wáng méi xù yán, jiāo hé yǒu wéi dào wū yǐn zhě, xiāng mín pǔ yuàn, wú yǐ zì míng, yǐ lù qiú yuán yú xiàn lì. lì wén dào zhī wū yǐn, yóu sī diào qí fù, zhì wèi suǒ ōu, yì qí fù bì měi, què lù ér wēi shì yǐ yì, yuē cǐ shì mì mì, xū qí fù qián shēn zì lái, nǎi kě shòu fāng lüè. jū jiān zhě yǐ gào xiāng mín, xiāng mín dàn sǐ shī zhì, hū fù mǔ zhì yù, sī yǔ yǐ gù. mǔ gào fù, pān rán bù yīng yě. yuè liǎng sān rì, lì jiā yǒu rén yè kòu mén, qǐ shì zé yī gài fù, bù pà guǒ shǒu, yī bǎi jié pò shān, chuǎng rán rù, wèn zhī bù dá, qiě xíng qiě jiě shān yǔ pà, zé xiān zhuāng huá fú yàn fù yě. jīng wèn suǒ zì, hóng cháo yūn jiá, fǔ shǒu wú yán, wéi xiù chū piàn zhǐ, jiù suǒ chí dēng shì zhī, mǒu rén qī sān zì ér yǐ. lì xǐ guò wàng, yǐn rù nèi shì, gù wèn qí lái yì, fù yǎn lèi yuē: bù yù jūn yǔ, hé yǐ yè lái, jì yǐ lái cǐ, bù bì wèn yǐ, wéi qí wú shī xìn ěr. lì fā hóng shì, suì xiāng yàn wǎn, qián liú shù rì, dà wéi fù suǒ gǔ huò, shén zhì diān dǎo, wéi kǒng bù dé dàng fù yì, fù zàn cí qù. yán cūn zhōng rì rì shòu wǔ, nán yú jiǔ zhù, rú chéng zhōng jìn, jūn zū shù yíng, biàn kě tuō bì yìn, miǎn wú lài líng jí, yì kě zhāo xī xiāng wǎng lái. lì yì xǐ, jìng bǎi jì bái qí yuān. yù jiě zhī hòu, yù xiāng mín, yì shén suǒ mò, yǐ wéi xiá nì qí fù, kuì xiāng jiàn yě. hòu yīn shì dào xiāng, yì qí jiā, yì jù bú jiàn, zhī qí xiāng jué, nǎi dà hèn. huì yǒu xié jì yòu bó zhě sòng yú guān, guān duàn jì yā guī yuán jí, lì shì zhī, xiāng mín fù yě, jiù yǔ yǔ. fù yán kǔ wèi fū jìn zhì, kuì xiāng fù, xiāng yì shū shēn, jīn xìng xiāng féng, qǐ niàn jiù shí shù rì huān, miǎn zhàng miǎn jiě. lì yòu huò zhī, yīn gào guān yuē: jì suǒ gōng nǎi mǔ jiā jí, shí xiàn mín mǒu qī, yí jiū qí fū. gài jì sǒng yǒng guān mài, zì mǎi zhī yě. qiǎn jū xiāng mín, xiāng mín xié qī zhì, nǎi bié yī rén, wèn xiāng lǐ jiē yún bù wěi, wèn lì hé yǐ wū xiāng mín, lì bù néng duì. dì yuē: fēng wén. wèn wén zhī hé rén, zé jìn wú yǔ. hū jì wèn zhī, jì nǎi yán lì chū yù xié wū xiāng mín qī, qī niàn cóng zé shī shēn , bù cóng zé fū sǐ, zhí jì xīn lái, nǎi jǐn tuō zān ěr lù jì mào míng wǎng, gù yǔ lì xiá shí. jīn dāng shòu zhàng, shì yǔ xiāng féng, yīn réng kuáng tuō xiāng mín qī, jì tuō chuí chǔ, bù yú qí yòu yǒu tā móu, zhì liǎng bài yě. guān fù kān xiāng mín, guǒ bèi wū. gū niàn qí jì chū jiù sǐ, yòu chū yú qí qī, shì bù jiù, ér yán chéng cǐ lì yān. shén jiān jù dù, mò lì ruò yǐ, ér wèi cūn fù suǒ lǒng luò, rú wán nòng yīng hái, gài yú zhě héng wèi zhì zhě bài, ér wù jí bì fǎn, yì wǎng wǎng yú suǒ bèi zhī wài, yǒu zhì chū qí shàng zhě tū qǐ ér shèng zhī. wú wǎng bù fù, tiān zhī dào yě. shǐ zhì zhě zhōng bù bài, zé tiān dì jiān wéi zhì zhě cún, yú zhě duàn jué yǐ. yǒu shì lǐ zāi.
王梅序言,交 河有为盗诬引者,乡民朴愿,无以自明,以赂求援于县吏。吏闻盗之诬引,由私调其妇,致为所殴,意其妇必美,却赂而微示以意,曰此事秘密,须其妇潜身自来,乃可授方略。居间者以告乡民,乡民惮死失志,呼妇母至狱,私语以故。母告妇,砙然不应也。越两三日,吏家有人夜扣门,启视则一丐妇,布帕裹首,衣百结破衫,闯然入,问之不答,且行且解衫与帕,则鲜妆华服艳妇也。惊问所自,红潮晕颊,俯首无言,惟袖出片纸,就所持灯视之,某人妻 三字而已。吏喜过望,引入内室,故问其来意,妇掩泪曰:不喻君语,何以夜来,既已来此,不必问矣,惟祈毋失信耳。吏发洪誓,遂相燕婉,潜留数日,大为妇所蛊惑,神志颠倒,惟恐不得当妇意,妇暂辞去。言村中日日受侮,难于久住,如城中近,君租数楹,便可托庇荫,免无赖凌藉,亦可朝夕相往来。吏益喜,竟百计白其冤。狱解之后,遇乡民,意甚索漠,以为狎昵其妇,愧相见也。后因事到乡,诣其家,亦拒不见,知其相绝,乃大恨。会有挟妓诱博者讼于官,官断妓押归原籍,吏视之,乡民妇也,就与语。妇言苦为夫禁制,愧相负,相忆殊深,今幸相逢,乞念旧时数日欢,免杖免解。吏又惑之,因告官曰:妓所供乃母家籍,实县民某妻,宜究其夫。盖觊怂恿官卖,自买之也。遣拘乡民,乡民携妻至,乃别一人,问乡里皆云不伪,问吏何以诬乡民,吏不能对。第曰:风闻。问闻之何人,则噤无语。呼妓问之,妓乃言吏初欲挟污乡民妻,妻念从则失身 ,不从则夫死,值妓新来,乃尽脱簪珥赂妓冒名往,故与吏狎识。今当受杖,适与相逢,因仍诳托乡民妻,冀脱棰楚,不虞其又有他谋,致两败也。官覆勘乡民,果被诬。姑念其计出救死,又出于其妻,释不究,而严惩此吏焉。神奸巨蠹,莫吏若矣,而为村妇所笼络,如玩弄婴孩,盖愚者恒为智者败,而物极必反,亦往往于所备之外,有智出其上者突起而胜之。无往不复,天之道也。使智者终不败,则天地间惟智者存,愚者断绝矣。有是理哉。
guǐ yǎn rén zhì sǐ, bù zhī hé yì. ní yú jiāng yuē: wú wén zhū shī liàng shēng yǐ. qǔ dàn qí shēng hún ěr. gài guǐ wèi yú qì, jiàn xiāo jiàn jiǎn, yǐ zhì yú wú, dé shēng hún zhī qì yǐ yì zhī, zé yòu kě zài yán, gù nǚ guǐ héng yù yú rén xiá, shè qí jīng yě, nán guǐ bù néng shè rén jīng, zé shā rén ér xī qí shēng qì, jūn yóu hú zhī cǎi bǔ ěr. yīn yì liú tǐng shēng yán, kāng xī gēng zǐ, yǒu wǔ jǔ zǐ, wǎn yù yǔ qī pò sì zhōng, sì rén yǐ mián, wéi yī rén mián wèi wěn, jué yīn fēng sà rán, yǒu shù hēi yǐng zì yǒu rù, xiàng sì rén xū qì, sì rén jí mèng yǎn, yòu xiàng yī rén xū qì, xīn suī liǎo liǎo, ér yì jiàn hūn mào. jué shì yǒu tuō yè zhī zhě, jí shāo xǐng, yǐ lí gù chù, shì bèi zhí fù, yù hū zé jìn bù néng shēng. shì sì rén yì zòng héng yǎn wò, zhòng guǐ gòng jǔ yī rén dàn zhī, sī xū ér jǐn, yòu yǐ cì shí èr rén, zhì dì sì rén, hū yǒu lǎo wēng zì wài rù, lì shēng chì yuē: yě guǐ wú zào cì, cǐ èr rén yǒu lù xiāng, bù kě fàn yě. zhòng guǐ hài sàn, èr rén shū rán zì xǐng, shù suǒ jiàn xiāng tóng. hòu yī zhōng yú jiào yù, yī zhōng yú xùn dǎo. bào jìng tíng xiān shēng wén zhī, xiào yuē: píng shēng zì báo cǐ guān, bù liào wèi guǐ shén suǒ zhòng yě. guān qí suǒ yán, shì liàng shēng zhī shuō bù xū yǐ.
鬼魇人至死,不知何意。倪余疆曰:吾闻诸施亮生矣。取啖其生魂耳。盖鬼为余气,渐消渐减,以至于无,得生魂之气以益之,则又可再延,故女鬼恒欲与人狎,摄其精也,男鬼不能摄人精,则杀人而吸其生气,均犹狐之采补耳。因忆刘挺生言,康熙庚子,有五举子,晚遇雨栖破寺中,四人已眠,惟一人眠未稳,觉陰风飒然,有数黑影自牖入,向四人嘘气,四人即梦魇,又向一人嘘气,心虽了了,而亦渐昏瞀。觉似有拖曳之者,及稍醒,已离故处,似被絷缚,欲呼则噤不能声。视四人亦纵横偃卧,众鬼共举一人啖之,斯须而尽,又以次食二人,至第四人,忽有老翁自外入,厉声叱曰:野鬼无造次,此二人有禄相,不可犯也。众鬼骇散,二人倏然自醒,述所见相同。后一终于教谕,一终于训导。鲍敬亭先生闻之,笑曰:平生自薄此官,不料为鬼神所重也。观其所言,似亮生之说不虚矣。
lǐ qìng zi yán, zhū shēng lì yuán, xīn yǒu běi yīng shùn tiān shì, wǎn guò yáng liú zhī běi, yīn rào bì ní nìng, suì yū huí shī dào, wú nì lǚ kě qī, yáo jiàn lín wài yǒu rén jiā, shì wǎng tóu zhǐ, zhì zé tǔ yuán wǎ shè, fán liù qī yíng, yī tóng zǐ chū yìng mén, zhū jù dào qǐ sù yì. yī wēng yì guān piáo yǎ, yán bīn rù, zhǐ páng shě zhōng, hū dēng zhì, àn àn wú guāng, wēng yuē: suì qiàn yóu bù jiā, shū lìng rén mèn, rán wú rú hé yě. yòu yuē: yè shēn bù néng jù yáo zhuàn, cūn jiǔ xiǎo yǐn, wù yǐ wéi xiè. yì shén kuǎn qià, zhū wèn jiā zhōng yǒu hé rén, yuē: líng dīng gū kǔ, wéi lǎo qī yǔ tóng bì tóng jū ěr. wèn zhū hé shì, zhū gào yǐ běi shàng, yuē: yǒu yī zhá jí shǎo wù yù zhì jīng zhōng, pì lù kǔ wú shū yóu, jīn yù jūn shén xìng. zhū wèn sì wú lín lǐ, dú jū bù bù hū, yuē: bó tián shù mǔ, kè nú bèi gēng zuò, yīn jiù zhī bǔ jū, pín wú chǔ xù, bù wèi dào yě. zhū yuē: wèi kuàng yě duō guǐ mèi ěr. wēng yuē: guǐ mèi jí wèi jiàn, jūn rú bù shì, péi zuò zhì tiān shǔ, kě hū. yīn jiè zhū zhǐ bǐ, rù zuò shū zhá, yòu yǐ zá wù fēng hán nèi, yǐ jiù bù guǒ shù, mì féng qí wài, fù zhū yuē: jū zhǐ yǐ xiě yú hán shàng, jūn zhì jīng chāi shì zì zhī. tiān shǔ zuò bié, yòu qiè zhǔ xìn wù wù yí shī, shǐ yīn qín fēn shǒu. zhū zhì jīng, chāi shì bù guǒ, zé hán tí zhū lì yuán xiān shēng qǐ zì, qí wù nǎi jīn zān yín chuàn gè yī shuāng, qí zhá chēng pū lǎo wú zǐ xī, wù huò fù yán, yǐ xù wèi sì, zhì wài sūn yóu jiān yī jì sǎo, hòu zé shì wéi yì xìng, zhǐ qián mài fàn, jiǔ yǐ quē rú, sān chǐ gū fén, yì jiù qīng yí, jiǔ quán rú tòng, bǎi huǐ nán zhuī, jǐn yǐ xùn guān báo wù, qí jūn huò yù, guī tú yǐ suǒ de zhī zhí, xiū zhì huāng yíng, bìng shāo jùn zhǒng nán shuǐ dào, shù yín lǎo bù jìn yōu zhūn, rú yǔn suǒ qí, dìng rú dù huí jié cǎo, zhī jūn wèi guǐ, dāng àn zhōng qǐ shǒu, bù gǎn jiàn xíng, wù zī yí lǜ, wáng rén yáng níng dùn shǒu. zhū hài hàn jiā bèi, fāng zhī yù guǐ, yǐ shū zhōng guī tú zhī yǔ, zhī bì bù shòu, jì ér guǒ rán. hái zhì yáng liú, yǐ suǒ mài zān chuàn qián, qiǎn pū wǎng zhì qí mù, jìng bù gǎn zài zhì yān.
李庆子言,朱生立园,辛酉北应顺天试,晚过羊留之北,因绕避泥泞,遂迂回失道,无逆旅可栖,遥见林外有人家,试往投止,至则土垣瓦舍,凡六七楹,一童子出应门,朱具道乞宿意。一翁衣冠朴雅,延宾入,止旁舍中,呼灯至,黯黯无光,翁曰:岁歉油不佳,殊令人闷,然无如何也。又曰:夜深不能具肴馔,村酒小饮,勿以为亵。意甚款洽,朱问家中有何人,曰:零丁孤苦,惟老妻与僮婢同居 耳。问朱何适,朱告以北上,曰:有一札及少物欲致京中,僻路苦无书邮,今遇君甚幸。朱问四无邻里,独居不怖乎,曰:薄田数亩,课奴辈耕作,因就之卜居,贫无储蓄,不畏盗也。朱曰:谓旷野多鬼魅耳。翁曰:鬼魅即未见,君如怖是,陪坐至天曙,可乎。因借朱纸笔,入作书札,又以杂物封函内,以旧布裹束,密缝其外,付朱曰:居址已写于函上,君至京拆视自知。天曙作别,又切嘱信物勿遗失,始殷勤分手。朱至京,拆视布裹,则函题朱立园先生启字,其物乃金簪银钏各一双,其札称仆老无子息,误惑妇言,以婿为嗣,至外孙犹间一祭扫,后则视为异姓,纸钱麦饭,久已阙如,三尺孤坟,亦就倾圯,九泉茹痛,百悔难追,谨以殉棺薄物,祈君货鬻,归途以所得之直,修治荒茔,并稍浚冢南水道,庶婬潦不浸幽窀,如允所祈,定如杜回结草,知君畏鬼,当暗中稽首,不敢见形,勿滋疑虑,亡人杨宁顿首。朱骇汗浃背,方知遇鬼,以书中归途之语,知必不售,既而果然。还至羊留,以所卖簪钏钱,遣仆往治其墓,竟不敢再至焉。
wú yún yán yán, yǒu qín shēng zhě, bù wèi guǐ, héng yǐ wèi yī jiàn wèi qiàn. yī xī, sàn bù bié yè, wén shù wài lǎng yín táng rén shī yuē: zì qù zì lái rén bù zhī, guī shí wéi duì kōng shān yuè. qí shēng āi lì ér zhǎng, gé yè kuī zhī, yī gǔ yì guān rén yǐ shí zuò, què zhī wèi guǐ, jù qián yǎn zhī, guǐ yì bù bì, qín shēng cháng yī yuē: yǔ jūn lù yì yōu míng, rén shū jīn gǔ, xiè hòu xiāng yù, wú kě hán wēn , suǒ yǐ lái zhě, yù yī wèn guǐ shén qíng zhuàng ěr. gǎn wèn wèi guǐ shí hé sì? yuē: yī tuō xíng hái, jí yǐ wèi guǐ. rú jiǎn chéng dié, yì bù zì zhī. wèn guǒ hún shēng pò jiàng, hái rù tài xū hū? yuē: zì wǒ wèi guǐ, jí zài cǐ jiān. jīn wǒ quán shēn xiàn yǔ jūn duì, wèi cháng suí yīn yūn yuán qì, shēng jiàng fēi yáng. zǐ sūn jì shí shǐ yī jù, zǐ sūn jì bì zé sàn yě. wèn guǒ yǒu shén hū? yuē: guǐ jì bù xū, shén zì bù wàng, pì yǒu bǎi xìng bì yǒu guān shī. wèn xiān rú chēng léi shén zhī lèi, jiē xuán shēng xuán huà, guǒ bù wū hū? yuē: zuò cuò dà shí bǎo wén shì shuō, rán qiè yí pī lì jī gé, hōng rán jiāo zuò, rú yī léi yī shén, zé shén zhī shù duō yú wén ruì, rú léi zhǐ shén miè, zé shén zhī shòu cù yú fú yóu. yǐ zhì xiān shēng, lǜ zāo hē chì, wèi guǐ zhī hòu, nǎi zhī bǎi shén fèng zhí, rú shì jiàn guān, jiē fēi qǐng kè zhī huàn yǐng, hèn bù néng yǐ suǒ wén jiàn zài zhì xiān shēng, rán ěr shí yōng gāo bǐ zhě, jì wèi guǐ yǐ jiǔ, dāng zì zhī zhī, wú yōng zài jí yǐ. dà dǐ wú guǐ zhī shuō shèng rén wèi yǒu, zhū dà rú kǒng rén chǎn dú, gù qiáng zào sī yán. rán jìn chén miǎn kě, bìng fèi jiǔ lǐ zé bù kě. jìn yín dàng kě, bìng fèi fū fù zé bù kě. jìn tān lán kě, bìng fèi cái huò zé bù kě. jìn dòu zhēng kě, bìng fèi wǔ bīng zé bù kě. gù yǐ yī dài shèng míng, xié bǎi qiān wàn yì péng dǎng zhī zhù, néng shǐ rén jìn bù gǎn yǔ, ér zhōng bù néng qiè fú qí xīn, zhí shì gù ěr. chuán qí jiào zhě, suī xīn zhī bù rán, rán bù chí shì lùn, jí bù dé chēng wéi jīng yì zhī xué, yì wéi xīn ér hé zhī. yuē: lǐ bì rú shì yún ěr. jūn bù chá xiān rú jiǎo wǎng zhī yì, shēng yú xiāng jī fēi qí běn xīn, hòu rú bì xié zhī shuō, yā yú suǒ wèi yì fēi qí běn xīn, jìng xìn rú zhě zhēn wèi wú guǐ shén. huáng huáng zhì wèn, zé jūn zhī shòu dài jiǔ yǐ. quán xià zhī rén, bù yù jiǔ yǔ shēng rén jiē, jūn yì bù yí jiǔ yǔ guǐ xiá, yán jǐn yú cǐ, yú kě lèi tuī. màn shēng cháng xiào ér qù. àn cǐ wèi rú zhě míng zhī yǒu guǐ, gù yán wú guǐ, yǔ huáng shān èr guǐ wèi rú zhě míng zhī jǐng tián fēng jiàn bù kě xíng, gù yán kě xíng, jiē dòng jiàn zhēng jié zhī lùn. jǐn mù yǐ yū kuò, yóu zhuì wǔ lǐ wù zhōng yǐ.
吴云岩言,有秦生者,不畏鬼,恒以未一见为歉。一夕,散步别业,闻树外朗吟唐人诗曰:自去自来人不知,归时惟对空山月。其声哀厉而长,隔叶窥之,一古衣冠人倚石坐,确知为鬼,遽前掩之,鬼亦不避,秦生长揖曰:与君路异幽明,人殊今古,邂逅相遇,无可寒温 ,所以来者,欲一问鬼神情状耳。敢问为鬼时何似?曰:一脱形骸,即已为鬼。如茧成蝶,亦不自知。问果魂升魄降,还入太虚乎?曰:自我为鬼,即在此间。今我全身现与君对,未尝随氤氲元气,升降飞扬。子孙祭时始一聚,子孙祭毕则散也。问果有神乎?曰:鬼既不虚,神自不妄,譬有百姓必有官师。问先儒称雷神之类,皆旋生旋化,果不诬乎?曰:作措大时饱闻是说,然窃疑霹雳击格,轰然交 作,如一雷一神,则神之数多于蚊蚋,如雷止神灭,则神之寿促于蜉蝣。以质先生,率遭呵叱,为鬼之后,乃知百神奉职,如世建官,皆非顷刻之幻影,恨不能以所闻见再质先生,然尔时拥皋比者,计为鬼已久,当自知之,无庸再诘矣。大抵无鬼之说圣人未有,诸大儒恐人谄渎,故强造斯言。然禁沉湎可,并废酒醴则不可。禁婬荡可,并废夫妇则不可。禁贪惏可,并废财货则不可。禁斗争可,并废五兵则不可。故以一代盛名,挟百千万亿朋党 之助,能使人噤不敢语,而终不能惬服其心,职是故耳。传其教者,虽心知不然,然不持是论,即不得称为精义之学,亦违心而和之。曰:理必如是云尔。君不察先儒矫枉之意,生于相激非其本心,后儒辟邪之说,压于所畏亦非其本心,竟信儒者真谓无鬼神。皇皇质问,则君之受绐久矣。泉下之人,不欲久与生人接,君亦不宜久与鬼狎,言尽于此,余可类推。曼声长啸而去。案此谓儒者明知有鬼,故言无鬼,与黄山二鬼谓儒者明知井田封建不可行,故言可行,皆洞见症结之论。仅目以迂阔,犹坠五里雾中矣。
wāng zhǔ shì hòu shí yán, yǒu zài xī hú fú jī zhě, xià tán shī yuē: jiù mái xiāng chù cǎo lí lí, zhǐ yǒu xī líng yè yuè zhī, cí kè qíng duō lái diào gǔ, yōu hún cháng duàn kàn tí shī, cāng sāng jǐ jié hú réng lǜ, yún yǔ qiān nián mèng shàng yí, shuí xìn líng shān sàn huā nǚ, rú jīn fú huǒ duì liú lí. zhòng zhī wèi sū xiǎo xiǎo yě. kè huò qǐng yuē: xiān jī shēng zài nán qí, hé yǐ yì néng qī lǜ. jī pàn yuē: yuè lì suì shí, yōu míng yī lǐ, xìng líng bù mèi, jí yǔ shì tuī yí, xuān shèng wéi shí dà zhuàn, zhù cí hé xiě yǐ lì shū? shì jiā bù jiě huá yán, shū wén hé xíng yǐ pián tǐ? shì zhī qiān zǎi qián rén, qí xìng shí zhì jīn yóu zài, jí néng jiě jīn zhī yǔ, tōng jīn zhī wén. jiāng wén tōng xiè yuán huī néng zuò ài qiè huàn mǎ bā yùn lǜ fù jiàn yú zuǎn yì jì, shěn xiū wén zi qīng xiāng, néng zuò jīn líng huái gǔ wǔ yán lǜ shī. gǔ yǒu qí shì, yòu hé yí yú jīn hū? yòu wèn shàng néng zuò yǒng míng tǐ fǒu, jí shū sì shī yuē: huān lái bù de lái, nóng qù bù dé qù, ào nǎo shí yóu fēng, yī yè duàn rén dù. huān cóng hé chǔ lái, jīn rì dà fēng yǔ, shī jǐn xìng zǐ shān, xīn kǔ jiē yīn rǔ. jié shù jiá dié qún, wèi huān zhào zé měng, wǎn zhuǎn yán dà dī, lǜ bō shuāng zhào yǐng. mò pō hé huā tīng, qiě pō yáng liǔ àn, huā wài yǒu rén xíng, liǔ shēn rén bú jiàn. gài zǐ yè gē yě. suī cái guǐ yī tuō, yì kě yún jùn biàn yǐ.
汪主事厚石言,有在西湖扶乩者,下坛诗曰:旧埋香处草离离,只有西陵夜月知,词客情多来吊古,幽魂肠断看题诗,沧桑几劫湖仍绿,云雨千年梦尚疑,谁信灵山散花女,如今佛火对琉璃。众知为苏小小也。客或请曰:仙姬生在南齐,何以亦能七律。乩判曰:阅历岁时,幽明一理,性灵不昧,即与世推移,宣圣惟识大篆,祝词何写以隶书?释迦不解华言,疏文何行以骈体?是知千载前人,其性识至今犹在,即能解今之语,通今之文。江 文通谢元晖能作爱妾换马八韵律赋(见于纂异记),沈休文子青箱,能作金陵怀古五言律诗。古有其事,又何疑于今乎?又问尚能作永明体否,即书四诗曰:欢来不得来,侬去不得去,懊恼石尤风,一夜 断人渡。欢从何处来,今日大风雨,湿尽杏子衫,辛苦皆因汝。结束蛱蝶裙,为欢棹舴艋,宛转沿大堤,绿波双照影。莫泊荷花汀,且泊杨柳岸,花外有人行,柳深人不见。盖子夜歌也。虽才鬼依托,亦可云俊辩矣。
biǎo xiōng ān yī zài yán, hé chéng qiū huò shí, yǒu shào fù bào zi xíng chéng shàng, hū shī zú pū dì, wò bù fù qǐ, huò zhě yáo jiàn zhī, yí yǒu gù, qū shì zé yǐ sǐ, zi yì chù wǎ jiǎo nǎo liè sǐ, hài bào tián zhǔ, tián zhǔ bào lǐ xū, biàn yàn sǐ zhě, shù shí lǐ nèi wú cǐ fù, qiě yī shì huá jié, zi yì yín chuàn hóng líng shān, bù lèi pín jiā, dà huò bù jiě. qiě fù yǐ wěi bó, gēng fān shǒu shì, ér jí wén yú guān. hé chéng qù xiàn jìn, guān cì rì bū shí zhì, qǐ bó jiǎn shì, zé zhōng zhì gǎo jiē yī shù, èr shī yǐ bú jiàn, yā bó zhī zhuān gù wèi dòng, shǒu zhě yì wèi qǐng kè lí yě. guān dà nù, jǐn jū tián zhǔ jí shǒu zhě qù, duō fāng jū zhì, wú sī háo móu shā qì shī zhuàng, jiū jié jiǎo rào zhì nián yú, nǎi yǐ yí àn shàng. shàng guān yǐ àn qíng huǎng hū, wǎng fǎn bó jí, yòu suì yú nǎi gū qí fǎng, ér shì jiā yǐ dàng rán yǐ. cǐ kāng xī guǐ sì jiǎ wǔ jiān shì. xiāng chuán cūn nán xū mù jiān, yǒu hēi hú yè yè bài yuè, rén duō jiàn zhī, shì jiā yī zi hǎo yì liè, qián wǎng fú cì, gòu nǔ zhōng qí gǔ, jiào rán cháng hào, huà huǒ guāng xī qù, sōu qí xué, dé èr xiǎo hú, zhí yǐ fǎn, xuán yì qù. yuè yú ér yǒu shì shì, yí hú biàn huàn lái bào yuān. rán huāng guài wú jù, rén bù gǎn yǐ rù gōng, guān yì bù gǎn rù àn dú, bù néng bù yǐ nì shī lùn. gù fēn rǎo zhì sī yě. yòu yán chéng xī mǒu cūn yǒu gài fù, wèi gū suǒ nüè, yì yú tǔ shén cí, yì bó fù dài jiǎn, gēng fān shǒu shì, guān zhì zé shī yǔ shǒu zhě jù bú jiàn, yì qióng zhì rú hé chéng, hòu qī bā nián nǎi dé zhī yú ān píng shēn zhōu shǔ xiàn. gài fù pō bái xī, yī shào nián lún shǒu shí, chǐ xià shang ér yín qí shī, shī dé rén qì fù shēng, jìng xiāng xié yǐ táo yě. cǐ kāng xī mò shì, huò yí hé chéng zhī shì dāng lèi cǐ, shì wèi kě zhī. huò bìng wèi yī shì, zé chuán wén wù yǐ.
表兄安伊在言,河城秋获时,有少妇 抱子行塍上,忽失足仆地,卧不复起,获者遥见之,疑有故,趋视则已死,子亦触瓦角脑裂死,骇报田主,田主报里胥,辨验死者,数十里内无此妇,且衣饰华洁,子亦银钏红绫衫,不类贫家,大惑不解。且覆以苇箔,更番守视,而急闻于官。河城去县近,官次日晡时至,启箔检视,则中置槁秸一束,二尸已不见,压箔之砖固未动,守者亦未顷刻离也。官大怒,尽拘田主及守者去,多方鞫治,无丝毫谋杀弃尸状,纠结缴绕至年余,乃以疑案上。上官以案情恍惚,往返驳诘,又岁余乃姑俟访,而是家已荡然矣。此康熙癸巳甲午间事。相传村南墟墓间,有黑狐夜夜拜月,人多见之,是家一子好弋猎,潜往伏伺,彀弩中其股,噭然长号,化火光西去,搜其穴,得二小狐,絷以返,旋逸去。月余而有是事,疑狐变幻来报冤。然荒怪无据,人不敢以入供,官亦不敢入案牍,不能不以匿尸论。故纷扰至斯也。又言城西某村有丐妇,为姑所虐,缢于土神祠,亦箔覆待检,更番守视,官至则尸与守者俱不见,亦穷治如河城,后七八年乃得之于安平--深州属县。盖妇颇白皙,一少年轮守时,褫下裳而婬其尸,尸得人气复生,竟相携以逃也。此康熙末事,或疑河城之事当类此,是未可知。或并为一事,则传闻误矣。