xià hóu dǎn wáng sù lǐ yán shí lǐ yì chēn liú lóng péi xuán zhì dù zhī láng yú shì nán
夏侯亶 王肃 李延实 李义琛 刘龙 裴玄智 度支郎 虞世南
yù chí jìng dé yú shì jī lái héng ōu yáng xún xǔ jìng zōng yuán wàn qǐng guō wù jìng táng lín
尉迟敬德 虞世基 来恒 欧阳询 许敬宗 元万顷 郭务静 唐临
sū guī lǐ jiào zi lóu shī dé lǐ huì sòng zhī wèn lù yuán fāng chén xī mǐn lǐ xiáng
苏瑰李峤子 娄师德 李晦 宋之问 陆元方 陈希闵 李详
xià hóu dǎn
夏侯亶
liáng xià hóu dǎn wèi jiǔ liè, jiā pín ér hǎo zhì lè. jì wú yī zhuāng shì, kè zhì, jí lìng gé lián zòu qū. shí rén yǐ lián wèi xià hóu jì yī. chū dú yì zhì
梁夏侯亶为九列,家贫而好置乐。妓无衣装饰,客至,即令隔帘奏曲。时人以帘为夏侯妓衣。(出《独异志》)
wáng sù
王肃
hòu wèi shàng shū lìng wáng sù zì gōng yì, láng yá rén, sù qí yōng zhōu cì shǐ huàn zhī zǐ. shàn xué duō tōng, cái cí měi mào, wèi qí mì shū chéng. tài hé shí bā nián, běi guī hòu wèi. shí gāo zǔ xīn yíng luò yì, fán suǒ zào zhì, sù bó shí jiù shì, dà yǒu bì yì. gāo zǔ shén zhòng zhī, cháng hū yuē wáng shēng. sù zài jiāng nán zhī rì, pìn xiè shì nǚ wèi qī, jí zhì jīng shī, fù shàng gōng zhǔ. qí hòu xiè shì rù dào wèi ní, yì lái bēn sù, jiàn sù shàng zhǔ, xiè zuò wǔ yán shī yǐ zèng zhī. qí shī yuē:" běn wèi báo shàng cán, jīn zuò jī shàng sī. dé luò zhú shèng qù, pō yì chán mián shí." gōng zhǔ dài sù dá xiè yún:" zhēn shì guàn xiàn wù, mù zhōng héng rèn sī. dé bó fèng xīn qù, hé néng nà gù shí?" sù shén chàng hèn, suì zào zhèng jué sì yǐ qì zhī. chū qié lán jì
后魏尚书令王肃字恭懿,琅邪人,肃、齐雍州刺史奂之子。赡学多通,才辞美茂,为齐秘书丞。太和十八年,北归后魏。时高祖新营洛邑,凡所造制,肃博识旧事,大有裨益。高祖甚重之,常呼曰王生。肃在江南之日,聘谢氏女为妻,及至京师,复尚公主。其后谢氏入道为尼,亦来奔肃,见肃尚主,谢作五言诗以赠之。其诗曰:“本为薄上蚕,今作机上丝。得络逐胜去,颇忆缠绵时。”公主代肃答谢云:“针是贯线物,目中恒任丝。得帛缝新去,何能纳故时?”肃甚怅恨,遂造正觉寺以憩之。(出《伽蓝记》)
lǐ yán shí
李延实
hòu wèi tài fù lǐ yán shí zhě, zhuāng dì jiù yě. yǒng ān zhōng, chú qīng zhōu cì shǐ. jiāng xíng fèng cí, dì wèi shí yuē:" huái zhuān zhī sú, shì hào nán zhì. jiù yí hǎo yòng xīn, fù cháo tíng suǒ wěi." shí dá yuē:" chén nián pò sāng yú, qì tóng zhāo lù rén jiān shāo yuǎn, rì jìn sōng qiū. chén yǐ jiǔ qǐ xián tuì, bì xià wèi yáng xìng niàn, chǒng jí lǎo chén, shǐ yè xíng fēi rén, cái jǐn wàn lǐ. jǐn fèng míng chì, bù gǎn shī duò." shí huáng mén shì láng yáng kuān zài dì cè, bù xiǎo huái zhuān zhī yì, sī wèn shè rén wēn zi shēng, zi shēng yuē:" wú wén zhì zūn xiōng péng chéng wáng zuò qīng zhōu cì shǐ, wén qí bīn kè cóng zhì qīng zhōu zhě yún. qí tǔ zhī mín, fēng sú qiǎn bó, xū lùn gāo tán, zhuān zài róng lì. tài shǒu chū yù rù jìng, bǎi xìng jiē huái zhuān kòu tóu, yǐ měi qí yì. jí qí dài xià huán jiā, yǐ zhuān jī zhī, yán qí xiàng bèi sù yú fǎn zhǎng. shì yǐ jīng shī yáo yǔ yuē: yù zhōng wú xì" xì" yuán zuò" jī", jù míng chāo běn gǎi. qiú, shě nèi wú qīng zhōu. jiǎ lìng jiā dào è, cháng zhōng bù huái chóu. huái zhuān zhī yì, qǐ zài yú cǐ yě." yǐng chuān gǒu chén xiào běn" gǒu" zuò" xún" jì, fēng liú míng shì, gāo jiàn miào shí, dú chū dāng shì. qīng hé cuī shū rén chēng qí shì dài fū yuē:" qí rén zhě, wài jiǎo shù jī, nèi huái bǐ lìn. qīng tóng máo yǔ, lì děng zhuī dāo. hǎo chí xū yù, ē fù chéng míng. wēi shì suǒ zài, cù gòng guī zhī. gǒu wú suǒ zī, suí jí shě qù." yán xiāo báo zhī shén yě. chū qié lán jì
后魏太傅李延实者,庄帝舅也。永安中,除青州刺史。将行奉辞,帝谓实曰:“怀砖之俗,世号难治。舅宜好用心,副朝廷所委。”实答曰:“臣年迫桑榆,气同朝露;人间稍远,日近松丘。臣已久乞闲退,陛下渭阳兴念,宠及老臣,使夜行非人,裁锦万里。谨奉明敕,不敢失堕。”时黄门侍郎杨宽在帝侧,不晓怀砖之义,私问舍人温子升,子升曰:“吾闻至尊兄彭城王作青州刺史,闻其宾客从至青州者云。齐土之民,风俗浅薄,虚论高谈,专在荣利。太守初欲入境,百姓皆怀砖叩头,以美其意。及其代下还家,以砖击之,言其向背速于反掌。是以京师谣语曰:狱中无系(“系”原作“击”,据明抄本改。)囚,舍内无青州。假令家道恶,肠中不怀愁。怀砖之义,起在于此也。”颍川苟(陈校本“苟”作“荀”)济,风流名士,高鉴妙识,独出当世。清河崔淑仁称齐士大夫曰:“齐人者,外矫庶几,内怀鄙吝。轻同毛羽,利等锥刀。好驰虚誉,阿附成名。威势所在,促共归之。苟无所资,随即舍去。”言嚣薄之甚也。(出《伽蓝记》)
lǐ yì chēn
李义琛
lǐ yì chēn, lǒng xī rén, jū yú wèi. zì xián yáng zhǔ bù bài jiān chá. shǎo gū pín, táng chū cǎo chuàng, wú fù shēng yè. yǔ zài cóng dì yì yǎn sān cóng dì shàng dé tóng jū, shì cóng gū, dìng shěng rú qīn yān. wǔ dé zhōng, jù jìn shì. gòng yǒu yī lǘ, fù jīng. cì tóng guān, dà yǔ, tóu nì lǚ. zhǔ rén bǐ qí pín, cí yǐ kè duō, bù nà." bù nà" yuán zuò" yīn nè", jù chén xiào běn gǎi jìn tuì wú suǒ shě, xǐ yǐ mén páng. yǒu xián yáng shāng kè jiàn ér yǐn zhī, tóng shě duō yīn wū." wū" yuán zuò" míng", jù míng chāo běn gǎi shāng kè yuē:" cǐ sān rén yóu xué zhě, jīn wú suǒ zhǐ, nài hé dǔ qí láng bèi?" nǎi yǐn yǔ tóng mèi chù. shù rì fāng qíng, dào kāi. yì chēn děng yì yù lǘ yǐ yī zuì, shāng kè qiè zhī, gù zhǐ zhī, nǎi zī yǐ dào liáng. chēn jì zhuó dì, lì rèn xián yáng. zhào shāng kè, yǔ zhī kàng lǐ, shāng kè bù fù shí, dàn sǒng jù xùn tuì. chēn yǔ qí yóu, nǎi wù, yīn yǐn shēng táng. hòu rèn jiān chá. chū yún xī yǒu yì
李义琛,陇西人,居于魏。自咸阳主簿拜监察。少孤贫,唐初草创,无复生业。与再从弟义琰、三从弟上德同居,事从姑,定省如亲焉。武德中,俱进士。共有一驴,赴京。次潼关,大雨,投逆旅。主人鄙其贫,辞以客多,不纳。(“不纳”原作“喑讷”,据陈校本改)进退无所舍,徙倚门旁。有咸阳商客见而引之,同舍多喑呜。(“呜”原作“鸣”,据明抄本改)商客曰:“此三人游学者,今无所止,奈何睹其狼狈?”乃引与同寐处。数日方晴,道开。义琛等议鬻驴以一醉,商客窃知,固止之,乃资以道粮。琛既擢第,历任咸阳。召商客,与之抗礼,商客不复识,但悚惧逊退。琛语其由,乃悟,因引升堂。后任监察。(出《云溪友议》)
liú lóng
刘龙
liú lóng hòu míng yì jié, wǔ dé chū, jìn jì yú gāo zǔ yuē:" jīn yì shī shù wàn, bìng zài jīng shī, qiáo xīn guì ér bù bó jiàn. ruò cǎi jiē qú jí yuàn zhōng shù mù zuò qiáo, yǐ yì bó, suì qǔ shù shí wàn pǐ. yòu cáng nèi zēng juàn, měi pǐ jiē yǒu yú zhóu zhī ráo. shǐ jié shèng wù, yǐ gōng zá fèi, dòng yíng wàn duàn yǐ." gāo zǔ bìng cóng zhī. chū tán bīn lù
刘龙后名义节,武德初,进计于高祖曰:“今义师数万,并在京师,樵薪贵而布帛贱。若采街衢及苑中树木作樵,以易帛,岁取数十万匹。又藏内缯绢,每匹皆有余轴之饶。使截剩物,以供杂费,动盈万段矣。”高祖并从之。(出《谭宾录》)
péi xuán zhì
裴玄智
wǔ dé zhōng, yǒu shā mén xìn yì, liǎng jīng xīn jì" xìn yì" zuò" xìn xíng" xí chán, yǐ sān jiē wèi yè, yú huà dù sì zhì wú jìn" jǐn" yuán zuò" zhòu", jù xǔ běn gǎi. cáng. zhēn guān zhī hòu, shě shī qián bó jīn yù, jī jù bù kě shèng jì. cháng shǐ cǐ sēng jiān dāng. fēn wéi sān fēn, yī fēn gōng yǎng tiān xià qié lán zēng xiū zhī bèi, yī fēn yǐ shī tiān xià jī něi bēi tián zhī kǔ, yī fēn yǐ chōng gōng yǎng wú ài. shì nǚ lǐ chàn tián yàn, shī shě zhēng cì bù dé, gèng yǒu lián chē zài qián juàn, shě ér qì qù, bù zhī xìng míng. zhēn guān zhōng, yǒu péi xuán zhì zhě, jiè xíng jīng qín, rù sì sǎ sǎo. jī shí shù nián, sì nèi tú zhòng, yǐ qí xíng wú diàn quē, shǐ shǒu cǐ cáng. hòu mì dào huáng jīn, qián hòu suǒ qǔ, lüè bù zhī shù, sì zhòng mò zhī jué yě. yīn sēng shǐ qù, suì biàn bù hái. jīng yí suǒ yǐ, guān qí qǐn chù, tí shī yún:" fàng yáng láng hàn xià, zhì gǔ gǒu qián tou. zì fēi ā luó hàn, ān néng miǎn de tōu!" gèng bù zhī suǒ zhī. chū biàn yí zhì
武德中,有沙门信义,(《两京新记》“信义”作“信行”)习禅,以三阶为业,于化度寺置无尽(“尽”原作“昼”,据许本改。)藏。贞观之后,舍施钱帛金玉,积聚不可胜计。常使此僧监当。分为三分,一分供养天下伽蓝增修之备,一分以施天下饥馁悲田之苦,一分以充供养无碍。士女礼忏阗咽,施舍争次不得,更有连车载钱绢,舍而弃去,不知姓名。贞观中,有裴玄智者,戒行精勤,入寺洒扫。积十数年,寺内徒众,以其行无玷缺,使守此藏。后密盗黄金,前后所取,略不知数,寺众莫之觉也。因僧使去,遂便不还。惊疑所以,观其寝处,题诗云:“放羊狼颔下,置骨狗前头。自非阿罗汉,安能免得偷!”更不知所之。(出《辨疑志》)
dù zhī láng
度支郎
zhēn guān zhōng, shàng yào zòu qiú dù ruò, chì xià dù zhī. yǒu shěng láng yǐ xiè tiǎo shī yún:" fāng zhōu cǎi dù ruò", nǎi wěi fāng zhōu gòng zhī. běn zhōu cáo guān pàn yún:" fāng zhōu bù chū dù ruò, yīng yóu dú xiè tiǎo shī wù. láng guān zuò rú cǐ pàn shì, qǐ bù wèi èr shí bā xiù xiào rén yé?" tài zōng wén zhī dà xiào, gǎi shòu yōng zhōu sī fǎ. chū guó shǐ, míng chāo běn chén xiào běn zuò chū guó shǐ zuǎn yì
贞观中,尚药奏求杜若,敕下度支。有省郎以谢朓诗云:“坊州采杜若”,乃委坊州贡之。本州曹官判云:“坊州不出杜若,应由读谢朓诗误。郎官做如此判事,岂不畏二十八宿笑人耶?”太宗闻之大笑,改授雍州司法。(出《国史》,明抄本、陈校本作出《国史纂异》)
yú shì nán
虞世南
tài zōng jiāng zhì yīng táo yú xī gōng, chēng fèng zé zūn, yán cì zé bēi. wèn yú yú shì nán. shì nán duì yuē:" xī liáng wǔ dì yí qí bā líng wáng chēng xiǎng." cóng zhī. chū guó shǐ, míng chāo běn chén xiào běn zuò chū guó shǐ zuǎn yì
太宗将致樱桃于酅公,称奉则尊,言赐则卑。问于虞世南。世南对曰:“昔梁武帝遗齐巴陵王称饷。”从之。(出《国史》,明抄本、陈校本作出《国史纂异》)
yù chí jìng dé
尉迟敬德
yù chí jìng dé shàn duó shuò, qí wáng yuán jí yì shàn yòng shuò, gāo zǔ yú xiǎn dé diàn qián shì zhī. wèi jìng dé yuē:" wén qīng shàn duó shuò, lìng yuán jí zhí shuò qù rèn." jìng dé yuē:" suī jiā rèn, yì bù néng hài." yú shì jiā rèn. qǐng kè zhī jì, jìng dé sān duó zhī. yuán jí dà cán. chū dú yì zhì
尉迟敬德善夺槊,齐王元吉亦善用槊,高祖于显德殿前试之。谓敬德曰:“闻卿善夺槊,令元吉执槊去刃。”敬德曰:“虽加刃,亦不能害。”于是加刃。顷刻之际,敬德三夺之。元吉大惭。(出《独异志》)
yú shì jī
虞世基
yú shì nán xiōng shì jī yǔ xǔ jìng zōng fù shàn xīn, tóng wèi yǔ wén huà jí suǒ hài. fēng dé yí shí wéi nèi shǐ shè rén, bèi jiàn qí shì. yīn wèi rén yuē:" shì jī bèi lù, shì nán pú fú yǐ qǐng dài shàn xīn zhī sǐ, jìng zōng dǎo wǔ yǐ qiú shēng." chū tán bīn lù
虞世南兄世基与许敬宗父善心,同为宇文化及所害。封德彝时为内史舍人,备见其事。因谓人曰:“世基被戮,世南匍匐以请代;善心之死,敬宗蹈舞以求生。”(出《谭宾录》)
lái héng
来恒
lái héng, shì zhōng jì zhī dì, dì xiōng xiāng jì bǐng zhèng, shí rén róng zhī. héng fù hù ér, suí zhī měng jiàng yě. shí yú shì nán zǐ wú cái shù, wèi jiāng zuò dà jiàng. xǔ jìng zōng wén zhī, tàn yuē:" hǎn shì zhī dào zhì, nǎi zhì yú sī! lái hù ér ér wèi zǎi xiàng, yú shì nán nán zuò mù jiàng." chū dà táng xīn yǔ
来恒,侍中济之弟,弟兄相继秉政,时人荣之。恒父护儿,隋之猛将也。时虞世南子无才术,为将作大匠。许敬宗闻之,叹曰:“喊事之倒置,乃至于斯!来护儿儿为宰相,虞世南男作木匠。”(出《大唐新语》)
ōu yáng xún
欧阳询
wén dé huáng hòu sàng, bǎi guān kě. lǜ gèng lìng ōu yáng xún zhuàng mào chǒu yì, zhòng zhǐ zhī. zhōng shū shè rén xǔ jìng zōng jiàn ér dà xiào, wèi yù shǐ suǒ hé, zuǒ shòu hóng zhōu sī mǎ. chū tán bīn lù
文德皇后丧,百官坷。率更令欧阳询状貌丑异,众指之。中书舍人许敬宗见而大笑,为御史所劾,左授洪州司马。(出《谭宾录》)
xǔ jìng zōng
许敬宗
tài zōng zhēng liáo, zuò fēi tī lín qí chéng. yǒu yìng mù wèi tī shǒu zhě, chéng zhōng shǐ shí rú yǔ, yīn jìng wèi xiān dēng. yīng gōng lǐ shì jī zhǐ zhī wèi zhōng shū shè rén xǔ jìng zōng:" cǐ rén qǐ bù dà jiàn?" jìng zōng yuē:" fēi jiàn, yào shì wèi jiě sī liang." dì wén, jiāng zuì zhī. chū guó shǐ zuǎn yì
太宗征辽,作飞梯临其城。有应募为梯首者,城中矢石如雨,因竞为先登。英公李世勣指之谓中书舍人许敬宗:“此人岂不大健?”敬宗曰:“非健,要是未解思量。”帝闻,将罪之。(出《国史纂异》)
yuán wàn qǐng
元万顷
yuán wàn qǐng wèi liáo dōng dào guǎn jì, zuò xí wén, jī yì gāo lí," bù zhī shǒu yā lǜ zhī xiǎn". mò lí zhī bào yún:" jǐn wén mìng yǐ". suì yí bīng shǒu zhī. wàn qǐng zuò shì liú yú lǐng nán. chū tán bīn lù
元万顷为辽东道管记,作檄文,讥议高丽,“不知守鸭绿之险”。莫离支报云:“谨闻命矣”。遂移兵守之。万顷坐是流于岭南。(出《谭宾录》)
guō wù jìng
郭务静
cāng zhōu nán pí chéng guō wù jìng xìng hú tú, yǔ zhǔ bù liú sī zhuāng sù yú nì lǚ, wèi zhuāng yuē:" cóng jià dà nàn. jìng cháng cóng jià, shī jiā kǒu sān rì, yú shì guān mù xià tǎo dé zhī". zhuāng yuē:" gōng fū rén zài qí zhōng fǒu?" jìng yuē:" ruò bù zài zhōng, gèng lùn hé shì?" yòu wèi zhuāng yuē:" jīn dà yǒu zéi. zuó yè èr gēng hòu, jìng cóng wài lái, yǒu yī zéi, hū cóng jìng fáng nèi zǒu chū." zhuāng yuē:" wáng hé wù?" jìng yuē:" wú zhī". zhuāng yuē:" bù wáng wù, ān zhī qí zéi?" jìng yuē:" dàn jiàn qí láng bèi ér zǒu, bù miǎn zhì yí ěr." chū cháo yě qiān zài
沧州南皮丞郭务静性糊涂,与主簿刘思庄宿于逆旅,谓庄曰:“从驾大难。静尝从驾,失家口三日,于侍官幕下讨得之”。庄曰:“公夫人在其中否?”静曰:“若不在中,更论何事?”又谓庄曰:“今大有贼。昨夜二更后,静从外来,有一贼,忽从静房内走出。”庄曰:“亡何物?”静曰:“无之”。庄曰:“不亡物,安知其贼?”静曰:“但见其狼狈而走,不免致疑耳。”(出《朝野佥载》)
táng lín
唐临
táng lín xìng kuān rén, duō shù. cháng yù diào sāng, lìng jiā tóng guī qǔ bái shān, tóng nǎi wù chí yú yī, jù wèi gǎn jìn. lín chá zhī, wèi yuē:" jīn rì qì nì, bù yí āi qì, xiàng qǔ bái shān qiě zhǐ." yòu lìng zhǔ yào bù jīng, qián jué qí gù, nǎi wèi yuē:" jīn rì yǐn huì, bù yí fú yào, kě qì zhī." zhōng bù yáng qí guò yě. chū chuán zài
唐临性宽仁,多恕。常欲吊丧,令家僮归取白衫,僮乃误持余衣,惧未敢进。临察之,谓曰:“今日气逆,不宜哀泣,向取白衫且止。”又令煮药不精,潜觉其故,乃谓曰:“今日隐晦,不宜服药,可弃之。”终不扬其过也。(出《传载》)
sū guī lǐ jiào zi
苏瑰、李峤子
zhōng zōng cháng zhào zǎi xiàng sū guī lǐ jiào zi jìn jiàn. èr zi jiē tóng nián, shàng yíng fǔ yú qián, cì yǔ shén hòu. yīn yǔ èr ér yuē:" ěr yí yì suǒ tōng shū, kě wèi zòu wú zhě yán zhī yǐ." tǐng yīng zhī yuē:" mù cóng shéng zé zhèng, hòu cóng jiàn zé shèng." jiào zi wáng qí míng, yì jìn yuē:" cuò cháo shè zhī jìng, pōu xián rén zhī xīn." shàng yuē:" sū guī yǒu zi, lǐ jiào wú ér." chū sōng chuāng lù
中宗常召宰相苏瑰、李峤子进见。二子皆僮年,上迎抚于前,赐与甚厚。因语二儿曰:“尔宜忆所通书,可谓奏吾者言之矣。”颋应之曰:“木从绳则正,后从谏则圣。”峤子亡其名,亦进曰:“斮朝涉之胫,剖贤人之心。”上曰:“苏瑰有子,李峤无儿。”(出《松窗录》)
lóu shī dé
娄师德
tiān hòu cháo, zǎi xiàng lóu shī dé wēn gōng jǐn shèn, wèi cháng yú rén yǒu háo fà zhī xì. dì shòu dài zhōu cì shǐ, jiè yuē:" wú shén yōu rǔ yú rén xiāng jìng." dì yuē:" rén tuò miàn, yì zì shì zhī ér qù." shī dé yuē:" zhī cǐ bù liǎo, fán rén tuò rǔ miàn, qí rén nù yě. shì zhī, shì nì qí xīn. hé bù dài qí zì gàn?" ér qí bǎo shēn yuǎn hài, jiē lèi yú cǐ yě. chū dú yì zhì
天后朝,宰相娄师德温恭谨慎,未尝与人有毫发之隙。弟授代州刺史,戒曰:“吾甚忧汝与人相竞。”弟曰:“人唾面,亦自拭之而去。”师德曰:“只此不了,凡人唾汝面,其人怒也。拭之,是逆其心。何不待其自干?”而其保身远害,皆类于此也。(出《独异志》)
yòu zé tiān jìn tú shā pō qiè, lì rén bì yú shū cài. shī dé wèi yù shǐ dài fū, yīn shǐ zhì yú shǎn. chú rén jìn ròu, shī dé yuē:" chì jìn tú shā, hé wéi yǒu cǐ. chú rén yuē:" chái yǎo shā yáng." shī dé yuē:" dà jiě shì chái." nǎi shí zhī. yòu jìn kuài, fù wèn hé wéi yǒu cǐ. chú rén fù yuē:" chái yǎo shā yú." shī dé yīn dà chì zhī:" zhì duǎn hàn, hé bù dào shì tǎ?" chú rén jí yún shì tǎ. shī dé yì wèi jiàn zhī. chū yù shǐ tái jì
又 则天禁屠杀颇切,吏人弊于蔬菜。师德为御史大夫,因使至于陕。厨人进肉,师德曰:“敕禁屠杀,何为有此。厨人曰:“豺咬杀羊。”师德曰:“大解事豺。”乃食之。又进鲙,复问何为有此。厨人复曰:“豺咬杀鱼。”师德因大叱之:“智短汉,何不道是獭?”厨人即云是獭。师德亦为荐之。(出《御史台记》)
lǐ huì
李晦
lǐ huì wèi yōng zhōu zhǎng shǐ, sī dì yǒu lóu, xià lín jiǔ sì. qí rén cháng hòu huì yán yuē:" wēi jiàn zhī rén, suī zé lǐ suǒ bù jí, rán jiā yǒu cháng yòu, bù yù wài rén kuī zhī. jiā bī míng gōng zhī lóu, chū rù fēi biàn, qǐng cóng cǐ cí." huì jí rì huǐ qí lóu. chū tán bīn lù
李晦为雍州长史,私第有楼,下临酒肆。其人尝候晦言曰:“微贱之人,虽则礼所不及,然家有长幼,不欲外人窥之。家逼明公之楼,出入非便,请从此辞。”晦即日毁其楼。(出《谭宾录》)
sòng zhī wèn
宋之问
sòng zhī wèn, tiān hòu cháo, qiú wèi běi mén xué shì, bù xǔ. zuò míng hé piān yǐ jiàn qí yì. shī yún:" míng hé kě wàng bù kě qīn, yuàn dé chéng chá yī wèn jīn. gèng jiāng zhī nǚ zhī jī shí, hái fǎng chéng dōu mài bǔ rén." zé tiān jiàn qí shī, wèi cuī róng yuē:" wú fēi bù zhī zhī wèn yǒu cái diào, dàn yǐ qí yǒu kǒu guò." gài yǐ zhī wèn huàn chǐ jí, kǒu cháng chòu gù yě. zhī wèn zhōng shēn cán fèn. chū běn shì shī
宋之问,天后朝,求为北门学士,不许。作《明河篇》以见其意。诗云:“明河可望不可亲,愿得乘槎一问津。更将织女支机石,还访城都卖卜人。”则天见其诗,谓崔融曰:“吾非不知之问有才调,但以其有口过。”盖以之问患齿疾,口常臭故也。之问终身惭愤。(出《本事诗》)
lù yuán fāng
陆元方
lù yuán fāng wèi luán tái fèng gé shì láng, jū xiàng guó. zé tiān jiàng yǒu qiān chú, bì xiān fǎng zhī. yuán fāng mì yǐ jìn, bù lù qí ēn, rén mò zhī zhī zhě. xiān suǒ zòu jìn zhuàng zhāng, jiān yú hán zhōng, zǐ dì wèi cháng jiàn. lín zhōng, mìng fén zhī. yuē:" wú yīn dé yú rén duō yǐ, qí hòu fú bì bù shuāi yě. wú běn dāng shòu, dàn yǐ lǐng xuǎn cáo, quán zé liú pǐn, wú shāng xīn shén ěr." yán bì ér zhōng. chū yù shǐ tái jì
陆元方为鸾台凤阁侍郎,居相国。则天将有迁除,必先访之。元方密以进,不露其恩,人莫之知者。先所奏进状章,缄于函中,子弟未尝见。临终,命焚之。曰:“吾阴德于人多矣,其后福必不衰也。吾本当寿,但以领选曹,铨择流品,吾伤心神耳。”言毕而终。(出《御史台记》)
chén xī mǐn
陈希闵
sī xíng sī chéng chén xī mǐn yǐ fēi cái rèn guān, shù shì níng zhì. sī xíng fǔ shǐ, mù zhī wèi" gāo shǒu bǐ", yán bǐng bǐ zhī é, bàn rì bù xià, gù míng" gāo shǒu bǐ". yòu hào" àn kǒng zǐ", yán cuàn xuē zhì duō, zhǐ miàn chuān xué, gù míng" àn kǒng". chū cháo yě qiān zài
司刑司丞陈希闵以非才任官,庶事凝滞。司刑府史,目之为“高手笔”,言秉笔之额,半日不下,故名“高手笔”。又号“按孔子”,言窜削至多,纸面穿穴,故名“按孔”。(出《朝野佥载》)
lǐ xiáng
李详
lǐ xiáng zì shěn jǐ, zhào jùn rén. zǔ jī héng, fù yǐng, dài chuán rú sù. xiáng yǒu cái huá dǎn qì, fàng dàng bù jī. jiě hè yán tíng wèi. xiáng zài yán tíng, yīn kǎo, wèi lù shì cān jūn suǒ jǐ. xiáng wèi cì shǐ yuē:" lù shì shì jiǔ cáo zhī quán, dāng yào hài zhī dì, wèi qí wàng bāo biǎn ěr. ruò shǐ xiáng bǐng bǐ, yì yǒu qí cí." cì shǐ yuē:" gōng shì lùn lù shì kǎo zhuàng." suì shòu bǐ. xiáng jí shū lù shì kǎo yuē:" qiè duàn dà àn, hǎo gōu" gōu" yuán zuò" yún", jù míng chāo běn gǎi. xiǎo jī. zì yǐn bù qīng, yán tā zǒng zhuó. jiē qián liǎng jìng, dòu kùn fāng xiū. yù lǐ qiú tú, fēi shè bù chū." tiān xià yǐ wéi tán xiào zhī zuì yān. chū yù shǐ tái jì
李详字审己,赵郡人。祖机衡,父颖,代传儒素。详有才华胆气,放荡不羁。解褐盐亭尉。详在盐亭,因考,为录事参军所挤。详谓刺史曰:“录事恃乣曹之权,当要害之地,为其妄褒贬耳。若使详秉笔,亦有其词。”刺史曰:“公试论录事考状。”遂授笔。详即书录事考曰:“怯断大按,好勾(“勾”原作“匀”,据明抄本改。)小稽。自隐不清,言他总浊。阶前两竞,斗困方休。狱里囚徒,非赦不出。”天下以为谈笑之最焉。(出《御史台记》)