hé zhěn wáng yīn wáng hàn níng miǎn ní qín gāo shè zhāng zhèng lǐ jū bā nán zǎi yuán chū yǎn zhōu jūn jiāng yáng fù gōng dì cài zhōu xíng zhě fàn hǎi kè
何轸 王殷 王翰 宁勉 倪勤 高涉 张政 李琚 巴南宰 元初 兖州军将 杨复恭弟 蔡州行者 贩海客
hé zhěn
何轸
hé zhěn yǐ yù fàn wèi yè. qī liú shì, shǎo duàn jiǔ ròu, cháng chí jīn gāng jīng. xiān fén xiāng xiàng qián, yuàn nián zhǐ sì shí wǔ, lín zhōng xīn bù luàn, xiān zhī sǐ rì. zhì táng dà hé sì nián dōng, sì shí wǔ yǐ, xī shě zī zhuāng gōng sēng, yù rù suì, biàn bié qīn gù. hé zhěn yǐ wéi bìng mèi, bù xìn. zhì suì chú rì, qǐng sēng shòu rù guān, mù yù gēng yī, dú chǔ yī shì, fū zuò gāo shēng niàn jīng, jí biàn sè qiǎo rán. ér nǚ pái shì kàn zhī, yǐ zú, dǐng rè zhuó shǒu. zhěn yǐ sēng lǐ tǎ zàng, zài jīng zhōu běi bù. chū yǒu yáng zá zǔ
何轸以鬻贩为业。妻刘氏,少断酒肉,常持金刚经。先焚香像前,愿年止四十五,临终心不乱,先知死日。至唐大和四年冬,四十五矣,悉舍资装供僧,欲入岁,遍别亲故。何轸以为病魅,不信。至岁除日,请僧授入关,沐浴更衣,独处一室,趺坐高声念经,及辨色悄然。儿女排室看之,已卒,顶热灼手。轸以僧礼塔葬,在荆州北部。(出《酉阳杂俎》)
wáng yīn
王殷
shǔ zuǒ yíng zú wáng yīn, cháng dú jīn gāng jīng, bù rú hūn yǐn jiǔ. wèi shǎng shè kù zi, qián hòu wéi rén wù lèi, hé sǐ zhě shù sì, jiē fēi yì de miǎn. zhì táng dà hé sì nián, guō zhāo zhèn shǔ. guō xìng yán jí. xiǎo bù rú yì jiē sǐ. wáng yīn yīn chéng jǐn xié, guō xián qí è ruò, lìng tǎn bèi, jiāng bì zhī. guō yǒu fān gǒu, suí guō wò qǐ, fēi shǐ zhái rén, féng zhī zhé shì. hū fèi shēng, lì bào wáng yīn zhī bèi, qū zhú bù qù. guō yì zhī, nù suì jiě. chū yǒu yáng zá zǔ
蜀左营卒王殷,常读金刚经,不茹荤饮酒。为赏设库子,前后为人误累,合死者数四,皆非意得免。至唐大和四年,郭钊镇蜀。郭性严急。小不如意皆死。王殷因呈锦缬,郭嫌其恶弱,令袒背,将毙之。郭有蕃狗,随郭卧起,非使宅人,逢之辄噬。忽吠声,立抱王殷之背,驱逐不去。郭异之,怒遂解。(出《酉阳杂俎》)
wáng hàn
王翰
táng dà hé wǔ nián, hàn zhōu shí fāng xiàn bǎi xìng wáng hàn, cháng zài shì rì zhú xiǎo lì. hū bào zú, jīng sān rì què huó, yún: míng zhōng yǒu shí liù rén tóng bèi zhuī, shí wǔ rén sàn pèi tā chǔ, hàn dú zhì yī sī. jiàn yī qīng shān shào nián, chēng shì jǐ zhí, wèi míng guān tīng zǐ, suì yǐn jiàn tuī diǎn. yòu yún shì jǐ xiōng, mào jiē bù lèi. qí xiōng yǔ yún:" yǒu yuān niú yī tóu, sù ěr shāo shē, wǎng shāo shā zhī, yòu céng mài zhú yǔ shā gǒu rén zuò kōng hóu, shā gǒu èr tóu, gǒu yì sù ěr. ěr jīn míng wèi zhù sǐ jí, yóu kě yǐ miǎn, wèi zuò gōng dé." hàn yù wèi shè zhāi, jí xiě fǎ huá jīng jīn guāng míng jīng, jiē yuē:" bù kě". nǎi qǐng yuē:" chí jīn gāng jīng qī biàn yǔ zhī". qí xiōng xǐ yuē:" zú yǐ." jí huó, suì shě yè chū jiā. chū yǒu yáng zá zǔ
唐大和五年,汉州什邡县百姓王翰,常在市日逐小利。忽暴卒,经三日却活,云:冥中有十六人同被追,十五人散配他处,翰独至一司。见一青衫少年,称是己侄,为冥官厅子,遂引见推典。又云是己兄,貌皆不类。其兄语云:“有冤牛一头,诉尔烧畬,枉烧杀之,又曾卖竹与杀狗人作箜篌,杀狗二头,狗亦诉尔。尔今名未注死籍,尤可以免,为作功德。”翰欲为设斋,及写《法华经》、《金光明经》,皆曰:“不可”。乃请曰:“持金刚经七遍与之”。其兄喜曰:“足矣。”及活,遂舍业出家。(出《酉阳杂俎》)
níng miǎn
宁勉
níng miǎn zhě, yún zhōng rén, nián shào yǒu yǒng qì, shàn qí shè, néng yǐ lì gé měng shòu, bù yòng bīng zhàng. běi dōu shǒu jiàn qí yǒng, shǔ wèi yá jiāng, hòu yǐ bīng sì qiān jūn yú fēi hú chéng. shí jì mén shuài jiāo hàn, qì tiān zǐ fǎ, fǎn shū wén què xià. táng wén zōng huáng dì, zhào běi dōu shǒu gōng qí nán. zhào wèi zhì, ér jì mén bīng yè fá fēi hú, zhēng gǔ zhèn dì, fēi hú rén xiōng rán bù zì ān, wèi níng miǎn yuē:" jì bīng háo jiàn bù kě dí, jīn qiě zhì yǐ, qí shì shén jí, yuàn kōng qí yì yǐ dùn qù. bù rán, dàn mù bá wú chéng, wú bù rěn fù zǐ xiōng dì jǐn xuè zéi rèn xià, huǐ nìng kě jí. suī tiān zǐ shén wǔ, ān néng xuě wú yuān hū? xìng shú jì zhī." miǎn zì dù bīng shǎo, gù bù néng zhé jì shī zhī fēng, jiāng tīng yì rén yǔ, lǜ dé zuì yú tiān zǐ yù jiān bì zì shǒu, yòu lǜ yī yì zhī rén xī tú yú zéi shǒu. yōu jì shèn ér cè wèi jué, hū yǒu dié zhě gào yuē:" zéi jǐn kuì yǐ! yǒu qì jiǎ zài chéng xià, yuàn qǔ zhī." miǎn jí dēng chéng tǎn wàng, shí yuè míng lǎng, jiàn zéi bīng chí zǒu, diān zhì zhě bù kě shǔ, ruò yǒu dà bīng jī qí hòu. miǎn dà xǐ, kāi yì mén, zòng bīng zhú zhī, shēng qín shù shí rén, dé yí jiǎ shén duō. xiān shì miǎn hǎo fú tú shì, cháng yuè fó shū jīn gāng jīng, jì bài jì shī, qín qí lǔ yǐ xùn yān. lǔ yuē:" xiàng xī wàng jiàn chéng shàng yǒu jù rén shù sì, zhǎng èr zhàng yú, xióng jùn kě jù, nù mù qù wěn, tǎn dàng zhí jiàn. jì rén jiàn zhī, cǎn rán hàn lì, jí zǒu bì. yòu ān yǒu dòu xīn hū!" miǎn wù jù rén nǎi jīn gāng yě, yì zì qí zhī. miǎn guān yù shǐ zhōng chéng, hòu wèi qīng sāi fù shǐ. chū xuān shì zhì
宁勉者,云中人,年少有勇气,善骑射,能以力格猛兽,不用兵仗。北都守健其勇,署为衙将,后以兵四千军于飞狐城。时蓟门帅骄悍,弃天子法,反书闻阙下。唐文宗皇帝,诏北都守攻其南。诏未至,而蓟门兵夜伐飞狐,钲鼓震地,飞狐人汹然不自安,谓宁勉曰:“蓟兵豪健不可敌,今且至矣,其势甚急,愿空其邑以遁去。不然,旦暮拔吾城,吾不忍父子兄弟尽血贼刃下,悔宁可及。虽天子神武,安能雪吾冤乎?幸熟计之。”勉自度兵少,固不能折蓟师之锋,将听邑人语,虑得罪于天子;欲坚壁自守,又虑一邑之人悉屠于贼手。忧既甚而策未决,忽有谍者告曰:“贼尽溃矣!有弃甲在城下,愿取之。”勉即登城坦望,时月明朗,见贼兵驰走,颠踬者不可数,若有大兵击其后。勉大喜,开邑门,纵兵逐之,生擒数十人,得遗甲甚多。先是勉好浮图氏,常阅佛书金刚经,既败蓟师,擒其虏以讯焉。虏曰:“向夕望见城上有巨人数四,长二丈余,雄俊可惧,怒目呿吻,袒荡执剑。蓟人见之,惨然汗栗,即走避。又安有斗心乎!”勉悟巨人乃金刚也,益自奇之。勉官御史中丞,后为清塞副使。(出《宣室志》)
ní qín
倪勤
ní qín, zǐ zhōu rén, táng dà hé wǔ nián, yǐ wǔ lüè chēng, yīn diǎn fú zhōu xìng jiào cāng, sù chí jīn gāng jīng. cāng yǒu tīng shì miàn jiāng, shèn wéi shèng gài, nǎi shè fó xiàng, ér dú jīng qí zhōng. liù yuè jiǔ rì, jiāng shuǐ dà zhǎng, wéi bù zhì cǐ tīng xià, qín dú sòng yì lì. jì shuǐ tuì, zhōu shì shù lǐ, shì wū jǐn nì, wéi cǐ tīng lüè bù zhān zì, cāng yì wú shāng. rén jiē lǐ jìng. chū bào yìng jì
倪勤,梓州人,唐大和五年,以武略称,因典涪州兴教仓,素持金刚经。仓有厅事面江,甚为胜概,乃设佛像,而读经其中。六月九日,江水大涨,惟不至此厅下,勤读诵益励。洎水退,周视数里,室屋尽溺,唯此厅略不沾渍,仓亦无伤。人皆礼敬。(出《报应记》)
gāo shè
高涉
táng dà hé qī nián dōng, jǐ shì zhōng lǐ shí wèi tài yuán xíng jūn sī mǎ, kǒng mù gāo shè yīn sù shǐ yuàn. dōng dōng gǔ qǐ shí, yì lín fáng, hū yù yī rén, zhǎng liù chǐ yú, hū yuē:" xíng jūn huàn ěr." shè suì xíng. xíng shāo chí, qí rén zì hòu tà zhī. bù jué xiàng běi, yuē xíng shù shí lǐ, zhì yě wài, jiàn rù yī gǔ dǐ, hòu shàng yī shān, zhì dǐng sì wàng, yì wū jǐn zài yǎn xià. zhì yī cáo sī suǒ, zhuī zhě hū yún:" zhuī gāo shè dào." qí zhōng rén duō zhū lǜ, dāng àn zhě shì cuī xíng xìn láng zhōng, pàn yún:" fù sī duì." fù zhì yī chù, shù bǎi rén lù zuò, yǔ zhū yáng zá chǔ. lǐng zhì yī rén qián, nǎi shè mèi xù dù zé yě, nì wèi shè yuē:" jūn chū dé shū shǒu shí, zuò xīn rén jú, qiǎn mǒu mǎi yáng sì kǒu, jì de fǒu? jīn bèi xiāng zé, yì shén kǔ dú." shè jù yún:" ěr shí zhǐ shǐ shì ròu, fēi yáng yě." zé suì wú yán, yīn jiàn yáng rén lì niè zé, qūn xún bèi lǐng tā qù. shū hū yòu jiàn yī chù, lù jià fāng liáng, liáng shàng dīng dà tiě huán, yǒu shù bǎi rén, jiē chí dāo, yǐ shéng xì rén tóu, qiān rù huán zhōng, kū tī zhī. shè jù zǒu chū, dàn niàn jīn gāng jīng. shū hū, féng jiù xiāng shí yáng yǎn yún:" lǐ shuō shàng shū shí, zhàng shā zéi lǐ yīng dào wèi jié zéi shì, yǐ yú zhū chù shòu shēng sān shí nián, jīn què sù qián shì, jūn cháng jì de fǒu?" shè cí jǐ nián yòu, bù xǐng. yòu yù jiù diǎn duàn yí, xiān yǔ shè wèi yì xiōng dì, féng shè yún:" dì xiān niàn jīn gāng jīng, mò fèi wàng fǒu? xiàng lái suǒ jiàn, wèi shì jí kǔ chǔ, miǎn shù shàn yè, jīn dé hái, yì jīng zhī lì." yīn sòng zhì jiā, rú mèng, sǐ yǐ jīng sù, xiàng tà chù shù rì qīng zhǒng. chū yǒu yáng zá zǔ
唐大和七年冬,给事中李石为太原行军司马,孔目高涉因宿使院。咚咚鼓起时,诣邻房,忽遇一人,长六尺余,呼曰:“行军唤尔。”涉遂行。行稍迟,其人自后拓之。不觉向北,约行数十里,至野外,渐入一谷底,后上一山,至顶四望,邑屋尽在眼下。至一曹司所,追者呼云:“追高涉到。”其中人多朱绿,当按者似崔行信郎中,判云:“付司对。”复至一处,数百人露坐,与猪羊杂处。领至一人前,乃涉妹婿杜则也,逆谓涉曰:“君初得书手时,作新人局,遣某买羊四口,记得否?今被相责,意甚苦毒。”涉遽云:“尔时只使市肉,非羊也。”则遂无言,因见羊人立啮则,逡巡被领他去。倏忽又见一处,露架方梁,梁上钉大铁环,有数百人,皆持刀,以绳系人头,牵入环中,刳剔之。涉惧走出,但念金刚经。倏忽,逢旧相识杨演云:“李说尚书时,杖杀贼李英道为劫贼事,已于诸处受生三十年,今却诉前事,君常记得否?”涉辞己年幼,不省。又遇旧典段怡,先与涉为义兄弟,逢涉云:“弟先念金刚经,莫废忘否?向来所见,未是极苦处,勉树善业,今得还,亦经之力。”因送至家,如梦,死已经宿,向拓处数日青肿。(出《酉阳杂俎》)
zhāng zhèng
张政
zhāng zhèng. qióng zhōu rén. táng kāi chéng sān nián qī yuè shí wǔ rì bào wáng. chū jiàn sì rén lái zhuō, xíng bàn rì, zhì dà jiāng, shén kuò, dù shēn sān chǐ xǔ, xì kàn jìn shì nóng xuè, biàn xiǎo shēng niàn jīn gāng jīng. shǐ zhě sè biàn. rù chéng, jiàn hú sēng zhǎng bā chǐ yú, mà shǐ zhě yuē:" hé bù yī tiē? luàn zhuō píng rén." jìn jiē jīng bài. jí lǐng jiàn wáng, sēng yǔ duì zuò, yuē:" zhāng zhèng shì mǒu běn zōng dì zǐ, bèi wàng lǐng lái." wáng yuē:" dài lüè kān wèn." sēng sè nù, wáng pàn fàng qù. jiàn shǐ zhě sì rén, jiē zhe dà jiā. sēng zì lǐng zhèng chū chéng, bú jiàn suǒ dù zhī shuǐ. sēng yuē: wú shì rǔ suǒ zōng hé shàng, rǔ shí wǒ fǒu? wǒ shì xū pú tí." nǎi zhī shì chí jīng zhī lì, zài sān bài lǐ. sēng yuē:" dì zǐ hé yǎn." sēng yǐ zhàng yī jī, bù jué shī shēng, nǎi huó. sǐ yǐ sān rì, wéi xīn shàng nuǎn. chū bào yìng jì
张政。邛州人。唐开成三年七月十五日暴亡。初见四人来捉,行半日,至大江,甚阔,度深三尺许,细看尽是脓血,便小声念金刚经。使者色变。入城,见胡僧长八尺余,骂使者曰:“何不依帖?乱捉平人。”尽皆惊拜。及领见王,僧与对坐,曰:“张政是某本宗弟子,被妄领来。”王曰:“待略勘问。”僧色怒,王判放去。见使者四人,皆著大枷。僧自领政出城,不见所渡之水。僧曰:吾是汝所宗和尚,汝识我否?我是须菩提。”乃知是持经之力,再三拜礼。僧曰:“弟子合眼。”僧以仗一击,不觉失声,乃活。死已三日,唯心上暖。(出《报应记》)
lǐ jū
李琚
táng lǐ jū, chéng dū rén. dà zhōng jiǔ nián sì yuè shí liù rì hū huàn yì jí, huǎng hū zhī jì, jiàn yī rén zì chēng" xíng bìng guǐ wáng". mà jū yún:" dǐ fàn wǒ duō, wèi lǐng rǔ qù." qù" yuán běn zuò" yún", jù míng chāo běn gǎi. míng rì fù gòng sān nǚ rén tóng lái, sù shè jiǔ shí, jiē wǒ qī yě." jū yì chóu zuò yuē:" rǔ hé dé sān qī?" dàn wén hē chì jiū lāng, bù dǔ rén yě. què sì dù lái, zhì èr shí yī rì cí qù, jū yì bài sòng. què huí, biàn jué shēn qīng, yú fó táng zuò lǐ, jiāng chī zhōu. què xíng cì, hū bèi fēng chuī qù, zhù zú bù dé, nǎi zhì yī dà shān, jiàn jiāng hǎi wú yá, rén chù suí jū lì àn biān, bù zhī suǒ xiàng. liáng jiǔ, yǒu huáng shān rén wèn yuē:" gōng shì hé rén? suí wǒ lái." cái sì wǔ bù, yǐ jiàn jiāng shān shén yuǎn. yòu wèn:" zuò hé shàn shì? ruò wú, shì yǐ yú shuǐ shàng zuò zhū yáng děng yě, xì shuō kǒng wáng wèn." jū yún:" zài chéng dū fǔ, céng lǜ bǎi yú jiā yú jìng zhòng sì zào xī fāng gōng dé yī dǔ, wèi dà shèng cí sì xiě dà zàng jīng, yǐ dé wǔ bǎi yú juǎn, jiān qìng zàn le." shǐ zhě yǐn qù. yuē wǔ shí lǐ, jiàn yī dài chéng, rù mén shù lǐ, jiàn diàn shàng sēng zhǎng liù qī chǐ, yǔ wáng yún:" cǐ rén zhì xīn zào shàn, wú yǒu qī chǎn." wáng jí huáng shān rén, rú hé chǔ dé wén tiē, zhuī píng rén lái. dá yún:" shān xià jiàn lǐng lái, wú tiē zhuī." wáng yún:" jí sòng qù." biàn jiàn suǒ zuò gōng dé zài diàn shàng, bēi jì fēn míng, shí bì zào guǎng lì fāng zài hòu. shǐ zhě lǐng qù, yòu rù yī yuàn, lìng zuò, xiàng jū shuō:" yuán hàn zhōu cì shǐ wéi mǒu wáng, yù lìng mǒu zuò cì shǐ." jū dōu bù yù. liù qī rì yǐ lái fàng guī, fán guò shí èr chù, jiē yún wáng yuàn, xī yǒu shì wèi, zǒng yún yǔ xiě yī juàn jīn gāng jīng. suì dào jiā, shǐ rén lín bié zhí shǒu, yì yuē:" qǐ yī juàn jīn gāng jīng." biàn jué tóu tòng, zhì yī tǎ xià, wén rén yún:" wǒ shì dào ān hé shàng, zuò bìng zhuō tóu liǎng xià, yuàn dé ěr dào xīn jiān gù." suì xǐng, jiàn guān yīn pú sà xiàn tóu biān lì xiào, zì cǐ dùn wù. qī ér huán kū yún:" méi yǐ qī rì, wéi xīn shàng nuǎn." xiě jīng yǔ suǒ xǔ zhě, zì sòng bù dài. chū bào yìng jì
唐李琚,成都人。大中九年四月十六日忽患疫疾,恍惚之际,见一人自称“行病鬼王”。骂琚云:“抵犯我多,未领汝去。(“去”原本作“云”,据明抄本改。)明日复共三女人同来,速设酒食,皆我妻也。”琚亦酬酢曰:“汝何得三妻?”但闻呵叱啾啷,不睹人也。却四度来,至二十一日辞去,琚亦拜送。却回,便觉身轻,于佛堂作礼,将吃粥。却行次,忽被风吹去,住足不得,乃至一大山,见江海无涯,人畜随琚立岸边,不知所向。良久,有黄衫人问曰:“公是何人?随我来。”才四五步,已见江山甚远。又问:“作何善事?若无,适已于水上作猪羊等也,细说恐王问。”琚云:“在成都府,曾率百余家于净众寺造西方功德一堵,为大圣慈寺写大藏经,已得五百余卷,兼庆赞了。”使者引去。约五十里,见一大城,入门数里,见殿上僧长六七尺,语王云:“此人志心造善,无有欺谄。”王诘黄衫人,如何处得文帖,追平人来。答云:“山下见领来,无帖追。”王云:“急送去。”便见所作功德在殿上,碑记分明,石壁造广利方在后。使者领去,又入一院,令坐,向琚说:“缘汉州刺史韦某亡,欲令某作刺史。”琚都不谕。六七日已来放归,凡过十二处,皆云王院,悉有侍卫,总云与写一卷金刚经。遂到家,使人临别执手,亦曰:“乞一卷金刚经。”便觉头痛,至一塔下,闻人云:“我是道安和尚,作病卓头两下,愿得尔道心坚固。”遂醒,见观音菩萨现头边立笑,自此顿寤。妻儿环哭云:“没已七日,唯心上暖。”写经与所许者,自诵不怠。(出《报应记》)
bā nán zǎi
巴南宰
bā nán zǎi wéi shì, cháng niàn jīn gāng jīng. táng guāng huà zhōng, zhì ní xī, yù yī nǚ rén, zhe fēi yī, qiè èr zi xié xíng, tóng dēng shān lǐng. xíng rén xiāng zhù jiào zào, jiàn shì chì lí dà chóng sān zǐ mǔ yě. qūn xún, yǔ wéi fēn lù ér qù, wéi zhōng bù jué, shì chí jīng zhī lì yě. chū shù yì jì. míng chāo běn chū běi mèng suǒ yán
巴南宰韦氏,常念金刚经。唐光化中,至泥溪,遇一女人,著绯衣,挈二子偕行,同登山岭。行人相驻叫噪,见是赤狸大虫三子母也。逡巡,与韦分路而去,韦终不觉,是持经之力也。(出《述异记》。明抄本出《北梦琐言》)
yuán chū
元初
táng yuán chū, jiǔ jiāng rén, fàn xīn yú shì. nián qī shí, cháng chí jīn gāng jīng. wǎn guī jiāng běi, zhōng liú fēng làng dà qǐ, tóng shè dé jù méi, wéi chū fú yú shuǐ shàng, jí piào nán àn. qún zhōu pō zhě, xī shì dà shāng, jiàn chū bèi shàng guāng gāo shù chǐ, yì qí guì rén. jì dé huó, zhēng yǐ yī fú yí zhī, jí gèng zhào yǐ yǔ fàn, yǔ jiàn shú, nǎi zhī cūn sǒu. yīn jí guāng suǒ zì, yún:" mǒu dú jīn gāng jīng wǔ shí nián yǐ, zài bèi zhě jīng yě." qián hòu è nàn, wú bù huò miǎn, zhī shì jīng zhī lì yě. chū bào yìng jì
唐元初,九江人,贩薪于市。年七十,常持金刚经。晚归江北,中流风浪大起,同涉得俱没,唯初浮于水上,即漂南岸。群舟泊者,悉是大商,见初背上光高数尺,意其贵人。既得活,争以衣服遗之,及更召以与饭,语渐熟,乃知村叟。因诘光所自,云:“某读金刚经五十年矣,在背者经也。”前后厄难,无不获免,知是经之力也。(出《报应记》)
yǎn zhōu jūn jiāng
兖州军将
gān fú zhōng, yǎn zhōu jié dù shǐ cuī shàng shū, fǎ lìng yán jùn. cháng yǒu yī jūn jiāng yá cān bú dào, cuī dà nù, lìng jiù yá mén chǔ zhǎn. qí jūn jiāng jiù lù hòu, yán sè bù biàn, zhòng xián jù zhī. shì yè sān gēng guī jiā, qī zǐ jīng hài, wèi shì guǐ wù. jūn jiāng yuē:" chū zāo jué zhǎn shí, yī rú zuì shuì, wú zhū tòng kǔ. zhōng yè, jué shēn dào jiē zhōng, yīn ěr huán jiā." qī zǐ wǎng zhī qí yóu. míng dàn rù xiè, cuī jīng yuē:" ěr yǒu hé huàn shù néng zhì?" jūn jiāng yún:" sù wú huàn shù, zì shǎo dú jīn gāng jīng, rì sān biàn, zuó rì sòng jīng, suǒ yǐ guò qī." cuī wèn jì de zhǎn shí fǒu, yún:" chū lǐng dào jǐ mén wài, biàn rú chén zuì, dōu bù jì zhǎn shí." cuī yòu wèn suǒ dú jīng hé zài, yún: zài jiā suǒ hán zi nèi." jí qǔ dào, suǒ rú gù. huǐ suǒ, jiàn jīng yǐ wèi liǎng duàn. cuī dà jīng zì huǐ, wèi ān jūn jiāng, réng cì yī yī xí, mìng xiě jīn gāng jīng yī bǎi juǎn gōng yǎng. jīn yǎn zhōu yán shòu sì mén wài. gài jūn jiāng yá mén jiù fǎ bìng zhǎn duàn jīng zhī xiàng, zhì jīn shàng cún. chū bào yìng jì
乾符中,兖州节度使崔尚书,法令严峻。尝有一军将衙参不到,崔大怒,令就衙门处斩。其军将就戮后,颜色不变,众咸惧之。是夜三更归家,妻子惊骇,谓是鬼物。军将曰:“初遭决斩时,一如醉睡,无诸痛苦。中夜,觉身倒街中,因尔还家。”妻子罔知其由。明旦入谢,崔惊曰:“尔有何幻术能致?”军将云:“素无幻术,自少读金刚经,日三遍,昨日诵经,所以过期。”崔问记得斩时否,云:“初领到戟门外,便如沉醉,都不记斩时。”崔又问所读经何在,云:在家锁函子内。”及取到,锁如故。毁锁,见经已为两断。崔大惊自悔,慰安军将,仍赐衣一袭,命写金刚经一百卷供养。今兖州延寿寺门外。盖军将衙门就法并斩断经之像,至今尚存。(出《报应记》)
yáng fù gōng dì
杨复恭弟
táng nèi chén xìng yáng, wàng qí míng, fù gōng zhī dì yě. xiàn qín zōng quán lù yàn hóng liú chén róng zéi nèi, èr shí yú nián, dàn dú jīn gāng jīng, suī zài chéng zhōng, wèi cháng fèi. huì zōng quán nán wèi xiāng yáng jié dù shǐ, yáng wèi jiān jūn shǐ, yáng yīn rén xīn wēi jù, suì yòu huī xià jiāo zhào dé yán gōng shā zōng quán nán, fā biǎo jǔ dé yán wèi jié dù shǐ. yóu shì jūn fǔ shāo dìng, mín fù jiù yè yǐ. yáng yú kè sòng zhī gōng, yì jiā jīng lì. cháng jiù yá mén wài liǔ shù xià, fén xiāng kè sòng zhī cì, chuā yǒu jīn zì jīn gāng jīng yī juàn, zì kōng zhōng fēi xià, yáng bài pěng ér lì, zhèn hài xīn mù:" dé fēi xìn shòu jīng qián, huò cǐ shàn bào yě!" gù xiàn yú zéi dǎng èr shí nián jiān, zhōng néng xiāo jù dào, lì shū xūn, kè bǎo fú lù zhě, gài fú zhī míng yòu yě. chū bào yìng jì
唐内臣姓杨,忘其名,复恭之弟也。陷秦宗权、鹿晏洪、刘臣容贼内,二十余年,但读金刚经,虽在城中,未尝废。会宗权男为襄阳节度使,杨为监军使,杨因人心危惧,遂诱麾下交赵德言攻杀宗权男,发表举德言为节度使。由是军府稍定,民复旧业矣。杨于课诵之功,益加精励。尝就牙门外柳树下,焚香课诵之次,欻有金字金刚经一卷,自空中飞下,杨拜捧而立,震骇心目:“得非信受精虔,获此善报也!”故陷于贼党二十年间,终能枭巨盗,立殊勋,克保福禄者,盖佛之冥祐也。(出《报应记》)
cài zhōu xíng zhě
蔡州行者
táng sòng wèn mù huáng zhōu rì, qín zōng quán zǔ mìng zuò luàn, jiāng yù dà lüè sì jìng. cài zhōu yǒu niàn jīn gāng jīng xíng zhě, jùn rén xián jìng zhī, zōng quán chà wèi xì zuò, lìng rù huáng zhōu tàn shì. xíng zhě zhì huáng zhōu, wèi yú xún, wéi rén gào bài. sòng wèn dà nù, lìng yú jūn mén jí zhòng jué shā. hū bào yǒu jiā guān shǐ dào, jiàng xiào děng shàng yán, fāng wén xǐ qìng, bù yù jù xíng shā lù, yóu shì dàn lìng jìn gù. yú yuè, shǐ chén bú dào, yòu mìng xíng xíng. chū bì láo cì, bào shǐ rù jìng, fù qiě tíng zhǐ. shǐ yǐ fā, yǐn chū jiù xíng, zhí dà jiàng rù yá, jiàn zhī, jù bái yú sòng yuē:" huáng zhōu shì mǎ jīng qiáng, chéng lěi yán jùn, hé jù jiān zéi kuī chān? xì zuò běn fēi è dǎng, shòu zhì yú rén, jiāng jūn qū dài xìng mìng, zú shì kuān shù." wèn rán zhī, mìng kūn fā fù qián, yuán huà cái wù, zào kāi yuán xīn sì. sì yǔ jiāng jiù zhī yī yè, mèng bā jīn gāng gào rì:" fù qián sēng kǔ xíng rú cǐ, dì gòu jì zhōng, hé shì qí qián, yǐ jīng shàn lèi." wèn jué dà yì zhī, suì lìng shì qián, dài yǐ shū lǐ. zì hòu yī zhōu xī hū wèi jīn gāng hé shàng. chū bào yìng jì
唐宋汶牧黄州日,秦宗权阻命作乱,将欲大掠四境。蔡州有念金刚经行者,郡人咸敬之,宗权差为细作,令入黄州探事。行者至黄州,未逾旬,为人告败。宋汶大怒,令于军门集众决杀。忽报有加官使到,将校等上言,方闻喜庆,不欲遽行杀戮,由是但令禁锢。逾月,使臣不到,又命行刑。出狴牢次,报使入境,复且停止。使已发,引出就刑,值大将入衙,见之,遽白于宋曰:“黄州士马精强,城垒严峻,何惧奸贼窥觇?细作本非恶党,受制于人,将军曲贷性命,足示宽恕。”汶然之,命髡发负钳,缘化财物,造开元新寺。寺宇将就之一夜,梦八金刚告日:“负钳僧苦行如此,缔构既终,盍释其钳,以旌善类。”汶觉大异之,遂令释钳,待以殊礼。自后一州悉呼为金刚和尚。(出《报应记》)
fàn hǎi kè
贩海客
táng yǒu yī fù shāng, héng sòng jīn gāng jīng, měi yǐ jīng juàn zì suí. cháng jiǎ fàn wài guó, xī sù yú hǎi dǎo, zhòng shāng lì qí cái, gòng shā zhī. shèng yǐ dà lóng, jiā jù shí, bìng jīng chén yú hǎi. píng míng, zhòng shāng chuán fā. ér yè lái suǒ zhì zhī dǎo, nǎi shì sēng yuàn, qí yuàn sēng měi xī, zé wén rén niàn jīn gāng jīng shēng, shēn zài hǎi dǐ. sēng dà yì zhī, yīn mìng shàn qiú zhě chén yú shuǐ fǎng zhī, jiàn yī lǎo rén zài lóng zhōng dú jīng, nǎi qiān wǎn ér shàng. sēng wèn qí gù, yún:" bèi shā, chén yú hǎi, bù zhī shì lóng zhōng, hū jué shēn chǔ gōng diàn, cháng yǒu rén sòng yǐn shí, ān lè zì zài yě." zhòng sēng wén zhī, xī pǔ jiā zàn tàn, gài jīn gāng jīng zhī líng yàn. suì tóu sēng xuē fà, chū jiā yú dǎo yuàn. chū bào yìng jì
唐有一富商,恒诵金刚经,每以经卷自随。尝贾贩外国,夕宿于海岛,众商利其财,共杀之。盛以大笼,加巨石,并经沉于海。平明,众商船发。而夜来所治之岛,乃是僧院,其院僧每夕,则闻人念金刚经声,深在海底。僧大异之,因命善泅者沉于水访之,见一老人在笼中读经,乃牵挽而上。僧问其故,云:“被杀,沉于海,不知是笼中,忽觉身处宫殿,常有人送饮食,安乐自在也。”众僧闻之,悉普加赞叹,盖金刚经之灵验。遂投僧削发,出家于岛院。(出《报应记》)