jīn xià zhāng tǐng gōng bō yí chūn jùn mín zhāng yàn kāng shì yù zhāng rén chén jùn jiàn ān cūn rén cài yàn qīng
金下 张珽 龚播 宜春郡民 张彦 康氏 豫章人 陈浚 建安村人 蔡彦卿
shuǐ yín lǚ shēng
水银 吕生
yù shěn yōu zhī yù lóng jiāng yán táng xuán zōng wǔ sè yù yù bì xié ruǎn yù biān yù zhū zi
玉沈攸之 玉龙 江严 唐玄宗 五色玉 玉辟邪 软玉鞭 玉猪子
jīn xià
金下
zhāng tǐng
张珽
xián tōng mò nián, zhāng tǐng zì xú zhī cháng ān, zhì pǔ tián dōng, shí yú dà shù xià. é qǐng, yǒu sān shū shēng jì lái, huán zuò. tǐng yīn wèn zhī. yī shū shēng yuē:" wǒ, lǐ tè yě." yī yuē:" wǒ, wáng xiàng zhī yě." yī yuē:" wǒ, huáng zhēn yě." jiē yuē:" wǒ sān rén jù zì biàn shuǐ lái, yù yī yóu lóng mén shān ěr." nǎi gòng xián lùn. qí wáng xiàng zhī yuē:" wǒ qù nián yóu lóng mén shān, jīng yú shì. lù běi yī èr lǐ, yǒu yī zi, yì rú liú yě, mìng wǒ yú jiā zài sù ér huí, kě tóng yī yè zhī." tǐng yīn yì tóng háng. zhì lù běi yī èr lǐ, guǒ jiàn yī zhái, shén huāng huǐ. jì kòu mén, yǒu yī zi rú fú, zì nèi ér chū, jiàn xiàng zhī pō xǐ. wèn xiàng zhī yuē:" bǐ sān rén zhě hé rén zāi." xiàng zhī yuē:" zhāng tǐng xiù cái yě, lǐ tè huáng zhēn, jí wǒ tóng xiāng zhī shū shēng yě." qí rú fú zi nǎi bìng yī rù, shēng táng shè jiǔ zhuàn, qí suǒ shè shén chén gù. rú fú zi wèi xiàng zhī yuē:" huáng jiā dì xiōng jiāng dà yě." xiàng zhī yuē:" ruò huáng shàng xiū dé hǎo shēng, shǒu dì wáng zhī dào, xià niàn lí shù, suī zhū huáng chǐ zhǎng, yòu jiāng ruò hé?" huáng zhēn jù qǐ yuē:" jīn rì liáng huì, zhèng kě jìn huān, zhū jūn hé zhì jí yù" yù" yuán zuò" dǐng", jù míng chāo běn gǎi rén jiā shì, bō jí wǒ sūn yé?" tǐng xìng sù gāng jué, yīn dà yí qí jù fēi rén yě, nǎi wèn zhī yuē:" wǒ ǒu yǔ èr sān zi huì yú yī shù xià, yòu xié wǒ zhì cǐ, shì jiàn gāo lùn, wǒ shí yí zhī, huáng jiā dì xiōng, jìng shì shuí yě? qiě jūn bèi rén yě? fēi rén yě? wǒ píng shēng xìng bù wèi jù, dàn shí yán zhī!" xiàng zhī xiào yuē:" huáng shì jiāng luàn dōng xià, dì xiōng sān rén yě. wǒ sān rén jiē jīng yě. rú fú zi jí guǐ yě." tǐng nǎi wèn yuē:" shì hé wù zhī jīng yě? shì hé guǐ yě?" xiàng zhī yuē:" wǒ yù jīng yě, huáng zhēn jí jīn jīng yě, lǐ tè jí kū shù jīng yě, rú fú zi jí shì èr shí nián qián sǐ zhě zhèng shì xiù cái yě. wǒ xī zì cǐ zì huà jīng, yòu qù nián fù yù zhèng shì, jīn yì zhī. jūn shì shēng rén, dāng qiè wǒ bèi jì jūn bù qiè, gù liáo dé cóng róng ěr." tǐng yòu wèn yuē:" zhèng xiù cái jì yǔ wǒ tóng kē, xī bù yǔ yé?" zhèng shì yuē:" mǒu shì sī dé" mǒu" shì sī dé yuán zuò" nǎi mìng bǐ xiě", jù míng chāo běn gǎi shī yī shǒu yǐ zèng." shī yuē:" xī wèi yín fēng xiào yuè rén, jīn shì yín fēng xiào yuè shēn zhǒng huài lù biān yín xiào bà, ān zhī jīn rì yòu láo shén!" tǐng lǎn shī chuàng rán, tàn yuē:" rén zhī sǐ yě, fǎn bù jí wù wù yóu huà jīng, rén bù fù huà." xiàng zhī bèi sān rén, jiē wén cǐ tàn, nù ér chū. shì yì bù liú. tǐng nǎi fú yī. jí zhì mén wài huí gù, yǐ jiàn yī huài zhǒng. yīn zhú sān jīng, yǐ suǒ pèi jiàn jī zhī. jīn yù" yù" yuán zuò" bēi", jù míng chāo běn gǎi jīng jiē zhōng jiàn ér bó, wéi kū shù jīng zǒu jí. zhuī jī bù jí, suì huí, fǎn jiàn yī gù yù dài jí yī jīn bēi zài lù bàng. wáng tíng shí dé zhī, cháng ān huò zhī, liǎo wú bié yì yān yǐ. chū xiāo xiāng lù
咸通末年,张珽自徐之长安,至圃田东,时于大树下。俄顷,有三书生继来,环坐。珽因问之。一书生曰:“我,李特也。”一曰:“我,王象之也。”一曰:“我,黄真也。”皆曰:“我三人俱自汴水来,欲一游龙门山耳。”乃共闲论。其王象之曰:“我去年游龙门山,经于是。路北一二里,有一子,亦儒流也,命我于家再宿而回,可同一谒之。”珽因亦同行。至路北一二里,果见一宅,甚荒毁。既叩门,有一子儒服,自内而出,见象之颇喜。问象之曰:“彼三人者何人哉。”象之曰:“张珽秀才也,李特、黄真,即我同乡之书生也。”其儒服子乃并揖入,升堂设酒馔,其所设甚陈故。儒服子谓象之曰:“黄家弟兄将大也。”象之曰:“若皇上修德好生,守帝王之道,下念黎庶,虽诸黄齿长,又将若何?”黄真遽起曰:“今日良会,正可尽欢,诸君何至亟预(“预”原作“顶”,据明抄本改)人家事,波及我孙耶?”珽性素刚决,因大疑其俱非人也,乃问之曰:“我偶与二三子会于一树下,又携我至此,适见高论,我实疑之,黄家弟兄,竟是谁也?且君辈人也?非人也?我平生性不畏惧,但实言之!”象之笑曰:“黄氏将乱东夏,弟兄三人也。我三人皆精也。儒服子即鬼也。”珽乃问曰:“是何物之精也?是何鬼也?”象之曰:“我玉精也,黄真即金精也,李特即枯树精也,儒服子即是二十年前死者郑适秀才也。我昔自此自化精,又去年复遇郑适,今诣之。君是生人,当怯我辈;既君不怯,故聊得从容耳。”珽又问曰:“郑秀才既与我同科,奚不语耶?”郑适曰:“某适思得(“某”适思得原作“乃命笔写”,据明抄本改)诗一首以赠。”诗曰:“昔为吟风啸月人,今是吟风啸月身;冢坏路边吟啸罢,安知今日又劳神!”珽览诗怆然,叹曰:“人之死也,反不及物;物犹化精,人不复化。”象之辈三人,皆闻此叹,怒而出。适亦不留。珽乃拂衣。及至门外回顾,已见一坏冢。因逐三精,以所佩剑击之。金玉(“玉”原作“杯”,据明抄本改)精皆中剑而踣,唯枯树精走疾。追击不及,遂回,反见一故玉带及一金杯在路傍。王廷拾得之,长安货之,了无别异焉矣。(出《潇湘录》)
gōng bō
龚播
gōng bō zhě, xiá zhōng yún ān jiān yán jiǎ yě. qí chū shén qióng, yǐ fàn yù shū guǒ zì yè, jié cǎo lú yú jiāng biān jū zhī. hū yù fēng yǔ zhī xī, tiān dì yīn hēi, jiàn jiāng nán yǒu jù huǒ, fù wén rén hū chuán qiú jì jí. shí yǐ yè shēn, rén jiē xī yǐ. bō jí dú zhào xiǎo tǐng, shè fēng ér jì zhī. zhì zé zhí jù zhě pū dì. shì zhī jí jīn rén yě, zhǎng sì chǐ yú. bō jí zài zhī yǐ guī. yú shì suì fù. jīng yíng fàn yù, dòng huò hòu lì, bù shí yú nián jiān, jī cái jù wàn, jìng wèi sān shǔ dà jiǎ. chū hé dōng jì
龚播者,峡中云安监盐贾也。其初甚穷,以贩鬻蔬果自业,结草庐于江边居之。忽遇风雨之夕,天地阴黑,见江南有炬火,复闻人呼船求济急。时已夜深,人皆息矣。播即独棹小艇,涉风而济之。至则执炬者仆地。视之即金人也,长四尺余。播即载之以归。于是遂富。经营贩鬻,动获厚利,不十余年间,积财巨万,竟为三蜀大贾。(出《河东记》)
yí chūn jùn mín
宜春郡民
yí chūn jùn mín zhāng yǐ, qí jiā yǐ xiào yì wén, shù shì bù fēn yì, zhū cóng tóng cuàn. suǒ jū bié shù, yǒu tíng wū shuǐ zhú. zhū zǐ dì jiē hǎo shàn jī shū, wǎng lái fāng shì gāo sēng rú shēng. bīn kè zhì zhě, jiē yán nà zhī. hū yī rì wǎn jì, yǒu yī fù rén, nián shào duān lì, bèi fú jìng zhuāng, yǔ yī xiǎo qīng yī, yì mén qiú jì sù. zhāng shì zhū fù, xīn rán jìn jiē, shè jiǔ zhuàn, zhì yè shēn ér bà. yǒu yī xiǎo zǐ dì, yǐ wén zì yè, nián shào ér mǐn jùn, jiàn cǐ fù rén yǒu sè, suì zhǔ qí rǔ yù, bié sǎ sǎo yī shì, lìng qí sù zhǐ. zhì shēn yè, zhāng shēng qián shēn rù shì nèi, lüè bù wén shēng xī, suì shēng tà jiù zhī. qí fù rén shēn tǐ rú bīng, shēng dà jīng, mìng zhú zhào zhī, nǎi shì yín rén liǎng tóu, kě zhòng qiān bǎi jīn. yī jiā jīng xǐ, rán kǒng qí biàn huà, jí yǐ jù tàn rán zhī, nǎi zhēn bái jīn yě. qí jiā zhì jīn jù fù, qún cóng zǐ dì fù nǚ, gòng wǔ bǎi yú kǒu. měi rì sān" rì sān" yuán zuò" sān rì", jù míng chāo běn gǎi jiù shí, shēng gǔ ér shēng táng. jiāng xī jùn nèi, fù shèng wú bǐ. chū yù táng xián huà
宜春郡民章乙,其家以孝义闻,数世不分异,诸从同爨。所居别墅,有亭屋水竹。诸子弟皆好善积书,往来方士高僧儒生。宾客至者,皆延纳之。忽一日晚际,有一妇人,年少端丽,被服靓妆,与一小青衣,诣门求寄宿。章氏诸妇,忻然近接,设酒馔,至夜深而罢。有一小子弟,以文自业,年少而敏俊,见此妇人有色,遂嘱其乳妪,别洒扫一室,令其宿止。至深夜,章生潜身入室内,略不闻声息,遂升榻就之。其妇人身体如冰,生大惊,命烛照之,乃是银人两头,可重千百斤。一家惊喜,然恐其变化,即以炬炭燃之,乃真白金也。其家至今巨富,群从子弟妇女,共五百余口。每日三(“日三”原作“三日”,据明抄本改)就食,声鼓而升堂。江西郡内,富盛无比。(出《玉堂闲话》)
zhāng yàn
张彦
bā wū jiān mín, duō jī huáng jīn. měi yǒu jù huì, jí yú xí shàng luó liè sān pǐn, yǐ kuā shàng zhī. yún ān mín yǒu lǐ rén biǎo zhě, shī zé jīn tái pán, yǐ cǐ xiāng gāo. luàn lí zhī hòu, zhōu jiāng jiē wǔ rén, jìng yú tān nüè. shǔ jiāng zhāng yàn diǎn zhōng zhōu, bào è yóu shén. jiàng xiào kǔ zhī, yīn ér zuò pàn, lián jí dǎng yǔ shù qiān jiā. zhāng jué qí jīn yín, mò zhī jì jí. hòu yú shǔ zhōng sī dì bié gòu yī táng, yǐ zhù qí jīn. hū yī dàn, wū wài yǒu huǒ yān pín qǐ, hài rù yàn zhī, nǎi wú yán ruò zhī chù. yóu shì yí yān, jí kāi qiè shì zhī, xī yǐ kōng yǐ. jí xiàng shí huǒ yān, nǎi jīn huà yǐ. chū běi mèng suǒ yán
巴巫间民,多积黄金。每有聚会,即于席上罗列三品,以夸尚之。云安民有李仁表者,施泽金台盘,以此相高。乱离之后,州将皆武人,竞于贪虐。蜀将张彦典忠州,暴恶尤甚。将校苦之,因而作叛,连及党与数千家。张攫其金银,莫知纪极。后于蜀中私第别构一堂,以贮其金。忽一旦,屋外有火烟频起,骇入验之,乃无延爇之处。由是疑焉,及开箧视之,悉已空矣。即向时火烟,乃金化矣。(出《北梦琐言》)
kāng shì
康氏
wěi wú yáng xíng mì, chū dìng yáng zhōu, yuǎn fāng jū rén xī shǎo, yān huǒ bù jiē. yǒu kāng shì zhě, yǐ yōng lìn wèi yè, jiù yī shì yú tài píng fāng kōng zhái zhōng. kāng chén chū wèi fǎn, qí qī shēng yī zi. fāng xí gǎo, hū yǒu yī yì rén, chì miàn zhū yì guān, jù mén ér zuò. qī jīng bù, chì zhī nǎi zǒu. rú shě xī, bó rán yǒu shēng. kāng shì guī, yù zhì jiā, lù zuǒ hū yǒu qián wǔ qiān yáng bàn biān zūn jiǔ zài yān. cì zhī jiǔ, wú xíng rén, yīn chí zhī guī. qī yì gào qí suǒ jiàn, jí wǎng shě xī xún zhī, nǎi yī jīn rén, pū yú cǎo jiān, yì yè zhī guī. yīn pēng yáng yǐn jiǔ, dé yǐ zhōu gěi. zì shì chū bì huò lì, rì yǐ fù shàn. ér jīn rén liú wèi jiā bǎo. suǒ shēng zǐ míng yuē píng. píng zhǎng, suì wèi fù rén. yǒu lǐ xún zhě, wèi jiāng dū lìng, xíng xiàn zhì xīn níng xiāng, jiàn dà zhái, jí píng jiā yě. qí fù lǎo wèi lǐ yán rú cǐ. chū jī shén lù
伪吴杨行密,初定扬州,远坊居人稀少,烟火不接。有康氏者,以佣赁为业,僦一室于太平坊空宅中。康晨出未返,其妻生一子。方席藁,忽有一异人,赤面朱衣冠,据门而坐。妻惊怖,叱之乃走。如舍西,踣然有声。康适归,欲至家,路左忽有钱五千、羊半边、尊酒在焉。伺之久,无行人,因持之归。妻亦告其所见,即往舍西寻之,乃一金人,仆于草间,亦曳之归。因烹羊饮酒,得以周给。自是出必获利,日以富赡。而金人留为家宝。所生子名曰平。平长,遂为富人。有李浔者,为江都令,行县至新宁乡,见大宅,即平家也。其父老为李言如此。(出《稽神录》)
yù zhāng rén
豫章人
tiān fù zhōng, yù zhāng yǒu rén zhì shě, jué dì, dé yī mù kuì. fā zhī, dé jīn rén shí èr tóu, gè zhǎng shù cùn, jiē gǔ yì guān, shǒu dài shí èr chén shǔ, shù kuǎn míng chāo běn shù kuǎn zuò kuǎn kè jīng lì, dài fēi rén gōng. qí jiā bǎo cí zhī, yīn yǐ zhì fú. shí bīng gé wèi dìng, suì wèi shù jiāng jié qǔ zhī. hòu bù zhī suǒ zhōng. chū jī shén lù
天复中,豫章有人治舍,掘地,得一木匮。发之,得金人十二头,各长数寸,皆古衣冠,首戴十二辰属,数款(明抄本数款作款刻)精丽,殆非人功。其家宝祠之,因以致福。时兵革未定,遂为戍将劫取之。后不知所终。(出《稽神录》)
chén jùn
陈浚
jiāng nán chén jùn shàng shū, zì yán qí zhū fù zài xiāng lǐ, hǎo wèi shī. lǐ rén wèi zhī chén bái shě, rén bǐ zhī lè tiān yě. xìng shū jiǎn, xǐ bīn kè. cháng yǒu èr dào shì, yī huáng yī, yī bái yī, yì qí jiā qiú sù. shě zhī tīng shì. yè jiān, wén èr kè chuáng huài, hōng rán yǒu shēng. jiǔ zhī, ruò wú rén zhě. bǐng zhú shì zhī, jiàn bái yī wò yú bì xià, nǎi yín rén yě huáng yī bù fù jiàn yǐ. zì shì zhì fù. chū jī shén lù
江南陈浚尚书,自言其诸父在乡里,好为诗。里人谓之陈白舍,人比之乐天也。性疏简,喜宾客。尝有二道士,一黄衣,一白衣,诣其家求宿。舍之厅事。夜间,闻二客床坏,訇然有声。久之,若无人者。秉烛视之,见白衣卧于壁下,乃银人也;黄衣不复见矣。自是致富。(出《稽神录》)
jiàn ān cūn rén
建安村人
jiàn ān yǒu rén cūn jū zhě, cháng shǐ yī xiǎo nú. chū rù chéng shì, jīng shě nán dà zhǒng. zhǒng bàng héng yǒu yī huáng yī ér, yǔ zhī jiào lì wèi xì. qí zhǔ chí zhī, nú yǐ shí gào. chān zhī xìn rán. yī rì, xié wō ér zhù, fú yú cǎo jiān. xiǎo nú zhì, huáng yī ér fù chū. jí qǐ jī zhī, yìng shǒu ér bó, nǎi jīn ér yě. yīn chí yǐ guī, jiā zì shì fù. chū jī shén lù
建安有人村居者,常使一小奴。出入城市,经舍南大冢。冢傍恒有一黄衣儿,与之较力为戏。其主迟之,奴以实告。觇之信然。一日,挟挝而住,伏于草间。小奴至,黄衣儿复出。即起击之,应手而踣,乃金儿也。因持以归,家自是富。(出《稽神录》)
cài yàn qīng
蔡彦卿
lú zhōu jūn lì cài yàn qīng, wèi tà gāo zhèn jiāng. shǔ yè, zuò zhèn mén wài nà liáng, hū jiàn dào nán sāng lín zhōng, yǒu bái yī fù rén dú wǔ, jiù shì jí miè. míng yè, yàn qīng xié zhàng xiān wǎng, fú yú cǎo jiān. jiǔ zhī, fù rén fù chū. fāng wǔ, jí jī zhī duò dì, nǎi bái jīn yī píng. fù jué dì, huò yín qiān liǎng. suì wèi fù rén yún. chū jī shén lù
庐州军吏蔡彦卿,为拓皋镇将。暑夜,坐镇门外纳凉,忽见道南桑林中,有白衣妇人独舞,就视即灭。明夜,彦卿挟杖先往,伏于草间。久之,妇人复出。方舞,即击之堕地,乃白金一瓶。复掘地,获银千两。遂为富人云。(出《稽神录》)
shuǐ yín
水银
lǚ shēng
吕生
dà lì zhōng, yǒu lǚ shēng zhě, zì kuài jī shàng yú wèi diào jí yú jīng shī. jì ér qiáo jū yǒng chóng lǐ. cháng yī xī, yǔ qí yǒu shù bèi huì shí yú qí shì. shí bì, jiāng jiù qǐn, é yǒu yī yù, róng fú jié bái, zhǎng èr chǐ xǔ, chū yú shì zhī běi yú, huǎn bù ér lái, qí zhuàng jí yì. zhòng shì zhī, xiāng mù yǐ xiào. qí yù jiàn pò qí tà, qiě yǔ yuē:" jūn yǒu huì, bù néng yī mìng yé, hé dài wú zhī báo yú?" lǚ shēng chì zhī. suì tuì qù. zhì běi yú, nǎi wáng suǒ jiàn. qiě jīng qiě yì, mò zhī qí lái yě. míng rì," rì" yuán zuò" qí". jù xuān shì zhì bā gǎi. shēng dú wù yú shì, yòu jiàn qí yù zài běi yú xià, jiāng qián qiě tuì, huáng rán ruò yǒu suǒ jù. shēng yòu chì zhī, suì méi. míng rì, shēng mò niàn yuē:" shì bì guài yě, jīn xī jiāng zhì, ruò bù chú zhī, bì wèi wú huàn bù zhāo xī yǐ." jí mìng yī jiàn zhì qí tà xià. shì xī, guǒ shì běi yú xú bù ér lái. yán sè bù jù. zhì tà qián, shēng yǐ jiàn huī zhī, qí yù hū shàng tà yǐ bì zhèn shēng xiōng" xiōng" yuán zuò" yuè", jù xuān shì zhì bā gǎi. yú yòu yuè yú zuǒ yòu, jǔ mèi ér wǔ. jiǔ zhī, yòu yǒu yī yù hū shàng tà, fù yǐ bì zhèn shēng. shēng jù jué yī shēn jǐn lǐn rán ruò shuāng bèi yú tǐ. shēng yòu yǐ jiàn luàn huī. é yǒu" yǒu" yuán zuò" wèi", jù xuān shì zhì bā gǎi shù yù, yù yuán zuò zhuàng. jù xuān shì zhì bā gǎi. yì suí ér wǔ yān. shēng huī jiàn bù yǐ. yòu wèi shí yú yù, gè zhǎng cùn xǔ. suī yù duō ér mào rú yī yān, jiē bù kě biàn. huán zǒu sì yuán, shēng jù shén, jì bù néng chū. zhōng zhě yī yù wèi shū shēng yuē:" wú jiāng hé wéi yī yǐ, jūn qiě guān zhī." yán yǐ, suì xiāng wàng ér lái, jù zhì tà qián, xī rán ér hé, yòu wèi yī yù, yǔ shǐ jiàn zhě bù yì. shēng jù yì shén, nǎi wèi yuē:" ěr hé guài? ér gǎn rú shì náo shēng rén yé! dāng jí qù! bù rán, wú qiú fāng shì, jiāng yǐ shén shù zhì rǔ, rǔ yòu ān néng wéi yé?" yù xiào yuē:" jūn yán guò yǐ. ruò yǒu shù shì, wú yuàn jiàn zhī. wú zhī lái, xì jūn ěr, fēi gǎn hài yě. xìng jūn wú jù, wú yì hái qí suǒ yǐ." yán bì suì tuì yú běi yú ér méi. míng rì, shēng yǐ shì yǔ yú rén. yǒu tián shì zi zhě, shàn yǐ fú shù chú qù guài mèi, míng wén cháng ān zhōng. jiàn shuō xǐ yuè yuē:" shì wǒ shì yě, qù zhī ruò zhǎo yī yǐ ěr. jīn xī yuàn wǎng jūn shě, qiě cì yān." zhì yè, shēng yǔ tián shì zi jù zuò yú shì. wèi jǐ ér yù guǒ lái, zhì tà qián. tián shì zi chì yuē:" mèi jí qù!" yù yáng rán qí sè bù gù, zuǒ yòu xú bù ér lái qù zhě jiǔ zhī. wèi tián shēng yuē:" fēi wú zhī suǒ zhī yě." qí yù hū huī qí shǒu, shǒu duò yú dì, yòu wèi yī yù shén xiǎo, yuè ér shēng tà, tū rù tián shēng kǒu zhōng. tián shēng jīng yuē:" wú sǐ hū!" yù wèi shēng yuē:" wú bǐ yán bù wéi jūn hài, jūn bù tīng jīn tián shēng zhī jí, guǒ hé rú zāi? rán yì jiāng chéng jūn zhī fù ěr." yán bì" bì" zì yuán quē, jù xuān shì zhì bā bǔ, yòu qù. míng rì, yǒu wèi lǚ shēng zhě, yí yú běi yú fā zhī, kě jiàn yǐ. shēng xǐ ér guī, mìng jiā tóng yú qí suǒ méi qióng yān. guǒ bù zhì zhàng, dé yī píng, kě shòu hú xǔ, zhù shuǐ yín shén duō. shēng fāng guài qí yù nǎi shuǐ yín jīng yě. tián shēng jìng yǐ hán lì ér zú. chū xuān shì zhì
大历中,有吕生者,自会稽上虞尉调集于京师。既而侨居永崇里。尝一夕,与其友数辈会食于其室。食毕,将就寝,俄有一妪,容服洁白,长二尺许,出于室之北隅,缓步而来,其状极异。众视之,相目以笑。其妪渐迫其榻,且语曰:“君有会,不能一命耶,何待吾之薄欤?”吕生叱之。遂退去。至北隅,乃亡所见。且惊且异,莫知其来也。明日,(“日”原作“其”。据《宣室志》八改。)生独寤于室,又见其妪在北隅下,将前且退,惶然若有所惧。生又叱之,遂没。明日,生默念曰:“是必怪也,今夕将至,若不除之,必为吾患不朝夕矣。”即命一剑置其榻下。是夕,果是北隅徐步而来。颜色不惧。至榻前,生以剑挥之,其妪忽上榻以臂揕生胸(“胸”原作“月”,据《宣室志》八改)。余又跃于左右,举袂而舞。久之,又有一妪忽上榻,复以臂揕生。生遽觉一身尽凛然若霜被于体。生又以剑乱挥。俄有(“有”原作“为”,据《宣室志》八改)数妪,(妪原作状。据宣室志八改。)亦随而舞焉。生挥剑不已。又为十余妪,各长寸许。虽愈多而貌如一焉,皆不可辨。环走四垣,生惧甚,计不能出。中者一妪谓书生曰:“吾将合为一矣,君且观之。”言已,遂相望而来,俱至榻前,翕然而合,又为一妪,与始见者不异。生惧益甚,乃谓曰:“尔何怪?而敢如是挠生人耶!当疾去!不然,吾求方士,将以神术制汝,汝又安能为耶?”妪笑曰:“君言过矣。若有术士,吾愿见之。吾之来,戏君耳,非敢害也。幸君无惧,吾亦还其所矣。”言毕遂退于北隅而没。明日,生以事语于人。有田氏子者,善以符术除去怪魅,名闻长安中。见说喜跃曰:“是我事也,去之若爪一蚁耳。今夕愿往君舍,且伺焉。”至夜,生与田氏子俱坐于室。未几而妪果来,至榻前。田氏子叱曰:“魅疾去!”妪扬然其色不顾,左右徐步而来去者久之。谓田生曰:“非吾之所知也。”其妪忽挥其手,手堕于地,又为一妪甚小,跃而升榻,突入田生口中。田生惊曰:“吾死乎!”妪谓生曰:“吾比言不为君害,君不听;今田生之疾,果何如哉?然亦将成君之富耳。”言毕(“毕”字原阙,据《宣室志》八补),又去。明日,有谓吕生者,宜于北隅发之,可见矣。生喜而归,命家僮于其所没穷焉。果不至丈,得一瓶,可受斛许,贮水银甚多。生方怪其妪乃水银精也。田生竟以寒栗而卒。(出《宣室志》)
yù
玉
shěn yōu zhī
沈攸之
sòng shùn dì shēng míng zhōng, jīng zhōu cì shǐ shěn yōu zhī, jiù zhōng qún mǎ, zhé zhí tà jīng sī, rú shì jiàn wù. yōu zhī lìng rén cì zhī, jiàn yī bái jū, yòu lǜ shéng xì fù, zhí cóng wài lái. yǔ zhě jù yán, yōu zhī shǐ rén yè fú lì biān hòu zhī. é ér jiàn bái jū lái, hū rán fù qù. shì jiù mén yóu bì, jì qí zōng jī, zhí rù gé nèi. shí rén jiàn zhě, xián wèi wèi guài. jiǎn nèi rén, wéi ài qiè féng yuè huá bì shàng yī yù mǎ, yǐ lǜ sī shéng chuān zhī. zhì yè, zhé tuō zhì zhěn biān, zhì yè yǒu shí shī qù, xiǎo shí zé hái. shì qǔ kàn zhī, jiàn tí xià yǒu ní. hòu yōu zhī bài. bù zhī suǒ zài. chū xuān shì zhì
宋顺帝升明中,荆州刺史沈攸之,厩中群马,辄踯蹋惊嘶,如似见物。攸之令人伺之,见一白驹,又绿绳系腹,直从外来。圉者具言,攸之使人夜伏枥边候之。俄而见白驹来,忽然复去。视厩门犹闭,计其踪迹,直入阁内。时人见者,咸谓为怪。检内人,唯爱妾冯月华臂上一玉马,以绿丝绳穿之。至夜,辄脱置枕边,至夜有时失去,晓时则还。试取看之,见蹄下有泥。后攸之败。不知所在。(出《宣室志》)
yù lóng
玉龙
liáng dà tóng bā nián, shù zhǔ yáng guāng xīn, huò yù lóng yī méi. zhǎng yī chǐ èr cùn, gāo wǔ cùn, diāo lòu jīng miào, bù shì rén zuò. fù zhōng róng dòu yú, jǐng yì kōng qū. zhì shuǐ zhōng, lìng shuǐ mǎn, dào zhī, shuǐ cóng kǒu chū, chū shēng rú qín sè, shuǐ jǐn nǎi zhǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
梁大同八年,戍主杨光欣,获玉龙一枚。长一尺二寸,高五寸,雕镂精妙,不似人作。腹中容斗余,颈亦空曲。置水中,令水满,倒之,水从口出,出声如琴瑟,水尽乃止。(出《酉阳杂俎》)
jiāng yán
江严
jiāng yán yú fù chūn xiàn qīng quán shān, yáo jiàn yī měi nǚ, zǐ yī ér gē. yán jiù zhī, shù shí bù, nǚ suì yǐn, wéi jiàn suǒ jù shí. rú cǐ shù sì, nǎi dé yī zǐ yù, guǎng yī chǐ. yòu bǐng làng yú jiǔ tián shān jiàn niǎo, zhuàng rú jī, sè chì, míng rú chuī shēng. shè zhī zhōng, jí rù xué. làng suì záo shí, dé yī chì yù, rú niǎo xíng zhuàng yě. chū liè yì chuán
江严于富春县清泉山,遥见一美女,紫衣而歌。严就之,数十步,女遂隐,唯见所据石。如此数四,乃得一紫玉,广一尺。又邴浪于九田山见鸟,状如鸡,色赤,鸣如吹笙。射之中,即入穴。浪遂凿石,得一赤玉,如鸟形状也。(出《列异传》)
táng xuán zōng
唐玄宗
táng tiān hòu cháng zhào zhū huáng sūn, zuò yú diàn shàng, guān qí xī xì. yīn chū xī guó suǒ gòng yù huán chuàn bēi pán, liè yú qián hòu, zòng lìng zhēng qǔ, yǐ guān qí zhì. mò bù bēn jìng, hòu yǒu suǒ huò. dú xuán zōng duān zuò, lüè bù wéi dòng. hòu dà qí zhī, fǔ qí bèi yuē:" cǐ ér dāng wèi tài píng tiān zǐ." yīn mìng qǔ yù lóng zǐ yǐ cì. yù lóng zǐ, tài zōng yú jìn yáng gōng dé zhī, wén dé huáng hòu cháng zhì zhī yī xiāng zhōng. jí dà dì zài dàn zhī sān rì, hòu yǐ zhū luò yī bǎo bìng yù lóng zǐ cì yān. qí hòu cháng cáng zhī nèi fǔ. suī qí guǎng bù shù cùn, ér wēn rùn jīng qiǎo, fēi rén jiān suǒ yǒu. jí xuán zōng jí wèi, měi jīng shī tiě yǔ, bì qián chéng qí dǎo. jiāng yǒu lín zhù, bī ér shì zhī, ruò fèn lín liè. kāi yuán zhōng, sān fǔ dà hàn, xuán zōng fù qí dǎo, ér shè xún wú yǔ. dì mì tóu nán nèi zhī lóng chí, é ér yún wù bào qǐ, fēng yǔ suí zuò. jí xìng xī shǔ, chē jià cì wèi shuǐ, jiāng dù, zhù bì yú shuǐ bīn, zuǒ yòu shì yù, huò yǒu lín liú zhuó nòng zhě, yú shā zhōng de zhī. shàng wén jīng xǐ, shì zhī xuàn rán liú qì yuē:" cǐ wú xī shí suǒ bǎo yù lóng zǐ yě." zì hòu měi yè zhōng, guāng cǎi huī zhú yī shì. shàng jì hái jīng, wèi xiǎo huáng mén rǎng qiè, yǐ yí lǐ fǔ guó. lǐ fǔ guó cháng zhì yú guì zhōng. fǔ guó jiāng bài, yè wén guì zhōng yǒu shēng, kāi shì zhī, yǐ wáng qí suǒ. chū míng huáng zá lù
唐天后尝召诸皇孙,坐于殿上,观其嬉戏。因出西国所贡玉环钏杯盘,列于前后,纵令争取,以观其志。莫不奔竞,厚有所获。独玄宗端坐,略不为动。后大奇之,抚其背曰:“此儿当为太平天子。”因命取玉龙子以赐。玉龙子,太宗于晋阳宫得之,文德皇后常置之衣箱中。及大帝载诞之三日,后以珠络衣褓并玉龙子赐焉。其后常藏之内府。虽其广不数寸,而温润精巧,非人间所有。及玄宗即位,每京师僣雨,必虔诚祈祷。将有霖注,逼而视之,若奋鳞鬣。开元中,三辅大旱,玄宗复祈祷,而涉旬无雨。帝密投南内之龙池,俄而云物暴起,风雨随作。及幸西蜀,车驾次渭水,将渡,驻跸于水滨,左右侍御,或有临流濯弄者,於沙中得之。上闻惊喜,视之泫然流泣曰:“此吾昔时所宝玉龙子也。”自后每夜中,光彩辉烛一室。上既还京,为小黄门攘窃,以遗李辅国。李辅国常置于柜中。辅国将败,夜闻柜中有声,开视之,已亡其所。(出《明皇杂录》)
wǔ sè yù
五色玉
tiān bǎo chū, ān sī shùn jìn wǔ sè yù dài. yòu yú zuǒ cáng kù zhōng de wǔ sè yù. shàng guài jìn rì xī gòng wú wǔ sè yù, lìng zé ān xī zhū fān. fān yán cǐ cháng jìn, jiē wèi xiǎo bó lǜ suǒ jié, bù dá. shàng nù, yù zhēng zhī. qún chén duō jiàn, dú lǐ lín fǔ zàn chéng shàng yì, qiě yán wǔ chén wáng tiān yùn, móu yǒng kě jiāng. nǎi mìng wáng tiān yùn jiàng sì wàn rén, jiān tǒng zhū fān bīng fá zhī. jí bī bó lǜ chéng xià, bó lǜ jūn zhǎng, kǒng jù qǐng zuì, xī chū bǎo yù, yuàn suì gòng xiàn. tiān yùn bù xǔ, jí tú chéng, lǔ èr qiān rén jí qí zhū jī ér hái. bó lǜ zhōng yǒu shù zhě, yán jiāng jūn wú yì bù xiáng, tiān jiàng dà fēng yǐ. xíng shù bǎi lǐ, hū jīng fēng sì qǐ, xuě huā rú yì, fēng jī xiǎo hǎi shuǐ chéng bīng zhù, qǐ ér fù cuī. jīng bàn rì, xiǎo hǎi zhǎng yǒng, sì wàn rén yī shí dòng sǐ. wéi fān hàn gè yī de hái, jù zòu. xuán zōng dà jīng yì, jí mìng zhòng shǐ suí èr rén yàn zhī. zhì xiǎo hǎi cè, bīng yóu zhēng róng rú shān, gé shuǐ jiàn bīng shì shī, lì zhě zuò zhě, yíng chè kě shǔ. zhōng shǐ jiāng fǎn, bīng hū xiāo shì, zhòng shī yì bù fù jiàn. chū yǒu yáng zá zǔ
天宝初,安思顺进五色玉带。又于左藏库中得五色玉。上怪近日西贡无五色玉,令责安西诸蕃。蕃言此常进,皆为小勃律所劫,不达。上怒,欲征之。群臣多谏,独李林甫赞成上意,且言武臣王天运,谋勇可将。乃命王天运将四万人,兼统诸蕃兵伐之。及逼勃律城下,勃律君长,恐惧请罪,悉出宝玉,愿岁贡献。天运不许,即屠城,虏二千人及其珠玑而还。勃律中有术者,言将军无义不祥,天将大风矣。行数百里,忽惊风四起,雪花如翼,风激小海水成冰柱,起而复摧。经半日,小海涨涌,四万人一时冻死。唯蕃汉各一得还,具奏。玄宗大惊异,即命中使随二人验之。至小海侧,冰犹峥嵘如山,隔水见兵士尸,立者坐者,莹彻可数。中使将返,冰忽消释,众尸亦不复见。(出《酉阳杂俎》)
yù bì xié
玉辟邪
sù zōng cì lǐ fǔ guó xiāng yù bì xié èr, gè gāo yī chǐ wǔ cùn. gōng qiǎo dài fēi rén gōng. qí yù zhī xiāng, kě wén shù bǎi bù, suī suǒ zhī yú jīn hán shí guì zhōng, bù néng yǎn qí qì. huò yǐ yī jū wù fú, fēn fù jīng nián, zòng hàn zhuó shù sì, yì bù xiāo xiē. fǔ guó cháng zhì zhī zuò cè. yī rì, fāng jīn zhì, ér bì xié yī zé dà xiào, yī zé bēi hào. fǔ guó jīng è shī jù. ér chǎn rán zhě bù yǐ, bēi hào zhě gèng tì qì jiāo xià. fǔ guó è qí guài, suì suì zhī wèi fěn, méi yú cè zhōng. zì hòu cháng wén yuān tòng zhī shēng. qí fǔ guó suǒ jū ān yì lǐ, fēn fù mí yuè yóu zài. gài chōng zhī wèi fěn, yù xiāng gù yě. bù zhōu suì ér fǔ guó sǐ yān, shǐ suì bì xié. fǔ guó bì nú mù róng gōng, zhī yì cháng wù, yǐn xiè èr hé. yú cháo ēn bù è fǔ guó zhī huò, yǐ qián sān shí wàn mǎi zhī. ér cháo ēn jiāng fú zhū, qí xiāng huà wéi bái dié, chōng tiān ér qù. dāng shí yì zhě, yǐ qí xiāng yì bǎo, fēi rén chén zhī suǒ xù yě. fǔ guó jiā cáng zhēn wán, jiē fēi shì rén suǒ shí. xià jí yú táng zhōng shè yíng liáng cǎo, qí sè lèi bì, ér gàn shì kǔ zhú, yè xì yú shān" shān" yuán zuò" shān", jù dù yáng zá biān gǎi. suī ruò gān kū, wèi cháng diāo luò. shèng shǔ cì cì yuán zuò cì, jù dù yáng zá biān shàng gǎi zhī chuāng hù jiān, liáng zì zhì. fèng shǒu mù gāo yī chǐ, ér diāo kè rú luán fèng zhī xíng, qí mù pō shì kū gǎo, gù máo yǔ tū luò bù shèn jǐn. suī yán níng zhī shí, zhì yú gāo táng dà shà zhōng, ér hé xù zhī qì rú èr sān yuè, gù bié míng yuē cháng chūn mù. zòng yǐ liè huǒ fén zhī, zhōng bù jiāo hēi. liáng cǎo fèng mù, huò chū yú xuē wáng zhái. shí zhōu jì yún: huǒ lín guó chū yě. chū dù yáng zá biān
肃宗赐李辅国香玉辟邪二,各高一尺五寸。工巧殆非人工。其玉之香,可闻数百步,虽锁之于金函石柜中,不能掩其气。或以衣裾误拂,芬馥经年,纵瀚濯数四,亦不消歇。辅国常置之坐侧。一日,方巾栉,而辟邪一则大笑,一则悲号。辅国惊愕失据。而冁然者不已,悲号者更涕泣交下。辅国恶其怪,遂碎之为粉,没于厕中。自后常闻冤痛之声。其辅国所居安邑里,芬馥弥月犹在。盖舂之为粉,愈香故也。不周岁而辅国死焉,始碎辟邪。辅国嬖奴慕容宫,知异常物,隐屑二合。鱼朝恩不恶辅国之祸,以钱三十万买之。而朝恩将伏诛,其香化为白蝶,冲天而去。当时议者,以奇香异宝,非人臣之所蓄也。辅国家藏珍玩,皆非世人所识。夏即于堂中设迎凉草,其色类碧,而干似苦竹,叶细于杉(“杉”原作“山”,据《杜阳杂编》改)。虽若乾枯,未尝凋落。盛暑朿(朿原作刺,据《杜阳杂编》上改)之窗户间,凉自至。凤首木高一尺,而凋刻如鸾凤之形,其木颇似枯槁,故毛羽秃落不甚尽。虽严凝之时,置于高堂大厦中,而和煦之气如二三月,故别名曰常春木。纵以烈火焚之,终不焦黑。凉草凤木,或出于薛王宅。《十洲记》云:火林国出也。(出《杜阳杂编》)
ruǎn yù biān
软玉鞭
dé zōng cháng xìng xīng qìng" qìng" yuán zuò" fèi", jù míng chāo běn gǎi gōng, yú fù bì jiān dé bǎo xiá, zhōng huò yù biān. qí mò yǒu wén, yuē" ruǎn yù biān". jí tiān bǎo zhōng yì guó suǒ xiàn yě. ruì yán jié wén, guāng míng kě jiàn, suī lán tián zhī měi, bù néng guò yě. qū zhī zé shǒu wěi xiāng jiù, shū zhī zé jìng zhí rú shéng. suī yǐ fǔ zhì duàn zhuó" zhuó" yuán zuò" yán", jù dù yáng zá biān gǎi, zhōng bù shāng quē. dé zōng tàn wèi shén wù, suì mìng lián chán xiù wèi náng, bì cán sī wèi qiào. bì cán sī, jí yǒng tài yuán nián dōng hǎi mí luó guó suǒ gòng yě. yún qí guó yǒu sāng, zhī gàn pán qū, fù dì ér shēng. dà zhě yì lián yán shí shù lǐ, xiǎo zhě yì yīn bǎi mǔ. qí shàng yǒu cán, kě zhǎng sì cùn. qí sè jīn, qí sī bì, yì wèi zhī jīn cán sī. zòng zhī yī chǐ, yǐn zhī yī zhàng. fǎn niǎn wèi qiào, biǎo lǐ tōng yíng rú guàn sè, suī bìng shí fū zhī lì, wǎn zhī bù duàn. wèi qín xián, guǐ shén chóu, wèi nǔ xián, zé jiàn chū yī qiān bù, wèi gōng xián, zé jiàn chū wǔ bǎi bù. shàng lìng cáng yú nèi fǔ. zhì zhū cǐ fàn jìn quē, qí biān bù zhī suǒ zài. chū dù yáng zá biān
德宗尝幸兴庆(“庆”原作“废”,据明抄本改)宫,于复壁间得宝匣,中获玉鞭。其末有文,曰“软玉鞭”。即天宝中异国所献也。瑞妍节文,光明可鉴,虽蓝田之美,不能过也。屈之则首尾相就,舒之则径直如绳。虽以斧鑕锻斫(“斫”原作“研”,据《杜阳杂编》改),终不伤缺。德宗叹为神物,遂命联蝉绣为囊,碧蚕丝为鞘。碧蚕丝,即永泰元年东海弥罗国所贡也。云其国有桑,枝干盘屈,覆地而生。大者亦连延十数里,小者亦荫百亩。其上有蚕,可长四寸。其色金,其丝碧,亦谓之金蚕丝。纵之一尺,引之一丈。反撚为鞘,表里通莹如贯瑟,虽并十夫之力,挽之不断。为琴弦,鬼神愁,为弩弦,则箭出一千步,为弓弦,则箭出五百步。上令藏于内府。至朱泚犯禁阙,其鞭不知所在。(出《杜阳杂编》)
yù zhū zi
玉猪子
zhí jīn wú lù dà jūn, cóng zǐ mǒu, qí qī cháng yè qǐn zhōng, wén yǒu wù zhōu jiū dòu shēng. jì jué, yú zhěn xià lǎn zhī, dé èr wù, jù yǐ huǒ zhào, jiē bái yù zhū zi yě. dà shù cùn, zhuàng shén jīng miào. zhì zhī zhěn zhōng ér bǎo" bǎo" yuán zuò" shí", jù xiǎo shuō dà guān běn gǎi, zhī. zì cǐ cái huò rì zēng, jiā zhuǎn fán yǎn, yǒu qiú bì suì, míng wèi" wèi" yuán zuò" xiān", jù míng chāo běn gǎi qiān téng. rú cǐ èr shí nián. yī xī hū shī suǒ zài, ér lù shì yì bù chāng yǐ. chū jì wén liè yì
执金吾陆大钧,从子某,其妻常夜寝中,闻有物啁啾斗声。既觉,於枕下揽之,得二物,遽以火照,皆白玉猪子也。大数寸,状甚精妙。置之枕中而宝(“宝”原作“实”,据《小说大观》本改,)之。自此财货日增,家转蕃衍,有求必遂,名位(“位”原作“仙”,据明抄本改)迁腾。如此二十年。一夕忽失所在,而陆氏亦不昌矣。(出《纪闻列异》)