zhāng yì zhī wáng zhǔn wáng máo zhòng lǐ lín fǔ lú xuàn lǐ fǔ guó wéi qú móu yú cháo ēn yuán zài lù yán gāo xiāng
张易之 王准 王毛仲 李林甫 卢绚 李辅国 韦渠牟 鱼朝恩 元载 路岩 高湘
lú yǐn
卢隐
zhāng yì zhī
张易之
zhāng yì zhī chāng zōng, shí chū rù cháo, guān wèi shàng bēi, chǎn fù zhě nǎi hū wèi wǔ láng liù láng. zì hòu yīn yǐ chéng sú. zhāng chāng yí xiōng dì shì yì zhī chāng zōng zhī chǒng, suǒ jū shē yì, yú yú wáng zhě. mò nián, yǒu rén tí qí mén yuē: yī liǎng sī, néng dé jǐ shí luò? chāng yí jiàn zhī, jù mìng bǐ xù qí xià yuē: yī rì jí zú. wèi jǐ huò jí. zhāng chāng zōng zhī guì yě, wǔ sān sī wèi zhī wáng zǐ jìn hòu shēn, wèi shī yǐ zèng zhī, shī zhì jīn yóu cún. chū guó shǐ yì zuǎn
张易之、昌宗,时初入朝,官位尚卑,谄附者乃呼为五郎、六郎。自后因以成俗。张昌仪兄弟恃易之、昌宗之宠,所居奢溢,逾于王者。末年,有人题其门曰:一两丝,能得几时络?昌仪见之,遽命笔续其下曰:一日即足。未几祸及。张昌宗之贵也,武三思谓之王子晋后身,为诗以赠之,诗至今犹存。(出《国史异纂》)
wáng zhǔn
王准
wáng hóng zhī zǐ zhǔn wèi wèi wèi shǎo qīng, chū rù gōng zhōng, yǐ dòu jī shì dì zuǒ yòu. shí lǐ lín fǔ fāng chí quán shì shì. lín fǔ zi xiù wèi jiāng zuò jiān, yǐ rù shì wéi wò. xiù cháng wéi zhǔn suǒ wǔ, ér bù gǎn fā yī yán. yī dàn zhǔn jǐn lǜ qí tú guò fù mǎ wáng yáo sī sī yuán zuò hóng, jù xǔ kè běn gǎi dì. yáo wàng chén qū bài, zhǔn xié dàn, mìng zhòng yú yáo jīn guān zhī shàng, yīn zhé qí yù zān, yǐ wéi zān míng huáng zá lù zān zuò qǔ xiào lè. suì zhì jiǔ zhāng lè, yǒng mù gōng zhǔ qīn yù bǐ, gōng zhǔ jí dì zhī cháng nǚ yě, rén xiào duān shū, pō tuī yú qī lǐ, dì tè suǒ zhōng ài. zhǔn jì qù, huò yǒu wèi yáo yuē: shǔ bèi suī shì qí fù shì, rán cháng gōng zhǔ, dì ài nǚ, jūn dài zhī huò quē, dì qǐ bù jiè yì xié? yáo yuē: tiān zǐ nù, wú suǒ wèi dàn xìng mìng xì qī láng, ān gǎn bù ěr? shí rén duō hū wèi qī láng. qí shèng shì hèng bào, rén zhī suǒ wèi yě rú shì. chū míng huáng zá lù
王鉷之子准为卫尉少卿,出入宫中,以斗鸡侍帝左右。时李林甫方持权恃势。林甫子岫为将作监,以入侍帷幄。岫常为准所侮,而不敢发一言。一旦准尽率其徒过驸马王瑶私(私原作弘,据许刻本改)第。瑶望尘趋拜,准挟弹,命中于瑶巾冠之上,因折其玉簪,以为簪(明皇杂录簪作取)笑乐。遂致酒张乐,永穆公主亲御匕,公主即帝之长女也,仁孝端淑,颇推于戚里,帝特所钟爱。准既去,或有谓瑶曰:鼠辈虽恃其父势,然长公主,帝爱女,君待之或阙,帝岂不介意邪?瑶曰:天子怒,无所畏;但性命系七郎,安敢不尔?时人多呼为七郎。其盛势横暴,人之所畏也如是。(出《明皇杂录》)
wáng máo zhòng
王毛仲
wáng máo zhòng běn gāo lí rén, xuán zōng zài fān dǐ, yǔ lǐ yí dé fú qín zuǒ yòu, dì jiē ài zhī. měi dài yàn, yǔ jiāng jiǎo tóng tà, zuò yú dì qián. jì ér guì jù shì jiù, yì wèi bù fǎ. dì cháng yōu róng zhī, měi qiǎn zhōng guān wèn xùn. máo zhòng shòu mìng zhī hòu, shāo bù rú yì, bì zì qí líng rǔ, ér hòu qiǎn hái. gāo lì shì yáng sī xù jì zhī pō shēn, ér wèi cháng gǎn yán yú dì. máo zhòng qī lǐ shì jì dàn yù sān rì, dì mìng lì shì cì yǐ jiǔ shí jīn bó shén hòu, réng mìng qí zi wèi wǔ pǐn guān. lì shì jì hái, dì yuē: máo zhòng xǐ fǒu, fù yǒu hé cí? lì shì yuē: chū qí ér yǐ shì chén, shú miǎn bǎo zhōng yuē: cǐ ér qǐ bù xiāo sān pǐn guān? dì dà nù yuē: wǎng zhū wéi shì, cǐ zéi shàng chí liǎng duān, bì shì bù rù, wǒ wèi cháng yán zhī. jīn gǎn yǐ chì zǐ hèn wǒ xié? yóu shì ēn yì yì shuāi. dì zì xiān tiān zài wèi hòu shí wǔ nián, zhì kāi fǔ zhě wéi sì rén. hòu fù wáng rén jiǎo yáo chóng sòng jǐng wáng máo zhòng ér yǐ. chū míng huáng zá lù
王毛仲本高丽人,玄宗在藩邸,与李宜得服勤左右,帝皆爱之。每待宴,与姜皎同榻,坐于帝前。既而贵倨恃旧,益为不法。帝常优容之,每遣中官问讯。毛仲受命之后,稍不如意,必恣其凌辱,而后遣还。高力士、杨思勖忌之颇深,而未尝敢言于帝。毛仲妻李氏既诞育三日,帝命力士赐以酒食金帛甚厚,仍命其子为五品官。力士既还,帝曰:毛仲喜否,复有何词?力士曰:出其儿以示臣,熟眄褓中曰:此儿岂不消三品官?帝大怒曰:往诛韦氏,此贼尚持两端,避事不入,我未尝言之。今敢以赤子恨我邪?由是恩义益衰。帝自先天在位后十五年,至开府者唯四人。后父王仁皎、姚崇、宋璟、王毛仲而已。(出《明皇杂录》)
lǐ lín fǔ
李林甫
zhāng jiǔ líng zài xiàng wèi, yǒu jiǎn è fěi gōng zhī chéng. xuán zōng jì zài wèi nián shēn, shāo dài shù zhèng. měi jiàn dì, wú bù jí yán dé shī. lǐ lín fǔ shí fāng tóng liè, wén dì yì, yīn yù zhōng zhī. shí yù jiā shuò fāng jié dù shǐ niú xiān kè shí fēng, jiǔ líng yīn chēng qí bù kě. shén bù yè dì yì. tā rì, lín fǔ qǐng jiàn, lǚ chén jiǔ líng pō huái fěi bàng. yú shí fāng qiū, dì mìng gāo lì shì chí bái yǔ shàn yǐ cì, jiāng jì yì yān. jiǔ líng huáng kǒng, yīn zuò fù yǐ xiàn yòu wèi guī yàn shī yǐ yí lín fǔ, qí shī yuē: hǎi yàn hé wēi miǎo, chéng chūn yì zàn lái. qǐ zhī ní zǐ jiàn, zhī jiàn yù táng kāi. xiù hù shí shuāng rù, huá xuān rì jǐ huí. wú xīn yǔ wù jìng, yīng sǔn mò xiāng cāi. lín fǔ lǎn zhī, zhī qí bì tuì, huì nù shāo jiě. jiǔ líng jì péi yào qīng bà miǎn zhī rì, zì zhōng shū zhì yuè huá mén, jiāng jiù bān liè, èr rén jū gōng bēi xùn, lín fǔ chù qí zhōng, yì yáng zì dé. guān zhě qiè wèi yī diāo xié liǎng tù. é ér zhào zhāng péi wèi zuǒ yòu pú yè, bà zhī zhèng shì. lín fǔ shì qí zhào, dà nù yuē: yóu wèi zuǒ yòu chéng xiàng xié? èr rén qū jiù běn bān, lín fǔ mù sòng zhī. gōng qīng yǐ xià shì zhī, bù jué gǔ lì. chū míng huáng zá lù
张九龄在相位,有謇谔匪躬之诚。玄宗既在位年深,稍怠庶政。每见帝,无不极言得失。李林甫时方同列,闻帝意,阴欲中之。时欲加朔方节度使牛仙客实封,九龄因称其不可。甚不叶帝意。他日,林甫请见,屡陈九龄颇怀诽谤。于时方秋,帝命高力士持白羽扇以赐,将寄意焉。九龄惶恐,因作赋以献;又为归燕诗以贻林甫,其诗曰:海燕何微眇,乘春亦暂来。岂知泥滓贱,只见玉堂开。绣户时双入,华轩日几回。无心与物竞,鹰隼莫相猜。林甫览之,知其必退,恚怒稍解。九龄洎裴耀卿罢免之日,自中书至月华门,将就班列,二人鞠躬卑逊,林甫处其中,抑扬自得。观者窃谓一雕挟两兔。俄而诏张裴为左右仆射,罢知政事。林甫视其诏,大怒曰:犹为左右丞相邪?二人趋就本班,林甫目送之。公卿已下视之,不觉股栗。(出《明皇杂录》)
lú xuàn
卢绚
xuán zōng yàn yú qín zhèng lóu xià, xiàng wú jū rén. yàn bà, dì yóu chuí lián yǐ guān. bīng bù shì láng lú xuàn wèi dì yǐ guī gōng yè, chuí biān àn pèi, héng zòng lóu xià. xuàn fù wén yǎ zhī chēng, ér fù fēng biāo qīng cuì. dì yī jiàn, bù jué mù sòng zhī, wèn zuǒ yòu yuē: shuí? jìn chén jù yǐ xuàn míng shì duì zhī. dì jí chēng qí yùn jiè. shì shí lín fǔ fāng chí quán jì néng, dì zhī zuǒ yòu chǒng xìng, wèi cháng bù hòu yǐ jīn bó wèi huì. yóu shì dì zhī dòng jìng, lín fǔ wú bù zhī zhī. yì rì, lín fǔ zhào xuàn zhī zǐ dì wèi yuē: xián zūn yǐ sù wàng qīng chóng, jīn nán fāng jí cái, shèng shàng yǒu jiāo guǎng zhī jì, kě hū? ruò dàn xiá fāng, jí dāng qǐng lǎo. bù rán, yǐ bīn zhān réng fēn wù dōng luò, yì yōu xián zhī mìng yě. zi guī ér jù dào jiàn yì kě fǒu, yú shì xuàn yǐ bīn zhān wèi qǐng. lín fǔ kǒng guāi zhòng wàng, chū yú huá zhōu cì shǐ. bù xún yuè, wū qí yǒu jí, wèi jùn bù lǐ, shòu tài zǐ zhān shì, yuán wài ān zhì chū míng huáng zá lù
玄宗宴于勤政楼下,巷无居人。宴罢,帝犹垂帘以观。兵部侍郎卢绚谓帝已归宫掖,垂鞭按辔,横纵楼下。绚负文雅之称,而复风标清粹。帝一见,不觉目送之,问左右曰:谁?近臣具以绚名氏对之。帝亟称其蕴藉。是时林甫方持权忌能,帝之左右宠幸,未尝不厚以金帛为贿。由是帝之动静,林甫无不知之。翌日,林甫召绚之子弟谓曰:贤尊以素望清崇,今南方藉才,圣上有交广之寄,可乎?若惮遐方,即当请老。不然,以宾詹仍分务东洛,亦优贤之命也。子归而具道建议可否,于是绚以宾詹为请。林甫恐乖众望,出于华州刺史。不旬月,诬其有疾,为郡不理,授太子詹事,员外安置(出《明皇杂录》)
lǐ fǔ guó
李辅国
xuán zōng wèi tài shàng huáng, zài xīng qìng gōng jū. jiǔ yǔ chū qíng, xìng qín zhèng lóu. lóu xià shì rén jí jiē zhōng wǎng lái zhě, xǐ qiě xuàn rán yuē: bù qī jīn rì zài dé jiàn tài píng tiān zǐ. chuán hū wàn suì, shēng dòng tiān dì. shí sù zōng bù yù, lǐ fǔ guó wū zòu yún: cǐ jiē jiǔ xiān yuàn gāo lì shì chén xuán lǐ zhī yì móu yě. xià jiǎo zhào qiān tài shàng huáng yú xī nèi, gěi míng chāo běn gěi zuò jué qí hù cóng bù qǔ, bù guò lǎo ruò sān èr shí rén. jí zhōng kuí, zǎn rèn yào rì, fǔ guó tǒng zhī. tài shàng huáng jīng, yù zhuì mǎ shù sì, lài zuǒ yòu fú chí nǎi shàng. gāo lì shì yuè mǎ ér qián, lì shēng yuē: wǔ shí nián tài píng tiān zǐ, lǐ fǔ guó rǔ jiù chén, bù yí wú lǐ, lǐ fǔ guó xià mǎ! fǔ guó bù jué shī pèi ér xià. xuān tài shàng huáng gào yuē: jiàng shì gè dé hǎo shēng. míng chāo běn shēng zuò zài fǒu èr zì yú shì fǔ guó lìng bīng shì xián tāo rèn yú qiào zhōng, qí shēng yún: tài shàng huáng wàn fú. yī shí bài wǔ. lì shì yòu yuē: lǐ fǔ guó lǒng mǎ! fǔ guó suì zhe xuē, chū xíng lǒng mǎ, yǔ bīng shì děng hù shì tài shàng huáng, píng ān dào xī nèi. fǔ guó lǐng zhòng jì tuì, tài shàng huáng qì chí lì shì shǒu yuē: wēi jiāng jūn, ā mán yǐ wèi bīng sǐ guǐ yǐ. jì ér jiǔ xiān yuàn lì shì xuán lǐ. cháng liú yuǎn è chù, cǐ jiē fǔ guó zhī jiǎo zhào yě. shí sù zōng dà jiàn, fǔ guó zhuān cháo, yì xī nèi zhī fù yǒu biàn gù yě. chū róng mù xián tán
玄宗为太上皇,在兴庆宫居。久雨初晴,幸勤政楼。楼下市人及街中往来者,喜且泫然曰:不期今日再得见太平天子。传呼万岁,声动天地。时肃宗不豫,李辅国诬奏云:此皆九仙媛、高力士、陈玄礼之异谋也。下矫诏迁太上皇于西内,给(明抄本给作绝)其扈从部曲,不过老弱三二十人。及中逵,攒刃曜日,辅国统之。太上皇惊,欲坠马数四,赖左右扶持乃上。高力士跃马而前,厉声曰:五十年太平天子,李辅国汝旧臣,不宜无礼,李辅国下马!辅国不觉失辔而下。宣太上皇诰曰:将士各得好生。(明抄本生作在否二字)于是辅国令兵士咸韬刃于鞘中,齐声云:太上皇万福。一时拜舞。力士又曰:李辅国拢马!辅国遂著靴,出行拢马,与兵士等护侍太上皇,平安到西内。辅国领众既退,太上皇泣持力士手曰:微将军,阿瞒已为兵死鬼矣。既而九仙媛、力士、玄礼。长流远恶处,此皆辅国之矫诏也。时肃宗大渐,辅国专朝,意西内之复有变故也。(出《戎幕闲谈》)
wéi qú móu
韦渠牟
zhēn yuán mò, tài fǔ qīng wéi qú móu jīn wú lǐ qí yùn dù zhī péi yán líng jīng zhào yǐn sì dào wáng shí, jiē chéng ēn chǒng shì, jiàn rén duō de míng wèi. shí liú shī lǎo mù jì jiē yīng kē mù, qú móu zhǔ chí mù jì, qí yùn zhǔ chí shī lǎo. huì qí yùn cháo duì, shàng jiē qí léi ruò, xǔ qí zhì zhèng, ér shī lǎo shī shòu. gù wú míng zǐ yuē: tài fǔ cháo tiān shēng mù lǎo, shàng shū dǎo dì luò liú shī. yòu qú móu yīn duì dé zōng, dé zōng wèn zhī yuē: wǒ nǐ yòng zhèng yīn zuò zǎi xiàng, rú hé? qú móu yuē: ruò yòng cǐ rén, bì bài bì xià gōng shì. tā rì yòu wèn, duì yì rú cǐ. dì yuē: wǒ yòng zhèng yīn dìng yě, qīng wù gèng yán. yīn jí zhāo guó sī tú gōng yě. zài rù xiàng wèi, yǐ qīng jiǎn wén xué, hào wèi xián xiàng, yú jīn chuán zhī. qú móu zhī huǐ làn yě. chū jiā huà lù
贞元末,太府卿韦渠牟、金吾李齐运、度支裴延龄、京兆尹嗣道王实,皆承恩宠事,荐人多得名位。时刘师老、穆寂、皆应科目,渠牟主持穆寂,齐运主持师老。会齐运朝对,上嗟其羸弱,许其致政,而师老失授。故无名子曰:太府朝天升穆老,尚书倒地落刘师。又渠牟因对德宗,德宗问之曰:我拟用郑絪作宰相,如何?渠牟曰:若用此人,必败陛下公事。他日又问,对亦如此。帝曰:我用郑絪定也,卿勿更言。絪即昭国司徒公也。再入相位,以清俭文学,号为贤相,于今传之。渠牟之毁滥也。(出《嘉话录》)
yú cháo ēn
鱼朝恩
yú cháo ēn zhuān quán shǐ qì, gōng qīng bù gǎn yǎng shì. zǎi chén huò jué zhèng shì, bù yù móu zhě, zé yá zì yuē: tiān xià zhī shì, qǐ bù yóu wǒ hū? yú shì dì è zhī. ér cháo ēn yòu zǐ lìng huī, nián shí sì wǔ, shǐ jǐ shì yú nèi diàn. dì yǐ cháo ēn gù, suì tè cì lǜ. wèi jiā xún yuè, tóng liè huáng mén wèi jū lìng huī shàng zhě, yīn xù lì yú diàn qián, kǒng qí hòu zhì, suì zhēng lù yǐ jìn. wú hé, wù chù lìng huī bì. nǎi chí guī, gào cháo ēn, yǐ bān cì jū xià, wèi tóng liè suǒ qī. cháo ēn nù, yì rì, yú dì qián zòu yuē: chén yòu nán lìng huī, wèi jū zhòng liáo zhī xià, yuàn bì xià tè cì jīn zhāng, yǐ chāo qí děng. bù yán qí fēi ér biàn qiú zǐ. dì yóu wèi yǔ, ér cháo ēn yǐ lìng suǒ sī, pěng zǐ yī ér zhì. lìng huī jí xiè yú diàn qián. dì suī zhī bù kě, qiáng wèi cháo ēn yuē: qīng nán zhe zhāng fú, dà yí chēng yě. yú shì zài cháo dòng wú wèi dàn, tā jiē fǎng cǐ. qí tóng liè huáng mén, xún zhú yú lǐng biǎo. jí cháo ēn bèi shā, tiān xià wú bù kuài yān. chū dù yáng zá biān
鱼朝恩专权使气,公卿不敢仰视。宰臣或决政事,不预谋者,则睚眦曰:天下之事,岂不由我乎?于是帝恶之。而朝恩幼子令徽,年十四五,始给事于内殿。帝以朝恩故,遂特赐绿。未浃旬月,同列黄门位居令徽上者,因叙立于殿前,恐其后至,遂争路以进。无何,误触令徽臂。乃驰归,告朝恩,以班次居下,为同列所欺。朝恩怒,翌日,于帝前奏曰:臣幼男令徽,位居众僚之下,愿陛下特赐金章,以超其等。不言其绯而便求紫。帝犹未语,而朝恩已令所司,捧紫衣而至。令徽即谢于殿前。帝虽知不可,强谓朝恩曰:卿男著章服,大宜称也。鱼氏在朝动无畏惮,他皆仿此。其同列黄门,寻逐于岭表。及朝恩被杀,天下无不快焉。(出《杜阳杂编》)
yuán zài
元载
yuán zài zài zhōng shū, yǒu zhàng rén zì xuān zhōu huò suǒ jū lái tóu, qiú yī zhí shì. zhōng shū dù qí rén cái bù rèn zhí shì, zèng hé běi yī hán shū ér qiǎn zhī. zhàng rén wǎn nù, bù dé yǐ, chí shū ér qù. jì zhì yōu zhōu, niàn pò chǎn ér lái, zhǐ dé yī shū, shū ruò kěn qiè, yóu kě wàng. nǎi zhé shì zhī, gèng wú yī cí, wéi shǔ míng ér yǐ. dà huǐ, nù yù huí. niàn yǐ xíng shù qiān lǐ, shì yè yuàn liáo. yuàn liáo wèn: jì shì xiàng gōng zhàng rén, qǐ wú jiān tí? yuē: yǒu. pàn guān dà jīng, lì mìng yè zhě shàng bái. sī xū, nǎi yǒu dà xiào chí xiāng, fù qǐng shū. shū jì rù, guǎn zhī shàng shě, liú lián jī yuè. jí cí qù, fèng juàn yī qiān pǐ. chū yōu xián gǔ chuī
元载在中书,有丈人自宣州货所居来投,求一职事。中书度其人材不任职事,赠河北一函书而遣之。丈人惋怒,不得已,持书而去。既至幽州,念破产而来,止得一书,书若恳切,犹可望。乃折视之,更无一词,唯署名而已。大悔,怒欲回。念已行数千里,试谒院僚。院僚问:既是相公丈人,岂无缄题?曰:有。判官大惊,立命谒者上白。斯须,乃有大校持箱,复请书。书既入,馆之上舍,留连积月。及辞去,奉绢一千匹。(出《幽闲鼓吹》)
yòu yuán zài zi bó hé shì qīng zhōng wài, fú zhōu guān chá shǐ jì lè jì shí rén. jì zhì, bàn suì bù dé sòng. shǐ zhě kuī sì mén xià chū rù pín zhě, yǒu pí pá kāng kūn lún zuì shú, hòu yí qiú tōng. jì sòng jì, bó hé yī shì zòu, jǐn yǐ yí zhī. xiān yǒu duàn hé shàng shàn pí pá, zì zhì xī liáng zhōu. kūn lún qiú zhī bù yǔ. zhì shì yǐ lè zhī bàn zèng zhī, nǎi chuán yān. jīn qǔ diào liáng zhōu shì yě. chū yōu xián gǔ chuī
又元载子伯和势倾中外,福州观察使寄乐妓十人。既至,半岁不得送。使者窥伺门下出入频者,有琵琶康昆仑最熟,厚遗求通。既送妓,伯和一试奏,尽以遗之。先有段和尚善琵琶,自制西梁州。昆仑求之不与。至是以乐之半赠之,乃传焉。今曲调梁州是也。(出《幽闲鼓吹》)
lù yán
路岩
lù yán chū zhèn kūn wéi yě, kāi dào zhōng qú, zì wèi wǎ shí suǒ jī. gù jīng yǐn wēn zhāng, zhū zǐ zhī dǎng yě. yán yǐ xuē néng zì xǐng láng quán zhī jīng zhào fǔ shì, lǐ pín zhī jǔ yě. zhì shì yán wèi néng yuē: lín xíng láo yǐ wǎ lì xiāng jiàn. néng xú jǔ shǒu bǎn duì yuē: jiù lì, zǎi xiàng chū zhèn, fǔ sī wú lì fā rén fáng shǒu. yán yǒu cán sè, yì zōng wǎn jié, cháo zhèng duō mén. yán nián shào gù wèi, xiè hòu zhì cǐ, yī dàn shī shì, dāng qí lù zhě, lǜ duō chóu xì. fù lì zhī tú, diào shè shí tài, zhì zài yú mèi, léi tóng yī cí. zhōng wài téng fèi, qí shí wèi rán yě. shǐ yán huái nán yǔ cuī xuàn zuò zhī shǐ, chú jiān chá. bù shí nián, chéng mén bù chū, ér zhì wèi qīng xiàng. wù jìn tài shèng, bào guì bù xiáng, liáng yǒu yǐ zāi! chū xuàn yǐ yán wèi bì guì. cháng yuē: lù shí zhōng xū yǔ tā nà yī wèi yě. zì jiān chá rù hàn lín, xuàn yóu zài huái nán, wén zhī yuē: lù shí rú jīn biàn rù hàn lín, rú hé dào lǎo! jiē rú suǒ yán. chū yù quán zi
路岩出镇坤维也,开道中衢,恣为瓦石所击。故京尹温璋,诸子之党也。岩以薛能自省郎权知京兆府事,李蠙之举也。至是岩谓能曰:临行劳以瓦砾相饯。能徐举手板对曰:旧例,宰相出镇,府司无例发人防守。岩有惭色,懿宗晚节,朝政多门。岩年少固位,邂逅致此,一旦失势,当岐路者,率多仇隙。附丽之徒,钓射时态,志在谀媚,雷同一词。中外腾沸,其实未然也。始岩淮南与崔铉作支使,除监察。不十年,城门不出,而致位卿相。物禁太盛,暴贵不祥,良有以哉!初铉以岩为必贵。常曰:路十终须与他那一位也。自监察入翰林,铉犹在淮南,闻之曰:路十如今便入翰林,如何到老!皆如所言。(出《玉泉子》)
gāo xiāng
高湘
yuán hé chū chù bā sī mǎ: wéi zhí yì yá zhōu, hán tài qián zhōu, liǔ zōng yuán yǒng zhōu, liú yǔ xī lǎng zhōu, hán yè ráo zhōu, líng zhǔn lián zhōu, chéng yì liǔ zhōu. jí xián tōng, wéi bǎo héng lù yán zuò xiāng, chú bù fù jǐ zhě shí sī hù: cuī hàng xún zhōu, lǐ dú xiù zhōu, xiāo gòu bō zhōu, cuī yàn róng léi zhōu, gāo xiāng gāo zhōu, zhāng yán pān zhōu, lǐ kuàng qín zhōu, dù yì xiū duān zhōu, zhèng yàn chí yì zhōu, lǐ zǎo fèi zhōu. nèi xiù zhōu pān zhōu léi zhōu sān rén bù huí. chū, gāo shí yǔ dì xiāng shǎo bù xiāng mù. xián tōng mò, jì chū gāo zhōu, shí yǎ yǔ lù yán xiāng shàn, jiàn yán, yáng jiù xiāng. yán yuē: mǒu yǔ shè rén jiē shì jīng zhào fǔ hé jiā zhě. xiān shì liú zhān zhì yù chú yán, wēn zhāng xī zhǐ, bié zhì xīn jiā shù shí dài zhī. zhān yǐ rén qíng fù jǐ, bù shèn jiān mì, qí jì xiè yān. gù jū yán zhī hòu, shí jì zhī jǔ, wèn yán suǒ yù yán. shí yán yǐ qù nián tíng jǔ, yǐ qián zòu, kǒng yǒu yí zhì, qǐng jiā shí rén yǐ, jì tuō shí yǐ wǔ rén. shí xǐ qí shù guǎ, xíng yú yán sè. bù lèi rì, shí rén zhì xià, shí wèi zhī zhī yě. yán zhí zhào, xiào wèi shí yuē: qián zhě wǔ rén, shì láng suǒ huì yě. jīn zhī shí rén, mǒu zì zhì yě. shí jìng yī qí shù fàng yān. xiāng dào rèn, chēn shí bù yòu jǐ, cháng fù shī yún: wéi yǒu gāo zhōu shì dāng jiā. chū yù quán zi
元和初黜八司马:韦执谊崖州,韩泰虔州,柳宗元永州,刘禹锡朗州,韩晔饶州,凌准连州,程异柳州。及咸通,韦保衡、路岩作相,除不附己者十司户:崔沆循州,李渎绣州,萧遘播州,崔彦融雷州,高湘高州,张颜潘州,李贶勤州,杜裔休端州,郑彦持义州,李藻费州。内绣州、潘州、雷州三人不回。初,高湜与弟湘少不相睦。咸通末,既出高州,湜雅与路岩相善,见岩,阳救湘。岩曰:某与舍人皆是京兆府荷枷者。先是刘瞻志欲除岩,温璋希旨,别制新枷数十待之。瞻以人情附己,不甚缄密,其计泄焉。故居岩之后,湜既知举,问岩所欲言。时岩以去年停举,已潜奏,恐有遗滞,请加十人矣,既托湜以五人。湜喜其数寡,形于言色。不累日,十人制下,湜未知之也。岩执诏,笑谓湜曰:前者五人,侍郎所惠也。今之十人,某自致也。湜竟依其数放焉。湘到任,嗔湜不佑己,尝赋诗云:唯有高州是当家。(出《玉泉子》)
lú yǐn
卢隐
lú yǐn lǐ qiào jiē huá shuài wáng duó zhī mén shēng, qián hòu chù rǔ zhě shù yǐ. yǐn qiào wù yì, yǐ wéi xián rèn xí bù xiū. yǐn yǐ cóng xiōng xié wèi xiāng, tè chú yòu sī yuán wài láng. yòu chéng cuī hàng bù tīng yǐn shěng shàng, réng jí jiàn xié yú sī dì. xié wèi zhī zhī, xīn rán ér chū. hàng yuē: yuán wài qián rì rù shěng, shí yì wèi xī, jīn fù chú jiū sī yuán wài, shěng zhōng gù bù gǎn cí, àn sòng wáng dǎng táng yǔ lín qī cí zuò cóng tā cáo wéi xiàng gōng mìng, xié dà nù, chí rù yuē: shè dì jí qū, jí dāng shàng chén. jì shàng, hàng nǎi qiú jiǎ. xié jí shí tì hàng guān. hàng wèi rén yuē: wú jiàn chéng láng chū shěng láng, wèi jiàn shěng láng chū chéng láng. yǐn chū zì tài cháng bó shì chú shuǐ bù yuán wài, wèi yòu chéng lǐ jǐng wēn yī yān. dài yòu sī zhī mìng, jǐng wēn zhī zhǐ yě. zhì shì ér suì qí zhì yǐ. shì shí jiàn guān yì yǒu chén qí shū zhě, xié yuē: jiàn guān shì gǒu, yí gè fèi, zé yī shí yǒu shēng. chū yù quán zi
卢隐、李峭皆滑帅王铎之门生,前后黜辱者数矣。隐、峭物议,以为咸袵席不修。隐以从兄携为相,特除右司员外郎。右丞崔沆不听隐省上,仍即见携于私第。携未知之,欣然而出。沆曰:员外前日入省,时议未息,今复除纠司员外,省中固不敢辞,(按宋王谠《唐语林》七辞作从)他曹唯相公命,携大怒,驰入曰:舍弟极屈,即当上陈。既上,沆乃求假。携即时替沆官。沆谓人曰:吾见丞郎出省郎,未见省郎出丞郎。隐初自太常博士除水部员外,为右丞李景温揖焉。迨右司之命,景温之旨也。至是而遂其志矣。是时谏官亦有陈其疏者,携曰:谏官似狗,一个吠,则一时有声。(出《玉泉子》)