dōng fāng shuò liú xiàng hú zōng zhāng huà shù xī shěn yuē yú shì nán fù yì hǎo chù jùn mèng shēn táng wén zōng jiǎ dān duàn chéng shì jiāng líng shū shēng
东方朔 刘向 胡综 张华 束皙 沈约 虞世南 傅奕 郝处俊 孟诜 唐文宗 贾耽 段成式 江陵书生
dōng wén shuò
东文朔
hàn wǔ dì shí, cháng yǒu dú zú hè. rén jiē bù zhī, yǐ wéi guài yì. dōng fāng shuò zòu yuē: cǐ shān hǎi jīng suǒ wèi bì fāng niǎo yě. yàn zhī guǒ shì. yīn chì tíng chén jiē xí shān hǎi jīng. shān hǎi jīng bó yì suǒ zhe, liú xiàng biān cì zuò xù. bó yì yì yuē bó yì. shū yuē: yì diǎn zhèn yú. gài suí yǔ zhì shuǐ, qǔ shān hǎi zhī yì, suì chéng shū. chū shàng shū gù shí
汉武帝时,尝有独足鹤。人皆不知,以为怪异。东方朔奏曰:此山海经所谓毕方鸟也。验之果是。因敕廷臣皆习山海经。山海经伯翳所著,刘向编次作序。伯翳亦曰伯益。《书》曰:益典朕虞。盖随禹治水,取山海之异,遂成书。(出《尚书故实》)
liú xiàng
刘向
èr fù zhī chén yuē wēi, yǔ èr fù shā qì yǔ. dì nǎi gù zhī shū shǔ zhī shān. zhì qí yòu zú, fǎn fù liǎng shǒu yǔ fā, xì zhī shān shàng, zài guān tí xī běi, guō pú zhù yún. hàn xuān dì shǐ rén fā shàng jùn pán shí, shí shì zhōng de yī rén, tú luǒ, bèi fā fǎn fù, xiè yī zú. yǐ wèn, qún chén mò zhī. liú xiàng àn cǐ yán zhī. xuān dì dà jīng, yóu shì rén zhēng xué shān hǎi jīng yǐ. chū shān hǎi jīng
贰负之臣曰危,与贰负杀契窳。帝乃梏之疏属之山。桎其右足,反缚两手与发,系之山上,在关提西北,郭璞注云。汉宣帝使人发上郡磐石,石室中得一人,徒裸,被发反缚,械一足。以问,群臣莫知。刘向按此言之。宣帝大惊,由是人争学山海经矣。(出《山海经》)
hú zōng
胡综
hú zōng bó wù duō shí. wú sūn quán shí, yǒu jué dì dé tóng xiá zhǎng èr chǐ qī cùn, yǐ liú lí wèi gài, diāo lǚ qí shàng, dé yī bái yù rú yì, suǒ zhí chù jiē kè lóng hǔ jí chán xíng. shí mò néng shí qí suǒ yóu zhě. quán yǐ zōng duō xī wǎng shì, shǐ rén wèn zhī. zōng yún: xī qín shǐ huáng dōng yóu, yǐ jīn líng yǒu tiān zǐ qì, nǎi gǎi xiàn míng. bìng jué záo jiāng hú, píng zhū shān fù, chǔ chù zhé mái bǎo wù, yǐ dāng wáng tǔ zhī qì. shì jiàn yú qín jì, cǐ gài shì hū. zhòng rén xián tàn qí qià wén, ér chàng rán zì shī. chū zōng bié zhuàn
胡综博物多识。吴孙权时,有掘地得铜匣长二尺七寸,以琉璃为盖,雕缕其上,得一白玉如意,所执处皆刻龙虎及蝉形。时莫能识其所由者。权以综多悉往事,使人问之。综云:昔秦始皇东游,以金陵有天子气,乃改县名。并掘凿江湖,平诸山阜,处处辄埋宝物,以当王土之气。事见于秦记,此盖是乎。众人咸叹其洽闻,而怅然自失。(出《综别传》)
zhāng huà
张华
wèi shí, diàn qián zhōng hū dà míng, zhèn hài shěng shǔ. huá yuē: cǐ shǔ tóng shān bēng, gù zhōng míng yīng zhī yě. shǔ xún shàng shì, guǒ yún tóng shān bēng. shí rì jiē rú huá yán. chū xiǎo shuō
魏时,殿前钟忽大鸣,震骇省署。华曰:此蜀铜山崩,故钟鸣应之也。蜀寻上事,果云铜山崩。时日皆如华言。(出《小说》)
yòu zhāng huà
又 张华
jìn lù shì héng cháng xiǎng zhāng huà, yú shí bīn kè yíng zuò. huá kāi qì, biàn yuē: cǐ lóng ròu yě. zhòng suī sù fú huá bó wén, rán yì wèi zhī xìn. huá yuē: shì yǐ kǔ jiǔ guàn zhī, bì yǒu yì. shì zhī, yǒu wǔ sè guāng qǐ. shì héng nǎi qióng qí suǒ yóu. zhǎ zhǔ yuē: jiā yuán zhōng jī máo xià, dé yī bái yú, zhì zhuàng shū cháng, yǐ zuò zhǎ guò měi, gù yǐ xiǎng lù. chū shì shuō
晋陆士衡尝饷张华,于时宾客盈座。华开器,便曰:此龙肉也。众虽素伏华博闻,然意未知信。华曰:试以苦酒灌之,必有异。试之,有五色光起。士衡乃穷其所由。鲊主曰:家园中积茅下,得一白鱼,质状殊常,以作鲊过美,故以饷陆。(出《世说》)
yòu zhāng huà
又 张华
yòu wú jùn lín píng àn bēng, chū yī shí gǔ, dǎ zhī wú shēng. yǐ wèn huá. huá yuē: kě qǔ shǔ zhōng tóng cái, kè zuò yú xíng, kòu zhī zé míng yǐ. jí cóng huá yán, shēng wén shù shí lǐ. chū xiǎo shuō
又吴郡临平岸崩,出一石鼓,打之无声。以问华。华曰:可取蜀中桐材,刻作鱼形,扣之则鸣矣。即从华言,声闻数十里。(出《小说》)
yòu huì dì shí, yǒu de yī niǎo máo zhǎng shù zhàng. huá jiàn ér tàn yuē: cǐ suǒ wèi hǎi fú máo. cǐ máo chū zé tiān xià tǔ bēng. guǒ rú qí yán. chū yì yuàn
又惠帝时,有得一鸟毛长数丈。华见而叹曰:此所谓海凫毛。此毛出则天下土崩。果如其言。(出《异苑》)
yòu luò zhōng yǒu yī dòng xué shēn bù kě cè. yǒu yī fù rén yù shā fū, wèi fū yuē: wèi zēng jiàn cǐ xué. fū zì guò shì zhī. zhì xué, fù tuī fū zhuì xué, zhì dǐ, fù zhì fàn wù, rú yù jì zhī. cǐ rén dāng shí diān zhuì huǎng hū, liáng jiǔ nǎi sū. dé fàn shí zhī, qì lì shāo qiáng. zhōu huáng mì lù, nǎi dé yī xué. pú fú cóng jiù, qí qū fǎn cè. xíng shù shí lǐ, xué xiǎo kuān, yì yǒu wēi míng. suì dé kuān píng guǎng yuǎn zhī dì. bù xíng bǎi yú lǐ, jué suǒ jiàn rú chén, ér wén kāng mǐ xiāng, dàn zhī fēn měi, guò yú chōng jī. jí guǒ yǐ wéi liáng, yuán xué xíng ér shí. cǐ wù jì jǐn, fù yù rú ní zhě, wèi shì xiàng chén, yòu jī yǐ qù. suǒ lì yōu yuǎn, lǐ shù nán cè. jiù míng kuàng ér shí suǒ jī jǐn, biàn rù yī dōu: fú guō xiū zhěng, gōng guǎn zhuàng lì. tái xiè fáng yǔ, xī yǐ jīn pò wèi shì. suī wú rì yuè, míng yú sān guāng. rén jiē zhǎng sān zhàng, bèi yǔ yī, zòu qí lè, fēi shì suǒ wén yě. biàn gào qǐng qiú āi. zhǎng rén yǔ lìng qián qù, cóng mìng jìn dào. fán yù rú cǐ zhě jiǔ chù. zuì hòu suǒ zhì, kǔ gào jī něi. zhǎng rén rù, zhǐ zhōng tíng yī dà bǎi shù, jìn bǎi wéi, xià yǒu yī yáng, lìng guì lǚ yáng xū. chū dé yī qiú, zhǎng rén qǔ zhī. cì lǚ yòu qǔ, hòu lǚ lìng dàn shí, jí dé liáo jī. qǐng wèn jiǔ chù zhī míng, qiú tíng bù qù. dá yuē: jūn mìng bù dé tíng, hái wèn zhāng huà dāng xī. cǐ rén biàn fù suí xué ér xíng, suì dé chū jiāo jùn. wǎng huán liù qī nián jiān, jí guī luò, wèn huá, yǐ suǒ de èr wù shì zhī. huá yún: rú chén zhě shì huáng hé lóng xián ní shì kūn shān xià ní jiǔ chù dì xiān míng jiǔ guǎn yáng wèi chī lóng qí chū yī zhū, shí zhī yǔ tiān dì děng shòu, cì zhě yán nián, hòu zhě chōng jī ér yǐ. chū yōu míng lù
又洛中有一洞穴深不可测。有一妇人欲杀夫,谓夫曰:未曾见此穴。夫自过视之。至穴,妇推夫坠穴,至底,妇掷饭物,如欲祭之。此人当时颠坠恍惚,良久乃苏。得饭食之,气力稍强。周惶觅路,乃得一穴。匍匐从就,崎岖反侧。行数十里,穴小宽,亦有微明。遂得宽平广远之地。步行百余里,觉所践如尘,而闻粇米香,啗之芬美,过于充饥。即裹以为粮,缘穴行而食。此物既尽,复遇如泥者,味似向尘,又赍以去。所历幽远,里数难测。就明旷而食所赍尽,便入一都:郛郭修整,宫馆壮丽。台榭房宇,悉以金魄为饰。虽无日月,明逾三光。人皆长三丈,被羽衣,奏奇乐,非世所闻也。便告请求哀。长人语令前去,从命进道。凡遇如此者九处。最后所至,苦告饥馁。长人入,指中庭一大柏树,近百围,下有一羊,令跪捋羊须。初得一球,长人取之。次捋又取,后捋令啗食,即得疗饥。请问九处之名,求停不去。答曰:君命不得停,还问张华当悉。此人便复随穴而行,遂得出交郡。往还六七年间,即归洛,问华,以所得二物视之。华云:如尘者是黄河龙涎;泥是昆山下泥;九处地仙名九馆;羊为痴龙;其初一珠,食之与天地等寿,次者延年,后者充饥而已。(出《幽明录》)
yòu yù zhāng yǒu rán shí, yǐ shuǐ guàn zhī biàn rè, yòng yǐ pēng zhǔ, kě shǐ shí chéng. rè jǐn, xià kě yǐ lěng shuǐ guàn zhī gèng rè. rú cǐ wú qióng. shì rén guì qí yì, bù néng shí qí míng. léi huàn yuán kāng zhōng rù luò, nǎi jī yǐ shì huá. huá yún: cǐ suǒ wèi rán shí. chū yì wù zhì
又豫章有然石,以水灌之便热,用以烹煮,可使食成。热尽,下可以冷水灌之更热。如此无穷。世人贵其异,不能识其名。雷焕元康中入洛,乃赍以示华。华云:此所谓然石。(出《异物志》)
yòu sōng gāo shān běi yǒu dà xué kōng, mò cè qí shēn. bǎi xìng suì shí měi yóu qí shàng. jìn chū, cháng yǒu yī rén wù zhuì xué zhōng. tóng bèi jì qí tǎng bù sǐ, shì tóu shí yú xué. zhuì zhě dé zhī wèi liáng, nǎi yuán xué ér xíng. kě shí xǔ rì, hū kuàng rán jiàn míng. yòu yǒu cǎo wū yī qū, zhōng yǒu èr rén, duì zuò wéi qí, jú xià yǒu yī bēi bái yǐn. zhuì zhě gào yǐ jī kě. qí zhě yuē: kě yǐn cǐ. zhuì zhě yǐn zhī, qì lì shí bèi. qí zhě yuē: rǔ yù tíng cǐ bù? zhuì zhě yuē: bù yuàn tíng. qí zhě yuē: rǔ cóng xī xíng shù shí bù, yǒu yī jǐng, qí zhōng duō guài yì, shèn wù wèi, dàn tóu shēn rù zhōng, dāng de chū. ruò jī, jí kě qǔ jǐng zhōng wù shí zhī. zhuì zhě rú qí yán. jǐng duō jiāo lóng, rán jiàn zhuì zhě, zhé bì qí lù. zhuì zhě yuán jǐng ér xíng. jǐng zhōng yǒu wù ruò qīng ní, zhuì zhě shí zhī. liǎo bù fù jī. kě bàn nián xǔ, nǎi chū shǔ zhōng. yīn guī luò xià, wèn zhāng huà. huá yuē: cǐ xiān guǎn, suǒ yǐn zhě yù jiāng, suǒ shí zhě lóng xué shí suǐ yě. chū xiǎo shuō
又嵩高山北有大穴空,莫测其深。百姓岁时每游其上。晋初,尝有一人误坠穴中。同辈冀其倘不死,试投食于穴。坠者得之为粮,乃缘穴而行。可十许日,忽旷然见明。又有草屋一区,中有二人,对坐围棋,局下有一杯白饮。坠者告以饥渴。棋者曰:可饮此。坠者饮之,气力十倍。棋者曰:汝欲停此不?坠者曰:不愿停。棋者曰:汝从西行数十步,有一井,其中多怪异,慎勿畏,但投身入中,当得出。若饥,即可取井中物食之。坠者如其言。井多蛟龙,然见坠者,辄避其路。坠者缘井而行。井中有物若青泥,坠者食之。了不复饥。可半年许,乃出蜀中。因归洛下,问张华。华曰:此仙馆,所饮者玉浆,所食者龙穴石髓也。(出《小说》)
shù xī
束皙
jìn wǔ dì wèn shàng shū láng zhì zhòng yě: sān yuè sān rì qǔ shuǐ, qí yì hé zhǐ? dá yuē: hàn zhāng dì shí, píng yuán xú zhào yǐ sān yuè chū shēng sān nǚ, zhì sān rì ér jù wáng. yī cūn yǐ wéi guài, nǎi xiāng tuī zhī shuǐ bīn guàn xǐ, yīn liú yǐ làn shāng. qǔ shuǐ zhī yì, gài qǐ cǐ yě. dì yuē: ruò rú suǒ tán, biàn fēi jiā shì yě. shàng shū láng shù xī jìn yuē: zhòng yě xiǎo shēng, bù zú yǐ zhī cǐ. chén qǐng shuō qí shǐ. xī zhōu gōng chéng luò yì, yīn liú shuǐ yǐ fàn jiǔ. gù yì shī yún: yǔ shāng suí dōng míng chāo běn dōng zuò àn, tài píng yù lǎn sān shí yǐn dōng zuò shui ān liú. yòu qín zhāo wáng sān rì shàng sì zhì jiǔ hé qū, jiàn jīn rén zì yuān ér chū, fèng shuǐ xīn jiàn yuē, jīn jūn zhì yǒu xī xià, nǎi qín bà zhū hóu. nǎi yīn cǐ chù lì wèi qǔ shuǐ. èr hàn xiāng yán, jiē wèi shèng yè. dì yuē: shàn. cì jīn wǔ shí jīn, ér zuǒ qiān zhòng yě wèi yáng chéng lìng. chū xù qí xié jì
晋武帝问尚书郎挚仲冶:三月三日曲水,其义何旨?答曰:汉章帝时,平原徐肇以三月初生三女,至三日而俱亡。一村以为怪,乃相推之水滨盥洗,因流以滥觞。曲水之义,盖起此也。帝曰:若如所谈,便非嘉事也。尚书郎束皙进曰:仲冶小生,不足以知此。臣请说其始。昔周公城洛邑,因流水以泛酒。故逸诗云:羽觞随东(明抄本东作洝,《太平御览》三十引东作氵安)流。又秦昭王三日上巳置酒河曲,见金人自渊而出,奉水心剑曰,今君制有西夏,乃秦霸诸侯。乃因此处立为曲水。二汉相沿,皆为盛业。帝曰:善。赐金五十斤,而左迁仲冶为阳城令。(出《续齐谐记》)
shěn yuē
沈约
liáng wǔ dì duō cè shì. yīn yǒu gòng jìng cùn lì zhě, dì yǔ shěn yuē cè lì shì: dì dé shí yú shì, yuē dé jiǔ shì. jí yuē chū, rén wèn jīn rì hé bù shèng? yuē yuē: cǐ rén jì qián, bù ràng bì kǒng xiū sǐ. shí yòu cè jǐn bèi shì. chū lú shì zá shuō
梁武帝多策事。因有贡径寸栗者,帝与沈约策栗事:帝得十余事,约得九事。及约出,人问今日何不胜?约曰:此人忌前,不让必恐羞死。时又策锦被事。(出《卢氏杂说》)
yòu tiān jiàn wǔ nián, dān yáng shān nán dé wǎ wù, gāo wǔ chǐ, wéi sì chǐ, shàng ruì xià píng, gài rú hé yān. zhōng de jiàn yī, cí jù shù shí. shí rén mò shí. shěn yuē yún: cǐ dōng yí yú yě, zàng zé yòng zhī dài guān. cǐ zhì dù bēi xiǎo, zé suí dāng shí yǐ. dōng yí sǐ zé zuò zàng zhī. wǔ dì fú qí bó shí. yǔ zài jiāng yòu míng chāo běn yòu zuò zuǒ zá shì. chū shǐ xì
又天监五年,丹阳山南得瓦物,高五尺,围四尺,上锐下平,盖如盒焉。中得剑一,瓷具数十。时人莫识。沈约云:此东夷盂也,葬则用之代棺。此制度卑小,则随当时矣。东夷死则坐葬之。武帝服其博识。语在江右(明抄本右作左)杂事。(出《史系》)
yú shì nán
虞世南
táng tài zōng lìng yú shì nán xiě liè nǚ zhuàn, píng fēng yǐ zhuāng, wèi jí qiú běn, nǎi àn shū zhī, yī zì wú shī. chū guó shǐ yì zuǎn
唐太宗令虞世南写列女传,屏风已装,未及求本,乃暗书之,一字无失。(出《国史异纂》)
yòu yú shì nán
又 虞世南
tài zōng cháng chū xíng, yǒu sī qǐng zài fù shū yǐ cóng. dì yuē: bù xū, yú shì nán cǐ xíng mì shū yě.
太宗常出行,有司请载副书以从。帝曰:不须,虞世南此行秘书也。
fù yì
傅奕
táng zhēn guān zhōng, yǒu pó luó mén sēng yán dé fú chǐ, suǒ jī qián wú jiān wù. yú shì shì nǚ bēn còu, qí wài rú shì. fù yì fāng wò bìng, wén zhī. wèi qí zǐ yuē: fēi fú chǐ. wú wén jīn gāng shí zhì jiān, wù mò néng dí, wéi líng yáng jiǎo pò zhī. rǔ kě wǎng shì yān. sēng jiān téng shén yán, gù qiú, liáng jiǔ nǎi jiàn. chū jiǎo kòu zhī, yìng shǒu ér suì, guān zhě nǎi zhǐ. jīn lǐ zhū yù zhě yòng zhī. chū guó shǐ yì zuǎn
唐贞观中,有婆罗门僧言得佛齿,所击前无坚物。于是士女奔凑,其外如市。傅奕方卧病,闻之。谓其子曰:非佛齿。吾闻金刚石至坚,物莫能敌,唯羚羊角破之。汝可往试焉。僧缄滕甚严,固求,良久乃见。出角叩之,应手而碎,观者乃止。今理珠玉者用之。(出国史异纂))
hǎo chù jùn
郝处俊
táng tài zōng wèn guāng lù qīng wéi mǒu, xū wú zhī féi yáng ròu chōng yào. wéi bù zhī suǒ cóng dé, nǎi jiù shì zhōng hǎo chù jùn zhái wèn zhī. jùn yuē: shàng hǎo shēng, bì bù wéi cǐ shì. nǎi jìn zhuàng zì zòu qí wú zhī féi yáng ròu, xū wǔ shí kǒu féi yáng, yī yī duì qián shā zhī, qí yáng bù jù, pò zhī bìng rù ròu zhōng. qǔ zuì hòu yī yáng, zé jí féi ér wú zhī yě. shàng bù rěn wèi, nǎi zhǐ. shǎng chù jùn zhī bó shí yě. chū cháo yě qiān zài
唐太宗问光禄卿韦某,须无脂肥羊肉充药。韦不知所从得,乃就侍中郝处俊宅问之。俊曰:上好生,必不为此事。乃进状自奏;其无脂肥羊肉,须五十口肥羊,一一对前杀之,其羊怖惧,破脂并入肉中。取最后一羊,则极肥而无脂也。上不忍为,乃止。赏处俊之博识也。(出《朝野佥载》)
mèng shēn
孟诜
táng mèng shēn, píng chāng rén yě, fù yào míng jīng zhuó dì, bài xué guān. shēn shǎo mǐn wù, bó wén duō qí, jǔ shì wú yǔ bǐ. jìn shì zhuó dì, jiě hè cháng lè xiàn wèi, lèi qiān fèng gé shè rén. shí fèng gé shì láng liú yī zhī wò jí, shēn hòu wèn zhī, yīn liú fàn, yǐ jīn wǎn zhù lào. shēn shì zhī jīng yuē: cǐ yào jīn, fēi shí zhōng suǒ chū zhě. yī zhī yuē: zhǔ shàng jiàn cì, dāng fēi jiǎ jīn. shēn yuē: yào jīn xiān fāng suǒ zī, bù wéi jiǎ yě. yī zhī yuē: hé yǐ zhī zhī? shēn yuē: yào jīn shāo zhī, qí shàng yǒu wǔ sè qì. jù shāo zhī, guǒ rán. yī zhī yǐ wén. zé tiān yǐ qí jìn chén, bù dàng páng jī yì shù, zuǒ shòu tái zhōu sī mǎ, lèi qiān tóng zhōu cì shǐ. měi lì guān, duō fán zhèng, rén lì dài bù kān. báo qí qī shì, cháng yuē, qī shì kě pēng zhī yǐ dàn kè. rén duō yì zhī. chū yù shǐ tái jì
唐孟诜,平昌人也,父曜明经擢第,拜学官。诜少敏悟,博闻多奇,举世无与比。进士擢第,解褐长乐县尉,累迁凤阁舍人。时凤阁侍郎刘祎之卧疾,诜候问之,因留饭,以金碗贮酪。诜视之惊曰:此药金,非石中所出者。祎之曰:主上见赐,当非假金。诜曰:药金仙方所资,不为假也。祎之曰:何以知之?诜曰:药金烧之,其上有五色气。遽烧之,果然。祎之以闻。则天以其近臣,不当旁稽异术,左授台州司马,累迁同州刺史。每历官,多烦政,人吏殆不堪。薄其妻室,常曰,妻室可烹之以啖客。人多议之。(出《御史台记》)
táng wén zōng
唐文宗
táng wén zōng huáng dì tīng zhèng xiá, bó lǎn qún shū. yī rì, yán yīng gù wèn zǎi chén, máo shī yún: yōu yōu lù míng, shí yě zhī píng. píng shì hé cǎo? shí zǎi xiàng lǐ jué yáng sì fù chén yí xíng xiāng gù wèi duì. jué yuē: chén àn ěr yǎ, píng shì lài xiāo. shàng yuē: zhèn kàn máo shī shū, píng yè yuán ér huā bái, cóng shēng yě zhōng, jiǎ fēi lài xiāo. yòu yī rì wèn zǎi chén, gǔ shī yún: qīng shān chèn tiào tuō. tiào tuō shì hé wù? zǎi chén wèi duì. shàng yuē: jí jīn zhī wàn chuàn yě. zhēn gào yán, ān gū yǒu zhuó sù jīn tiào tuō, shì bì shì. chū lú shì zá shuō
唐文宗皇帝听政暇,博览群书。一日,延英顾问宰臣,毛诗云:呦呦鹿鸣,食野之苹。苹是何草?时宰相李珏、杨嗣复、陈夷行相顾未对。珏曰:臣按尔雅,苹是藾萧。上曰:朕看毛诗疏,苹叶圆而花白,丛生野中,假非藾萧。又一日问宰臣,古诗云:轻衫衬跳脱。跳脱是何物?宰臣未对。上曰:即今之腕钏也。《真诰》言,安姑有斫粟金跳脱,是臂饰。(出《卢氏杂说》)
jiǎ dān
贾耽
táng jiǎ dān hǎo dì lǐ xué. sì fāng zhī shǐ, nǎi shì míng chāo mù nǎi shì zuò zì nǎi fān lǔ lái zhě, ér yǔ zhī zuò, wèn qí tǔ dì shān chuān zhī suǒ zhōng shǐ. fán sān shí nián, suǒ wén jì bèi, yīn zhuàn hǎi nèi huá yí tú. yǐ wèn qí jùn rén, jiē dé qí shí, shì wú xū cí. chū lú shì zá shuō
唐贾耽好地理学。四方之使,乃是(明抄木乃是作自乃)蕃虏来者,而与之坐,问其土地山川之所终始。凡三十年,所闻既备,因撰海内华夷图。以问其郡人,皆得其实,事无虚词。(出《卢氏杂说》)
duàn chéng shì
段成式
táng duàn chéng shì cí xué bó wén, jīng tōng sān jiào fù qiáng jì, měi pī yuè wén zì, suī qiān wàn yán, yī lǎn lüè wú yí lòu. cháng yú sī dì záo yī chí, gōng rén yú tǔ xià huò tiě yī piàn, guài qí yì zhì, suì chí lái xiàn. chéng shì mìng chǐ, zhōu ér liàng zhī, xiào ér bù yán. nǎi jìng yī shì, xuán tiě qí shì zhōng zhī běi bì. yǐ ér ní hù, dàn kāi yī yǒu fāng cái shù cùn, yì jiān jué zhī. shí yǔ jìn qīn pì yǒu kuī zhī, zé yǒu jīn shū liǎng zì, yǐ bào shí èr shí yě. qí bó shí rú cǐ. chū nán chǔ xīn wén
唐段成式词学博闻,精通三教;复强记,每披阅文字,虽千万言,一览略无遗漏。尝于私第凿一池,工人于土下获铁一片,怪其异质,遂持来献。成式命尺,周而量之,笑而不言。乃静一室,悬铁其室中之北壁。已而泥户,但开一牖方才数寸,亦缄鐍之。时与近亲辟牖窥之,则有金书两字,以报十二时也。其博识如此。(出《南楚新闻》)
yòu duàn chéng shì
又 段成式
chéng shì duō qín huāng, qí fù wén chāng cháng huàn zhī. fù yǐ nián zhǎng, bù jiā miàn chì qí guò, ér qǐng cóng shì yán zhī. mù kè suì tóng yì xué yuàn, jù shù chéng xiàng zhī zhǐ, yì wěi wěi xùn xiè ér yǐ, yì rì, fù liè yú jiāo yuán, yīng quǎn bèi duō. jì ér zhū cóng shì gè sòng tù yī shuāng, qí shū zhōng zhēng yǐn diǎn gù, wú yī shì chóng dié zhě. cóng shì bèi è rán, duō qí xiǎo qí gù shí. yú shì qí yì wén chāng, gè yǐ shū shì zhī. wén chāng fāng zhī qí zi yì wén gāi zhān. shān jiǎn yún: wú nián sì shí, bù wéi jiā suǒ zhī. pō yì lèi sì. chū yù táng xián huà
成式多禽荒,其父文昌尝患之。复以年长,不加面斥其过,而请从事言之。幕客遂同诣学院,具述丞相之旨,亦唯唯逊谢而已,翌日,复猎于郊原,鹰犬倍多。既而诸从事各送兔一双,其书中徵引典故,无一事重叠者。从事辈愕然,多其晓其故实。于是齐诣文昌,各以书示之。文昌方知其子艺文该瞻。山简云:吾年四十,不为家所知。颇亦类似。(出《玉堂闲话》)
jiāng líng shū shēng
江陵书生
jiāng líng nán mén zhī wài, yōng mén zhī nèi, dōng yuán xià yǒu xiǎo wǎ táng shì yī suǒ, gāo chǐ xǔ, jù tǐ ér wēi. xún qí zhōu rén, yuē: cǐ xī rǎng yě. jū qí yóu, yuē: shù bǎi nián qián, cǐ zhōu hū wèi hóng tāo suǒ màn, wèi méi zhě sān èr bǎn. zhōu shuài huáng jù, bù zhī suǒ wéi. hū yǒu rén bái zhī yuē, zhōu zhī jiāo shù jiān, yǒu yī shū shēng bó dú shén guǎng, cái zhì chū rén. qǐng zhào xún zhī. jí zhào wèn zhī, cǐ shì xī rǎng zhī dì, zài yú nán mén. pū cháng dú xī rǎng jì yún, yǔ yān hóng shuǐ, zī yǒu hǎi yǎn. fàn zhī wú héng, yǔ nǎi juān shí, zào lóng zhī gōng shì, zhì yú xué zhōng, yǐ sāi qí shuǐ mài. hòu wén bǎn zhù cǐ chéng, huǐ qí jiù zhì, shì yǐ yǒu cǐ huái xiāng zhī huàn. qǐng jué ér qiú zhī. guǒ yú dōng yuán zhī xià, jué shù chǐ, dé shí gōng shì, jiē yǐ huǐ sǔn. jīng shuài yú shì zhòng qì, yǐ hòu rǎng péi zhī. qí hóng shuǐ nǎi jué. jīn yú qí shàng yòu qǐ wū yǔ, zhì qí chù suǒ. xuán yǐ xī rǎng jì yàn zhī, bù miù. chū yù táng xián huà
江陵南门之外,雍门之内,东垣下有小瓦堂室一所,高尺许,具体而微。询其州人,曰:此息壤也。鞠其由,曰:数百年前,此州忽为洪涛所漫,未没者三二版。州帅惶惧,不知所为。忽有人白之曰,洲之郊墅间,有一书生博读甚广,才智出人。请召询之。及召问之,此是息壤之地,在于南门。仆尝读息壤记云,禹湮洪水,兹有海眼。泛之无恒,禹乃镌石,造龙之宫室,置于穴中,以塞其水脉。后闻版筑此城,毁其旧制,是以有此怀襄之患。请掘而求之。果于东垣之下,掘数尺,得石宫室,皆已毁损。荆帅于是重葺,以厚壤培之。其洪水乃绝。今于其上又起屋宇,志其处所。旋以《息壤记》验之,不谬。(出《玉堂闲话》)