strong kào jiāng shì zhào pǔ cí guān yàn qún chén sòng qí fù shī strong
犒將士趙普辭官 宴群臣宋琪賦詩
què shuō shào mǎ bào rù yáng yè jūn zhōng, yè yǔ zhòng jiāng yì yuē: jì liáo bīng fù chū, qiě huǎn yǔ zhàn. dài wǒ bào jié cháo tíng, liáng xiǎng chōng zú, xū píng dìng yàn yōu, rán hòu bān shī. tíng hàn děng rán qí yì. yè jí qiǎn tuán liàn shǐ cài yuè guī zòu tài zōng. tài zōng wén zhī lián shèng liáo bīng, qiě dà jūn zhí jìn yàn yōu, xīn zhōng dà yuè, yīn wèn liáo zhī xiāo xī rú hé. yuè yuē: liáo jiāng bù shèng qí rǔ, jīn fù yì bīng lái zhàn. yáng zhǔ jiāng tún zā wǎ qiáo guān. jìn yīn liáng shí bù chōng, wèi gǎn jìn bīng, tè qiǎn chén fù què zòu zhī. tài zōng yǔ qún chén shāng yì, yù qīn zhēng dà liáo. shū mì shǐ zhāng qí xián shàng shū zòu yuē:
卻說哨馬報入楊業軍中,業與眾將議曰:「既遼兵復出,且緩與戰。待我報捷朝廷,糧餉充足,須平定燕幽,然後班師。」廷翰等然其議。業即遣團練使蔡岳歸奏太宗。太宗聞知連勝遼兵,且大軍直進燕幽,心中大悅,因問遼之消息如何。岳曰:「遼將不勝其辱,今復益兵來戰。楊主將屯紮瓦橋關。近因糧食不充,未敢進兵,特遣臣赴闕奏知。」太宗與群臣商議,欲親征大遼。樞密使張齊賢上疏奏曰:
shèng rén jǔ shì, dòng chū wàn quán. bǎi zhàn bǎi shèng, bù rú bù zhàn ér shèng. ruò zhòng zhī jǐn zhī, róng dí bù zú tūn, yàn jì bù zú qǔ. zì gǔ jiāng chǎng zhī nán, fēi jǐn yóu róng dí, yì duō yīn biān lì rǎo ér zhì zhī. ruò yuán biān zhū sāi, fǔ yù dé rén, dàn shǐ jùn lěi shēn gōu, xù lì yǎng ruì, zì yì yǐ chù, níng wǒ zhì rén! suǒ wèi zé zú bù rú zé jiāng, rèn lì bù jí rèn rén. rú shì zé biān bǐ níng, ér hé běi zhī mín huò xiū xī yǐ. chén yòu wén: jiā liù hé zhě, yǐ tiān xià wèi xīn. qǐ zhǐ zhēng chǐ cùn zhī tǔ, chéng róng dí zhī shì ér yǐ! shì gù shèng rén xiān běn ér hòu wèi, ān nèi yǐ rǎng wài. shì zhī wǔ dì sān wáng, wèi yǒu bù xiān gēn běn zhě yě. yáo shùn zhī dào wú tā, guǎng tuī ēn yú tiān xià zhī mín ěr. tuī ēn zhě hé? zài ān ér lì zhī. mín jì ān lì, zé róng dí liǎn rèn ér zhì yǐ.
聖人舉事,動出萬全。百戰百勝,不如不戰而勝。若重之謹之,戎狄不足吞,燕薊不足取。自古疆場之難,非盡由戎狄,亦多因邊吏擾而致之。若緣邊諸塞,撫御得人,但使峻壘深溝,蓄力養銳,自逸以處,寧我致人!所謂擇卒不如擇將,任力不及任人。如是則邊鄙寧,而河北之民獲休息矣。臣又聞:「家六合者,以天下為心。」豈止爭尺寸之土,乘戎狄之勢而已!是故聖人先本而後未,安內以攘外。是知五帝三王,未有不先根本者也。堯舜之道無他,廣推恩於天下之民爾。推恩者何?在安而利之。民既安利,則戎狄斂衽而至矣。
shū shàng, tài zōng yǐ shì zhào pǔ tián xī wáng yǔ rǎn shù chén. zhào pǔ zòu yuē: qí xián suǒ chén, dāng jīn zhī jí wù yě. qǐ bì xià zhào hái yáng yè zhī bīng, chì shuài jiāng yán shè biān bèi, zé yōu yàn bù néng wèi zhōng yuán huàn yǐ. tài zōng yǔn yì, jí rì xià zhào qiǎn shǐ, zhào hái fá liáo zhī shī. bù tí.
疏上,太宗以示趙普、田錫、王禹珃數臣。趙普奏曰:「齊賢所陳,當今之急務也。乞陛下召還楊業之兵,敕帥將嚴設邊備,則幽燕不能為中原患矣。」太宗允議,即日下詔遣使,召還伐遼之師。不提。
què shuō yáng yè zài guān zhōng de shèng zhǐ lái dào, yǔ zhū jiāng yí yuē: cháo tíng jì yǒu bān shī zhī mìng, kě jiāng jiāng shì fēn zuò qián hòu ér xíng, yǐ fáng běi bīng zhuī xí. yán dé jìn yuē: suǒ nán dé zhě, jī yě. dà rén lián shèng liáo dí, zài jiǎ shí shù rì zhī chéng, zhí dǎo yōu jì, qǔ qí dì yú yǐ guī, shàng bào cháo tíng zhī yù hòu ēn, qǐ bù měi zāi? yè yuē: wú yì yǒu zhì rú cǐ, nài hé jūn mìng jì xià, ruò bù hái jūn, fǎn yǒu wéi kàng zhī zuì, zòng jiàn wēi gōng, yì bù zú cháng yě. yán dé nǎi bù fù gǎn yán. cì rì, lìng liú tíng hàn děng gù shǒu suì chéng, zì lǜ suǒ bù lí le wǎ qiáo guān, jìng wàng biàn jīng ér huí. jìng xuān yǒng shǐ shī yuē:
卻說楊業在關中得聖旨來到,與諸將儀曰:「朝廷既有班師之命,可將將士分作前後而行,以防北兵追襲。」延德進曰:「所難得者,機也。大人連勝遼敵,再假十數日之程,直搗幽薊,取其地輿以歸,上報朝廷知遇厚恩,豈不美哉?」業曰:「吾亦有志如此,奈何君命既下,若不還軍,反有違抗之罪,縱建微功,亦不足償也。」延德乃不復敢言。次日,令劉廷翰等固守遂城,自率所部離了瓦橋關,徑望汴京而回。靜軒詠史詩曰:
gōng zài chuí chéng zhào jí xíng, kān jiē jī huì jìng nán píng. chén jiā gǔ kǒu zhōng qín niàn, qiān gǔ lìng rén hèn bù píng. yáng yè jì zhì jīng dū, cháo jiàn tài zōng. tài zōng shēn jiā fǔ wèi, cì jī shén hòu. yīn lìng shè yàn kào shǎng zhēng liáo jiāng shì, jūn chén jǐn huān ér sàn.
功在垂成詔即行,堪嗟機會竟難憑。陳家谷口忠勤念,千古令人恨不平。楊業既至京都,朝見太宗。太宗深加撫慰,賜齎甚厚。因令設宴犒賞征遼將士,君臣盡歡而散。
cì rì, zhào pǔ cí bà chéng xiàng zhī zhí. dì yuē: zhèn yǔ qīng zì bù yī zhī yù, qiě cháo tíng lài qīng fú chí, hé yǐ cí zhí wèi zāi? pǔ yuē: chén yǐ lǎo mài, bù néng lǐ fán, qǐ bì xià lián jù kū xiǔ zhī tǐ, yǔn jiě zhèng shì, zé shēng sǐ ér ròu gǔ yǐ. tài zōng jiàn kěn qiè zhī shén, suì yǔn qí qǐng, bà pǔ wèi wǔ shèng jūn jié dù shǐ. pǔ bài shòu mìng, jí rì cí xíng.
次日,趙普辭罷丞相之職。帝曰:「朕與卿自布衣知遇,且朝廷賴卿扶持,何以辭職為哉?」普曰:「臣已老邁,不能理繁,乞陛下憐巨枯朽之體,允解政事,則生死而肉骨矣。」太宗見懇切之甚,遂允其請,罷普為武勝軍節度使。普拜受命,即日辭行。
dì yú zhǎng chūn diàn cì yàn jiàn xíng. jiǔ zhì bàn hān, dì yú xí shàng wèi pǔ yuē: cǐ xíng zhǐ suì qīng zhī zhì, yù yǒu jí shì shāng yì, qīng wén mìng zhī rì, dāng jí suí shǐ ér lái, wù fù zhèn wàng. pǔ lí xí lǐng mìng. dì shēn yǒu juàn liàn zhī yì, qīn zuò shī yǐ sòng zhī yuē:
帝於長春殿賜宴餞行。酒至半酣,帝於席上謂普曰:「此行只遂卿之志,遇有急事商議,卿聞命之日,當即隨使而來,勿負朕望。」普離席領命。帝深有眷戀之意,親作詩以送之曰:
zhōng qín gōng shì zhǎn hóng mò, zhèng shì cháo táng lài bǐng fú.
忠勤工室展宏漠,政事朝堂賴秉扶。
jiě zhí zàn chóu qīng suǒ zhì, xiū jiào yī niàn yuǎn huáng dōu.
解職暫酬卿所志,休教一念遠皇都。
pǔ fèng shī ér qǐ qì yuē: bì xià cì chén shī, dāng lēi zhī yú shí, yǔ chén xiǔ gǔ tóng zàng quán xià. tài zōng wén qí yán, yì wèi zhī dòng róng, jūn chén gè sàn. zhào pǔ zhì zhōng shū shěng cí liáo shǔ sòng qí děng, yīn dào zhǔ shàng zhī ēn, bù shèng gǎn mù. qí yuē: zhǔ shàng yǐ gōng jí zhī zhī ài, ér yǒu juàn liàn zhī qíng. cǐ qù bù jiǔ, dāng fù zhào yě. pǔ qǔ chū yù shī tì qì yuē: cǐ shēng yú nián, wú yǐ shàng bào, wéi yuàn lái shì, dé xiào dà mǎ zhī lì. qí wèi fǔ shèn zhì, sòng zhī ér chū. pǔ jìng fù wǔ shèng bù tí.
普奉詩而起泣曰:「陛下賜臣詩,當勒之於石,與臣朽骨同葬泉下。」太宗聞其言,亦為之動容,君臣各散。趙普至中書省辭僚屬宋琪等,因道主上之恩,不勝感慕。琪曰:「主上以公極知之愛,而有眷戀之情。此去不久,當復召也。」普取出御詩涕泣曰:「此生餘年,無以上報,惟願來世,得效大馬之力。」琪慰撫甚至,送之而出。普徑赴武勝不提。
yì rì, tài zōng shè cháo, qún chén cháo jiàn. dì wèi zǎi xiàng yuē: pǔ yǒu gōng guó jiā, zhèn xī yǔ yóu. jīn chǐ fā shuāi xiè, bù yù láo yǐ shù wù, zé shàn dì ér chù zhī, yīn cì shī yǐ dào qí yì. pǔ gǎn jī wèi xià, zhèn yì wèi zhī duò lèi. sòng qí duì yuē: zuó rì pǔ zhì zhōng shū shěng, yǔ chén dào jí bì xià zhī ēn, qiě yán lái shēng yuàn xiào quǎn mǎ zhī lì jīn fù wén bì xià xuān yù: jūn chén shǐ zhōng, kě wèi liǎng quán. dì rán zhī. yǐ sòng qí lǐ fǎng zhī píng zhāng shì lǐ mù lǚ méng zhèng lǐ zhì cān zhī zhèng shì zhāng qí xián wáng miǎn tóng qiān shǔ shū mì yuàn shì kòu zhǔn wèi shū mì zhí xué shì. diān děng bài shòu mìng ér tuì.
翌日,太宗設朝,群臣朝見。帝謂宰相曰:「普有功國家,朕昔與游。今齒發衰謝,不欲勞以庶務,擇善地而處之,因賜詩以道其意。普感激位下,朕亦為之墮淚。」宋琪對曰:「昨日普至中書省,與臣道及陛下之恩,且言來生願效犬馬之力;今復聞陛下宣諭:君臣始終,可謂兩全。」帝然之。以宋琪、李昉知平章事;李穆、呂蒙正、李至參知政事;張齊賢、王沔同僉署樞密院事;寇準為樞密直學士。滇等拜受命而退。
shì suì gǎi yuán wèi yōng xī yuán nián. dōng shí yuè, tài zōng xiǎng qǐ huá shān yǐn tǔ chén tuán. tuán, bó zhōu zhēn yuán rén, cháng jǔ táng zhǎng xìng zhōng jìn shì bù dì, suì bù fù guān lù, yǐ shān shuǐ wèi lè. yīn fú qì pì gǔ, rì yǐn shuǐ shù bēi ér yǐ. lì èr shí yú nián, nǎi yǐn huá shān líng tái guān. měi qǐn chù, duō bǎi yú rì bù qǐ, gù sú rén yǒu dà shuì sān qiān, xiǎo shuì bā bǎi zhī yǔ. xiān shì tuán chéng lǘ guò tiān jīn qiáo, wén tài zǔ kè biàn, nǎi dà xiào duò lǘ yuē: tiān xià zì cǐ tài píng yǐ. zhì shì tài zōng qiǎn shǐ, zhào zhī fù jīng.
是歲改元為雍熙元年。冬十月,太宗想起華山隱土陳摶。摶,亳州真源人,嘗舉唐長興中進士不第,遂不復官祿,以山水為樂。因服氣辟穀,日飲水數杯而已。歷二十餘年,乃隱華山靈台觀。每寢處,多百餘日不起,故俗人有「大睡三千,小睡八百」之語。先是摶乘驢過天津橋,聞太祖克汴,乃大笑墮驢曰:「天下自此太平矣。」至是太宗遣使,召之赴京。
chén tuán dé zhào, suí shǐ cháo jiàn. tài zōng dài zhī shén hòu, wèi zǎi chén yuē: tuán dú shàn qí shēn, bù gàn shì lì, suǒ wèi fāng wài zhī shì yě. nǎi qiǎn zhōng shǐ sòng tuán zhì zhōng shū shěng. sòng qí děng yán jiē yīn qín, zuò zhōng cóng róng wèn yuē: xiān shēng xué dé xuán mò xiū yǎng zhī dào, yì kě yǐ jiào rén hū? chuán xiào yuē: xiǎo dào shān yě zhī rén, yú shí wú yòng, yì bù zhī shén xiān liàn dān zhī shì, tǔ nà yǎng shēng zhī lǐ, fēi yǒu fāng shù kě chuán. jiǎ lìng bái rì shēng tiān, yì hé yì yú shì? jīn zhǔ shàng lóng yán xiù yì, yǒu tiān rén zhī biǎo bó dá gǔ jīn, shēn jiū zhì luàn, zhēn yǒu dào rén shèng zhī zhǔ yě. zhèng shì jūn jù xié xīn tóng dé, xìng huà zhì zhì zhī qiū. qín xíng xiū liàn, wú chū yú cǐ. qí shēn fú qí yán. cì rì zòu duì, yǐ chén tuán suǒ yán shàng chén, tài zōng zhào cì hào xī yí xiān shēng, qīn shū huá shān shí shì qiú zì zèng zhī, fàng hái huá shān. tuán zài bài shòu mìng, jí rì cí dì ér chū, zì huí huá shān bù tí.
陳摶得詔,隨使朝見。太宗待之甚厚,謂宰臣曰:「摶獨善其身,不干勢利,所謂方外之士也。」乃遣中使送摶至中書省。宋琪等延接殷勤,坐中從容問曰:「先生學得玄默修養之道,亦可以教人乎?」傳笑曰:「小道山野之人,於時無用,亦不知神仙煉丹之事,吐納養生之理,非有方術可傳。假令白日升天,亦何益於世?今主上龍顏秀異,有天人之表;博達古今,深究治亂,真有道仁聖之主也。正是君巨協心同德,興化致治之秋。勤行修煉,無出於此。」淇深服其言。次日奏對,以陳摶所言上陳,太宗詔賜號「希夷先生」,親書「華山石室」囚字贈之,放還華山。摶再拜受命,即日辭帝而出,自回華山不提。
què shuō tài zōng yǐ biān jìng níng jìng, yǔ chén mín tóng xiǎng tài píng zhī shèng, yīn xià zhào cì jīng shī bǎi xìng yǐn jiǔ sān rì. qí zhào yuē:
卻說太宗以邊境寧靜,與臣民同享太平之盛,因下詔賜京師百姓飲酒三日。其詔曰:
wáng zhě cì pú tuī ēn, yǔ zhòng gòng lè, suǒ yǐ biǎo shēng píng zhī shèng shì, qì yì zhào zhī huān xīn. lèi cháo yǐ lái, cǐ shì jiǔ fèi, gài féng duō gù, mò jǔ jiù zhāng. jīn sì hǎi huì tóng, wàn mín kāng tài yán yān shǐ bì, qìng zé jūn xíng. yí lìng shì shù, gòng qìng xiū míng, kě cì pú sān rì. zhào zhǐ jì xià, jīng dū shì mín, wú bù huān yuè. zhì qī, tài zōng qīn zì yǔ qún chén dēng dān fèng lóu, guān shì mín lè yǐn. zì lóu qián zhì zhū què mén, shè yīn lè, zuò shān chē hàn chuán wǎng lái yù yuàn zhì kāi fēng zhū xiàn jí zhū jūn, lè rén pái liè yú tōng lù. yīn lè qí zòu, guān zhě mǎn chéng, fù guì wú bǐ. hòu rén yǒu shī duàn yuē:
王者賜酺推恩,與眾共樂,所以表昇平之盛事,契億兆之歡心。累朝以來,此事久廢,蓋逢多故,莫舉舊章。今四海會同,萬民康泰;嚴煙始畢,慶澤均行。宜令士庶,共慶休明,可賜酺三日。詔旨既下,京都士民,無不歡躍。至期,太宗親自與群臣登丹鳳樓,觀士民樂飲。自樓前至朱雀門,設音樂,作山車、旱船往來;御苑至開封諸縣及諸軍,樂人排列於通路。音樂齊奏,觀者滿城,富貴無比。後人有詩斷曰:
fēng huǒ yān xiāo zhèn jié ān, jūn chén zuò lè yè shēn lán. yōu liáo wèi xià zhōng yuán huàn, wàng què dāng nián bǎo zhì nán.
烽火煙消鎮節安,君臣作樂夜深闌。幽遼未下中原患,忘卻當年保治難。
shí yōng xī èr nián chūn èr yuè yě. cì rì, tài zōng yàn qún chén yú hòu yuàn, zhào zǎi xiàng jìn chén cì jiǔ shǎng huā, wèi zhī yuē: chūn qì xuān hé, pǐn wù chàng mào, sì fāng wú shì. zhèn yǐ tiān xià zhī lè wèi lè, yí lìng shì yàn zhū chén fù shì shǎng huā. wáng yīn jì xià, yī rén jìn yuē: xiǎo chén bù cái, yuàn chéng mìng fù shī. nǎi píng zhāng shì sòng qí yě. jí zhǎn huā jiān, yuán bǐ lì shū qī yán bā jù yǐ jìn. qí shī yuē:
時雍熙二年春二月也。次日,太宗宴群臣於後苑,召宰相近臣賜酒賞花,謂之曰:「春氣暄和,品物暢茂,四方無事。朕以天下之樂為樂,宜令侍宴諸臣賦侍賞花。」王音既下,一人進曰:「小臣不才,願承命賦詩。」乃平章事宋琪也。即展花箋,援筆立書七言八句以進。其詩曰:
shèng zhǔ fēi lóng sú měi chún, qián kūn zǒng shì yì bān chūn. sì fāng fēng zé bèi xiū jiào, wàn guó guī lái mù zhì rén. hào hào shùn ēn bāng jǐn dài, wēi wēi tāng huì shì jiē qīn. wēi chén yǒu kuì wú néng bǔ, gǔ wǔ shēng píng mù huà xīn.
聖主飛龍俗美淳,乾坤總是一般春。四方風澤被休教,萬國歸來慕至仁。浩浩舜恩邦盡戴,巍巍湯惠士皆親。微臣有愧無能補,鼓舞昇平沐化新。
tài zōng lǎn shī dà yuè, mìng qǔ yù shāng cì jiǔ. lǐ fáng jì jìn yī shǒu yuē: shì bān shàng shèng nǐ liú shū, róng xù zhāo rán dé yì fú. bǎo nuǎn sì fāng xián dǐ dìng, gōng shū bǎi xìng zì wú yú. yǎng fēng zuó gòng lái mán bǎi, pī zé ōu gē fèi dào tú. jì yù tài píng hé yǐ bào? fèng lín wèi ruì yǒu zhēn fú.
太宗覽詩大悅,命取玉觴賜酒。李防繼進一首曰:侍班上聖擬旒疏,融煦昭然德意孚。飽暖四方咸底定,供輸百姓自無虞。仰風琢貢來蠻佰,披澤謳歌沸道途。際遇太平何以報?鳳麟為瑞有珍符。
cān zhī zhèng shì chāng méng zhèng yì jìn yī lǜ yuē:
參知政事昌蒙正亦進一律曰:
ēn fū xǐ dòng wàn fāng mín, yù jí lóng fēi jì shèng rén.
恩敷喜動萬方民,御極龍飛際聖人。
shèng zhì jí jiāng xiū yùn qǐ, jiā xiáng rì sòng hǎo yīn pín.
聖治及將休運啟,嘉祥日送好音頻。
jūn zhān yǒu yù jiē huái dé, yī shì yuán bāng bù suí chén.
均沾有域皆懷德,一視元邦不遂臣。
shèng shì yuàn gēng rú guǎn sòng, dé yīn róng duì yù chí chūn.
盛世願賡儒館頌,德音榮對玉墀春。
dì lǎn bà sān shī, nǎi yuē: sòng píng zhāng zhī shī, cí yǔ yōu yóu, tài píng qì xiàng yě lǐ fáng shī, qīng lì kě ài lǚ méng zhèng shī, pǐn gé qīng gāo, zhōng qín dù liàng. jiē kě wèi fǎ, rán shì sòng píng zhāng qì pò jué lún, zì yǔ èr rén bù tóng. yīn lìng zhōng guān, jiāng sān rén zhī shī, lēi yú shǎng huā tíng xià, yǐ jì jūn chén gòng lè zhī shèng. zhōng guān chéng mìng ér chū. tài zōng yòu yuē: guó jiā suī zhí zàn ān, ér wǔ shì bù kě dài huāng. liáo jì wèi píng, zhèn rì xī wèi yōu. dāng jīn zài xí wǔ chén jí zhū wáng, gè wù zǒu mǎ shè jiàn, yǐ jiào wǔ yì. sòng qí yuē: bì xià suǒ lǜ shén yuǎn, chéng shè jì zhī fú yě.
帝覽罷三詩,乃曰:「宋平章之詩,詞語優遊,太平氣象也;李防詩,清麗可愛;呂蒙正詩,品格清高,忠勤度量。皆可為法,然視宋平章氣魄絕倫,自與二人不同。」因令中官,將三人之詩,勒於賞花亭下,以記君臣共樂之勝。中官承命而出。太宗又曰:「國家雖值暫安,而武事不可怠荒。遼、薊未平,朕日夕為憂。當今在席武臣及諸王,各務走馬射箭,以較武藝。」宋琪曰:「陛下所慮甚遠,誠社稷之福也。」
dì jí mìng jūn xiào yú hòu yuàn xì dì, lì qǐ jiàn duǒ, lí bǎi bù wèi jiè. wǔ guān fēn wèi liǎng duì: zhū wáng chuān hóng, jiāng shuài chuān lǜ. zhào zhǐ jì xià, gè dài diāo gōng zhǎng jiàn, kuà ān lì mǎ tīng hòu. dì chuán lìng yuē: néng yǒu shè zhòng hóng xīn zhě, shǎng yǔ jùn mǎ jǐn páo shè bù zhōng zhě, jiàng chū fān zhèn diào yòng. dào shēng wèi bà, hóng páo duì lǐ yī rén, zhòu mǎ chí gōng ér chū, zhòng shì zhī, nǎi qín wáng tíng měi yě. lēi dòng qí qí, wǎn gōng jià jiàn, zhǐ dìng hóng xīn fā shǐ, zhèng zhōng qí chù. kàn zhě àn àn chēng qí. tíng měi shè zhòng hóng xīn, jìng tiào xià mǎ, yú tài zōng yù qián qǐng mìng. tài zōng xǐ yuē: wú zhí jì shàn chuān yáng, zhēn kě yù wǔ. suì cì páo mǎ. tíng měi xiè ēn ér tuì. hū chuān lǜ bān zhōng yī jiāng, yǒng shēn ér chū yuē: xiǎo jiāng yuàn shì yī jiàn. shì zhī, nǎi shì dà jiāng cáo bīn. zòng mǎ kāi gōng, niān xián jià jiàn, yī shǐ zhèng tòu hóng xīn. guān zhě wú bù tàn xiàn, cáo bīn yì xià mǎ, bài fú yú yù qián. tài zōng shēn jiā fǔ láo, cì mǎ páo ér tuì. shì rì jūn chén jǐn huān ér sàn.
帝即命軍校於後苑隙地,立起箭垛,離百步為界。武官分為兩隊:諸王穿紅,將帥穿綠。詔旨既下,各帶雕弓長箭,跨鞍立馬聽候。帝傳令曰:「能有射中紅心者,賞與駿馬、錦袍;射不中者,降出藩鎮調用。」道聲未罷,紅袍隊裡一人,驟馬持弓而出,眾視之,乃秦王廷美也。勒動其騎,挽弓架箭,指定紅心發矢,正中其處。看者暗暗稱奇。廷美射中紅心,竟跳下馬,於太宗御前請命。太宗喜曰:「吾侄技擅穿楊,真可御武。」遂賜袍、馬。廷美謝恩而退。忽穿綠班中一將,涌身而出曰:「小將願試一箭。」視之,乃是大將曹彬。縱馬開弓,拈弦架箭,一矢正透紅心。觀者無不嘆羨,曹彬亦下馬,拜伏於御前。太宗深加撫勞,賜馬、袍而退。是日君臣盡歡而散。
qín wáng děng jì chū hòu yuàn, mù guò chǔ wáng yuán zuǒ mén shǒu. yuán zuǒ, dì zhǎng zi, shǎo cōng huì, mào lèi dì, dì zhōng ài zhī. hòu fā kuáng jí, shí yǐ xīn chài bù yù. wén lè shēng tòu yú táng zhōng, wèn zuǒ yòu yuē: shì shuí yè guò fǔ mén, ér lè yīn tòu chè? zuǒ yòu yuē: jīn rì shèng shàng yàn zhū wáng wǔ chén yú hòu yuàn, jiē jiào shè wèi lè. shì qín wáng shè shèng, shǎng jī mǎ páo ér chū, jīng guò mén shǒu, sòng cóng zhī lè yīn yě, yuán zuǒ nù yuē: tā rén jiē shì shàng yàn shǎng, wǒ dú bù zài, shì qì wǒ yě. yīn fā fèn yǐn jiǔ, zhì yè shēn, fàng huǒ fén qí gōng shì. chéng zhōng dà jīng. guān jūn yī shí fù jiù bù miè, kě xī diāo liáng huà dòng, xiù gé qióng lóu, jǐn chéng huī jìn. cì rì, tài zōng zhī qí yóu, xià zhào fèi yuán zuǒ wèi shù rén, qiān yú jūn zhōu ān zhì. zhǐ lìng yǐ xià, yuán zuǒ huái cán wú jí, dài cóng rén jìng fù jūn zhōu. bù tí.
秦王等既出後苑,暮過楚王元佐門首。元佐,帝長子,少聰慧,貌類帝,帝鍾愛之。後發狂疾,時以新瘥不預。聞樂聲透於堂中,問左右曰:「是誰夜過府門,而樂音透徹?」左右曰:「今日聖上宴諸王、武臣於後苑,皆較射為樂。適秦王射勝,賞齎馬、袍而出,經過門首,送從之樂音也,」元佐怒曰:「他人皆侍上宴賞,我獨不在,是棄我也。」因發憤飲酒,至夜深,放火焚其宮室。城中大驚。官軍一時赴救不滅,可惜雕樑畫棟,繡閣瓊樓,盡成灰燼。次日,太宗知其由,下詔廢元佐為庶人,遷於均州安置。旨令已下,元佐懷慚無及,帶從人徑赴均州。不題。