háng zhōu wáng shēng zhě, jiàn zhōng chū, cí qīn zhī shàng guó, shōu shí jiù yè, jiāng tóu yú qīn zhī, qiú yī guān ěr. xíng zhì pǔ tián xià dào, xún fǎng wài jiā jiù zhuāng. rì wǎn, bó lín zhōng jiàn èr yě hú, yǐ shù rú rén lì, shǒu zhí wáng shēng yī huáng zhǐ wén shū, xiāng duì xiào yǔ, bàng ruò wú rén. shēng nǎi chì zhī, bù wéi biàn dòng. shēng nǎi qǔ dàn, yīn yǐn mǎn dàn zǐ, qiě zhōng qí zhí shū zhě zhī mù. èr hú yí shū ér zǒu. wáng shēng jù wǎng, dé qí shū, cái yī liǎng zhǐ, wén zì lèi fàn shū, ér mò jiū shí, suì jiān yú shū dài zhōng ér qù. qí xī, sù yú qián diàn, yīn huà yú zhǔ rén, fāng yà qí shì. hū yǒu yī rén xié zhuāng lái sù, yǎn jí zhī shén, ruò bù kě rěn, ér yǔ yán fēn míng. wén wáng shēng zhī yán, yuē:" dà shì yì shì, rú hé dé jiàn qí shū?"
杭州王生者,建中初,辞亲之上国,收拾旧业,将投于亲知,求一官耳。行至圃田下道,寻访外家旧庄。日晚,柏林中见二野狐,倚树如人立,手执王生一黄纸文书,相对笑语,傍若无人。生乃叱之,不为变动。生乃取弹,因引满弹子,且中其执书者之目。二狐遗书而走。王生遽往,得其书,才一两纸,文字类梵书,而莫究识,遂缄于书袋中而去。其夕,宿于前店,因话于主人,方讶其事。忽有一人携装来宿,眼疾之甚,若不可忍,而语言分明。闻王生之言,曰:“大是异事,如何得见其书?”
wáng shēng fāng jiāng chū shū, zhǔ rén jiàn huàn yǎn zhě yī wěi chuí xià chuáng, yīn wèi shēng yuē:" cǐ hú yě!"
王生方将出书,主人见患眼者一尾垂下床,因谓生曰:“此狐也!”
wáng shēng jù shōu shū yú huái zhōng, yǐ shǒu mō dāo zhú zhī, zé huà wéi hú ér zǒu. yī gēng hòu, fù yǒu rén kòu mén. wáng shēng xīn dòng, yuē:" cǐ dù gèng lái, dāng yǐ dāo jiàn dí rǔ yǐ!"
王生遽收书于怀中,以手摸刀逐之,则化为狐而走。一更后,复有人扣门。王生心动,曰:“此度更来,当以刀箭敌汝矣!”
qí rén gé mén yuē:" ěr ruò bù hái wǒ wén shū, hòu wú huǐ yě!"
其人隔门曰:“尔若不还我文书,后无悔也!”
zì shì gèng wú xiāo xī. wáng shēng mì qí shū, jiān téng shén mì.
自是更无消息。王生秘其书,缄縢甚密。
xíng zhì dū xià, yǐ qiú guān cì yè zhī shì, qī fāng shē huǎn, jí nǎi diǎn tiē jiù yè tián yuán, bǔ jū jìn fāng, wéi shēng shēng zhī jì. yuè yú, yǒu yī tóng zì háng zhōu ér zhì, cuī shang rù mén, shǒu zhí xiōng fù, wáng shēng yíng ér wèn zhī, zé shēng yǐ dīng jiā nán yǐ, wén zhī tòng kū. shēng yīn shì qí shū, zé mǔ zhī shǒu zì yún:" wú běn jiā qín, bù yuàn zàng yú wài dì, jīn jiāng dōng tián dì wù yè, bù kě fēn háo pò chú, dàn dū xià yè kě yī qiè chǔ zhì, yǐ zī sāng shì. bèi jù jiē bì, rán hòu zì lái yíng jiē." wáng shēng nǎi jǐn huò tián zhái, bù hòu shàn jià, dé qí zī, bèi tú chú zhī lǐ hé, wú suǒ qiàn shǎo. jì ér fù lán yú lǐ dōng xià, yǐ yíng líng yú. jí zhì yáng zhōu, yù jiàn yī chuán zi, shàng yǒu shù rén, jiē xǐ xiào gē chàng. jiàn jìn shì zhī, zé jiē wáng shēng zhī jiā rén yě. yì shàng wèi qí jiā huò zhī, jīn shǔ tā rén yǐ.
行至都下,以求官伺谒之事,期方赊缓,即乃典贴旧业田园,卜居近坊,为生生之计。月余,有一僮自杭州而至,缞裳入门,手执凶讣,王生迎而问之,则生已丁家难矣,闻之恸哭。生因视其书,则母之手字云:“吾本家秦,不愿葬于外地,今江东田地物业,不可分毫破除,但都下业可一切处置,以资丧事。备具皆毕,然后自来迎接。”王生乃尽货田宅,不候善价,得其资,备涂刍之礼和,无所欠少。既而复篮舁礼东下,以迎灵舆。及至扬州,遇见一船子,上有数人,皆喜笑歌唱。渐近视之,则皆王生之家人也。意尚谓其家货之,今属他人矣。
xū yú, yòu yǒu xiǎo dì mèi qiān lián ér chū, jiē cǎi fú xiào yǔ. jīng guài zhī jì, zé qí jiā rén chuán shàng jīng hū yuē:" láng jūn lái yǐ, shì hé fú shì zhī yì yě!"
须臾,又有小弟妹搴帘而出,皆彩服笑语。惊怪之际,则其家人船上惊呼曰:“郎君来矣,是何服饰之异也!”
wáng shēng qián lìng rén wèn zhī, nǎi jiàn qí mǔ jīng chū. shēng jù huǐ qí cuī dié, xíng bài ér qián. mǔ yíng ér wèn zhī. qí mǔ hài yuē:" ān dé cǐ lǐ!"
王生潜令人问之,乃见其母惊出。生遽毁其缞绖,行拜而前。母迎而问之。其母骇曰:“安得此理!”
wáng shēng nǎi chū mǔ sòng yí shū, nǎi yī zhāng kōng zhǐ ěr. mǔ yòu yuē:" wú suǒ yǐ lái cǐ zhě, qián yuè dé rǔ shū yún, jìn dé yī guān, lìng wú jǐn huò jiāng dōng zhī chǎn, wèi rù jīng zhī jì. jīn wú kě guī yǐ!"
王生乃出母送遗书,乃一张空纸耳。母又曰:“吾所以来此者,前月得汝书云,近得一官,令吾尽货江东之产,为入京之计。今无可归矣!”
jí mǔ chū wáng shēng suǒ jì zhī shū, yòu yī kōng zhǐ ěr.
及母出王生所寄之书,又一空纸耳。
wáng shēng suì fā shǐ rù jīng, jǐn huǐ qí xiōng sàng zhī jù, yīn jiū jí yú zī, zì huái què fú chí, qiě wǎng jiāng dōng. suǒ yǒu shí wú yī èr, cái de shù jiān wū, jǐn yǐ bì fēng yǔ ér yǐ. yǒu dì yī rén, bié qiě shù suì, yī dàn hū zhì, jiàn qí jiā dào bài luò, yīn zhēng qí yóu. wáng shēng jù huà běn mò, yòu shù yāo hú shì, yuē:" dàn yīng yǐ cǐ wéi huò ěr." qí dì jīng jiē. yīn chū yāo hú zhī shū yǐ shì zhī. qí dì cái zhí qí shū, tuì ér zhì zhū huái zhōng yuē:" jīn rì hái wǒ tiān shū!" yán bì, nǎi huà zuò yī hú ér qù.
王生遂发使入京,尽毁其凶丧之具,因鸠集余资,自淮却扶持,且往江东。所有十无一二,才得数间屋,仅以庇风雨而已。有弟一人,别且数岁,一旦忽至,见其家道败落,因徵其由。王生具话本末,又述妖狐事,曰:"但应以此为祸耳。"其弟惊嗟。因出妖狐之书以示之。其弟才执其书,退而置诸怀中曰:“今日还我天书!”言毕,乃化作一狐而去。