wéi huáng xuē wàn dàn fàn chù lǐ huàn zhāng qíng niú shuǎng lǐ xián lǐ zhòu yuán zài xiāo shěn
韦璜 薛万石 范俶 李浣 张勍 牛爽 李咸 李昼 元载 萧审
wéi huáng
韦璜
lù chéng xiàn lìng zhōu hùn qī zhě, xìng wéi míng huáng, róng sè yán lì, xìng duō xiá huì. héng yǔ qí sǎo mèi qī yuē: ruò yǒu qī yuē ruò yǒu sì zì yuán zuò ruò yún ruò yuè, jù míng chāo běn gǎi. xiān sǐ, yōu míng zhī shì, qī yǐ xiāng bào. hòu shì zhōu shì, shēng èr nǚ, qián yuán zhōng zú, yuè yú, hū zhì qí jiā, kōng jiān líng yǔ, wèi jiā rén yuē: běn qī xiāng bào, gù yǐ shì lái. wǒ yǐ jiàn yán luó wáng jiān qīn shǔ. jiā rén wèn jiàn guō tāng jiàn shù fǒu, dá yún: wǒ shì hé rén, dé jiàn shì shì? hòu fù fù bì líng yǔ yún: tài shān fǔ jūn jià nǚ, zhī wǒ néng zhuāng shū, suǒ yǐ jiàn zhào. míng rì shì le, dāng fù lái ěr. míng rì, bì yòu líng yǔ yún: wǒ zhì tài shān, fǔ jūn jià nǚ, lǐ jí róng guì. lìng wǒ wèi nǚ zuò zhuāng, jīn dé yān zhī jí fěn, lái yǔ zhū nǚ. yīn ér kāi shǒu, yǒu yān zhī jí jí yuán zuò jí, jù míng chāo běn gǎi. chì, yǔ fěn, bìng bù yì rén jiān wù. yòu yún: fǔ jūn jiā sā zhàng qián shén dà, sì shí guǐ bù néng jǔ yī méi, wǒ yì zhì zhī. yīn kōng zhōng luò qián, qián dà rú zhǎn. fù wèi: fǔ jūn zhī wǒ shàn rǎn hóng, nǎi lìng wǒ rǎn. wǒ cí jǐ suī rǎn, qīn bù xià shǒu, píng sù shì jiā bì suǒ yǐ, dàn chéng jǐ zhǐ huī ěr. fǔ jūn lìng wǒ qǔ bì, jīn bù dé yǐ, zàn jiāng bì qù, míng rì dāng qiǎn zhī hái. nǚ yún: yī jiā wéi yǎng cǐ bì, nài hé duó zhī? wéi yún: dàn jiè liǎng rì ěr. ruò guò liǎng rì, rǔ yí jī qìng hū zhī. fū qìng yī zhèn, guǐ shén bì wén. bì hū qì jǐn, jīng èr rì bù fǎn, nǚ děng míng qìng. shǎo xuǎn, fù kōng zhōng yǔ yún: wǒ cháo rǎn bì, yǐ qiǎn bì hái, hé yǐ bù zhì? dàng shì mí lù ěr. xū yú bì zhì, nǎi huó, liǎng shǒu hū biàn zuò shēn hóng sè. yòu zhì wǔ yán shī, yǔ zǐ sǎo fū shù shǒu, qí jì shī yún: xiū duǎn gè yǒu fèn, fú huá yì fēi zhēn. duàn cháng quán rǎng xià, yōu yōu nán jù chén. qī qī bái yáng fēng, rì mù kān chóu rén. yòu èr zhāng jì fū, tí yún quán tái kè rén wéi huáng. shī yún: bù dé zhǎng xiàng shǒu, qīng chūn yāo shùn huá. jiù yóu jīn yǒng yǐ, quán lù què wèi jiā. qí yī: zǎo zhī bié lí qiē rén xīn, huǐ zuò cóng lái ēn ài shēn. huáng quán míng mò suī cháng shì, bái rì píng wéi hái zhòng xún. zèng sǎo yī zhāng, xù yún ā sǎo xiāng yí liú shī, yuē: chì xīn yòng jìn wèi xiāng zhī, lǜ hòu fáng qián zhǐ dìng yí. àn dú kě shēn shēng jié mù, táo fú suī shèng yù hé wéi. jiàn qí qīn shuō yún ěr. chū guǎng yì jì
潞城县令周混妻者,姓韦名璜,容色妍丽,性多黠惠。恒与其嫂妹期曰:若有(期曰若有四字原作若云若月,据明钞本改。)先死,幽冥之事,期以相报。后适周氏,生二女,乾元中卒,月余,忽至其家,空间灵语,谓家人曰:本期相报,故以是来。我已见阎罗王兼亲属。家人问见锅汤剑树否,答云:我是何人,得见是事?后复附婢灵语云:太山府君嫁女,知我能妆梳,所以见召。明日事了,当复来耳。明日,婢又灵语云:我至太山,府君嫁女,理极荣贵。令我为女作妆,今得胭脂及粉,来与诸女。因而开手,有胭脂极(极原作及,据明钞本改。)赤,与粉,并不异人间物。又云:府君家撒帐钱甚大,四十鬼不能举一枚,我亦致之。因空中落钱,钱大如盏。复谓:府君知我善染红,乃令我染。我辞己虽染,亲不下手,平素是家婢所以,但承己指挥耳。府君令我取婢,今不得已,暂将婢去,明日当遣之还。女云:一家唯仰此婢,奈何夺之?韦云:但借两日耳。若过两日,汝宜击磬呼之。夫磬一振,鬼神毕闻。婢忽气尽,经二日不返,女等鸣磬。少选,复空中语云:我朝染毕,已遣婢还,何以不至?当是迷路耳。须臾婢至,乃活,两手忽变作深红色。又制五言诗,与姊嫂夫数首,其寄诗云:修短各有分,浮华亦非真。断肠泉壤下,幽忧难具陈。凄凄白杨风,日暮堪愁人。又二章寄夫,题云泉台客人韦璜。诗云:不得长相守,青春夭舜华。旧游今永已,泉路却为家。其一:早知别离切人心,悔作从来恩爱深。黄泉冥寞虽长逝,白日屏帷还重寻。赠嫂一章,序云《阿嫂相疑留诗》,曰:赤心用尽为相知,虑后防前只定疑。案牍可申生节目,桃符虽圣欲何为。见其亲说云尔。(出《广异记》)
xuē wàn dàn
薛万石
xuē wàn dàn, hé dōng rén. guǎng dé chū, zhè dōng guān chá xuē jiān xùn yòng wàn dàn wèi yǒng jiā lìng. shù yuè, hū wèi qí qī yuē: hòu shí rì jiā nèi shí jǐn, shí jǐn shí, wǒ yì dāng sǐ. mǐ gǔ huāng guì, wèi zhī nài hé? fù yuē: jūn shēn kāng qiáng, hé wéi zì zuò bù xiáng zhī yǔ? wàn dàn yún: sǐ shén kě wù, yǒu yán zhě, bù dé yǐ ěr. zhì qī guǒ bào zú, liàn bì, guān zhōng hū lìng hū lù shì zuǒ shǐ děng. jì zhì, wèi yuē: wàn dàn bù xìng shēn sǐ, yán zhī qī chuàng. rán zì cǐ wèi cháng rǎo jūn, jīn qī zǐ jī qióng, yuǎn guī wú lù. suǒ xiāng zhào zhě, yù yǐ qīn ài lèi jūn. ěr shí yǒng jiā mǐ guì, dòu zhì wàn qián, wàn dàn yú lù shì yǐ xià qiú mǐ yǒu chà. lì rén xiōng jù, wǎng bù yī sòng. dài zhì chéng wèi yì yǒu zèng. hòu shù rì, wèi jiā rén yuē: wǒ zàn wǎng yuè zhōu, yè jiàn xuē gōng. rǔ bèi jì yǒu liáng shí, wú bù yōu yǐ. zì ěr shí yú rì wú yán, fù bēi qì pí dùn, zhòu qǐn, hū wén qí yǔ, jīng qǐ yuē: jūn hé suǒ qiú? dá yún: wú cóng yuè hái, zhōng chéng yǐ zhī wú wáng, jiàn lìng zhāng qīng lái yíng, yòu wèi jiàn liǎng nǚ zé dé liǎng xù. xiōng dì zhī qíng, kě wèi hòu yǐ. yí sù zhuāng shì, zhāng qīng dào lái, jí kě biàn fā. bù ěr, dāng lí shān zéi zhī jié, dì yí sù qù yě. jiā rén yīn shì zhuāng shù. huì qīng zhì, jí rì shǒu rì shǒu yuán zuò rì dào, jù míng chāo běn gǎi. tú, qù yǒng jiā èr bǎi lǐ wēn zhōu wèi zéi suǒ pò. jiā rén zài dào wēi jí, jí fén xiāng zī bái, bì yǒu suǒ yán. bù wèn jí fǒu. qīn jiàn jiā rén bái zhī. chū guǎng yì jì
薛万石,河东人。广德初,浙东观察薛兼训用万石为永嘉令。数月,忽谓其妻曰:后十日家内食尽,食尽时,我亦当死。米谷荒贵,为之奈何?妇曰:君身康强,何为自作不详之语?万石云:死甚可恶,有言者,不得已耳。至期果暴卒,殓毕,棺中忽令呼录事佐史等。既至,谓曰:万石不幸身死,言之凄怆。然自此未尝扰君,今妻子饥穷,远归无路。所相召者,欲以亲爱累君。尔时永嘉米贵,斗至万钱,万石于录事已下求米有差。吏人凶惧,罔不依送。迨至丞尉亦有赠。后数日,谓家人曰:我暂往越州,谒见薛公。汝辈既有粮食,吾不忧矣。自尔十余日无言,妇悲泣疲顿,昼寝,忽闻其语,惊起曰:君何所求?答云:吾从越还,中丞已知吾亡,见令张卿来迎,又为见两女择得两婿。兄弟之情,可为厚矣。宜速装饰,张卿到来,即可便发。不尔,当罹山贼之劫,第宜速去也。家人因是装束。会卿至,即日首(日首原作日道,据明钞本改。)途,去永嘉二百里温州为贼所破。家人在道危急,即焚香谘白,必有所言。不问即否。亲见家人白之。(出《广异记》)
fàn chù
范俶
fàn chù zhě, guǎng dé chū, yú sū zhōu kāi jiǔ sì. rì wǎn, yǒu fù rén cóng mén guò, sè tài shén yì. chù liú sù, fù rén chū bù cí ràng. nǎi bǐng zhú, yǐ fā fù miàn, xiàng àn ér zuò. qí yè yǔ shēn yàn sī zhī hǎo, wèi míng qiú qù, yún shī shū zi. mì bù dé, lín bié zhī jì, niè chù bì ér qù. jí xiǎo, yú chuáng qián dé yī zhǐ shū, xīn shén è zhī. yīn ér tǐ tòng hóng zhǒng, liù qī rì sǐ yǐ. chū guǎng yì jì
范俶者,广德初,于苏州开酒肆。日晚,有妇人从门过,色态甚异。俶留宿,妇人初不辞让。乃秉烛,以发覆面,向暗而坐。其夜与申宴私之好,未明求去,云失梳子。觅不得,临别之际,啮俶臂而去。及晓,于床前得一纸梳,心甚恶之。因而体痛红肿,六七日死矣。(出《广异记》)
lǐ huàn
李浣
hé zhōng shǎo yǐn lǐ huàn, yǐ guǎng dé èr nián hōng. chū qī rì, jiā rén shè zhāi bì, hū yú zhōng mén jiàn huàn dú qí cóng mén ér rù. nú děng zài bài, chí huàn xià mǎ, rù zuò yú xī láng. zhū zǐ bài yè qì, huàn yún: shēng sǐ shì mìng, hé yòng bēi yé? zhǐ jiǎo wáng zhě xīn ěr. pàn zhǔ jiā shì jiǔ zhī. huàn xiān qǔ xiàng fēi míng chāo běn chén xiào běn fēi zuò qǐ. mèi, shēng zǐ sì rén. xiàng zú, zài qǔ hé dōng dòu tāo nǚ, yǒu měi sè, tè wèi huàn suǒ ài. ěr dòu jù bù chū, huàn shǐ hū zhī. nì wèi zhī yuē: shēng sǐ suī shū, zhì yú ēn qíng, suǒ wèi cháng tì, hé jù ér bù chū yé? měi zài dì xià, wén jūn kū shēng, zhé lìng qī duàn. bēi qīng yì shòu mìng bù yǒng, yú wǒ xiāng qù bù chū èr nián. fū qī yì zhòng, rú jīn tóng háng, qǐ bù lè hū? rén shēng huì dāng yǒu sǐ, bù bì yī èr nián zài rén jiān wèi shèng. qīng yì rú hé? dòu chū bù yán, huàn yún: qīng yù bù cóng, yì bù jí yǐ. hòu rì, dāng shǐ chē qí zhì cǐ xiāng yíng, xìng wú cí yě. suì hū zhū bì, wèi sì rén yuē: rǔ děng sù shì niáng zǐ, yì yí cóng xíng. fù qǔ qí qī yī fú, shǒu zì bié zhī, fēn wéi shù dài, yǐ fù sì bì, yuē: hòu rì kě chí cǐ suí niáng zǐ lái. yòu wèi zhū zǐ yuē: wú suī xiān hūn rǔ mǔ, rán zài dì xià shū bù xiāng jiàn, bù yí yǐ rǔ mǔ yǔ wú hé zàng, kě yǐ dòu shì tóng xué. ruò wéi wú yán, shén dào shì jí. yán bì biàn chū. nú děng sòng zhì mén wài, jiàn huàn shǐ qí zǒu, ér cóng dōng zhuǎn xī bù fù jiàn. hòu rì chē qí zhì mén, tā rén bù zhī jiàn, wéi sì bì zhě jiàn zhī. biàn zhuāng shù dòu, qǔ suǒ xuǎn yī fú, yǔ jiā rén jué, suì gè dǎo dì sǐ wáng. chū guǎng yì jì
河中少尹李浣,以广德二年薨。初七日,家人设斋毕,忽于中门见浣独骑从门而入。奴等再拜,持浣下马,入座于西廊。诸子拜谒泣,浣云:生死是命,何用悲耶?只搅亡者心耳。判嘱家事久之。浣先娶项妃(明钞本、陈校本妃作玘。)妹,生子四人。项卒,再娶河东窦滔女,有美色,特为浣所爱。尔窦惧不出,浣使呼之。逆谓之曰:生死虽殊,至于恩情,所未尝替,何惧而不出耶?每在地下,闻君哭声,辄令凄断。悲卿亦寿命不永,于我相去不出二年。夫妻义重,如今同行,岂不乐乎?人生会当有死,不必一二年在人间为胜。卿意如何?窦初不言,浣云:卿欲不从,亦不及矣。后日,当使车骑至此相迎,幸无辞也。遂呼诸婢,谓四人曰:汝等素事娘子,亦宜从行。复取其妻衣服,手自别之,分为数袋,以付四婢,曰:后日可持此随娘子来。又谓诸子曰:吾虽先婚汝母,然在地下殊不相见,不宜以汝母与吾合葬,可以窦氏同穴。若违吾言,神道是殛。言毕便出。奴等送至门外,见浣驶骑走,而从东转西不复见。后日车骑至门,他人不之见,唯四婢者见之。便装束窦,取所选衣服,与家人诀,遂各倒地死亡。(出《广异记》)
zhāng qíng
张勍
dài zōng shí, hé shuò wèi níng, kòu zéi jié lüè. zhāng qíng zhě, héng yáng rén yě, yīn chū yóu bèi lüè. qí hòu yì zì jù zhòng, yīn shā hài xíng lǚ, ér shì bù shāng héng yáng rén. yī rì yǐn zhòng qiān rén zhì héng yáng dōng jiè, yè bàn yuè míng, fāng xī dà lín xià, hū féng bǎi yú rén, liè huā zhú, zòu gē lè, yǔ shù fù rén tóng háng. jiàn qíng, yáo chì zhī yuē: guān jūn yé? zéi dǎng yé? qíng zuǒ yòu yuē: zhāng jiāng jūn yě. xíng rén yuē: zhāng jiāng jūn shì lù lín jiāng jūn yé? yòu hé jūn róng zhī zhěng, shì zú zhī zhěng yě? zuǒ yòu nù, bái qíng, qǐng shā zhī, yīn lǐng xiǎo jiàng bǎi rén yǔ zhàn. xíng rén chí gē jiǎ zhě bù guò sān èr shí rén, hé zhàn duō shāng shì zú. qíng nù, zì lǐng bīng zhí qián, yòu shù zhàn bù lì. nèi yī rén zì chēng yōu dì wáng, dé héng yáng wáng nǚ wèi qī, jīn lái xīn yíng. cǐ yè jìng yuè xià shè yuán yě, yù bì fán zá, bù wèi ǒu féng jiāng jūn. hòu cóng wú lǐ, fāng chì zhǐ zhī. yīn bù míng chāo běn yīn bù zuò ér zhì fàn jiāng jūn zhī nù. rán sù wén jiāng jūn shì yán, bù hài héng yáng rén. jiāng jūn xìng bù wéi yán. yǐ héng yáng zhī gù, qíng xǔ shě zhī, nǎi yuē: jūn bèi jiē shě, fù rén jí liú. duì yuē: liú fù rén jí bù kě, yù dòu jí kě. qíng yòu rù zhàn, fù bù lì, qíng yù tuì. zuǒ yòu jiē fèn nù, yuàn sǐ gé. suì jǐn chū qí bīng, fēn sān duì gèng dòu, yòu shù zhàn bù lì. jiàn yōu dì wáng huī jiàn chū rù rú fēng, qíng jù, nǎi lì zhǐ zuǒ yòu. qíng dú tuì ér wèn yuē: jūn bīng shì shì rén yě? fēi rén yě? hé bú jiàn shāng? yōu dì wáng xiào yán yuē: jūn wèi duǎn zéi míng chāo běn duǎn zéi zuò qún dào. zhī zhǎng, xíng bù píng zhī shì, ér fù yù yǔ wǒ yīn jūn jìng lì yě. qíng fāng xià mǎ zài bài. yòu wèi qíng yuē: ān lù shān fù zǐ sǐ, shǐ shì tiě mìng, jūn wèi dào, xī bù yǐ zhòng guī zhī, zì dāng fù guì. qíng yòu bài yuē: wǒ wú zhàn shù, ǒu rán zéi zhòng tuī wǒ wèi zhǎng, wǒ hé kě zuǒ rén? yōu dì wáng nǎi chū bīng shū yī juàn, yǐ shòu zhī ér qù. qíng dé cǐ shū, pō dá bīng shù. xún yǐ bīng guī shǐ sī míng, guǒ yòng zhī wèi jiāng. shù nián ér zú. chū xiāo xiāng lù
代宗时,河朔未宁,寇贼劫掠。张勍者,恒阳人也,因出游被掠。其后亦自聚众,因杀害行旅,而誓不伤恒阳人。一日引众千人至恒阳东界,夜半月明,方息大林下,忽逢百余人,列花烛,奏歌乐,与数妇人同行。见勍,遥叱之曰:官军耶?贼党耶?勍左右曰:张将军也。行人曰:张将军是绿林将军耶?又何军容之整,士卒之整也?左右怒,白勍,请杀之,因领小将百人与战。行人持戈甲者不过三二十人,合战多伤士卒。勍怒,自领兵直前,又数战不利。内一人自称幽地王,得恒阳王女为妻,今来新迎。此夜静月下涉原野,欲避繁杂,不谓偶逢将军。候从无礼,方叱止之。因不(明钞本因不作而致)犯将军之怒。然素闻将军誓言,不害恒阳人。将军幸不违言。以恒阳之故,勍许舍之,乃曰:君辈皆舍,妇人即留。对曰:留妇人即不可,欲斗即可。勍又入战,复不利,勍欲退。左右皆愤怒,愿死格。遂尽出其兵,分三队更斗,又数战不利。见幽地王挥剑出入如风,勍惧,乃力止左右。勍独退而问曰:君兵士是人也?非人也?何不见伤?幽地王笑言曰:君为短贼(明钞本短贼作群盗。)之长,行不平之事,而复欲与我阴军竞力也。勍方下马再拜。又谓勍曰:安禄山父子死,史氏僣命,君为盗,奚不以众归之,自当富贵。勍又拜曰:我无战术,偶然贼众推我为长,我何可佐人?幽地王乃出兵书一卷,以授之而去。勍得此书,颇达兵术。寻以兵归史思明,果用之为将。数年而卒。(出《潇湘录》)
niú shuǎng
牛爽
yǒng tài zhōng, niú shuǎng shòu lú zhōu bié jià. jiāng zhī rèn, yǒu rǔ mǔ chéng lǘ, wèi dèng yán pò gǔ, suì yú, chuāng bù chà. yī dàn kǔ chuāng yǎng, yì sāo zhī, ruò chóng xíng zhuàng. hū yǒu shù chán, cóng chuāng zhōng fēi chū, jí tíng shù, bēi míng jìng xī. jiā rén mìng wū bo zhī, yǒu nǚ wū pō tōng shén guǐ, wū zhì. xiàng shù ā zhī, duō duō yǔ. yǔ yuán zuò rén, jù míng chāo běn gǎi. jí zhī, dá: jiàn yī guǐ hēi yì guān, jù zhī jiān, yǐ shǒu zhǐ chán yǐ dǎo, qí cí yuē: dōng táng xià, yú suǒ chǔ. xiǎng wǒ zhì fú, qī wǒ zhì huò jí sān nǚ. wū yòu yán, hēi yī zhě zào shén ěr. shuǎng bù xìn zhī, wǎng chán shā zhī, zhú wū zhě. hòu suì yú, wú yì biàn. shuǎng yǒu sān nǚ, zài guī fáng. xià yuè yè qiān wéi, shuǎng hū jué qián chuáng yǒu yī cháng dà shī, bái qīn fù ér jiāng wò. shuǎng dà bù, sī yǔ qí qī, qī jiàn shén shè. shuǎng cháng chù bǎo jiàn, qián qǔ jī zhī, huà rán ér nèi jīng jiào. jí zhú, shī qí guǐ, ér guī zhōng cháng nǚ yāo duàn yǐ, liú xiě mǎn dì, shuǎng jīng tòng shī jù. dà xiǎo luàn kū, mò zhī qí yóu. jì hòu bàn nián, yè huì míng, shuǎng liè dēng yú ào, fāng qǐn xīn dòng, jīng jué. yòu jiàn qián guǐ zài chuáng, shuǎng shén mí, cāng cù fù wěn zhī, duàn qù. guī zhōng luàn xuān, cì nǚ yòu duàn yāo yǐ. jǔ jiā huáng zhèn, yì zhě lìng shuǎng xǐ jū, míng guǐ shén bù kě yǔ jìng, shuǎng zhōng bù gǎi. míng nián yòu jiàn, zú shā sān nǚ. ér qīn yǒu qiáng xǐ zhī tā dì, shuǎng bào jí yì zú, guǒ rú chán yán. hòu yǒu huá yuè dào shì chǔ chéng xiá, shàn qū chú, sù yǔ shuǎng shàn, wén zhī ér lái. jùn yǐ shì zhái xiōng, fèi zhī. xiá zhì dú rù, jié tán shǒu. qí rì mù, nèi wén léi tíng, sōu suǒ jí míng, fà wū bá mù. dào shì gào jùn, mìng qiāo chā, fā táng xià zhàng yú, dé gǔ fén, míng yuē zhuō nǚ fén. dào shì shuō, xiāo zhōng, chū yǒu jiǎ bīng yǔ xiá zhàn, guǐ bài ér kuì sàn. xū yú, yǒu yī nǚ zǐ, nián èr shí xǔ, kòu tóu xiè, yán shì zhuō nǚ láng. xiá ràng zhī, dá yuē: fēi mǒu guò yě, sù mìng yǒu sù. zhí shuǎng jí nǚ mìng jǐn, qiě bù xiū dé, ér qiáng liáng wū qī, zì dāng ěr. chéng xiá suì xǐ qí fén, zhái hòu bù fù xiōng yǐ. chū tōng yōu lù
永泰中,牛爽授庐州别驾。将之任,有乳母乘驴,为镫研破股,岁余,疮不差。一旦苦疮痒,抑搔之,若虫行状。忽有数蝉,从疮中飞出,集庭树,悲鸣竟夕。家人命巫卜之,有女巫颇通神鬼,巫至。向树呵之,咄咄语。(语原作人,据明钞本改。)诘之,答:见一鬼黑衣冠,据枝间,以手指蝉以导,其词曰:东堂下,余所处。享我致福,欺我致祸及三女。巫又言,黑衣者灶神耳。爽不信之,网蝉杀之,逐巫者。后岁余,无异变。爽有三女,在闺房。夏月夜褰闱,爽忽觉前床有一长大尸,白衾覆而僵卧。爽大怖,私语其妻,妻见甚慑。爽尝畜宝剑,潜取击之,划然而内惊叫。及烛,失其鬼,而闺中长女腰断矣,流血满地,爽惊恸失据。大小乱哭,莫知其由。既后半年,夜晦冥,爽列灯于奥,方寝心动,惊觉。又见前鬼在床,爽神迷,仓卒复刎之,断去。闺中乱喧,次女又断腰矣。举家惶振,议者令爽徙居,明鬼神不可与竞,爽终不改。明年又见,卒杀三女。而亲友强徙之他第,爽抱疾亦卒,果如蝉言。后有华岳道士褚乘霞,善驱除,素与爽善,闻之而来。郡以是宅凶,废之。霞至独入,结坛守。其日暮,内闻雷霆,搜索及明,发屋拔木。道士告郡,命锹锸,发堂下丈余,得古坟,铭曰卓女坟。道士说,宵中,初有甲兵与霞战,鬼败而溃散。须臾,有一女子,年二十许,叩头谢,言是卓女郎。霞让之,答曰:非某过也,宿命有素。值爽及女命尽,且不修德,而强梁诬欺,自当尔。乘霞遂徙其坟,宅后不复凶矣。(出《通幽录》)
lǐ xián
李咸
tài yuán wáng róng yǔ yí dì zhào jùn lǐ xián, jū xiāng wèi jiān. yǒng tài zhōng, yǒu gù zhī jīng xiāng, jiǎ gōng xíng chéng chuán. cì dèng zhōu, yè sù yóu zhī tīng. shí xià yuè, èr rén gè jù yī chuáng yú dōng xī jiān, pū lì xī wài shě. èr rén xiāng yǔ yán lùn, jiāng xī gè bà xī, ér wáng shēng qiè bù dé mèi. sān gēng hòu, yún yuè méng lóng, ér wáng wò shì tíng mù. yīn yǔ xiāo xiāo rán, hū jiàn chú píng jiān yǒu yī fù rén kuī chān, qù ér fù huán zhě zài sān. xū yú chū bàn shēn, lǜ qún hóng shān, sù yán duó mù. shí yòu qiè jiàn lǐ shēng qǐ zuò, zhāo shǒu yǐ tiāo zhī. wáng shēng wèi lǐ xī rì yǒu qì, yòu bì wèi fù rén shì yì lì zhī qī, wáng shēng nǎi yáng mèi yǐ kuī qí biàn. é ér lǐ zǐ qǐ jiù fù rén, xiāng zhí yú píng jiān, yǔ qiē qiē rán. jiǔ zhī, suì xié shǒu dà mén wài. wáng shēng qián xíng yīn chǔ, yáo chān zhī. èr rén jù zuò, yán xiào shū xiá. xū yú, jiàn lǐ dú guī, xíng shén jí, fù rén zài wài píng lì yǐ dài. lǐ rù chú qǔ zhú, kāi chū shū sì, yán sè cǎn qī. qǔ zhǐ bǐ zuò shū, yòu qǔ yī wù děng, jiē jiān tí zhī. wáng shēng qiè jiàn zhī, zhí wèi fēng yī yǐ yí fù rén, zhé bù rěn jīng, cì qí shuì, nǎi nǐ yǎn zhí. fēng yī bì, zhì chuáng shàng què chū. gù wáng shēng qiě shuì, suì chū píng, yǔ fù rén yǔ. jiǔ zhī, bǎ bèi jù rù xià tīng piān yuàn. yuàn zhōng yǒu táng, táng yǒu chuáng zhàng, gōng shù sēn sēn rán. jì rù shí qǐng, wáng shēng zì dù yuē: wǒ wǎng xí zhī, bì tóng sī xiá. nǎi chí suǒ wò zhěn wǎng, qián yù jīng zhī. bǐ zhì rù lián, zhèng jiàn lǐ shēng wò yú chuáng, ér fù rén yǐ pī bó jiǎo lǐ zhī jǐng, gē gē rán chuí sǐ. fù rén bái miàn, zhǎng sān chǐ yú, bú jiàn miàn mù, xià àn xī lì yǐ lēi zhī. wáng shēng cāng cù jīng jiào, yīn yǐ zhěn tóu zhī, bù zhōng, fù rén suì zǒu. wáng shēng chéng shì bēn zhú, zhí rù xī běi yú chú wū zhōng. jù chuáng zuò, tóu jí wū liáng, jiǔ zhī fāng miè. tóng lì wén hū shēng xī qǐ, jiàn lǐ shēng bì, qī qiào liú xiě, yóu xīn shāo nuǎn ěr. fāng wèi zhāo hún jiāng yǎng, jí míng ér sū. wáng shēng qǔ suǒ fēng shū kāi shì zhī, nǎi shì jì shū yǔ jiā rén, xù yǐ cí jué, yī wù wèi xìn niàn. bù chén suǒ wǎng. dàn cí jù zhèng zhòng, dú shū cè chuàng. jí lǐ shēng néng yán, wèn zhī, dōu bù xǐng jì. dàn yán fǎng fú mèng yī lì rén, xiāng yòu qù ěr, zhū bù jì yān. yì zhī gù lì yún, jiù chuán cè yǒu shén, shī tiān zhōng, yǐ céng shā yī kè shǐ. cǐ shì wáng róng féng rén zé shuō, quàn rén yè bù lìng dú mèi. chū tōng yōu lù
太原王容与姨弟赵郡李咸,居相卫间。永泰中,有故之荆襄,假公行乘传。次邓州,夜宿邮之厅。时夏月,二人各据一床于东西间,仆隶息外舍。二人相与言论,将夕各罢息,而王生窃不得寐。三更后,云月朦胧,而王卧视庭木。荫宇萧萧然,忽见厨屏间有一妇人窥觇,去而复还者再三。须臾出半身,绿裙红衫,素颜夺目。时又窃见李生起坐,招手以挑之。王生谓李昔日有契,又必谓妇人是驿吏之妻,王生乃佯寐以窥其变。俄而李子起就妇人,相执于屏间,语切切然。久之,遂携手大门外。王生潜行阴处,遥觇之。二人俱坐,言笑殊狎。须臾,见李独归,行甚急,妇人在外屏立以待。李入厨取烛,开出书笥,颜色惨凄。取纸笔作书,又取衣物等,皆缄题之。王生窃见之,直谓封衣以遗妇人,辄不忍惊,伺其睡,乃拟掩执。封衣毕,置床上却出。顾王生且睡,遂出屏,与妇人语。久之,把被俱入下厅偏院。院中有堂,堂有床帐,供树森森然。既入食顷,王生自度曰:我往袭之,必同私狎。乃持所卧枕往,潜欲惊之。比至入帘,正见李生卧于床,而妇人以披帛绞李之颈,咯咯然垂死。妇人白面,长三尺余,不见面目,下按悉力以勒之。王生仓卒惊叫,因以枕投之,不中,妇人遂走。王生乘势奔逐,直入西北隅厨屋中。据床坐,头及屋梁,久之方灭。童隶闻呼声悉起,见李生毙,七窍流血,犹心稍煖耳。方为招魂将养,及明而苏。王生取所封书开视之,乃是寄书与家人,叙以辞诀,衣物为信念。不陈所往。但词句郑重,读书恻怆。及李生能言,问之,都不省记。但言仿佛梦一丽人,相诱去耳,诸不记焉。驿之故吏云,旧传厕有神,失天中,已曾杀一客使。此事王容逢人则说,劝人夜不令独寐。(出《通幽录》)
lǐ zhòu
李昼
lǐ zhòu wèi xǔ zhōu lì, zhuāng zài fú gōu. yǒng tài èr nián chūn, yīn qīng míng guī, yù zhì pō liáng hé. xiān shì lù páng yǒu zhǒng, qù lù yuē èr shí bù, qí shàng wú cǎo, mù tóng suǒ xì. qí yè, lǐ zhòu hū jiàn zhǒng shàng yǒu xué, dà rú pán, jiān yǒu huǒ guāng. zhòu yì zhī, xià mǎ jī zhǒng yān. jiàn wǔ nǚ zǐ, yī huá fú, yī wǔ fāng, zuò ér rèn zhēn. jù dī tóu jiù zhú, kū kū bù xiē. zhòu chì zhī yī shēng, wǔ zhú jiē miè, wǔ nǚ yì shī suǒ zài. zhòu kǒng, shàng mǎ ér zǒu. wèi shàng dà lù, wǔ jù huǒ cóng zhǒng chū, zhú zhòu. zhòu zǒu bù néng tuō, yǐ biān huī fú, wèi huǒ suǒ ruò. jìn xíng shí lǐ. fāng dá bó liáng hé, yǒu quǎn zhì, fāng miè. míng rì, kàn mǎ yǐ bèi shāo jǐn, jí gǔ jìng yì shāo sǔn. zì hòu suì mù cǐ wèi wǔ nǚ zhǒng, jīn cún yān. chū bó yì zhì
李昼为许州吏,庄在扶沟。永泰二年春,因清明归,欲至泊梁河。先是路旁有冢,去路约二十步,其上无草,牧童所戏。其夜,李昼忽见冢上有穴,大如盘,兼有火光。昼异之,下马跻冢焉。见五女子,衣华服,依五方,坐而纫针。俱低头就烛,矻矻不歇。昼叱之一声,五烛皆灭,五女亦失所在。昼恐,上马而走。未上大路,五炬火从冢出,逐昼。昼走不能脱,以鞭挥拂,为火所爇。近行十里。方达伯梁河,有犬至,方灭。明日,看马尾被烧尽,及股胫亦烧损。自后遂目此为五女冢,今存焉。(出《博异志》)
yuán zài
元载
dà lì jiǔ nián chūn, zhōng shū shì láng píng zhāng shì yuán zài, zǎo rù cháo, yǒu xiàn wén zhāng zhě, lìng zuǒ yòu shōu zhī. cǐ rén ruò yù zài dú, zài yún: hóu zhì zhōng shū, dāng wèi kàn. rén yán: ruò bù néng dú, qǐng zì sòng yī shǒu. sòng bì bú jiàn, fāng zhī fēi rén ěr. shī yuē: chéng dōng chéng xī jiù jū chǔ, chéng lǐ fēi huā luàn rú xù. hǎi yàn xián ní yù xià lái, wū lǐ wú rén què fēi qù. zài hòu jìng pò jiā, qī zǐ bèi shā yún. chū xuán guài lù
大历九年春,中书侍郎平章事元载,早入朝,有献文章者,令左右收之。此人若欲载读,载云:侯至中书,当为看。人言:若不能读,请自诵一首。诵毕不见,方知非人耳。诗曰:城东城西旧居处,城里飞花乱如絮。海燕啣泥欲下来,屋里无人却飞去。载后竟破家,妻子被杀云。(出《玄怪录》)
xiāo shěn
萧审
xiāo shěn zhě, gōng bù shàng shū mín zhī zǐ, yǒng tài zhōng, wèi cháng zhōu lìng, xìng tān bào, rán yǒu lǐ jī, yì rén jù dàn yān. shěn jū cháng zhōu sān nián, qián hòu qǔ shòu wú jì jí. sì nián wǔ yuè, shǒu mén zhě jiàn zǐ yī rén sān shí yú qí, cóng wài rù mén. yíng wèn suǒ yǐ, qí chū bù yán, zhí zhì táng yuàn. tīng nèi zhì shū zhě jiē jiàn. mén zhě zǒu rù, bái shěn yuē: shì yǒu zǐ yī jiāng jūn sān shí qí zhí rù, bù dài tōng. shěn wèn: qí rén ān zài? yān dé bú jiàn? mén zhě chū zhì tīng, xū yú, jiàn qí cóng nèi chū, yǐ bái shān méng shěn. bù xíng. mén zhě yòu bái qí shì, shěn gù bù yán. zhū lì sòng zhì mén, bù fù jiàn. é wén nèi kū, fāng wěi shěn zú. hòu qī rì, qí dì yǔ fù mù, hū dǎo dì zuò shěn líng yǔ, zé yǔ bù liǎo jiā shì, shù shí bǎi yán. yòu yún: ān hú zhě, jiāng wú mǐ èr bǎi shí, juàn bā shí pǐ, jīng jì qiú lì. jīn xìng wǒ sǐ, cǐ hú gū ēn, yǐ zǒu yǐ. míng rì shí shí, wèi wù sè zhuō zhī. yǔ hái zhì shě, jì shì bái sǎo, sǎo ěr rì yì líng yǔ yún rán. yǔ jù yǐ bái cì shǐ cháng yuán fǔ, yuán fǔ lìng yā yá hòu zhuō, guǒ dé ān hú. mǐ juàn jù zài, chū yòu yún: mǐ shì jǐ qián, juàn shì wǎng fǎ wù, kě shī zhī. yǔ jìng shī juàn. chū guǎng yì jì
萧审者,工部尚书旻之子,永泰中,为长洲令,性贪暴,然有理迹,邑人惧惮焉。审居长洲三年,前后取受无纪极。四年五月,守门者见紫衣人三十余骑,从外入门。迎问所以,骑初不言,直至堂院。厅内治书者皆见。门者走入,白审曰:适有紫衣将军三十骑直入,不待通。审问:其人安在?焉得不见?门者出至厅,须臾,见骑从内出,以白衫蒙审。步行。门者又白奇事,审顾不言。诸吏送至门,不复见。俄闻内哭,方委审卒。后七日,其弟宇复墓,忽倒地作审灵语,责宇不了家事,数十百言。又云:安胡者,将吾米二百石,绢八十匹,经纪求利。今幸我死,此胡辜恩,已走矣。明日食时,为物色捉之。宇还至舍,记事白嫂,嫂尔日亦灵语云然。宇具以白刺史常元甫,元甫令押衙候捉,果得安胡。米绢具在,初又云:米是己钱,绢是枉法物,可施之。宇竟施绢。(出《广异记》)