yǐ bó sān bǎi duàn wǎng pìn yān. sù é jì zhì, sān sī dà yuè, suì shèng yàn yǐ chū sù é. gōng qīng dài fū bì jí, wéi nà yán dí rén jié chēng jí bù lái. sān sī nù, yú zuò zhōng yǒu yán. yàn bà, yǒu gào rén jié zhě. míng rì yè xiè sān sī yuē: mǒu zuó rì sù jí bào zuò, bù guǒ yìng zhào. rán bù dǔ lì rén. yì fēn yě. tā hòu huò yǒu liáng yàn, gǎn bù xiān qī dào mén. sù é wén zhī. wèi sān sī yuē: liáng gōng qiáng yì zhī shì. fēi kuǎn xiá zhī rén. hé bì gù yì qí xìng? zài yàn bù kě wú, qǐng bù zhào liáng gōng yě. sān sī yuē: tǎng zǔ wǒ yàn, bì zú qí jiā. hòu shù rì, fù yàn, kè wèi lái, liáng gōng guǒ xiān zhì. sān sī tè yán liáng gōng zuò yú nèi qǐn, xú xú yǐn jiǔ, dài zhū bīn kè. qǐng xiān chū sù é, lüè guān qí yì. suì tíng bēi, shè tà zhào zhī. yǒu qīng, cāng tóu chū yuē: sù é cáng nì, bù zhī suǒ zài. sān sī zì rù zhào zhī, jiē bú jiàn. hū yú táng ào xì zhōng wén lán shè fēn fù, nǎi fù ěr ér tīng, jí sù é yǔ yīn yě, xì rú shǔ sī, cái néng rèn biàn, yuē: qǐng gōng bù zhào liáng gōng, jīn gù zhào zhī, bù fù shēng yě. sān sī wèn qí yóu, yuē: mǒu fēi tā guài, nǎi huā yuè zhī yāo, shàng dì qiǎn lái, yì yǐ duō yán dàng gōng zhī xīn, jiāng xìng lǐ shì. jīn liáng gōng nǎi shí zhī zhèng rén, mǒu gù bù gǎn jiàn. mǒu cháng wèi pū qiè, gǎn wú qíng? yuàn gōng miǎn shì liáng gōng, wù méng tā zhì. bù rán, wǔ shì wú qiǎn zhǒng yǐ. yán qì gèng wèn. yì bù yīng yě. sān sī chū. jiàn rén jié. chēng sù é bào jí. wèi kě chū. jìng shì zhī lǐ. rén jié mò zhī qí yóu. míng rì, sān sī mì zòu qí shì, zé tiān tàn yuē: tiān zhī suǒ shòu, bù kě fèi yě. chū gān zé yáo
素娥者,武三思之妓人也。三思初得乔氏青衣窈娘,能歌舞。三思晓知音律,以窈娘歌舞,天下至艺也。未几,沉于洛水,遂族乔氏之家。左右有举素娥曰:相州凤阳门宋媪女,善弹五弦,(弦原作言,据明抄本、许本、黄本改。)世之殊色。三思乃以帛三百段往聘焉。素娥既至,三思大悦,遂盛宴以出素娥。公卿大夫毕集,唯纳言狄仁杰称疾不来。三思怒,于座中有言。宴罢,有告仁杰者。明日谒谢三思曰:某昨日宿疾暴作,不果应召。然不覩丽人。亦分也。他后或有良宴,敢不先期到门。素娥闻之。谓三思曰:梁公强毅之士。非欵狎之人。何必固抑其性?再宴不可无,请不召梁公也。三思曰:傥阻我宴,必族其家。后数日,复宴,客未来,梁公果先至。三思特延梁公坐于内寝,徐徐饮酒,待诸宾客。请先出素娥,略观其艺。遂停杯,设榻召之。有倾,苍头出曰:素娥藏匿,不知所在。三思自入召之,皆不见。忽于堂奥隙中闻兰麝芬馥,乃附耳而听,即素娥语音也,细如属丝,才能认辨,曰:请公不召梁公,今固召之,不复生也。三思问其由,曰:某非他怪,乃花月之妖,上帝遣来,亦以多言荡公之心,将兴李氏。今梁公乃时之正人,某固不敢见。某尝为仆妾,敢无情?愿公勉事梁公,勿萌他志。不然,武氏无遣种矣。言迄更问。亦不应也。三思出。见仁杰。称素娥暴疾。未可出。敬事之礼。仁杰莫知其由。明日,三思密奏其事,则天叹曰:天之所授,不可废也。(出《甘泽谣》)
zhāng yì zhī
张易之
zhāng yì zhī jiāng bài yě, mǔ wéi shì, hào ā cáng, zài zhái zuò, jiā rén bào yún, yǒu chē mǎ qí cóng shén duō, zhì mén ér xià, yí qí nèi guān yě. cáng chū yíng zhī, wú suǒ jiàn, yòu yě hú shù qíng fàn wèng qiáng tóu ér guò. wèi xún rì ér huò jí. chuí gǒng zhī hòu, zhū zhōu duō jìn cí jī huà wéi xióng jī zhě, zé tiān zhī yīng yě. chū cháo yě qiān zài
张易之将败也,母韦氏,号阿藏,在宅坐,家人报云,有车马骑从甚多,至门而下,疑其内官也。藏出迎之,无所见,又野狐数擎饭瓮墙头而过。未旬日而祸及。垂拱之后,诸州多进雌鸡化为雄鸡者,则天之应也。(出《朝野佥载》)
lǐ chéng jiā
李承嘉
táng shén lóng zhōng, hù bù shàng shū lǐ chéng jiā, bù shí zì, bù jiě shū, wèi yù shǐ dài fū, jiān luò zhōu zhǎng shǐ. míng pàn sī wèi gǒu, mà yù shǐ wèi lǘ, wēi zhèn cháo tíng. xī jīng zào yī táng xīn chéng, fāng rén jiàn yě hú wú shù, zhí rù zhái. xū yú táng shě sì liè, wǎ mù yī jù, pàn shì bǐ guǎn, shǒu zhōng zhí liè. bié qǔ bǐ, fù liè rú chū. shù rì, chū wèi téng zhōu yuán wài sī mǎ zú. chū cháo yě qiān zài
唐神龙中,户部尚书李承嘉,不识字,不解书,为御史大夫,兼洛州长史。名判司为狗,骂御史为驴,威振朝廷。西京造一堂新成,坊人见野狐无数,直入宅。须臾堂舍四裂,瓦木一聚,判事笔管,手中直裂。别取笔,复裂如初。数日,出为藤州员外司马卒。(出《朝野佥载》)
tài zhōu rén
泰州人
tài dìng nián zhōng, tài zhōu chì shuǐ diàn, yǒu zhèng jiā zhuāng. yǒu yī ér, nián èr shí yú, rì yàn, yú yì lù shàng, jiàn yī qīng yī nǚ zǐ dú xíng, zī róng shū lì, wèn zhī, yún: yù dào zhèng xiàn, dài èr bì wèi lái, chóu chú cì hou. cǐ ér qū jiù zhuāng sù, ān zhì tīng zhōng, gōng jǐ jiǔ shí, jiāng yì pī tóng qǐn. zhì xiǎo, mén jiǔ bù kāi, hū zhī bù yīng. yú chuāng zhōng kuī zhī, wéi yǒu nǎo gú tou lú zài, yú bìng shí qì. jiā rén pò hù rù, yú liáng shàng àn chù, jiàn yī dà niǎo, chōng mén fēi chū, huò yún shì luó chà mèi yě. chū cháo yě qiān zài
太定年中,泰州赤水店,有郑家庄。有一儿,年二十余,日晏,于驿路上,见一青衣女子独行,姿容殊丽,问之,云:欲到郑县,待二婢未来,踌躇伺候。此儿屈就庄宿,安置厅中,供给酒食,将衣被同寝。至晓,门久不开,呼之不应。于窗中窥之,惟有脑骨头颅在,余并食讫。家人破户入,于梁上暗处,见一大鸟,冲门飞出,或云是罗刹魅也。(出《朝野佥载》)
liáng zài yán
梁载言
táng huái zhōu cì shǐ liáng zài yán, zhòu zuò tīng shì, hū yǒu wù rú biān fú, cóng nán fēi lái, zhí rù kǒu zhōng, xī rán shì tūn yī wù, fù zhōng suì jiǎo tòng, shù rì ér zú. chū cháo yě qiān zài
唐怀州刺史梁载言,昼坐厅事,忽有物如蝙蝠,从南飞来,直入口中,翕然似吞一物,腹中遂绞痛,数日而卒。(出《朝野佥载》)
fàn jì fǔ
范季辅
fū chéng wèi fàn jì fǔ, wèi qǔ. yǒu měi rén cuī shì, zhái zài yǒng píng lǐ, cháng yī zhī. kāi yuán èr shí bā nián èr yuè, cuī shì chén qǐ xià táng, yǒu wù sǐ zài jiē xià. shēn rú gǒu, xiàng yǒu jiǔ tóu, jiē rú rén miàn, miàn zhuàng bù yī, yǒu nù zhě, xǐ zhě, yán zhě, chǒu zhě, lǎo zhě, shǎo zhě, mán zhě, yí zhě, jiē dà rú quán, wěi shén zhǎng, wǔ sè. cuī shì kǒng, yǐ gào jì fǔ. wèn zhū wū, wū yán fén zhī wǔ dào, zāi zé xiāo yǐ. nǎi yú sì dá lù jī xīn fén zhī, hòu shù rì, cuī shì mǔ cú, yòu shù rì, cuī shì sǐ, yòu shù rì, jì fǔ wáng. chū jì wén
鄜城尉范季辅,未娶。有美人崔氏,宅在永平里,常依之。开元二十八年二月,崔氏晨起下堂,有物死在阶下。身如狗,项有九头,皆如人面,面状不一,有怒者,喜者,妍者,丑者,老者,少者,蛮者,夷者,皆大如拳,尾甚长,五色。崔氏恐,以告季辅。问诸巫,巫言焚之五道,灾则消矣。乃于四达路积薪焚之,后数日,崔氏母殂,又数日,崔氏死,又数日,季辅亡。(出《记闻》)
luò yáng fù rén
洛阳妇人
xuán zōng shí, luò yáng fù rén huàn mó mèi, qián hòu shù zhě zhì zhī bù yù. fù rén zǐ yì yè fǎ shàn dào shì, qiú wèi fǎ qiǎn. shàn yún: cǐ shì tiān mó, bǐ zì tiān shàng fù zuì, wèi dì suǒ qiǎn, zàn zài rén jiān. rán qí qiǎn yǐ mǎn, xún dāng zì qù, wú fán qiǎn zhī yě. qí rén yì shì xiāng jiě zhī cí, gù qiú yòu zhù, shàn yún: chéng bù xī wǎng, nǎi xié rén shēn rù yáng dí shān zhōng. jué lǐng yǒu chí shuǐ, shàn yú chí biān xíng jìn, jiǔ zhī, shuǐ zhōng jiàn yī tóu jì, rú sān jiān wū, rǎn rǎn ér chū, zhì liǎng mù, shǎn rú diàn guāng. xū yú yún wù sì hé, yīn shī suǒ zài. chū guǎng yì jì
玄宗时,洛阳妇人患魔魅,前后术者治之不愈。妇人子诣叶法善道士,求为法遣。善云:此是天魔,彼自天上负罪,为帝所谴,暂在人间。然其谴已满,寻当自去,无烦遣之也。其人意是相解之词,故求祐助,善云:诚不惜往,乃携人深入阳翟山中。绝岭有池水,善于池边行禁,久之,水中见一头髻,如三间屋,冉冉而出,至两目,睒如电光。须臾云雾四合,因失所在。(出《广异记》)
péi xiū zhēn
裴休贞
jīn wú jiāng jūn péi xiū zhēn, wēi shí, jū jiào yè lǐ. yǒu kè guò zhī, xiū zhēn yǐn kè, qí dì jiē yù. rì wǎn kè qù, xiū zhēn dú wò tīng shì. hūn hòu, xiū zhēn xǐng, rào chuáng yǒu shēng yuē: gē ge qù niáng zǐ. rú cǐ bù jué. xiū zhēn shì hū zhě, zhuàng shén kě wèi, rào zhī bù zhǐ. xiū zhēn jù, tiào mén hū nú, nú yǐ dēng lái, qí dì yì zhì. yú shì guài yī dēng yǐng zhōng, zhuàng ruò kūn lún, chǐ dà ér bái, zhǎng wǔ chǐ. xiū zhēn dì xiū yuán, sù duō lì, jī zhī yǐ quán, yìng shǒu yǒu shēng, rú jī tiě shí, guài xíng jí miè. qí suì, xiū zhēn mǔ cú. chū jì wén
金吾将军裴休贞,微时,居教业里。有客过之,休贞饮客,其弟皆预。日晚客去,休贞独卧厅事。昏后,休贞醒,绕床有声曰:哥哥去娘子。如此不绝。休贞视呼者,状甚可畏,绕之不止。休贞惧,跳门呼奴,奴以灯来,其弟亦至。于是怪依灯影中,状若昆仑,齿大而白,长五尺。休贞弟休元,素多力,击之以拳,应手有声,如击铁石,怪形即灭。其岁,休贞母殂。(出《记闻》)
niú chéng
牛成
jīng chéng dōng nán wǔ shí lǐ, yuē xiào yì fāng, fāng zhī xī yuán, cháng yǒu guài. kāi yuán èr shí jiǔ nián, niú sù zhī dì chéng, yīn wǎng xiào yì, chén zhì xī yuán, yù cūn rén rèn gǎo, yǔ yán. hū jiàn qí dōng wǔ bǎi bù, yǒu hēi qì rú ér chē, fán shí yú. qí shǒu zhě gāo èr sān zhàng, yú gè zhàng yú, zì běi cú nán, jiāng zhì yuán qióng. yòu zì nán hái běi, lěi lěi xiāng cóng. rì chū hòu, xíng zhuǎn jí, huò chū huò méi. rì jiàn gāo, jiē shī. gǎo yuē: cǐ chù cháng rán, gài bù zú guài. shù yuè qián, yǒu fēi qí zhě, fān mǎn nán guī, hū jiàn kōng zhōng yǒu wù, rú jiǎo tuó zhī xiàng. rú jiǎo wǔ zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. fēi qí dāo cì zhī, jiǎo tuó yǒng chū wéi rén, shēn cháng zhàng yú, ér zhú fēi qí. fēi qí zǒu, qiě shè zhī, zhōng. guài dào shǎo liú, yòu lái zhǒng, fēi qí yòu shè zhī, nǎi zhǐ. jì míng, xún suǒ shè chù, dì jiē yǒu xuè, bú jiàn guài. yīn yù jí, huán jiā, shù rì ér zú. chū jì wén
京城东南五十里,曰孝义坊,坊之西原,常有怪。开元二十九年,牛肃之弟成,因往孝义,晨至西原,遇村人任杲,与言。忽见其东五百步,有黑气如轜车,凡十余。其首者高二三丈,余各丈余,自北徂南,将至原穷。又自南还北,累累相从。日出后,行转急,或出或没。日渐高,皆失。杲曰:此处常然,盖不足怪。数月前,有飞骑者,番满南归,忽见空中有物,如角驮之像。(如角五字原阙,据明抄本补。)飞骑刀刺之,角驮涌出为人,身长丈余,而逐飞骑。飞骑走,且射之,中。怪道少留,又来踵,飞骑又射之,乃止。既明,寻所射处,地皆有血,不见怪。因遇疾,还家,数日而卒。(出《记闻》)
zhāng hàn
张翰
yòu jiān mén wèi lù shì cān jūn zhāng hàn, yǒu qīn gù qī, tiān bǎo chū, shēng zǐ, fāng shōu suǒ shēng nán, gèng yǒu yī wú shǒu hái zi, zài bàng tiào yuè. lǎn zhī zé bú jiàn, shǒu qù zé fù zài zuǒ yòu. àn bái zé tú yuē. qí míng yuē cháng. yī tú hū míng. zhì sān hū. yǎn rán yǐ miè. chū jì wén
右监门卫录事参军张翰,有亲故妻,天宝初,生子,方收所生男,更有一无首孩子,在傍跳跃。揽之则不见,手去则复在左右。按《白泽图》曰。其名曰常。依图呼名。至三呼。奄然已灭。(出《记闻》)
nán zhèng xiàn wèi
南郑县尉
nán zhèng xiàn wèi sūn mín, wèi shān nán cǎi fǎng zhī shǐ, cháng tuī fù zài tú, shě yú shān guǎn. hū yǒu měi fù rén miàn, chū yú zhù zhōng, gù mín ér xiào. mín bài ér qí zhī, liáng jiǔ fāng miè, jù bù gǎn yán yě. hòu shù nián, xuǎn shòu sāng quán wèi, zài jīng jí, yǒu rén wèn jí, mín nǎi yán zhī ér zú. chū jì wén
南郑县尉孙旻,为山南采访支使,尝推覆在途,舍于山馆。忽有美妇人面,出于柱中,顾旻而笑。旻拜而祈之,良久方灭,惧不敢言也。后数年,选授桑泉尉,在京疾,友人问疾,旻乃言之而卒。(出《记闻》)
lǐ pàn
李泮
xián yáng xiàn wèi lǐ pàn, yǒu shēng yǒng ér wán, cháng duì kè zì yán, bù jù shén guǐ, yán shén kuā dàn. hū suǒ jū nán qiáng, yǒu miàn chū yān, chì sè, dà chǐ yú, diē bí gùn mù, fēng yá lì kǒu, shū kě zēng wù. shēng dà nù, quán ōu zhī, yìng shǒu ér miè. é yòu jiàn yú xī bì, qí sè bái. yòu jiàn dōng bì, qí sè qīng, zhuàng jiē rú qián, quán jī yì miè. hòu hēi miàn jiàn yú běi qiáng, mào yì kǒng rén, qí dà zé bèi. shēng zī nù, jī shù quán bù qù, bá dāo cì zhī, nǎi zhōng. miàn nǎi qù qiáng lái yǎn, shēng shǒu tuī zhī. bù néng qù, hēi miàn suì hé yú shēng miàn, sè rú qī, shēng pū dì sǐ. jí bìn liàn, qí sè zhōng bù gǎi. chū jì wén
咸阳县尉李泮,有甥勇而顽,常对客自言,不惧神鬼,言甚夸诞。忽所居南墙,有面出焉,赤色,大尺余,跌鼻睔目,锋牙利口,殊可憎恶。甥大怒,拳殴之,应手而灭。俄又见于西壁,其色白。又见东壁,其色青,状皆如前,拳击亦灭。后黑面见于北墙,貌益恐人,其大则倍。甥滋怒,击数拳不去,拔刀刺之,乃中。面乃去墙来掩,甥手推之。不能去,黑面遂合于甥面,色如漆,甥仆地死。及殡殓,其色终不改。(出《记闻》)
yuán zì xū
元自虚
kāi yuán zhōng, yuán zì xū wèi tīng zhōu cì shǐ. zhì jùn bù, zhòng guān jiē jiàn, yǒu yī rén, nián chuí bā shí, zì chēng xiāo lǎo, yī jiā shù kǒu, zài shǐ jūn zhái zhōng lěi shì, xìng bù zhàn tīng táng. yán qì ér méi. zì hòu fán yǒu jí xiōng, xiāo lǎo wèi yù bào, wú bù yīng zhě. zì xū gāng zhèng, cháng bù xìn zhī. ér jiā rén měi yè jiàn guài yì, huò jiàn yǒu rén zuò yú yán shàng, jiǎo chuí yú dì huò jiàn rén liǎng liǎng sān sān, kōng zhōng ér xíng huò bào yīng ér, wèn rén qǐ shí huò yǒu měi rén, nóng zhuāng měi fú, zài yuè xià yán xiào, duō zhì zhuān wǎ. jiā rén nǎi bái zì xū yuē: cháng wén chú hòu kōng shě shì shén táng, qián rén jiē yǐ xiāng huǒ shì zhī. jīn bù rán, gù yāo guài rú cǐ. zì xū nù, shū bù xìn. hū yī rì, xiāo lǎo yè zì xū yún: jīn dāng yuǎn fǎng qīn jiù, yǐ shù kǒu wèi tuō. yán qì ér qù. zì xū yǐ wèn lǎo lì, lì yún: cháng wén shǐ zhái táng hòu kū shù zhōng, yǒu shān xiāo. zì xū lìng jī chái yǔ shù qí, zòng huǒ fén zhī, wén shù zhōng yuān wǎng zhī shēng, bù kě tīng. yuè yú, xiāo lǎo guī, gǎo sù āi kū yuē: wú hé yuǎn chū, wěi qī zǐ yú zéi shǒu. jīn sì hǎi zhī nèi, jié rán yī shēn, dāng lìng gōng zhī zhī ěr. nǎi yú yī dài, jiě yī xiǎo hé, dà rú dàn wán, zhì zhī yú dì, yún: sù qù sù qù. zì xū fǔ shí kāi zhī, jiàn yǒu yī xiǎo hǔ, dà cái rú shéng, zì xū yù zhuō zhī, suì tiào yú dì, yǐ zhǎng shù cùn, tiào zhì bù yǐ. é chéng dà hǔ, zǒu rù zhōng mén, qí jiā dà xiǎo bǎi yú rén, jǐn wèi suǒ bì, hǔ yì bú jiàn. zì xū zhě, yì yī shēn ér yǐ. chū huì chāng jiě yí lù
开元中,元自虚为汀洲刺史。至郡部,众官皆见,有一人,年垂八十,自称萧老,一家数口,在使君宅中累世,幸不占厅堂。言讫而没。自后凡有吉凶,萧老为预报,无不应者。自虚刚正,常不信之。而家人每夜见怪异,或见有人坐于檐上,脚垂于地;或见人两两三三,空中而行;或抱婴儿,问人乞食;或有美人,浓妆美服,在月下言笑,多掷砖瓦。家人乃白自虚曰:常闻厨后空舍是神堂,前人皆以香火事之。今不然,故妖怪如此。自虚怒,殊不信。忽一日,萧老谒自虚云:今当远访亲旧,以数口为托。言讫而去。自虚以问老吏,吏云:常闻使宅堂后枯树中,有山魈。自虚令积柴与树齐,纵火焚之,闻树中冤枉之声,不可听。月余,萧老归,缟素哀哭曰:无何远出,委妻子于贼手。今四海之内,孑然一身,当令公知之耳。乃于衣带,解一小合,大如弹丸,掷之于地,云:速去速去。自虚俯拾开之,见有一小虎,大才如绳,自虚欲捉之,遂跳于地,已长数寸,跳掷不已。俄成大虎,走入中门,其家大小百余人,尽为所毙,虎亦不见。自虚者,亦一身而已。(出《会昌解颐录》)