yú nán míng míng jīng yuē: rén shēng kǔ lè, jiē wú jìn jìng, rén xīn yōu xǐ, yì wú dìng chéng, céng jīng jí lè zhī jìng, shāo bù shì zé jué kǔ, céng jīng jí kǔ zhī jìng, shāo dé kuān zé jué lè yǐ. cháng shè zhàng kāng níng tún, guǎn shì jiǎo yì, jǐ bù kě jǔ tóu, mén wú lián, chuáng wú zhàng, yuàn luò wú shù, jiǔ hàn yán yù, rú zuò chuī zèng, jiě yī wǔ qì, yíng rǎo rǎo bù dé jiāo jié, fán zào dài bù kě nài, zì wèi cǐ měng huǒ dì yù yě. jiǔ zhī, juàn jí shuì qù, mèng chéng zhōu qù dà hǎi zhōng, jù fēng dǒu zuò, tiān rì huì míng, qiáng duàn fān cuī, xīn dǎn suì liè, qǐng kè fù mò, hū shì yǒu rén tí chū, zhì yú àn shàng, jí yǒu rén chí shéng shù fù, bì zhì dì jiào zhōng, àn bù dǔ wù, hū xī yì yàn sāi bù tōng, kǒng bù jiǒng jí, bù kě yán zhuàng. é wén ěr pàn huàn shēng, huò rán kāi mù, zé réng wò sān jiǎo mù tà shàng, jué sì tǐ shū shì, xīn shén kāi lǎng, rú jū péng lái fāng zhàng jiān yě. shì xī yuè míng, yǔ dì zǐ sàn bù hé gàn, zuò liǔ xià, fū chén cǐ yì, wēi wén cǎo jì tàn xī yuē: sī yán zhōng lǐ, wǒ bèi chén lún shuǐ cì, zhōng shèng yú dì yù zhōng rén.
于南溟明经曰:人生苦乐,皆无尽境,人心忧喜,亦无定程,曾经极乐之境,稍不适则觉苦,曾经极苦之境,稍得宽则觉乐矣。尝设帐康宁屯,馆室湫溢,几不可举头,门无帘,床 无帐,院落无树,久旱炎郁,如坐炊甑,解衣午憩,蝇扰扰不得交 睫,烦躁殆不可耐,自谓此猛火地狱也。久之,倦极睡去,梦乘舟去大海中,飓风陡作,天日晦冥,樯断帆摧,心胆碎裂,顷刻覆没,忽似有人提出,掷于岸上,即有人持绳束缚,闭置地窖中,暗不睹物,呼吸亦咽塞不通,恐怖窘急,不可言状。俄闻耳畔唤声,霍然开目,则仍卧三脚木榻上,觉四体舒适,心神开朗,如居蓬莱方丈间也。是夕月明,与弟子散步河干,坐柳下,敷陈此义,微闻草际叹息曰:斯言中理,我辈沉沦 水次,终胜于地狱中人。
wài jiù zhōu lù mǎ gōng jiā, yǒu lǎo pú yuē mén shì róng, zì yán cháng dù wú qiáo gōu pán hé, rì sì mù yǐ, jī yǔ bào zhǎng, jù rù zòng héng, bù zhī hé chǔ kě shè, jiàn èr rén qí mǎ xiān xíng, yū huí qǔ dào, jiē dé qiǎn chù, shì shú xī dì xíng zhě. yīn suí zhī xíng, jiāng zhì hé gàn, yī rén hū lè mǎ lì, dài shì róng zhì, xiǎo yǔ yuē: jūn yù dù hé, dāng zuǒ rào bàn lǐ xǔ, duì àn yǒu kū shù yī zhū kě xíng, wú dǎo cǐ rén lái, cǐ jiāng suǒ yǒu wéi, jūn wù yǔ jù bài. yí wèi jié dào, sǒng rán fǎn pèi, cóng suǒ zhǐ lù bié xíng, ér shí shí huí gù, jiàn cǐ rén cè mǎ xiān xíng, hòu yī rén suí zhì zhōng liú, tū rán miè dǐng, rén mǎ jù méi, qián yī rén yì huà xuàn fēng qù, nǎi zhī bào yuān guǐ yě.
外舅周箓马公家,有老仆曰门世荣,自言尝渡吴桥钩盘河,日巳暮矣,积雨暴涨,沮洳纵横,不知何处可涉,见二人骑马先行,迂回取道,皆得浅处,似熟悉地形者。因随之行,将至河干,一人忽勒马立,待世荣至,小语曰:君欲渡河,当左绕半里许,对岸有枯树一株可行,吾导此人来,此将所有为,君勿与俱败。疑为劫盗,悚然返辔,从所指路别行,而时时回顾,见此人策马先行,后一人随至中流,突然灭顶,人马俱没,前一人亦化旋风去,乃知报冤鬼也。
tián zhàng gēng yě, guān liáng zhōu zhèn shí, xié huí wàn nián sōng yī piàn, xìng wēn ér huó xuè, jiān zhī, sè rú hǔ pò, fù nǚ xuè kū xuè bì zhū zhèng, fú zhī duō yàn, qīn chuàn jiā dì xiāng qǐ qǔ, jiǔ ér suì jǐn. hòu yú zhì xī yù, nǎi jiàn qí shù, zhí gǔ sōng zhī pí, fēi bié yī zhǒng yě. zhǔ rén zhǔ yǐ dài chá, yì wēi yǒu xiāng qì, qí zuì dà zhě, gēn zài qiān rèn shēn jiàn dǐ, zhī gàn tíng sháo, zhí chū shān jǐ, shàng gāo èr sān shí zhàng. pí hòu zhě èr chǐ yǒu yú, nú zi wú yù bǎo cháng qǔ qí yī piàn wèi chuáng , yú wèi mǐn guǎng bā jiāo, yè kě róng yī èr rén wò, zài dé yī piàn zuò xí, yì yī qí guān. yòu cháng jiàn yī rén jiā, jí shù kǒng shī mén chuāng, yǐ tī shàng xià, rù zhī yǎn rán yī wū, yú yǔ hū yán huà zhōu tóng dēng shì míng huá guó, cháng ān rén, yǐ wèi jìn shì, qián huà zhōu zhī zhōu. huà zhōu yuē: cǐ jiā yǐ cháo jū jiān xué chù yǐ, gài tiān shān yǐ běi, rú wū sūn tū jué, gǔ duō xíng guó, bù xū liáng zhù zhī cái, gù fǔ jīn bù zhì, yì qí zhēn pán gǔ shí wù. wàn nián zhī míng, dài bù xū yǐ.
田丈耕野,官凉州镇时,携回万年松一片,性温 而活血,煎之,色如琥珀,妇女血枯血闭诸证,服之多验,亲串家递相乞取,久而遂尽。后余至西域,乃见其树,直古松之皮,非别一种也。主人煮以代茶,亦微有香气,其最大者,根在千仞深涧底,枝干亭苕,直出山脊,尚高二三十丈。皮厚者二尺有余,奴子吴玉保尝取其一片为床 ,余谓闽广芭蕉,叶可容一二人卧,再得一片作席,亦一奇观。又尝见一人家,即树孔施门窗,以梯上下,入之俨然一屋,余与呼延化州同登视--名华国,长安人,乙未进士,前化州知州。化州曰:此家以巢居兼穴处矣,盖天山以北,如乌孙突厥,古多行国,不需梁柱之材,故斧斤不至,意其真盘古时物。万年之名,殆不虚矣。
tián bái yán yuē: míng jì yuè bīn, cháng lái wǎng yú yáng shān rén jiā, rú dōng pō zhī yú qín cāo yě. sū dòu nán yīn yán shǎo shí jiàn shān dōng yī jì, zì yún yuè bīn zhī sūn nǚ, shàng yǒu yú yáng suǒ zèng shàn, suǒ guān zhī, shàng huà yī lín shuǐ cǎo tíng, bàng yǐ èr liǔ, tí gēng yín sān yuè dào chōng xiě, bù zhī wèi shuí. zuǒ cè yǒu xíng shū yī shī yuē: yān lǚ méng méng zhàn shuǐ qīng, xiān yāo xiāng duì dòu pīng tíng, zūn qián shì wèn xiāng shān lǎo, liǔ sù xīn cān dì jǐ xīng. bù shǔ míng zì, yī xiǎo yìn yǐ mó hu, dòu nán yǐ wéi gāo nián qí sù, ǒu fù xián qíng, gù huì bù zì zhe yě. yú wèi shī gé fēng liú , shì xīn chéng zōng pài, rán yú yáng yǐ xīn mǎo xià zú, gēng yín shì qí qián yī suì, shì shí bù dàng yǒu lǎo yǒu. xiāng shān lǎo dìng zhǐ hé rén, rú yún zì zhǐ, yòu bù dàng yún shì wèn, qiě cí yì qīng qiǎo, yì bù lèi lǎo bǐ, huò shì wéi mó zhàng shì, ǒu liú tiān nǚ sàn huā, tā shào nián dài wéi tí shàn, yǐ cǐ diào zhī. jì jiā jiè tuō shèng míng, ér bù jiě wén yì, suì wù rèn yán biāo ěr.
田白岩曰:名妓月宾,尝来往渔洋山人家,如东坡之于琴操也。苏斗南因言少时见山东一妓,自云月宾之孙女,尚有渔洋所赠扇,索观之,上画一临水草亭,傍倚二柳,题庚寅三月道冲写,不知为谁。左侧有行书一诗曰:烟缕濛濛蘸水青,纤腰相对斗娉婷,樽前试问香山老,柳宿新参第几星。不署名字,一小印已模糊,斗南以为高年耆宿,偶赋闲情,故讳不自著也。余谓诗格风流 ,是新城宗派,然渔洋以辛卯夏卒,庚寅是其前一岁,是时不当有老友。香山老定指何人,如云自指,又不当云试问,且词意轻巧,亦不类老笔,或是维摩丈室,偶留天女散花,他少年代为题扇,以此调之。妓家借托盛名,而不解文义,遂误认颜标耳。
wáng jìn guāng yán, rén wǔ xiāng shì, yǔ shù yǒu gòng zū yī xiǎo zhái dú shū, jìn guāng suǒ jū shì zhōng, bàn yè dēng guāng hū àn bì, jiǎn tī fù míng. jiàn yī rén shǒu chū dì zhōng, duì dēng xū qì, pāi àn chì zhī, jí suō rù. tíng kè xǔ, fù chū, chì zhī yòu suō, rú shì qī bā dù, jǐ sì gǔ yǐ, bù shèng qí rǎo, yòu sù yǐ dǎn zì fù, bù yù hū tóng shě, jìng zuò yǐ guān qí biàn, nǎi wéi zhāng mù nù shì, jìng bù chū dì, jué qí wú néng wéi, xī dēng jìng shuì. yì bù zhī qí hé shí qù, rán zì cǐ bù fù dǔ yǐ. wú huì shū yuē: dài yuān guǐ yù yǒu suǒ sù, xī wèi yī wèn yě. yú wèi guǒ wèi yuān guǐ, dāng āi qì bù dàng nù shì. fěn fáng liú lí jiē yí dōng, jiē duō nián cóng zhǒng, jū mín jiàn tà, měi yí ér zào wū, cǐ bì qí gǔ zài wū nèi, shēng rén yáng qì xūn shuò, guǐ bù néng ān, gù xiàn biàn guài qū zhī qù. chū pāi àn chì, shì bù wèi yě, gù bù gǎn chū, rán jiàn zhī jí chì, shì yóu yǒu guǐ zhī jiàn cún, gù yì bù kěn jìng qù, zhì xī dēng zì shuì, zé quán zhì cǐ shì yú dù wài, guǐ zhī qí zhōng bù kě dòng, suì yì bù xū xiāng kǒng bù yǐ. dōng pō shū mèng dé shì yī piān, jí shì cǐ yì. xiǎo shí wén jù dào lǐ jīn liáng yuē: fán yè zhì rén jiā, wén shēng ér sòu zhě, qiè yě, kě gōng yě wén shēng ér qǐ hù yǐ dài zhě, qiè ér shì yǒng yě, yì kě gōng yě jì rán wú shēng, mò cè dòng jìng, cǐ bì qíng dí, gōng zhī, shí héng qī bā bài. dāng liàng lì jìn tuì yǐ, yì cǐ yì yě.
王觐光言,壬午乡试,与数友共租一小宅读书,觐光所居室中,半夜灯光忽黯碧,剪剔复明。见一人首出地中,对灯嘘气,拍案叱之,急缩入。停刻许,复出,叱之又缩,如是七八度,几四鼓矣,不胜其扰,又素以胆自负,不欲呼同舍,静坐以观其变,乃惟张目怒视,竟不出地,觉其无能为,息灯竟睡。亦不知其何时去,然自此不复睹矣。吴惠叔曰:殆冤鬼欲有所诉,惜未一问也。余谓果为冤鬼,当哀泣不当怒视。粉房琉璃街迤东,皆多年丛冢,居民渐拓,每夷而造屋,此必其骨在屋内,生人陽气薰烁,鬼不能安,故现变怪驱之去。初拍案叱,是不畏也,故不敢出,然见之即叱,是犹有鬼之见存,故亦不肯竟去,至息灯自睡,则全置此事于度外,鬼知其终不可动,遂亦不虚相恐怖矣。东坡书孟德事一篇,即是此义。小时闻巨盗李金梁曰:凡夜至人家,闻声而嗽者,怯也,可攻也;闻声而启户以待者,怯而示勇也,亦可攻也;寂然无声,莫测动静,此必勍敌,攻之,十恒七八败。当量力进退矣,亦此义也。
liè zǐ wèi jiāo lù zhī mèng, fēi huáng dì kǒng zǐ bù néng zhī, liàng zāi sī yán. yú zài xī yù, cóng bàn shì dà chén bā gōng lǚ shì jūn tái, bā gōng xiān guī, yú yǐ wèi liǎo shì zàn liú, yǔ qián fù jiāng liáng jūn tóng sù, èr gǔ yǒu jí dì, tái bīng jiē chà chū, yú cóng shuì zhōng hū liáng qǐ, lìng qí chí sòng, yuē zhì zhōng tú, yù tái bīng zé shǐ jiē dì, liáng qù shí yú lǐ, xiāng yù jí hái, réng fù hān qǐn. cì rì gào yú yuē: zuó mèng qiǎn wǒ jī tíng jì, kǒng wù shí kè, biān mǎ kuáng bēn, jīn rì bì ròu shàng zuò chǔ, zhēn dà qí shì. yǐ zhēn wèi mèng, pū lì jiē càn rán. yú wū lǔ mù qí zá shī yuē: yī xiào huī biān mǎ shì fēi, mèng zhōng chí qù mèng zhōng guī, rén shēng shì shì wú hén guò dōng pō shī: shì rú chūn mèng liǎo wú hén jiāo lù hé xū wèn shì fēi. jí jì cǐ shì yě. yòu yǒu yǐ mèng wéi zhēn zhě, zú xiōng cì chén, yán jìng hǎi yī rén, jiù qǐn hòu, qí fù zài bié wū yè jī, cǐ rén hū mèng fù wéi shù rén jié qù, è ér xǐng, bù zì zhī qí mèng yě, jù xié tǐng chū mén zhuī zhī, bēn shí yú lǐ, guǒ jiàn kuàng yě shù rén, xié yī fù yù sì qiáng bào, fù hào hū zhèn ěr, nù yàn chì téng, lì fèn sǐ dòu, shù rén jiē chuàng bèi yì qù, qián jìn wèi wèn, nǎi jìn cūn bié yī rén fù, wèi dào suǒ jié zhě yě. sù yì xiāng shí, gū sòng hái qí jiā. wǎng wǎng zì fǎn, fù jī wèi jìng, yī dēng shàng yíng rán yě. cǐ zé guǐ shén huò shǐ zhī, yòu bù yǐ mèng lùn yǐ.
列子谓蕉鹿之梦,非黄帝孔子不能知,谅哉斯言。余在西域,从办事大臣巴公履视军台,巴公先归,余以未了事暂留,与前副将梁君同宿,二鼓有急递,台兵皆差出,余从睡中呼梁起,令其驰送,约至中途,遇台兵则使接递,梁去十余里,相遇即还,仍复酣寝。次日告余曰:昨梦遣我赍廷寄,恐误时刻,鞭马狂奔,今日髀肉尚作楚,真大奇事。以真为梦,仆隶皆粲然。余乌鲁木齐杂诗曰:一笑挥鞭马似飞,梦中驰去梦中归,人生事事无痕过(东坡诗:事如春梦 了无痕)蕉鹿何须问是非。即纪此事也。又有以梦为真者,族兄次辰,言静海一人,就寝后,其妇在别屋夜绩,此人忽梦妇为数人劫去,噩而醒,不自知其梦也,遽携挺出门追之,奔十余里,果见旷野数人,携一妇欲肆强暴,妇号呼震耳,怒焰炽腾,力奋死斗,数人皆创被逸去,前近慰问,乃近村别一人妇,为盗所劫者也。素亦相识,姑送还其家。惘惘自返,妇绩未竟,一灯尚荧然也。此则鬼神或使之,又不以梦论矣。
jiāo hé huáng jùn shēng yán, zhé shāng gǔ zhě, yǐ kāi tōng yuán bǎo qián cǐ qián táng chū suǒ zhù, ōu yáng xún suǒ shū qí páng, wēi yǒu yǎn yuè xíng, nǎi jìn là yàng shí wén dé huáng hòu wù qiā yī hén, yīn ér wèi gǎi yě. qí zì dāng huí huán dú zhī, sú dú wéi kāi yuán tōng bǎo, yǐ wéi yuán zōng zhī qián, wù zhī shén yǐ shāo ér cù cuì, yán wèi mò, yǐ jiǔ fú xià, zé tóng mò zì jié ér wèi quān, zhōu shù zhé chù, céng yǐ yī zhé zú jī shì, guǒ xù rú gù. jí pēng cǐ jī, yàn qí gǔ, tóng shù wǎn rán, cǐ lǐ zhī bù kě jiě zhě. tóng mò bù guò rù cháng wèi, hé yǐ néng tòu mó zì dào jīn gǔ jiān yě? wéi cāng cù jiān, cǐ qián bù yì dé. hòu jiàn zhāng zú cháo yě qiān zài yuē: dìng zhōu rén cuī wù duò mǎ zhé zú, yī lìng qǔ tóng mò jiǔ fú zhī, suì quán píng, jí wáng hòu shí yú nián gǎi zàng, shì qí jìng gǔ zhé chù, tóng mò shù zhī. rán zé cǐ běn gǔ fāng, dàn yún tóng mò, fēi dìng yòng kāi tōng yuán bǎo qián yě.
交 河黄俊生言,折伤骨者,以开通元宝钱--此钱唐初所铸,欧陽询所书其旁,微有偃月形,乃进蜡样时文德皇后误掐一痕,因而未改也。其字当回环读之,俗读为开元通宝,以为元宗之钱,误之甚矣--烧而醋淬,研为末,以酒服下,则铜末自结而为圈,周束折处,曾以一折足鸡试,果续如故。及烹此鸡,验其骨,铜束宛然,此理之不可解者。铜末不过入肠胃,何以能透膜自到筋骨间也?惟仓卒间,此钱不易得。后见张族朝野佥载曰:定州人崔务堕马折足,医令取铜末酒服之,遂痊平,及亡后十余年改葬,视其胫骨折处,铜末束之。然则此本古方,但云铜末,非定用开通元宝钱也。
zhāo jù bó sāi, gǔ wèi zhī náng jiā, jiàn lǐ zhào guó shǐ bǔ, shì zì táng yǐ rán yǐ. zhì cáng xù fěn dài, yǐ fēn yè hé zhī zī, zé míng yǐ qián wú shì shì. jiā yǒu jiā jì, guān yǒu guān jì gù yě. jiào fāng jì fèi, cǐ fēng nǎi chì, suì wèi háo huá zhī lì yuán, ér gǔ chī zhī xiàn jǐng. lǜ suī míng jìn, zhōng bù néng duàn qí gēn zhū. rán lì páng yǐ dāo, tān hái zì zéi. yú cháng jiàn cāo cǐ yè zhě, huā jiāo liǔ jiàn, jìn zài jiā tíng, suì bù néng shǐ qí zǐ sūn, jiē zuì mián zhī ruǎn jí, liǎng ér jiē rǎn yín dú, yán jí yī mén, lì jí chán mián , yīn jué sì xù, ruò áo shì zhī guǐ, jìng zhì něi ér.
招聚博塞,古谓之囊家,见李肇国史补,是自唐已然矣。至藏蓄粉黛,以分夜合之资,则明以前无是事。家有家妓,官有官妓故也。教坊既废,此风乃炽,遂为豪猾之利源,而盬痴之陷阱。律虽明禁,终不能断其根株。然利旁倚刀,贪还自贼。余尝见操此业者,花娇柳瞷,近在家庭,遂不能使其子孙,皆醉眠之阮藉,两儿皆染婬毒,延及一门,疠疾缠绵 ,因绝嗣续,若敖氏之鬼,竟至馁而。
lín qīng lǐ míng rú yán, qí xiāng tú zhě mǎi yī niú, niú zhī wèi tú yě, zhuì bù kěn qián, biān zhī zé héng yì, qì lì dài jié, shǐ qiáng yè yǐ xíng, niú guò yī qián sì, hū xiàng mén qū liǎng xī guì, lèi cén cén xià, qián sì mǐn zhī, wèn zhī jià qián bā qiān, rú shù qǐ shú, tú zhě hèn qí níng, jiān bù kěn mài, jiā yǐ zi qián, yì bù xǔ, yuē: cǐ niú kě wù, bì zì rèn ér gān xīn, suī wàn guàn bù yì yě. niú wén shì yán, jué rán zì qǐ, suí zhī qù, tú zhě zhǔ qí ròu yú fǔ, rán hòu jiù qǐn, wǔ gēng zì qǐ kāi fǔ, qī zǐ guài bù huí, yí ér qū shì, zé yǐ zì tóu fǔ zhōng, yāo yǐ shàng yǔ niú jù mí yǐ. fán shǔ hán shēng, wú bù wèi sǐ, bù yǐ qí wèi ér mǐn cè, fǎn yǐ qí wèi ér huì fèn, niú zhī yuàn dú, jiā xún cháng shù děng yǐ. lì qì suǒ píng, bào bù xuán zhǒng, yí zāi. xiān shū yí nán gōng, cháng jiàn tú zhě xǔ xué qiān yī niú, niú jiàn xiān shū guì bù qǐ, xiān shū shú zhī, yǐ yǔ diàn hù zhāng cún, cún huàn zhī shù nián, qí jià lěi fú yuán, lì zuò jiào tā niú wèi bèi, rán zé ēn yuàn zhī jiān, wù yóu rú cǐ, rén kě bù shēn cháng sī zāi.
临清李名儒言,其乡屠者买一牛,牛知为屠也,缒不肯前,鞭之则横逸,气力殆竭,始强曳以行,牛过一钱肆,忽向门屈两膝跪,泪涔涔下,钱肆悯之,问知价钱八千,如数乞赎,屠者恨其狞,坚不肯卖,加以子钱,亦不许,曰:此牛可恶,必剚刃而甘心,虽万贯不易也。牛闻是言,蹶然自起,随之去,屠者煮其肉于釜,然后就寝,五更自起开釜,妻子怪不回,疑而趋视,则已自投釜中,腰以上与牛俱縻矣。凡属含生,无不畏死,不以其畏而悯恻,反以其畏而恚愤,牛之怨毒,加寻常数等矣。厉气所凭,报不旋踵,宜哉。先叔仪南公,尝见屠者许学牵一牛,牛见先叔跪不起,先叔赎之,以与佃户张存,存豢之数年,其驾耒服辕,力作较他牛为倍,然则恩怨之间,物犹如此,人可不深长思哉。
jiǎ yǔ yǐ, wàng héng ér jū, jiē huàn yì yě. qí fù jiē yǐ jiāo lì chēng, èr rén xiāng qì rú dì xiōng, èr fù yì xiāng qì rú zǐ mèi, yǐ é zú, jiǎ fù yì zú, nǎi bǎi jì tú móu qǔ yǐ fù, shì lùn jī yān. nà bì zhī rì, tīng shì yǒu shēng dēng dēng rán, rú wō yè gǔ. què shàn zhī xī, fēng pū huā zhú miè zhě zài, rén zhī wèi yǐ zhī líng yě. yī rì, jiǎ fù jì chén, xuán huà xiàng yǐ sì, xiàng páng hū zēng yī rén yǐng, lì fù cè, zuǒ shǒu zì hòu píng qí jiān, yòu shǒu xì mó qí jiá, huà xiàng yì cè móu liú pàn, hóng yùn wēi shēng, dì shì qí xíng, wǎn rán rú yǐ. shì dàn mò suǒ xuàn rǎn, ér jué wú bǐ hén, shì yǐn yǐn gé zhǐ yìng chū, ér méi mù yī wén, yòu xiān wēi bì lù, xīn zhī guǐ suì, jí liè ér fén zhī. rán yǐ zhòng mù gòng dǔ, wàn kǒu xuān chuán yǐ. yì zāi, qǐ yōu míng è qí báo xíng, pàn shǐ qǔ cháng yú dì xià, shì cǐ biàn huàn, wèi fù sǐ yǒu zhě jiè hū?
甲与乙,望衡而居,皆宦裔也。其妇皆以姣丽称,二人相契如弟兄,二妇亦相契如姊妹,乙俄卒,甲妇亦卒,乃百计图谋娶乙妇,士论讥焉。纳币之日,厅事有声登登然,如挝瞸鼓。却扇之夕,风扑花烛灭者再,人知为乙之灵也。一日,甲妇忌辰,悬画像以祀,像旁忽增一人影,立妇侧,左手自后凭其肩,右手戏摩其颊,画像亦侧眸流盼,红晕微生,谛视其形,宛然如乙。似淡墨所渲染,而绝无笔痕,似隐隐隔纸映出,而眉目衣纹,又纤微毕露,心知鬼祟,急裂而焚之。然已众目共睹,万口喧传矣。异哉,岂幽冥恶其薄行,判使取偿于地下,示此变幻,为负死友者戒乎?