hé shàng gōng liú gēn lǐ zhòng fǔ lǐ yì qī wáng xìng zhào qú wáng yáo
河上公 刘根 李仲甫 李意期 王兴 赵瞿 王遥
hé shàng gōng
河上公
hé shàng gōng zhě, mò zhī qí xìng zì, hàn wén dì shí, gōng jié cǎo wèi ān yú hé zhī bīn. dì dú lǎo zi jīng, pō hǎo zhī, chì zhū wáng jí dà chén jiē sòng zhī. yǒu suǒ bù xiè shù shì, shí rén mò néng dào zhī. wén shí jiē chēng hé shàng gōng jiě lǎo zi jīng yì zhǐ, nǎi shǐ jī suǒ bù jué zhī shì yǐ wèn. gōng yuē:" dào zūn dé guì, fēi kě yáo wèn yě." dì jí xìng qí ān, gōng wèn zhī. dì yuē:" pǔ tiān zhī xià, mò fēi wáng tǔ shuài tǔ zhī bīn, mò fēi wáng chén. yù zhōng' sì dà', wáng jū qí yī. zi suī yǒu dào, yóu zhèn mín yě, bù néng zì qū, hé nǎi gāo hū?" gōng jí fǔ zhǎng zuò yuè, rǎn rǎn zài xū kōng zhōng, qù dì shù zhàng, fǔ yǎng ér dá yuē:" yú shàng bù zhì tiān, zhōng bù lèi rén, xià bù jū dì, hé mín chén zhī yǒu?" dì nǎi xià chē qǐ shǒu yuē:" zhèn yǐ bù dé, tiǎn tǒng xiān yè, cái xiǎo rèn dà, yōu yú bù kān. suī zhì shì shì ér xīn jìng dào, zhí yǐ àn mèi, duō suǒ bù liǎo, wéi yuàn dào jūn yǒu yǐ jiào zhī." gōng nǎi shòu sù shū èr juǎn yǔ dì yuē:" shú yán zhī, cǐ jīng suǒ yí jiē le, bù shì duō sì yǐ, wù yǐ shì fēi qí rén." yán bì, shī qí suǒ zài. xū yú, yún wù huì míng, tiān dì mǐn hé. dì shén guì zhī. lùn zhě yǐ wéi wén dì hǎo lǎo zi zhī yán, shì bù néng jǐn tōng, gù shén rén tè xià jiào zhī. ér kǒng hàn wén xīn wèi zhì xìn, gù shì shén biàn. suǒ wèi shèng rén wú cháng xīn, yǐ bǎi xìng xīn wèi xīn yé. chū shén xiān chuán
河上公者,莫知其姓字,汉文帝时,公结草为庵于河之滨。帝读老子经,颇好之,敕诸王及大臣皆诵之。有所不解数事,时人莫能道之。闻时皆称河上公解老子经义旨,乃使赍所不决之事以问。公曰:“道尊德贵,非可遥问也。”帝即幸其庵,躬问之。帝曰:“普天之下,莫非王土;率土之滨,莫非王臣。域中‘四大’,王居其一。子虽有道,犹朕民也,不能自屈,何乃高乎?”公即抚掌坐跃,冉冉在虚空中,去地数丈,俯仰而答曰:“余上不至天,中不累人,下不居地,何民臣之有?”帝乃下车稽首曰:“朕以不德,忝统先业,才小任大,忧于不堪。虽治世事而心敬道,直以暗昧,多所不了,唯愿道君有以教之。”公乃授素书二卷与帝曰:“熟研之,此经所疑皆了,不事多四矣,勿以示非其人。”言毕,失其所在。须臾,云雾晦冥,天地泯合。帝甚贵之。论者以为文帝好老子之言,世不能尽通,故神人特下教之。而恐汉文心未至信,故示神变。所谓圣人无常心,以百姓心为心耶。(出《神仙传》)
liú gēn
刘根
liú gēn zhě, zì jūn ān, jīng zhào cháng ān rén yě. shǎo míng wǔ jīng. yǐ hàn xiào chéng huáng dì suí hé èr nián, jǔ xiào lián, chú láng zhōng. hòu qì shì xué dào, rù sōng gāo shān shí shì, zhēng róng jùn jué zhī shàng, zhí xià wǔ qiān yú zhàng. dōng xià bù yī, shēn máo zhǎng yī èr chǐ, qí yán sè rú shí sì wǔ suì rén, shēn mù, duō xū bìn, jiē huáng, zhǎng sān sì cùn. měi yǔ zuò, huò shí hū rán biàn zhe gāo guān xuán yī, rén bù jué huàn zhī shí. héng fǔ jūn zì shuō, xiān zǔ yǔ gēn tóng suì zhě, zhì wáng mǎng shí, pín shǐ shǐ zhě qǐng gēn, gēn bù kěn wǎng. héng fǔ jūn shǐ fǔ yuàn wáng zhēn wèn qǐ jū, gēn bù dá. zài lìng gōng céng zhào gōng, wǎng shān dá jìng, gēn wéi yán xiè fǔ jūn, gèng wú tā yán. hòu yǐng chuān tài shǒu gāo fǔ jūn dào guān, jùn mín dà yì, sǐ zhě guò bàn, tài shǒu jiā dà xiǎo xī dé bìng. gāo fǔ jūn fù qiǎn zhēn wǎng qiú gēn, qǐng xiāo chú yì qì zhī shù. zhēn kòu tóu shù fǔ jūn zhī yán, gēn jiào yán yú tài suì gōng qì shàng, jué dì shēn sān chǐ, yǐ shā zhe qí zhōng, jí jiǔ wò zhī. jūn yī yán, bìng zhě xī yù, yì qì xún jué, měi yòng yǒu xiào. hòu tài shǒu zhāng fǔ jūn, yǐ gēn wèi yāo, qiǎn lì zhào gēn, nǐ lù zhī. yī fǔ gòng jiàn jūn fǔ, jūn fǔ bù jiě. rú shì zhū lì dá gēn, yù lìng gēn qù, gēn bù tīng. fǔ jūn shǐ zhì, qǐng gēn. gēn yuē:" zhāng fǔ jūn yù wú hé wéi yé? jiān dāng zhì ěr. ruò bù qù, kǒng zhū jūn zhāo jiù, wèi qīng děng bù gǎn lái hū wǒ yě." gēn shì rì zhì fǔ, shí bīn kè mǎn zuò, fǔ jūn shǐ wǔ shí yú rén, chí dāo zhàng shéng suǒ ér lì, gēn yán sè bù zuò. fǔ jūn liè shēng wèn gēn yuē:" ruò yǒu hé dào shù yě?" dá yuē:" wěi wěi." fǔ jūn yuē:" néng zhào guǐ hū?" yuē:" néng." fǔ jūn yuē:" jì néng, jí kě zhuō guǐ zhì tīng qián, bù ěr, dāng dà chuō." gēn yuē:" zhào guǐ zhì yì jiàn ěr." jiè bǐ yàn jí zòu àn, qiāng qiāng rán zuò tóng tiě zhī shēng, wén yú wài. yòu cháng xiào, xiào yīn fēi cháng qīng liàng, wén zhě mò bù sù rán, zhòng kè zhèn sǒng. xū yú, tīng shàng nán bì hū kāi shù zhàng, jiàn bīng jiǎ sì wǔ bǎi rén. chuán hū chì yī bīng shù shí rén, jī dāo jiàn, jiāng yī chē, zhí cóng huài bì zhōng rù lái, yòu huài bì fù rú gù. gēn chì xià chē shàng guǐ, qí chì yī biàn nǎi fā chē shàng pī. jiàn xià yǒu yī lǎo wēng lǎo mǔ, dà shéng fǎn fù qiú zhī, xuán tóu tīng qián. fǔ jūn shú shì zhī, nǎi qí wáng fù mǔ yě. fǔ jūn jīng è liú tì, bù zhī suǒ cuò. guǐ nǎi zé fǔ jūn yuē:" wǒ shēng zhī shí, rǔ guān wèi dá, bù dé rǔ lù yǎng. wǒ sǐ, rǔ hé wéi fàn shén xiān zūn guān, shǐ wǒ bèi shōu, kùn rǔ rú cǐ, rǔ hé miàn mù lì yú rén jiān?" fǔ jūn xià jiē kòu tóu, xiàng gēn fú zuì shòu sǐ, qǐng qiú fàng shè xiān rén. gēn chì wǔ bǎi bīng jiāng qiú chū, sàn qiǎn zhī. chē chū qù nán bì kāi, hòu chē guò, bì fù rú gù. jì shī chē suǒ zài. gēn yì yǐn qù, fǔ jūn chóu chàng huǎng hū, zhuàng ruò fā kuáng, qī dēng shí sǐ, liáng jiǔ nǎi sū. yún" jiàn fǔ jūn jiā xiān zhuō zhě, dà nù, yán rǔ hé gù fàn shén xiān zūn guān, shǐ wǒ jiàn shōu, jīn dāng lái shā rǔ." qí hòu yī yuè, fǔ jūn fū fù nán jiē zú. fǔ yuàn wáng zhēn, shù dé jiàn. shù chéng yán sè huān rán shí, fú dì kòu tóu, qǐng wèn gēn xué xiān shí běn mò. gēn yuē:" wú xī rù shān jīng sī, wú suǒ bú dào. hòu rú huá yīn shān, jiàn yī rén chéng bái lù chē, cóng zhě shí yú rén, zuǒ yòu yù nǚ sì rén, zhí cǎi xuán zhī jié, jiē nián shí wǔ liù. yú zài bài qǐ shǒu, qiú qǐ yī yán. shén rén nǎi gào yú yuē:' ěr wén yǒu hán zhòng fǒu?' dá yuē:' shí wén yǒu zhī.' shén rén yuē:' wǒ shì yě.' yú nǎi zì chén yuē:' mǒu shǎo hǎo dào, ér bù yù míng shī. pō xí fāng shū, àn ér wèi zhī, duō bù yàn, qǐ gēn mìng xiāng bù yīng dù shì yě? yǒu xìng jīn rì dé yù dà shén, shì gēn sù xī mèng xiǎng zhī yuàn, yuàn jiàn āi lián, cì qí yào jué?, shén wèi kěn gào yú, yú nǎi liú tì zì tuán, zhòng qǐng. shén rén yuē:' zuò, wú jiāng gào rǔ, rǔ yǒu xiān gǔ, gù dé jiàn wú ěr. rǔ jīn suǐ bù mǎn, xuè bù nuǎn, qì shǎo nǎo jiǎn, jīn xī ròu jǔ, gù fú yào xíng qì, bù dé qí lì. bì yù cháng shēng, qiě xiān zhì bìng, shí èr nián, nǎi kě fú xiān yào ěr. fū xiān dào yǒu shēng tiān niè yún zhě, yǒu yóu xíng wǔ yuè zhě, yǒu fú shí bù sǐ zhě. yǒu shī jiě ér xiān zhě. fán xiū xiān dào, yào zài fú yào, yào yǒu shàng xià, xiān yǒu shù pǐn. bù zhī fáng zhōng zhī shì, jí xíng qì dǎo yǐn bìng shén yào zhě, yì bù néng xiān yě. yào zhī shàng zhě, yǒu jiǔ zhuàn huán dān tài yǐ jīn yè fú zhī jiē lì dēng tiān, bù jī rì yuè yǐ. qí cì, yǒu yún mǔ xióng huáng zhī shǔ, suī bù jí chéng yún jià lóng, yì kě yì shǐ guǐ shén, biàn huà cháng shēng. cì nǎi cǎo mù zhū yào, néng zhì bǎi bìng, bǔ xū zhù yán, duàn gǔ yì qì, bù néng shǐ rén bù sǐ yě. shàng kě shǔ bǎi suì, xià jí quán qí suǒ bǐng ér yǐ. bù zú jiǔ lài yě.' yú dùn shǒu yuē:' jīn rì méng jiào, nǎi tiān yě.' shén rén yuē:' bì yù cháng shēng, xiān qù sān shī. sān shī qù, jí zhì yì dìng, shì yù chú yě.' nǎi yǐ shén fāng wǔ piān jiàn shòu, yún:' fú shī cháng yǐ yuè wàng huì shuò shàng tiān, bái rén zuì guò, sī mìng duó rén suàn, shǐ rén bù shòu. rén shēn zhōng shén, yù de rén shēng, ér shī yù de rén sǐ, rén sǐ zé shén sàn, wú xíng zhī zhōng ér chéng guǐ. jì sì zhī zé xīn xiǎng, gù yù rén sǐ yě. mèng yǔ è rén dòu zhēng, cǐ nǎi shī yǔ shén xiāng zhàn yě.' yú nǎi cóng qí yán, hé fú zhī, suì yǐ dé xiān." zhēn yòu měi jiàn gēn shū fú le, yǒu suǒ hū zhào, shì rén lái qǔ. huò shù wén tuī wèn, yǒu rén dá duì, jí wén biān tà zhī shēng, ér xī bú jiàn qí xíng, jí dì shàng shí shí yǒu xuè, mò cè qí duān yě. gēn nǎi jiào zhēn shǒu yī xíng qì cún shén, zuò sān gāng liù jì, xiè guò shàng míng zhī fǎ. gēn hòu rù jī tóu shān xiān qù. chū shén xiān chuán
刘根者,字君安,京兆长安人也。少明五经。以汉孝成皇帝绥和二年,举孝廉,除郎中。后弃世学道,入嵩高山石室,峥嵘峻绝之上,直下五千余丈。冬夏不衣,身毛长一二尺,其颜色如十四五岁人,深目,多须鬓,皆黄,长三四寸。每与坐,或时忽然变著高冠玄衣,人不觉换之时。衡府君自说,先祖与根同岁者,至王莽时,频使使者请根,根不肯往。衡府君使府掾王珍问起居,根不答。再令功曾赵公,往山达敬,根唯言谢府君,更无他言。后颖川太守高府君到官,郡民大疫,死者过半,太守家大小悉得病。高府君复遣珍往求根,请消除疫气之术。珍叩头述府君之言,根教言于太岁宫气上,掘地深三尺,以沙着其中,及酒沃之。君依言,病者悉愈,疫气寻绝,每用有效。后太守张府君,以根为妖,遣吏召根,拟戮之。一府共谏君府,君府不解。如是诸吏达根,欲令根去,根不听。府君使至,请根。根曰:“张府君欲吾何为耶?间当至耳。若不去,恐诸君招咎,谓卿等不敢来呼我也。”根是日至府,时宾客满座,府君使五十余人,持刀杖绳索而立,根颜色不怍。府君烈声问根曰:“若有何道术也?”答曰:“唯唯。”府君曰:“能召鬼乎?”曰:“能。”府君曰:“既能,即可捉鬼至厅前,不尔,当大戳。”根曰:“召鬼至易见耳。”借笔砚及奏按,鎗鎗然作铜铁之声,闻于外。又长啸,啸音非常清亮,闻者莫不肃然,众客震悚。须臾,厅上南壁忽开数丈,见兵甲四五百人。传呼赤衣兵数十人,赍刀剑,将一车,直从坏壁中入来,又坏壁复如故。根敕下车上鬼,其赤衣便乃发车上披。见下有一老翁老姥,大绳反缚囚之,悬头厅前。府君熟视之,乃其亡父母也。府君惊愕流涕,不知所措。鬼乃责府君曰:“我生之时,汝官未达,不得汝禄养。我死,汝何为犯神仙尊官,使我被收,困辱如此,汝何面目立于人间?”府君下阶叩头,向根伏罪受死,请求放赦先人。根敕五百兵将囚出,散遣之。车出去南壁开,后车过,壁复如故。既失车所在。根亦隐去,府君惆怅恍惚,状若发狂,妻登时死,良久乃苏。云“见府君家先捉者,大怒,言汝何故犯神仙尊官,使我见收,今当来杀汝。”其后一月,府君夫妇男皆卒。府掾王珍,数得见。数承颜色欢然时,伏地叩头,请问根学仙时本末。根曰:“吾昔入山精思,无所不到。后如华阴山,见一人乘白鹿车,从者十余人,左右玉女四人,执采旋之节,皆年十五六。余载拜稽首,求乞一言。神人乃告余曰:‘尔闻有韩众否?’答曰:‘实闻有之。’神人曰:‘我是也。’余乃自陈曰:‘某少好道,而不遇明师。颇习方书,按而为之,多不验,岂根命相不应度世也?有幸今日得遇大神,是根宿昔梦想之愿,愿见哀怜,赐其要诀?,神未肯告余,余乃流涕自抟,重请。神人曰:‘坐,吾将告汝,汝有仙骨,故得见吾耳。汝今髓不满,血不暖,气少脑减,筋息肉沮,故服药行气,不得其力。必欲长生,且先治病,十二年,乃可服仙药耳。夫仙道有升天蹑云者,有游行五岳者,有服食不死者。有尸解而仙者。凡修仙道,要在服药,药有上下,仙有数品。不知房中之事,及行气导引并神药者,亦不能仙也。药之上者,有九转还丹、太乙金液、服之皆立登天,不积日月矣。其次,有云母、雄黄之属,虽不即乘云驾龙,亦可役使鬼神,变化长生。次乃草木诸药,能治百病,补虚驻颜,断谷益气,不能使人不死也。上可数百岁,下即全其所禀而已。不足久赖也。’余顿首曰:‘今日蒙教,乃天也。’神人曰:‘必欲长生,先去三尸。三尸去,即志意定,嗜欲除也。’乃以神方五篇见授,云:‘伏尸常以月望晦朔上天,白人罪过,司命夺人算,使人不寿。人身中神,欲得人生,而尸欲得人死,人死则神散,无形之中而成鬼。祭祀之则歆飨,故欲人死也。梦与恶人斗争,此乃尸与神相战也。’余乃从其言,合服之,遂以得仙。”珍又每见根书符了,有所呼召,似人来取。或数闻推问,有人答对,及闻鞭挞之声,而悉不见其形,及地上时时有血,莫测其端也。根乃教珍守一行气存神,坐三纲六纪,谢过上名之法。根后入鸡头山仙去。(出《神仙传》)
lǐ zhòng fǔ
李仲甫
lǐ zhòng fǔ zhě. fēng yì zhōng yì lǐ rén yě. shǎo xué dào yú wáng jūn, fú shuǐ dān yǒu xiào, jiān xíng dùn jiǎ, néng bù jué yǐn xíng, nián bǎi yú suì, zhuǎn shǎo. chū yǐn bǎi rì, yī nián fù jiàn xíng, hòu suì zhǎng yǐn, dàn wén qí shēng, yú rén duì huà, yǐn shí rú cháng, dàn bù kě jiàn. yǒu shū shēng xìng zhāng, cóng xué yǐn xíng shù, zhòng fǔ yán qīng xìng biǎn jí, wèi zhōng jiào. rán shǒu zhī bù zhǐ, fèi yòng shù shí wàn, yǐ gōng jiǔ shí, shū wú suǒ de. zhāng huàn zhī, nǎi huái bǐ shǒu wǎng. xiān yǔ zhòng fǔ yǔ bì, yīn yī qí shēng suǒ zài, téng zú ér shàng, bá bǐ shǒu, zuǒ yòu cì zhuó. zhòng fǔ yǐ zài chuáng shàng, xiào yuē:" tiān xià nǎi yǒu rǔ bèi yú rén, dào xué wèi dé, ér yù shā zhī. wǒ níng dé shā yé? wǒ zhēn néng sǐ rǔ. dàn shù qí wán yú, bù zú jiān ěr." shǐ rén qǔ yī quǎn lái, zhì shū shēng qián yuē:" shì wǒ néng shā quǎn fǒu." quǎn shì zhì, tóu yǐ duò dì, fù yǐ pò. nǎi chì shū shēng yuē:" wǒ néng shǐ qīng rú quǎn xíng yǐ." shū shēng xià dì kòu tóu nǎi zhǐ, suì shè zhī. zhòng fǔ yǒu xiāng shí rén, jū xiāng qù wǔ bǎi yú lǐ, cháng yǐ zhāng luó zì yè. yī dàn zhāng luó, dé yī niǎo, shì zhī nǎi zhòng fǔ yě, yǔ bì bié qù. shì rì, zhòng fǔ yǐ fù zhì jiā. zài mín jiān sān bǎi yú nián, hòu rù xī yuè shān qù, bù fù huán yě. chū shén xiān chuán
李仲甫者。丰邑中益里人也。少学道于王君,服水丹有效,兼行遁甲,能步诀隐形,年百余岁,转少。初隐百日,一年复见形,后遂长隐,但闻其声,与人对话,饮食如常,但不可见。有书生姓张,从学隐形术,仲甫言卿性褊急,未中教。然守之不止,费用数十万,以供酒食,殊无所得。张患之,乃怀匕首往。先与仲甫语毕,因依其声所在,腾足而上,拔匕首,左右刺斫。仲甫已在床上,笑曰:“天下乃有汝辈愚人,道学未得,而欲杀之。我宁得杀耶?我真能死汝。但恕其顽愚,不足间耳。”使人取一犬来,置书生前曰:“视我能杀犬否。”犬适至,头已堕地,腹已破。乃叱书生曰:“我能使卿如犬行矣。”书生下地叩头乃止,遂赦之。仲甫有相识人,居相去五百余里,常以张罗自业。一旦张罗,得一鸟,视之乃仲甫也,语毕别去。是日,仲甫已复至家。在民间三百余年,后入西岳山去,不复还也。(出《神仙传》)
lǐ yì qī
李意期
lǐ yì qī zhě, běn shǔ rén, chuán shì jiàn zhī, hàn wén dì shí rén yě. wú qī xī. rén yù yuǎn xíng sù zhì zhě, yì qī yǐ fú yǔ zhī, bìng dān shū liǎng yè xià, zé qiān lǐ jiē bù jìn rì ér hái. huò shuō sì fāng guó tǔ, gōng guàn shì chán, rén wèi zēng jiàn, wén shuō zhě yì bù jiě. yì qī zé wèi cuō tǔ zuò zhī, dàn yíng cùn, qí zhōng wù jiē shì, xū yú xiāo miè. huò xíng bù zhī suǒ zhī, yī nián xǔ fù huán. yú shì qǐ shí dé wù, jí dù yú pín rén. yú chéng dōu jiǎo zhōng, zuò tǔ kū jū zhī, dōng xià dān yī. yǐn shǎo jiǔ, shí pú jí zǎo lì. liú xuán dé yù fá wú, bào guān yǔ zhī sǐ, shǐ yíng yì qī. yì qī dào, shén jìng zhī, wèn qí fá wú jí xiōng. yì qī bù dá, ér qiú zhǐ, huà zuò bīng mǎ qì zhàng shí shù wàn, nǎi yī yī liè huài zhī, yuē: duō. yòu huà zuò yī dà rén, jué dì mái zhī, nǎi jìng hái qù. bèi bù yuè, guǒ wèi wú jūn suǒ bài, shí yú wàn zhòng, cái shù bǎi rén dé hái. jiǎ qì jūn zī lüè jǐn. xuán dé niàn nù, suì zú yú yǒng ān gōng. yì qī shǎo yán, rén yǒu suǒ wèn, lüè bú duì dá. shǔ rén yǒu yōu huàn, wǎng wèn zhī, xiōng jí zì yǒu cháng hòu, dàn zhàn qí yán sè. ruò huān yuè zé shàn, cǎn qī zé è. hòu rù láng yá shān zhōng, bù fù jiàn chū yě. chū shén xiān chuán
李意期者,本蜀人,传世见之,汉文帝时人也。无妻息。人欲远行速至者,意期以符与之,并丹书两腋下,则千里皆不尽日而还。或说四方国土,宫观市鄽,人未曾见,闻说者意不解。意期则为撮土作之,但盈寸,其中物皆是,须臾消灭。或行不知所之,一年许复还。于是乞食得物,即度于贫人。于城都角中,作土窟居之,冬夏单衣。饮少酒,食脯及枣栗。刘玄德欲伐吴,报关羽之死,使迎意期。意期到,甚敬之,问其伐吴吉凶。意期不答,而求纸,画作兵马器杖十数万,乃一一裂坏之,曰:咄。又画作一大人,掘地埋之,乃径还去。备不悦,果为吴军所败,十余万众,才数百人得还。甲器军资略尽。玄德念怒,遂卒于永安宫。意期少言,人有所问,略不对答。蜀人有忧患,往问之,凶吉自有常候,但占其颜色。若欢悦则善,惨戚则恶。后入琅琊山中,不复见出也。(出《神仙传》)
wáng xìng
王兴
wáng xìng zhě, yáng chéng rén yě, jū hú gǔ zhōng, nǎi fán mín yě. bù zhī shū wú xué dào yì. hàn wǔ shàng sōng shān, dēng dà yú shí shì, qǐ dào gōng, shǐ dǒng zhòng shū dōng fāng shuò děng, zhāi jié sī shén. zhì yè, hū jiàn yǒu xiān rén, zhǎng èr zhàng, ěr chū tóu diān, chuí xià zhì jiān. wǔ dì lǐ ér wèn zhī, xiān rén yuē:" wú jiǔ yí zhī shén yě, wén zhōng yuè shí shàng chāng pú, yī cùn jiǔ jié, kě yǐ fú zhī cháng shēng, gù lái cǎi ěr." hū rán shī shén rén suǒ zài. dì gù shì chén yuē:" bǐ fēi fù xué dào fú shí zhě, bì zhōng yuè zhī shén yǐ yù zhèn ěr." wèi zhī cǎi chāng pú fú zhī. jīng èr nián, dì jué mèn bù kuài, suì zhǐ. shí cóng guān duō fú, rán mò néng chí jiǔ. wéi wáng xìng wén xiān rén jiào wǔ dì fú chāng pú, nǎi cǎi fú zhī bù xī, suì dé cháng shēng. lín lǐ lǎo shào, jiē yún shì shì jiàn zhī. jìng bù zhī suǒ zhī. chū shén xiān chuán
王兴者,阳城人也,居壶谷中,乃凡民也。不知书、无学道意。汉武上嵩山,登大愚石室,起道宫,使董仲舒、东方朔等,斋洁思神。至夜,忽见有仙人,长二丈,耳出头巅,垂下至肩。武帝礼而问之,仙人曰:“吾九嶷之神也,闻中岳石上菖蒲,一寸九节,可以服之长生,故来采耳。”忽然失神人所在。帝顾侍臣曰:“彼非复学道服食者,必中岳之神以喻朕耳。”为之采菖蒲服之。经二年,帝觉闷不快,遂止。时从官多服,然莫能持久。唯王兴闻仙人教武帝服菖蒲,乃采服之不息,遂得长生。邻里老少,皆云世世见之。竟不知所之。(出《神仙传》)
zhào qú
赵瞿
zhào qú zhě, zì zi róng, shàng dǎng rén yě. dé lài bìng, zhòng, chuí sǐ. huò gào qí jiā yún:" dāng jí shēng qì zhī, ruò sǐ yú jiā, zé shì shì zǐ sūn xiāng zhù ěr." jiā rén wéi zuò yī nián liáng, sòng zhì shān zhōng, kǒng hǔ láng hài zhī, cóng wài yǐ mù zhài zhī. qú bēi shāng zì hèn, zhòu yè tí qì. rú cǐ bǎi yú rì, yè zhōng, hū jiàn shí shì qián yǒu sān rén, wèn qú hé rén. qú dù shēn shān qióng lín zhī zhōng, fēi rén suǒ xíng zhī chù, bì shì shén líng. nǎi zì chén qǐ, kòu tóu āi qiú. qí rén xíng zhū zhài zhōng, yǒu rú yún qì, liǎo wú suǒ ài. wèn qú" bì yù bìng yù, dāng fú yào, néng fǒu?" qú yuē:" wú zhuàng duō zuì, yīng cǐ è jí, yǐ jiàn sǒng qì, sǐ zài dàn xī. ruò yuè zú gē bí ér kě huó, yóu suǒ shén yuàn, kuàng fú yào qǐ bù néng yě." shén rén nǎi yǐ sōng zǐ sōng bǎi zhī gè wǔ shēng cì zhī, gào qú yuē:" cǐ bù dàn yù bìng, dāng cháng shēng ěr. fú bàn kě yù, yù jí wù fèi." qú fú zhī wèi jǐn, bìng yù, shēn tǐ qiáng jiàn nǎi guī jiā, jiā rén wèi shì guǐ. jù shuō qí yóu, nǎi xǐ. suì gèng fú zhī èr nián, yán sè zhuǎn shǎo, jī fū guāng zé, zǒu rú fēi niǎo. nián qī shí yú, shí zhì tù, jiē jué qí gǔ, néng fù zhòng, gèng bù pí jí. nián bǎi qī shí, yè wò, hū jiàn wū jiān guāng yǒu rú jìng zhě, yǐ wèn zuǒ yòu, yún bú jiàn. hòu yī rì, yī shì nèi jǐn míng, néng yè shū wén. zài jiàn miàn shàng yǒu èr rén, zhǎng sān chǐ, nǎi měi nǚ yě, shén duān zhèng, dàn xiǎo ěr, xì qí bí shàng. rú cǐ èr nǚ shāo zhǎng dà, zhì rú rén, bù fù zài miàn shàng, chū zài qián cè, cháng wén qín sè zhī shēng, xīn rán huān lè. zài rén jiān sān bǎi yú nián, cháng rú tóng zǐ yán sè, rù shān bù zhī suǒ zhī. chū shén xiān chuán
赵瞿者,字子荣,上党人也。得癞病,重,垂死。或告其家云:“当及生弃之,若死于家,则世世子孙相蛀耳。”家人为作一年粮,送置山中,恐虎狼害之,从外以木寨之。瞿悲伤自恨,昼夜啼泣。如此百余日,夜中,忽见石室前有三人,问瞿何人。瞿度深山穷林之中,非人所行之处,必是神灵。乃自陈乞,叩头哀求。其人行诸寨中,有如云气,了无所碍。问瞿“必欲病愈,当服药,能否?”瞿曰:“无状多罪,婴此恶疾,已见竦弃,死在旦夕。若刖足割鼻而可活,犹所甚愿,况服药岂不能也。”神人乃以松子松柏脂各五升赐之,告瞿曰:“此不但愈病,当长生耳。服半可愈,愈即勿废。”瞿服之未尽,病愈,身体强健乃归家,家人谓是鬼。具说其由,乃喜。遂更服之二年,颜色转少,肌肤光泽,走如飞鸟。年七十余,食雉兔,皆嚼其骨,能负重,更不疲极。年百七十,夜卧,忽见屋间光有如镜者,以问左右,云不见。后一日,一室内尽明,能夜书文。再见面上有二人,长三尺,乃美女也,甚端正,但小耳,戏其鼻上。如此二女稍长大,至如人,不复在面上,出在前侧,常闻琴瑟之声,欣然欢乐。在人间三百余年,常如童子颜色,入山不知所之。(出《神仙传》)
wáng yáo
王遥
wáng yáo zhě, zì bó liáo, pó yáng rén yě, yǒu qī wú zi. pō néng zhì bìng, bìng wú bù yù zhě. yì bù jì sì, bù yòng fú shuǐ zhēn yào, qí xíng zhì bìng, dàn yǐ bā chǐ bù pà, fū zuò yú dì, bù yǐn bù shí, xū yú bìng yù, biàn qǐ qù. qí yǒu xié mèi zuò huò zhě, yáo huà dì zuò yù, yīn zhào hū zhī, jiē jiàn qí xíng, rù zài yù zhōng, huò hú lí tuó shé zhī lèi, nǎi zhǎn ér fán shāo zhī, bìng zhě jí yù. yáo yǒu zhú qiè, zhǎng shù cùn, yǒu yī dì zǐ xìng qián, suí yáo shù shí nián, wèi cháng jiàn yáo kāi zhī. yī yè, dà yǔ huì míng, yáo shǐ qián yǐ jiǔ jié zhàng dān cǐ qiè, jiāng qián chū, mào yǔ ér xíng, yáo jí dì zǐ yī jiē bù shī. suǒ háng dào fēi suǒ céng jīng, yòu cháng yǒu liǎng jù huǒ dǎo qián. yuē xíng sān shí lǐ xǔ, dēng xiǎo shān, rù shí shì, shì zhōng yǒu èr rén. yáo jì zhì, qǔ dì zǐ suǒ dān qiè fā zhī, zhōng yǒu wǔ shé zhú huáng sān méi. yáo zì gǔ yī méi, yǐ èr méi yǔ shì zhōng èr rén, bìng zuò gǔ zhī. liáng jiǔ, yáo cí qù, shōu sān huáng, jiē nà qiè zhōng, shǐ qián dān zhī. shì zhōng èr rén sòng chū, yǔ yáo yuē:" qīng dāng zǎo lái, hé wéi jiǔ zài sú jiān." yáo dá yuē:" wǒ rú shì dāng lái yě." yáo huán jiā bǎi rì, tiān fù yǔ, yáo yè hū dà zhì zhuāng. yáo xiān yǒu gé dān yī jí gé bù jīn, yǐ wǔ shí yú nián wèi cháng zhe, cǐ yè jiē qǔ zhe zhī. qí qī jí wèn yuē:" yù shě wǒ qù hū?" yáo yuē:" zàn xíng ěr." qī yuē:" dāng jiāng qián qù bù?" yáo yuē:" dú qù ěr." qī jí qì tì yuē:" wèi qiě fù shǎo liú." yáo yuē:" rú shì hái ěr." yīn zì dān qiè ér qù zhī, suì bù fù huán. hòu sān shí yú nián, dì zǐ jiàn yáo zài mǎ tí shān zhōng, yán sè gèng shǎo, gài dì xiān yě. chū shén xiān chuán
王遥者,字伯辽,鄱阳人也,有妻无子。颇能治病,病无不愈者。亦不祭祀,不用符水针药,其行治病,但以八尺布帕,敷坐于地,不饮不食,须臾病愈,便起去。其有邪魅作祸者,遥画地作狱,因召呼之,皆见其形,入在狱中,或狐狸鼍蛇之类,乃斩而燔烧之,病者即愈。遥有竹箧,长数寸,有一弟子姓钱,随遥数十年,未尝见遥开之。一夜,大雨晦暝,遥使钱以九节杖担此箧,将钱出,冒雨而行,遥及弟子衣皆不湿。所行道非所曾经,又常有两炬火导前。约行三十里许,登小山,入石室,室中有二人。遥既至,取弟子所担箧发之,中有五舌竹簧三枚。遥自鼓一枚,以二枚与室中二人,并坐鼓之。良久,遥辞去,收三簧,皆纳箧中,使钱担之。室中二人送出,语遥曰:“卿当早来,何为久在俗间。”遥答曰:“我如是当来也。”遥还家百日,天复雨,遥夜忽大治装。遥先有葛单衣及葛布巾,已五十余年未尝着,此夜皆取着之。其妻即问曰:“欲舍我去乎?”遥曰:“暂行耳。”妻曰:“当将钱去不?”遥曰:“独去耳。”妻即泣涕曰:“为且复少留。”遥曰:“如是还耳。”因自担箧而去之,遂不复还。后三十余年,弟子见遥在马蹄山中,颜色更少,盖地仙也。(出《神仙传》)