hú chōng lú fén lái jūn chuò chuán bìng téng tíng jùn zhāng sī gōng huáng lěng shé lǐ kuí
胡充 卢汾 来君绰 传病 滕庭俊 张思恭 蝗冷 蛇 李揆
zhǔ bù chóng zhū yá zhī shù yǐn mù shī gǔ
主簿虫 朱牙之 树蚓 木师古
hú chōng
胡充
sòng yù zhāng hú chōng, yuán jiā wǔ nián qiū xī, yǒu dà wú gōng zhǎng èr chǐ, luò chōng fù yǔ mèi qián, lìng bì xié zhì. bì cái chū hù, hū dǔ yī lǎo, yī fú chòu bài, liǎng mù wú jīng. dào liù nián sān yuè, hé mén shí huàn, sǐ wáng xiāng jì. chū yì yuàn
宋豫章胡充,元嘉五年秋夕,有大蜈蚣长二尺,落充妇与妹前,令婢挟掷。婢裁出户,忽睹一姥,衣服臭败,两目无精。到六年三月,阖门时患,死亡相继。(出《异苑》)
lú fén
卢汾
yāo yì jì yuē: xià yáng lú fén zì shì jì, yòu ér hào xué, zhòu yè bù juàn. hòu wèi zhuāng dì yǒng ān èr nián qī yuè èr shí rì, jiāng fù luò, yǒu rén yàn yú zhāi zhōng. yè lán yuè chū zhī hòu, hū wén tīng qián huái shù kōng zhōng, yǒu yǔ xiào zhī yīn, bìng sī zhú zhī yùn. shù yǒu rén xián wén, yà zhī. é jiàn nǚ zǐ yī qīng hēi yī, chū huái zhōng, wèi fén yuē:" cǐ dì fēi láng jūn suǒ yì, nài hé xiāng zào yě?" fén yuē:" wú shì yàn bà, yǒu rén wén cǐ yīn yuè zhī yùn, gù lái qǐng jiàn."" jiàn" zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. nǚ zǐ xiào yuē:" láng jūn zhēn xìng lú ěr."" ěr" yuán zuò" gān", jù míng chāo běn gǎi. nǎi rù xué zhōng. é yǒu wēi fēng dòng lín, fén tàn yà zhī, yǒu rú hūn mèi. jí jǔ mù, jiàn gōng yǔ huō kāi, mén hù jiǒng rán. yǒu yī nǚ zǐ yī qīng yī, chū hù wèi fén yuē:" niáng zǐ mìng láng jūn jí zhū láng xiāng jiàn." fén yǐ sān yǒu jù rù, jiàn shù shí rén gè nián èr shí yú, lì yú dà wū zhī zhōng, qí é hào yuē" shěn yǔ táng". fén yǔ sān yǒu lì jiē ér shàng, yǔ zǐ yī fù rén xiāng jiàn. wèi fén yuē:" shì huì tóng gōng zhū nǚ, gē yàn zhī cì, wén zhū láng jiàng zhòng, bù gǎn jù, yīn cǐ qǐng" yīn cǐ qǐng" sān zì yuán zuò" yán yīn bài", jù míng chāo běn gǎi. jiàn." zǐ yī zhě nǎi mìng fén děng jiù yàn. hòu yǒu yī bái zhě qīng huáng zhě, jiē nián èr shí yú, zì táng dōng xī gé chū, yuē qī bā rén, xī yāo yàn jué shì. xiāng yī zhī hòu, huān yàn wèi shēn, jí yǒu měi qíng. hū wén dà fēng zhì, shěn yǔ táng liáng qīng zhé, yī shí bēn sàn. fén yǔ sān yǒu jù zǒu, nǎi xǐng. jì jiàn tíng zhōng gǔ huái, fēng zhé dà zhī, lián gēn ér duò. yīn bǎ huǒ zhào suǒ zhé zhī chù, yī dà yǐ xué, sān sì lóu gū, yī èr qiū yǐn, jù sǐ yú xué zhōng. fén wèi sān yǒu yuē:" yì zāi, wù jiē yǒu líng, kuàng wú tú shì yǔ tóng yàn, bù zhī hé yuán ér" ér" yuán zuò" bù", jù míng chāo běn gǎi. rù." yú shì jí xiǎo, yīn fá cǐ shù, gèng wú tā yì. chū qióng shén mì yuàn
《妖异记》曰:夏阳卢汾字士济,幼而好学,昼夜不倦。后魏庄帝永安二年七月二十日,将赴洛,友人宴于斋中。夜阑月出之后,忽闻厅前槐树空中,有语笑之音,并丝竹之韵。数友人咸闻,讶之。俄见女子衣青黑衣,出槐中,谓汾曰:“此地非郎君所诣,奈何相造也?”汾曰:“吾适宴罢,友人闻此音乐之韵,故来请见。”(“见”字原空缺,据明抄本补。)女子笑曰:“郎君真姓卢耳。”(“耳”原作“甘”,据明抄本改。)乃入穴中。俄有微风动林,汾叹讶之,有如昏昧。及举目,见宫宇豁开,门户迥然。有一女子衣青衣,出户谓汾曰:“娘子命郎君及诸郎相见。”汾以三友俱入,见数十人各年二十余,立于大屋之中,其额号曰“审雨堂”。汾与三友历阶而上,与紫衣妇人相见。谓汾曰:“适会同宫诸女,歌宴之次,闻诸郎降重,不敢拒,因此请(“因此请”三字原作“言因拜”,据明抄本改。)见。”紫衣者乃命汾等就宴。后有衣白者、青黄者,皆年二十余,自堂东西阁出,约七八人,悉妖艳绝世。相揖之后,欢宴未深,极有美情。忽闻大风至,审雨堂梁倾折,一时奔散。汾与三友俱走,乃醒。既见庭中古槐,风折大枝,连根而堕。因把火照所折之处,一大蚁穴,三四蝼蛄,一二蚯蚓,俱死于穴中。汾谓三友曰:“异哉,物皆有灵,况吾徒适与同宴,不知何缘而(“而”原作“不”,据明抄本改。)入。”于是及晓,因伐此树,更无他异。(出《穷神秘苑》)
lái jūn chuò
来君绰
suí yáng dì zhēng liáo, shí èr jūn jǐn méi. zǒng guǎn lái hù zuò fǎ shòu lù, yáng dì jǐn míng chāo běn" jǐn" zuò" yòu" yù zhū qí zhū" zhū" yuán zuò" jiā", jù míng chāo běn gǎi. zi. jūn chuò yōu jù, lián rì yǔ xiù cái luó xún luó tì lǐ wàn jìn, jié wèi bēn yǒu, gòng wáng mìng zhì hǎi zhōu. yè hēi mí lù, lù páng yǒu dēng huǒ, yīn yǔ gòng dùn zhī. kòu mén shù xià, yǒu yī cāng tóu yíng bài. jūn chuò yīn wèn, cǐ shì shuí jiā. dá yuē:" kē dǒu láng jūn xìng wēi, jí dāng fǔ xiù cái yě." suì qǐ mén, mén yòu míng chāo běn" yòu" zuò" hū". zì bì." bì" yuán zuò" kāi", jù míng chāo běn gǎi. qiāo zhōng mén yuē:" wō ér jīn" jīn" yuán zuò" yě", jù míng chāo běn gǎi. yǒu sì wǔ gè kè." wō ér yé yòu yī cāng tóu yě. suì kāi mén, bǐng zhú yǐn kè, jiù guǎn kè wèi, chuáng tà yīn rù shén bèi. é yǒu yī xiǎo tóng chí zhú zì zhōng chū mén, yuē:" liù láng zi chū lái." jūn chuò děng jiàng jiē jiàn zhǔ rén. zhǔ rén cí cǎi lǎng rán, wén biàn fēn cuò, zì tōng xìng míng yuē:" wēi wū huò." xù hán wēn qì, yī kè yóu zuò jiē, zuò yuē:" wū huò tiǎn yǐ běn zhōu xiāng fù, dé yǔ zú xià tóng shēng. qīng xiāo liáng huì, shū shì xīn yuàn." jí mìng jiǔ qià zuò, jiàn zhì hān chàng, tán xuè jiāo zhì, zhòng suǒ bù néng duì. jūn chuò pō bù néng píng, yù yǐ lǐ cuò zhī, wú jì. yīn jǔ shāng yuē:" jūn chuò qǐng qǐ yī lìng, yǐ zuò zhōng xìng míng shuāng shēng zhě, fàn fá rú lǜ." jūn chuò yuē:" wēi wū huò." shí jī qí xìng. zhòng jiē fǔ shǒu dà xiào, yǐ wéi dé yán. jí zhì wū huò, gǎi lìng yuē:" yǐ zuò zhōng rén xìng wèi gē shēng, zì èr zì zhì sān zì. lìng yuē:" luó lǐ, luó lái lǐ." zhòng jiē cán qí biàn jié. luó xún yòu wèn:" jūn fēng yǎ" fēng yǎ" yuán zuò" shēng tuī", jù míng chāo běn gǎi. zhī shì." shì" yuán zuò"" shì", jù míng chāo běn gǎi. zú dé zì bǐ yún" bǐ yún" yuán zuò"" cǐ yún", jù míng chāo běn gǎi. lóng, hé yù míng zhī zì biǎn yé?" wū huò yuē:" pū jiǔ cóng bīn xìng, duō wéi zhǔ sī jiàn qū, yǐ pū hòu yú qún shì, hé yì chǐ huò yú wū chí hū?" xún yòu wèn:" gōng huá zōng, shì zú hé wéi bù zài?" wū huò yuē:" wǒ běn tián" tián" yuán zuò" rì", jù míng chāo běn gǎi. shì, chū yú qí wēi wáng, yì yóu huán dīng zhī lèi, hé zú xià zhī bù xué yé?" jì ér wō ér jǔ fāng zhàng pán zhì, zhēn xiū shuǐ lù, chōng yì qí jiān. jūn chuò jí pū, wú bù bǎo yù. yè gé chè zhú, lián tà ér qǐn. chí míng xù bié, hèn chàng jù bù zì shèng. jūn chuò děng xíng shù lǐ, yóu niàn wū huò. fù lái, jiàn zuó suǒ huì zhī chù, liǎo wú rén jū. wéi wū chí biān yǒu dà yǐn, zhǎng shù chǐ, yòu yǒu tān luó dīng zǐ, jiē dà cháng yǒu shù bèi. fāng zhī wū huò jí èr shù, jiē cǐ wù yě. suì gòng è zuó xiāo suǒ shí, gè tǔ chū qīng ní jí wū shuǐ shù shēng. chū xuán guài lù
隋炀帝征辽,十二军尽没。总管来护坐法受戮,炀帝尽(明抄本“尽”作“又”)欲诛其诸(“诸”原作“家”,据明抄本改。)子。君绰忧惧,连日与秀才罗巡、罗逖、李万进,结为奔友,共亡命至海州。夜黑迷路,路旁有灯火,因与共顿之。扣门数下,有一苍头迎拜。君绰因问,此是谁家。答曰:“科斗郎君姓威,即当府秀才也。”遂启门,门又(明抄本“又”作“忽”。)自闭。(“闭”原作“开”,据明抄本改。)敲中门曰:“蜗儿今(“今”原作“也”,据明抄本改。)有四五个客。”蜗儿耶又一苍头也。遂开门,秉烛引客,就馆客位,床榻茵褥甚备。俄有一小童持烛自中出门,曰:“六郎子出来。”君绰等降阶见主人。主人辞采朗然,文辩纷错,自通姓名曰:“威污蠖。”叙寒温讫,揖客由阼阶,坐曰:“污蠖忝以本州乡赋,得与足下同声。青霄良会,殊是忻愿。”即命酒洽坐,渐至酣畅,谈谑交至,众所不能对。君绰颇不能平,欲以理挫之,无计。因举觞曰:“君绰请起一令,以坐中姓名双声者,犯罚如律。”君绰曰:“威污蠖。”实讥其姓。众皆抚手大笑,以为得言。及至污蠖,改令曰:“以坐中人姓为歌声,自二字至三字。令曰:“罗李,罗来李。”众皆惭其辩捷。罗巡又问:“君风雅(“风雅”原作“声推”,据明抄本改。)之士。(“士”原作““事”,据明抄本改。)足得自比云(“比云”原作““此云”,据明抄本改。)龙,何玉名之自贬耶?”污蠖曰:“仆久从宾兴,多为主司见屈,以仆后于群士,何异尺蠖于污池乎?”巡又问:“公华宗,氏族何为不载?”污蠖曰:“我本田(“田”原作“日”,据明抄本改。)氏,出于齐威王,亦犹桓丁之类,何足下之不学耶?”既而蜗儿举方丈盘至,珍羞水陆,充溢其间。君绰及仆,无不饱饫。夜阁彻烛,连榻而寝。迟明叙别,恨怅俱不自胜。君绰等行数里,犹念污蠖。复来,见昨所会之处,了无人居。唯污池边有大螾,长数尺,又有癱螺丁子,皆大常有数倍。方知污蠖及二竖,皆此物也。遂共恶昨宵所食,各吐出青泥及污水数升。(出《玄怪录》)
chuán bìng
传病
suí yáng dì dà yè mò nián, luò yáng rén jiā zhōng yǒu chuán shī bìng, xiōng dì shù rén, xiāng jì wáng mò. hòu yǒu yī rén sǐ, qì yóu wèi jué, jiā rén bìng kū. qí dì hū jiàn wù zì sǐ rén kǒu zhōng chū, yuè rù qí kǒu, zì cǐ jí bìng, suì yú suì zú. lín zhōng, wèi qí qī yuē:" wú jí nǎi suǒ jiàn wù wèi zhī hài. wú qì jué zhī hòu, biàn kě kāi wǒ nǎo hóu, shì yǒu hé wù, yù zhī qí gēn běn." yán zhōng ér sǐ. dì zǐ yī mìng kāi shì, nǎo zhōng de yī wù, xíng rú yú, ér bìng yǒu liǎng tóu, biàn tǐ xī yǒu ròu lín. dì zǐ zhì bō zhōng, tiào yuè bù zhǐ. shì yǐ zhū wèi zhì zhōng, suī bú jiàn shí, xī xū yú jiē chéng shuǐ, zhū dú yào yīn jiē suí xiāo huà. shí xià zhōng lán shú, sì zhòng rú shuǐ cì zuò diàn qīng. yī rén wǎng, yīn yǐ xiǎo diàn zhì bō zhōng, cǐ wù jí jù bēn chí. xū yú jiān, biàn huà wéi shuǐ. chuán diàn yǐ liáo yē. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
隋炀帝大业末年,洛阳人家中有传尸病,兄弟数人,相继亡殁。后有一人死,气犹未绝,家人并哭。其弟忽见物自死人口中出,跃入其口,自此即病,岁余遂卒。临终,谓其妻曰:“吾疾乃所见物为之害。吾气绝之后,便可开我脑喉,视有何物,欲知其根本。”言终而死。弟子依命开视,脑中得一物,形如鱼,而并有两头,遍体悉有肉鳞。弟子致钵中,跳跃不止。试以诸味致中,虽不见食,悉须臾皆成水,诸毒药因皆随销化。时夏中蓝熟,寺众如水次作靛青。一人往,因以小靛致钵中,此物即遽奔驰。须臾间,便化为水。传靛以疗噎。(出《广古今五行记》)
téng tíng jùn
滕庭俊
wén míng yuán nián, pí líng téng tíng jùn huàn rè bìng jī nián. měi fā, shēn rú huǒ shāo, shù rì fāng dìng. míng yī bù néng zhì. hòu zhī luò diào xuǎn, xíng zhì xíng shuǐ xī shí sì wǔ lǐ, tiān xiàng mù, wèi dá qián suǒ, suì tóu yī dào bàng zhuāng jiā. zhǔ rén zàn chū, wèi zhì. tíng jùn xīn wú liáo lài, yīn tàn xī yuē:" wèi kè duō kǔ xīn, rì mù wú zhǔ rén." jí yǒu lǎo fù, bìn fà shū tū, yī fú yì bì, zì táng xī chū. bài yuē:" lǎo fù suī wú suǒ jiě, ér xìng hǎo wén zhāng. shì bù zhī láng jūn lái, zhǐ yǔ hé qiě yé lián jù cì. wén láng jūn yín' wèi kè duō kǔ xīn, rì mù wú zhǔ rén', suī cáo pī mén míng chāo běn" mén" zuò" zhī". kè, zi cháng" cháng" yuán zuò" zhǎng", jù cáo pī zá shī gǎi. wèi" wèi" yuán zuò" yì", jù cáo pī zá shī gǎi. rén, bù néng guò yě. lǎo fù yǔ hé qiě yé, tóng zuò hún jiā mén kè, suī pín yì yǒu dǒu jiǔ, jiē láng jūn qīng huà ěr." tíng jùn shén yì zhī, wèn yuē:" lǎo fù zhù zhǐ hé suǒ?" lǎo fù nù yuē:" pū tiǎn hún jiā sǎo mén zhī kè, xìng má míng lái hé, xíng yī." xíng yī" yuán zuò" dì dà", jù míng chāo běn gǎi. jūn hé bù hū wèi má dà." tíng jùn jí xiè bù mǐn, yǔ zhī xié xíng. rào táng xī yú, yù jiàn èr mén, mén qǐ, huá táng fù gé shén qí xiù. guǎn zhōng yǒu zūn jiǔ pán hé, má dà yī ràng tíng jùn tóng zuò. liáng jiǔ, zhōng mén yòu yǒu yī kè chū, má dà yuē:" hé zhì yǐ." míng chāo běn" zhì yǐ" zuò" jūn zhì". jí jiàng jiē yī ràng zuò. qiě yé wèi má dà yuē. shì yǔ jūn yù lián jù, jūn shī tí chéng wèi. má dà nǎi shū tí mù yuē: tóng zài hún jiā píng yuán mén guǎn lián jù yī shǒu, yǔ yǐ" yǔ yǐ" yuán zuò" shǐ qǐng", jù míng chāo běn gǎi. wèi sì jù yǐ. má dà shī yuē:" zì yǔ hún jiā lín, xīn xiāng suì mǎn shēn. wú xīn hǎo qīng jìng, rén yòng qù huī chén. pū zuò sì jù chéng yǐ." qiě yé yuē:" pū shì qī yán, yùn yòu bù tóng, rú hé?" má dà yuē:" dàn zì wèi yī zhāng, yì bù è." qiě yé liáng jiǔ yín yuē:" dōng" dōng" yuán zuò" zhōng", jù míng chāo běn gǎi. cháo měi qù yī yān huǒ, chūn zhì hái guī yǎng zǐ sūn. céng xiàng fú wáng bǐ duān zuò, ěr lái qiú shí hún hún mén." tíng jùn yóu bù wù, jiàn mén guǎn huá shèng, yīn yǒu yān liú xiē wèi zhī jì. shī yuē:" tián wén chēng hào kè, fán yǎng jǐ duō rén. rú qiàn féng xuān zài, jīn xī cè xià bīn." qiě yé má dà, xiāng gù xiào yuē:" hé dé xiāng jī? xiàng shǐ jūn zài hún jiā mén, yī rì dāng yàn yù yǐ." yú shì cān shàn yáo zhuàn, yǐn mǎn shù shí xún. zhǔ rén zhì, mì tíng jùn bú jiàn, shǐ rén jiào huàn zhī, tíng jùn yīng yuē wéi. ér guǎn yǔ bìng má hé èr rén, yī shí bú jiàn, nǎi zuò cè wū xià, bàng yǒu dà cāng yíng tū sào zhǒu ér yǐ. tíng jùn xiān yǒu rè jí, zì cǐ yǐ hòu dùn yù, gèng bù fù fā yǐ. chū xuán guài lù
文明元年,毗陵滕庭俊患热病积年。每发,身如火烧,数日方定。名医不能治。后之洛调选,行至荥水西十四五里,天向暮,未达前所,遂投一道傍庄家。主人暂出,未至。庭俊心无聊赖,因叹息曰:“为客多苦辛,日暮无主人。”即有老父,鬓发疏秃,衣服亦弊,自堂西出。拜曰:“老父虽无所解,而性好文章。适不知郎君来,止与和且耶连句次。闻郎君吟‘为客多苦辛,日暮无主人’,虽曹丕门(明抄本“门”作“之”。)客,子常(“常”原作“长”,据曹丕杂诗改。)畏(“畏”原作“异”,据曹丕杂诗改。)人,不能过也。老父与和且耶,同作浑家门客,虽贫亦有斗酒,接郎君清话耳。”庭俊甚异之,问曰:“老父住止何所?”老父怒曰:“仆忝浑家扫门之客,姓麻名来和,行一。(“行一”原作“弟大”,据明抄本改。)君何不呼为麻大。”庭俊即谢不敏,与之偕行。绕堂西隅,遇见二门,门启,华堂复阁甚奇秀。馆中有樽酒盘核,麻大揖让庭俊同坐。良久,中门又有一客出,麻大曰:“和至矣。”(明抄本“至矣”作“君至”。)即降阶揖让坐。且耶谓麻大曰。适与君欲连句,君诗题成未。麻大乃书题目曰:《同在浑家平原门馆连句》一首,予已(“予已”原作“使请”,据明抄本改。)为四句矣。麻大诗曰:“自与浑家邻,馨香遂满身。无心好清静,人用去灰尘。仆作四句成矣。”且耶曰:“仆是七言,韵又不同,如何?”麻大曰:“但自为一章,亦不恶。”且耶良久吟曰:“冬(“冬”原作“终”,据明抄本改。)朝每去依烟火,春至还归养子孙。曾向苻王笔端坐,尔来求食浑浑门。”庭俊犹不悟,见门馆华盛,因有淹留歇为之计。诗曰:“田文称好客,凡养几多人。如欠冯谖在,今希厕下宾。”且耶、麻大,相顾笑曰:“何得相讥?向使君在浑家门,一日当厌饫矣。”于是餐膳肴馔,引满数十巡。主人至,觅庭俊不见,使人叫唤之,庭俊应曰唯。而馆宇并麻和二人,一时不见,乃坐厕屋下,傍有大苍蝇秃扫帚而已。庭俊先有热疾,自此已后顿愈,更不复发矣。(出《玄怪录》)
zhāng sī gōng
张思恭
táng tiān hòu zhōng, shàng shí fèng yù zhāng sī gōng jìn niú kū lì shàng yóu yán, dà rú zhù, tiān hòu yǐ yù hé zhù zhī. zhào sī gōng shì yuē:" zuó kū lì shàng yǒu cǐ, jí shì dú wù. jìn yǒu jī" jī" zì yuán kòng quē, jù huáng běn bǔ. shí wū bǎi zú chóng hū sǐ, kāi fù, zhōng yǒu yóu yán yī chāo, zhū chóng bìng jǐn, cǐ wù bù huà. zhèn zuó rì yǐ lái, yì è bù néng shí." sī gōng dùn shǒu qǐng sǐ, shè miǎn zhī, yǔ zǎi fū bìng liú lǐng nán. chū cháo yě qiān zài
唐天后中,尚食奉御张思恭进牛窟利上蚰蜒,大如箸,天后以玉合贮之。召思恭示曰:“昨窟利上有此,极是毒物。近有鸡(“鸡”字原空缺,据黄本补。)食乌百足虫忽死,开腹,中有蚰蜒一抄,诸虫并尽,此物不化。朕昨日以来,意恶不能食。”思恭顿首请死,赦免之,与宰夫并流岭南。(出《朝野佥载》)
huáng
蝗
táng kāi yuán sì nián, hé nán běi zhōng wèi zāi, fēi zé yì rì, dà rú zhǐ, shí miáo cǎo shù yè, lián gēn bìng jǐn. chì chāi shǐ yǔ zhōu xiàn xiāng zhī qū zhú, cǎi dé yī shí zhě, yǔ yī shí sù, yī dòu, sù yì rú zhī. jué kēng mái què, mái yī shí zé shí shí shēng, luǎn dà rú shǔ mǐ, hòu bàn cùn, gài dì. fú xiū zǐ yuē:" xī wén wǔ shèng huáng dì shí, rào jīng chéng huáng dà qǐ, dì lìng qǔ ér guān zhī, duì zhàng xuǎn yī dà zhě, zhù zhī yuē:' zhèn zhèng xíng guāi pì, rén xìn wèi fú, dāng shí wǒ xīn, wú hài miáo jià.' suì tūn zhī. xū yú, yǒu wū rú guàn, bǎi wàn wèi qún, shí huáng yī rì ér jǐn. cǐ nǎi jīng gǎn suǒ zhì. tiān ruò ǒu rán, zé rú wù shēng, tiān ruò wéi lì, mái zhī zī shén. dāng míng dé shèn fá, yǐ dá tiān qiǎn, nài hé bú jiàn fú xiū yǐ ráng zāi, ér yù chěng shā yǐ xiāo huò. cǐ zǎi xiàng yáo wén míng chāo běn" wén" zuò" yuán". chóng shī xiè lǐ zhī dào yǐ." chū cháo yě qiān zài
唐开元四年,河南北螽为灾,飞则翳日,大如指,食苗草树叶,连根并尽。敕差使与州县相知驱逐,采得一石者,与一石粟,一斗,粟亦如之。掘坑埋却,埋一石则十石生,卵大如黍米,厚半寸,盖地。浮休子曰:“昔文武圣皇帝时,绕京城蝗大起,帝令取而观之,对仗选一大者,祝之曰:‘朕政刑乖僻,仁信未孚,当食我心,无害苗稼。’遂吞之。须臾,有乌如鹳,百万为群,拾蝗一日而尽。此乃精感所致。天若偶然,则如勿生,天若为厉,埋之滋甚。当明德慎罚,以答天谴,奈何不见福修以禳灾,而欲逞杀以消祸。此宰相姚文(明抄本“文”作“元”。)崇失燮理之道矣。”(出《朝野佥载》)
lěng shé
冷蛇
shēn wáng yǒu ròu jí, fù chuí zhì gàn, měi chū, zé yǐ bái liàn shù zhī. zhì shǔ yuè, hān xī bù kě guò. xuán zōng zhào nán fāng qǔ lěng shé èr tiáo cì zhī. shé zhǎng shù chǐ, sè bái, bù shì rén, zhí zhī, lěng rú wò" wò" yuán zuò" jué", jù míng chāo běn gǎi. bīng. shēn wáng fù yǒu shù yuē, xià yuè zhì yú yuē zhōng, bù fù jué fán shǔ. chū yǒu yáng zá zǔ
申王有肉疾,腹垂至骭,每出,则以白练束之。至暑月,鼾息不可过。玄宗诏南方取冷蛇二条赐之。蛇长数尺,色白,不螫人,执之,冷如握(“握”原作“掘”,据明抄本改。)冰。申王腹有数约,夏月置于约中,不复觉烦暑。(出《酉阳杂俎》)
lǐ kuí
李揆
táng lǐ kuí, gān tiān zhōng, wèi lǐ bù shì láng. cháng yī rì, zhòu zuò yú táng zhī qián xuān, hū wén táng zhōng yǒu shēng jí zhèn, ruò qiáng pǐ. kuí jīng rù shì zhī, jiàn yī há ma, fǔ yú dì, gāo shù chǐ, mèi rán shū zhuàng. kuí qiě jīng qiě yì, mò qióng qí lái. jí mìng jiā tóng, yǐ jù fǒu gài yān. yǒu jiě yuē:" fū há ma yuè zhōng zhī chóng, yì tiān shǐ yě. jīn tiān shǐ lái gōng táng, qǐ fēi shàng dì yǐ mì mìng fù gōng hū?" qí míng qǐ ér shì zhī, yǐ wáng jiàn yǐ. hòu shù rì, guǒ bài zhōng shū shì láng píng zhāng shì. chū xuān shì zhì
唐李揆,乾天中,为礼部侍郎。尝一日,昼坐于堂之前轩,忽闻堂中有声极震,若墙圮。揆惊入视之,见一虾蟆,俯于地,高数尺,魅然殊状。揆且惊且异,莫穷其来。即命家童,以巨缶盖焉。有解曰:“夫虾蟆月中之虫,亦天使也。今天使来公堂,岂非上帝以密命付公乎?”其明启而视之,已亡见矣。后数日,果拜中书侍郎平章事。(出《宣室志》)
zhǔ bù chóng
主簿虫
rùn zhōu jīn tán xiàn, dà lì zhōng, yǒu běi rén wéi zhǔ bù, yǐ zhú tǒng jī xiē shí yú méi, zhì yú tīng shì zhī shù, hòu suì yù zhì bǎi yú méi, wèi tǔ qì suǒ zhēng, ér bù néng shì rén. nán mín bù shí, hū wéi zhǔ bù chóng. yuán quē chū chù, míng chāo běn chén xiào běn zuò chū chuán zài
润州金坛县,大历中,有北人为主簿,以竹筒赍蝎十余枚,置于厅事之树,后遂育至百余枚,为土气所蒸,而不能螫人。南民不识,呼为主簿虫。(原缺出处,明抄本、陈校本作出《传载》)
zhū yá zhī
朱牙之
dōng yáng tài shǒu zhū yá zhī, yuán xìng zhōng, hū yǒu yī lǎo gōng, cóng qí qiè dǒng chuáng xià chū, zhe huáng cháng jīn mào. suǒ chū zhī kǎn, huá zé yǒu quán, suì yǔ dǒng jiāo hǎo. ruò yǒu jí xiōng, suì yǐ gào. yá zhī ér bìng nüè, gōng yuē:" cǐ yīng de hǔ luǎn fú zhī." chí jǐ xiàng shān dōng, dé hǔ yīn, shàng yú nuǎn qì, shǐ ér zhì dàn, nüè jí duàn. gōng cháng shǐ dǒng shū tóu, fā rú yě zhū. yá hòu zhū jì jiǔ shàng zhāng, yú shì jué jī. zuò fèi tāng, shì jiāo cǐ kǎn, jué de shù hú dà yǐ. bù rì, cūn rén zhuō dà dāo yě xíng, féng yī zhàng fū, jiàn dāo, cāo huáng jīn yī bǐng, qiú yǐ yì dāo. shòu dāo, yǎn shī qí rén suǒ zài, zhòng chá xiàng jīn, nǎi shì niú fèn. jì cǐ jí yá jiā guǐ. chū yì yuàn
东阳太守朱牙之,元兴中,忽有一老公,从其妾董床下出,著黄裳衿帽。所出之坎,滑泽有泉,遂与董交好。若有吉凶,遂以告。牙之儿病疟,公曰:“此应得虎卵服之。”持戟向山东,得虎阴,尚余暖气,使儿炙噉,疟即断。公常使董梳头,发如野猪。牙后诸祭酒上章,于是绝迹。作沸汤,试浇此坎,掘得数斛大蚁。不日,村人捉大刀野行,逢一丈夫,见刀,操黄金一饼,求以易刀。授刀,奄失其人所在,重察向金,乃是牛粪。计此即牙家鬼。(出《异苑》)
shù yǐn
树蚓
shàng dōu hún jiān zhái, jǐ mén wài yī xiǎo huái shù, shù yǒu xué dà rú qián. měi xià yuè jì hòu, yǒu yǐn dà rú jù bì, zhǎng èr chǐ yú, bái jǐng hóng bān. lǐng yǐn shù bǎi tiáo, rú suǒ, yuán shù zhī gàn. jí xiǎo, xī rù xué. huò shí zhòng jīng, wǎng wǎng chéng qū. xué shì zhāng chéng yán, hún jiān shí, táng qián hū yǒu shù, cóng dì yǒng chū, qiū yǐn biàn guà qí shàng. yǐ yǒu chū chù, wàng qí shū míng mù. chū yǒu yáng zá zǔ
上都浑瑊宅,戟门外一小槐树,树有穴大如钱。每夏月霁后,有蚓大如巨臂,长二尺余,白颈红斑。领蚓数百条,如索,缘树枝干。及晓,悉入穴。或时众惊,往往成曲。学士张乘言,浑瑊时,堂前忽有树,从地踊出,蚯蚓遍挂其上。已有出处,忘其书名目。(出《酉阳杂俎》)
mù shī gǔ
木师古
yóu zǐ mù shī gǔ, zhēn yuán chū, xíng yú jīn líng jiè cūn luò. rì mù, tóu gǔ jīng shè sù, jiàn zhǔ rén sēng, zhǔ rén sēng nǎi sòng yī lòu shì nèi ān zhǐ. qí běn kè tīng, nǎi fēng bì bù kāi. shī gǔ nù, suì jié zé zhǔ rén sēng. sēng yuē:" chéng fēi lìn xī yú cǐ, ér bēi wú rén yú bǐ, jù yǐ chéng qián kè sù yú cǐ zhě, wèi cháng bù dà jiàn yú sī. zì mǒu dào, yǐ sān shí yú zài, dài shāng sān shí rén yǐ. bì zhǐ yǐ" yǐ" zì yuán" quē", jù míng chāo běn bǔ. zhōu suì, zài bù gǎn lìng rén zhǐ sù." shī gǔ bù yǔn, qí cí yù shēng cāi zé, sēng bù dé yǐ, lìng qǐ hù sǎ sǎo, nǎi shí nián shēn xiǔ shì yǐ. shī gǔ cún xīn xìn, ér kǒu mào yóu nù. jí rù qǐn, yì bù miǎn yǒu bèi yù zhī zhì, suì qǔ qiè zhōng biàn shǒu dāo zi yī kǒu, yú chuáng tóu xí xià, yòng zhuàng qí dǎn ěr. qǐn zhì èr gēng, hū jué zēng hán, jīng jué, nǎi piào fèi fēng lěng, rú yǒu shàn yān. liáng jiǔ, qí shàn fù lái. shī gǔ nǎi qián chōu dāo zi yú wò zhōng, yǐ dāo zi yī huī, rú zhōng wù, nǎi wén duò yú chuáng zuǒ, yì gèng wú tā. shī gǔ fù dāo zi yú gù chù, nǎi ān qǐn. zhì sì gēng yǐ lái, qián shàn yòu zhì. shī gǔ yì yī qián fǎ, huī dāo zhōng wù, yòu rú duò yú dì. wò dāo gèng hòu, liǎo wú yú shì. xū yú tiān shǔ, sì sēng jí cè jìn rén, tóng lái kòu hù, shī gǔ nǎi lǎng yán wèn zhī wèi shuí, sēng tú jiē jīng shī gǔ zhī yóu cún." shī gǔ zhī" sān zì jí" cún" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. xún qí lái yóu, shī gǔ jù shù qí zhuàng, xú xú fú yī ér qǐ, zhū rén suì yú chuáng yòu, jiàn biān fú èr méi, jiē zhōng dāo láng jí ér sǐ. měi chì zhǎng yī chǐ bā cùn, zhū yǎn yuán dà rú guā," rú guā" yuán zuò"" zhǎo rú", jù míng chāo běn gǎi. yín sè. àn shén yì mì jīng fǎ yún, bǎi suì biān fú, yú rén kǒu shàng, fú rén jīng qì, yǐ qiú cháng shēng. zhì sān bǎi suì, néng huà xíng wéi rén, fēi yóu zhū tiān. jù sī wèi jí sān bǎi suì ěr, shén lì yóu liè, shì wèi shī gǔ suǒ zhì. shī gǔ yīn zhī yì zhī yǒu fú" fú" yuán zuò" bào", jù huáng běn gǎi. liàn shù, suì rù chì chéng shān, bù zhī suǒ zhōng. sù zài gǔ shè xià zhě, yì zú fáng yǐ. chū bó yì zhì
游子木师古,贞元初,行于金陵界村落。日暮,投古精舍宿,见主人僧,主人僧乃送一陋室内安止。其本客厅,乃封闭不开。师古怒,遂诘责主人僧。僧曰:“诚非吝惜于此,而卑吾人于彼,俱以承前客宿于此者,未尝不大渐于斯。自某到,已三十余载,殆伤三十人矣。闭止已(“已”字原“缺”,据明抄本补。)周岁,再不敢令人止宿。”师古不允,其词愈生猜责,僧不得已,令启户洒扫,乃实年深朽室矣。师古存心信,而口貌犹怒。及入寝,亦不免有备预之志,遂取箧中便手刀子一口,于床头席下,用壮其胆耳。寝至二更,忽觉增寒,惊觉,乃漂沸风冷,如有扇焉。良久,其扇复来。师古乃潜抽刀子于幄中,以刀子一挥,如中物,乃闻堕于床左,亦更无他。师古复刀子于故处,乃安寝。至四更已来,前扇又至。师古亦依前法,挥刀中物,又如堕于地。握刀更候,了无余事。须臾天曙,寺僧及侧近人,同来扣户,师古乃朗言问之为谁,僧徒皆惊师古之犹存。(“师古之”三字及“存”字原缺,据明抄本补。)询其来由,师古具述其状,徐徐拂衣而起,诸人遂于床右,见蝙蝠二枚,皆中刀狼藉而死。每翅长一尺八寸,珠眼圆大如瓜,(“如瓜”原作““爪如”,据明抄本改。)银色。按《神异秘经法》云,百岁蝙蝠,于人口上,服人精气,以求长生。至三百岁,能化形为人,飞游诸天。据斯未及三百岁耳,神力犹劣,是为师古所制。师古因之亦知有服(“服”原作“报”,据黄本改。)练术,遂入赤城山,不知所终。宿在古舍下者,亦足防矣。(出《博异志》)