táng zhēn yuán chū, guǎng líng rén féng jùn, yǐ yōng gōng zī shēng. duō lì ér yú zhí, gù yì shòu. cháng yù yī dào shì, yú shì mǎi yào, zhì yī yì, zhòng bǎi yú jīn, mù néng dú fù zhě, dāng bèi chóu qí zhí. jùn nǎi qǐng xíng.
唐贞元初,广陵人冯俊,以佣工资生。多力而愚直,故易售。常遇一道士,于市买药,置一翼,重百余斤,募能独负者,当倍酬其直。俊乃请行。
zhì liù hé, yuē chóu yī qiān wén, zhì bǐ qǔ zī. jùn nǎi guī gào qí qī, ér hòu cóng zhī. dào shì yún:" cóng wǒ xíng, bù bì zhí zhì liù hé. jīn yù cóng shuǐ lù wǎng bǐ, dé zhōu qiě suí wǒ zhōu xíng, yì bù jiǎn rǔ zhí."
至六合,约酬一千文,至彼取资。俊乃归告其妻,而后从之。道士云:“从我行,不必直至六合。今欲从水路往彼,得舟且随我舟行,亦不减汝直。”
jùn cóng zhī. suì rù xiǎo zhōu, yǔ jùn bìng dào shì gòng zài. chū jiāng kǒu shù lǐ, dào shì yuē:" wú fēng, shàng shuǐ bù kě zhì, wú shī xiǎo shù."
俊从之。遂入小舟,与俊并道士共载。出江口数里,道士曰:“无风,上水不可至,吾施小术。”
lìng èr rén jiē fú zhōu zhōng, dào shì dú zài chuán shàng, yǐn fān chí jí. èr rén zài zhōu zhōng, wén fēng làng shēng, dù qí chuán rú zài kōng zhōng, jù bù gǎn dòng. shù shí qǐng, suì lìng kāi chuán, zhào chū, zhì yī chù, píng hú miǎo rán, qián duì shān lǐng chóng dié. zhōu rén jiǔ zhī fāng wù, nǎi shì nán hú lú shān xià xīng zǐ wān yě. dào shì shàng àn, lìng jùn fù yào. chuán rén jí fù chuán jià, zhōu rén jìng jù bù shòu, dào shì yuē:" zhī rǔ shì xún yáng rén, yào dāng shí zhì, yǐ cǐ biàn xiāng jiǎ, qǐ wèi cí yé?"
令二人皆伏舟中,道士独在船上,引帆持楫。二人在舟中,闻风浪声,度其船如在空中,惧不敢动。数食顷,遂令开船,召出,至一处,平湖渺然,前对山岭重叠。舟人久之方悟,乃是南湖庐山下星子湾也。道士上岸,令俊负药。船人即付船价,舟人敬惧不受,道士曰:“知汝是浔阳人,要当时至,以此便相假,岂为辞耶?”
zhōu rén suì bài shòu zhī ér qù, shí jiāng zhōu rén yě, suì yǐn jùn fù yào, yú luàn shí jiān xíng wǔ liù lǐ, jiāng zhì shān xià, yǒu yī dà shí fāng shù zhàng. dào shì yǐ xiǎo shí kòu zhī shù shí xià, dà shí fēn wéi èr, yǒu yī tóng chū yú shí jiān, xǐ yuē:" zūn shī guī yě!"
舟人遂拜受之而去,实江州人也,遂引俊负药,于乱石间行五六里,将至山下,有一大石方数丈。道士以小石扣之数十下,大石分为二,有一童出于石间,喜曰:“尊师归也!”
dào shì suì yǐn jùn rù shí xué. chū shén jùn, xià shí zhàng yú, páng xíng jiàn kuān píng. rù shù shí bù, qí zhōng dòng míng, yǒu dà shí táng. dào shì shù shí, yì qí xì xiào. jiàn dào shì, jiē yuē:" hé wǎn yě?"
道士遂引俊入石穴。初甚峻,下十丈余,旁行渐宽平。入数十步,其中洞明,有大石堂。道士数十,弈棋戏笑。见道士,皆曰:“何晚也?”
chì jùn shě yào, mìng zuǒ yòu sù qiǎn lái rén guī. qián dào shì mìng zuǒ yòu yuē:" dān rén shén jī, yǔ zhī fàn shí."
敕俊舍药,命左右速遣来人归。前道士命左右曰:“担人甚饥,与之饭食。”
suì yú cí ōu shèng hú má fàn yǔ zhī shí. yòu yǔ yī wǎn jiāng, gān huá rú rǔ, bù zhī hé wù yě. dào shì suì sòng jùn chū, wèi yuē:" láo rǔ yuǎn lái, shǎo yǒu yí rǔ." shòu yǔ qián yī qiān wén, lìng xì yāo xià." zhì jiā, jiě guān zhī, zì dāng yǒu yì ěr." yòu wèn:" jiā yǒu jǐ kǒu?" yún:" qī ér wǔ kǒu." shòu yǐ dān yào kě bǎi yú lì, yuē:" rì shí yī lì, kě bǎi rì bù shí." jùn cí yuē:" cǐ guī lù yuǎn, hé yóu kě zhī." dào shì yuē:" yǔ rǔ tú zhī." suì yǐn xíng luàn shí jiān, jiàn yī shí wò rú hǔ zhuàng, lìng jùn qí shàng. yǐ wù méng shí tou, jùn zhí qí mò, rú zhí pèi yān. chéng lìng bì mù, hòu zú zháo dì jí kāi. jùn rú yán qí shí, dào shì yǐ biān biān shí, dōu jué cǐ shí jǔ zài kōng zhōng ér fēi. shí yǐ xiàng wǎn, rú chuī jiǔ, jué zú niè dì, kāi mù, yǐ zài guǎng líng guō mén yǐ. rén jiā fāng shǐ jǔ zhú, bǐ zhì shě, qī ér yóu jīng qí sù. suì jiě yāo xià, jiē jīn qián yě. zì cǐ bù fù wéi rén yōng gōng, guǎng zhì tián yuán, wèi fù mín yān. lǐ rén jiē yí wèi dào yě. hòu tā chǔ yǒu dào fā, lǐ rén yì jùn tóng zhī, suì zhí yǐ yì fǔ. shí jié shǐ dù gōng yà, zhòng yào shù, hào qí shuō, wén jùn yán, suì mìng qǔ qí jīn dān. dān zhì yà shǒu, rú zhuì dì yān ér shī zhī. jiān yán guō wài suǒ chéng zhī shí yóu zài, suì shě zhī. yà yóu shì jīng yì yú dào, pō hǎo shāo liàn, jìng wú suǒ chéng. jùn hòu shòu zhōng, zǐ sūn zhì fù yān.
遂于瓷瓯盛胡麻饭与之食。又与一碗浆,甘滑如乳,不知何物也。道士遂送俊出,谓曰:“劳汝远来,少有遗汝。”授与钱一千文,令系腰下。“至家,解观之,自当有异耳。”又问:“家有几口?”云:“妻儿五口。”授以丹药可百余粒,曰:“日食一粒,可百日不食。”俊辞曰:“此归路远,何由可知。”道士曰:“与汝图之。”遂引行乱石间,见一石卧如虎状,令俊骑上。以物蒙石头,俊执其末,如执辔焉。诚令闭目,候足着地即开。俊如言骑石,道士以鞭鞭石,都觉此石举在空中而飞。时已向晚,如炊久,觉足蹑地,开目,已在广陵郭门矣。人家方始举烛,比至舍,妻儿犹惊其速。遂解腰下,皆金钱也。自此不复为人佣工,广置田园,为富民焉。里人皆疑为盗也。后他处有盗发,里人意俊同之,遂絷以诣府。时节使杜公亚,重药术,好奇说,闻俊言,遂命取其金丹。丹至亚手,如坠地焉而失之。兼言郭外所乘之石犹在,遂舍之。亚由是精意于道,颇好烧炼,竟无所成。俊后寿终,子孙至富焉。