wèi fū rén
魏夫人
wèi fū rén
魏夫人
wèi fū rén zhě, rèn chéng rén yě. jìn sī tú jù yáng wén kāng gōng shū zhī nǚ, míng huá cún, zì xián ān. yòu ér hǎo dào, jìng mò gōng jǐn. dú zhuāng lǎo, sān chuán wǔ jīng bǎi shì, wú bù gāi lǎn. zhì mù shén xiān, wèi zhēn dān xuán. yù qiú chōng jǔ. cháng fú hú má sàn fú líng wán, tǔ nà qì yè, shè shēng yí jìng. qīn qī wǎng lái, yī wú guān jiàn, cháng yù bié jū xián chù, fù mǔ bù xǔ.
魏夫人者,任城人也。晋司徒剧阳文康公舒之女,名华存,字贤安。幼而好道,静默恭谨。读庄老,三传五经百氏,无不该览。志慕神仙,味真耽玄。欲求冲举。常服胡麻散茯苓丸,吐纳气液,摄生夷静。亲戚往来,一无关见,常欲别居闲处,父母不许。
nián èr shí sì, qiáng shì tài bǎo yuàn nán yáng liú wén, zì yòu yàn. shēng èr zi, zhǎng yuē pú, cì yuē xiá. yòu yàn hòu wèi xiū wǔ lìng. fū rén xīn qī yōu líng, jīng chéng mí dǔ. èr zi cū lì, nǎi lí gé yǔ shì. zhāi yú bié qǐn.
年二十四,强适太保掾南阳刘文,字幼彦。生二子,长曰璞,次曰瑕。幼彦后为修武令。夫人心期幽灵,精诚弥笃。二子粗立,乃离隔宇室。斋于别寝。
jiāng yú sān yuè, hū yǒu tài jí zhēn rén ān dù míng dōng huá dà shén fāng zhū qīng tóng fú sāng bì ā yáng gǔ shén wáng jǐng lín zhēn rén xiǎo yǒu xiān nǚ qīng xū zhēn rén wáng bāo lái jiàng.
将逾三月,忽有太极真人安度明、东华大神、方诸青童、扶桑碧阿阳谷神王、景林真人、小有仙女、清虚真人王褒来降。
bāo wèi fū rén yuē:" wén zi mì wěi zhēn qì, zhù xīn sān qīng, qín kǔ zhì yǐ. fú sāng dà dì jūn chì wǒ shòu zi shén zhēn zhī dào."
褒谓夫人曰:“闻子密纬真气,注心三清,勤苦至矣。扶桑大帝君敕我授子神真之道。”
qīng tóng jūn yuē:" qīng xū tiān wáng, jí rǔ zhī shī yě."
青童君曰:“清虚天王,即汝之师也。”
dù míng yuē:" zi kǔ xīn qiú dào, dào jīn lái yǐ."
度明曰:“子苦心求道,道今来矣。”
jǐng lín zhēn rén yuē:" xū huáng jiàn ěr qín gǎn, tài jí yǐ zhù zi zhī xiān míng yú yù zhá yǐ. zi qí xù zāi!"
景林真人曰:“虚皇鉴尔勤感,太极已注子之仙名于玉札矣。子其勖哉!”
qīng tóng jūn yòu yuē:" zi bù gēng wén shàng dào nèi fǎ fǎ zì yuán quē. jù míng chāo běn bǔ chén jǐng yù jīng zhě, xiān dào wú yuán dé chéng. hòu rì dāng huì yáng dí shān zhōng, ěr jǐn mì zhī."
青童君又曰:“子不更闻上道内法(法字原阙。据明抄本补)晨景玉经者,仙道无缘得成。后日当会旸涤山中,尔谨密之。”
wáng jūn nǎi mìng shì nǚ huá sàn tiáo lǐ míng duì děng, biàn pī yún yùn, kāi yù jí, chū tài shàng bǎo wén bā shí yǐn shū dà dòng zhēn sī líng shū bā dào zǐ dù yán guāng shí jīng jīn mǎ shén zhēn hǔ wén gāo xiān yǔ xuán děng jīng, fán sān shí yī juàn. jí shǒu shòu fū rén yān.
王君乃命侍女华散条、李明兑等,便披云蕴,开玉笈,出《太上宝文》、《八十隐书》、《大洞真丝》、《灵书八道》、《紫度炎光》、《石精金马》、《神真虎文》、《高仙羽玄》等经,凡三十一卷。即手授夫人焉。
wáng jūn yīn gào yuē:" wǒ xī yú cǐ xué dào, yù nán jí fū rén xī chéng wáng jūn, shòu wǒ bǎo jīng sān shí yī juàn, xíng zhī yǐ chéng zhēn rén, wèi wèi xiǎo yǒu dòng tiān xiān wáng. lìng suǒ shòu zhě jí nán jí yuán jūn xī chéng wáng jūn zhī běn wén yě. cǐ shān dòng tái, nǎi qīng xū zhī bié gōng ěr."
王君因告曰:“我昔于此学道,遇南极夫人、西城王君,授我宝经三十一卷,行之以成真人,位为小有洞天仙王。令所授者即南极元君、西城王君之本文也。此山洞台,乃清虚之别宫耳。”
yú shì wáng jūn qǐ lì běi xiàng, zhí shū ér zhù yuē:" tài shàng sān yuán jiǔ xīng gāo zhēn xū wēi rù dào, shàng qīng yù chén, bāo wèi tài dì suǒ chì, shǐ jiào yú wèi huá cún. shì yuè dān liáng, jí rì wù shēn, jǐn àn bǎo shū. shén jīn hǔ wén dà dòng zhēn jīng bā sù yù piān hé sān shí yī juàn, shì bāo xī jīng sī yú yáng míng xī shān, shòu zhēn rén tài shī zǐ yuán fū rén shū yě. huá cún dāng jǐn àn míng fǎ, yǐ chéng zhì zhēn, sòng xiū xū dào, zhǎng wèi fēi xiān. yǒu xiè wǒ shū, zú jí yī mén, shēn wéi xià guǐ, sāi zhū hé yuán, jiǔ tiān yǒu mìng, gǎn gào huá cún."
于是王君起立北向,执书而祝曰:“太上三元、九星高真、虚微入道,上清玉晨,褒为太帝所敕,使教于魏华存。是月丹良,吉日戊申,谨按宝书。《神金虎文》、《大洞真经》、《八素玉篇》合三十一卷,是褒昔精思于阳明西山,受真人太师紫元夫人书也。华存当谨按明法,以成至真,诵修虚道,长为飞仙。有泄我书,族及一门,身为下鬼,塞诸河源,九天有命,敢告华存。”
zhù bì, wáng jūn yòu yuē:" wǒ shòu mì jué yú zǐ yuán jūn, yán tīng jiào yú shī yún, cǐ piān dāng chuán zhū zhēn rén, bù dàn wǒ dé ér yǐ, zi jīn huò zhī, tài dì mìng yān. cǐ shū zì wǒ dāng qī rén dé zhī. yǐ bái yù wèi jiǎn, qīng yù wèi zì, zhì huá cún zé wèi sì yǐ."
祝毕,王君又曰:“我受秘诀于紫元君,言听教于师云,此篇当传诸真人,不但我得而已,子今获之,太帝命焉。此书自我当七人得之。以白玉为简,青玉为字,至华存则为四矣。”
yú shì jǐng lín yòu shòu fū rén huáng tíng nèi jǐng jīng, lìng zhòu yè cún niàn. dú zhī wàn biàn hòu, nǎi néng dòng guān guǐ shén, ān shì liù fǔ, tiáo hé sān hún wǔ zàng, zhǔ huá sè, fǎn yīng hái, nǎi bù sǐ zhī dào yě. yú shì sì zhēn yín chàng, gè mìng yù nǚ, tán qín jī zhōng chuī xiāo, hé jié ér fā gē, gē bì, wáng jūn nǎi jiě zhāi jīng zhōng suǒ xiū zhī jié dù, jí bǎo jīng zhī zhǐ guī, xíng shì zhī kǒu jué zhū yào bèi qì, xú nǎi bié qù.
于是景林又授夫人《黄庭内景经》,令昼夜存念。读之万遍后,乃能洞观鬼神,安适六府,调和三魂五脏,主华色,反婴孩,乃不死之道也。于是四真吟唱,各命玉女,弹琴击钟吹箫,合节而发歌,歌毕,王君乃解摘经中所修之节度,及宝经之指归,行事之口诀诸要备讫,徐乃别去。
shì shí tài jí zhēn rén mìng běi hán yù nǚ sòng lián juān, dàn jiǔ qì zhī áo, qīng tóng mìng dōng huá yù nǚ yān jǐng zhū, jī xī yíng zhī zhōng, yáng gǔ shén wáng mìng shén lín yù nǚ jiǎ qū tíng, chuī fèng lì zhī xiāo, qīng xū zhēn rén mìng fēi xuán yù nǚ xiān yú xū, fǔ jiǔ hé yù jié. tài jí zhēn rén fā pái kōng zhī gē, qīng tóng yín tài xiá zhī qū, shén wáng fěng chén qǐ wén zhāng, qīng xū yǒng jià biāo zhī cí, jì sàn hòu, zhū zhēn yuán jūn, rì xī lái jiàng, suī yòu yàn gé bì, jì rán mò rú.
是时太极真人命北寒玉女宋联涓,弹九气之璈,青童命东华玉女烟景珠,击西盈之钟,旸谷神王命神林玉女贾屈廷,吹凤唳之箫,青虚真人命飞玄玉女鲜于虚,拊九合玉节。太极真人发排空之歌,青童吟太霞之曲,神王讽晨启文章,清虚咏驾飚之词,既散后,诸真元君,日夕来降,虽幼彦隔壁,寂然莫如。
qí hòu yòu yàn wù gù, zhí tiān xià huāng luàn, fū rén fǔ yǎng nèi wài, páng jiù qióng fá. yì wéi zhēn xiān mò shì qí zhào, zhī zhōng yuán jiāng luàn, xié èr zi dù jiāng. pú wèi yǔ liàng sī mǎ, yòu wèi wēn tài zhēn sī mǎ, hòu zhì ān chéng tài shǒu. xiá wèi táo tài wèi kǎn cóng shì zhōng láng jiàng. fū rén zì luò yì dá jiāng nán, dào kòu zhī zhōng, fán suǒ guò chù, shén míng bǎo yòu, cháng guǒ yuán jí. èr zi wèi jì chéng lì, fū rén yīn dé míng xīn zhāi jìng, lèi gǎn zhēn líng, xiū zhēn zhī yì, yǔ rì jù jìn.
其后幼彦物故,值天下荒乱,夫人抚养内外,旁救穷乏。亦为真仙默示其兆,知中原将乱,携二子渡江。璞为庾亮司马,又为温太真司马,后至安成太守。瑕为陶太尉侃从事中郎将。夫人自洛邑达江南,盗寇之中,凡所过处,神明保佑,常果元吉。二子位既成立,夫人因得冥心斋静,累感真灵,修真之益,与日俱进。
fán zhù shì bā shí sān nián, yǐ jìn chéng dì xián hé jiǔ nián, suì zài jiǎ wǔ, wáng jūn fù yǔ qīng tóng dōng huá jūn lái jiàng, shòu fū rén chéng yào èr jì, yī yuē qiān shén bái qí shén sàn, yī yuē shí jīng jīn guāng huà xíng líng wán. shǐ dùn fú zhī, chēng jí bù xíng. fán qī rì, tài yǐ xuán xiān qiǎn biāo chē lái yíng, fū rén nǎi tuō jiàn huà xíng ér qù, jìng rù yáng luò shān zhōng, míng rì, qīng tóng jūn tài jí sì zhēn rén qīng xū wáng jūn, lìng fū rén qīng zhāi wǔ bǎi rì, dú dà dòng zhēn jīng, bìng fēn bié zhēn jīng yào mì, dào líng tiān shī yòu shòu míng wēi zhāng zòu cún zhù lì bīng fú lù zhī jué. zhòng zhēn gè biāo zhì xùn, sān rì ér qù. dào líng suǒ yǐ biàn jiào wěi qū zhě, yǐ fū rén zài shì dāng wèi nǚ guān jì jiǔ, lǐng zhí lǐ mín gù yě.
凡住世八十三年,以晋成帝咸和九年,岁在甲午,王君复与青童、东华君来降,授夫人成药二剂,一曰迁神白骑神散,一曰石精金光化形灵丸。使顿服之,称疾不行。凡七日,太乙玄仙遣飚车来迎,夫人乃托剑化形而去,径入阳洛山中,明日,青童君、太极四真人、清虚王君,令夫人清斋五百日,读《大洞真经》,并分别真经要秘,道陵天师又授《明威章奏》、《存祝吏兵符箓之诀》。众真各摽至训,三日而去。道陵所以遍教委曲者,以夫人在世当为女官祭酒,领职理民故也。
fū rén sòng jīng wàn biàn, jī shí liù nián, yán rú shào nǚ, yú shì guī shān jiǔ xū tài zhēn jīn mǔ jīn quē shèng jūn nán jí yuán jūn, gòng yíng fū rén bái rì shēng tiān. běi yì shàng qīng gōng yù quē zhī xià. tài wēi dì jūn zhōng yāng huáng lǎo jūn sān sù gāo yuán jūn tài shàng yù chén tài dào jūn tài sù sān yuán jūn fú sāng tài dì jūn jīn quē hòu shèng jūn, gè lìng shǐ zhě zhì mìng, shòu tiān rén yù zhá jīn wén, wèi wèi zǐ xū yuán jūn, lǐng shàng zhēn sī mìng nán yuè fū rén, bǐ zhì xiān gōng, shǐ zhì tiān tāi dà huò shān dòng tái zhōng, zhǔ xià xùn fèng dào, jiào shòu dāng wèi xiān zhě. nán yuē zhēn rén, nǚ yuē yuán jūn. fū rén shòu xī shì bì, wáng mǔ jí jīn quē shèng jūn nán jí yuán jūn gè qù. shǐ fū rén yú wáng wū xiǎo yǒu tiān zhōng, gèng zhāi jiè èr yuè bì, jiǔ wēi yuán jūn guī shān wáng mǔ sān yuán fū rén zhòng zhū zhēn xiān, bìng jiàng yú xiǎo yǒu qīng xū shàng shàng zì xià yún jí qī qiān jiǔ liù yǒu gōng jiàng fáng zhī zhōng shí fū rén yǔ wáng jūn wèi bīn zhǔ yān shè qióng sū yù jiǔ jīn shāng èr shí èr zì. sì zòu, gè mìng shì nǚ chén jūn chéng zhī qū, jiǔ líng hé jié, bā yīn líng jì, wáng mǔ jī jié ér gē, sān yuán fū rén dàn yún áo ér dá gē, yú zhēn gè gē, xū yú sī mìng shén xiān zhū lì shǔ, jí nán yuè yíng guān bìng zhì. hǔ qí lóng niǎn, jī yào bǎi lǐ zhōng, wáng mǔ zhū zhēn, nǎi gòng yǔ fū rén dōng nán ér xíng, jù yì tiān tāi huò shān tái, yòu biàn dào guò jù yóu jīn tán máo shū shēn, yàn huì èr rì èr xī, gòng shì yú huò shān. fū rén ān jià yù yǔ, rán hòu gè bié.
夫人诵经万遍,积十六年,颜如少女,于是龟山九虚太真金母、金阙圣君、南极元君,共迎夫人白日升天。北诣上清宫玉阙之下。太微帝君、中央黄老君、三素高元君、太上玉晨太道君、太素三元君、扶桑太帝君、金阙后圣君,各令使者致命,授《天人玉札金文》,位为紫虚元君,领上真司命南岳夫人,比秩仙公,使治天台大霍山洞台中,主下训奉道,教授当为仙者。男曰真人,女曰元君。夫人受锡事毕,王母及金阙圣君、南极元君各去。使夫人于王屋小有天中,更斋戒二月毕,九微元君、龟山王母、三元夫人众诸真仙,并降于小有清虚上(上字下云笈七签九六有宫绛房之中时夫人与王君为宾主焉设琼酥玉酒金觞二十二字)。四奏,各命侍女陈钧成之曲,九灵合节,八音灵际,王母击节而歌,三元夫人弹云璈而答歌,余真各歌,须臾司命神仙诸隶属,及南岳迎官并至。虎旗龙辇,激耀百里中,王母诸真,乃共与夫人东南而行,俱诣天台霍山台,又便道过句由金坛茅叔申,宴会二日二夕,共适于霍山。夫人安驾玉宇,然后各别。
chū, wáng jūn gào fū rén yuē:" xué zhě dāng qù jí chú bìng." yīn shòu gān cǎo gǔ xiān fāng, fū rén fú zhī. fū rén néng lì shū xiǎo yǒu wáng jūn bìng chuán, shì shén xiáng xī, yòu shù huáng tíng nèi jǐng zhù, xù qīng jīng jiē fàn fāng. hòu lǚ jiàng máo shān. zi pú hòu zhì shì zhōng, fū rén lìng pú chuán fǎ yú sī tú láng yá wáng shè rén yáng xī, hù jūn zhǎng shǐ xǔ mù. mù zi yù fǔ, bìng jiē shēng xiān. táo zhēn bái zhēn gào suǒ hū nán zhēn, jí fū rén yě.
初,王君告夫人曰:“学者当去疾除病。”因授甘草谷仙方,夫人服之。夫人能隶书小有王君并传,事甚详悉,又述《黄庭内景注》,叙青精脻饭方。后屡降茅山。子璞后至侍中,夫人令璞传法于司徒琅邪王舍人杨羲,护军长史许穆。穆子玉斧,并皆升仙。陶贞白真诰所呼南真,即夫人也。
yǐ jìn xīng níng sān nián yǐ chǒu, jiàng yáng jiā, wèi yáng jūn yuē:" xiū dào zhī shì, bù yù jiàn xuè ròu, jiàn suī bì zhī, bù rú bú jiàn." yòu yún:" xiàng guò dōng hǎi zhōng, bō shēng rú léi." yòu yún:" péi qīng líng zhēn rén jǐn náng zhōng yǒu bǎo shén jīng, xī cóng zǐ wēi fū rén suǒ shòu, wú yì yǒu shì xī gōng dìng běn, jí shì xuán pǔ běi tán xī yáo zhī shàng tái, tiān zhēn zhēn wén jǐn cáng qí zhōng yě." yīn shòu shū yún:" ruò fú yǎng zhì yún lún, zǒng pèi tài kōng, shǒu xié xiāo yān, zú zhì wáng tíng. shēn shēng dì quē, pī bǎo yù xī qīng, lùn jiǔ xuán zhī yì dù, chén wàn chūn zhī cháng shēng, zhēn yán xuán lǎng, gāo tán yù qīng. jīn zé huí líng chén yǐ, xùn wǒ dì zǐ, zhōu mù wǔ zhuó, láo shén chòu xīng. zi suǒ yíng zhě dào, yán yǒng zhě miào. dào miào jì dé, wú zi jiā zhī, lǜ sī dàng sàn, niàn qiě shèn zhī." réng yún:" hé dōng tóng bǎi shān zhī xī tóu, shì bēng èr bǎi yú zhàng, wú zuó yǔ máo quán shēn yì qīng xū gōng, shòu zhēn xiān zhī jí, dé shī zhī shì. dùn luò sì shí qī rén, fù shàng zhě sān rén ěr. gù dāng xǐ xīn xū mài, qín zhù lǐ jǐn, xīn dān yì jié, rú lǚ bīng huǒ, jiǔ jiǔ rú cǐ, xiān dào yì bù yǐn yǐ. dàn zài zhuāng jìng dān dào, ér jué yín sè zhī niàn yě. ruò bào yín yù zhī xīn, xíng shàng zhēn zhī dào zhě, qīng gōng suǒ luò, jiē cǐ bèi yě. qǐ zhǐ luò míng shēng jí, fāng jiāng bèi kǎo yú sān guān yě. miǎn zhī shèn zhī. zōng dào zhě guì wú xié, qī zhēn zhě ān tián yú, zhì jì fēi yǐn shùn zhī zhǔ, dàn rán fēi jiào shòu zhī jiàng, gù dāng kùn fán yǐ lǐng wú ěr. wèi dào zhě jīng zé kě yǐ, yǒu jīng ér bù qín, néng ér bù zhuān, wú yì yě. yào zài lìn xīn xiāo huō, huì niàn jí kāi, kě yǐ shù kàn dōng shān, qín wàng sān xiù, chà fù yì ěr. yán zhě xìng mìng zhī quán bài, xìn zhě dé shī zhī guān yuè. zhāng liáng sān qī, kě wèi dǔ dào ér míng xīn yǐ." yòu yuē:" dé dào qù shì, huò xiǎn huò yǐn. tuō tǐ yí jī zhě, dào zhī yǐn yě. xī yǒu zài hān qióng yè ér kòu guān, yī fú dāo guī ér shī làn. lù pí gōng tūn yù huá ér liú chóng chū hù jiǎ jì zǐ yàn jīn yè ér chòu wén bǎi lǐ huáng dì huǒ jiǔ dǐng yú jīng shān, shàng yǒu qiáo lǐng zhī mù lǐ yù míng chāo běn lǐ zuò jì. yǒu yáng zá zǔ èr zuò jì zhǔ fú yún sàn yǐ qián shēng, yóu tóu zú yì chǔ mò dí yǐn hóng dān yǐ méi shuǐ níng shēng fú shí nǎo ér fù huǒ wù guāng jiǎn xiè yǐ rù qīng lěng zhī quán bǎi chéng nà qì ér cháng wèi sān fǔ. rú cǐ zhī bǐ, bù kě shèng jì. wēi hū dé dào, qù shě zhī jī, gù wú cháng yǐ."
以晋兴宁三年乙丑,降杨家,谓杨君曰:“修道之士,不欲见血肉,见虽避之,不如不见。”又云:“向过东海中,波声如雷。”又云:“裴清灵真人锦囊中有《宝神经》,昔从紫微夫人所受,吾亦有是西宫定本,即是玄圃北坛西瑶之上台,天真珍文尽藏其中也。”因授书云:“若夫仰掷云轮,总辔太空,手携宵烟,足陟王庭。身升帝阙,披宝喻吸青,论九玄之逸度,沉万椿之长生,真言玄朗,高谭玉清。今则回灵尘矣,训我弟子,周目五浊,劳神臭腥。子所营者道,研咏者妙。道妙既得,吾子加之,虑斯荡散,念且慎之。”仍云:“河东桐柏山之西头,适崩二百余丈,吾昨与茅权申诣清虚宫,授真仙之籍,得失之事。顿落四十七人,复上者三人耳。固当洗心虚迈,勤注理尽,心殚意竭,如履冰火,久久如此,仙道亦不隐矣。但在庄敬丹到,而绝淫色之念也。若抱淫欲之心,行上真之道者,清宫所落,皆此辈也。岂止落名生籍,方将被考于三官也。勉之慎之。宗道者贵无邪,栖真者安恬愉,至寂非引顺之主,淡然非教授之匠,故当困烦以领无耳。为道者精则可矣,有精而不勤,能而不专,无益也。要在吝心消豁,秽念疾开,可以数看东山,勤望三秀,差复益耳。言者性命之全败,信者得失之关籥。张良三期,可谓笃道而明心矣。”又曰:“得道去世,或显或隐。托体遗迹者,道之隐也。昔有再酣琼液而叩棺,一服刀圭而尸烂。鹿皮公吞玉华而流虫出户;贾季子咽金液而臭闻百里;黄帝火九鼎于荆山,尚有乔岭之墓;李玉(明抄本李作季。酉阳杂俎二作季主)服云散以潜升,犹头足异处;墨狄饮虹丹以没水;宁生服石脑而赴火;务光翦薤以入清冷之泉;柏成纳气而肠胃三腐。如此之比,不可胜纪。微乎得道,趣舍之迹,固无常矣。”
bǎo mìng jūn yuē:" suǒ wèi shī jiě zhě, jiǎ xíng ér shì sǐ, fēi zhēn sǐ yě." nán zhēn yuē:" rén sǐ bì shì qí xíng, rú shēng rén zhě, shī jiě yě. zú bù qīng pí bù zhòu zhě, yì shī jiě yě. mù bù là guāng, míng chāo běn zuò mù guāng bù là wú yì shēng rén zhě, shī jiě yě. fā jǐn luò ér shī xíng gǔ zhě, shī jiě yě. bái rì shī jiě, zì shì xiān yǐ. ruò fēi shī jiě zhī lì, sǐ jīng tài yīn, zàn guò sān guān zhě, ròu tuō mài sàn, xuè chén huī làn, ér wǔ zàng zì shēng, gǔ rú yù, qī pò yíng shì, sān hún shǒu zhái zhě, huò sān shí nián èr shí nián shí nián sān nián, dāng xuè ròu zài shēng, fù zhì chéng xíng, bì shèng yú xī rì wèi sǐ zhī róng zhě, cǐ míng liàn xíng. tài yīn yì mào, sān guān zhī xiān yě."
保命君曰:“所谓尸解者,假形而示死,非真死也。”南真曰:“人死必视其形,如生人者,尸解也。足不青、皮不皱者,亦尸解也。目不落光,(明抄本作目光不落)无异生人者,尸解也。发尽落而失形骨者,尸解也。白日尸解,自是仙矣。若非尸解之例,死经太阴,暂过三官者,肉脱脉散,血沉灰烂,而五脏自生,骨如玉,七魄营侍,三魂守宅者,或三十年、二十年、十年、三年,当血肉再生,复质成形,必胜于昔日未死之容者,此名炼形。太阴易貌,三官之仙也。”
tiān dì yún:" tài yīn liàn shēn xíng, shèng fú jiǔ zhuàn dān. xíng róng duān qiě yán, miàn sè shì líng yún, shàng dēng tài jí quē, shòu shū wéi zhēn rén." shì yě. ruò zàn yóu tài yīn zhě, tài yī shǒu shī, sān hún yíng gǔ, qī pò shì ròu, tāi líng lù qì, jiē shù mǎn zài shēng ér fēi tiān. qí yòng tā yào shī jiě, fēi shì líng wán zhě, jí bù dé fǎn gù xiāng. sān guān zhí zhī yě, qí sǐ ér gēng shēng zhě, wèi liàn ér shī qí shī, yǒu xíng pí cún ér wú zhě, yǒu yī jié bù jiě, yī cún ér xíng qù zhě, yǒu fā tuō ér xíng fēi zhě, yǒu tóu duàn yǐ sǐ, nǎi cóng yī páng chū zhě, jiē shī jiě yě. bái rì jiě zhě wèi shàng yè bàn jiě zhě wéi xià xiàng wǎn xiàng mù qù zhě, wèi dì xià zhǔ zhě. cǐ dé dào zhī chà jiàng yě. fū rén zhī xiū dào, huò zāi bī huò shēng, xíng huài qì wáng zhě, shì yóu duō yán ér shǒu yī, duō duān ér qī gǒu miǎn yě. shì yǐ céng cháo tuí zhī ér zhuì luò, bǎi shèng shī yú yī bài, xī hū. tōng xiān zhī cái, ān kě wèi èr shù zǐ ér zhì bì yé? zhì yǐ wú yá shāng xìng, xīn yǐ yù è dàng zhēn, qǐ ruò shǒu gēn jìng zhōng, xī yán sān shén, mí guàn wàn wù, ér dòng xuán jìng jì, hùn rán yǔ ní wán wèi yī, ér nèi wài jūn fú yě. zhēn rén guī xīn yú yī, rèn yú yǒng xìn. xīn guī zé zhèng, shén hé xìn shùn, lì zhēn zhī zhào, zì rán zhī gǎn. wú jiǎ liǎng jì yě, ruò wài jiàn chá guān zhī qì, nèi yǒu yùn jié zhī shěn, yǒu rú cǐ zhě, wǒ jiàn qí bài, wèi jiàn qí lì. dì xià zhǔ zhě, nǎi xià dào zhī wén guān. dì xià guǐ shī, nǎi xià dào zhī wǔ guān. wén jiě yī bǎi sì nián yī jìn, wǔ jiě bèi zhī. shì rén qín xīn yú shì yù, jiān wèi yú qīng zhèng, huá mù yǐ suí shì. wèi sǐ ér xī xiān zhě, jiē duō wǔ jiě, shī zhī zuì xià yě."
天帝云:“太阴炼身形,胜服九转丹。形容端且严,面色似灵云,上登太极阙,受书为真人。”是也。若暂游太阴者,太一守尸,三魂营骨,七魄侍肉,胎灵录气,皆数满再生而飞天。其用他药尸解,非是灵丸者,即不得返故乡。三官执之也,其死而更生者,未殓而失其尸,有形皮存而无者,有衣结不解,衣存而形去者,有发脱而形飞者,有头断已死,乃从一旁出者,皆尸解也。白日解者为上;夜半解者为下;向晚向暮去者,为地下主者。此得道之差降也。夫人之修道,或灾逼祸生,形坏气亡者,似由多言而守一,多端而期苟免也。是以层巢颓枝而坠落,百胜失于一败,惜乎。通仙之才,安可为二竖子而致毙耶?智以无涯伤性,心以欲恶荡真,岂若守根静中,牺研三神,弥贯万物,而洞玄镜寂,混然与泥丸为一,而内外均福也。真人归心于一,任于永信。心归则正,神和信顺,利真之兆,自然之感。无假两际也,若外见察观之气,内有愠结之哂,有如此者,我见其败,未见其立。地下主者,乃下道之文官。地下鬼师,乃下道之武官。文解一百四年一进,武解倍之。世人勤心于嗜欲,兼味于清正,华目以随世。畏死而希仙者,皆多武解,尸之最下也。”
fū rén yǔ zhòng zhēn yín shī yuē:" xuán gǎn miào xiàng wài, hé shēng zì xiāng zhāo. líng yún yù zǐ chén, lán fēng shàn lǜ yáo. shàng zhēn yàn qióng tái, miǎo wèi dì xiān biāo. suǒ qī guì yuǎn mài, gù néng xiù yǐng qiào. wán bǐ bā sù hàn, dào chéng chū bù liáo. rén shì hú kě yù, shǐ ěr xíng qì xiāo." fū rén jì yóu jiāng nán, suì yú fǔ zhōu bìng shān lì jìng shì, yòu yú lín rǔ shuǐ xī zhì tán yǔ. suì jiǔ wú gěng, zōng jī dài píng. yǒu nǚ dào shì huáng líng huī, nián mài bā shí, mào ruò yīng rú. hào wèi huā gū, tè jiā xiū shì, lèi yǒu líng yìng. fū rén yì yù mèng yǐ shì zhī, hòu yì shēng tiān. xuán zōng jiào dào shì cài wěi biān rù hòu xiān chuán. dà lì sān nián wù shēn, lǔ guó gōng yán zhēn qīng zhòng jiā xiū qì, lì bēi yǐ jì qí shì yān. chū jí xiān lù jí běn chuán
夫人与众真吟诗曰:“玄感妙象外,和声自相招。灵云郁紫晨,兰风扇绿轺。上真宴琼台,邈为地仙标。所期贵远迈,故能秀颖翘。玩彼八素翰,道成初不辽。人事胡可预,使尔形气消。”夫人既游江南,遂于抚州并山立静室,又于临汝水西置坛宇。岁久芜梗,踪迹殆平。有女道士黄灵徽,年迈八十,貌若婴孺。号为花姑,特加修饰,累有灵应。夫人亦寓梦以示之,后亦升天。玄宗教道士蔡伟编入后仙传。大历三年戊申,鲁国公颜真卿重加修葺,立碑以纪其事焉。(出《集仙录》及《本传》)