péi mín bān zi liú jiàn qín zì lì xuān zhōu ér dí shī zhāng jié zhōng péi yuè kè lú zào
裴旻 斑子 刘荐 勤自励 宣州儿 笛师 张竭忠 裴越客 卢造
péi mín
裴旻
péi mín wèi lóng huá jūn shǐ, shǒu běi píng. běi píng duō hǔ. mín shàn shè. cháng yī rì bì hǔ sān shí yǒu yī, jì ér yú shān xià sì gù zì jīn. yǒu fù lǎo zhì yuē:" cǐ jiē biāo yě, shì hǔ ér fēi. jiāng jūn ruò yù zhēn hǔ, wú néng wéi yě." mín yuē:" zhēn hǔ ān zài?" lǎo fù yuē:" zì cǐ ér běi sān shí lǐ, wǎng wǎng yǒu zhī." mín yuè mǎ ér wǎng, cì cóng báo zhōng. guǒ yǒu yī hǔ téng chū, zhuàng xiǎo ér shì měng, jù dì yī hǒu, shān shí zhèn liè. mín mǎ pì yì, gōng shǐ jiē zhuì, dài bù dé miǎn. zì cǐ cán jù, bù fù shè hǔ. chū guó shǐ bǔ
裴旻为龙华军使,守北平。北平多虎。旻善射。尝一日毙虎三十有一,既而于山下四顾自矜。有父老至曰:“此皆彪也,似虎而非。将军若遇真虎,无能为也。”旻曰:“真虎安在?”老父曰:“自此而北三十里,往往有之。”旻跃马而往,次丛薄中。果有一虎腾出,状小而势猛,据地一吼,山石震裂。旻马辟易,弓矢皆坠,殆不得免。自此惭惧,不复射虎。(出《国史补》)
bān zi
斑子
shān xiāo zhě, lǐng nán suǒ zài yǒu zhī, dú zú fǎn zhǒng, shǒu zú sān qí. qí pìn hǎo fù zhī fěn. yú dà shù kōng zhōng zuò kē, yǒu mù píng fēng zhàng màn. shí wù shén bèi. nán rén shān xíng zhě, duō chí huáng zhī qiān fěn jí qián děng yǐ zì suí. xióng zhě wèi zhī shān gōng, bì qiú jīn qián. yù cí zhě wèi zhī shān gū, bì qiú zhī fěn. yǔ zhě néng xiāng hù. táng tiān bǎo zhōng, běi kè yǒu lǐng nán shān xíng zhě, duō yè jù hǔ, yù shàng shù sù, hū yù cí shān xiāo. qí rén sù yǒu qīng jī, yīn xià shù zài bài, hū shān gū. shù zhōng yáo wèn:" yǒu hé huò wù?" rén yǐ zhī fěn yǔ zhī, shén xǐ. wèi qí rén yuē:" ān wò wú lǜ yě." rén sù shù xià, zhōng yè, yǒu èr hǔ yù zhì qí suǒ. shān xiāo xià shù, yǐ shǒu fǔ hǔ tóu yuē:" bān zi, wǒ kè zài, yí sù qù yě." èr hǔ suì qù. míng rì cí bié, xiè kè shén jǐn. qí nán xiǎo zhě, měi suì zhōng yú rén yíng tián, rén chū tián jí zhǒng, yú gēng dì zhòng zhí, bìng shì shān xiāo, gǔ shú zé lái huàn rén píng fēn. xìng zhì zhí, yú rén fēn, bù qǔ qí duō. rén yì bù gǎn qǔ duō, qǔ duō zhě yù tiān yì bìng. chū guǎng yì jì
山魈者,岭南所在有之,独足反踵,手足三歧。其牝好傅脂粉。于大树空中作窠,有木屏风帐幔。食物甚备。南人山行者,多持黄脂铅粉及钱等以自随。雄者谓之山公,必求金钱。遇雌者谓之山姑,必求脂粉。与者能相护。唐天宝中,北客有岭南山行者,多夜惧虎,欲上树宿,忽遇雌山魈。其人素有轻赍,因下树再拜,呼山姑。树中遥问:“有何货物?”人以脂粉与之,甚喜。谓其人曰:“安卧无虑也。”人宿树下,中夜,有二虎欲至其所。山魈下树,以手抚虎头曰:“斑子,我客在,宜速去也。”二虎遂去。明日辞别,谢客甚谨。其难晓者,每岁中与人营田,人出田及种,余耕地种植,并是山魈,谷熟则来唤人平分。性质直,与人分,不取其多。人亦不敢取多,取多者遇天疫病。(出《广异记》)
liú jiàn
刘荐
tiān bǎo mò, liú jiàn zhě wèi lǐng nán pàn guān. shān xíng, hū yù shān xiāo, hū wèi yāo guǐ. shān xiāo nù yuē:" liú pàn guān, wǒ zì yóu xì, hé lèi yú jūn?" jūn" yuán zuò" wǒ". jù míng chāo běn gǎi. nǎi ěr mà wǒ!" suì yú xià shù zhī shàng lì, hū bān zi. yǒu qǐng hǔ zhì, lìng qǔ liú pàn guān. jiàn dà jù, cè mǎ ér zǒu, xū yú wèi hǔ suǒ jué. zuò jiǎo xià. xiāo nǎi xiào yuē:" liú pàn guān, jiàn dà jù. míng chāo běn wú" jiàn dà jù" sān zì. gèng mà wǒ fǒu?" zuǒ yòu zài bài qǐ mìng. xú yuē:" kě qù." hǔ fāng shě jiàn, jiàn bù jù jǐ jué. fú guī, bìng shù rì fāng yù. jiàn měi xiàng rén shuō qí shì. chū guǎng yì jì
天宝末,刘荐者为岭南判官。山行,忽遇山魈,呼为妖鬼。山魈怒曰:“刘判官,我自游戏,何累于君?(“君”原作“我”。据明抄本改。)乃尔骂我!”遂于下树枝上立,呼班子。有顷虎至,令取刘判官。荐大惧,策马而走,须臾为虎所攫。坐脚下。魈乃笑曰:“刘判官,荐大惧。(明抄本无“荐大惧”三字。)更骂我否?”左右再拜乞命。徐曰:“可去。”虎方舍荐,荐怖惧几绝。扶归,病数日方愈。荐每向人说其事。(出《广异记》)
qín zì lì
勤自励
zhāng pǔ rén qín zì lì zhě, yǐ tiān bǎo mò chōng jiàn ér, suí jūn ān nán, jí jī tǔ bō, shí nián bù hái. zì lì qī lín shì wèi fù mǔ duó zhì, jiāng gǎi jià tóng xiàn chén shì. qí hūn xī, ér zì lì hái. fù mǔ jù yán qí fù zhòng jià shǐ mò, zì lì wén zhī, bù shèng fèn nù. fù zhái qù jiā shí yú lǐ. dāng pò tǔ bō, dé lì jiàn. shì wǎn, yīn zhàng jiàn ér xíng, yǐ yì lín shì. xíng bā jiǔ lǐ, shǔ bào yǔ tiān huì, jìn tuì bù kě. hū yù diàn míng, jiàn dào zuǒ dà shù, yǒu páng kǒng, zì lì quán bì yǔ kǒng zhōng. xiān yǒu sān hǔ zǐ, zì lì bìng shā zhī. jiǔ zhī, dà hǔ jiàng yī wù nà kǒng zhōng," xiān yǒu sān hǔ zǐ" zhì" nà kǒng zhōng" èr shí zì yuán quē. jù míng chāo běn chén xiào běn bǔ. xū yú fù qù. zì lì wén yǒu rén shēn yín, jìng qián mén zhī, jí fù rén yě. zì lì wèn qí wèi shuí, fù rén yún, jǐ shì lín shì nǚ, xiān jià qín zì lì wèi qī. zì lì cóng jūn wèi hái, fù mǔ wú zhuàng, jiàn bī gǎi jià, yǐ jīn xī chéng qīn. wǒ xīn niàn jiù, bù néng" néng" yuán zuò" kěn", jù míng chāo běn gǎi. zài jiàn, fèn hèn mò yǐ. suì chí jīn yú zhái hòu sāng lín zì yì, wèi hǔ suǒ qǔ. xìng ér yù jūn, jīn yóu wèi sǔn. tǎng néng xiāng jiù, dāng yǒu hòu bào. zì lì wèi yuē:" wǒ jí zì lì" lì" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. yě. xiǎo hái zhì shě, fù mǔ yán jūn shì rén, gù bá jiàn ér lái xiāng fǎng. hé qī yú cǐ xiāng yù?" nǎi xiāng chí ér qì. qǐng zhī, hǔ zhì. chū dà hǒu jiào, rán hòu dào shēn rù kǒng. zì lì yǐ jiàn huī zhī, hǔ yāo zhōng duàn. kǒng yòu yǒu hǔ, gù wèi gǎn chū. xún ér yuè míng hòu, guǒ yī hǔ zhì. jiàn qí ǒu bì, hǒu jiào yù shén. zì ěr fù dào rù, yòu wèi zì lì suǒ shā. nǎi fù qī huán jiā, jīn shàng wú yàng. chū guǎng yì jì
漳浦人勤自励者,以天宝末充健儿,随军安南,及击吐蕃,十年不还。自励妻林氏为父母夺志,将改嫁同县陈氏。其婚夕,而自励还。父母具言其妇重嫁始末,自励闻之,不胜忿怒。妇宅去家十余里。当破吐蕃,得利剑。是晚,因杖剑而行,以诣林氏。行八九里,属暴雨天晦,进退不可。忽遇电明,见道左大树,有旁孔,自励权避雨孔中。先有三虎子,自励并杀之。久之,大虎将一物纳孔中,(“先有三虎子”至“纳孔中”二十字原缺。据明抄本、陈校本补。)须臾复去。自励闻有人呻吟,径前扪之,即妇人也。自励问其为谁,妇人云,己是林氏女,先嫁勤自励为妻。自励从军未还,父母无状,见逼改嫁,以今夕成亲。我心念旧,不能(“能”原作“肯”,据明抄本改。)再见,愤恨莫已。遂持巾于宅后桑林自缢,为虎所取。幸而遇君,今犹未损。倘能相救,当有后报。自励谓曰:“我即自励(“励”字原缺,据明抄本补。)也。晓还至舍,父母言君适人,故拔剑而来相访。何期于此相遇?”乃相持而泣。顷之,虎至。初大吼叫,然后倒身入孔。自励以剑挥之,虎腰中断。恐又有虎,故未敢出。寻而月明后,果一虎至。见其偶毙,吼叫愈甚。自尔复倒入,又为自励所杀。乃负妻还家,今尚无恙。(出《广异记》)
xuān zhōu ér
宣州儿
tiān bǎo mò, xuān zhōu yǒu xiǎo ér, qí jū jìn shān. měi zhì yè, héng jiàn yī guǐ yǐn hǔ zhú jǐ. rú shì yǐ shí shù dù. xiǎo ér wèi fù mǔ yún:" guǐ yǐn hǔ lái zé bì sǐ. shì rén yún:' wèi hǔ suǒ shí, qí guǐ wèi chāng.' wǒ sǐ, wèi chāng bì yǐ. ruò hǔ shǐ wǒ, zé yǐn lái cūn zhōng. cūn zhōng yí shè jǐng yú yào lù yǐ dài, hǔ kě de yě." hòu shù rì, guǒ sǐ yú hǔ. jiǔ zhī, jiàn mèng yú fù yún:" shēn yǐ wèi chāng, míng rì yǐn hǔ lái, yí yú xī piān sù xiū yī jǐng." fù nǎi yǔ cūn rén zuò jǐng. jǐng chéng zhī rì, guǒ dé hǔ. chū guǎng yì jì
天宝末,宣州有小儿,其居近山。每至夜,恒见一鬼引虎逐己。如是已十数度。小儿谓父母云:“鬼引虎来则必死。世人云:‘为虎所食,其鬼为伥。’我死,为伥必矣。若虎使我,则引来村中。村中宜设阱于要路以待,虎可得也。”后数日,果死于虎。久之,见梦于父云:“身已为伥,明日引虎来,宜于西偏速修一阱。”父乃与村人作阱。阱成之日,果得虎。(出《广异记》)
dí shī
笛师
táng tiān bǎo mò, lù shān zuò luàn, tóng guān shī shǒu, jīng shī zhī rén yú shì niǎo sàn. lí yuán dì zǐ yǒu dí shī zhě, yì cuàn yú zhōng nán shān gǔ. zhōng yǒu lán rě, yīn ér yù jū. qīng xiāo lǎng yuè, āi luàn duō sī, nǎi yuán dí ér chuī, liáo lì zhī shēng, sǎn màn shān gǔ. é ér yǒu wù hǔ tóu rén xíng, zhe bái jiá dān yī, zì wài ér rù. dí shī jīng jù, xià jiē è yí. hǔ tóu rén yuē:" měi zāi, dí hū! kě fù chuī zhī." rú shì lèi zòu wǔ liù qū. qū zhōng jiǔ zhī, hū mèi, nǎi hāi xī dà hān. shī jù jué, nǎi chōu shēn zǒu chū, dé shàng gāo shù. zhī yè yīn mì, néng bì rén xíng. qí wù jué hòu, bú jiàn dí shī, yīn dà ào tàn yún:" bù zǎo shí zhī, bèi qí yì yě." nǎi lì ér cháng xiào. xū yú, yǒu hǔ shí yú tóu xī zhì, zhuàng rú cháo yè. hǔ tóu yún:" shì yǒu chuī dí xiǎo ér, chéng wǒ zhī mèi, yīn ér bēn cuàn, kě fēn lù sì yuǎn qǔ zhī." yán qì, gè sàn qù. wǔ gēng hòu fù lái, jiē rén yǔ yún:" gè xíng sì wǔ lǐ, qiú zhī bù huò." huì yuè luò xié zhào, hū jiàn rén yǐng zài gāo shù shàng. hǔ gù shì xiào yuē:" wèi rǔ yún xíng diàn miè. ér nǎi zài zī." suì lǜ zhū hǔ. shǐ jiē qǔ jué. jì bù kě jí, hǔ tóu fù zì tiào, shēn yì bù zhì. suì gè sàn qù. shǎo jiàn tiān shǔ, xíng rén shāo jí. dí shī nǎi dé suí hái. chū guǎng yì jì
唐天宝末,禄山作乱,潼关失守,京师之人于是鸟散。梨园弟子有笛师者,亦窜于终南山谷。中有兰若,因而寓居。清宵朗月,哀乱多思,乃援笛而吹,嘹唳之声,散漫山谷。俄而有物虎头人形,着白袷单衣,自外而入。笛师惊惧,下阶愕眙。虎头人曰:“美哉,笛乎!可复吹之。”如是累奏五六曲。曲终久之,忽寐,乃咍嘻大鼾。师惧觉,乃抽身走出,得上高树。枝叶阴密,能蔽人形。其物觉后,不见笛师,因大懊叹云:“不早食之,被其逸也。”乃立而长啸。须臾,有虎十余头悉至,状如朝谒。虎头云:“适有吹笛小儿,乘我之寐,因而奔窜,可分路四远取之。”言讫,各散去。五更后复来,皆人语云:“各行四五里,求之不获。”会月落斜照,忽见人影在高树上。虎顾视笑曰:“谓汝云行电灭。而乃在兹。”遂率诸虎。使皆取攫。既不可及,虎头复自跳,身亦不至。遂各散去。少间天曙,行人稍集。笛师乃得随还。(出《广异记》)
zhāng jié zhōng
张竭忠
tiān bǎo zhōng, hé nán gōu shì xiàn dōng tài zǐ líng xiān hè guān, cháng yǒu dào shì qī shí yú rén jiē jīng zhuān, xiū xí fǎ lù. zhāi jiè xián bèi. yǒu bù zhuān zhě, bù zhī zhù yǐ. cháng měi nián jiǔ yuè sān rì yè yǒu yī dào shì dé xiān, yǐ yǒu jiù lì. zhì dàn, zé jù xìng míng shēn bào, yǐ wéi cháng. qí zhōng dào shì měi nián dào qí yè, jiē bù jiōng hù. gè zì dú qǐn, yǐ qiú shàng shēng zhī yīng. hòu zhāng jié zhōng shè gōu shì lìng, bù xìn. zhì shí, nǎi lìng èr yǒng shì chí bīng qì qián chān zhī. chū wú suǒ dǔ, zhì sān gēng hòu, jiàn yī hēi hǔ rù guān lái. xū yú, xián chū yī dào shì. èr rén shè zhī, bù zhōng. hǔ qì dào shì ér qù. zhì míng, wú rén dé xiān zhě. jù yǐ cǐ wù bái jié zhōng. shēn fǔ qǐng gōng shǐ, dà liè yú tài zǐ líng dōng shí xué zhōng, gé shā shù hǔ. yǒu jīn jiǎn yù lù jì guān pèi jí rén zhī fā gǔ shén duō, sī jiē wèi měi nián dé xiān dào shì yě. zì hòu xiān hè guān zhōng, jí jiàn wú dào shì. jīn bìng xiū fèi, wèi líng shǐ suǒ jū. chū bó yì jì
天宝中,河南缑氏县东太子陵仙鹤观,常有道士七十余人皆精专,修习法箓。斋戒咸备。有不专者,不之住矣。常每年九月三日夜有一道士得仙,已有旧例。至旦,则具姓名申报,以为常。其中道士每年到其夜,皆不扃户。各自独寝,以求上升之应。后张竭忠摄缑氏令,不信。至时,乃令二勇士持兵器潜觇之。初无所睹,至三更后,见一黑虎入观来。须臾,衔出一道士。二人射之,不中。虎弃道士而去。至明,无人得仙者。具以此物白竭忠。申府请弓矢,大猎于太子陵东石穴中,格杀数虎。有金简玉箓洎冠帔及人之发骨甚多,斯皆谓每年得仙道士也。自后仙鹤观中,即渐无道士。今并休废,为陵使所居。(出《博异记》)
péi yuè kè
裴越客
táng qián yuán chū, lì bù shàng shū zhāng gǎo biǎn yǐ zhōu sī hù. xiān shì gǎo zhī zài jīng, yǐ cì nǚ dé róng, yǔ pú yè péi miǎn dì sān zi, qián lán tián wèi yuè kè jié hūn yān. yǐ kè yíng rì, ér gǎo zuǒ qiān. suì gǎi qī lái suì zhī chūn jì. qí nián, yuè kè zé sù zhuāng nán mài, yǐ bì jiā lǐ. chūn zhòng, jù yǐ bǎi lǐ, gǎo zhī qí jiāng zhì yǐ. zhāng chì zài yuǎn, fāng bào yōu tì, shēn xǐ yuè kè zūn yuē ér zhì. yīn mìng jiā zú yàn yú huā yuán, ér dé róng yì suí gū yí mèi yóu yān. shān jùn xiāo tiáo, zhú shù jiāo mì. rì mù, zhòng jiāng guī. huò hòu huò xiān. fēn yún xiào yǔ. hū yǒu měng hǔ chū zì zhú jiān, suì qín dé róng, tiào rù yì huì. zhòng jiē jīng hài, bēn gào zhāng. yè sè yǐ hūn, jì lì jù jǐn, jǔ jiā hào kū, mò zhī suǒ wéi. jí xiǎo, zé dà fā rén tú, qiú hái gǔ yú shān yě jiān. zhōu huí yuǎn jìn, céng wú zōng jī. yóu shì xī zhī qián yè, yuè kè xíng zhōu, qù jùn sān èr shí lǐ, shàng wèi zhī qí qī zhī wèi hǔ bào. nǎi zhào pū fū shí shù bèi dēng àn xú xíng, qí chuán yì suí yān. bù èr sān lǐ, yù shuǐ cì bǎn wū, wū nèi yǒu tà, yīn sǎo fú, jí zhī qì yān. pú cóng luó liè yú qián hòu. é wén yǒu wù lái zì lín mù zhī jiān, zhòng nǎi jìng cì. wēi yuè zhī xià, hū jiàn měng hǔ fù yī wù zhì. zhòng jiē huáng náo, zé gòng hǎn hē zhī, réng dà jī bǎn wū bìng wù. qí hǔ xú xíng, xún fǔ yú bǎn wū cè, liú xià suǒ fù wù, suì rù shān jiān. gòng kuī kàn, yún shì rén, shàng yǒu yú chuǎn. yuè kè jí lìng yú zhī dēng zhōu, yīn cù shǐ jiě lǎn. rán hòu chuán zhōng liè zhú shú shì, nǎi shì shí liù qī měi nǚ yě, róng mào yī fú gù fēi cūn jiān zhī suǒ yǒu. yuè kè shēn yì zhī, zé qiǎn qún bì kàn zhēn zhī. suī jì bèi sàn, yī pò fú liè, ér shēn fū wú shǎo sǔn. qún bì jiàn yǐ tāng yǐn guàn zhī, jí néng wēi wēi rù kǒu. jiǔ zhī, shén qì ān jí, é fù kāi mù. yǔ zhī yán yǔ, mò kěn yīng. yè jiǔ, jí yǒu zì jùn zhì zhě, jiē yún, zhāng shàng shū cì nǚ zuó yè yóu yuán, wèi bào hǔ suǒ shí, zhì jīn qiú qí cán hái wèi huò. wén zhě suì yǐ gào zhī yú yuè kè. jí qiǎn qún bì jù yǐ cǐ xún dé róng, yīn hào tí bù zhǐ. yuè kè jì dēng àn, suì yǐ qí shì liè yú gǎo. gǎo líng chén yuè mǎ ér zhì, jì bēi qiě xǐ, suì yǔ tóng guī. ér hūn gòu guǒ xié qí qī. zì shì qián xiá wǎng wǎng jiàn lì hǔ méi zhī cí yān, jīn shàng yǒu cún zhě. chū jí yì jì
唐乾元初,吏部尚书张镐贬扆州司户。先是镐之在京,以次女德容,与仆射裴冕第三子,前蓝田尉越客结婚焉。已克迎日,而镐左迁。遂改期来岁之春季。其年,越客则速装南迈,以毕嘉礼。春仲,拒扆百里,镐知其将至矣。张斥在远,方抱忧惕,深喜越客遵约而至。因命家族宴于花园,而德容亦随姑姨妹游焉。山郡萧条,竹树交密。日暮,众将归。或后或先。纷纭笑语。忽有猛虎出自竹间,遂擒德容,跳入翳荟。众皆惊骇,奔告张。夜色已昏,计力俱尽,举家号哭,莫知所为。及晓,则大发人徒,求骸骨于山野间。周回远近,曾无踪迹。由是夕之前夜,越客行舟,去郡三二十里,尚未知其妻之为虎暴。乃召仆夫十数辈登岸徐行,其船亦随焉。不二三里,遇水次板屋,屋内有榻,因扫拂,即之憩焉。仆从罗列于前后。俄闻有物来自林木之间,众乃静伺。微月之下,忽见猛虎负一物至。众皆惶挠,则共阚喝之,仍大击板屋并物。其虎徐行,寻俯于板屋侧,留下所负物,遂入山间。共窥看,云是人,尚有余喘。越客即令舁之登舟,因促使解缆。然后船中烈烛熟视,乃是十六七美女也,容貌衣服固非村间之所有。越客深异之,则遣群婢看胗之。虽髻被散,衣破服裂,而身肤无少损。群婢渐以汤饮灌之,即能微微入口。久之,神气安集,俄复开目。与之言语,莫肯应。夜久,即有自郡至者,皆云,张尚书次女昨夜游园,为暴虎所食,至今求其残骸未获。闻者遂以告之于越客。即遣群婢具以此询德容,因号啼不止。越客既登岸,遂以其事列于镐。镐凌晨跃马而至,既悲且喜,遂与同归。而婚媾果谐其期。自是黔峡往往建立虎媒之祠焉,今尚有存者。(出《集异记》)
lú zào
卢造
rǔ zhōu yè xiàn lìng lú zào zhě yǒu yòu nǚ, dà lì zhōng, xǔ jià tóng yì zhèng chǔ zhī zǐ yuán fāng. é ér chǔ lù tán zhōu jūn shì, zào yì cí ér yù yè. hòu chǔ zú, yuán fāng hù sàng jū jiāng líng, shù nián jiān yīn wèn liǎng jué. xiàn lìng wéi jì wèi zi qǔ yān. qí jí chén. yuán fāng shì dào, huì wǔ chāng shù biān bīng yì zhǐ qí xiàn. xiàn ài, tiān yù shén, yuán fāng" shì dào huì wǔ chāng" zhì" yuán fāng" shí jiǔ zì yuán quē, jù míng chāo běn chén xiào běn bǔ. wú suǒ róng, jìng wǎng xiàn dōng shí yú lǐ fú shě. shě xī běi yú yǒu ruò xiǎo shòu hào míng zhě, chū huǒ shì zhī, nǎi sān hǔ chú. mù shàng wèi kāi. yǐ qí xiǎo, wèi néng hài rén, qiě bù rěn shā. bì mén jiān jù ér yǐ. yuē sān gēng chū, hǔ lái chù qí mén, bù dé rù. qí xī yǒu chuāng yì shén jiān. hǔ nù bó zhī, líng chāi, xiàn tóu yú zhōng, wèi zuǒ yòu suǒ xiá, jìn tuì bù dé. yuán fāng qǔ fó tǎ zhuān jī zhī, hǔ hǒu nù ná jué, zhōng mò néng qù. lián jī zhī, é qǐng ér bì. jì ér mén wài ruò nǚ rén shēn yín, qì shén kùn liè. yuán fāng wèn yuē:" mén wài shēn yín zhě, rén yé? guǐ yé?" yuē:" rén yě." yuē:" hé yǐ dào cǐ." yuē:" qiè qián lú lìng nǚ yě. jīn xī jiāng shì wéi shì, qīn yíng fāng dēng chē, wèi hǔ suǒ zhí, fù hè ér lái tóu cǐ. jīn xī wú sǔn, ér shén wèi qí fù lái. néng jiù hū?" yuán fāng qí zhī, zhí jù chū shì, nǎi zhēn yī yīng yě. nián shí qī bā, lǐ fú yǎn rán. ní shuǐ jiē chè, fú rù, fù gù qí mén." mén" yuán zuò" míng", jù míng chāo běn gǎi. suì shí fó tǎ huǐ xiàng, yǐ jì qí míng. nǚ yuē:" cǐ hé chǔ yě?". yuē:" xiàn dōng fú shě ěr." yuán fāng yán xìng míng, qiě huà jiù nuò. nǚ yì néng jì zhī. yuē:" qiè fù céng xǔ qī jūn, yī dàn yǐ jūn zhī jué hào yě, jiāng jià wéi shì, tiān mìng nán gǎi, hǔ sòng guī jūn. zhuāng qù cǐ shén jìn, jūn néng sòng guī, qǐng jué wéi shì ér fèng jīn zhì." jí míng, sòng guī qí jiā. qí jiā yǐ hǔ jué qù, fāng jiāng zhì fú, hū jiàn qí lái, xǐ ruò tiān jiàng. yuán fāng zhì hǔ yú xiàn, qiě jù yán qí shì. xiàn zǎi yì zhī, yǐ lú shì guī yú zhèng yān. dāng shí wén zhě mò bù tàn yì zhī. chū xù xuán guài lù
汝州叶县令卢造者有幼女,大历中,许嫁同邑郑楚之子元方。俄而楚录潭州军事,造亦辞而寓叶。后楚卒,元方护丧居江陵,数年间音问两绝。县令韦计为子娶焉。其吉辰。元方适到,会武昌戍边兵亦止其县。县隘,天雨甚,元方(“适到会武昌”至“元方”十九字原缺,据明抄本、陈校本补。)无所容,径往县东十余里佛舍。舍西北隅有若小兽号鸣者,出火视之,乃三虎雏。目尚未开。以其小,未能害人,且不忍杀。闭门坚拒而已。约三更初,虎来触其门,不得入。其西有窗亦甚坚。虎怒搏之,棂拆,陷头于中,为左右所辖,进退不得。元方取佛塔砖击之,虎吼怒拿攫,终莫能去。连击之,俄顷而毙。既而门外若女人呻吟,气甚困劣。元方问曰:“门外呻吟者,人耶?鬼耶?”曰:“人也。”曰:“何以到此。”曰:“妾前卢令女也。今夕将适韦氏,亲迎方登车,为虎所执,负荷而来投此。今夕无损,而甚畏其复来。能救乎?”元方奇之,执炬出视,乃真衣缨也。年十七八,礼服俨然。泥水皆澈,扶入,复固其门。(“门”原作“明”,据明抄本改。)遂拾佛塔毁像,以继其明。女曰:“此何处也?”。曰:“县东佛舍尔。”元方言姓名,且话旧诺。女亦能记之。曰:“妾父曾许妻君,一旦以君之绝耗也,将嫁韦氏,天命难改,虎送归君。庄去此甚近,君能送归,请绝韦氏而奉巾栉。”及明,送归其家。其家以虎攫去,方将制服,忽见其来,喜若天降。元方致虎于县,且具言其事。县宰异之,以卢氏归于郑焉。当时闻者莫不叹异之。(出《续玄怪录》)