láng láng bèi láng zhǒng jì zhōu cì shǐ zi wáng hán zhèng píng xiàn cūn rén zhāng mǒu qī
狼 狼狈 狼冢 冀州刺史子 王含 正平县村人 张某妻
xióng zǐ lù shēng píng rù shān rén huáng xiù
熊 子路 升平入山人 黄秀
lí dǒng zhòng shū zhāng huà shān zhōng xiào zǐ chún yú jīn liú bó zǔ wú xīng tián fù sūn qǐ huáng shěn liú yuán jì
狸 董仲舒 张华 山中孝子 淳于矜 刘伯祖 吴兴田父 孙乞 黄审 留元寂
zhèng shì zi jìn yáng mín jiā
郑氏子 晋阳民家
wèi fèi mì xǔ qīn míng kè xì chǎng wèi
猬 费秘 许钦明客 戏场猬
láng bèi
狼狈
láng dà rú gǒu, cāng sè, zuò shēng zhū qiào jiē fèi, bì zhōng jīn dà rú yā luǎn, yǒu fàn dào zhě xūn zhī, dāng lìng shǒu luán suō. huò yán láng jīn rú zhī luò xiǎo náng, chóng suǒ zuò yě. láng fèn yān zhí shàng, fēng huǒ yòng zhī. huò yán láng bèi shì liǎng wù. bèi qián zú jué duǎn, měi xíng cháng jià liǎng láng, shī láng zé bù néng dòng. gù shì yán shì guāi zhě chēng láng bèi. chū yǒu yáng zá zǔ
狼大如狗,苍色,作声诸窍皆沸,髀中筋大如鸭卵,有犯盗者熏之,当令手挛缩。或言狼筋如织络小囊,虫所作也。狼粪烟直上,烽火用之。或言狼狈是两物。狈前足绝短,每行常驾两狼,失狼则不能动。 故世言事乖者称狼狈。(出《酉阳杂俎》)
láng zhǒng
狼冢
lín jì jùn xī yǒu láng zhǒng, jìn shì yǒu rén céng dú xíng yú yě, yù láng shù shí tóu, qí rén jiǒng jí, suì dēng cǎo jī shàng. yǒu liǎng láng, nǎi rù xué zhōng, fù chū yī lǎo láng. lǎo láng zhì, yǐ kǒu bá shù jīng cǎo, qún láng suì jìng bá zhī, jī jiāng bēng, yù liè zhě jiù zhī ér miǎn. qí rén réng xiāng shuài jué cǐ zhǒng, dé láng bǎi yú tóu, shā zhī, yí lǎo láng jí bèi yě. chū yǒu yáng zá zǔ
临济郡西有狼冢,近世有人曾独行于野,遇狼数十头,其人窘急,遂登草积上。有两狼,乃入穴中,负出一老狼。老狼至,以口拔数茎草,群狼遂竞拔之,积将崩,遇猎者救之而免。其人仍相率掘此冢,得狼百余头, 杀之,疑老狼即狈也。(出《酉阳杂俎》)
jì zhōu cì shǐ zi
冀州刺史子
táng jì zhōu cì shǐ zi, chuán zhě wàng qí xìng míng. chū, qí fù lìng zhī jīng, qiú gǎi rèn. zi wǎng, wèi chū jìng, jiàn guì rén jiā bīn cóng zhòng shèng, zhōng yǒu yī nǚ róng sè měi lì, zi yuè ér wèn zhī, qí jiā shén è, lǎo bì nù yún :" rǔ shì hé rén, zhé cǐ kuáng wàng. wǒ yōu zhōu lú zhǎng shǐ jiā niáng zǐ, fū zhǔ jìn wáng, hái jīng. jūn fēi zhōu xiàn zhī lì, hé jié wèn dùn jù?" zi nǎi chēng fù jiàn rèn jì zhōu, yù qiú yīn hǎo. chū shén jīng hài, shāo shāo xiāng xǔ. hòu shù rì yě hé, zhōng lù què hái. cì shǐ fū qī shēn niàn qí zi, bù fù jié wèn, rán xīn fù duì dá yǒu lǐ, shū bù yí zhī. qí lái rén mǎ qiě zhòng, jǔ jiā mò bù xīn yuè. jīng sān shí yú rì. yī xī, xīn fù mǎ xiāng tà, lián shǐ bì děng wǎng shì, suì zì jù hù. jí xiǎo, cì shǐ jiā rén zhì zǐ fáng suǒ, bú jiàn nú bì, zhì lì zhōng, yòu bú jiàn mǎ, xīn pō yí zhī, suì bái cì shǐ. cì shǐ fū qī suì zhì fáng qián, hū zi bù yīng, lìng rén huài chuāng mén kāi zhī, yǒu dà bái láng chōng rén zǒu qù, qí zi yù shí lüè jǐn yǐ. chū guǎng yì jì
唐冀州刺史子,传者忘其姓名。初,其父令之京,求改任。子往,未出境,见贵人家宾从众盛,中有一女容色美丽,子悦而问之,其家甚愕,老婢怒云 :“汝是何人,辄此狂妄。我幽州庐长史家娘子,夫主近亡,还京。君非州县之吏,何诘问顿剧?”子乃称父见任冀州,欲求姻好。初甚惊骇,稍稍相许。后数日野合,中路却还。刺史夫妻深念其子,不复诘问,然新妇对答有理,殊不疑之。其来人马且众,举家莫不忻悦。经三十余日。一夕,新妇马相蹋,连使婢等往视,遂自拒户。及晓,刺史家人至子房所,不见奴婢,至枥中,又不见马,心颇疑之,遂白刺史。刺史夫妻遂至房前,呼子不应,令人坏窗门开之,有大白狼冲人走去,其子遇食略尽矣。(出《广异记》)
wáng hán
王含
tài yuán wáng hán zhě, wèi zhèn wǔ jūn dū wèi. qí mǔ jīn shì, běn hú rén nǚ, shàn gōng mǎ, sù yǐ guǎng hàn wén. cháng chí jiàn mǎ, bì gōng yāo shǐ, rù shēn shān, qǔ xióng lù hú tù, shā huò shén duō, gù běi rén jiē dàn qí néng ér yǎ zhòng zhī, hòu nián qī shí yú, yǐ lǎo bìng, suì dú zhǐ yī shì, pì shì bì, bù xǔ zhé jìn zuǒ yòu. zhì yè, jí jiōng hù ér qǐn. wǎng wǎng fā nù, guò zhàng qí jiā rén bèi. hòu yī xī, jì jiōng qí hù, jiā rén hū wén yà rán zhī shēng, suì qū ér shì zhī. wàng jiàn yī láng, zì shì nèi kāi hù ér chū. tiān wèi xiǎo, ér qí láng zì wài hái, rù shì yòu jiōng qí mén. jiā rén shén jù, jù bái yú hán. shì xī, yú xì zhōng qián kuī, rú jiā rén yán. hán yōu jì bù zì ān. zhì xiǎo, jīn shì zhào hán, qiě lìng jí shì mí lù. hán shú yǐ xiàn, jīn shì yuē :" wú suǒ xū shēng zhě ěr ." yú shì yǐ shēng mí lù zhì yú qián, jīn shì dàn lì jǐn, hán yì jù, jiā rén bèi huò qiè yǔ qí shì, jīn shì wén zhī, sè shén cán. shì xī jì jiōng mén, jiā rén yòu cì ér chān zhī, yǒu láng suì pò hù ér chū, zì shì jìng bù hái. chū xuān shì zhì
太原王含者,为振武军都尉。其母金氏,本胡人女,善弓马,素以犷悍闻。常驰健马,臂弓腰矢,入深山,取熊鹿狐兔,杀获甚多,故北人皆惮其能而雅重之,后年七十余,以老病,遂独止一室,辟侍婢,不许辄近左右。至夜,即扃户而寝。往往发怒,过杖其家人辈。后一夕,既扃其户,家人忽闻轧然之声,遂趋而视之。望见一狼,自室内开户而出。天未晓,而其狼自外还,入室又扃其门。家人甚惧,具白于含。是夕,于隙中潜窥,如家人言。含忧悸不自安。至晓,金氏召含,且令即市麋鹿。含熟以献,金氏曰 :“吾所须生者耳 。”于是以生麋鹿致于前,金氏啖立尽,含益惧,家人辈或窃语其事,金氏闻之,色甚惭。是夕既扃门,家人又伺而觇之,有狼遂破户而出,自是竟不还。(出《宣室志》)
zhèng píng xiàn cūn rén
正平县村人
táng yǒng tài mò, jiàng zhōu zhèng píng xiàn yǒu cūn jiān lǎo wēng huàn jí shù yuè, hòu bù shí. shí yú rì, zhì yè zhé shī suǒ zài, rén mò zhī qí suǒ yóu. tā xī, cūn rén yǒu yì tián cǎi sāng zhě, wèi mǔ láng suǒ zhú, huáng jù shàng shù, shù bù shèn gāo, láng nǎi lì xián qí yī jū, cūn rén wēi jí, yǐ sāng fǔ zhuó zhī, zhèng zhōng qí é. láng dùn wò, jiǔ zhī shǐ qù. cūn rén píng shǔ fāng dé xià shù, yīn xún láng jī, zhì lǎo wēng jiā. rù táng zhōng, suì hū qí zi, shuō shǐ mò. zi shěng fù é shàng fǔ hén, kǒng gèng shāng rén, yīn è shā zhī, chéng yī lǎo láng. yì xiàn zì lǐ, xiàn bù zhī zuì. chū guǎng yì jì yòu qí nián, jiàng zhōu tā cūn yǒu xiǎo ér, nián èr shí xǔ. yīn bìng hòu, pō shī jīng shén, suì huà wéi láng, qiè shí cūn zhōng tóng ér shén zhòng. shī zi zhě bù zhī qí gù, dàn zhuī xún wú suǒ. xiǎo ér héng wéi rén yōng zuò, hòu yī rì, cóng shī ér jiā guò, shī ér fù hū qí míng yuē :" míng kě lái wǒ jiā zuò, dāng wèi zhì yī shèng zhuàn ." yīn dà xiào yuē :" wǒ shì hé rén, gèng wéi jūn jiā zuò yě? nán ér qǐ shǎo yì wèi yé!" shī ér fù guài qí cí zhuàng. suì jié wèn. dá yún:" tiān bǐ shǐ wǒ shí rén, zuó shí yī xiǎo ér, nián wǔ liù suì, qí ròu zhì měi." shī ér fù shì qí kǒu wěn nèi yǒu sāo xuè, suì luàn ōu, huà wéi láng ér sǐ. chū guǎng yì jì
唐永泰末,绛州正平县有村间老翁患疾数月,后不食。十余日,至夜辄失所在,人莫知其所由。他夕,村人有诣田采桑者,为牡狼所逐,遑遽上树,树不甚高,狼乃立衔其衣裾,村人危急,以桑斧斫之,正中其额。狼顿卧,久之始去。村人平曙方得下树,因寻狼迹,至老翁家。入堂中,遂呼其子,说始末。子省父额上斧痕,恐更伤人,因扼杀之,成一老狼。诣县自理,县不之罪。(出《广异记》)又其年,绛州他村有小儿,年二十许。因病后,颇失精神,遂化为狼,窃食村中童儿甚众。失子者不知其故,但追寻无所。小儿恒为人佣作,后一日,从失儿家过, 失儿父呼其名曰 :“明可来我家作,当为置一盛馔 。”因大笑曰 :“我是何人,更为君家作也?男儿岂少异味耶!”失儿父怪其辞壮。遂诘问。答云:“天比使我食人,昨食一小儿,年五六岁,其肉至美。”失儿父视其口吻内有臊血, 遂乱殴,化为狼而死。(出《广异记》)
zhāng mǒu qī
张某妻
jìn zhōu shén shān xiàn mín zhāng mǒu qī, hū mèng yī rén yī huáng hè yī, yāo fù shén xì, bī ér yín zhī, liǎng jiē ér qù. yǐ ér rèn shēn, suì hǎo shí shēng ròu, cháng hèn bù bǎo. héng shì chún yǎo chǐ ér nù, xìng yì hěn lì. jū bàn suì, shēng èr láng zǐ, jì shēng jí zǒu, qí fù jí jī shā zhī. qī suì bìng huǎng hū, suì yú nǎi fù, xiāng rén wèi zhī láng mǔ. chū jī shén lù
晋州神山县民张某妻,忽梦一人衣黄褐衣,腰腹甚细,逼而淫之,两接而去。已而妊娠,遂好食生肉,常恨不饱。恒舐唇咬齿而怒,性益狠戾。居半岁,生二狼子,既生即走,其父急击杀之。 妻遂病恍惚,岁余乃复,乡人谓之狼母。(出《稽神录》)
xióng
熊
zǐ lù
子路
dōng tǔ hū xióng wèi zǐ lù, yǐ wù jī shù yún :" zǐ lù kě qǐ ." yú shì biàn xià, bù hū zé bù dòng yě. chū yì yuàn
东土呼熊为子路,以物击树云 :“子路可起 。”于是便下,不呼则不动也。(出《异苑》)
xióng xióng dǎn, chūn zài shǒu, xià zài fù, qiū zài zuǒ zú, dōng zài yòu zú. chū yǒu yáng zá zǔ
熊熊胆, 春在首, 夏在腹,秋在左足, 冬在右足。(出《酉阳杂俎》)
shēng píng rù shān rén
升平入山人
jìn shēng píng zhōng, yǒu rén rù shān shè lù, hū duò yī kǎn, rán shēn jué, nèi yǒu shù?? tóu xióng zi. xū yú, yǒu yī dà xióng rù lái, dèng shì cǐ rén, rén wèi bì yǐ hài jǐ. liáng jiǔ, chū cáng guǒ lì, fēn yǔ zhū zǐ. mò hòu zuò yī fēn, yǐ zhì cǐ rén qián. cǐ rén jī jiǔ, yú shì mào sǐ qǔ dàn zhī, jì zhuǎn xiāng xiá xí. xióng mǔ měi dàn mì shí guǒ hái, zhé fēn cǐ rén, cǐ rén lài yǐ yán mìng. hòu xióng zi dà, qí mǔ yī yī fù jiāng chū. zi jì jǐn, rén fēn sǐ kǎn zhōng, qióng wú chū lù. xióng mǔ xún fù huán, rù zuò rén biān. rén jiě yì, biàn bào xióng zhī zú. yú shì tiào chū, suì dé wú tā. chū xù sōu shén jì
晋升平中,有人入山射鹿,忽堕一坎, 然深绝,内有数??头熊子。须臾,有一大熊入来,瞪视此人,人谓必以害己。良久,出藏果栗,分与诸子。末后作一分,以置此人前。此人饥久,于是冒死取啖之,既转相狎习。熊母每旦觅食果还,辄分此人,此人赖以延命。后熊子大,其母一一负将出。子既尽,人分死坎中,穷无出路。熊母寻复还,入坐人边。人解意,便抱熊之足。于是跳出,遂得毋他。(出《续搜神记》)
huáng xiù
黄秀
shào líng gāo píng huáng xiù, yǐ sòng yuán jiā sān nián rù shān, jīng yuè bù hái, qí ér gēn shēng xún mì, jiàn xiù dūn kōng shù zhōng, cóng tóu zhì yāo, máo sè rú xióng, wèn qí hé gù, dá yuē:" tiān zhé wǒ rú cǐ, rǔ dàn zì qù ." shēng āi tòng ér guī. yú nián, fá shān rén jiàn qí xíng, jǐn wèi xióng yǐ. chū yì yuàn
邵陵高平黄秀,以宋元嘉三年入山,经月不还,其儿根生寻觅,见秀蹲空树中,从头至腰,毛色如熊,问其何故,答曰:“天谪我如此,汝但自去 。”生哀恸而归。逾年,伐山人见其形,尽为熊矣。(出《异苑》)
lí
狸
dǒng zhòng shū
董仲舒
hàn dǒng zhòng shū cháng xià wéi dú yǒng, hū yǒu kè lái, fēng zī yīn qì, shū wèi bù fán. yǔ lùn wǔ jīng, jiū qí wēi ào. zhòng shū sù bù wén yǒu cǐ rén, ér yí qí fēi cháng, nǎi wèi zhī yuē :" cháo jū què fēng, xué chù zhī yǔ, qīng fēi hú lí, jí shì lǎo shǔ ." kè wén cǐ yán, sè dòng xíng huài, huà chéng lǎo lí, jué rán ér zǒu. chū yōu míng lù
汉董仲舒尝下帷独咏,忽有客来,风姿音气,殊为不凡。与论五经,究其微奥。仲舒素不闻有此人,而疑其非常,乃谓之曰 :“巢居却风,穴处知雨,卿非狐狸,即是老鼠 。”客闻此言,色动形坏,化成老狸,蹶然而走。(出《幽明录》)
zhāng huà
张华
zhāng huà zì mào xiān, jìn huì dì shí wéi sī kōng. yú shí yàn zhāo wáng mù qián, yǒu yī bān lí, jī nián néng wéi huàn huà, nǎi biàn zuò yī shū shēng, yù yì zhāng gōng, guò wèn mù qián huá biǎo yuē :" yǐ wǒ cái mào, kě dé jiàn zhāng sī kōng fǒu? " huá biǎo yuē :" zi zhī miào jiě, wèi wú bù kě, dàn zhāng sī kōng zhì dù, kǒng nán lǒng luò. chū bì yù rǔ, dài bù dé fǎn, fēi dàn sàng zi qiān suì zhī zhì, yì dāng shēn wù lǎo biǎo ." shū shēng bù cóng, suì yì huá. huá jiàn qí zǒng jiǎo fēng liú, jié bái rú yù, jǔ dòng róng zhǐ, gù pàn shēng zī, yǎ zhòng zhī. yú shì lùn jí wén zhāng, biàn xiào shēng shí, huá wèi cháng wén cǐ. fù shāng lüè sān shǐ, tàn yí bǎi jiā, tán lǎo zhuāng zhī ào qū, bèi fēng yǎ zhī jué zhǐ, bāo shí shèng, guàn sān cái, zhēn bā rú, zhì wǔ lǐ, huá wú bù yīng shēng qū zhì, nǎi tàn yuē:" tiān xià qǐ yǒu cǐ nián shào! ruò fēi guǐ guài, zé shì hú lí. " shū shēng nǎi yuē :" míng gōng dāng zūn xián róng zhòng, jiā shàn ér jīn bù néng, nài hé zēng rén xué wèn? mò zǐ jiān ài, qí ruò shì yé?" yán zú, biàn qǐng tuì. huá yǐ shǐ rén fáng mén, bù dé chū, jì ér yòu wèi huá yuē :" gōng mén zhì jiǎ bīng lán qí, dàng shì yí yú pū yě. jiāng kǒng tiān xià zhī rén, juǎn shé ér bù yán zhì móu zhī shì, wàng mén ér bù jìn. shēn wèi míng gōng xī zhī ." huá bù yīng, ér shǐ rén yù fáng shén yán. fēng chéng lìng léi huàn, bó wù shì yě, wèi huá yuē :" wén chī mèi jì gǒu, suǒ bié zhě shù bǎi nián wù ěr. qiān nián lǎo jīng, bù fù néng bié, wéi yǒu qiān nián kū mù, zhào zhī zé xíng jiàn. yàn zhāo wáng mù qián huá biǎo, yǐ dāng qiān nián ." nǎi qiǎn rén fá zhī. shǐ rén jì zhì, huá biǎo tàn yuē :" lǎo lí zì bù zì zhī, guǒ wù wǒ shì ." yú huá biǎo kōng zhōng, dé qīng yī xiǎo ér, zhǎng èr chǐ yú, jiāng hái zhì luò yáng, ér biàn chéng kū mù. rán zhī yǐ zhào shū shēng, nǎi shì yī bān lí. mào xiān tàn yuē :" cǐ èr wù bù zhí wǒ, qiān nián bù kě fù dé ." chū jí yì jì
张华字茂先,晋惠帝时为司空。于时燕昭王墓前,有一斑狸,积年能为幻化,乃变作一书生,欲诣张公,过问墓前华表曰 :“以我才貌,可得见张司空否? “华表曰 :“子之妙解,为无不可,但张司空智度,恐难笼络。出必遇辱,殆不得返,非但丧子千岁之质,亦当深误老表 。”书生不从,遂诣华。华见其总角风流,洁白如玉,举动容止,顾盼生姿,雅重之。于是论及文章,辨校声实,华未尝闻此。复商略三史,探颐百家,谈老庄之奥区,被风雅之绝旨,包十圣,贯三才,箴八儒,掷五礼,华无不应声屈滞,乃叹曰:“天下岂有此年少!若非鬼怪,则是狐狸。 “书生乃曰 :“明公当尊贤容众,嘉善而矜不能,奈何憎人学问?墨子兼爱,其若是耶?”言卒,便请退。华已使人防门,不得出,既而又谓华曰 :“公门置甲兵栏骑,当是疑于仆也。将恐天下之人,卷舌而不言;智谋之士,望门而不进。深为明公惜之 。”华不应,而使人御防甚严。丰城令雷焕,博物士也,谓华曰 :“闻魑魅忌狗,所别者数百年物耳。千年老精,不复能别,唯有千年枯木,照之则形见。燕昭王墓前华表,已当千年 。”乃遣人伐之。使人既至,华表叹曰 :“老狸自不自知,果误我事 。”于华表空中,得青衣小儿,长二尺余,将还至洛阳,而变成枯木。燃之以照书生,乃是一斑狸。茂先叹曰 :“此二物不值我,千年不可复得 。”(出《集异记》)
shān zhōng xiào zǐ
山中孝子
jìn hǎi xī gōng shí, yǒu yī rén mǔ zhōng, jiā pín wú yǐ zàng, yīn yí jiù shēn shān. yú qí cè zuò jī, zhòu yè bù xiū. jiāng mù, yǒu yī fù rén bào ér lái jì sù. zhuǎn yè, xiào zǐ zuò jī bù yǐ. fù rén qiú mián, yú huǒ biān shuì, nǎi shì yī lí bào yī wū jī. xiào zǐ yīn dǎ shā zhì hòu kēng zhōng. míng rì, yǒu nán zǐ lái wèn xì xiǎo? qū xìng yuē nǎi xu chéng wò kuáng xiào zǐ yún :" yī lí, jí yǐ shā zhī ." nán zǐ yuē :" jūn wǎng shā wú fù, hé wū dé yán lí, lí jīn hé zài?" yīn gòng zhì kēng shì, lí yǐ chéng fù rén. nán zǐ yīn fù xiào zǐ fù guān, yīng cháng sǐ, nǎi wèi lìng yuē :" cǐ shí yāo mèi, dàn chū liè quǎn zé kě zhī ." mèi fù lái cuī shā xiào zǐ. lìng yīn wèn liè shì :" néng bié quǎn fǒu? " dá yún:" xìng wèi quǎn, yì bù bié yě ." yīn fàng quǎn, biàn huà wéi lǎo lí, nǎi shè shā zhī. shì fù rén, yǐ fù chéng lí yǐ. chū fǎ yuàn zhū lín
晋海西公时,有一人母终,家贫无以葬,因移柩深山。于其侧作屐,昼夜不休。将暮,有一妇人抱儿来寄宿。转夜,孝子作屐不已。妇人求眠,于火边睡,乃是一狸抱一乌鸡。孝子因打杀掷后坑中。明日,有男子来问细小?蛐幸约乃蓿□裎□卧诳孝子云 :“一狸,即已杀之 。”男子曰 :“君枉杀吾妇,何诬得言狸,狸今何在?”因共至坑视,狸已成妇人。男子因缚孝子赴官,应偿死,乃谓令曰 :“此实妖魅,但出猎犬则可知 。”魅复来催杀孝子。令因问猎事 :“能别犬否? “答云:“性畏犬,亦不别也 。”因放犬,便化为老狸,乃射杀之。视妇人,已复成狸矣。(出《法苑珠林》)
chún yú jīn
淳于矜
jìn tài yuán zhōng, wǎ guān fú tú qián chún yú jīn nián shào jié bái, sòng kè zhì shí tou chéng nán, féng yī nǚ zǐ, měi zī róng. jīn yuè zhī, yīn fǎng wèn. èr qíng jì qià, jiāng rù chéng běi jiǎo, gòng jǐn xīn hǎo. biàn gè fēn bié, qī gèng kè jí, jiāng yù jié wèi kàng lì. nǚ yuē :" dé xù rú jūn, sǐ hé hèn! wǒ xiōng dì duō, wēng mǔ bìng zài, dāng wèn wǒ wēng mǔ." jīn biàn lìng nǚ guī, wèn qí wēng mǔ, wēng mǔ yì yuàn xǔ zhī. nǚ yīn chì bì qǔ yín bǎi jīn, juàn bǎi pǐ, zhù jīn chéng hūn. jīng jiǔ, shēng liǎng ér, dàng zuò mì shū jiān. míng guǒ zōu zú lái zhào, chē mǎ dǎo cóng qián hòu bù gǔ chuī. jīng shǎo rì, yǒu liè zhě guò, mì jīn. jiāng shù shí gǒu, jìng tū rù, zǎ fù jí ér, bìng chéng lí. juàn bó jīn yín, bìng shì cǎo jí sǐ rén gǔ. chū xuán guài lù
晋太元中,瓦棺佛图前淳于矜年少洁白,送客至石头城南,逢一女子,美姿容。矜悦之,因访问。二情既洽,将入城北角,共尽忻好。便各分别,期更克集,将欲结为伉俪。女曰 :“得婿如君,死何恨!我兄弟多,翁母并在,当问我翁母。”矜便令女归,问其翁母,翁母亦愿许之。女因敕婢取银百斤,绢百匹,助矜成婚。经久,生两儿,当作秘书监。明果驺卒来召,车马导从前后部鼓吹。经少日,有猎者过,觅矜。将数十狗,径突入,咋妇及儿, 并成狸。 绢帛金银, 并是草及死人骨。(出《玄怪录》)
liú bó zǔ
刘伯祖
jìn bó líng liú bó zǔ wèi hé dōng tài shǒu, suǒ zhǐ chéng chén shàng, yǒu shén néng yǔ. jīng shī zhào shū měi xià, xiāo xī zhé yù gào bó zǔ. bó zǔ wèn qí suǒ shí dàn, yù de yáng gān. mǎi yáng gān, yú qián qiè zhī. luán suí dāo bú jiàn. liǎng yáng gān jǐn, yǒu yī lǎo lí, lù xíng zài àn qián. shì zhě jǔ dāo yù kǎn zhī, bó zǔ ā zhǐ, zì jǔ zhe chéng chén shàng, xū yú, dà xiào yuē :" xiàng zhě dàn gān zuì, hū shī xíng, yǔ fǔ jūn xiāng jiàn, dà cán kuì ." hòu bó zǔ dāng wèi sī lì, shén fù xiān yǔ bó zǔ :" mǒu yuè mǒu rì shū dāng dào ." dào qī rú yán, jí rù sī lì fǔ, shén suí zhú chéng chén shàng, zhé yán shěng nèi shì. bó zǔ dà kǒng jù, wèi shén yuē:" jīn zhí zài cì jǔ, zuǒ yòu guì rén wén shén zài cǐ, dé yǐ xiāng hài ." shén dá yuē :" rú fǔ jūn suǒ lǜ, dāng xiāng shě qù ." suì jué wú shēng. chū fǎ yuàn zhū lín
晋博陵刘伯祖为河东太守,所止承尘上,有神能语。京师诏书每下,消息辄豫告伯祖。伯祖问其所食啖,欲得羊肝。买羊肝,于前切之。脔随刀不见。两羊肝尽,有一老狸,露形在案前。视者举刀欲砍之,伯祖呵止,自举著承尘上,须臾,大笑曰 :“向者啖肝醉,忽失形,与府君相见,大惭愧 。”后伯祖当为司隶,神复先语伯祖 :“某月某日书当到 。”到期如言,及入司隶府,神随逐承尘上,辄言省内事。伯祖大恐惧,谓神曰:“今职在刺举,左右贵人闻神在此,得以相害 。”神答曰 :“如府君所虑,当相舍去 。”遂绝无声。(出《法苑珠林》)
wú xīng tián fù
吴兴田父
wú xīng yī rén, yǒu èr nán, tián zhōng zuò shí, cháng jiàn fù lái mà lì gǎn dǎ zhī, ér guī yǐ gào mǔ, mǔ wèn qí fù, fù dà jīng, zhī shì guǐ mèi, biàn lìng ér zhuó zhī, guǐ biàn jì bù wǎng. fù yōu kǒng ér wèi suǒ kùn, biàn zì wǎng. ér wèi shì guǐ, biàn shā ér mái zhī. guǐ suì guī, zuò qí fù xíng. qiě yǔ qí jiā, èr ér yǐ shā yāo yǐ. jī nián bù jué, hòu yī shī guò qí jiā, yǔ èr ér yún :" jūn zūn hóu yǒu dà xié qì ." ér bái fù, fù dà nù. shī biàn zuò shēng rù, fù jí chéng yī lǎo lí, rù chuáng xià, suì qín shā zhī. xiàng suǒ shā zhě, nǎi zhēn fù yě. gǎi bìn zhì fú, yī ér suì zì shā, yī ér fèn fèn yì sǐ. chū sōu shén jì
吴兴一人,有二男,田中作时,尝见父来骂詈赶打之,儿归以告母,母问其父,父大惊,知是鬼魅,便令儿斫之,鬼便寂不往。父忧恐儿为所困,便自往。儿谓是鬼,便杀而埋之。鬼遂归,作其父形。且语其家,二儿已杀妖矣。积年不觉,后一师过其家,语二儿云 :“君尊侯有大邪气 。”儿白父,父大怒。师便作声入,父即成一老狸,入床下,遂擒杀之。向所杀者,乃真父也。改殡治服, 一儿遂自杀,一儿忿愤亦死。(出《搜神记》)
sūn qǐ
孙乞
wū shāng xiàn rén sūn qǐ, yì xī zhōng jī wén shū dào jùn. dá shí tíng, tiān yù rì mù. gù jiàn yī nǚ, dài qīng sǎn, nián kě shí liù qī, zī róng fēng yàn, tōng shēn zǐ yī. ěr xī, diàn guāng zhào shì, nǎi shì dà lí. qǐ yīn chōu dāo zhuó shā. sǎn shì hé yè. chū yì yuàn
乌伤县人孙乞,义熙中赍文书到郡。达石亭,天雨日暮。顾见一女,戴青伞,年可十六七,姿容丰艳,通身紫衣。尔夕,电光照室,乃是大狸。乞因抽刀斫杀。伞是荷叶。(出《异苑》)
huáng shěn
黄审
jù róng xiàn mí cūn mín huáng shěn, yú tián zhōng gēng, yǒu yī fù rén guò qí tián, zì chóu shàng dù, cóng dōng shì xià ér fù huán. shěn chū wèi shì rén, rì rì rú cǐ, yì shén guài zhī. shěn yīn wèn yuē :" fù shù cóng hé lái yě?" fù rén shǎo zhù, dàn xiào bù yán, biàn qù. shěn yù yí zhī, yù yǐ zhǎng lián cì qí hái, wèi gǎn zhuó fù, dàn zhuó suǒ suí bì, fù huà wéi lí zǒu qù, shì bì, dàn lí wěi ěr. shěn zhuī zhī bù jí. hòu rén yǒu jiàn cǐ lí chū kēng tóu, jué zhī, wú fù wěi yān. chū sōu shén jì
句容县麋村民黄审,于田中耕,有一妇人过其田,自畴上度,从东适下而复还。审初谓是人,日日如此,意甚怪之。审因问曰 :“妇数从何来也?”妇人少住,但笑不言,便去。审愈疑之,预以长镰伺其还,未敢斫妇,但斫所随婢,妇化为狸走去,视婢,但狸尾耳。审追之不及。后人有见此狸出坑头,掘之,无复尾焉。(出《搜神记》)
liú yuán jì
留元寂
cháng shān liú yuán jì, sòng yuán jiā shí jiǔ nián céng bǔ dé yī lí, pōu fù dé yī lí, yòu pò zhī, gèng huò yī lí, fāng jiàn wǔ zàng. sān lí suī xiāng bāo huái, ér dà xiǎo bù shū. yuán jì bù yǐ wéi guài, yǐ pí guà yú wū hòu. qí yè, yǒu qún lí rào zhī hào hū, shī pí suǒ zài. yuán jì jiā yì wú tā. chū yì yuàn
长山留元寂,宋元嘉十九年曾捕得一狸,剖腹得一狸,又破之,更获一狸,方见五脏。三狸虽相包怀,而大小不殊。元寂不以为怪,以皮挂于屋后。其夜,有群狸绕之号呼,失皮所在。元寂家亦无他。(出《异苑》)
zhèng shì zi
郑氏子
jìn shì yǒu zhèng shì zi zhě, jì jū wú zhī zhòng xuán sì. xiá rì dēng gé, hū yú gé shàng jiàn fù rén, róng sè shén měi, yīn yǔ jié huān. fù rén chū bù cí dàn, zì hòu héng zhì fáng, zhèng shì yóu shì è qí běn qī, bù yǔ jū zhǐ. cháng zì ān chǔ zhě shù yuè, fù rén héng zài qí suǒ. hòu běn qī qiú gāo xíng ní, lìng zhì fáng niàn sòng, fù rén suì bù fù lái. zhèng dà nù:" hé yǐ hū cǐ yāo ní, lìng wǒ jiā kǒu bù zhì?" ní huò hái sì, fù rén yòu zhì, ní lái fù qù, rú shì shù sì. hòu héng mà qí qī, lìng wù yòng cǐ ní. qī zhī yǒu xiào, suì liú ní zài fáng, rì yè chí sòng. fù rén hū wèi zhèng yuē :" nǎng lái yù yǔ jūn bì huān, hèn yǐ ní gù, shǐ mǒu shǔ yàn. jīn cí jūn qù yǐ, wǒ zhǐ shì gé tóu lí èr niáng ěr ." yán qì bú jiàn, suì jué. chū guǎng yì jì
近世有郑氏子者,寄居吴之重玄寺。暇日登阁,忽于阁上见妇人,容色甚美,因与结欢。妇人初不辞惮,自后恒至房,郑氏由是恶其本妻,不与居止。常自安处者数月,妇人恒在其所。后本妻求高行尼,令至房念诵,妇人遂不复来。郑大怒:“何以呼此妖尼,令我家口不至?”尼或还寺,妇人又至,尼来复去,如是数四。后恒骂其妻,令勿用此尼。妻知有效,遂留尼在房,日夜持诵。妇人忽谓郑曰 :“曩来欲与君毕欢,恨以尼故,使某属厌。今辞君去矣,我只是阁头狸二娘耳 。”言讫不见,遂绝。(出《广异记》)
jìn yáng mín jiā
晋阳民家
jìn yáng yǐ běi, dì hán ér shǎo zhú, gù jū rén duō zhǒng wěi chéng lín, suǒ yǐ dài nán fāng zhī zhú yě. táng cháng qìng chū, běi dōu yǒu mín, qí jiā dì duō lín wěi, lǐ zhōng cháng yǒu huì yàn, zhì yú shí yú qí shě. zhì míng rì, zhé bù zhī qí suǒ zài. qí mín yǒu zhù zēng bó yú qí shì zhě, yì wáng zhī. mín qiè yì yān. hòu yè wén yīng ér hào zhě shén zhòng, pò ér tīng zhī, zé qù rán yǐ. míng xī yòu wén, mín jù qiě shén. hòu yī rì, nǎi yǔ lǐ zhōng tā mín yuē :" shù duō wén lín zhōng yǒu yīng ér hào, wú dù cǐ dì bù dàng yǒu yīng ér, jù qí guài ěr ." jí xiāng yǔ shān chú qí lín, zhì qí cǎo. jì qióng, dé yī xué, zhōng yǒu zēng bó shí qì. jiàn yě lí shí yú, yǒu pín ér fǔ zhě, ?? shēn ér yǎng zhě, shùn ér rǔ zhě, yǎn ér jù zhě, áo áo rán ruò xiāng chóu zhuàng, mín jǐn shā zhī, zì shì lǐ mín yòng ān qí jū. chū xuān shì zhì
晋阳以北,地寒而少竹,故居人多种苇成林,所以代南方之竹也。唐长庆初,北都有民,其家地多林苇,里中尝有会宴,置余食于其舍。至明日,辄不知其所在。其民有贮缯帛于其室者,亦亡之。民窃异焉。后夜闻婴儿号者甚众,迫而听之,则阒然矣。 明夕又闻,民惧且甚。后一日,乃语里中他民曰 :“数多闻林中有婴儿号,吾度此地不当有婴儿,惧其怪耳 。”即相与芟除其林,雉其草。既穷,得一穴,中有缯帛食器。见野狸十余,有频而俯者, ?? 呻而仰者,瞬而乳者,偃而踞者,嗷嗷然若相愁状, 民尽杀之,自是里民用安其居。(出《宣室志》)
wèi
猬
fèi mì
费秘
liáng mò, shǔ rén fèi mì yì mài, zhí bào fēng yǔ, yǐn yú yán shí jiān bì yǔ. qù jiā shù lǐ, yáo wàng qián lù, yǒu shù shí fù rén, jiē zhe hóng zǐ lán yī, gē yín ér lái. mì qiè guài tián yě hé yīn yǒu yī qún cǎi yī fù nǚ? xīn yì zhī. jiàn jìn, jì rán wú shēng, qù mì shù bù, nǎi gè zhù lì. shǎo shí, xī zhuǎn bèi xiàng mì, mì dào biān guò kàn zhī, qí miàn bìng wú méi ěr bí kǒu, wéi chuí wū máo ér yǐ. yú shì mì jīng bù, xīn mí mèn dǎo dì. zhì yī gēng, mì fù guài bù lái, bǎ huǒ xún zhī. jiàn mì wò zài dào páng, zuǒ cè yǒu shí cì wèi, jiàn huǒ zhēng sàn zǒu. mì zhì qí jiā, bǎi yú rì ér sǐ. chū wǔ xíng jì
梁末,蜀人费秘刈麦,值暴风雨,隐于岩石间避雨。去家数里,遥望前路,有数十妇人,皆着红紫栏衣,歌吟而来。秘窃怪田野何因有一群彩衣妇女?心异之。渐近,寂然无声,去秘数步,乃各住立。少时,悉转背向秘,秘到边过看之,其面并无眉耳鼻口,唯垂乌毛而已。于是秘惊怖,心迷闷倒地。至一更,秘父怪不来,把火寻之。见秘卧在道旁,左侧有十刺猬,见火争散走。秘至其家,百余日而死。(出《五行记》)
xǔ qīn míng kè
许钦明客
táng dōng dōu rén hé fāng yǒu xǔ qīn míng zhái, cháng yǒu rén yú xǔ shì tīng shì, dōng yè rán huǒ dú shū. jiǎ mèi, wén chóng shǔ xíng shēng. mì shì, jiàn yī lǎo mǔ, tōng tǐ bái máo, shàng chuáng jiù lú, zhì dù sāo yǎng. xíng róng duǎn xiǎo, bù lèi yú rén. kè jù, cù rán fā shēng dà jiào, yāo wù biàn pū luò dì, jué zǒu ér qù. kè yǐ zhái shè qiáng gāo, wú cóng chū rù, nǎi yī hū nú chí huǒ, yuàn nèi xún suǒ. yú zhú lín zhōng, jiàn yī dà shí. fā shí, dé yī bái wèi, biàn shā zhī. chū xī jīng zá jì
唐东都仁和坊有许钦明宅,尝有人于许氏厅事,冬夜燃火读书。假寐,闻虫鼠行声。密视,见一老母,通体白毛,上床就炉,炙肚搔痒。形容短小,不类于人。客惧,猝然发声大叫,妖物便扑落地,绝走而去。客以宅舍墙高,无从出入,乃一呼奴持火,院内寻索。于竹林中,见一大石。发石,得一白猬,便杀之。(出《西京杂记》)
xì chǎng wèi
戏场猬
jīng guó qǐng suì, jiē mò zhōng yǒu jù guān xì chǎng zhě, xún zhī, nǎi yún :" èr cì wèi duì dǎ, jì hé jié zòu, yòu zhōng zhāng chéng ." shí zuò zhōng yǒu jiāng zuò lǐ shǎo jiān yùn, yì yún céng jiàn. chū shàng shū gù shí xì chǎng wèi wèi jiàn hǔ, zé tiào rù hǔ ěr. chū yǒu yáng zá zǔ
京国顷岁,街陌中有聚观戏场者,询之,乃云 :“二刺猬对打,既合节奏,又中章程 。”时座中有将作李少监韫,亦云曾见。(出《尚书故实》)戏场猬猬见虎,则跳入虎耳。(出《酉阳杂俎》)