zhèng hóng zhī qiān yáng lìng lǐ yuán gōng jiāo liàn shī lǐ shì wéi míng fǔ lín jǐng xuán xiè hùn zhī
郑宏之 汧阳令 李元恭 焦练师 李氏 韦明府 林景玄 谢混之
zhèng hóng zhī
郑宏之
táng dìng zhōu cì shǐ zhèng hóng zhī jiě hè wèi wèi. wèi zhī xiè zhái, jiǔ wú rén jū. wū yǔ tuí huǐ, cǎo màn huāng liáng. hóng zhī zhì guān, yì cǎo xiū wū, jiù jū zhī. lì rén gù zhēng, qǐng hóng zhī wú rù. hóng zhī yuē:" xíng zhèng zhí, hé jù yāo guǐ? wú xìng qiáng yù, zhōng bù kě yí." jū èr rì, yè zhōng, hóng zhī dú wò qián táng. táng xià míng huǒ, yǒu guì rén cóng bǎi yú qí, lái zhì tíng xià. nù yuē:" hé rén táng tū, gǎn jū yú cǐ!" mìng qiān xià. hóng zhī bù dá. qiān zhě zhì táng, bù gǎn jìn. hóng zhī nǎi qǐ. guì rén mìng yī cháng rén, lìng qǔ hóng zhī, zhǎng rén shēng jiē, xún qiáng ér zǒu, chuī miè zhū dēng. dēng jiē jǐn, wéi hóng zhī qián yī dēng cún yān. zhǎng rén qián yù miè zhī, hóng zhī zhàng jiàn jī zhǎng rén, liú xiě sǎ dì, zhǎng rén nǎi zǒu. guì rén jiàn lái bī. hóng zhī jù yì guān, qǐng yǔ tóng zuò. yán tán tōng xiāo, qíng shén kuǎn qià. hóng zhī zhī qí wú bèi, bá jiàn jī zhī, guì rén shāng. zuǒ yòu fú zhī, jù" yán wáng jīn jiàn sǔn, rú hé?" nǎi yǐn qù. jì ér hóng zhī mìng yì tú bǎi rén, xún qí xuè. zhì běi yuán xià, yǒu xiǎo xué fāng cùn, xuè rù qí zhōng. hóng zhī mìng jué zhī. rù dì yī zhàng, dé hú dà xiǎo shù shí tóu. hóng zhī jǐn zhí zhī. xué xià yòu jué zhàng yú, dé dà kū, yǒu lǎo hú, luǒ ér wú máo, jù tǔ chuáng zuò, zhū hú shì zhī zhě shí yú tóu. hóng zhī jǐn jū zhī. lǎo hú yán yuē:" wú hài yǔ, yǔ yòu rǔ." hóng zhī mìng jī xīn táng xià, huǒ zuò, tóu zhū hú, jǐn fén zhī. cì jí lǎo hú, hú nǎi bó jiá qǐng yuē:" wú yǐ qiān suì, néng yǔ tiān tōng. shā yǔ bù xiáng, shě wǒ hé hài?" hóng zhī nǎi bù shā, suǒ zhī tíng huái. chū yè zhōng, yǒu zhū shén guǐ zì chēng shān lín chuān zé cóng cí zhī shén, lái yè zhī. zài bài yán yuē:" bù zhī dài wáng lí huò nǎi ěr. suī yù tuō wáng, ér kǔ wú jì." lǎo hú lǐng zhī. míng yè, yòu zhū shè guǐ cháo zhī, yì rú shān shén zhī yán. hòu yè, yǒu shén zì chēng huáng juē, duō jiāng yì cóng, zhì hú suǒ yán yuē:" dà xiōng hé hū rú cǐ?" yīn yǐ shǒu lǎn suǒ, suǒ wèi zhī jué. hú yì huà wéi rén, xiāng yǔ qù. hóng zhī zǒu zhuī zhī, bù jí yǐ. hóng zhī yǐ wéi huáng juē zhī míng, nǎi gǒu hào yě. cǐ zhōng shuí yǒu gǒu míng huáng juē zhě hū? jì shǔ, nǎi zhào xū lì wèn zhī. lì yuē:" xiàn cāng yǒu gǒu lǎo yǐ, bù zhī suǒ zhì. yǐ qí wú wěi, gù hào wèi huáng juē. qǐ cǐ quǎn wèi yāo hū?" hóng zhī mìng qǔ zhī. jì zhì, suǒ xì jiāng jiù pēng. quǎn rén yán yuē:" wú shí huáng juē shén yě. jūn wù hài wǒ, wǒ cháng suí jūn, jūn yǒu shàn è, jiē yù gào jūn, qǐ bù měi yú?" hóng zhī píng rén yǔ yǔ, nǎi shì zhī. quǎn huà wéi rén, yǔ hóng zhī yán, yè jiǔ fāng qù. hóng zhī zhǎng kòu dào. hū yǒu jié zéi shù shí rén rù jiè, zhǐ nì lǚ. huáng juē shén lái gào hóng zhī yuē:" mǒu chù yǒu jié, jiāng xíng dào, qín zhī kě qiān guān." hóng zhī yǎn zhī guǒ dé. suì qiān zhì yān. hòu hóng zhī lèi rèn jiāng qiān, shén bì yù gào. zhì rú yāng jiù, cháng lìng huí bì, wǎng yǒu bù zhōng. hóng zhī dà huò qí bào. hóng zhī zì níng zhōu cì shǐ gǎi dìng zhōu, shén yǔ hóng zhī jué qù. yǐ shì rén wèi hóng zhī lù jǐn yǐ. hóng zhī zhì zhōu liǎng suì, fēng jí qù guān. chū jì wén
唐定州刺史郑宏之解褐为尉。尉之廨宅,久无人居。屋宇颓毁,草蔓荒凉。宏之至官,裛草修屋,就居之。吏人固争,请宏之无入。宏之曰:“行正直,何惧妖鬼?吾性强御,终不可移。”居二日,夜中,宏之独卧前堂。堂下明火,有贵人从百余骑,来至庭下。怒曰:“何人唐突,敢居于此!”命牵下。宏之不答。牵者至堂,不敢近。宏之乃起。贵人命一长人,令取宏之,长人升阶,循墙而走,吹灭诸灯。灯皆尽,唯宏之前一灯存焉。长人前欲灭之,宏之杖剑击长人,流血洒地,长人乃走。贵人渐来逼。宏之具衣冠,请与同坐。言谈通宵,情甚款洽。宏之知其无备,拔剑击之,贵人伤。左右扶之,遽“言王今见损,如何?”乃引去。既而宏之命役徒百人,寻其血。至北垣下,有小穴方寸,血入其中。宏之命掘之。入地一丈,得狐大小数十头。宏之尽执之。穴下又掘丈余,得大窟,有老狐,裸而无毛,据土床坐,诸狐侍之者十余头。宏之尽拘之。老狐言曰:“无害予,予祐汝。”宏之命积薪堂下,火作,投诸狐,尽焚之。次及老狐,狐乃搏颊请曰:“吾已千岁,能与天通。杀予不祥,舍我何害?”宏之乃不杀,锁之庭槐。初夜中,有诸神鬼自称山林川泽丛祠之神,来谒之。再拜言曰:“不知大王罹祸乃尔。虽欲脱王,而苦无计。”老狐领之。明夜,又诸社鬼朝之,亦如山神之言。后夜,有神自称黄撅,多将翼从,至狐所言曰:“大兄何忽如此?”因以手揽鏁,鏁为之绝。狐亦化为人,相与去。宏之走追之,不及矣。宏之以为黄撅之名,乃狗号也。此中谁有狗名黄撅者乎?既曙,乃召胥吏问之。吏曰:“县仓有狗老矣,不知所至。以其无尾,故号为黄撅。岂此犬为妖乎?”宏之命取之。既至,鏁系将就烹。犬人言曰:“吾实黄撅神也。君勿害我,我常随君,君有善恶,皆预告君,岂不美欤?”宏之屏人与语,乃释之。犬化为人,与宏之言,夜久方去。宏之掌寇盗。忽有劫贼数十人入界,止逆旅。黄撅神来告宏之曰:“某处有劫,将行盗,擒之可迁官。”宏之掩之果得。遂迁秩焉。后宏之累任将迁,神必预告。至如殃咎,常令回避,罔有不中。宏之大获其报。宏之自宁州刺史改定州,神与宏之诀去。以是人谓宏之禄尽矣。宏之至州两岁,风疾去官。(出《纪闻》)
qiān yáng lìng
汧阳令
táng qiān yáng lìng bù dé xìng míng. zài guān, hū yún:" yù chū jiā." niàn sòng kěn zhì. yuè yú, yǒu wǔ sè yún shēng qí shě. yòu jiàn pú sà zuò shī zi shàng, hū lìng tàn jiē yún:" fā xīn hóng dà, dāng de shàng guǒ. yí jiān gù zì bǎo, wú wéi tuì bài ěr." yīn ěr fēi qù. lìng yīn chán zuò, bì mén, bù shí liù qī rì. jiā yǐ yōu jù, kǒng yǐ jiān chí sǔn shòu. huì luó dào shì gōng yuǎn zì shǔ zhī jīng, tú cì lǒng shàng. lìng zǐ qǐng wèn qí gù. gōng yuǎn xiào yuē:" cǐ shì tiān hú, yì yì ěr." yīn yǔ shū shù fú, dāng yù. lìng zǐ tóu fú jǐng zhōng. suì kāi mén, jiàn fù è bèi. bī lìng tūn fú, hū ěr míng wù, bù fù lùn xiū dào shì. hòu shù zài, bà guān guò jiā. jiā sù jiāo jū, píng lù chán màn zhí qiān lǐ. lìng xiá rì yǐ zhàng chū mén, yáo jiàn sāng lín xià yǒu guì rén zì nán fāng lái. qián hòu shí yú qí, zhuàng rú wáng zhě. lìng rù mén bì zhī. qí xún zhì mén. tōng yún:" liú chéng, yè lìng." lìng shén jīng è. chū bù xiāng shí, hé yǐ jiàn yì? jì jiàn, shēng táng zuò. wèi jīn yuē:" méng cì hūn yīn, gǎn bù bài mìng." chū lìng zài rèn, yǒu shì nǚ nián shí suì, zhì shì shí liù yǐ. lìng yún:" wèi shěng xiāng shí, hé cháng yǒu hūn yīn?" chéng yún:" bù xǔ chéng hūn yīn, shì yì yì ěr. yǐ yòu shǒu chè kǒu ér lì, lìng zhái xū yú zhèn dòng, jǐng cè jiāo liú, bǎi wù piāo dàng. lìng bù dé yǐ xǔ zhī. hūn qī kè yì rì, sòng lǐ chéng qīn. chéng qīn hòu, héng zài zhái. lǐ shén fēng hòu, zī yǐ ráo yì, jiā rén bù zhī xián yě. tā rì, lìng zǐ yì jīng, qiú jiàn gōng yuǎn. gōng yuǎn yuē:" cǐ hú jiù rì wú néng, jīn yǐ shàn fú lù. wú suǒ bù néng jí, nài hé?" lìng zǐ kěn qǐng. gōng yuǎn zòu qǐng xíng. xún zhì suǒ jū, yú lìng zhái wài shí yú bù shè tán. chéng cè zhàng zhì tán suǒ, mà lǎo dào shì yún:" rǔ hé wéi wǎng lái, mí suǒ jì dàn?" gōng yuǎn fǎ chéng, qiú yǔ jiāo zhàn. chéng zuò lìng mén, gōng yuǎn zuò tán, nǎi yǐ wù jī chéng, chéng pū yú dì. jiǔ zhī fāng qǐ, yì yǐ wù jī gōng yuǎn, gōng yuǎn yì pū, rú chéng yān. rú shì wǎng fǎn shù shí. gōng yuǎn hū wèi dì zǐ yún:" bǐ jī yú yì, ěr yí dà lín, wú dāng yǐ shén fǎ fù zhī." jí qí jī yě, gōng yuǎn pū dì, dì zǐ dà kū. chéng xǐ, bù wéi zhī bèi. gōng yuǎn suì shǐ shén wǎng jī zhī. chéng dà zhàn kǒng, zì yán lì jié, biàn chéng lǎo hú. gōng yuǎn jì qǐ, yǐ zuò jù pū hú, zhòng zhī yǐ dà dài, chéng yì hái dōu. xuán zōng shì zhī, yǐ wéi huān yǐ. gōng yuǎn shàng bái yún:" cǐ shì tiān hú, bù kě dé shā. yí liú zhī dōng yì ěr!" shū fú liú yú xīn luó, hú chí fú fēi qù. jīn xīn luó yǒu liú chéng shén, tǔ rén jìng shì zhī. chū guǎng yì jì
唐汧阳令不得姓名。在官,忽云:“欲出家。”念诵恳至。月余,有五色云生其舍。又见菩萨坐狮子上,呼令叹嗟云:“发心弘大,当得上果。宜坚固自保,无为退败耳。”因尔飞去。令因禅坐,闭门,不食六七日。家以忧惧,恐以坚持损寿。会罗道士公远自蜀之京,途次陇上。令子请问其故。公远笑曰:“此是天狐,亦易耳。”因与书数符,当愈。令子投符井中。遂开门,见父饿惫。逼令吞符,忽尔明晤,不复论修道事。后数载,罢官过家。家素郊居,平陆澶漫直千里。令暇日倚杖出门,遥见桑林下有贵人自南方来。前后十余骑,状如王者。令入门避之。骑寻至门。通云:“刘成,谒令。”令甚惊愕。初不相识,何以见诣?既见,升堂坐。谓今曰:“蒙赐婚姻,敢不拜命。”初令在任,有室女年十岁,至是十六矣。令云:“未省相识,何尝有婚姻?”成云:“不许成婚姻,事亦易耳。以右手掣口而立,令宅须臾震动,井厕交流,百物飘荡。令不得已许之。婚期克翌日,送礼成亲。成亲后,恒在宅。礼甚丰厚,资以饶益,家人不之嫌也。他日,令子诣京,求见公远。公远曰:“此狐旧日无能,今已善符箓。吾所不能及,奈何?”令子恳请。公远奏请行。寻至所居,于令宅外十余步设坛。成策杖至坛所,骂老道士云:“汝何为往来,靡所忌惮?”公远法成,求与交战。成坐令门,公远坐坛,乃以物击成,成仆于地。久之方起,亦以物击公远,公远亦仆,如成焉。如是往返数十。公远忽谓弟子云:“彼击余殪,尔宜大临,吾当以神法缚之。”及其击也,公远仆地,弟子大哭。成喜,不为之备。公远遂使神往击之。成大战恐,自言力竭,变成老狐。公远既起,以坐具扑狐,重之以大袋,乘驿还都。玄宗视之,以为欢矣。公远上白云:“此是天狐,不可得杀。宜流之东裔耳!”书符流于新罗,狐持符飞去。今新罗有刘成神,土人敬事之。(出《广异记》)
lǐ yuán gōng
李元恭
táng lì bù shì láng lǐ yuán gōng, qí wài sūn nǚ cuī shì, róng sè shū lì, nián shí wǔ liù, hū dé mèi jí. jiǔ zhī, hú suì jiàn xíng wèi shào nián, zì chēng hú láng. lèi qiú shù shì bù néng qù. yuán gōng zi bó xué duō zhì, cháng wèn hú láng yì xué fǒu? hú nǎi tán lùn, wú suǒ bù zhì. duō zhì yí yú hú, pō xiá lè. jiǔ zhī, wèi cuī shì yuē:" rén shēng bù kě bù xué." nǎi yǐn yī lǎo rén shòu cuī jīng shǐ. qián hòu sān zài, pō tōng zhū jiā dà yì. yòu yǐn yī rén, jiào zhī shū. shè yī zài, yòu yǐ gōng shū zhù chēng. yòu yún:" fù rén hé bú huì yīn shēng? kōng hóu pí pá, cǐ gù fán lè, bù rú zhū qū, bèi jǐn qí miào. jí tā míng qǔ, bù kě shèng jì. zì yún yì shàn guǎng líng sàn. bǐ lǚ jiàn jī zhōng sàn, bù shǐ shòu rén. qí yú wū yè tí. yóu shàn chuán qí miào. lǐ hòu wèn:" hú láng hé yǐ bù yíng fù guī jiā?" hú shén xǐ, biàn bài xiè yún:" yì jiǔ huái zhī. suǒ bù gǎn zhě, yǐ rén wēi gù ěr." shì rì biàn bài jiā rén, huān yuè bèi zhì. lǐ wèn hú láng yù yíng nǚ zǐ, zhái zài hé suǒ? hú yún:" mǒu shě mén qián yǒu èr dà zhú." shí lǐ shì jiā yǒu zhú yuán. lǐ yīn xún xíng suǒ, jiàn èr dà zhú jiān yǒu yī xiǎo kǒng, jìng shì hú kū. yǐn shuǐ guàn zhī, chū dé jiā hé jí tā hú shù shí méi. zuì hòu yǒu yī lǎo hú, yī lǜ shān, cóng kǒng zhōng chū, shì qí sù suǒ zhe shān yě, jiā rén xǐ yún:" hú láng chū yǐ!" shā zhī, qí guài suì jué. chū guǎng yì jì
唐吏部侍郎李元恭,其外孙女崔氏,容色殊丽,年十五六,忽得魅疾。久之,狐遂见形为少年,自称胡郎。累求术士不能去。元恭子博学多智,常问胡郎亦学否?狐乃谈论,无所不至。多质疑于狐,颇狎乐。久之,谓崔氏曰:“人生不可不学。”乃引一老人授崔经史。前后三载,颇通诸家大义。又引一人,教之书。涉一载,又以工书著称。又云:“妇人何不会音声?箜篌琵琶,此故凡乐,不如诸曲,备尽其妙。及他名曲,不可胜纪。自云亦善《广陵散》。比屡见嵇中散,不使授人。其于《乌夜啼》。尤善传其妙。李后问:“胡郎何以不迎妇归家?”狐甚喜,便拜谢云:“亦久怀之。所不敢者,以人微故尔。”是日遍拜家人,欢跃备至。李问胡郎欲迎女子,宅在何所?狐云:“某舍门前有二大竹。”时李氏家有竹园。李因寻行所,见二大竹间有一小孔,竟是狐窟。引水灌之,初得猳狢及他狐数十枚。最后有一老狐,衣绿衫,从孔中出,是其素所著衫也,家人喜云:“胡郎出矣!”杀之,其怪遂绝。(出《广异记》)
jiāo liàn shī
焦练师
táng kāi yuán zhōng, yǒu jiāo liàn shī xiū dào, jù tú shén zhòng. yǒu huáng qún fù rén zì chēng ā hú, jiù jiāo xué dào shù. jīng sān nián, jǐn jiāo zhī shù, ér gù cí qù. jiāo kǔ liú zhī. ā hú yún:" jǐ shì yě hú, běn lái xué shù. jīn wú shù kě xué, yì bù dé liú." jiāo yīn yù yǐ shù jū liú zhī. hú suí shì chóu dá, jiāo bù néng jí. nǎi yú sōng dǐng shè tán, qǐ gào lǎo jūn. zì yán jǐ suī bù cái, rán shì dào jiā dì zǐ. yāo hú suǒ wǔ, kǒng dà dào jiāng huī. yán yì kěn qiè. tán sì jiǎo hū yǒu xiāng yān chū, é chéng zǐ yún, gāo shù shí zhàng. yún zhōng yǒu lǎo jūn jiàn lì. yīn lǐ bài chén yún:" zhèng fǎ yǐ wèi yāo hú suǒ xué, dāng gèng qiú fǎ yǐ jiàng zhī." lǎo jūn nǎi yú yún zhōng zuò fǎ. yǒu shén wáng yú yún zhōng yǐ dāo duàn hú yāo. jiāo dà huān qìng. lǎo jūn hū cóng yún zhōng xià, biàn zuò huáng qún fù rén ér qù. chū guǎng yì jì
唐开元中,有焦练师修道,聚徒甚众。有黄裙妇人自称阿胡,就焦学道术。经三年,尽焦之术,而固辞去。焦苦留之。阿胡云:“己是野狐,本来学术。今无术可学,义不得留。”焦因欲以术拘留之。胡随事酬答,焦不能及。乃于嵩顶设坛,启告老君。自言己虽不才,然是道家弟子。妖狐所侮,恐大道将隳。言意恳切。坛四角忽有香烟出,俄成紫云,高数十丈。云中有老君见立。因礼拜陈云:“正法已为妖狐所学,当更求法以降之。”老君乃于云中作法。有神王于云中以刀断狐腰。焦大欢庆。老君忽从云中下,变作黄裙妇人而去。(出《广异记》)
lǐ shì
李氏
táng kāi yuán zhōng, yǒu lǐ shì zhě, zǎo gū, guī yú jiù shì. nián shí èr, yǒu hú yù mèi zhī. qí hú suī bú jiàn xíng, yán yǔ chóu zuò shén bèi. lěi yuè hòu, qí hú fù lái, shēng yīn shǎo yì. jiā rén xiào yuē:" cǐ yòu bié yī shì yě hú yǐ." hú yì xiào yún:" rǔ hé yóu de zhī? qián lái zhě shì shí sì xiōng, jǐ shì dì. qǐng zhě wǒ yù qǔ wéi jiā nǚ, zào yī hóng luó bàn bì. jiā xiōng wú lǐ dào qù, lìng wǒ qīn shì bù suí, héng yù bào zhī, jīn gù lái cǐ." lǐ shì yīn xiāng cí xiè, qiú qí ráng lǐ. hú yún:" míng rì shì shí sì xiōng wáng xiāng zhī rì, bì dāng lái cǐ. dà xiāng nǎo luàn, kě qiě lìng nǚ qiā wú míng zhǐ dì yī jié yǐ ráng zhī." yán qì biàn qù. dà hú zhì, zhí nǚ fāng shí. nǚ yī xiǎo hú yán, qiā zhǐ jié. hú yǐ yào kē rú pú tí zǐ dà liù qī méi, zhì nǚ fàn wǎn zhōng, lèi zhì bù zhōng. jīng tàn shèn zhì, dà yán yún:" huì dāng rù sōng yuè xué dào shǐ dé ěr!" zuò zhōng yǒu lǎo fù chí qí yào zhě, jù fù qì zhī. rén wèn qí gù. yuē:" yě hú mèi wǒ." hú màn mà yún:" hé wù lǎo yù, níng yǒu rén yòng cǐ bèi!" hú qù zhī hòu, xiǎo hú fù lái yuē:" shì lǐ rú hé? yán yǒu yàn fǒu?" jiā rén jiē cí xiè. yuē:" hòu shí yú rì, jiā xiōng dāng fù lái, yí shèn zhī. cǐ rén yǔ tiān cáo yǐ tōng, fú jìn zhī shù, wú kě nài hé. wéi wǒ néng zhì zhī. dài yù zhì shí, dāng fù zhì cǐ." jiāng zhì qí rì, xiǎo hú yòu lái, yǐ yào guǒ rú sōng huā, shòu nǚ yuē:" wǒ xiōng míng rì bì zhì. míng zǎo, kě yǐ chē qí zài nǚ, chū dōng běi xíng. yǒu qí xiāng zhuī zhě, yí yǐ yào bù chē hòu, zé miǎn qí héng." lǐ shì hòu míng rì, rú hú yán. zài nǚ xíng wǔ liù lǐ, jiǎ qí zhuī zhě shén zhòng, qiě yù zhì, nǎi bù yào. zhuī zhě jiàn yào, zhǐ bù gǎn qián. shì mù, xiǎo hú yòu zhì. xiào yún:" dé wú lì fǒu? zài yǒu yī fǎ, dāng de yǒng miǎn, wǒ yì bù fù lái yǐ!" lǐ shì zài bài gù qiú. hú nǎi lìng qǔ dōng yǐn táo zhī, yǐ zhū shū bǎn shàng, zuò qí zhōu xiàn xiāng lǐ hú chuò hú miǎo. yǐ fú ān dà mén jí zhōng mén wài dīng zhī, bì dāng yǒng wú guài yǐ. hú suì bù zhì. qí nǚ shàng xiǎo, wèi jí shì rén. hòu shù zài, jìng shī zhī yě. chū guǎng yì jì
唐开元中,有李氏者,早孤,归于舅氏。年十二,有狐欲媚之。其狐虽不见形,言语酬酢甚备。累月后,其狐复来,声音少异。家人笑曰:“此又别一是野狐矣。”狐亦笑云:“汝何由得知?前来者是十四兄,己是弟。顷者我欲取韦家女,造一红罗半臂。家兄无理盗去,令我亲事不遂,恒欲报之,今故来此。”李氏因相辞谢,求其禳理。狐云:“明日是十四兄王相之日,必当来此。大相恼乱,可且令女掐无名指第一节以禳之。”言讫便去。大狐至,值女方食。女依小狐言,掐指节。狐以药颗如菩提子大六七枚,掷女饭碗中,累掷不中。惊叹甚至,大言云:“会当入嵩岳学道始得耳!”座中有老妇持其药者,惧复弃之。人问其故。曰:“野狐媚我。”狐慢骂云:“何物老妪,宁有人用此辈!”狐去之后,小狐复来曰:“事理如何?言有验否?”家人皆辞谢。曰:“后十余日,家兄当复来,宜慎之。此人与天曹已通,符禁之术,无可奈何。唯我能制之。待欲至时,当复至此。”将至其日,小狐又来,以药裹如松花,授女曰:“我兄明日必至。明早,可以车骑载女,出东北行。有骑相追者,宜以药布车后,则免其横。”李氏候明日,如狐言。载女行五六里,甲骑追者甚众,且欲至,乃布药。追者见药,止不敢前。是暮,小狐又至。笑云:“得吾力否?再有一法,当得永免,我亦不复来矣!”李氏再拜固求。狐乃令取东引桃枝,以朱书板上,作齐州县乡里胡绰、胡邈。以符安大门及中门外钉之,必当永无怪矣。狐遂不至。其女尚小,未及适人。后数载,竟失之也。(出《广异记》)
wéi míng fǔ
韦明府
táng kāi yuán, yǒu yì wéi míng fǔ, zì chēng cuī cān jūn qiú qǔ. wéi shì jīng è, zhī shì yāo mèi. rán yóu yǐ lǐ qiǎn zhī. qí hú xún zhì hòu fáng, zì chēng nǚ xù, nǚ biàn bēi qì, hūn kuáng wàng yǔ. wéi shì lèi yán shù shì. hú yì màn yán, bù néng què yě. wén é méi yǒu dào shì, néng zhì xié mèi. qiú chū wèi shǔ lìng, jì yīn qí jì yǐ ráng zhī. jì zhì, dào shì wèi lì tán zhì zhī. shǎo shí, hú zhì tán, qǔ dào shì xuán dà shù shàng, fù zhī. wéi shì lái yuàn zhōng, wèn zūn shī hé yǐ zài cǐ? hú yún:" gǎn xíng jìn shù, shì liáo fù zhī." wéi shì zì ěr gān fèng qí nǚ, wú fù kǎi wàng. jiā rén wèi yuē:" ruò wéi nǚ xù, kě xià qián èr qiān guàn wèi pìn." cuī lìng yú táng yán xià bù xí, xiū guàn chuān qián, qián cóng yán shàng xià, qún bì chuān zhī, zhèng dé èr qiān guàn. jiǔ zhī, nǎi xǔ hūn. lìng wéi qǐng jià sòng lǐ, jiān huì zhū qīn. jí zhì, chē qí huī hè, bīn cóng fēng liú, sān shí yú rén. zhì wéi shì, sòng zá cǎi wǔ shí pǐ, hóng luó wǔ shí pǐ, tā wù chēng shì. wéi nǎi yǔ nǚ. jīng yī nián, qí zi yǒu bìng. fù mǔ lìng wèn cuī láng. dá yún:" bā shū fáng xiǎo mèi, jīn pō chéng rén, shū fù lìng shì gāo mén. qí suǒ yǐ bìng zhě, xiǎo mèi rù shì gù yě." mǔ jí mà yún:" sǐ yě hú mèi, nǐ gōng rán mèi wǒ yī nǚ bù zú, gèng nǎo wǒ ér. wú fū fù mù nián, wéi yǎng cǐ zi, yǔ rǔ yě hú wèi xù, jué wú jì sì yé?" cuī wú yán, dàn huān xiào. fù mǔ rì xī bài qǐng. dài yún:" ěr ruò néng yù ér jí, nǚ shí bù gǎn fù lùn." jiǔ zhī nǎi yún:" jí yù yì dé, dàn kǒng fù xīn ěr!" mǔ pín wèi shè méng shì. yì rì, cuī nǎi yú huái chū yī wén zì, lìng mǔ xiào shū, jí qǔ què cháo, yú jǐ fáng qián shāo zhī, jiān chí què tóu zì wèi, dāng de miǎn jí. wéi shì xíng qí shù, shù rì zi yù. nǚ yì xiào wèi zhī, xióng hú yì qù. mà yún:" zhàng mǔ guǒ ěr fù yuē, rú hé yán, jīn qù zhī." hòu wǔ rì, wéi shì lín xuān zuò, hū wén tíng qián chòu bù kě nài, réng yǒu xuàn fēng, zì kōng ér xià, cuī hú zài yān. yī fú pò bì, liú xiě lín lí. wèi wéi yuē:" jūn fū rén bú yì, zuò zì tài zhāng. tiān cáo zhī cǐ shì, zhàng wǒ jǐ sǐ. jīn cháng liú shā qì, bù de lái yǐ." wéi jí shēng hē zhī yuē:" qióng lǎo mèi, hé bù sù xíng, gǎn cǐ dòu liú yé?" hú yún:" dú bù niàn wǒ qián wù ēn yé? wǒ zuò tōu yòng tiān fǔ zhōng qián, jīn wú kě hái, shòu cǐ tú dú. jūn hé wú qíng zhì cǐ?" wéi shēn gǎn qí yán, shù zhì cí xiè. pái huái, fù wèi xuàn fēng ér qù. chū guǎng yì jì
唐开元,有诣韦明府,自称崔参军求娶。韦氏惊愕,知是妖媚。然犹以礼遣之。其狐寻至后房,自称女婿,女便悲泣,昏狂妄语。韦氏累延术士。狐益慢言,不能却也。闻峨嵋有道士,能治邪魅。求出为蜀令,冀因其伎以禳之。既至,道士为立坛治之。少时,狐至坛,取道士悬大树上,缚之。韦氏来院中,问尊师何以在此?狐云:“敢行禁术,适聊缚之。”韦氏自尔甘奉其女,无复凯望。家人谓曰:“若为女婿,可下钱二千贯为聘。”崔令于堂檐下布席,修贯穿钱,钱从檐上下,群婢穿之,正得二千贯。久之,乃许婚。令韦请假送礼,兼会诸亲。及至,车骑辉赫,傧从风流,三十余人。至韦氏,送杂彩五十匹,红罗五十匹,他物称是。韦乃与女。经一年,其子有病。父母令问崔郎。答云:“八叔房小妹,今颇成人,叔父令事高门。其所以病者,小妹入室故也。”母极骂云:“死野狐魅,你公然魅我一女不足,更恼我儿。吾夫妇暮年,唯仰此子,与汝野狐为婿,绝吾继嗣耶?”崔无言,但欢笑。父母日夕拜请。绐云:“尔若能愈儿疾,女实不敢复论。”久之乃云:“疾愈易得,但恐负心耳!”母频为设盟誓。异日,崔乃于怀出一文字,令母效书,及取鹊巢,于几房前烧之,兼持鹊头自卫,当得免疾。韦氏行其术,数日子愈。女亦效为之,雄狐亦去。骂云:“丈母果尔负约,如何言,今去之。”后五日,韦氏临轩坐,忽闻庭前臭不可奈,仍有旋风,自空而下,崔狐在焉。衣服破弊,流血淋漓。谓韦曰:“君夫人不义,作字太彰。天曹知此事,杖我几死。今长流沙碛,不得来矣。”韦极声诃之曰:“穷老魅,何不速行,敢此逗留耶?”狐云:“独不念我钱物恩耶?我坐偷用天府中钱,今无可还,受此荼毒。君何无情至此?”韦深感其言,数致辞谢。徘徊,复为旋风而去。(出《广异记》)
lín jǐng xuán
林景玄
táng lín jǐng xuán zhě, jīng zhào rén. qiáo jū yàn mén, yǐ qí shè tián liè wèi jǐ rèn. jùn shǒu yuè qí néng, yīn mù wèi yá mén jiāng. cháng yǔ qí tú shí shù bèi chí jiàn mǎ, zhí gōng shǐ bīng zhàng, bì sǔn qiān quǎn, jù chěng yú tián yě jiān, dé mí lù hú tù shén duō. yóu shì jùn shǒu zòng qí suǒ wǎng, bù shǐ qīn lì shì. cháng yī rì tián yú jùn chéng zhī gāo gǎng. hū qǐ yī tù zhēn mǎng zhōng. jǐng xuán biān mǎ zhú zhī. jǐn shí lǐ yú, tù nì yī mù xué. jǐng xuán xià mǎ, jí mìng èr zú shǒu xué bàng, zì jiě ān ér qì. hū wén mù zhōng yǒu yǔ zhě yuē:" wú mìng tǔ yě, kè tǔ zhě mù. rì cì yú yǐ, chén jū mǎo. èr mù jù wáng, wú qí sǐ hū?" yǐ ér zī jiē zhě jiǔ zhī. yòu yuē:" yǒu zì dōng ér lái zhě, wǒ jiāng bù miǎn." jǐng xuán wén qí yǔ, qiě yì zhī. yīn shì xué zhōng, jiàn yī wēng, yī sù yī, rán bái ér zhǎng, shǒu zhí yī zhóu shū, qián yǒu sǐ niǎo què shén duō. jǐng xuán jí wèn zhī. qí rén jīng yuē:" guǒ rán huò wǒ zhě qiě zhì yǐ." jí gòu mà, jǐng xuán mò ér jì zhī yuē:" cǐ xué shén xiǎo, ér wēng jū qí zhōng, qǐ fēi guǐ hū? bù rán, shì dào ér nì cǐ." jí huǐ qí xué. wēng suì huà wéi lǎo hú, tiē rán fǔ dì. jǐng xuán yīn shè zhī ér bì. shì qí suǒ zhí zhī shū, diǎn huà shén yì, shì fàn shū ér fēi fàn zì, yòng sù jiān wèi fú, jǐn shù shí chǐ. jǐng xuán fén zhī. chū xuān shì zhì
唐林景玄者,京兆人。侨居雁门,以骑射畋猎为己任。郡守悦其能,因募为衙门将。尝与其徒十数辈驰健马,执弓矢兵杖,臂隼牵犬,俱骋于田野间,得麋鹿狐兔甚多。由是郡守纵其所往,不使亲吏事。尝一日畋于郡城之高岗。忽起一兔榛莽中。景玄鞭马逐之。仅十里余,兔匿一墓穴。景玄下马,即命二卒守穴傍,自解鞍而憩。忽闻墓中有语者曰:“吾命土也,克土者木。日次于乙,辰居卯。二木俱王,吾其死乎?”已而咨嗟者久之。又曰:“有自东而来者,我将不免。”景玄闻其语,且异之。因视穴中,见一翁,衣素衣,髯白而长,手执一轴书,前有死鸟鹊甚多。景玄即问之。其人惊曰:“果然祸我者且至矣。”即诟骂,景玄默而计之曰:“此穴甚小,而翁居其中,岂非鬼乎?不然,是盗而匿此。”即毁其穴。翁遂化为老狐,帖然俯地。景玄因射之而毙。视其所执之书,点画甚异,似梵书而非梵字,用素缣为幅,仅数十尺。景玄焚之。(出《宣室志》)
xiè hùn zhī
谢混之
táng kāi yuán zhōng, dōng guāng xiàn lìng xiè hùn zhī, yǐ yán kù qiáng bào wéi zhèng, hé nán zhù chēng. hùn zhī cháng dà liè yú xiàn dōng, shā hú láng shén zhòng. qí nián dōng, yǒu èr rén yì tái, sòng hùn zhī shā qí fù xiōng, jiān tā zāng wù láng jí. zhōng shū lìng zhāng jiǔ líng lìng yù shǐ zhāng xiǎo wǎng àn zhī, jiān suǒ xì gào shì zhě tóng wǎng. xiǎo sù yǔ hùn zhī xiāng shàn, xiān niè qí zhuàng, lìng zì liào lǐ. hùn zhī biàn wèn lǐ zhèng, jiē yún:" bù shí yǒu cǐ rén." hùn zhī yǐ wéi zhà. yǐ gè yī zhuàng míng qí wàng yǐ dài biàn. xiǎo jiāng zhì cāng zhōu, xiān dié xì hùn zhī yú yù. hùn zhī lìng lì rén pū shè shǐ yuàn, hòu xiǎo. yǒu lǐ zhèng cóng sì mén qián guò, mén wài jīn gāng yǒu mù shì biǎn hù shén gù. wén jīn gāng xià yǒu rén yǔ shēng. qí jiān yǐ suǒ, fēi rén suǒ rù. lǐ zhèng yīn bī qián tīng zhī. wén qí zhù yún:" xiàn lìng wú zhuàng, shā wǒ fù xiōng. jīn wǒ èr dì yì tái sù yuān, shǐ rén jiāng zhì, yuàn dà shén bì yìn, lìng de lǐ." yǒu qǐng, jiàn xiào zǐ cóng xì zhōng chū. lǐ zhēng yì qí fēi rén, qián xíng xún zhī. qí rén jiàn lǐ zhèng, huáng jù rù sì, zhì cè hòu shī suǒ zài. guī yǐ gào hùn zhī. hùn zhī jīng è jiǔ zhī. nǎi yuē:" wú chūn shǒu dà shā hú láng, dé wú shì xié?" jí xiǎo zhì, yǐn sòng zhě chū, xiàn rén bù zhī shí. sòng zhě yán cí fèn zhēng, lǐ wú suǒ qū. hùn zhī wèi zhī qí gù. yǒu shí zhě quàn lìng qiú liè quǎn. liè quǎn zhì, jiàn sòng zhě, zhí qián bó zhú. jìng tiào shàng wū, huà wéi èr hú ér qù. chū guǎng yì jì
唐开元中,东光县令谢混之,以严酷强暴为政,河南著称。混之尝大猎于县东,杀狐狼甚众。其年冬,有二人诣台,讼混之杀其父兄,兼他赃物狼籍。中书令张九龄令御史张晓往按之,兼锁系告事者同往。晓素与混之相善,先蹑其状,令自料理。混之遍问里正,皆云:“不识有此人。”混之以为诈。已各依状明其妄以待辨。晓将至沧州,先牒系混之于狱。混之令吏人铺设使院,候晓。有里正从寺门前过,门外金刚有木室扁护甚固。闻金刚下有人语声。其肩以锁,非人所入。里正因逼前听之。闻其祝云:“县令无状,杀我父兄。今我二弟诣台诉冤,使人将至,愿大神庇廕,令得理。”有顷,见孝子从隙中出。里正意其非人,前行寻之。其人见里正,惶惧入寺,至厕后失所在。归以告混之。混之惊愕久之。乃曰:“吾春首大杀狐狼,得无是邪?”及晓至,引讼者出,县人不之识。讼者言词忿争,理无所屈。混之未知其故。有识者劝令求猎犬。猎犬至,见讼者,直前搏逐。径跳上屋,化为二狐而去。(出《广异记》)