zhèng hán, gēng mín yě. tiān bǎo zhōng, mǔ bìng, rén jiào lìng dàn xìng shí kě yù, qí qī yáng shì yuē: cǐ fēi shí zhī wù, xū láo kǔ yǐ qiú zhī, jì shàng tiān āi mǐn ér cì. zi qí yōng gēng shì jí, wú yù biàn yú yì lǐ fǎng zhī, shù bǐ yú jiě shū qiān dīng gōng téng zhī gǎn yě. nǎi zhì lín jùn, yì jūn zǐ zhī yī ér xíng. hū yú dào bàng mǎng huì zhōng jiàn yī xìng shí, bēi xǐ, zài bài qǔ zhī, jié dí ér guī. fèng qí gū yuē: tā jùn yǒu rén mǐn qí shì, yí cǐ yī shí. gū xǐ shí zhī, jí jiàn chōu., gēng mín yě. tiān bǎo zhōng, mǔ bìng, rén jiào lìng dàn xìng shí kě yù, qí qī yáng shì yuē: cǐ fēi shí zhī wù, xū láo kǔ yǐ qiú zhī, jì shàng tiān āi mǐn ér cì. zi qí yōng gēng shì jí, wú yù biàn yú yì lǐ fǎng zhī, shù bǐ yú jiě shū qiān dīng gōng téng zhī gǎn yě. nǎi zhì lín jùn, yì jūn zǐ zhī yī ér xíng. hū yú dào bàng mǎng huì zhōng jiàn yī xìng shí, bēi xǐ, zài bài qǔ zhī, jié dí ér guī. fèng qí gū yuē: tā jùn yǒu rén mǐn qí shì, yí cǐ yī shí. gū xǐ shí zhī, jí jiàn chōu.
鄭邯,耕民也。天寶中,母病,人教令啖杏實可愈,其妻楊氏曰:「此非時之物,須勞苦以求之,冀上天哀憫而賜。子其傭耕侍疾,吾欲遍於邑里訪之,庶比於解叔謙、丁公滕之感也。」乃至鄰郡,易君子之衣而行。忽於道傍莽穢中見一杏實,悲喜,再拜取之,潔滌而歸。奉其姑曰:「他郡有人憫其事,遺此一實。」姑喜食之,疾漸瘳。,耕民也。天寶中,母病,人教令啖杏實可愈,其妻楊氏曰:「此非時之物,須勞苦以求之,冀上天哀憫而賜。子其傭耕侍疾,吾欲遍於邑里訪之,庶比於解叔謙、丁公滕之感也。」乃至鄰郡,易君子之衣而行。忽於道傍莽穢中見一杏實,悲喜,再拜取之,潔滌而歸。奉其姑曰:「他郡有人憫其事,遺此一實。」姑喜食之,疾漸瘳。
míng nián xià, hū yī rì, léi fēng shén, dòng qí wū lú, yīn yīn rán bù duàn, ruò zài yán yǔ. lǐ rén jīng shè, dùn qù zhě bù kě shèng jì. yáng shì qì gào qí gū yuē: qù dōng yǐ mǎng huì zhōng xìng shí fèng gū, dài wèi jùn rén suǒ yí. lìng tiān jiāng shì qiè yǐ sǐ, cóng cǐ bié yǐ. nǎi shēn bì lì yú tíng, jù sù qí shì. cí wèi bì, hū yǒu shēng kǔ fā qí tíng zhě, yún wù yīn huì, mò bù kě biàn. jì ér yáng shì jué qí bì ruò pěng qiān jīn, zhòng mò néng jǔ. jiǔ zhī kāi jì, nǎi shì zhī, yǒu èr jīn lóng zhǎng shù chǐ, pán rào qí zuǒ yòu bì, lóng dǐng shàng yǒu zì yuē: cì yáng shì. zì shì qí jiā yì fēng, zhì wèi fù shì.
明年夏,忽一日,雷風甚,動其屋廬,殷殷然不斷,若在檐宇。里人驚慴,遁去者不可勝計。楊氏泣告其姑曰:「去冬以莽穢中杏實奉姑,紿為郡人所遺。令天將適妾以死,従此別矣。」乃伸臂立於庭,具訴其事。詞未畢,忽有聲苦發其庭者,雲物陰晦,默不可辨。既而楊氏覺其臂若捧千金,重莫能舉。久之開霽,乃視之,有二金龍長數尺,蟠繞其左右臂,龍頂上有字曰:「賜楊氏」。自是其家益豐,至為富室。