sān cóng xiōng xiǎo dōng yán, yōng zhèng dīng wèi huì shì guī, jiàn yī gài fù, kǒu shēng yú xiàng shàng, yǐn chuài rú cháng rén, qí rén yāo yě yé? yú yuē: cǐ ǒu gǎn yì qì ěr, fēi yāo yě. pián mǔ zhī zhǐ, yì yì yú zhòng, kě yuē yāo hū zāi. yú suǒ jiàn yǒu shǐ liǎng shēn yī shǒu zhě, yǒu niú bèi shēng yī zú zhě, yòu yú wén jiā miào shè huì, jiàn yī rén yòu shǒu zhǎng dà rú jī, zhǐ dà rú chuí, ér zuǒ shǒu zé rú cháng, rì yǐ yòu shǒu cāo bǐ yù zì huà. shǐ tán chèn wěi zhě jiàn zhī, bì yuē cǐ shǐ huò, cǐ niú huò, cǐ rén kē yě, shì jiāng zhào mǒu huàn. huò yuē shì wèi mǒu shì zhī yīng. rán yú suǒ jiàn zhū yì, qì háo wú zhēng yàn yě, gù yú yú hàn rú zhī xué zuì bù xìn chūn qiū yīn yáng hóng fàn wǔ xíng, chuán yú sòng rú zhī xué zuì bù xìn hé tú luò shū huáng jí jīng shì.
三从兄晓东言,雍正丁未会试归,见一丐妇,口生于项上,饮啜如常人,其人妖也耶?余曰:此偶感异气耳,非妖也。骈拇枝指,亦异于众,可曰妖乎哉。余所见有豕两身一首者,有牛背生一足者,又于闻家庙社会,见一人右手掌大如箕,指大如椎,而左手则如常,日以右手操笔鬻字画。使谈谶纬者见之,必曰此豕祸,此牛祸,此人疴也,是将兆某患。或曰是为某事之应。然余所见诸异,讫毫无征验也,故余于汉儒之学最不信春秋陰陽、洪范五行,传于宋儒之学最不信河图洛书、皇级经世。
fáng shī sūn duān rén xiān shēng, wén zhāng yān yǎ ér xìng shì jiǔ, zuì hòu suǒ zuò, yǔ xǐng shí wú yì, guǎn gé zhū gōng, yǐ wéi dǒu jiǔ bǎi piān zhī yà yě. dū xué yún nán shí, yuè yè dú yǐn zhú cóng xià, huǎng hū jiàn yī rén zhù shì hú zhǎn, zhuàng ruò duǒ yí, xīn zhī guǐ wù, yì bù kǒng bù, dàn yǐ shǒu àn zhǎn yuē: jīn rì jiǔ wú duō, bù néng xiāng ràng. qí rén sè suō ér yǐn. xǐng ér huǐ zhī yuē: néng lái liè jiǔ, dìng fēi sú guǐ, kěn xiàng wǒ liè jiǔ, shì wǒ yì bù báo, nài hé gū qí xiāng fǎng yì. shì jiā niàng sān jù wǎn, yè yǐ xiǎo jǐ chén zhú jiān, cì rì shì zhī, jiǔ rú gù. tàn yuē: cǐ gōng fēi dàn fēng yǎ, jiān yì juàn jiè, shāo yǔ xiāng xì, biàn juān dī bù cháng. mù kè huò yuē: guǐ shén dàn xīn qí qì, qǐ zhēn néng yǐn? xiān shēng kǎi rán yuē: rán zé yǐn jiǔ yí jí wèi wèi guǐ shí, wù jiāng lái tú xīn qí qì. xiān shēng zhí yú shān, zài fú jiàn xué mù wèi yú shù zhī, jué wèi jìn zhū xián, qù rén bù yuǎn yě.
房师孙端人先生,文章淹雅而性嗜酒,醉后所作,与醒时无异,馆阁诸公,以为斗酒百篇之亚也。督学云南时,月夜独饮竹丛下,恍惚见一人注视壶盏,状若朵颐,心知鬼物,亦不恐怖,但以手按盏曰:今日酒无多,不能相让。其人瑟缩而隐。醒而悔之曰:能来猎酒,定非俗鬼,肯向我猎酒,视我亦不薄,奈何辜其相访意。市佳酿三巨碗,夜以小几陈竹间,次日视之,酒如故。叹曰:此公非但风雅,兼亦狷介,稍与相戏,便涓滴不尝。幕客或曰:鬼神但歆其气,岂真能饮?先生慨然曰:然则饮酒宜及未为鬼时,勿将来徒歆其气。先生侄渔珊,在福建学幕为余述之,觉魏晋诸贤,去人不远也。
qián táng yú jūn qí, ǒu wàng qí zì, shì shì yòu shēn yě. qián lóng guǐ wèi, zài yú xué shǔ, ǒu jiàn qí yě pō bù mèi shī yuē: lú dí huāng hán yě shuǐ píng, sì wéi jī jī yè chóng shēng, cháng mián rén yì mián nán wěn, dú yǐ kū sōng kàn yuè míng. yú yuē: dù fǔ shī yuē bā tóng hún bù qǐn, yè bàn yǒu xíng zhōu, zhāng jì shī yuē gū sū chéng wài hán shān sì, yè bàn zhōng shēng dào kè chuán, jūn cóng duì miàn luò bǐ, yǐ bàn yè dé wén, xiě chū wèi shuì, fēi yǒng bā tóng zhōu hán shān sì zhōng yě. jūn yòng cǐ fǎ, kě wèi shàn yú duó tāi, rán dù zhāng suǒ yán shì yǎn qián jǐng wù, jūn hū rán shuō guǐ, bù tài gǔ wù hū? yú jūn yuē: shì xī shí yáo jiàn yuè xià yī rén yǐ shù lì, shì shì wén shì, nǐ jiù tán yǐ pò cén jì, xiāng qù shí yú bù, jìng rǎn rǎn méi, gù yǒu cǐ yǔ. zhōng xīn hú xì yuē: yún zhōng jī quǎn liú ān guò, yuè lǐ shēng gē yáng dì guī, táng rén wèi zhī jiàn guǐ shī, yóu xián jiǎ jiè. rú gōng cǐ zuò, nǎi zhēn bù kuì cǐ míng.
钱塘俞君祺,偶忘其字,似是佑申也。乾隆癸未,在余学署,偶见其野泊不寐诗曰:芦荻荒寒野水平,四围唧唧夜虫声,长眠人亦眠难稳,独倚枯松看月明。余曰:杜甫诗曰巴童浑不寝,夜半有行舟,张继诗曰姑苏城外寒山寺,夜半钟声到客船,均从对面落笔,以半夜得闻,写出未睡,非咏巴童舟、寒山寺钟也。君用此法,可谓善于夺胎,然杜、张所言是眼前景物,君忽然说鬼,不太鹘兀乎?俞君曰:是夕实遥见月下一人倚树立,似是文士,拟就谈以破岑寂,相去十余步,竟冉冉没,故有此语。钟忻湖戏曰:云中鸡犬刘安过,月里笙歌炀帝归,唐人谓之见鬼诗,犹嫌假借。如公此作,乃真不愧此名。
huò zhàng yì shū yán, wén zhū hǎi dà sī nóng yuē: yǒu shì jiā zǐ dú shū fén yuán, yuán wài jū mín shù shí jiā, jiē jù shì zhī shǒu mù zhě yě. yī rì yú qiáng quē jiàn lì nǚ lù bàn miàn, fāng yù zhù shì, yǐ bì qù. yuè shù rì, jiàn yú qiáng wài cǎi yě huā, shí shí níng dì wàng qiáng nèi, huò jìng dēng qiáng quē, lù qí bàn shēn, yǐ wéi dōng jiā zhī kuī sòng yù yě. pō yíng mèng xiǎng, ér sī niàn jū cǐ dì zhě jiē cū cái, bù yīng yǒu cǐ yàn zhì. yòu suǒ jiàn jiē jīng bù, bù yīng cǐ nǚ dú jìng zhuāng, xīn yí wèi hú guǐ, gù suī liú mù sòng pàn, ér wèi tōng yī cí. yī xī, dú lì shù xià, wén qiáng wài èr nǚ sī yǔ, yī nǚ yuē: rǔ yì zhōng rén fāng bù yuè, hé bù jiù zhī. yī nǚ yuē: bǐ fāng yí wǒ wèi hú guǐ, hé bì tú shǐ jīng bù. yī nǚ yòu yuē: qīng tiān bái rì ān yǒu hú guǐ, chī ér bù jiě shì zhì cǐ. shì jiā zǐ wén zhī qiè xǐ, qiān yī yù chū, hū měng shěng yuē: zì chēng fēi hú guǐ, qí wèi hú guǐ yě què yǐ. tiān xià xiǎo rén wèi yǒu zì chēng xiǎo rén zhě, qǐ wéi bù zì chēng, qiě wú bù tòng dǐ xiǎo rén yǐ zì míng fēi xiǎo rén zhě, cǐ mèi yòng cǐ shù yě. diào bì jìng fǎn. cì rì mì fǎng zhī, guǒ wú cǐ èr nǚ, cǐ èr nǚ yì bù zài lái.
霍丈易书言,闻诸海大司农曰:有世家子读书坟园,园外居民数十家,皆巨室之守墓者也。一日于墙缺见丽女露半面,方欲注视,已避去。越数日,见于墙外采野花,时时凝睇望墙内,或竟登墙缺,露其半身,以为东家之窥宋玉也。颇萦梦想,而私念居此地者皆粗材,不应有此艳质。又所见皆荆布,不应此女独靓妆,心疑为狐鬼,故虽流目送盼,而未通一词。一夕,独立树下,闻墙外二女私语,一女曰:汝意中人方步月,何不就之。一女曰:彼方疑我为狐鬼,何必徒使惊怖。一女又曰:青天白日安有狐鬼,痴儿不解事至此。世家子闻之窃喜,褰衣欲出,忽猛省曰:自称非狐鬼,其为狐鬼也确矣。天下小人未有自称小人者,岂惟不自称,且无不痛诋小人以自明非小人者,此魅用此术也。掉臂竟返。次日密访之,果无此二女,此二女亦不再来。
wú lín táng yán, nǎng yóu qín lǒng, wén yǒu liè zhě zài shǎo huà shān lù, jiàn èr rén lèi rán wò shù xià, hū zhī yóu néng qiáng qǐ. wèn hé kùn zhì yú cǐ, qí yī yuē: wú děng jiē wèi hú mèi zhě yě, chū, wǒ yè xíng shī dào, tóu sù yī shān jiā, yǒu yī shào nǚ jué yán lì, sì xì diào wǒ, wǒ yì bù zì chí, jí xiāng xiè xiá, wèi qí fù mǔ suǒ kuī, shén jiàn lì rǔ, wǒ bài guì, shǐ miǎn chuí tà. jì ér wén qí fù mǔ xù xù yǔ, ruò yǒu suǒ yì zhě. cì rì, jìng nà wǒ wèi xù, wéi yuē shān shàng yǒu zhǔ rén nǚ, xū gēng fān zhí yì, wǔ rì yī shàng zhí, wǔ rì nǎi fǎn, wǒ yì ān zhī. bàn zǎi hòu bìng zhài, yè sòu bù néng qǐn, sàn bù lín xià, wén yǒu xiào yǔ shēng, ǒu wǎng xún shì, jiàn wū shù yíng yǒu rén, yōng wǒ fù zuò shí kàn yuè, bù shèng huì fèn, lì jí yù yǔ jiǎo, qí rén yì nù yuē: shǔ bèi nǎi gǎn kàn wǒ fù, yì fèn qǐ xiāng bó. xìng qí yì bìng bèi, xiāng qiān bìng pū, fù ān zuò shí shàng, xī xiào yuē: ěr bèi wù dòu, wú míng gào ěr, wú shí wǎng lái yú liǎng jiā, jiē tuō yún shàng zhí, shǐ ěr bèi xiū xī wǔ rì, xù jīng yǐ gōng cǎi bǔ ěr. jīn wú shì yǐ lù, ěr bèi jīng yì jié, wú suǒ yòng ěr bèi, wú qù yǐ. yǎn hū bú jiàn, liǎng rén mí bù néng chū, gù è bó yú cǐ, xìng yù jūn děng de zhěng yě. qí yī rén yǔ yì tóng. liè zhě shí yǐ gān zǐ, shāo néng jǔ bù, shǐ yǐn shì qí chù, èr rén gòng chà yuē: xiàng zhě qiáng yuán gù tǔ, liáng zhù gù mù, mén gù kě kāi hé, chuāng gù kě qǐ bì, jiē què yǒu xíng zhì, fēi huàn yǐng yě, jīn hé jiē tǔ kū yé? yuàn zhōng dì píng rú dǐ, jìng rú shì, jīn hé tǔ kū yǐ wài, qí qū bù róng zú yé? kū guǎng bù shù chǐ, hú zì róng kě yǐ, hé yǐ róng wǒ èr rén, qǐ wǒ èr rén zhī xíng yì wèi suǒ huàn huà yé? yī rén jiàn duì miàn yá shàng yǒu pò cí, yuē cǐ wǒ chí yǐ dēng lóu, shī shǒu suǒ suì, jīn qiào bì wú lù, dāng shí hé yǐ shàng xià yé? sì gù pái huái, jiē wǎng wǎng rú mèng, èr rén hèn hú nǚ shén, qǐng liè zhě rù shān bǔ zhī. liè zhě yuē: xiè hòu xiāng yù, biàn chéng jiā ǒu, shì wú cǐ pián yí shì, shì tài pián yí, bì yǒu bù pián yí zhě cún. yú tūn gōu tān ěr gù yě, xīng xīng cì xuè, shì jiǔ gù yě, ěr èr rén yí zì hèn, yì hé hèn yú hú. èr rén nǎi mǐn mò ér zhǐ.
吴林塘言,曩游秦陇,闻有猎者在少华山麓,见二人累然卧树下,呼之犹能强起。问何困踬于此,其一曰:吾等皆为狐魅者也,初,我夜行失道,投宿一山家,有一少女绝妍丽,伺隙调我,我意不自持,即相媟狎,为其父母所窥,甚见詈辱,我拜跪,始免捶挞。既而闻其父母絮絮语,若有所议者。次日,竟纳我为婿,惟约山上有主人女,须更番执役,五日一上直,五日乃返,我亦安之。半载后病瘵,夜嗽不能寝,散步林下,闻有笑语声,偶往寻视,见屋数楹有人,拥我妇坐石看月,不胜恚忿,力疾欲与角,其人亦怒曰:鼠辈乃敢瞰我妇,亦奋起相搏。幸其亦病惫,相牵并仆,妇安坐石上,嬉笑曰:尔辈勿斗,吾明告尔,吾实往来于两家,皆托云上直,使尔辈休息五日,蓄精以供采补耳。今吾事已露,尔辈精亦竭,无所用尔辈,吾去矣。奄忽不见,两人迷不能出,故饿踣于此,幸遇君等得拯也。其一人语亦同。猎者食以乾秭,稍能举步,使引视其处,二人共诧曰:向者墙垣故土,梁柱故木,门故可开合,窗故可启闭,皆确有形质,非幻影也,今何皆土窟耶?院中地平如砥,净如拭,今何土窟以外,崎岖不容足耶?窟广不数尺,狐自容可矣,何以容我二人,岂我二人之形亦为所幻化耶?一人见对面崖上有破磁,曰此我持以登楼,失手所碎,今峭壁无路,当时何以上下耶?四顾徘徊,皆惘惘如梦,二人恨狐女甚,请猎者入山捕之。猎者曰:邂逅相遇,便成佳偶,世无此便宜事,事太便宜,必有不便宜者存。鱼吞钩贪饵故也,猩猩刺血,嗜酒故也,尔二人宜自恨,亦何恨于狐。二人乃悯默而止。
lín táng yòu yán, yǒu shào nián wèi hú suǒ mèi, rì jiàn léi kùn, hú yóu shí shí lái. hòu fù gòng qǐn, yǐ pí dùn bù néng yù nǚ, hú nǎi pī yī yù cí qù, shào nián qì tì wǎn liú, hú shū bù gù, nù zé qí guǎ qíng, hú yì nù yuē: yǔ jūn běn wú fū fù yì, tè wèi cǎi bǔ lái ěr. jūn gāo suǐ yǐ jié, wú hé suǒ qǔ ér bù qù? cǐ rú yǐ shì jiāo zhě, shì bài zé lí, yǐ cái jiāo zhě, cái jǐn zé sàn. dāng qí wěi qū xiāng mèi, běn wèi shì yǔ cái, fēi yǒu qíng yú qí rén yě. jūn yú mǒu jiā mǒu jiā, jiē xiàng rì fù mén qiáng, jīn hé jiǔ jué yīn wèn yé, nǎi dú zé wǒ? qí yīn shén lì, shì jí zhě wén zhī jiē tài xī. shào nián nǎi fǎn miàn xiàng nèi, jì wú yī yán.
林塘又言,有少年为狐所媚,日渐羸困,狐犹时时来。后复共寝,已疲顿不能御女,狐乃披衣欲辞去,少年泣涕挽留,狐殊不顾,怒责其寡情,狐亦怒曰:与君本无夫妇义,特为采补来耳。君膏髓已竭,吾何所取而不去?此如以势交 者,势败则离,以财交 者,财尽则散。当其委曲相媚,本为势与财,非有情于其人也。君于某家某家,皆向日附门墙,今何久绝音问耶,乃独责我?其音甚厉,侍疾者闻之皆太息。少年乃反面向内,寂无一言。
wāng xù chū yán, jiàn fú jī zhě, qí xiān zì chēng zhāng zǐ yáng, kòu yǐ wù zhēn piān, fú néng dá yě, dàn pàn yuē jīn dān dà dào, bù gǎn qīng chuán ér yǐ. huì yǒu pú fù qiè zī táo, pū kòu wèn shàng kě zhuī bǔ fǒu, xiān pàn yuē: ěr guò qù shēng zhōng, yǐ cái yòu rén, mǎi qí qī, yòu yòu zhī yǐn bó, réng qǔ qí cái, cǐ rén jīn shì xiàng yù, yòu rǔ fù táo zhě, mǎi qī bào bìng qiè zī zhě, qǔ cái bào yě. míng shù xiān dìng, zhuī bǔ yì bù dé, bù rú yǐ yě. xù chū yuē: zhēn xiān zì bù wàng yǔ, rán cǐ lùn yī chū, fán jiān dào jiē wěi zhū sù yīn, kě wù zhuī bǔ, bù tuī bō zhù lán ěr. jī bù néng dá, yǒu yí zhī zhě yuē: cǐ fú jī rén duō cóng jiǎo kuài è shào yóu, ān zhī bù yǒu rén nì pū qī, ér jiào zhī zuò cǐ yǔ? yīn shǐ rén zhēn zhī, bó mù guǒ fù yī qǔ xiàng, dēng wū jǐ mì cì, zé jù ér hū lú, pú fù fāng yàn shì xíng jiǔ yǐ. qián hū luó zú wéi suǒ jū, nǎi mǐ shǒu jiù fù. lǜ jìn shī wū, wèi jiān mín cuàn fú qí zhōng yě. lán dào héng cháng jiǎ cǐ shù yǐ bài yán sōng. lùn zhě bù shèn yǐ wéi fēi, è sōng gù yě. rán yáng shěn zhū gōng, dié xuè suì shǒu ér bù néng zhēng zhě, yī fāng shì cóng róng tán xiào, nǎi zhì qí sǐ mìng, zé qí lì yì dà yǐ. xìng suǒ pái zhě wèi sōng, shǐ yīn ér pái jí qīng liú, suī hán fàn fù ōu yáng, néng yǔ zhī wú hū? gù jī xiān zhī shù, shì dài fū ǒu rán yóu xì, chàng hè shī cí, děng zhū guān jù, zé kě. ruò jiè bo jí xiōng, jūn zǐ dāng bù qí zú yě.
汪旭初言,见扶乩者,其仙自称张紫陽,叩以悟真篇,弗能答也,但判曰金丹大道,不敢轻传而已。会有仆妇窃资逃,仆叩问尚可追捕否,仙判曰:尔过去生中,以财诱人,买其妻,又诱之饮博,仍取其财,此人今世相遇,诱汝妇逃者,买妻报;并窃资者,取财报也。冥数先定,追捕亦不得,不如已也。旭初曰:真仙自不妄语,然此论一出,凡奸盗皆诿诸夙因,可勿追捕,不推波助澜尔。乩不能答,有疑之者曰:此扶乩人多从狡狯恶少游,安知不有人匿仆妻,而教之作此语?陰使人侦之,薄暮果赴一曲巷,登屋脊密伺,则聚而呼卢,仆妇方艳饰行酒矣。潜呼逻卒围所居,乃弭首就缚。律禁师巫,为奸民窜伏其中也。蓝道行尝假此术以败严嵩。论者不甚以为非,恶嵩故也。然杨沈诸公,喋血碎首而不能争者,一方士从容谈笑,乃制其死命,则其力亦大矣。幸所排者为嵩,使因而排及清流,虽韩范富欧陽,能与枝梧乎?故乩仙之术,士大夫偶然游戏,倡和诗词,等诸观剧,则可。若借卜吉凶,君子当怖其卒也。
cóng shū méi ān gōng yuē: huái zhèn rén jiā yǒu kòng wū wǔ jiān, bié wèi yuàn luò, yòng yǐ zhù zá wù, ér tóng duō wǎng xī yóu, tiào zhì jiàn tà, pō wéi xuān rǎo, jiàn hù jìn zhī, zé qiè yú duǎn qiáng rù. nǎi dà shū yī tiē zhān hù shàng, yuē cǐ fáng hú xiān suǒ zhù, wú dé huì wū, gū yǐ bù ér tóng yún ěr. shù rì hòu, yè wén chuāng wài yǔ: gǎn jūn jiàn zhāo, jīn yǐ yí rù, dāng wèi jūn jiān shǒu cǐ yuàn yě. zì hòu rén yǒu rù zhě, zhé wèi zhuān wǎ suǒ jī, bìng tóng nú yùn zá wù zhě, yì bù gǎn wǎng, jiǔ ér bù zhì, jìng quán jiù pǐ tuí. hú xiān nǎi qù. cǐ zhī wèi yāo yóu rén xīng.
从叔梅庵公曰:淮镇人家有空屋五间,别为院落,用以贮杂物,儿童多往嬉游,跳掷践踏,颇为喧扰,键户禁之,则窃逾短墙入。乃大书一贴粘户上,曰此房狐仙所住,毋得秽污,姑以怖儿童云尔。数日后,夜闻窗外语:感君见招,今已移入,当为君坚守此院也。自后人有入者,辄为砖瓦所击,并僮奴运杂物者,亦不敢往,久而不治,竟全就圮颓。狐仙乃去。此之谓妖由人兴。
yú yǒu zhuāng zài cāng zhōu nán, yuē shàng hé yá, jīn yù zhī yǐ. jiù yǒu shuǐ míng lóu wǔ yíng, xià kàn wèi hé, fān qiáng lái wǎng lán dùn xià, yǔ wài zǔ xuě fēng zhāng gōng jiā dù fān lóu, jiē yóu tiào jiā chù. xiān zǔ mǔ tài fū rén xià yuè měi jū shì nà liáng, zhū sūn gēng fān suí shì yān. yī rì, yú tuī chuāng nán wàng, jiàn nán fù shù shí rén dēng yī dù chuán, lǎn yǐ jiě, yī rén hū fèn quán, jī yī sǒu luò jìn àn qiǎn shuǐ zhōng, yī lǚ jiē rú, fāng zuò qǐ fèn lì, chuán yǐ gǔ zhào qù. shí wèi hé bào zhǎng, hóng bō zhí xiè, xiōng yǒng yǒu shēng, yī liáng sōu zhāng shuāng fān shùn liú lái, jí rú jī jiàn, chù dù chuán suì rú shì, shù shí rén bìng méi, wéi cǐ sǒu cún. nǎi zhuǎn nù wèi xǐ, hé zhǎng sòng fó hào. wèn qí hé shì, yuē: zuó wén yǒu zú dì dé èr shí jīn, yù tóng yǎng xí wéi rén qiè, yǐ jīn rì chéng quàn, jí zhì tián dé jīn rú qí shù, jī zhī wǎng shú ěr. zhòng tóng shēng yuē: cǐ yī jī, shén suǒ shǐ yě. cù huàn dù chuán sòng zhī guò. shí yú fāng shí suì, dàn wén wèi zhào jiā zhuāng rén, xī wèi wèn qí míng xìng, cǐ yōng zhèng guǐ chǒu shì. yòu xiān tài fū rén yán, cāng zhōu rén yǒu bī jià qí dì fù, ér yù liǎng zhí nǚ yú qīng lóu zhě, lǐ rén jiē bù píng, yī rì, yāo jīn fàn lǜ dòu, fàn jù zhōu yì tiān jīn, wǎn pō hé gàn, zuò chuán xián zhuó zú, hū xī àn yī yán zhōu, xiān suǒ zhōng duàn, héng sǎo ér guò. liǎng xián xiāng qiē, zì xī yǐ xià jīn gǔ mí suì rú gē jié, hào hū shù rì nǎi sǐ. xiān wài zǔ yī pū wén zhī, jí bēn gào yuē: mǒu jiǎ dé rú shì cǎn huò, zhēn dà guài shì. xiān wài zǔ xú yuē: cǐ shì bù guài, ruò jìng bù rú cǐ, fǎn shì guài shì. cǐ yōng zhèng jiǎ chén yǐ sì jiān shì.
余有庄在沧州南,曰上河涯,今鬻之矣。旧有水明楼五楹,下瞰卫河,帆墙来往栏楯下,与外祖雪峰张公家度帆楼,皆游眺佳处。先祖母太夫人夏月每居是纳凉,诸孙更番随侍焉。一日,余推窗南望,见男妇数十人登一渡船,缆已解,一人忽奋拳,击一叟落近岸浅水中,衣履皆濡,方坐起愤詈,船已鼓棹去。时卫河暴涨,洪波直泻,汹涌有声,一粮艘张双帆顺流来,急如激箭,触渡船碎如柹,数十人并没,惟此叟存。乃转怒为喜,合掌诵佛号。问其何适,曰:昨闻有族弟得二十金,鬻童养媳为人妾,以今日成券,急质田得金如其数,赍之往赎耳。众同声曰:此一击,神所使也。促换渡船送之过。时余方十岁,但闻为赵家庄人,惜未问其名姓,此雍正癸丑事。又先太夫人言,沧州人有逼嫁其弟妇,而鬻两侄女于青楼 者,里人皆不平,一日,腰金贩绿豆,泛巨舟诣天津,晚泊河干,坐船舷濯足,忽西岸一盐舟,纤索中断,横扫而过。两舷相切,自膝以下筋骨糜碎如割截,号呼数日乃死。先外祖一仆闻之,急奔告曰:某甲得如是惨祸,真大怪事。先外祖徐曰:此事不怪,若竟不如此,反是怪事。此雍正甲辰乙巳间事。
jiāo hé wáng hóng xù yán, gāo chuān liú mǒu zhù wū qī yíng, zì jū zhōng sān yíng, dōng xiāng sān yíng yǐ qī mò wú zàng dì, tíng jiù qí zhōng. xī xiāng èr yíng, yòu zǐ yǔ qí mèi jū zhī. yī xī, wén ér tí shén jí, ér bù wén mèi yǔ, yí qí zài zào shì wèi guī, cóng chuāng xià shì yǐ xī dēng fǒu, yuè míng zhī xià, jiàn hēi yān yī dào, wān yán cóng dōng xiāng hù xià chū, yíng rào xī xiāng chuāng xià, jiǔ zhī bù qù. dài mèi xǐng fǔ ér, hēi yān nǎi rǎn rǎn liǎn rù dōng xiāng qù, xīn zhī qī zhī hún yě. zì hòu měi yuè yè wén ér tí, qián qǐ kuī shì, suǒ jiàn jiē rán. yǐ yǔ qí mèi, mèi wèi zhī gǎn qì. bēi zāi, fù mǔ zhī xīn, sǐ shàng bù wàng qí zi hū? rén zǐ zhuī niàn qí fù mǔ, néng rú shì fǒu hū?
交 河王洪绪言,高川刘某住屋七楹,自居中三楹,东厢三楹以妻殁无葬地,停柩其中。西厢二楹,幼子与其妹居之。一夕,闻儿啼甚急,而不闻妹语,疑其在灶室未归,从窗罅视已息灯否,月明之下,见黑烟一道,蜿蜒从东厢户下出,萦绕西厢窗下,久之不去。迨妹醒拊儿,黑烟乃冉冉敛入东厢去,心知妻之魂也。自后每月夜闻儿啼,潜起窥视,所见皆然。以语其妹,妹为之感泣。悲哉,父母之 心,死尚不忘其子乎?人子追念其父母,能如是否乎?
xiān shī guì lín lǚ gōng àn zhāi yán, qí xiāng yǒu guān yì lìng zhě, lì rèn zhī rì, mèng qí fáng shī mǒu gōng, róng sè qiáo cuì, ruò zhòng yǒu yōu zhě, yì lìng cù rán yíng bài yuē: lǚ chèn wèi guī, shì zhū dì zǐ zhī guò yě, rán niàn zhī wèi gǎn wàng, jīn xìng tuō yīn dé yī guān, jiāng jié jū yíng zhūn xī yǐ. gài mǒu gōng zú yú shù suǒ, shàng fú cuò sēng yuàn yě. mǒu gōng yuē: shén shàn, rán guī wǒ zhī gǔ, bù rú guī wǒ zhī hún, zi zhī wǒ gǔ zài diān nán, bù zhī wǒ hún jī yú cǐ yě. wǒ chū wèi cǐ yì lìng, yǒu shì kěn wū lái zhě, wú wù bào shēng kē, sù zhě fēn fēn, wú xīn zhī qí cí zhí, ér kǒng gàn lì yì, bǎi jì huí hù, shǐ bù dé shēn, suì zhì jīn wèi mín lèi, tǔ shén sù yǔ dōng yuè, yuè shén wèi shì yóu shū chuǎn, suī wú zì lì zhī xīn, rán kǒng yǐ jiǎn jǔ fáng qiān zhuó, zé qí zuì yǔ zì lì děng, dié shè wú hún, jī liú yú cǐ, dài cǐ fú liáng jiǎn miǎn, rán hòu dé guī. kùn kǔ jī hán, suǒ bù rěn dào, huí sī yī shí jué lù, suǒ de jǐ hé, ér yè hǎi máng máng, jìng yǎo wú yá àn, chéng bù shèng qì xuè chuí xīn. jīn xìng zi lái guān cǐ, tǎng niàn píng shēng zhī yù, wèi yù qǐng juān chú, zé wǒ dé zhòng rù zhuàn lún, tuō lí guǐ qù, suī shēng qián yí tuì, wěi zhū lóu yǐ, yì fēi suǒ hàn yǐ. yì lìng jiǎn shì jiù dú, guǒ yǒu cǐ shì, hòu wèi wǎn zhuǎn qǐng huō, yòu huǎng hū mèng qí lái bié yún.
先师桂林吕公闇斋言,其乡有官邑令者,莅任之日,梦其房师某公,容色憔悴,若重有忧者,邑令蹙然迎拜曰:旅榇未归,是诸弟子之过也,然念之未敢忘,今幸托荫得一官,将拮据营窀穸矣。盖某公卒于戍所,尚浮厝僧院也。某公曰:甚善,然归我之骨,不如归我之魂,子知我骨在滇南,不知我魂羁于此也。我初为此邑令,有试垦汙莱者,吾误报升科,诉者纷纷,吾心知其词直,而恐干吏议,百计回护,使不得申,遂至今为民累,土神诉与东岳,岳神谓事由疏舛,虽无自利之心,然恐以检举妨迁擢,则其罪与自利等,牒摄吾魂,羁留于此,待此浮粮减免,然后得归。困苦饥寒,所不忍道,回思一时爵禄,所得几何,而业海茫茫,竟杳无崖岸,诚不胜泣血椎心。今幸子来官此,傥念平生知遇,为吁请蠲除,则我得重入转轮,脱离鬼趣,虽生前遗蜕,委诸蝼蚁,亦非所憾矣。邑令检视旧牍,果有此事,后为宛转请豁,又恍惚梦其来别云。
jiāo hé jí fāng yán yuē: shuō guǐ zhě duō dàn, rán yì yǒu lǐ shì kě xìn zhě, yōng zhèng yǐ mǎo qī yuè, pō zhōu jìng hǎi zhī nán, wēi yuè méng lóng, sàn bù àn shàng, jiàn èr rén zuò liǔ xià duì tán, shì wǎng jiù zhī, yì xīn rán yán zuò. dì tīng suǒ shuō, nǎi jiē yōu míng shì, yí qí wèi guǐ, sè suō yù dùn, èr rén zhǐ zhī yuē: jūn wù yà, wǒ děng fēi guǐ, yī zǒu wú cháng, yī shì guǐ zhě yě. wèn hé yǐ néng shì guǐ, yuē: shēng ér rú shì, mò zhī suǒ yǐ rán. yòu wèn hé yǐ zǒu wú cháng, yuē mèng qǐn zhōng hū bèi jū yì, yì mò zhī suǒ yǐ rán yě. gòng huà zhì èr gǔ, dà dǐ lǚ chén bào yìng. yīn wèn míng sī yǐ rú lǐ duàn yù yé? yǐ fó lǐ duàn yù yé? shì guǐ zhě yuē: wú néng jiàn guǐ. ér bù néng yǔ guǐ yǔ, bù zhī cǐ shì. zǒu wú cháng yuē: jūn wú xū wèn cǐ, zhǐ wèn jǐ xīn, wèn xīn wú kuì, jí yīn lǜ suǒ wèi shàn, wèn xīn yǒu kuì, jí yīn lǜ suǒ wèi è, gōng shì gōng fēi, yōu míng yī lǐ, hé fēn rú yǔ fú hū? qí shuō píng yì, jìng bù lèi wū xí yǔ yě.
交 河及方言曰:说鬼者多诞,然亦有理似可信者,雍正乙卯七月,泊舟静海之南,微月朦胧,散步岸上,见二人坐柳下对谈,试往就之,亦欣然延坐。谛听所说,乃皆幽冥事,疑其为鬼,瑟缩欲遁,二人止之曰:君勿讶,我等非鬼,一走无常,一视鬼者也。问何以能视鬼,曰:生而如是,莫知所以然。又问何以走无常,曰梦寝中忽被拘役,亦莫知所以然也。共话至二鼓,大抵缕陈报应。因问冥司以儒理断狱耶?以佛理断狱耶?视鬼者曰:吾能见鬼。而不能与鬼语,不知此事。走无常曰:君无须问此,只问己心,问心无愧,即陰律所谓善,问心有愧,即陰律所谓恶,公是公非,幽明一理,何分儒与佛乎?其说平易,竟不类巫觋语也。