wú xiáng zhōu wēng zhòng tián chóu wén yǐng wáng fán qín jù bó zōng dài zhèng qí zhōng yáo xià hóu xuán jī kāng ní yàn sī shěn jì mí zhú wáng bì chén xiān hú xī lǔ sù
吴祥 周翁仲 田畴 文颖 王樊 秦巨伯 宗岱 郑奇 钟繇 夏侯玄 嵇康 倪彦思 沈季 糜竺 王弼 陈仙 胡熙 鲁肃
wú xiáng
吴祥
hàn zhū jì xiàn lì wú xiáng zhě, dàn yì wěi dùn. jiāng tóu cuàn shēn shān, xíng zhì yī xī. rì yù mù, xiàn nián shào nǚ zi. cǎi yī shén měi, yún: wǒ yī shēn dú jū, yòu wú xiāng lǐ, wéi yǒu yī gū yù, xiāng qù shí yú bù ěr. xiáng wén shén yuè, biàn jì suí qù. xíng yī lǐ yú. jí zhì nǚ jiā. jiā shén pín lòu. wèi xiáng shè shí. zhì yī gēng jìng. wén yī yù huàn yún: zhāng gū zǐ. nǚ yīng yuē: nuò. xiáng wèn shì shuí, dá yún: xiàng suǒ dào gū yù yě. èr rén gòng qǐn zhì xiǎo, jī míng xiáng qù. èr qíng xiāng liàn, nǚ yǐ zǐ jīn zèng xiáng, xiáng yǐ bù shǒu jīn bào. xíng zhì zuó yè suǒ yù chù, guò xī, qí yè shuǐ bào yì, shēn bù kě shè. nǎi huí xiàng nǚ jiā, dōu bú jiàn zuó chù. dàn yǒu yī zhǒng ěr. chū fǎ yuàn zhū lín
汉诸暨县吏吴祥者,惮役委顿。将投窜深山,行至一溪。日欲暮,见年少女子。采衣甚美,云:我一身独居,又无乡里,唯有一孤妪,相去十余步耳。祥闻甚悦,便既随去。行一里余。即至女家。家甚贫陋。为祥设食。至一更竟。闻一妪唤云:张姑子。女应曰:诺。祥问是谁,答云:向所道孤妪也。二人共寝至晓,鸡鸣祥去。二情相恋,女以紫巾赠祥,祥以布手巾报。行至昨夜所遇处,过溪,其夜水暴溢,深不可涉。乃回向女家,都不见昨处。但有一塚耳。(出《法苑珠林》)
zhōu wēng zhòng
周翁仲
rǔ nán zhōu wēng zhòng, chū wèi tài wèi yuàn. fù chǎn nán. jí wèi běi hǎi xiàng. lì zhōu guāng néng jiàn guǐ, shǔ wéi zhǔ bù. shǐ hái zhì jìng yú běn jùn xiàn, yīn gào zhī yuē: shì qì, là rì kě yǔ xiǎo ér jù shì cí. zhǔ bù shì qì hái, wēng zhòng wèn zhī, duì yuē: dàn jiàn tú rén. bì yī lí jì ér jù shén zuò, chí dāo gē ròu. yǒu yì guān qīng mò shòu shù rén, páng huáng táng dōng xī xiāng, bù jìn, bù zhī hé gù. wēng zhòng yīn chí jiàn shàng táng, wèi yù yuē: rǔ hé gù yǎng cǐ zi? yù dà nù yuē: jūn cháng yán, ér tǐ mào shēng qì xǐ xué shì wǒ. lǎo wēng yù sǐ, zuò wéi kuáng yǔ. wēng zhòng jù gào zhī, cí jì rú cǐ, bù jù fú, zǐ mǔ lì jié. yù tì qì yán: xī yǐ nián zhǎng wú nán. bù zì ān. shí yǐ nǚ yì tú zhě zhī nán. bì qián yī wàn, cǐ zi nián yǐ shí bā. qiǎn guī qí jiā. yíng qí nǚ, yǐ jià mài bǐng zhě qī. hòu shì xī píng lǐ zhī sī, wén sī guān zhì nán yáng tài shǒu. jiàn fēng sú tōng
汝南周翁仲,初为太尉掾。妇产男。及为北海相。吏周光能见鬼,署为主簿。使还致敬于本郡县,因告之曰:事讫,腊日可与小儿俱侍祠。主簿事讫还,翁仲问之,对曰:但见屠人。弊衣蠡髻而踞神坐,持刀割肉。有衣冠青墨绶数人,彷徨堂东西厢,不进,不知何故。翁仲因持剑上堂,谓妪曰:汝何故养此子?妪大怒曰:君常言,儿体貌声气喜学似我。老翁欲死,作为狂语。翁仲具告之,祠祭如此,不具服,子母立截。妪涕泣言:昔以年长无男。不自安。实以女易屠者之男。畀钱一万,此子年已十八。遣归其家。迎其女,已嫁卖饼者妻。后适西平李之思,文思官至南阳太守。(见《风俗通》)
tián chóu
田畴
tián chóu, běi píng rén yě. liú yú wèi gōng sūn zàn suǒ hài, chóu zhuī mù wú yǐ, wǎng yú mù, shè jī jiǔ zhī lǐ kū zhī. yīn dòng lín yě, xiáng wū wèi zhī còu míng, zǒu shòu wèi zhī bēi yín. chóu wò yú cǎo jiān, hū yǒu rén tōng yún: liú yōu zhōu lái, yù yǔ tián zǐ tài yán shēng píng zhī shì. chóu shén wù yuǎn shí. zhī shì liú yú zhī hún, jì jìn ér bài. chóu qì bù zì zhǐ, yīn xiāng yǔ jìn jī jìn jiǔ. chóu zuì. yú yuē: gōng sūn zàn gòu qiú zi shén jí, yí cuàn fú bì hài. chóu duì yuē: jūn chén zhī dào, shēng zé jǐn qí yì. jīn jiàn jūn zhī líng, yuàn dé tóng guī jiǔ quán. gǔ qiě bù xiǔ, ān kě táo hū? yú yuē: zi wàn gǔ zhī gāo shì yě, shēn shèn ěr yí. yǎn rán bú jiàn, ér chóu zuì yì xǐng.
田畴,北平人也。刘虞为公孙瓒所害,畴追慕无已,往虞墓,设鸡酒之礼哭之。音动林野,翔乌为之凑鸣,走兽为之悲吟。畴卧于草间,忽有人通云:刘幽州来,欲与田子泰言生平之事。畴神悟远识。知是刘虞之魂,既进而拜。畴泣不自止,因相与进鸡进酒。畴醉。虞曰:公孙瓒购求子甚急,宜窜伏避害。畴对曰:君臣之道,生则尽其义。今见君之灵,愿得同归九泉。骨且不朽,安可逃乎?虞曰:子万古之高士也,深慎尔仪。奄然不见,而畴醉亦醒。
wén yǐng
文颖
hàn nán yáng wén yǐng, zì shū zhǎng, jiàn ān zhōng, wèi gān líng fǔ chéng. guò jiè zhǐ sù, yè sān gǔ shí, mèng jiàn yī rén guì qián yuē: xī wǒ xiān rén, zàng wǒ yú cǐ. shuǐ lái tuān mù, guān mù nì, zì shuǐ chù bàn, rán wú yǐ zì wēn. wén jūn zài cǐ. gù lái xiāng yī. yù qū míng rì, zàn zhù xū yú. xìng wèi xiāng qiān gāo zào chù. guǐ pī yī shì yǐng, ér jiē zhān shī. yǐng xīn chuàng rán, jí wù. fǎng zhū zuǒ yòu, yuē: mèng wèi xū ěr, hé shì guài? yǐng nǎi hái mián, xiàng chén, fù mèng jiàn, wèi yǐng yuē: wǒ yǐ qióng kǔ gào jūn, nài hé bù xiāng mǐn dào hū? yǐng mèng zhōng wèn yuē: zi wèi shuí? duì yuē: wú běn zhào rén. jīn shǔ hé máng shì zhī shén. yǐng yuē: zi guān jīn hé suǒ zài? duì yuē: jìn zài jūn zhàng běi shí shù bù, shuǐ cè kū yáng shù xià, jí shì wú yě. tiān jiàng míng, bù fù dé jiàn, jūn bì niàn zhī. yǐng dá yuē: nuò. hū rán biàn wù. tiān míng kě fā, yǐng yuē: suī yún mèng bù zú guài, cǐ hé tài guò. zuǒ yòu yuē: yì hé xī xū yú, bù yàn zhī yé? yǐng jí qǐ, lǜ shí shù rén jiāng dǎo, shùn shuǐ shàng, guǒ dé yī kū yáng. yuē: shì yǐ. jué qí xià, wèi jǐ, guǒ dé guān, guān shén xiǔ huài, méi bàn shuǐ zhōng. yǐng wèi zuǒ yòu yuē: xiàng wén yú rén, wèi zhī xū yǐ. shì sú suǒ chuán, bù kě wú yàn. wèi yí qí guān, zàng zhī ér qù. chū sōu shén jì
汉南阳文颖,字叔长,建安中,为甘陵府丞。过界止宿,夜三鼓时,梦见一人跪前曰:昔我先人,葬我于此。水来湍墓,棺木溺,渍水处半,然无以自温。闻君在此。故来相依。欲屈明日,暂住须臾。幸为相迁高燥处。鬼披衣示颖,而皆沾湿。颖心怆然,即寤。访诸左右,曰:梦为虚耳,何是怪?颖乃还眠,向晨,复梦见,谓颖曰:我以穷苦告君,奈何不相愍悼乎?颖梦中问曰:子为谁?对曰:吾本赵人。今属河芒氏之神。颖曰:子棺今何所在?对曰:近在君帐北十数步,水侧枯杨树下,即是吾也。天将明,不复得见,君必念之。颖答曰:诺。忽然便寤。天明可发,颖曰:虽云梦不足怪,此何太过。左右曰:亦何惜须臾,不验之耶?颖即起,率十数人将导,顺水上,果得一枯杨。曰:是矣。掘其下,未几,果得棺,棺甚朽坏,没半水中。颖谓左右曰:向闻于人,谓之虚矣。世俗所传,不可无验。为移其棺,葬之而去。(出《搜神记》)
wáng fán
王樊
dūn huáng shí lù yún, wáng fán zú, yǒu dào kāi qí zhǒng. jiàn fán yú rén chū pú, yǐ jiǔ cì dào zhě. dào zhě huáng bù, yǐn zhī. jiàn yǒu rén qiān tóng mǎ chū zhǒng zhě. yè yǒu shén rén zhì chéng mén, zì yún: wǒ wáng fán zhī shǐ, jīn yǒu fā zhǒng zhě. yǐ jiǔ mò qí chún qì. dàn zhì. kě yǐ yàn ér qín zhī. dào jí rù chéng, chéng mén zhě nǎi fù jí zhī, rú shén suǒ yán. chū dú yì zhì
《敦煌实录》云,王樊卒,有盗开其塚。见樊与人樗蒲,以酒赐盗者。盗者惶怖,饮之。见有人牵铜马出塚者。夜有神人至城门,自云:我王樊之使,今有发塚者。以酒墨其唇讫。旦至。可以验而擒之。盗即入城,城门者乃缚诘之,如神所言。(出《独异志》)
qín jù bó
秦巨伯
láng yá qín jù bó, nián liù shí. cháng yè xíng yǐn jiǔ, dào jīng péng shān miào. hū jiàn qí liǎng sūn yíng zhī, fú chí bǎi yú bù, biàn zuó bó jǐng zháo dì mà: lǎo nú, rǔ mǒu rì chuí wǒ, wǒ jīn dāng shā rǔ. bó sī wéi: mǒu shí xìn chuí cǐ sūn. bó nǎi yáng sǐ, nǎi zhì bó qù. bó guī jiā, yù zhì liǎng sūn. sūn jīng jù kòu tóu, yán wèi zǐ sūn, nìng kě yǒu cǐ, kǒng shì guǐ mèi. qǐ gèng shì zhī, bó yì wù. shù rì, nǎi zhà zuì, xíng cǐ miào jiān. fù jiàn liǎng sūn lái fú chí bó. bó nǎi jí chí. dòng zuò bù dé. dá jiā, nǎi shì liǎng rén yě. bó zhe huǒ jiǔ zhī, fù bèi jù jiāo chè, chū zhe tíng zhōng, yè jiē wáng qù, bó hèn bù dé zhī. hòu yuè, yòu yáng jiǔ zuì yè xíng, huái dāo yǐ qù, jiā bù zhī yě. jí yè bù hái, qí sūn yòu kǒng wèi cǐ guǐ suǒ kùn, réng jù wǎng yíng zhī, bó nǎi cì shā zhī. chū sōu shén jì
琅邪秦巨伯,年六十。尝夜行饮酒,道经蓬山庙。忽见其两孙迎之,扶持百余步,便捽伯颈着地骂:老奴,汝某日捶我,我今当杀汝。伯思惟:某时信捶此孙。伯乃佯死,乃置伯去。伯归家,欲治两孙。孙惊惧叩头,言为子孙,宁可有此,恐是鬼魅。乞更试之,伯意悟。数日,乃诈醉,行此庙间。复见两孙来扶持伯。伯乃急持。动作不得。达家,乃是两人也。伯著火灸之,腹背俱焦坼,出著庭中,夜皆亡去,伯恨不得之。后月,又佯酒醉夜行,怀刀以去,家不知也。极夜不还,其孙又恐为此鬼所困,仍俱往迎之,伯乃刺杀之。(出《搜神记》)
zōng dài
宗岱
zōng dài wèi qīng zhōu cì shǐ, jìn yín sì, zhe wú guǐ lùn. shén jīng, wú néng qū zhě. lín zhōu xián huà zhī. hòu yǒu yī shū shēng. gé jīn, xiū cì yì dài. yǔ zhī tán shén jiǔ, dài lǐ wèi qū. cí huò wèi chàng, shū shēng zhé wèi shēn zhī. cì jí wú guǐ lùn, biàn kǔ nàn dài, dài lǐ yù qū. shū shēng nǎi zhèn yī ér qǐ yuē: jūn jué wǒ bèi xuè shí èr shí yú nián. jūn yǒu qīng niú rán nú, wèi dé xiāng kùn ěr. jīn nú yǐ pàn, niú yǐ sǐ, lìng rì dé xiāng zhì yǐ. yán jué, suì shī shū shēng, míng rì ér dài wáng.
宗岱为青州刺史,禁淫祀,著《无鬼论》。甚精,无能屈者。邻州咸化之。后有一书生。葛巾,修刺诣岱。与之谈甚久,岱理未屈。辞或未畅,书生辄为申之。次及无鬼论,便苦难岱,岱理欲屈。书生乃振衣而起曰:君绝我辈血食二十余年。君有青牛髯奴,未得相困耳。今奴已叛,牛已死,令日得相制矣。言绝,遂失书生,明日而岱亡。
zhèng qí
郑奇
hòu hàn shí, rǔ nán rǔ yáng xī mén tíng yǒu guǐ mèi, bīn kè sù zhǐ duō sǐ wáng. huò wáng fā shī jīng. jùn shì fèng yuàn yí lù zhèng qí xiū, qù tíng liù qī lǐ, yǒu měi fù rén qǐ jì zài, qí chū nán zhī. rán hòu shàng chē. rù tíng, qū zhì lóu xià, lì zú bái lóu bù kě shàng. qí yuē: è yě. yì hūn míng, suì shàng lóu. yǔ fù rén jiē sù, wèi míng fā qù. tíng zú shàng lóu sǎo chú, jiàn sǐ fù, dà jīng, zǒu bái tíng cháng. jī gǔ huì zhū lú lì, gòng jí zhěn zhī, nǎi xiǎng xī běi bā lǐ wú shì fù, xīn wáng, yè lín bìn huǒ miè, jí huǒ zhì shī zhī. qí jiā jí chí qù. qí fā, xíng shù lǐ, fù tòng. dào nán dùn lì yáng tíng, jiā jù wù gù. lóu suì wú gǎn fù shàng. chū fēng sú tōng
后汉时,汝南汝阳西门亭有鬼魅,宾客宿止多死亡。或亡发失精。郡侍奉掾宜禄郑奇休,去亭六七里,有美妇人乞寄载,奇初难之。然后上车。入亭,趋至楼下,吏卒白楼不可上。奇曰:恶也。亦昏冥,遂上楼。与妇人接宿,未明发去。亭卒上楼扫除,见死妇,大惊,走白亭长。击鼓会诸庐吏,共集诊之,乃享西北八里吴氏妇,新亡,夜临殡火灭,及火至失之。其家即持去。奇发,行数里,腹痛。到南顿利阳亭,加剧物故。楼遂无敢复上。(出《风俗通》)
zhōng yáo
钟繇
zhōng yáo hū bù fù cháo huì, yì xìng yǒu yì yú cháng. liáo yǒu wèn qí gù, yún: cháng yǒu fù rén lái, měi lì fēi fán jiān zhě. yuē: bì shì guǐ wù, kě shā zhī. hòu lái zhǐ hù wài, yuē: hé yǐ yǒu xiāng shā yì? yuán cháng yuē: wú cǐ. yīn qín hū rù. yì yì yǒu bù rěn, nǎi wēi shāng zhī, biàn chū qù, yǐ xīn mián shì xuè, jìng lù. míng rì, shǐ rén xún jī, zhì yī dà zhǒng, guān zhōng yī fù rén. xíng tǐ rú shēng, bái liàn shān, dān xiù liǎng dāng. shāng yī bì, yǐ liǎng dāng zhōng mián shì xuè. zì cǐ biàn jué. chū yōu míng lù
钟繇忽不复朝会,意性有异于常。寮友问其故,云:常有妇人来,美丽非凡间者。曰:必是鬼物,可杀之。后来止户外,曰:何以有相杀意?元常曰:无此。殷勤呼入。意亦有不忍,乃微伤之,便出去,以新绵拭血,竟路。明日,使人寻迹,至一大塚,棺中一妇人。形体如生,白练衫,丹繍裲裆。伤一髀,以裲裆中绵拭血。自此便绝。(出《幽明录》)
xià hóu xuán
夏侯玄
xià hóu xuán bèi sī mǎ jǐng wáng suǒ zhū, zōng rén wéi shè jì. hū xuán lái líng zuò, tuō tóu yú biān, xī liǎn guǒ yú jiǔ ròu zhī shǔ, yǐ nèi jǐng zhōng bì, hái zì ān qí tóu. jì ér yán yuē: wú de qǐng yú dì yǐ. zi yuán wú sì yě. xún yǒu yǒng jiā zhī yì, jūn hái, shì zōng cú ér wú zi. chū yì yuàn
夏侯玄被司马景王所诛,宗人为设祭。忽玄来灵座,脱头于边,悉敛果鱼酒肉之属,以内颈中毕,还自安其头。既而言曰:吾得请于帝矣。子元无嗣也。寻有永嘉之役,军还,世宗殂而无子。(出《异苑》)
jī kāng
稽康
jī kāng dēng xià tán qín, hū yǒu yī rén, zhǎng zhàng yú, zhe hēi dān yī, gé dài. kāng shú shì zhī, nǎi chuī huǒ miè zhī yuē: chǐ yǔ chī mèi zhēng guāng. cháng xíng, qù lù míng chāo běn lù zuò luò. shù shí lǐ, yǒu tíng míng yuè huá. tóu cǐ tíng, yóu lái shā rén, zhōng sàn xīn shén xiāo sàn, liǎo wú jù yì. zhì yī gēng cāo qín, xiān zuò zhū nòng. yǎ shēng yì zòu, kōng zhōng chēng shàn. zhōng sàn fǔ qín ér hū zhī: jūn shì hé rén? dá yún: shēn shì gù míng chāo běn gù zuò gǔ. rén, yōu méi yú cǐ. wén jūn tán qín, yīn qū qīng hé, xī suǒ hǎo. gù lái tīng ěr. shēn bù xìng fēi lǐ jiù zhōng, xíng tǐ cán huǐ, bù yí jiē jiàn jūn zǐ. rán ài jūn zhī qín, yào dāng xiāng jiàn, jūn wù guài è zhī. jūn kě gèng zuò shù qū. zhōng sàn fù wèi fǔ qín, jī jié. yuē: yè yǐ jiǔ. hé bù lái yě? xíng hái zhī jiān. fù hé zú jì? nǎi shǒu qiè qí tóu yuē: wén jūn zòu qín. bù jué xīn kāi shén wù. huǎng ruò zàn shēng. suì yǔ gòng lùn yīn shēng zhī qù, cí shén qīng biàn. wèi zhōng sàn yuē: jūn shì yǐ qín jiàn yǔ. nǎi dàn guǎng líng sàn. biàn cóng shòu zhī. guǒ xī dé. zhōng sàn xiān suǒ shòu yǐn, shū bù jí. yǔ zhōng sàn shì, bù dé jiào rén. tiān míng, yǔ zhōng sàn. xiāng yǔ suī yī yù yú jīn xī, kě yǐ yuǎn tóng qiān zǎi, yú cǐ zhǎng jué. bù shèng shèng yuán zuò néng. jù míng chāo běn gǎi. chàng rán. chū líng guǐ zhì
稽康灯下弹琴,忽有一人,长丈余,著黑单衣,革带。康熟视之,乃吹火灭之曰:耻与魑魅争光。尝行,去路(明抄本路作洛。)数十里,有亭名月华。投此亭,由来杀人,中散心神萧散,了无惧意。至一更操琴,先作诸弄。雅声逸奏,空中称善。中散抚琴而呼之:君是何人?答云:身是故(明抄本故作古。)人,幽没于此。闻君弹琴,音曲清和,昔所好。故来听耳。身不幸非理就终,形体残毁,不宜接见君子。然爱君之琴,要当相见,君勿怪恶之。君可更作数曲。中散复为抚琴,击节。曰:夜已久。何不来也?形骸之间。复何足计?乃手挈其头曰:闻君奏琴。不觉心开神悟。恍若暂生。遂与共论音声之趣,辞甚清辩。谓中散曰:君试以琴见与。乃弹《广陵散》。便从受之。果悉得。中散先所受引,殊不及。与中散誓,不得教人。天明,语中散。相与虽一遇于今夕,可以远同千载,于此长绝。不胜(胜原作能。据明钞本改。)怅然。(出《灵鬼志》)
ní yàn sī
倪彦思
wú shí. jiā xīng ní yàn sī. jū xiàn xī shān lǐ. yǒu guǐ mèi zài qí jiā. yú rén yǔ. yǐn shí rú rén, wéi bú jiàn xíng. yàn sī nú bì, yǒu qiè mà dà jiā zhě, yún jīn dāng yǐ yǔ. yàn sī zhì zhī, wú gǎn lì zhī zhě. yàn sī yǒu xiǎo qī, mèi cóng qiú qiú yuán zuò lái. jù míng chāo běn gǎi. zhī. yàn sī nǎi yíng dào shì zhú zhī. jiǔ yáo jí shè, guǐ nǎi qǔ cè zhōng cǎo fèn, bù zhe qí shàng. dào shì biàn shèng jī gǔ, zhào qǐng zhe shén. kuí nǎi qǔ hǔ fú, yú shén zuò shàng chuī zuò jiǎo shēng yīn. yǒu qǐng. dào shì hū jué bèi shàng lěng, jīng qǐ jiè yī, nǎi hǔ fú yě. yú shì dào shì bà qù. yàn sī yè yú bèi zhōng, qiè yú yù yǔ, gòng huàn cǐ mèi. mèi jí wū liáng shàng, wèi yàn sī yuē: rǔ yǔ fù dào wú, wú jīn dāng jié rǔ wū liáng. jí lóng lóng yǒu shēng. yàn sī jù liáng duàn, qǔ huǒ zhào shì, mèi jí miè huǒ, jié liáng shēng yù jí. yàn sī jù wū huài. dà xiǎo xī qiǎn chū, gèng qǔ huǒ, shì liáng rú gù. kuí dà xiào, wèn yàn sī: fù dào wú bù? jùn zhōng diǎn nóng wén zhī yuē: cǐ shén zhèng dàng shì lí wù ěr! cǐ mèi jí wǎng wèi diǎn nóng yuē: rǔ qǔ guān ruò qiān bǎi hú gǔ, cáng zhe mǒu chù, wèi lì wū huì, ér gǎn lùn wú. jīn dāng bái yú guān, jiāng rén qǔ rǔ suǒ dào gǔ. diǎn nóng dà bù ér xiè zhī, zì hòu wú gǎn dào. sān nián hòu qù, bù zhī suǒ zài. chū sōu shén jì
吴时。嘉兴倪彦思。居县西埏里。有鬼魅在其家。与人语。饮食如人,唯不见形。彦思奴婢,有窃骂大家者,云今当以语。彦思治之,无敢詈之者。彦思有小妻,魅从求(求原作来。据明抄本改。)之。彦思乃迎道士逐之。酒肴即设,鬼乃取厕中草粪,布著其上。道士便盛击鼓,召请著神。魁乃取虎伏,于神座上吹作角声音。有顷。道士忽觉背上冷,惊起解衣,乃虎伏也。于是道士罢去。彦思夜于被中,窃于妪语,共患此魅。魅即屋梁上,谓彦思曰:汝与妇道吾,吾今当截汝屋梁。即隆隆有声。彦思惧梁断,取火照视,魅即灭火,截梁声愈急。彦思惧屋坏。大小悉遣出,更取火,视梁如故。魁大笑,问彦思:复道吾不?郡中典农闻之曰:此神正当是狸物耳!此魅即往谓典农曰:汝取官若千百斛谷,藏著某处,为吏污秽,而敢论吾。今当白于官,将人取汝所盗谷。典农大怖而谢之,自后无敢道。三年后去,不知所在。(出《搜神记》)
shěn jì
沈季
wú xīng shěn jì, wú tiān jì èr nián, wèi yù zhāng tài shǒu. bái rì, yú tīng shàng jiàn yī rén, zhe huáng jīn liàn yī, zì chēng rǔ nán píng xīng xǔ zǐ jiāng, qiú gǎi zàng, yōu rán bú jiàn. jì qiú qí sàng, bù zhī suǒ zài, suì zhāo hún zàng zhī. yù zhāng jì
吴兴沈季,吴天纪二年,为豫章太守。白日,于厅上见一人,著黄巾练衣,自称汝南平兴许子将,求改葬,悠然不见。季求其丧,不知所在,遂招魂葬之。(《豫章记》)
mí zhú
糜竺
mí zhú yòng táo zhū gōng jì shù, rì yì yì wàn zhī lì, zī nǐ wáng hóu. yǒu bǎo kù qiān jiān. zhú xìng néng zhèn shēng sǐ, jiā mǎ jiù wū cè, yǒu gǔ zhǒng, zhōng yǒu fú shī. zhú yè wén qí qì shēng, hū jiàn yī fù rén, tǎn bèi ér lái, yún: xī hàn mò wèi chì méi suǒ fā, kòu guān jiàn bō, jīn tǎn ròu zài dì, chuí èr bǎi yú nián, jiù jiāng jūn qiú gēng shēn mái, bìng qǐ bì yī zì yǎn. zhú jí lìng wèi shí guǒ wǎ guān. shè jì jì bì, yǐ qīng bù shān qún, zhì yú zhǒng shàng. jīng yī nián. xíng yú lù qū, hū jiàn qián fù rén zàng suǒ, qīng qì rú lóng shé zhī xíng. huò yǒu rén wèn zhú yuē: jiāng fēi lóng guài yé? zhú nǎi yí cǐ yì, nǎi wèn qí jiā tóng, yuē: shí jiàn yī qīng lú zhàng, zì rán chū rù yú mén, yí qí shén yě, bù gǎn yán. zhú wéi xìng duō jì, xìn yàn qiú zhī shì, yǒu yán zhōng wǔ, jí jiā xíng lù, gù jiā tóng bù yán. zhú zī dài rú qiū shān, bù kě suàn jì, nèi yǐ fāng zhū wèi jù. jí dà zhū rú luǎn, sàn mǎn yú tíng, gù wèi zhī bǎo tíng, ér wài rén bù dé kuī. shù rì, hū jiàn yǒu qīng yī tóng zǐ shù rén lái yuē: mí zhú jiā dàng yǒu huǒ è, wàn bù yí yī. lài jūn néng cè mǐn kū gǔ, tiān dào bù gū jūn dé, gù lái ráng què cǐ huǒ, dāng shǐ jūn cái wù bù jìn. zì jīn yǐ hòu, yì yí zì wèi. zhú nǎi jué gōu qú, zhōu rào qí kù nèi. xún rì, huǒ cóng kù nèi qǐ, shāo qí zhū yù, shí fēn de yī. jiē shì yáng suì dé hàn shuò, zì néng shāo wù yě. huǒ shèng shí, jiàn shù shí qīng yī tóng zǐ lái pū huǒ, yǒu qīng qì rú yún, fù huǒ shàng jí miè. tóng zǐ yòu yún, duō jù guàn niǎo zhī lèi yǐ ráng zāi, guàn néng jù shuǐ cháo shàng yě. jiā rén nǎi shōu jí jīng shù qiān tóu, yǎng yú chí qú zhī zhōng, yàn huǒ yě. zhú tàn yuē: rén shēng cái yùn yǒu xiàn, bù dé yíng yì. zhú jù wèi shēn zhī huàn, shí sān guó jiāo bīng, jūn yòng wàn bèi. nǎi shū qí zhēn bǎo chē fú, yǐ zhù xiān zhǔ. huáng jīn yī yì jīn, jǐn qǐ xiù hào jì, jī rú qiū shān, jùn mǎ qiān pǐ. jí shǔ pò hòu. wú suǒ yǒu. yǐn hèn ér zhōng. chū wáng zǐ nián shí yí jì
糜竺用陶朱公计术,日益亿万之利,赀拟王侯。有宝库千间。竺性能振生死,家马厩屋侧,有古塚,中有伏尸。竺夜闻其泣声,忽见一妇人,袒背而来,云:昔汉末为赤眉所发,扣棺见剥,今袒肉在地,垂二百余年,就将军求更深埋,并乞弊衣自掩。竺即令为石椁瓦棺。设祭既毕,以青布衫裙,置于塚上。经一年。行于路曲,忽见前妇人葬所,青气如龙蛇之形。或有人问竺曰:将非龙怪耶?竺乃疑此异,乃问其家僮,曰:时见一青芦杖,自然出入于门,疑其神也,不敢言。竺为性多忌,信厌求之士,有言中忤,即加刑戮,故家童不言。竺赀贷如丘山,不可算记,内以方诸为具。及大珠如卵,散满于庭,故谓之宝庭,而外人不得窥。数日,忽见有青衣童子数人来曰:糜竺家当有火厄,万不遗一。赖君能恻愍枯骨,天道不辜君德,故来禳却此火,当使君财物不尽。自今以后,亦宜自卫。竺乃掘沟渠,周绕其库内。旬日,火从库内起,烧其珠玉,十分得一。皆是阳燧得旱烁,自能烧物也。火盛时,见数十青衣童子来扑火,有青气如云,复火上即灭。童子又云,多聚鹳鸟之类以禳灾,鹳能聚水巢上也。家人乃收集鶄数千头,养于池渠之中,厌火也。竺叹曰:人生财运有限,不得盈溢。竺惧为身之患,时三国交兵,军用万倍。乃输其珍宝车服,以助先主。黄金一亿斤,锦绮繍耗罽,积如丘山,骏马千匹。及蜀破后。无所有。饮恨而终。(出《王子年拾遗记》)
wáng bì
王弼
wáng bì zhù yì, zhé xiào zhèng xuán wèi rú, yún: lǎo nú wú yì. yú shí yè fēn, hū wén wài gé yǒu zhe jī shēng, xū yú biàn jìn, zì yún zhèng xuán, zé zhī yuē: jūn nián shào, hé yǐ qīng chuān záo wén jù, ér wàng jī dǐ lǎo zi yě. jí yǒu fèn sè, yán jìng biàn tuì. bì è zhī, hòu yù lì ér zú.
王弼注《易》,辄笑郑玄为儒,云:老奴无意。于时夜分,忽闻外阁有著屐声,须臾便进,自云郑玄,责之曰:君年少,何以轻穿凿文句,而妄讥诋老子也。极有忿色,言竟便退。弼恶之,后遇疠而卒。
chén xiān
陈仙
wú shí, chén xiān yǐ shāng gǔ wèi shì. qū lǘ xíng, hū guò yī kōng zhái, guǎng shà zhū mén, dōu bú jiàn rén. xiān qiān lǘ rù sù, zhì yè, wén yǒu yǔ shēng: xiǎo rén wú wèi, gǎn jiàn xíng zāi. biàn yǒu yī rén, jìng dào xiān qián, chì zhī yuē: rǔ gǎn zhé rù guān shě. shí lóng yuè ài mèi, jiàn qí miàn shàng yǎn shēn, mù wú tóng zǐ, chún qiān chǐ lù, shǒu zhí huáng sī. xiān jì bēn zǒu hòu cūn, jù shuō shì zhuàng. fù lǎo yún: jiù yǒu è guǐ. míng rì, kàn suǒ jiàn wū zhái chù, bìng gāo fén shēn zhǒng. chū yōu míng lù
吴时,陈仙以商贾为事。驱驴行,忽过一空宅,广厦朱门,都不见人。仙牵驴入宿,至夜,闻有语声:小人无畏,敢见行灾。便有一人,迳到仙前,叱之曰:汝敢辄入官舍。时笼月暧昧,见其面上黡深,目无瞳子,唇褰齿露,手执黄丝。仙既奔走后村,具说事状。父老云:旧有恶鬼。明日,看所见屋宅处,并高坟深塚。(出《幽明录》)
hú xī
胡熙
wú zuǒ zhōng láng guǎng líng xiāng hú xī, zì yuán guāng. nǚ míng zhōng, xǔ jià dāng chū. ér chuā yǒu shēn. nǚ yì bù zì jué. xī fù xìn, yán ér yǒu fǎ, nǎi qiǎn xī qī dīng shì shā zhī, chuā yǒu guǐ yǔ fù zhōng, yīn shēng zé zé yuē: hé gù shā wǒ mǔ, wǒ mǒu yuè mǒu rì dāng chū. zuǒ yòu jīng guài, yǐ bái xìn. xìn zì wǎng tīng, nǎi shě zhī. jí chǎn ér yí dì, zé bú jiàn xíng, zhǐ wén ér shēng. zài yú zuǒ yòu. jí zhǎng dà, yīn yǔ yì rú rén, xī qī bié wèi shī zhàng. shí zì yán, dāng jiàn xíng, shǐ lǎo jiàn. xī qī shì zhī, zài dān wéi guǒ, qián hòu dīng jīn chāi, hǎo shǒu bì, shàn tán qín. shí wèn lǎo jí mǔ shì yù, wèi dé jiǔ pú zǎo zhī shǔ yǐ huán. mǔ zuò zuò yī, ér lái bào xī yuán bèi shù xì, zhōng bù nài zhī, yì qiè nù yuē: rén jiā qǐ yǔ guǐ zi xiāng suí. jí yú páng nù yuē: jiù mǔ xì ěr. nǎi mà zuò guǐ zi. jīn dāng cóng mǔ zhǐ zhōng, rù yú mǔ fù, shǐ mǔ zhī zhī. zhōng zhǐ jí zhí ér tòng, jiàn jiàn shàng rù bì bì, ruò yǒu guàn cì zhī zhě. xū yú yù sǐ, xī qī nǎi shè zhuàn, zhù qǐng zhī, yǒu qǐng ér zhǐ. chū lù yì chuán
吴左中郎广陵相胡熙,字元光。女名中,许嫁当出。而歘有身。女亦不自觉。熙父信,严而有法,乃遣熙妻丁氏杀之,歘有鬼语腹中,音声啧啧曰:何故杀我母,我某月某日当出。左右惊怪,以白信。信自往听,乃舍之。及产儿遗地,则不见形,止闻儿声。在于左右。及长大,音语亦如人,熙妻别为施帐。时自言,当见形,使姥见。熙妻视之,在丹帷裹,前后钉金钗,好手臂,善弹琴。时问姥及母嗜欲,为得酒脯枣之属以还。母坐作衣,儿来抱膝缘背数戏,中不耐之,意窃怒曰:人家岂与鬼子相随。即于旁怒曰:就母戏耳。乃骂作鬼子。今当从母指中,入于母腹,使母知之。中指即直而痛,渐渐上入臂髀,若有贯刺之者。须臾欲死,熙妻乃设馔,祝请之,有顷而止。(出《录异传》)
lǔ sù
鲁肃
sūn quán bìng, wū qǐ yún: yǒu guǐ zhe juàn jīn, shì shì gù jiàng xiàng, hē chì chū bù gù, jìng jìn rù gōng. qí yè, quán jiàn lǔ sù lái. yī jīn xī rú qí yán. chū yōu míng lù
孙权病,巫启云:有鬼著绢巾,似是故将相,呵叱初不顾,径进入宫。其夜,权见鲁肃来。衣巾悉如其言。(出《幽明录》)