dù mù tiān jiào yóu rén tán zhū zhōu kuāng wù wáng bō zhū qìng yú táng xuān zōng wēn tíng yún lǐ shāng yǐn liú zhuàn zhèng tián sī kōng tú gāo chán
杜牧 天峤游人 谭铢 周匡物 王播 朱庆余 唐宣宗 温庭筠 李商隐 刘瑑 郑畋 司空图 高蟾
dù mù
杜牧
táng bái jū yì chū wèi háng zhōu cì shǐ, lìng fǎng mǔ dān huā. dú kāi yuán sì sēng huì chéng jìn yú jīng shī dé zhī. shǐ zhí yú tíng, lán mén shén mì, tā chǔ wèi zhī yǒu yě. shí chūn jǐng fāng shēn, huì chéng shè yóu mù fù qí shàng. mǔ dān zì cǐ dōng yuè fēn ér zhǒng zhī yě. huì xú níng cóng fù chūn lái, wèi zhī bái, xiān tí shī yuē: cǐ huā nán dì zhī nán zhǒng, jiàn kuì sēng xián yòng yì zāi. hǎi yàn jiě lián pín pì nì, hú fēng wèi shí gèng pái huái. xū shēng sháo yào tú láo dù, xiū shā méi guī bù gǎn kāi. wéi yǒu shù bāo hóng fú zài, hán fāng zhǐ dài shè rén lái. bái xún dào sì kàn huā, nǎi mìng xú tóng zuì ér guī. shí zhāng hù bǎng zhōu ér zhì, shén ruò shū dàn. rán zhāng xú èr shēng wèi zhī xí yǐn, gè xī shǒu jiàn yān. bái yuē: èr jūn lùn wén, ruò lián bái zhī dòu shǔ xué, shèng fù zài yú yī zhàn yě. suì shì cháng jiàn yī tiān wài fù, yú xiá sàn chéng qǐ shī, shì qì jiè sòng, yǐ níng wèi yuán, hù cì zhī. zhāng yuē: hù shī yǒu dì shì yáo zūn yuè, hé liú cè ràng guān. duō shì yǐ chén hòu zhǔ rì yuè guāng tiān dé, shān hé zhuàng dì jū. cǐ tú yǒu qián míng yǐ. yòu hù tí jīn shān sì shī yuē: shù yǐng zhōng liú jiàn, zhōng shēng liǎng àn wén. suī qí wú qián yún. tǎ yǐng guà qīng hàn, zhōng shēng hé bái yún. cǐ jù wèi wèi jiā yě. bái yòu yǐ hù gōng cí, sì jù zhī zhōng jiē shù duì, hé zú qí hū? rán wú xú shēng yún, jīn gǔ zhǎng rú bái liàn fēi, yī tiáo jiè pò qīng shān sè. hù tàn yuē: róng rǔ jiū fēn, yì hé cháng yě. suì xíng gē ér mài, níng yì gǔ yì ér guī. zì shì èr shēng zhōng shēn yǎn yǎng, bù suí xiāng shì yǐ. xiān shì lǐ lín zōng dù mù, yǔ bái niǎn bù jiào wén, wén yuán zuò zhī, jù yún xī yǒu yì gǎi jù yán yuán bái shī tǐ chuǎn zá, ér wèi qīng kǔ zhě jiàn chī, yīn zī yǒu hèn. bái wèi hé nán yǐn, lǐ wèi hé nán lìng, dào shàng xiàng yù. yǐn nǎi chéng mǎ, lìng zé jiān yú, shì guāi qū shì zhī lǐ. lǐ cháng wèi bái wèi niè rú gōng, wén zhě jiē xiào. lè tiān zhī míng shāo jiǎn yǐ. bái yuē: lǐ zhí mù lín zōng zì yě. wú zhī zhì zi yě, qí fēng bù kě dāng. hòu dù mù shǒu qiū pǔ, yǔ zhāng hù wèi shī jiǔ zhī yǒu, kù yín hù gōng cí. yì zhī qián táng zhī suì, bái yǒu fēi hù zhī lùn, cháng bù píng zhī. nǎi wèi shī èr dào yǐ gāo zhī yuē: shuí rén dé shì zhāng gōng zǐ, qiān shǒu shī qīng wàn hù hòu. yòu yún: rú hé gù guó sān qiān lǐ, xū chàng gē cí mǎn liù gōng. zhāng shī yuē: gù guó sān qiān lǐ, shēn gōng èr shí nián. yī shēng hé mǎn zǐ, shuāng lèi luò jūn qián. cǐ wèi hù dé yì zhī yǔ yě. lǐ dù yǐ xià, shèng yán qí měi zhě, yù yǐ xún yì yú bái ér qū chéng yú zhāng yě. gù mù yòu zhe lùn, yán jìn yǒu yuán bái zhě, xǐ wèi yáo yán xiè yǔ, gǔ shàn fú xiāo. wú hèn fāng zài xià wèi, wèi néng yǐ fǎ zhì zhī. sī yì fū zuǒ yú hù ěr. chū yún xī yǒu yì
唐白居易初为杭州刺史,令访牡丹花。独开元寺僧惠澄近于京师得之。始植于庭,栏门甚密,他处未之有也。时春景方深,惠澄设油幕覆其上。牡丹自此东越分而种之也。会徐凝从富春来,未知白,先题诗曰:此花南地知难种,渐愧僧闲用意栽。海燕解怜频睥睨,胡蜂未识更徘徊。虚生芍药徒劳妒,羞杀玫瑰不敢开。唯有数苞红幞在,含芳只待舍人来。白寻到寺看花,乃命徐同醉而归。时张祜榜舟而至,甚若疏诞。然张徐二生未之习隐,各希首荐焉。白曰:二君论文,若廉白之斗鼠穴,胜负在于一战也。遂试《长剑依天外》赋,《余霞散成绮》诗,试讫解送,以凝为元,祜次之。张曰:祜诗有地势遥尊岳,河流侧让关。多士以陈后主日月光天德,山河壮帝居。此徒有前名矣。又祜题金山寺诗曰:树影中流见,钟声两岸闻。虽綦毋潜云。塔影挂青汉,钟声和白云。此句未为佳也。白又以祜宫词,四句之中皆数对,何足奇乎?然无徐生云,今古长如白练飞,一条界破青山色。祜叹曰:荣辱纠纷,亦何常也。遂行歌而迈,凝亦鼓枻而归。自是二生终身偃仰,不随乡试矣。先是李林宗、杜牧,与白辇不较文,(文原作之,据《云溪友议》改)具言元白诗体舛杂,而为清苦者见嗤,因兹有恨。白为河南尹,李为河南令,道上相遇。尹乃乘马,令则肩舆,似乖趋事之礼。李尝谓白为嗫嚅公,闻者皆笑。乐天之名稍减矣。白曰:李直木(林宗字也。)吾之猘子也,其锋不可当。后杜牧守秋浦,与张祜为诗酒之友,酷吟祜宫词。亦知钱塘之岁,白有非祜之论,尝不平之。乃为诗二道以高之曰:谁人得似张公子,千首诗轻万户侯。又云:如何故国三千里,虚唱歌词满六宫。张诗曰:故国三千里,深宫二十年。一声何满子,双泪落君前。此为祜得意之语也。李杜已下,盛言其美者,欲以荀异于白而曲成于张也。故牧又著论,言近有元白者,喜为谣言亵语,鼓扇浮嚣。吾恨方在下位,未能以法治之。斯亦敷佐于祜耳。(出《云溪友议》)
tiān jiào yóu rén
天峤游人
má gū shān, shān gǔ zhī xiù, cǎo mù duō qí. yǒu dèng xiān míng chāo běn xiān zuò xiān kè zhì yán kāng, sì wǔ dài wéi guó dào shī, ér xī zǐ fú. jì sǐ, zì jīng guī zàng shì shān, yún shì shī jiě yě. rán xī wèi qiū lǒng, sōng bǎi xiāng wàng, cí rén jīng guò, bì dāng xìng yǒng, jǐ qiān shǒu yǐ. hū yǒu yī shào nián, ǒu tí yī jué, bù yán xìng zì, dàn yún tiān jiào yóu rén ěr. hòu lái guān qí suǒ cì. wú fù wéi wén. qiě dèng shì zhī míng, yīn sī shāo jiǎn yǐ. shī yuē: hè lǎo zhī tián jī zài lóng, shàng qīng nà yǔ sú chén tóng. jì yán bái rì shēng xiān qù, hé shì rén jiān yǒu bìn gōng. chū yún xī yǒu yì
麻姑山,山谷之秀,草木多奇。有邓先(明抄本先作仙)客至延康,四五代为国道师,而锡紫服。洎死,自京归葬是山,云是尸解也。然悉为丘陇,松柏相望,词人经过,必当兴咏,几千首矣。忽有一少年,偶题一绝,不言姓字,但云天峤游人耳。后来观其所刺。无复为文。且邓氏之名,因斯稍减矣。诗曰:鹤老芝田鸡在笼,上清那与俗尘同。既言白日升仙去,何事人间有殡宫。(出《云溪友议》)
tán zhū
谭铢
zhēn niáng zhě, wú guó zhī jiā rén yě, bǐ yú qián táng sū xiǎo xiǎo. sǐ zàng wú gōng zhī cè. xíng kè gǎn qí huá lì, jìng wèi shī tí yú mù shù, zhì bǐ lín zhēn. yǒu jǔ zǐ tán zhū zhě, wú mén zhī xiù shì yě, yīn shū yī jué. hòu zhī lái zhě, dǔ qí tí chù, shào xī bǐ yǐ. shī yuē: wǔ qiū shān xià zhǒng lěi lěi, sōng bǎi xiāo tiáo jǐn kě bēi. hé shì shì rén piān zhòng sè, zhēn niáng mù shàng dú tí shī. chū yún xī yǒu yì
真娘者,吴国之佳人也,比于钱唐苏小小。死葬吴宫之侧。行客感其华丽,竞为诗题于墓树,栉比鳞臻。有举子谭铢者,吴门之秀士也,因书一绝。后之来者,睹其题处,稍息笔矣。诗曰:武丘山下冢累累,松柏萧条尽可悲。何事世人偏重色,真娘墓上独题诗。(出《云溪友议》)
zhōu kuāng wù
周匡物
zhōu kuāng wù zì jǐ běn, zhāng zhōu rén. táng yuán hé shí èr nián, wáng bō bǎng xià jìn shì jí dì. shí yǐ gē shī zhù míng. chū zhōu yǐ jiā pín, tú bù yìng jǔ, luò tuò fēng chén, huái cì bù ǒu. lù jīng qián táng jiāng, fá jiù chuán zhī zī, jiǔ bù dé jì, nǎi yú gōng guǎn tí shī yún: wàn lǐ máng máng tiān qiàn yáo, qín huáng dǐ shì bù ān qiáo. qián táng jiāng kǒu wú qián guò, yòu zǔ xī líng liǎng xìn cháo. jùn mù chū jiàn zhī, nǎi zuì jīn lì. zhì jīn tiān xià jīn dù, shàng chuán cǐ shī fěng sòng. zhōu zǐ bù gǎn qǔ jǔ xuǎn rén qián zhě, zì cǐ shǐ yě. chū mǐn chuān míng shì chuán
周匡物字几本,漳州人。唐元和十二年,王播榜下进士及第。时以歌诗著名。初周以家贫,徒步应举,落魄风尘,怀刺不偶。路经钱塘江,乏僦船之资,久不得济,乃于公馆题诗云:万里茫茫天堑遥,秦皇底事不安桥。钱塘江口无钱过,又阻西陵两信潮。郡牧出见之,乃罪津吏。至今天下津渡,尚传此诗讽诵。舟子不敢取举选人钱者,自此始也。(出《闽川名士传》)
wáng bō
王播
táng wáng bō shǎo gū pín, cháng kè yáng zhōu huì zhào sì mù lán yuàn, suí sēng zhāi shí. hòu yàn dài, nǎi zhāi bà ér hòu jī zhōng. hòu èr jì, bō zì zhòng wèi, chū zhèn shì bāng, yīn fǎng jiù yóu. xiàng zhī tí míng, jiē yǐ bì shā zhào qí shī. bō jì yǐ èr jué jù yuē: sān shí nián qián cǐ yuàn yóu, mù lán huā fā yuàn xīn xiū. rú jīn zài dào jīng xíng chǔ, shù lǎo wú huā sēng bái tóu. shàng táng wèi míng chāo běn wèi zuò yǐ le gè xī dōng, cán kuì wén lí fàn hòu zhōng. sān shí nián lái chén pū miàn, rú jīn shǐ dé bì shā lóng. chū zhí yán
唐王播少孤贫,尝客扬州惠照寺木兰院,随僧斋食。后厌怠,乃斋罢而后击钟。后二纪,播自重位,出镇是邦,因访旧游。向之题名,皆以碧纱罩其诗。播继以二绝句曰:三十年前此院游,木兰花发院新修。如今再到经行处,树老无花僧白头。上堂未(明抄本未作已)了各西东,惭愧闻黎饭后钟。三十年来尘扑面,如今始得碧纱笼。(出《摭言》)
zhū qìng yú
朱庆余
táng zhū qìng yú yù shuǐ bù láng zhōng zhāng jí zhī yīn, suǒ qìng yú xīn jiù piān shí shù tōng, yín gǎi zhǐ liú èr shí liù zhāng. jí zhì yú huái bào ér tuī zàn zhī. shí rén yǐ jí zhòng míng, wú bù shàn lù fěng yǒng, suì dēng kē dì. chū qìng yú shàng wèi qiān tuì, zuò guī yì yī piān, yǐ xiàn zhāng yuē: dòng fáng zuó yè tíng hóng zhú, dài xiǎo táng qián bài jiù gū. zhuāng bà dī shēng wèn fū xù, huà méi shēn qiǎn rù shí wú. jí chóu zhī yuē: yuè nǚ xīn zhuāng chū jìng míng chāo běn jìng zuò fèng xīn, zì zhī míng yàn gèng shěn yín. qí kù wèi zú rén jiān guì, yī qǔ líng gē dí wàn jīn. yóu shì zhū zhī shī míng, liú rù sì hǎi nèi yǐ. chū yún xī yǒu yì
唐朱庆余遇水部郎中张籍知音,索庆余新旧篇什数通,吟改只留二十六章。籍置于怀抱而推赞之。时人以籍重名,无不缮录讽咏,遂登科第。初庆余尚为谦退,作《闺意》一篇,以献张曰:洞房昨夜停红烛,待晓堂前拜舅姑。妆罢低声问夫婿,画眉深浅入时无。籍酬之曰:越女新妆出镜(明抄本镜作奉)心,自知明艳更沈吟。齐绔未足人间贵,一曲菱歌敌万金。由是朱之诗名,流入四海内矣。(出《云溪友议》)
táng xuān zōng
唐宣宗
táng xuān zōng cháo, qián jìn shì chén wán děng sān rén yīng bó shì hóng cí, suǒ sī kǎo dìng míng dì jí shī fù lùn. shàng yú yán yīng diàn zhào zhōng shū shè rén lǐ fān děng wèn yuē: fán kǎo shì zhī zhōng, zhòng yòng zì rú hé? fān duì yuē: fù jì piān kū yōng zá, lùn shī bāo biǎn shì fēi, shī zé yuán tí luò yùn, yuán tí, rú bái yún qǐ fēng zhōng shī, yuán fēng zhōng bái yún qǐ shì yě. àn yún xī yǒu yì qī wú yuán zì. qí jiān zhòng yòng wén zì, nǎi shì shù jī, yì zuò yǒu cháng lì yě. yòu yuē: shú shī zhòng yòng zì? duì yuē: qián qǐ xiāng líng gǔ sè shī yún: shàn fǔ yún hé sè, cháng wén dì zi líng. féng yí kōng zì wǔ, chǔ kè bù kān tīng. yì yùn xié jīn shí, qīng yīn fā yǎo míng. cāng wú lái yuàn mù, bái zhǐ dòng fāng xīn. liú shuǐ chuán xiāng pǔ, bēi fēng guò dòng tíng. qū zhōng rén bú jiàn, jiāng shàng shù fēng qīng. zhōng yǒu èr bù zì. shàng yuē: qián qǐ suī zhòng yòng zì, tā shī shì bù jí qǐ. suī xiè tiào yún:' dòng tíng zhāng lè dì, xiāo xiāng dì zi yóu. yún qù cāng wú yuǎn, shuǐ hái jiāng hàn liú' zhī piān. wú yǐ bǐ yě. qí hóng cí shī zhòng yòng zì zhě dēng kē. qǐ shī biàn fù shǐ xuǎn. chū yún xī yǒu yì
唐宣宗朝,前进士陈玩等三人应博士宏词,所司考定名第及诗赋论。上于延英殿诏中书舍人李藩等问曰:凡考试之中,重用字如何?藩对曰:赋忌偏枯庸杂,论失褒贬是非,诗则缘题落韵,(缘题,如白云起封中诗,元封中白云起是也。按《云溪友议》七无元字。)其间重用文字,乃是庶几,亦作有常例也。又曰:孰诗重用字?对曰:钱起湘灵鼓瑟诗云:善抚云和瑟,常闻帝子灵。冯夷空自舞,楚客不堪听。逸韵谐金石,清音发杳冥。苍梧来怨慕,白芷动芳馨。流水传湘浦,悲风过洞庭。曲终人不见,江上数峰青。中有二不字。上曰:钱起虽重用字,他诗似不及起。虽谢眺云:'洞庭张乐地,潇湘帝子游。云去苍梧远,水还江汉流'之篇。无以比也。其宏词诗重用字者登科。起诗便付史选。(出《云溪友议》)
yòu táng xuān zōng
又 唐宣宗
xuān zōng yīn chóng yáng, cì yàn qún chén, yǒu yù zhì shī. qí lüè qù: kuǎn sāi xuán zhēng qí, hé róng wěi miào xián. qīng xīn fāng yǐ zhù, yè lì gòng ān biān. zǎi chén yǐ xià yìng zhì jiē hé. shàng yuē: zǎi xiàng wèi mó shī zuì chū, qí liǎng lián yún: sì fāng wú shì qù, shén yù chāo qiū lái. bā shuǐ hán guāng qǐ, qiān shān jì sè kāi. shàng jiā shǎng jiǔ zhī. wèi dǎo wǔ bài xiè, qún liáo sǒng shì, wèi yǒu dé sè, jí huān ér bà. chū shū qíng shī
宣宗因重阳,赐宴群臣,有御制诗。其略去:欵塞旋征骑,和戎委庙贤。倾心方倚注,叶力共安边。宰臣以下应制皆和。上曰:宰相魏谟诗最出,其两联云:四方无事去,神豫抄秋来。八水寒光起,千山霁色开。上嘉赏久之。魏蹈舞拜谢,群僚耸视,魏有德色,极欢而罢。(出《抒情诗》)
wēn tíng yún
温庭筠
táng wēn tíng yún zì fēi qīng, jiù míng qí. yǔ lǐ shāng yǐn qí míng, shí hào wēn lǐ. cái sī yàn lì, gōng yú xiǎo fù. měi rù shì, yā guān yùn zuò fù. fán bā chā shǒu ér bā yùn chéng. duō wèi lín pù jiǎ shǒu, hào yuē jiù shù rén yě. ér shì xíng yǒu quē, jìn shēn báo zhī. lǐ yì shān wèi yuē: jìn dé yī lián jù yún, yuǎn bǐ zhào gōng, sān shí liù nián zǎi fǔ, wèi dé ǒu jù. wēn yuē: hé bù yún, jìn tóng bù lìng, èr shí sì kǎo zhōng shū. xuān zōng cháng shì shī, shàng jù yǒu jīn bù yáo, wèi néng duì, qiǎn qiú jìn shì duì zhī. tíng yún nǎi yǐ yù tiáo tuō xù yě. xuān zōng shǎng yān. yòu yào yǒu míng bái tóu wēng, wēn yǐ cāng ěr zǐ duì. tā jiē cǐ lèi yě. xuān dì ài chàng pú sà mán cí, chéng xiàng líng hú táo jiǎ qí xiū zhuàn, mì jìn zhī, jiè lìng wù tā xiè, ér jù yán yú rén, yóu shì shū zhī. wēn yì yǒu yán yún: zhōng shū nèi zuò jiāng jūn. jī xiàng guó wú xué yě. xuān huáng hǎo wēi xíng, yù yú nì lǚ, wēn bù shí lóng yán, ào rán ér jí zhī yuē: gōng fēi zhǎng shǐ sī mǎ zhī liú yé? dì yuē: fēi yě. yòu bái: dé fēi dà cān bù wèi zhī lèi yé? dì yuē: fēi yě. zhé wèi fāng chéng wèi. qí zhì cí yuē: sǐ mén yǐ dé xíng wéi xiān, wén zhāng wèi mò. ěr jì dé xíng wú qǔ, wén zhāng hé yǐ bǔ yān. tú fù bù jī zhī cái, hǎn yǒu shì shí zhī yòng. jìng liú luò ér sǐ yě. bīn guó gōng dù cóng zì xī chuān chú huái hǎi, tíng yún yì wéi qǔ lín shì lín tíng, liú shī yún: zhuō shì lú qián jīn xiàn liǔ, suí jiā dī pàn jǐn fān fēng. tān wèi liǎng dì xíng lín yǔ, bú jiàn chí lián zhào shuǐ hóng. bīn gōng wén zhī, yí juàn qiān pǐ. wú xīng shěn huī yún: wēn céng yú jiāng huái wèi qīn jiǎ chǔ, yóu shì gǎi míng tíng yún. yòu měi suì jǔ chǎng, duō wèi jǔ rén jiǎ shǒu. shì láng shěn xún zhī jǔ, bié shī pù xí, shòu tíng yún, bù yǔ zhū gōng lín bǐ. yì rì, yú lián qián qǐng tíng yún yuē: xiàng lái cè míng zhě, jiē shì wén fù tuō yú xué shì. mǒu jīn suì chǎng zhōng, bìng wú jiǎ tuō, xué shì miǎn zhān. yīn qiǎn zhī, yóu shì bù dé yì yě. chū běi mèng suǒ yán
唐温庭筠字飞卿,旧名岐。与李商隐齐名,时号温李。才思艳丽,工于小赋。每入试,押官韵作赋。凡八叉手而八韵成。多为邻铺假手,号曰救数人也。而士行有缺,搢绅薄之。李义山谓曰:近得一联句云,远比赵公,三十六年宰辅,未得偶句。温曰:何不云,近同部令,二十四考中书。宣宗尝试诗,上句有金步摇,未能对,遣求进士对之。庭筠乃以玉条脱续也。宣宗赏焉。又药有名白头翁,温以苍耳子对。他皆此类也。宣帝爱唱菩萨蛮词,丞相令狐绹假其修撰,密进之,戒令勿他泄,而遽言于人,由是疏之。温亦有言云:中书内坐将军。讥相国无学也。宣皇好微行,遇于逆旅,温不识龙颜,傲然而诘之曰:公非长史司马之流耶?帝曰:非也。又白:得非大参簿尉之类耶?帝曰:非也。谪为坊城尉。其制词曰:死门以德行为先,文章为末。尔既德行无取,文章何以补焉。徒负不羁之才,罕有适时之用。竟流落而死也。豳国公杜悰自西川除淮海,庭筠诣韦曲林氏林亭,留诗云:卓氏炉前金线柳,隋家堤畔锦帆风。贪为两地行霖雨,不见池莲照水红。豳公闻之,遗绢千匹。吴兴沈徽云:温曾于江淮为亲槚楚,由是改名庭筠。又每岁举场,多为举人假手。侍郎沈询之举,别施铺席,授庭筠,不与诸公邻比。翌日,于帘前请庭筠曰:向来策名者,皆是文赋托于学士。某今岁场中,并无假托,学士勉旃。因遣之,由是不得意也。(出《北梦琐言》)
lǐ shāng yǐn
李商隐
táng lǐ shāng yǐn zì yì shān, wèi péng yáng gōng líng hú chǔ cóng shì. péng yáng zhī zǐ táo, jì yǒu wéi píng zhī bài, jiǎ shū shāng yǐn, wèi cháng zhǎn fēn. chóng yáng rì. shāng yǐn yì zhái, yú tīng shì shàng liú tí. qí lüè yún: shí nián quán xià wú xiāo xī, jiǔ rì zūn qián yǒu suǒ sī. láng jūn guān zhòng shī xíng mǎ, dōng gé wú yīn xǔ zài kuī. xiàng guó dǔ zhī, cán chàng ér yǐ. nǎi jiōng bì cǐ tīng, zhōng shēn bù chǔ yě. yuán quē chū chù, jīn jiàn běi mèng suǒ yán juǎn qī
唐李商隐字义山,为彭阳公令狐楚从事。彭阳之子绹,继有韦平之拜,假疏商隐,未尝展分。重阳日。商隐诣宅,于厅事上留题。其略云:十年泉下无消息,九日樽前有所思。郎君官重施行马,东阁无因许再窥。相国睹之,惭怅而已。乃扃闭此厅,终身不处也。(原缺出处,今见《北梦琐言》卷七)
liú zhuàn
刘瑑
táng liú zhuàn zì zi quán. yòu kǔ xué, néng zhǔ wén, cái zǎo yōu shàn. dà zhōng chū, wèi hàn lín xué shì. shì shí xīn fù hé huáng, biān shàng róng shì shāo fán. huì yuàn zhōng zhū xué shì huò duō qǐng gào, zhuàn dú dāng zhì. yī rì jìn cǎo zhào bǎi hán, bǐ bù tíng zhuì, cí lǐ jīng dàng. yè ài, dì fù zhào zhì yù qián, lìng cǎo yù tiān xià zhì. zhuàn rú háo shū sī, qǐng kè ér gào jiù. chí míng zhào duì, dì dà jiā shǎng. yīn ér miàn cì jīn zǐ zhī fú. zhuàn yǐ wén xué shòu zhī, bù shù nián, zú zhì dà yòng. qí gào yù zhì yuē: zì xī huáng wáng zhī yǒu guó yě, hé cháng bù wén yǐ shǒu chéng, wǔ yǐ jí shì, cān zhū èr bǐng, guī yú dà níng. zhèn wěi hé pī tú, sī hóng jǐng yè. yōu qín jiè tì, sì zài yú zī. měi niàn hé huáng tǔ jiāng, mián gèn xiá kuò. tiān bǎo mò, quǎn róng chéng wǒ duō nàn, wú lì yù jiān, suì zòng xīng shān, bù yuǎn jīng yì. shì gèng shí yè, shí jìn bǎi nián. qīng shì xiàn néng, mí bù jié qí cháng cè. cháo tíng xià yì, jiē yì tīng qí zhí cí. jǐn yǐ bù shēng biān shì wèi yǒng tú, qiě shǒu jiù dì wèi míng lǐ. rěn rǎn yú shì, shōu fù wú yóu. jīn zhě tiān dì chǔ xiáng, zǔ zōng chuí zhuàn, jiàng shì děng zhì mù fēng yǔ, bào lù xiào yě. pī jīng zhēn ér dāo dòu yè yán, chū chái láng ér qióng lú xiǎo pò. dòng jiē rú yì, gǔ wú yǔ jīng. niàn cǐ chéng qín, yí jiā chǒng shǎng. cí bù duō zài. chū zhèng chù huì suǒ zhuàn liú zhuàn bēi
唐刘瑑字子全。幼苦学,能属文,才藻优赡。大中初,为翰林学士。是时新复河湟,边上戎事稍繁。会院中诸学士或多请告,瑑独当制。一日近草诏百函,笔不停缀,词理精当。夜艾,帝复召至御前,令草喻天下制。瑑濡毫抒思,顷刻而告就。迟明召对,帝大嘉赏。因而面赐金紫之服。瑑以文学受知,不数年,卒至大用。其告喻制曰:自昔皇王之有国也,何尝不文以守成,武以集事,参诸二柄,归于大宁。朕猥荷丕图,思弘景业。忧勤戒惕,四载于兹。每念河湟土疆,绵亘遐阔。天宝末,犬戎乘我多难,无力御奸,遂纵腥膻,不远京邑。事更十叶,时近百年。卿士献能,靡不竭其长策。朝廷下议,皆亦听其直词。尽以不生边事为永图,且守旧地为明理。荏苒于是,收复无由。今者天地储祥,祖宗垂瑑,将士等栉沐风雨,暴露效野。披荆榛而刀斗夜严,出豺狼而穹庐晓破。动皆如意,古无与京。念此诚勤,宜加宠赏。词不多载。(出郑处诲所撰《刘瑑碑》)
zhèng tián
郑畋
mǎ wéi fó táng, yáng fēi yì suǒ. ěr hòu cái shì jīng guò, fù yǒng yǐ dào qí yōu yuàn zhě, bù kě shèng jì. jiē yǐ cuì qiào xiāng diàn, wěi yú chén ní, hóng qī bì yuàn, lìng rén shāng bēi. suī diào kǔ cí qīng, wú táo cǐ yì yě. chéng xiàng zhèng tián wèi fèng xiáng cóng shì rì, tí shī yuē: sù zōng huí mǎ yáng fēi sǐ, yún yǔ suī wáng rì yuè xīn. zhōng shì shèng cháo tiān zǐ shì, jǐng yáng gōng jǐng yòu hé rén. guān zhě yǐ wéi zhēn fǔ guó zhī jù chū quē shǐ
马嵬佛堂,杨妃缢所。迩后才士经过,赋咏以道其幽怨者,不可胜纪。皆以翠翘香钿,委于尘泥,红凄碧怨,令人伤悲。虽调苦词清,无逃此意也。丞相郑畋为凤翔从事日,题诗曰:肃宗回马杨妃死,云雨虽亡日月新。终是圣朝天子事,景阳宫井又何人。观者以为真辅国之句(出《缺史》)
sī kōng tú
司空图
táng jìn guó gōng péi dù tǎo huái xī, tí míng yú huá yuè miào zhī quē mén. hòu sī kōng tú tí shī jì zhī yuē: yuè qián dà duì fù huái xī, cóng cǐ zhōng yuán xī zhàn pí. shí quē mò jiào tái xiǎn shàng, fēn míng rèn qǔ jìn gōng tí. chū zhí yán
唐晋国公裴度讨淮西,题名于华岳庙之阙门。后司空图题诗纪之曰:岳前大队赴淮西,从此中原息战鼙。石阙莫教苔藓上,分明认取晋公题。(出《摭言》)
gāo chán
高蟾
táng gāo chán shī sī suī qīng, wù wèi qí xiǎn, yì shū lǐ guǎ, shí fēng yǎ zhī zuì rén. xuē néng wèi rén yuē: tǎng jiàn cǐ gōng, yù zèng qí zhǎng. rán ér luò dì shī yuē: tiān shàng bì táo hé lù zhǒng, rì biān hóng xìng yǐ yún zāi. fú róng shēng zài qiū jiāng shàng, bù xiàng dōng fēng yuàn wèi kāi. gài shǒu hán sù zhī fēn, wú zào jìng zhī xīn, gōng qīng jiān xǔ zhī. xiān shì hú céng yǒu shī yún: hàn yuàn hé céng míng chāo běn céng zuò shí xiū jià nǚ, wén chāng zǎo wǎn bà shēng ér. shàng lín xīn guì nián nián fā, bù xǔ píng rén zhé yī zhī. luó yǐn yì duō yuàn cì, dāng lù zǐ dì jì zhī, yóu shì chán dú cè míng yě. qián bèi lǐ hè gē piān, yì cái qí xiǎn. suī rán, cháng yí qí wú lǐ. dù mù yǒu yán: zhǎng jí ruò shǐ shāo jiā qí lǐ, jí nú pú mìng sāo rén kě yě. shì zhī tōng lùn bù xiāng yuǎn yě. chū běi mèng suǒ yán
唐高蟾诗思虽清,务为奇险,意疏理寡,实风雅之罪人。薛能谓人曰:倘见此公,欲赠其掌。然而落第诗曰:天上碧桃和露种,日边红杏倚云栽。芙蓉生在秋江上,不向东风怨未开。盖守寒素之分,无躁竞之心,公卿间许之。先是胡曾有诗云:翰苑何曾(明抄本曾作时)休嫁女,文昌早晚罢生儿。上林新桂年年发,不许平人折一枝。罗隐亦多怨刺,当路子弟忌之,由是蟾独策名也。前辈李贺歌篇,逸才奇险。虽然,尝疑其无理。杜牧有言:长吉若使稍加其理,即奴仆命骚人可也。是知通论不相远也。(出《北梦琐言》)