yǔ yuē: shì luàn shí zhōng chén. chéng zāi! wǔ dài zhī jì, bù kě yǐ wèi wú rén, wú dé quán jié zhī shì sān rén yān, zuō sǐ jié chuán.
語曰:「世亂識忠臣。」誠哉!五代之際,不可以為無人,吾得全節之士三人 焉,作《死節傳》。
wáng yàn zhāng péi yuē liú rén shàn fù
○王彥章 裴約 劉仁贍附
wáng yàn zhāng, zì zǐ míng, yùn zhōu shòu zhāng rén yě. shǎo wèi jūn zú, shì liáng tài zǔ, wèi kāi fēng fǔ yā yá zuǒ qīn cóng zhǐ huī shǐ xíng yíng xiān fēng mǎ jūn shǐ. mò dì jí wèi, qiān pú zhōu cì shǐ, yòu xǐ chán zhōu cì shǐ. yàn zhāng wèi rén xiāo yǒng yǒu lì, néng xiǎn zú lǚ jí xíng bǎi bù. chí yī tiě qiāng, qí ér chí tū, fèn jí rú fēi, ér tuó rén mò néng jǔ yě, jūn zhōng hào wáng tiě qiāng.
王彥章,字子明,鄆州壽張人也。少為軍卒,事梁太祖,為開封府押衙、左親 從指揮使、行營先鋒馬軍使。末帝即位,遷濮州刺史,又徙澶州刺史。彥章為人驍 勇有力,能跣足履棘行百步。持一鐵槍,騎而馳突,奮疾如飛,而佗人莫能舉也, 軍中號王鐵槍。
liáng jìn zhēng tiān xià wèi jìn dí, dú yàn zhāng xīn cháng qīng jìn wáng, wèi rén yuē: yà cì dòu jī xiǎo ér ěr, hé zú jù zāi! liáng fēn wèi xiāng liù zhōu wèi liǎng zhèn, jù wèi jūn bù cóng, qiǎn yàn zhāng jiāng wǔ bǎi qí rù wèi, tún jīn bō tíng yǐ yú biàn. wèi jūn guǒ luàn, yè gōng yàn zhāng. yàn zhāng nán zǒu, wèi rén jiàng jìn. jìn jūn gōng pò chán zhōu, lǔ yàn zhāng qī zǐ guī zhī tài yuán, cì yǐ dì zhái, gōng gěi shén bèi, jiān qiǎn shǐ zhě zhāo yàn zhāng, yàn zhāng zhǎn qí shǐ zhě yǐ zì jué. rán jìn rén wèi yàn zhāng zhī zài liáng yě, bì yù zhāo zhì zhī, dài qí qī zǐ yù hòu.
梁、晉爭天下為勁敵,獨彥章心常輕晉王,謂人曰:「亞次鬥雞小兒耳,何足 懼哉!」梁分魏、相六州為兩鎮,懼魏軍不從,遣彥章將五百騎入魏,屯金波亭以 虞變。魏軍果亂,夜攻彥章。彥章南走,魏人降晉。晉軍攻破澶州,虜彥章妻子歸 之太原,賜以第宅,供給甚備,間遣使者招彥章,彥章斬其使者以自絕。然晉人畏 彥章之在梁也,必欲招致之,待其妻子愈厚。
zì liáng shī wèi bó, yǔ jìn jiā hé ér jūn, yàn zhāng cháng wèi xiān fēng. qiān rǔ zhèng èr zhōu fáng yù shǐ kuāng guó jūn jié dù shǐ běi miàn xíng yíng fù zhāo tǎo shǐ, yòu xǐ xuān yì jūn jié dù shǐ. shì shí, jìn yǐ jǐn yǒu hé běi, yǐ tiě suǒ duàn dé shèng kǒu, zhú hé nán běi wèi liǎng chéng, hào jiā zhài. ér liáng mò dì hūn luàn, xiǎo rén zhào yán zhāng hàn jié děng yòng shì, dà chén sù jiāng duō bèi chán jiān, yàn zhāng suī wèi zhāo tǎo fù shǐ, ér móu bù jiàn yòng. lóng dé sān nián xià, jìn qǔ yùn zhōu, liáng rén dà kǒng, zǎi xiàng jìng xiáng gù shì jí, yǐ shéng nèi xuē zhōng, rù jiàn mò dì, qì yuē: xiān dì qǔ tiān xià, bù yǐ chén wèi bù xiào, suǒ móu wú bù yòng. jīn qiáng dí wèi miè, bì xià qì hū chén yán, chén shēn bù yòng, bù rú sǐ! nǎi yǐn shéng jiāng zì jīng. mò dì shǐ rén zhǐ zhī, wèn suǒ yù yán. xiáng yuē: shì jí yǐ, fēi yàn zhāng bù kě! mò dì nǎi zhào yàn zhāng wèi zhāo tǎo shǐ, yǐ duàn níng wèi fù. mò dì wèn pò dí zhī qī, yàn zhāng duì yuē: sān rì. zuǒ yòu jiē shī xiào.
自梁失魏、博,與晉夾河而軍,彥章常為先鋒。遷汝鄭二州防禦使、匡國軍節 度使、北面行營副招討使,又徙宣義軍節度使。是時,晉已盡有河北,以鐵鎖斷德 勝口,築河南、北為兩城,號「夾寨」。而梁末帝昏亂,小人趙岩、張漢傑等用事, 大臣宿將多被讒間,彥章雖為招討副使,而謀不見用。龍德三年夏,晉取鄆州,梁 人大恐,宰相敬翔顧事急,以繩內靴中,入見末帝,泣曰:「先帝取天下,不以臣 為不肖,所謀無不用。今強敵未滅,陛下棄忽臣言,臣身不用,不如死!」乃引繩 將自經。末帝使人止之,問所欲言。翔曰:「事急矣,非彥章不可!」末帝乃召彥 章為招討使,以段凝為副。末帝問破敵之期,彥章對曰:「三日。」左右皆失笑。
yàn zhāng shòu mìng ér chū, chí liǎng rì zhì huá zhōu, zhì jiǔ dà huì, yīn qiǎn rén jù zhōu yú yáng cūn, mìng jiǎ shì liù bǎi rén jiē chí jù fǔ, zài yě zhě, jù bèi tàn, chéng liú ér xià. yàn zhāng huì yǐn, jiǔ bàn, yáng qǐ gēng yī, yǐn jīng bīng shù qiān, yán hé yǐ qū dé shèng. zhōu bīng jǔ suǒ shāo duàn zhī, yīn yǐ jù fǔ zhǎn fú qiáo, ér yàn zhāng yǐn bīng jí jī nán chéng. fú qiáo duàn, nán chéng suì pò, gài sān rì yǐ. shì shí zhuāng zōng zài wèi, yǐ zhū shǒu yīn shǒu jiā zhài, wén yàn zhāng wèi zhāo tǎo shǐ, jīng yuē: yàn zhāng xiāo yǒng, wú cháng bì qí fēng, fēi shǒu yīn dí yě. rán yàn zhāng bīng shǎo, lì yú sù zhàn, bì jí gōng wǒ nán chéng. jí chí qí jiù zhī, xíng èr shí lǐ, ér dé jiā zhài bào zhě yuē: yàn zhāng bīng yǐ zhì. bǐ zhì, ér nán chéng pò yǐ. zhuāng zōng chè běi chéng wèi fá, xià yáng liú, yǔ yàn zhāng jù fú yú hé, gè xíng yī àn, měi zhōu biàn xiāng jí zhé zhàn, yī rì shù shí jiē. yàn zhāng zhì yáng liú, gōng zhī jǐ xià. jìn rén zhú lěi bó zhōu dōng àn, yàn zhāng yǐn bīng gōng zhī, bù kè, hái jī yáng liú, zhàn bài.
彥章受命而出,馳兩日至滑州,置酒大會,陰遣人具舟於楊村,命甲士六百人 皆持巨斧,載冶者,具鞴炭,乘流而下。彥章會飲,酒半,佯起更衣,引精兵數千, 沿河以趨德勝。舟兵舉鎖燒斷之,因以巨斧斬浮橋,而彥章引兵急擊南城。浮橋斷, 南城遂破,蓋三日矣。是時莊宗在魏,以硃守殷守夾寨,聞彥章為招討使,驚曰: 「彥章驍勇,吾嘗避其鋒,非守殷敵也。然彥章兵少,利於速戰,必急攻我南城。」 即馳騎救之,行二十里,而得夾寨報者曰:「彥章兵已至。」比至,而南城破矣。 莊宗徹北城為筏,下楊劉,與彥章俱浮於河,各行一岸,每舟抃相及輒戰,一日數 十接。彥章至楊劉,攻之幾下。晉人築壘博州東岸,彥章引兵攻之,不克,還擊楊 劉,戰敗。
shì shí, duàn níng yǐ yǒu yì zhì, yǔ zhào yán zhāng hàn jié jiāo tōng, yàn zhāng sù gāng, fèn liáng rì xuē, ér jí yán děng suǒ wèi, cháng wèi rén yuē: qí wú pò zéi hái, zhū jiān chén yǐ xiè tiān xià. yán děng wén zhī jù, yǔ níng yè lì qīng zhī. qí pò nán chéng yě, yàn zhāng yǔ níng gè wèi jié shū yǐ wén, níng qiǎn rén gào yán děng nì yàn zhāng shū ér shàng jǐ shū, mò dì chū yí qí shì, yǐ ér shǐ zhě zhì jūn, dú cì láo níng ér bù jí yàn zhāng, jūn shì jiē shī sè. jí yáng liú zhī bài yě, níng nǎi shàng shū yán: yàn zhāng shǐ jiǔ qīng dí ér zhì yú bài. zhào yán děng cóng zhōng rì yè huǐ zhī, nǎi bà yàn zhāng, yǐ níng wèi zhāo tǎo shǐ. yàn zhāng chí zhì jīng shī rù jiàn, yǐ hù huà dì, zì chén shèng bài zhī jī, yán děng fěng yǒu sī hé yàn zhāng bù gōng, lēi hái dì.
是時,段凝已有異志,與趙岩、張漢傑交通,彥章素剛,憤梁日削,而嫉岩等 所為,嘗謂人曰:「俟吾破賊還,誅奸臣以謝天下。」岩等聞之懼,與凝葉力傾之。 其破南城也,彥章與凝各為捷書以聞,凝遣人告岩等匿彥章書而上己書,末帝初疑 其事,已而使者至軍,獨賜勞凝而不及彥章,軍士皆失色。及楊劉之敗也,凝乃上 書言:「彥章使酒輕敵而至於敗。」趙岩等從中日夜毀之,乃罷彥章,以凝為招討 使。彥章馳至京師入見,以笏畫地,自陳勝敗之跡,岩等諷有司劾彥章不恭,勒還 第。
táng bīng gōng yǎn zhōu, mò dì zhào yàn zhāng shǐ shǒu zhuō dōng lù. shì shí, liáng zhī shèng bīng jiē shǔ duàn níng, jīng shī zhǐ yǒu bǎo luán wǔ bǎi qí, jiē xīn zhuō mù zhī bīng, bù kě yòng, nǎi yǐ shǔ yàn zhāng, ér yǐ zhāng hàn jié jiān zhī. yàn zhāng zhì dì fāng, yǐ bīng shǎo zhàn bài, tuì bǎo zhōng dōu yòu bài, yǔ qí yá bīng bǎi yú qí sǐ zhàn. táng jiāng xià lǔ qí sù yǔ yàn zhāng shàn, shí qí yǔ yīn, yuē: wáng tiě qiāng yě! jǔ shuò cì zhī, yàn zhāng shāng zhòng, mǎ bó, bèi qín. zhuāng zōng jiàn zhī, yuē: ěr cháng yǐ rú zǐ dài wǒ, jīn rì fú hū? yòu yuē: ěr shàn zhàn zhě, hé bù shǒu yǎn zhōu ér shǒu zhōng dōu? zhōng dōu wú bì lěi, hé yǐ zì gù? yàn zhāng duì yuē: dà shì yǐ qù, fēi rén lì kě wèi! zhuāng zōng cè rán, cì yào yǐ fēng qí chuàng. yàn zhāng wǔ rén bù zhī shū, cháng wèi lǐ yǔ wèi rén yuē: bào sǐ liú pí, rén sǐ liú míng. qí yú zhōng yì, gài tiān xìng yě. zhuāng zōng ài qí xiāo yǒng, yù quán huó zhī, shǐ rén wèi yù yàn zhāng, yàn zhāng xiè yuē: chén yǔ bì xià xuè zhàn shí yú nián, jīn bīng bài lì qióng, bù sǐ hé dài? qiě chén shòu liáng ēn, fēi sǐ bù néng bào, qǐ yǒu zhāo shì liáng ér mù shì jìn, shēng hé miàn mù jiàn tiān xià zhī rén hū! zhuāng zōng yòu qiǎn míng zōng wǎng yù zhī, yàn zhāng bìng chuàng, wò bù néng qǐ, yǎng gù míng zōng, hū qí xiǎo zì yuē: rǔ fēi miǎo jí liè hū? wǒ qǐ gǒu huó zhě? suì jiàn shā, nián liù shí yī. jìn gāo zǔ shí, zhuī zèng yàn zhāng tài shī.
唐兵攻兗州,末帝召彥章使守捉東路。是時,梁之勝兵皆屬段凝,京師只有保 鑾五百騎,皆新捉募之兵,不可用,乃以屬彥章,而以張漢傑監之。彥章至遞坊, 以兵少戰敗,退保中都;又敗,與其牙兵百餘騎死戰。唐將夏魯奇素與彥章善,識 其語音,曰:「王鐵槍也!」舉槊刺之,彥章傷重,馬踣,被擒。莊宗見之,曰: 「爾常以孺子待我,今日服乎?」又曰:「爾善戰者,何不守兗州而守中都?中都 無壁壘,何以自固?」彥章對曰:「大事已去,非人力可為!」莊宗惻然,賜藥以 封其創。彥章武人不知書,常為俚語謂人曰:「豹死留皮,人死留名。」其於忠義, 蓋天性也。莊宗愛其驍勇,欲全活之,使人慰諭彥章,彥章謝曰:「臣與陛下血戰 十餘年,今兵敗力窮,不死何待?且臣受梁恩,非死不能報,豈有朝事梁而暮事晉, 生何面目見天下之人乎!」莊宗又遣明宗往諭之,彥章病創,臥不能起,仰顧明宗, 呼其小字曰:「汝非邈佶烈乎?我豈苟活者?」遂見殺,年六十一。晉高祖時,追 贈彥章太師。
yǔ yàn zhāng tóng shí yǒu péi yuē zhě, lù zhōu zhī yá jiāng yě. zhuāng zōng yǐ lǐ sì zhāo wèi zhāo yì jūn jié dù shǐ, yuē yǐ bì jiāng shǒu zé zhōu. sì zhāo zú, qí zi jì tāo yǐ zé lù pàn jiàng yú liáng, yuē zhào qí zhōu rén qì ér yù yuē: wú shì gù shǐ èr shí yú nián, jiàn qí fēn cái xiǎng shì, yù bào liáng chóu, bù xìng zǎo shì. jīn láng jūn fù sàng wèi zàng, wéi bèi jūn qīn, wú néng sǐ yú cǐ, bù néng cóng yǐ guī liáng yě! zhòng jiē gǎn qì.
與彥章同時有裴約者,潞州之牙將也。莊宗以李嗣昭為昭義軍節度使,約以裨 將守澤州。嗣昭卒,其子繼韜以澤、潞叛降於梁,約召其州人泣而諭曰:「吾事故 使二十餘年,見其分財饗士,欲報梁仇,不幸早世。今郎君父喪未葬,違背君親, 吾能死於此,不能從以歸梁也!」眾皆感泣。
liáng qiǎn dǒng zhāng lǜ bīng wéi zhī, yuē yǔ zhōu rén jù shǒu, qiú jiù yú zhuāng zōng. shì shí, zhuāng zōng fāng yǔ liáng rén zhàn hé shàng, ér yǐ jiàn dà hào, wén jì tāo pàn jiàng liáng, pō yǒu yōu sè, jí wén yuē dú bù pàn, xǐ yuē: wú yú jì tāo hé báo? yú yuē hé hòu? ér yuē néng fēn nì shùn xié! gù fú cún shěn yuē: wú bù xī zé zhōu yǔ liáng, yī zhōu yì dé, yuē nán de yě. ěr shí jī biàn, wèi wǒ qǔ yuē lái. cún shěn yǐ wǔ qiān qí chí zhì liáo zhōu, ér liáng bīng yǐ pò zé zhōu, yuē jiàn shā.
梁遣董璋率兵圍之,約與州人拒守,求救於莊宗。是時,莊宗方與梁人戰河上, 而已建大號,聞繼韜叛降梁,頗有憂色,及聞約獨不叛,喜曰:「吾於繼韜何薄? 於約何厚?而約能分逆順邪!」顧符存審曰:「吾不惜澤州與梁,一州易得,約難 得也。爾識機便,為我取約來。」存審以五千騎馳至遼州,而梁兵已破澤州,約見 殺。
zhì zhōu shì zōng shí, yòu yǒu liú rén shàn zhě yān. rén shàn zì shǒu huì, péng chéng rén yě. fù jīn, shì yáng xíng mì, wèi háo chú èr zhōu cì shǐ, yǐ xiāo yǒng zhī míng. rén shàn wèi jiāng, qīng cái zhòng shì, fǎ lìng yán sù, shǎo lüè tōng bīng shū. shì nán táng, wèi zuǒ jiān mén wèi jiāng jūn huáng yuán èr zhōu cì shǐ, suǒ zhì chēng zhì. lǐ jǐng shǐ zhǎng qīn jūn, yǐ wèi wǔ chāng jūn jié dù shǐ. zhōu shī zhēng huái, xiān qiǎn lǐ gǔ gōng zì shòu chūn, jǐng qiǎn jiāng liú yàn zhēn jù zhōu bīng, yǐ rén shàn wèi qīng huái jūn jié dù shǐ, zhèn shòu zhōu. lǐ gǔ tuì shǒu zhèng yáng fú qiáo, yàn zhēn jiàn zhōu bīng zhī què, yì qí qiè, jí zhuī zhī. rén shàn yǐ wèi bù kě, yàn zhēn bù tīng, rén shàn dú àn bīng chéng shǒu. yàn zhēn guǒ bài yú zhèng yáng.
至周世宗時,又有劉仁贍者焉。仁贍字守惠,彭城人也。父金,事楊行密,為 濠、滁二州刺史,以驍勇知名。仁贍為將,輕財重士,法令嚴肅,少略通兵書。事 南唐,為左監門衛將軍、黃袁二州刺史,所至稱治。李景使掌親軍,以為武昌軍節 度使。周師征淮,先遣李穀攻自壽春,景遣將劉彥貞拒周兵,以仁贍為清淮軍節度 使,鎮壽州。李穀退守正陽浮橋,彥貞見周兵之卻,意其怯,急追之。仁贍以為不 可,彥貞不聽,仁贍獨按兵城守。彥貞果敗於正陽。
shì zōng gōng shòu zhōu, wéi zhī shù zhòng, yǐ fāng zhōu zài pào, zì féi hé zhōng liú jī qí chéng yòu shù jù zhú shù shí wàn gān, shàng shī bǎn wū, hào wèi zhú lóng, zài jiǎ shì yǐ gōng zhī, yòu jué qí shuǐ zhài rù yú féi hé. gōng zhī bǎi duān, zì zhèng yuè zhì yú sì yuè bù néng xià, ér suì dà shǔ, lín yǔ mí xún, zhōu bīng yíng zhài shuǐ shēn shù chǐ, huái féi bào zhǎng, pào zhōu zhú lóng jiē piāo nán àn, wèi jǐng bīng suǒ fén, zhōu bīng duō sǐ. shì zōng dōng qū háo liáng, yǐ lǐ zhòng jìn wèi lú shòu dōu zhāo tǎo shǐ. jǐng yì qiǎn qí yuán shuài qí wáng jǐng dá děng liè zhài zǐ jīn shān xià, wèi jiā dào yǐ shǔ chéng zhōng. ér zhòng jìn yǔ zhāng yǒng dé liǎng jūn xiāng yí bù xié, rén shàn lǚ qǐng chū zhàn, jǐng dá bù xǔ, yóu shì fèn wǎn chéng jí.
世宗攻壽州,圍之數重,以方舟載砲,自淝河中流擊其城;又束巨竹數十萬竿, 上施版屋,號為「竹龍」,載甲士以攻之,又決其水砦入於淝河。攻之百端,自正 月至於四月不能下,而歲大暑,霖雨彌旬,周兵營寨水深數尺,淮、淝暴漲,砲舟 竹龍皆飄南岸,為景兵所焚,周兵多死。世宗東趨濠梁,以李重進為廬、壽都招討 使。景亦遣其元帥齊王景達等列砦紫金山下,為夾道以屬城中。而重進與張永德兩 軍相疑不協,仁贍屢請出戰,景達不許,由是憤惋成疾。
míng nián zhēng yuè, shì zōng fù zhì huái shàng, jǐn pò zǐ jīn shān zhài, huài qí jiā dào, jǐng bīng dà bài, zhū jiāng wǎng wǎng jiàn qín, ér jǐng zhī shǒu jiāng guǎng líng féng yán lǔ guāng zhōu zhāng shào shū zhōu zhōu zuò tài zhōu fāng nè sì zhōu fàn zài yù děng, huò zǒu huò jiàng, jiē bù néng shǒu, suī jǐng jūn chén yì jiē zhèn shè, fèng biǎo chēng chén, yuàn gē tǔ dì shū gòng fù, yǐ xiào chéng kuǎn, ér rén shàn dú jiān shǒu, bù kě xià. shì zōng shǐ jǐng suǒ qiǎn shǐ zhě sūn chéng děng zhì chéng xià shì zhī, rén shàn zi chóng jiàn xìng qí fù bìng, móu yǔ zhū jiāng chū jiàng, rén shàn lì mìng zhǎn zhī, jiān jūn shǐ zhōu tíng gòu kū yú zhōng mén jiù zhī, bù dé, yú shì shì zú jiē gǎn qì, yuàn yǐ sǐ shǒu.
明年正月,世宗復至淮上,盡破紫金山砦,壞其夾道,景兵大敗,諸將往往見 擒,而景之守將廣陵馮延魯、光州張紹、舒州周祚、泰州方訥、泗州范再遇等,或 走或降,皆不能守,雖景君臣亦皆震懾,奉表稱臣,願割土地、輸貢賦,以效誠款, 而仁贍獨堅守,不可下。世宗使景所遣使者孫晟等至城下示之,仁贍子崇諫幸其父 病,謀與諸將出降,仁贍立命斬之,監軍使周廷構哭於中門救之,不得,於是士卒 皆感泣,願以死守。
sān yuè, rén shàn bìng shén, yǐ bù zhī rén, qí fù shǐ sūn yǔ zhà wèi rén shàn shū, yǐ chéng jiàng. shì zōng mìng yú rén shàn zhì zhàng qián, tàn jiē jiǔ zhī, cì yǐ yù dài yù mǎ, fù shǐ rù chéng yǎng jí, shì rì zú. zhì yuē: liú rén shàn jǐn zhōng suǒ shì, kàng jié wú kuī, qián dài míng chén, jǐ rén kě bǐ! yǔ zhī nán fá, dé ěr wèi duō. nǎi bài rén shàn jiǎn xiào tài wèi jiān zhōng shū lìng tiān píng jūn jié dù shǐ. rén shàn bù néng shòu mìng ér zú, nián wǔ shí bā.
三月,仁贍病甚,已不知人,其副使孫羽詐為仁贍書,以城降。世宗命舁仁贍 至帳前,嘆嗟久之,賜以玉帶、御馬,復使入城養疾,是日卒。制曰:「劉仁贍盡 忠所事,抗節無虧,前代名臣,幾人可比!予之南伐,得爾為多。」乃拜仁贍檢校 太尉兼中書令、天平軍節度使。仁贍不能受命而卒,年五十八。
shì zōng qiǎn shǐ diào jì, sàng shì guān gěi, zhuī fēng péng chéng jùn wáng, yǐ qí zi chóng zàn wèi huái zhōu cì shǐ, cì zhuāng zhái gè yī qū. lǐ jǐng wén rén shàn zú, yì zèng tài shī. shòu zhōu gù zhì shòu chūn, shì zōng yǐ qí nán kè, suì xǐ chéng xià cài, ér fù qí jūn yuē zhōng zhèng jūn, yuē: wú yǐ jīng rén shàn zhī jié yě.
世宗遣使弔祭,喪事官給,追封彭城郡王,以其子崇贊為懷州刺史,賜莊宅各 一區。李景聞仁贍卒,亦贈太師。壽州故治壽春,世宗以其難克,遂徙城下蔡,而 復其軍曰忠正軍,曰:「吾以旌仁贍之節也。」
wū hū, tiān xià è liáng jiǔ yǐ! rán shì zhī bù xìng ér shēng qí shí zhě, bù wèi zhī chén kě yě, qí shí rén zhī lù zhě, bì sǐ rén zhī shì, rú yàn zhāng zhě, kě wèi dé qí sǐ zāi! rén shàn jì shā qí zi yǐ zì míng yǐ, qǐ yǒu chuí sǐ ér biàn jié zhě hū? jīn zhōu shì zōng shí lù zài rén shàn jiàng shū, gài qí fù shǐ sūn yǔ děng suǒ wèi yě. dāng shì zōng shí, wáng huán wèi shǔ shǒu qín zhōu, gōng zhī jiǔ bù xià, qí lì qū ér jiàng, shì zōng pō jiē qí zhōng, rán zhǐ yú wèi dà jiāng jūn. shì shì zōng dài èr rén zhī bó hòu ér kǎo qí zhì shū, nǎi zhī rén shàn fēi jiàng zhě yě. zì gǔ zhōng chén yì shì zhī nán de yě! wǔ dài zhī luàn, sān rén zhě, huò chū yú jūn zú, huò chū yú wěi guó zhī chén, kě shèng tàn zāi! kě shèng tàn zāi!
嗚呼,天下惡梁久矣!然士之不幸而生其時者,不為之臣可也,其食人之祿者, 必死人之事,如彥章者,可謂得其死哉!仁贍既殺其子以自明矣,豈有垂死而變節 者乎?今《周世宗實錄》載仁贍降書,蓋其副使孫羽等所為也。當世宗時,王環為 蜀守秦州,攻之久不下,其力屈而降,世宗頗嗟其忠,然止於為大將軍。視世宗待 二人之薄厚而考其制書,乃知仁贍非降者也。自古忠臣義士之難得也!五代之亂, 三人者,或出於軍卒,或出於偽國之臣,可勝嘆哉!可勝嘆哉!