bǎo zhì shǐ pǔ gěng xún yù chí jìng dé wèi zhēng lóu shī dé wáng xiǎn zhāng bǎo zàng shòu pàn míng rén guān wáng wú ài yǔ wén róng lù qián gān zǐ bù lǐ jiǒng xiù dí rén jié cuī yuán zōng sū wèi dào lú chóng dào liú rén guǐ rèn zhī xuǎn
宝志 史溥 耿询 尉迟敬德 魏征 娄师德 王显 张宝藏 授判冥人官 王无碍 宇文融 路潜 甘子布 李迥秀 狄仁杰 崔元综 苏味道 卢崇道 刘仁轨 任之选
bǎo zhì
宝志
liáng jiǎn wén zhī shēng, zhì gōng wèi wǔ dì:" cǐ zi yǔ yuān jiā tóng nián shēng." qí nián hóu jǐng shēng yú yàn mén. luàn liáng, zhū xiāo shì lüè jǐn. chū cháo yě qiān zài
梁简文之生,志公谓武帝:“此子与冤家同年生。”其年侯景生于雁门。乱梁,诛萧氏略尽。(出《朝野佥载》)
shǐ pǔ
史溥
chén bà xiān wèi guì shí, yǒu zhí gé lì shǐ pǔ, mèng yǒu rén zhū yī zhí yù jiǎn, zì tiān ér jiàng. jiǎn shàng jīn zì shū yuē:" chén shì wǔ shì, sān shí sì nián." jí hòu zhǔ jiàng suí, shǐ pǔ shàng zài. chū dú yì zhì
陈霸先未贵时,有直阁吏史溥,梦有人朱衣执玉简,自天而降。简上金字书曰:“陈氏五世,三十四年。”及后主降隋,史溥尚在。(出《独异志》)
gěng xún
耿询
suí dà yè zhōng, gěng xún zào hún yí chéng, jìn zhī. dì zhào tài shǐ lìng yuán kè. shào fǔ jiān hé chóu děng jiǎn yàn. sān chén dù shù, zhòu yè yùn" yùn" yuán zuò" bù", jù míng chāo běn gǎi. zhuǎn, háo lí bù chà. dì shén jiā zhī, cì wù yī bǎi duàn, yù yòng wèi tài shǐ lìng. xún wén" wén" yuán zuò" wèn", jù míng chāo běn gǎi. zhī, xiào yuē:" xún gù wèi dé cǐ guān, liù shí sì wǔ, suǒ bù lùn ěr. rán dé tài shǐ lìng jí mìng zhōng." hòu yǔ wén huà jí cuàn nì, xún wèi tài shǐ lìng. xún zhī huà jí bù shí, móu yù guī táng, shì jué bèi hài, shí nián liù shí wǔ. guān xún zhī yì néng shù shù, gài yì zhāng héng guō pú zhī liú. chū dà yè shí yí jì
隋大业中,耿询造浑仪成,进之。帝召太史令袁克。少府监何稠等检验。三辰度数,昼夜运(“运”原作“不”,据明抄本改。)转,毫厘不差。帝甚嘉之,赐物一百段,欲用为太史令。询闻(“闻”原作“问”,据明抄本改。)之,笑曰:“询故未得此官,六十四五,所不论耳。然得太史令即命终。”后宇文化及篡逆,询为太史令。询知化及不识,谋欲归唐,事觉被害,时年六十五。观询之艺能数术,盖亦张衡、郭璞之流。(出《大业拾遗记》)
yù chí jìng dé
尉迟敬德
suí mò, yǒu shū shēng jū tài yuán, kǔ yú jiā pín, yǐ jiào shòu wèi yè. suǒ jū dǐ guān kù, yīn xué ér rù, qí nèi yǒu qián shù wàn guàn, suì yù xié qiè. yǒu jīn jiǎ rén chí gē yuē:" rǔ yào qián, kě suǒ qǔ yù chí gōng tiē lái, cǐ shì yù chí jìng dé qián yě." shū shēng fǎng qiú bú jiàn, zhì tiě yě chù, yǒu duàn tiě yù chí jìng dé zhě, fāng tǎn lù péng shǒu. duàn liàn zhī cì, shū shēng cì qí xiē, nǎi qián bài zhī. yù chí gōng wèn yuē:" hé gù?" yuē:" mǒu pín kùn, zú xià fù guì, yù qǐ qián wǔ bǎi guàn. dé fǒu?" yù chí gōng nù yuē:" mǒu dǎ tiě rén, ān yǒu fù guì? nǎi wǔ wǒ ěr!" shēng yuē:" ruò néng āi mǐn, dàn cì yī tiē, tā rì zì zhī." yù chí bù dé yǐ, lìng shū shēng zhí bǐ, yuē:" qián fù mǒu yǐ wǔ bǎi guàn." jù yuè rì, shǔ míng yú hòu. shū shēng bài xiè chí qù. yù chí gōng yǔ qí tú, fǔ zhǎng dà xiào, yǐ wéi wàng yě. shū shēng jì dé tiē, què zhì kù zhōng, fù jiàn jīn jiǎ rén chéng zhī. xiào yuē:" shì yě." lìng xì yú liáng shàng gāo chù. qiǎn shū shēng qǔ qián, zhǐ yú wǔ bǎi guàn. hòu jìng dé zuǒ shén yáo, lì shū gōng, qǐng guī xiāng lǐ. chì cì qián, bìng yī kù wù wèi zēng kāi zhě, suì dé cǐ qián. yuè bù, qiàn wǔ bǎi guàn, jiāng zuì zhǔ zhě, hū yú liáng shàng dé tiě zǐ. jìng dé shì zhī, nǎi dǎ tiě shí shū tiē. lèi rì jīng tàn, shǐ rén mì qiú shū shēng, dé zhī, jù chén suǒ jiàn. gōng hòu qiǎn zhī, réng yǐ kù wù fēn huì gù jiù. chū yì shǐ
隋末,有书生居太原,苦于家贫,以教授为业。所居抵官库,因穴而入,其内有钱数万贯,遂欲携挈。有金甲人持戈曰:“汝要钱,可索取尉迟公帖来,此是尉迟敬德钱也。”书生访求不见,至铁冶处,有煅铁尉迟敬德者,方袒露蓬首。锻炼之次,书生伺其歇,乃前拜之。尉迟公问曰:“何故?”曰:“某贫困,足下富贵,欲乞钱五百贯。得否?”尉迟公怒曰:“某打铁人,安有富贵?乃侮我耳!”生曰:“若能哀悯,但赐一帖,他日自知。”尉迟不得已,令书生执笔,曰:“钱付某乙五百贯。”具月日,署名于后。书生拜谢持去。尉迟公与其徒,拊掌大笑,以为妄也。书生既得帖,却至库中,复见金甲人呈之。笑曰:“是也。”令系于梁上高处。遣书生取钱,止于五百贯。后敬德佐神尧,立殊功,请归乡里。敕赐钱,并一库物未曾开者,遂得此钱。阅簿,欠五百贯,将罪主者,忽于梁上得帖子。敬德视之,乃打铁时书帖。累日惊叹,使人密求书生,得之,具陈所见。公厚遣之,仍以库物分惠故旧。(出《逸史》)
wèi zhēng
魏征
táng wèi zhēng wèi pú yè, yǒu èr diǎn shì zhī. zhǎng cān shí, zhēng fāng qǐn. èr rén chuāng xià píng zhāng, yī rén yuē:" wǒ děng guān zhí, zǒng yóu cǐ lǎo wēng." yī rén yuē, zǒng yóu tiān shàng." zhēng wén zhī, suì zuò yī shū, qiǎn yóu cǐ lǎo wēng zhě, sòng zhì shì láng chù. yún:" yǔ cǐ rén yī yuán hǎo guān." qí rén bù zhī, chū mén xīn tòng. píng yóu tiān rén zhě sòng shū. míng rì yǐn zhù, yóu lǎo rén zhě bèi fàng, yóu tiān zhě dé liú. zhēng guài zhī, wèn yān, jù yǐ shí duì, nǎi tàn yuē:" guān zhí lù liào yóu tiān zhě, gài bù xū yě." chū cháo yě qiān zài
唐魏征为仆射,有二典事之。长参时,征方寝。二人窗下平章,一人曰:“我等官职,总由此老翁。”一人曰,总由天上。”征闻之,遂作一书,遣由此老翁者,送至侍郎处。云:“与此人一员好官。”其人不知,出门心痛。凭由天人者送书。明日引注,由老人者被放,由天者得留。征怪之,问焉,具以实对,乃叹曰:“官职禄料由天者,盖不虚也。”(出《朝野佥载》)
lóu shī dé
娄师德
táng lóu shī dé wèi yáng zhōu jiāng dū wèi, féng yuán cháng yì wèi wèi, gòng jiàn zhāng jiǒng cáng. jiǒng cáng yuē:" èr jūn jù guì, féng wèi bù rú lóu. féng wéi qǔ qián duō, guān yì jìn. lóu ruò qǔ yī qián, guān jí bài." hòu féng wèi jùn yí wèi, duō sì cǎn nüè. xún chá yǐ wéi qiáng, zòu shòu yún yáng wèi. yòu yuán qǔ qián shì xuě, yǐ wéi qīng qiáng jiān chá. lóu jìng bù gǎn qǔ yī qián, wèi zhì tái fǔ, jiā jí pín kuì. féng wèi zhì shàng shū zuǒ chéng, hòu dé zuì, cì zì jìn. lóu zhì nà yán zú. chū cháo yě qiān zài
唐娄师德为扬州江都尉,冯元常亦为尉,共见张冏藏。冏藏曰:“二君俱贵,冯位不如娄。冯唯取钱多,官益进。娄若取一钱,官即败。”后冯为浚仪尉,多肆惨虐。巡察以为强,奏授云阳尉。又缘取钱事雪,以为清强监察。娄竟不敢取一钱,位至台辅,家极贫匮。冯位至尚书左丞,后得罪,赐自尽。娄至纳言卒。(出《朝野佥载》)
wáng xiǎn
王显
táng wáng xiǎn, yǔ wén wǔ huáng dì yǒu yán zǐ líng zhī jiù, měi chè kūn wèi xì, jiāng mào wèi huān. dì wēi shí, cháng xì yuē:" wáng xiǎn dǐ lǎo bù zuò jiǎn." jí dì dēng jí ér xiǎn yè, yīn zòu yuē:" chén jīn rì dé zuò jiǎn yé?" dì xiào yuē:" wèi kě zhī yě." zhào qí sān zi, jiē shòu wǔ pǐn, xiǎn dú bù jí. wèi yuē:" qīng wú guì xiāng, zhèn fēi wéi qīng xī yě!" yuē:" cháo guì ér xī sǐ zú yǐ." shí pú yè fáng xuán líng yuē:" bì xià jì yǒu lóng qián zhī jiù, hé bù shì yǔ zhī." dì yǔ zhī sān pǐn, qǔ zǐ páo jīn dài cì zhī, qí yè zú. chū cháo yě qiān zài
唐王显,与文武皇帝有严子陵之旧,每掣褌为戏,将帽为欢。帝微时,常戏曰:“王显抵老不作茧。”及帝登极而显谒,因奏曰:“臣今日得作茧耶?”帝笑曰:“未可知也。”召其三子,皆授五品,显独不及。谓曰:“卿无贵相,朕非为卿惜也!”曰:“朝贵而夕死足矣。”时仆射房玄龄曰:“陛下既有龙潜之旧,何不试与之。”帝与之三品,取紫袍金带赐之,其夜卒。(出《朝野佥载》)
zhāng bǎo zàng
张宝藏
zhēn guān zhōng, zhāng bǎo zàng wèi jīn wú zhǎng shǐ. yuán běn wú" shǐ" zì, jù míng chāo běn bǔ. cháng yīn xià zhí, guī lì yáng. lù féng shào nián tián liè, gē xiān yě shí, yǐ shù tàn yuē:" zhāng bǎo zàng shēn nián qī shí, wèi cháng dé yī shí jiǔ ròu rú cǐ zhě, kě bēi zāi!" páng yǒu yī sēng zhǐ yuē:" liù shí rì nèi, guān dēng sān pǐn, hé zú tàn yě!" yán qì bú jiàn. bǎo zàng yì zhī, jí shí hái jīng. shí tài zōng kǔ yú qì lì, zhòng yī bù xiào, jí xià zhào wèn diàn tíng zuǒ yòu, yǒu néng zhì cǐ jí zhě, dāng zhòng shǎng zhī. shí bǎo zàng céng kùn qí jí, jí jù shū yǐ rǔ jiān bì bō fāng. shàng fú zhī lì chài. xuān xià zǎi chén, yǔ wǔ pǐn guān. wèi zhēng nán zhī, yú yuè bù jìn nǐ. shàng jí fù fā, wèn zuǒ yòu yuē: wú qián yǐn rǔ jiān bì bō yǒu xiào, fù mìng jìn zhī, yī chuài yòu píng. yīn sī yuē:" cháng lìng yǔ jìn fāng rén wǔ pǐn guān, bú jiàn chú shòu, hé yě?" zhēng jù yuē:" fèng zhào zhī jì, wèi zhī wén wǔ èr lì." shàng nù yuē:" zhì dé zǎi xiàng, bù fáng yǐ shòu sān pǐn guān. wǒ tiān zǐ yě, qǐ bù jí rǔ yé?" nǎi lì shēng yuē:" yǔ sān pǐn wén guān, shòu hóng lú qīng." shí zhèng liù shí rì yǐ. chū dú yì zhì
贞观中,张宝藏为金吾长史。(原本无“史”字,据明抄本补。)常因下直,归栎阳。路逢少年畋猎,割鲜野食,倚树叹曰:“张宝藏身年七十,未尝得一食酒肉如此者,可悲哉!”旁有一僧指曰:“六十日内,官登三品,何足叹也!”言讫不见。宝藏异之,即时还京。时太宗苦于气痢,众医不效,即下诏问殿庭左右,有能治此疾者,当重赏之。时宝藏曾困其疾,即具疏以乳煎荜拨方。上服之立瘥。宣下宰臣,与五品官。魏征难之,逾月不进拟。上疾复发,问左右曰:吾前饮乳煎荜拨有效,复命进之,一啜又平。因思曰:“尝令与进方人五品官,不见除授,何也?”征惧曰:“奉诏之际,未知文武二吏。”上怒曰:“治得宰相,不妨已授三品官。我天子也,岂不及汝耶?”乃厉声曰:“与三品文官,授鸿胪卿。”时正六十日矣。(出《独异志》)
shòu pàn míng rén guān
授判冥人官
táng tài zōng jí kāng yù. tài shǐ lìng lǐ chún fēng jiàn shàng, liú lèi wú yán. shàng wèn zhī, duì yuē:" bì xià xī dāng yàn jià." tài zōng yuē:" rén shēng yǒu mìng, yì hé yōu yě!" liú chún fēng sù. tài zōng zhì yè bàn, shàng yǎn rán rù dìng, jiàn yī rén yún:" bì xià zàn hé lái, hái jí qù yě." dì wèn:" jūn shì hé rén?" duì yuē:" chén shì shēng rén pàn míng shì." tài zōng rù jiàn, pàn guān wèn liù yuè sì rì shì, jí lìng hái, xiàng jiàn zhě yòu yíng sòng yǐn dǎo chū. chún fēng jí guān xuán xiàng, bù xǔ kū qì, xū yú nǎi wù. zhì shǔ, qiú zuó suǒ jiàn zhě, lìng suǒ sī yǔ yī guān, suì zhù shǔ dào yī chéng. shàng guài wèn zhī. xuǎn sī zòu:" fèng jìn zhǐ yǔ cǐ guān." shàng yì bù jì, páng rén xī wén, fāng zhī guān jiē yóu tiān yě.
唐太宗极康豫。太史令李淳风见上,流泪无言。上问之,对曰:“陛下夕当晏驾。”太宗曰:“人生有命,亦何忧也!”留淳风宿。太宗至夜半,上奄然入定,见一人云:“陛下暂合来,还即去也。”帝问:“君是何人?”对曰:“臣是生人判冥事。”太宗入见,判官问六月四日事,即令还,向见者又迎送引导出。淳风即观玄象,不许哭泣,须臾乃寤。至曙,求昨所见者,令所司与一官,遂注蜀道一丞。上怪问之。选司奏:“奉进止与此官。”上亦不记,旁人悉闻,方知官皆由天也。
wáng wú ài
王无碍
táng wáng wú ài, hǎo bó xì, shàn yīng yào. wén wǔ shèng huáng dì wēi shí, yǔ wú ài bǔ xì zhēng cǎi, yǒu lǐ yáng zhī sù hàn yān. dì dēng jí, ài cáng nì bù chū. dì lìng gěi shǐ, jiāng yī yào zǐ yú shì mài zhī, suǒ qián èr shí qiān. ài bù zhī zhī yě, chóu qián shí bā guàn. gěi shǐ yǐ wén, dì yuē:" bì wáng wú ài yě." suì zhào zhì, huáng jù qǐng zuì. dì xiào ér shǎng zhī, lìng yú chūn míng mén, dài zhū zhōu yōng chē sān rì, bìng yǔ zhī. ài zuò sān rì, shǔ bà qiáo pò, wéi dé má sān chē, gèng wú suǒ yǒu. dì zhī qí mìng bó, gèng bù fù shǎng. pín qǐng wǔ pǐn, dì yuē:" fēi bù yǔ qīng, xī qīng bù shèng yě." gù qǐng, nǎi xǔ zhī. qí yè suì zú. chū cháo yě qiān zài
唐王无碍,好博戏,善鹰鹞。文武圣皇帝微时,与无碍捕戏争彩,有李阳之宿憾焉。帝登极,碍藏匿不出。帝令给使,将一鹞子于市卖之,索钱二十千。碍不之知也,酬钱十八贯。给使以闻,帝曰:“必王无碍也。”遂召至,惶惧请罪。帝笑而赏之,令于春明门,待诸州庸车三日,并与之。碍坐三日,属灞桥破,唯得麻三车,更无所有。帝知其命薄,更不复赏。频请五品,帝曰:“非不与卿,惜卿不胜也。”固请,乃许之。其夜遂卒。(出《朝野佥载》)
yǔ wén róng
宇文融
liú yǔ xī yuē:" guān bù qián dìng, hé míng zhēn zǎi hū?" yǒng huī zhōng, lú qí qīng zú wáng. jí sū, shuō jiàn qí jiù lǐ mǒu, wèi míng sī pàn guān, yǒu lì yā àn yuē:" yǔ wén róng hé wéi zǎi xiàng." jiù yuē:" yǔ wén róng qǐ kān wèi zǎi xiàng?" lì yuē:" tiān cáo fú yǐ xià, shù rì duō shǎo." jí yóu pàn guān." jiù nǎi pàn yī bǎi rì. jì ér bài zǎi xiàng, guǒ bǎi rì ér bà. chū jiā huà lù
刘禹锡曰:“官不前定,何名真宰乎?”永徽中,卢齐卿卒亡。及苏,说见其舅李某,为冥司判官,有吏押案曰:“宇文融合为宰相。”舅曰:“宇文融岂堪为宰相?”吏曰:“天曹符已下,数日多少。”即由判官。”舅乃判一百日。既而拜宰相,果百日而罢。(出《嘉话录》)
lù qián
路潜
huái zhōu lù shì cān jūn lù jìng qián zāo qí lián huī shì, yú xīn kāi tuī jū, miǎn sǐ pèi liú. hòu sù xuě, shòu mù zhōu suì ān xiàn lìng. qián yì zǎi jiē zú yú guān. qián yù bù fù, qí qī yuē:" jūn ruò hé sǐ, xīn kāi zhī nán, zǎo yǐ wú shēn. jīn dé xiàn lìng, qǐ fēi mìng hū?" suì zhì zhōu, qù xiàn shuǐ lù shù bǎi lǐ shàng. qǐn táng xī jiān, yǒu sān bìn kēng, jiē mái jiù xiàn lìng. qián mìng fāng fū tián zhī. yǒu xiāo míng yú píng fēng, yòu míng yú chéng chén shàng. bìng bù yǐ wéi shì. měi yǔ qī duì shí, yǒu shǔ shù shí tóu, huò huáng huò bái, huò qīng huò hēi. yǐ zhàng qū zhī, zé bào zhàng ér jiào. zì yú yāo guài, bù kě jù yán. zhì yī kǎo mǎn, yī wú sǔn shī. xuǎn shòu wèi lìng, chú wèi zhōu sī mǎ, rù wèi láng zhōng, wèi zhì zhōng shū shè rén. chū cháo yě qiān zài
怀州录事参军路敬潜遭綦连辉事,于新开推鞫,免死配流。后诉雪,授睦州遂安县令。前邑宰皆卒于官。潜欲不赴,其妻曰:“君若合死,新开之难,早已无身。今得县令,岂非命乎?”遂至州,去县水路数百里上。寝堂西间,有三殡坑,皆埋旧县令。潜命坊夫填之。有枭鸣于屏风,又鸣于承尘上。并不以为事。每与妻对食,有鼠数十头,或黄或白,或青或黑。以杖驱之,则抱杖而叫。自余妖怪,不可具言。至一考满,一无损失。选授卫令,除卫州司马,入为郎中,位至中书舍人。(出《朝野佥载》)
gān zǐ bù
甘子布
zhōu gān zǐ bù, bó xué yǒu cái, nián shí qī, wèi zuǒ wèi zhǎng shǐ, bù rù wǔ pǐn. dēng fēng nián bìng, yǐ lǘ yú qiáng zhì yuè xià, tiān ēn jiā liǎng jiē, hé rù wǔ pǐn, jìng bù néng qǐ. xiāng lǐ qīn qī lái hè, yì guān bù dé, suì yǐ fēi páo fù qí shàng, tiē rán ér zhōng. chū cháo yě qiān zài
周甘子布,博学有才,年十七,为左卫长史,不入五品。登封年病,以驴舆强至岳下,天恩加两阶,合入五品,竟不能起。乡里亲戚来贺,衣冠不得,遂以绯袍覆其上,贴然而终。(出《朝野佥载》)
lǐ jiǒng xiù
李迥秀
lǐ jiǒng xiù wèi bīng bù shàng shū. yǒu jí, cháo shì wèn zhī. xiù yuē:" pū zì zhī dāng de shì zhōng, yǒu mìng gù bù yōu yě." cháo shì tuì, wèi chū xiàng ér hōng. yǒu sī zòu, yǒu zhào zèng shì zhōng. chū dìng mìng lù
李迥秀为兵部尚书。有疾,朝士问之。秀曰:“仆自知当得侍中,有命固不忧也。”朝士退,未出巷而薨。有司奏,有诏赠侍中。(出《定命录》)
dí rén jié
狄仁杰
táng dí rén jié zhī biǎn yě, lù jīng biàn zhōu, yù liú bàn rì yī jí. kāi fēng xiàn lìng huò xiàn kě zhuī zhú dāng rì chū jiè, dí gōng shén xián zhī. jí huí wèi zǎi xiàng, huò yǐ wèi láng zhōng, dí yù zhòng shāng zhī ér wèi guǒ. zé tiān mìng zé yù shǐ zhōng chéng, fán liǎng dù chéng zhǐ, jiē wàng. hòu zé tiān yòu wèn zhī, dí gōng zú duì, wú yǐ yīng mìng, wéi jì de huò xiàn kě, suì zòu zhī. ēn zhì chú yù shǐ zhōng chéng. hòu dí gōng wèi huò yuē:" mǒu chū hèn gōng, jīn què jiàn gōng, nǎi zhī mìng yě, qǐ yóu yú rén yé?" chū dìng mìng lù
唐狄仁杰之贬也,路经汴州,欲留半日医疾。开封县令霍献可追逐当日出界,狄公甚衔之。及回为宰相,霍已为郎中,狄欲中伤之而未果。则天命择御史中丞,凡两度承旨,皆忘。后则天又问之,狄公卒对,无以应命,唯记得霍献可,遂奏之。恩制除御史中丞。后狄公谓霍曰:“某初恨公,今却荐公,乃知命也,岂由于人耶?”(出《定命录》)
cuī yuán zōng
崔元综
cuī yuán zōng, zé tiān cháo wèi zǎi xiàng. lìng shǐ xī sān ér yún:" gōng cóng jīn liù shí rì nèi, dāng liú nán hǎi. liù nián sān dù hé sǐ, rán jìng bù sǐ. cóng cǐ hòu fā chū, gèng zuò guān zhí. hòu hái yú jiù chù zuò, shòu jiāng bǎi suì. zhōng yǐ něi sǐ." jīng liù shí rì, guǒ dé zuì, liú yú nán hǎi zhī nán. jīng shù nián, xuè lì bǎi rì, zhì kùn ér bù sǐ. huì shè dé guī, chéng chuán dù hǎi, yù làng piào méi, tóng chuán rén bìng sǐ. cuī gōng dú bào yī bǎn, suí bō shàng xià. piāo bó zhì yī hǎi zhǔ, rù cóng wěi zhōng. bǎn shàng yī cháng dīng, cì jí shàng, shēn rù shù cùn, qí dīng bǎn yā zhī. zài ní shuǐ zhōng, zhòu yè rěn tòng shēn yín ér yǐ. hū yù yī chuán rén lái cǐ zhǔ zhōng, wén qí shēn yín, āi ér jiù zhī, fú yǐn shàng chuán, yǔ tà xuè bá dīng, liáng jiǔ nǎi huó. wèn qí xìng míng, yún shì jiù zǎi xiàng. zhòng rén āi zhī, jì yǐ liáng shí, suí lù qiú qǐ. yú chuán shàng wò, jiàn yī guān rén zhe bì, shì qí zǎi xiàng shí lìng shǐ. huàn yǔ yǔ, yòu jì yǐ liáng shí, dé zhì jīng shī. liù nián zhī hòu, shōu lù nǎi hái. xuǎn céng yǐ jiù xiāng zòu shàng, zé tiān lìng chāo zī yǔ guān. jí guò xiè zhī rì, yǐn yú diàn tíng duì. cuī gōng zhe bì, zé tiān jiàn ér shí zhī. wèn dé hé guān, xiàn yǐ zhuàng duì. nǎi zhào lì bù, lìng yǔ chì wèi. jí yǐn xiè zhī rì, yòu shè yǔ yù shǐ. zì yù shǐ dé láng guān, sī qiān zhì zhōng shū shì láng. jiǔ shí jiǔ yǐ, zǐ zhí bìng sǐ, wéi dú yī shēn, bìng wò zài chuáng. gù lìng nú bì qǔ fàn zhōu, nú bì qī zhī, jiē xiào ér bù dòng. cuī gōng jì bù néng zé fá, nú bì jiē bù shòu chǔ fèn, nǎi gǎn fèn bù shí, shù rì ér sǐ yǐ. chū dìng mìng lù
崔元综,则天朝为宰相。令史奚三儿云:“公从今六十日内,当流南海。六年三度合死,然竟不死。从此后发初,更作官职。后还于旧处坐,寿将百岁。终以馁死。”经六十日,果得罪,流于南海之南。经数年,血痢百日,至困而不死。会赦得归,乘船渡海,遇浪漂没,同船人并死。崔公独抱一板,随波上下。漂泊至一海渚,入丛苇中。板上一长钉,刺脊上,深入数寸,其钉板压之。在泥水中,昼夜忍痛呻吟而已。忽遇一船人来此渚中,闻其呻吟,哀而救之,扶引上船,与踏血拔钉,良久乃活。问其姓名,云是旧宰相。众人哀之,济以粮食,随路求乞。于船上卧,见一官人著碧,是其宰相时令史。唤与语,又济以粮食,得至京师。六年之后,收录乃还。选曾以旧相奏上,则天令超资与官。及过谢之日,引于殿庭对。崔公著碧,则天见而识之。问得何官,县以状对。乃诏吏部,令与赤尉。及引谢之日,又赦与御史。自御史得郎官,思迁至中书侍郎。九十九矣,子侄并死,唯独一身,病卧在床。顾令奴婢取饭粥,奴婢欺之,皆笑而不动。崔公既不能责罚,奴婢皆不受处分,乃感愤不食,数日而死矣。(出《定命录》)
sū wèi dào
苏味道
sū wèi dào sān dù hé dé sān pǐn, bìng cí zhī. zé tiān wèn qí gù, duì yuē:" chén zì zhī bù hé dé sān pǐn." zé tiān qiǎn xíng bù, shì zhī yuē:" qīng shí dào jīn dé" dào jīn dé" míng chāo běn zuò" dé bù hé". sān pǐn." shí sān nián zhōng shū shì láng píng zhāng shì, bù dēng sān pǐn. qí hòu chū wèi méi zhōu cì shǐ, gǎi wéi yì zhōu zhǎng shǐ, chì cì zǐ shòu. zhì zhōu rì, yī zǐ bì. qí yè bào zú. chū dìng mìng lù
苏味道三度合得三品,并辞之。则天问其故,对曰:“臣自知不合得三品。”则天遣行步,视之曰:“卿实道今得(“道今得”明抄本作“得不合”。)三品。”十三年中书侍郎平章事,不登三品。其后出为眉州刺史,改为益州长史,敕赐紫绶。至州日,衣紫毕。其夜暴卒。(出《定命录》)
lú chóng dào
卢崇道
táng tài cháng qīng lú chóng dào, zuò nǚ xù zhōng shū lìng cuī shí fǎn, yǔ lín láng jiāng zhāng xiān zuò yǔ xuē jiè rán kǒu chén yù fǎn zhī zhuàng, jù liú lǐng nán. jīng nián, wú rì bù bēi hào, liǎng mù jiē zhǒng, bù shèng qī liàn, suì bìng táo guī. chóng dào zhì dōu zhái cáng yǐn, wèi nán qǔ cuī shì nǚ, wèi chéng. yǒu nèi gěi shǐ lái, qǔ kè guì rén. chóng dào nǎi lù gěi shǐ, bié qǔ yī cuī jiā nǚ qù. rù nèi shì bài, gěi shǐ jù chéng, yǎn chóng dào, bìng nán sān rén, yì bèi jiǔ zhuō. chì zhàng gè jué yī bǎi, jù zhì sàng mìng. chū cháo yě qiān zài
唐太常卿卢崇道,坐女婿中书令崔湜反,羽林郎将张仙坐与薛介然口陈欲反之状,俱流岭南。经年,无日不悲号,两目皆肿,不胜凄恋,遂并逃归。崇道至都宅藏隐,为男娶崔氏女,未成。有内给使来,取克贵人。崇道乃赂给使,别取一崔家女去。入内事败,给使具承,掩崇道,并男三人,亦被乣捉。敕杖各决一百,俱至丧命。(出《朝野佥载》)
liú rén guǐ
刘仁轨
táng qīng zhōu cì shǐ liú rén guǐ, zhī hǎi yùn, shī chuán jí duō. chú míng wéi mín, suì liáo dōng xiào lì. yù bìng, wò píng xiāng chéng xià. qiān mù kàn bīng shì gōng chéng, yǒu yī zú zhí lái qián tou bèi zuò. chì zhī bù qù. réng è mà yuē:" nǐ yù kàn, wǒ yì yù kàn. hé yù rǔ shì?' bù kěn qù. xū yú.' chéng tóu fàng jiàn, zhèng zhōng xīn ér sǐ. wēi cǐ bīng, rén guǐ jǐ wèi liú shǐ suǒ zhōng. chū cháo yě qiān zài
唐青州刺史刘仁轨,知海运,失船极多。除名为民,遂辽东效力。遇病,卧平襄城下。褰幕看兵士攻城,有一卒直来前头背坐。叱之不去。仍恶骂曰:“你欲看,我亦欲看。何预汝事?’不肯去。须臾。’城头放箭,正中心而死。微此兵,仁轨几为流矢所中。(出《朝野佥载》)
rèn zhī xuǎn
任之选
táng rèn zhī xuǎn, yǔ zhāng shuō tóng shí yìng jǔ. hòu shuō wèi zhōng shū lìng, zhī xuǎn jìng bù jí dì. lái yè zhāng gōng, gōng qiǎn juàn yī shù, yǐ chōng liáng yòng. zhī xuǎn jiāng guī zhì shě, bù jīng yī liǎng rì, jí dà zuò. jiāng juàn shì yào, juàn jǐn, jí zì sǔn. fēi dàn cǐ dù, yú chǔ yì rán. hé bó mìng zhī shén yě. chū cháo yě qiān zài
唐任之选,与张说同时应举。后说为中书令,之选竟不及第。来谒张公,公遣绢一束,以充粮用。之选将归至舍,不经一两日,疾大作。将绢市药,绢尽,疾自损。非但此度,余处亦然。何薄命之甚也。(出《朝野佥载》)