wū lǔ mù qí shēn shān zhōng mù mǎ zhě, héng jiàn xiǎo rén gāo chǐ xǔ, nán nǚ lǎo yòu yī yī jiē bèi, yù hóng liǔ tǔ huā shí, zhé zhé liǔ pán wèi xiǎo quān, zhe dǐng shàng. zuò duì yuè wǔ, yīn yōu yōu rú dù qǔ. huò zhì xíng zhàng qiè shí, wéi rén suǒ yǎn, zé guì ér qì. xì zhī, zé bù shí ér sǐ zòng zhī, chū bù gǎn jù xíng, xíng shù chǐ zhé huí gù. huò zhuī chì zhī, réng guì qì. qù rén shāo yuǎn, dù bù néng zhuī, shǐ mò jiàn yuè shān qù. rán qí cháo xué qī zhǐ chù zhōng bù kě dé. cǐ wù fēi mù mèi yì fēi shān shòu, gài jiāo yáo zhī shǔ. bù zhī qí míng, yǐ xíng sì xiǎo ér, ér xǐ dài hóng liǔ, yīn hū yuē hóng liǔ wá. qiū xiàn chéng tiān jǐn, yīn xún shì mù chǎng, céng dé qí yī, là yǐ guī. xì shì qí xū méi máo fà, yú rén wú èr, zhī shān hǎi jīng suǒ wèi jìng rén, záo rán yǒu zhī. yǒu jí xiǎo bì yǒu jí dà, liè zǐ suǒ wèi lóng bó zhī guó, yì záo rán yǒu zhī.
乌鲁木齐深山中牧马者,恒见小人高尺许,男女老幼一一皆备,遇红柳吐花时,辄折柳盘为小圈,著顶上。作队跃舞,音呦呦如度曲。或至行帐窃食,为人所掩,则跪而泣。系之,则不食而死;纵之,初不敢遽行,行数尺辄回顾。或追叱之,仍跪泣。去人稍远,度不能追,始蓦涧越山去。然其巢穴栖止处终不可得。此物非木魅亦非山兽,盖僬侥之属。不知其名,以形似小儿,而喜戴红柳,因呼曰红柳娃。邱县丞天锦,因巡视牧厂,曾得其一,腊以归。细视其须眉毛发,与人无二,知山海经所谓靖人,凿然有之。有极小必有极大,列子所谓龙伯之国,亦凿然有之。
sài wài yǒu xuě lián, shēng chóng shān jī xuě zhōng, zhuàng rú jīn zhī yáng jú, míng yǐ lián ěr. qí shēng bì shuāng, xióng zhě chà dà, cí zhě xiǎo. rán bù bìng shēng, yì bù tóng gēn, xiāng qù bì yī liǎng zhàng, jiàn qí yī, zài mì qí yī, wú bù dé zhě. gài rú tú sī fú líng, yī qì suǒ huà, qì xiāng shǔ yě. fán wàng jiàn cǐ huā, mò wǎng tàn zhī zé huò. rú zhǐ yǐ xiāng gào, zé suō rù xuě zhōng, yǎo wú hén jī. jí lǐn xuě qiú zhī yì bù huò. cǎo mù yǒu zhī, lǐ bù kě jiě. tǔ rén yuē: shān shén xī zhī, qí huò rán yú? cǐ huā shēng jí hán zhī dì, ér xìng jí rè. gài èr qì yǒu piān shèng, wú piān jué. jī yīn wài níng, zé chún yáng nèi jié. kǎn guà yǐ yī yáng xiàn èr yīn zhī zhōng, bō fù èr guà, yǐ yī yáng jū wǔ yīn zhī shàng xià, shì qí xiàng yě. rán jìn jiǔ wèi bǔ jì, duō xuè rè wàng xíng, huò yòng hé mèi yào, qí huò yóu liè. gài tiān dì zhī yīn yáng jūn diào, wàn wù nǎi shēng rén shēn zhī yīn yáng jūn diào, bǎi mài nǎi hé. gù sù wèn yuē: kàng zé hài, chéng nǎi zhì. zì dān xī lì yáng cháng yǒu yú, yīn cháng bù zú zhī shuō, yī jiā shī qí běn zhǐ, wǎng wǎng yǐ kǔ hán fá shēng qì. zhāng jiè bīn bèi jiǎo wǎng guò zhí, suì piān yú bǔ yáng. ér cān shī guì fù, liú bì yì zhì yú shā rén. shì wèi zhī yì dào fú yáng, ér gān zhī shàng jiǔ, yì jiè yǐ kàng lóng yǒu huǐ yě. shì yù rì shèng, léi ruò zhě duō, wēn bǔ zhī jì yì jiàn xiǎo xiào, jiān xìn zhě suì zhòng. gù yú wèi piān fá yáng zhě, hán fēi xíng míng zhī xué piān bǔ yáng zhě, shāng yāng fù qiáng zhī shù. chū yòng jiē yǒu gōng, jī zhòng bù fǎn. qí sǔn shāng gēn, běn zé yī yě. xuě lián zhī gōng bù bǔ huàn, yì cǐ lǐ yǐ.
塞外有雪莲,生崇山积雪中,状如今之洋菊,名以莲耳。其生必双,雄者差大,雌者小。然不并生,亦不同根,相去必一两丈,见其一,再觅其一,无不得者。盖如菟丝茯苓,一气所化,气相属也。凡望见此花,默往探之则获。如指以相告,则缩入雪中,杳无痕迹。即癛雪求之亦不获。草木有知,理不可解。土人曰:山神惜之,其或然欤?此花生极寒之地,而性极热。盖二气有偏胜,无偏绝。积陰外凝,则纯陽内结。坎卦以一陽陷二陰之中,剥复二卦,以一陽居五陰之上下,是其象也。然浸酒为补剂,多血热妄行,或用合媚药,其祸尤烈。盖天地之陰陽均调,万物乃生;人身之陰陽均调,百脉乃和。故素问曰:亢则害,承乃制。自丹溪立陽常有馀,陰常不足之说,医家失其本旨,往往以苦寒伐生气。张介宾辈矫枉过直,遂偏于补陽。而参蓍桂附,流弊亦至于杀人。是未知易道扶陽,而乾之上九,亦戒以亢龙有悔也。嗜欲日盛,羸弱者多,温 补之剂易见小效,坚信者遂众。故余谓偏伐陽者,韩非刑名之学;偏补陽者,商鞅富强之术。初用皆有功,积重不返。其损伤根,本则一也。雪莲之功不补患,亦此理矣。
táng tài zōng sān zàng shèng jiào xù, chēng fēng zāi guǐ nán zhī yù, shì jí jīn pì zhǎn tǔ lǔ fān dì. qí tā shā qì zhōng dú xíng zhī rén, wǎng wǎng wén hū xìng míng, yī yīng zé suí qù bù fù fǎn. yòu yǒu fēng xué zài nán shān, qí dà rú jǐng, fēng bù shí cóng zhōng chū, měi chū zé shù shí lǐ wài, xiān wén bō tāo shēng, chí yī èr kè fēng nǎi zhì. suǒ héng jìng zhī lù kuò bù guò sān sì lǐ, kě jí xíng ér bì, bì bù jí, zé zhòng chē yǐ jù shéng lián zhuì wèi yī, shàng gǔ dòng diān bǒ rú dà jiāng làng yǒng zhī zhōu. huò yī chē dú yù, zé rén mǎ zī zhòng, jiē qīng ruò piàn yè, piāo rán mò zhī suǒ wǎng yǐ. fēng jiē zì nán ér běi, yuè shù rì zì běi ér nán, rú hū xī zhī wǎng fǎn yě. yú zài wū lǔ mù qí, jiē pì zhǎn yí wén, yún jūn xiào léi tíng, yú mǒu rì rén mǎ jiē fēng chuī guò lǐng běi, yǒu wú zōng jī. yòu chāng jí tōng pàn bào, mǒu rì wǔ kè yǒu yī rén zì tiān ér xià, nǎi tè nà gé ěr qiǎn fàn xú jí, wèi fēng chuī zhì. é tè nà gé ěr xiàn chéng bào, xú jí shì rì táo, jì qí shí kè, zì sì zhì zhèng wǔ, yǐ fēi téng èr bǎi yú lǐ. cǐ zài bǐ bù wéi guài, zài tā chǔ zé yì wén yǐ. xú jí yún, bèi chuī shí rú zuì rú mèng, shēn xuán zhuǎn rú chē lún, mù bù néng kāi, ěr rú wàn gǔ luàn míng, kǒu bí rú yǒu wù yōng bì, qì bù dé chū, nǔ lì liáng jiǔ, shǐ néng yī hū xī ěr. àn zhuāng zi chēng: dà kuài yī qì, qí míng wéi fēng. qì wú suǒ bù zhī, bù yīng yǒu xué. gài qì suǒ ǒu jù, yīn chéng sī yì. yóu huǒ qì ǒu jù yú bā shǔ, suì wèi huǒ jǐng shuǐ mài ǒu jù yú tián, suì wèi hé yuán yún.
唐太宗三藏圣教序,称风灾鬼难之域,似即今辟展土鲁番地。其他沙碛中独行之人,往往闻呼姓名,一应则随去不复返。又有风穴在南山,其大如井,风不时从中出,每出则数十里外,先闻波涛声,迟一二刻风乃至。所横径之路阔不过三四里,可急行而避,避不及,则众车以巨绳连缀为一,尚鼓动颠簸如大江 浪涌之舟。或一车独遇,则人马辎重,皆轻若片叶,飘然莫知所往矣。风皆自南而北,越数日自北而南,如呼吸之往返也。余在乌鲁木齐,接辟展移文,云军校雷庭,于某日人马皆风吹过岭北,有无踪迹。又昌吉通判报,某日午刻有一人自天而下,乃特纳格尔遣犯徐吉,为风吹至。俄特纳格尔县丞报,徐吉是日逃,计其时刻,自巳至正午,已飞腾二百余里。此在彼不为怪,在他处则异闻矣。徐吉云,被吹时如醉如梦,身旋转如车轮,目不能开,耳如万鼓乱鸣,口鼻如有物拥蔽,气不得出,努力良久,始能一呼吸耳。按庄子称:大块噫气,其名为风。气无所不之,不应有穴。盖气所偶聚,因成斯异。犹火气偶聚于巴蜀,遂为火井;水脉偶聚于阗,遂为河源云。
hé lì ān xiān shēng yán, xiāng chuán míng jì yǒu shū shēng, dú xíng cóng mǎng jiān, wén shū shēng láng láng. guài kuàng yě nà de yǒu shì, xún zhī, zé yī lǎo wēng zuò xū mù jiān, páng yǒu hú shí yú, gè pěng shū dūn zuò. lǎo wēng jiàn ér qǐ yíng, zhū hú jiē pěng shū rén lì. shū shēng niàn jì jiě dú shū, bì bù wéi huò. yīn yǔ yī ràng, xí dì zuò. wèn dú shū hé wéi, lǎo wēng yuē: wú bèi jiē xiū xiān zhě yě. fán hú zhī qiú xiān yǒu èr tú, qí yī cǎi jīng qì, bài xīng dǒu, jiàn zhì tōng líng biàn huà, rán hòu jī xiū zhèng guǒ, shì wèi yóu yāo ér qiú xiān. rán huò rù xié pì, zé gàn tiān lǜ, qí tú jié ér wēi qí yī xiān liàn xíng wéi rén, jì dé wéi rén, rán hòu jiǎng xí nèi dān, shì wèi yóu rén ér qiú xiān. suī tǔ nà dǎo yǐn, fēi dàn xī zhī gōng, ér jiǔ jiǔ jiān chí, zì rán yuán mǎn. qí tú yū ér ān. gù xíng bù zì biàn, suí xīn ér biàn. gù xiān dú shèng xián zhī shū, míng sān gāng wǔ cháng zhī lǐ, xīn huà zé xíng yì huà yǐ. shū shēng jiè shì qí shū, jiē wǔ jīng lún yǔ xiào jīng mèng zǐ zhī lèi. dàn yǒu jīng wén ér wú zhù. wèn jīng bù jiě shì, hé yóu jiǎng guàn? lǎo wēng yuē: wú bèi dú shū, dàn qiú míng lǐ. shèng xián yán yǔ běn bù jiān shēn, kǒu xiāng shòu shòu, shū tōng xùn gǔ, jí kě zhī qí yì zhǐ, hé yǐ zhù wèi? shū shēng guài qí chí lùn guāi pì, wǎng wǎng mò duì. gū wèn qí shòu, yuē: wǒ dōu bù jì. dàn jì wǒ shòu jīng zhī rì, shì shàng wèi yǒu yìn bǎn shū. yòu wèn yuè lì shǔ cháo, shì shì yǒu wú tóng yì? yuē: dà dū bù shèn xiāng yuǎn, wéi táng yǐ qián, dàn yǒu rú zhě. běi sòng hòu, měi wén mǒu jiǎ shì shèng xián, wèi xiǎo yì ěr. shū shēng mò cè, yī yī ér bié. hòu yú tú jiān yù cǐ wēng, yù yǔ yǔ, diào tóu jìng qù. àn cǐ dài xiān shēng zhī yù yán. xiān shēng cháng yuē: yǐ jiǎng jīng qiú kē dì, zhī lí fū yǎn, qí cí yù měi ér jīng yù huāng yǐ jiǎng jīng lì mén hù, fēn yún biàn bó, qí shuō yù xiáng ér jīng yì yù huāng. yǔ yì ruò hé fú jié. yòu cháng yuē: fán qiǎo miào zhī shù, zhōng jiān bì yǒu bù wěn chù. rú bù bù tā shi, jí xiǎo yǒu cuō shī, zhōng bù zhì zhé gōng shāng zú. yǔ suǒ yún xiū xiān èr tú, yì tóng yī yì yě.
何励庵先生言,相传明季有书生,独行丛莽间,闻书声琅琅。怪旷野那得有是,寻之,则一老翁坐墟墓间,旁有狐十馀,各捧书蹲坐。老翁见而起迎,诸狐皆捧书人立。书生念既解读书,必不为祸。因与揖让,席地坐。问读书何为,老翁曰:吾辈皆修仙者也。凡狐之求仙有二途,其一采精气,拜星斗,渐至通灵变化,然后积修正果,是为由妖而求仙。然或入邪僻,则干天律,其途捷而危;其一先炼形为人,既得为人,然后讲习 内丹,是为由人而求仙。虽吐纳导引,非旦夕之功,而久久坚持,自然圆满。其途纡而安。顾形不自变,随心而变。故先读圣贤之书,明三纲五常之理,心化则形亦化矣。书生借视其书,皆五经论语孝经孟子之类。但有经文而无注。问经不解释,何由讲贯?老翁曰:吾辈读书,但求明理。圣贤言语本不艰深,口相授受,疏通训诂,即可知其义旨,何以注为?书生怪其持论乖僻,惘惘莫对。姑问其寿,曰:我都不记。但记我受经之日,世尚未有印板书。又问阅历数朝,世事有无同异?曰:大都不甚相远,惟唐以前,但有儒者。北宋后,每闻某甲是圣贤,为小异耳。书生莫测,一揖而别。后于途间遇此翁,欲与语,掉头径去。案此殆先生之寓言。先生尝曰:以讲经求科第,支离敷衍,其词愈美而经愈荒;以讲经立门户,纷纭辩驳,其说愈详而经亦愈荒。语意若合符节。又尝曰:凡巧妙之术,中间必有不稳处。如步步踏实,即小有蹉失,终不至折肱伤足。与所云修仙二途,亦同一意也。
yǒu fú jī zhě, zì jiāng nán lái, qí xiān zì chēng wò hǔ shān rén, bù yán xiū jiù, wéi yú rén chàng hè shī cí, yì néng zuò huà. huà bù guò lán zhú shù bǐ, jù tǐ ér yǐ. qí shī qīng qiǎn ér bù sú, cháng miàn jiàn xià tán yī jué yún: ài shā yān hóng yìng shuǐ kāi, xiǎo tíng bái hè yī pái huái, huā shén guài wǒ yī jīn lǜ, cái jí méi tái wěn shuì lái. yòu yǒng zhōu xiàn chē zì, yǒng chē xiàn zhōu zì, yuē: qiǎn shuǐ chán chán èr chǐ yú, qīng zhōu lái wǎng xìng hé rú, huí tóu àn shàng chūn ní huá, chóu shā pí niú báo bèn chē, xiǎo chē chē lì lù jià wū niú, zài jiǔ liáo wèi mò shàng yóu, mò xiàn wáng sūn jīn lè mǎ, shuāng lún xú zhuǎn wěn rú zhōu. qí yú dà dū lèi cǐ. wèn qí xìng zì, zé yuē: shì wài zhī rén hé bì liú míng. bì yù xiāng pò, yǒu dù zhuàn yīng mìng ér yǐ. jiǎ yǔ yǐ gòng xué qí fú, zhào zhī yì zhì. rán zì duō bù kě biàn, fú jī zhě shǒu bù xí yě. yī rì, yǐ fén fú, xiān jìng bù jiàng. yuè shù rì zài zhào, réng bù jiàng. hòu nǎi jiàng yú jiǎ jiā, jiǎ kòu yǐ zhào bù jiàng zhī gù, xiān pàn yuē: rén shēng yǐ xiào dì wèi běn, èr zhě yǒu cán, zé bù kě yǐ wéi rén, cǐ jūn jìn yǔ xiōng xī chǎn, yǐn nì qiān jīn, yòu guǐ yán fù yǒu sù bū, dāng xiōng dì gòng cháng, shí yǎn xiōng suǒ cháng wèi jǐ yǒu. wú suī fāng wài xián shēn, bù yù rén shì, rán yì bù yǔ cǐ děng rén zuò yuán. fán zhuǎn dào yì, hòu wú xiāng dú. yòu pàn shì jiǎ yuē: jūn jìn dé xīn guǒ, piān shí ér nǚ, ér dú wàng gū biě, shǐ chuò qì jìng xī, suī shì wú xīn, yào yóu yú yì yǒu qí shì, hòu ruò zài ěr, wú yì bù lái yǐ. xiān yáo ān gōng yuē: wú jiàn qí shī cí, wèi shì líng guǐ guān cǐ yì lùn, shì jìng shì xiān.
有扶乩者,自江 南来,其仙自称卧虎山人,不言休咎,惟与人唱和诗词,亦能作画。画不过兰竹数笔,具体而已。其诗清浅而不俗,尝面见下坛一绝云:爱杀嫣红映水开,小停白鹤一徘徊,花神怪我衣襟绿,才藉莓苔稳睡来。又咏舟限车字,咏车限舟字,曰:浅水潺潺二尺余,轻舟来往兴何如,回头岸上春泥滑,愁杀疲牛薄笨车,小车[车历]辘驾乌牛,载酒聊为陌上游,莫羡王孙金勒马,双轮徐转稳如舟。其余大都类此。问其姓字,则曰:世外之人何必留名。必欲相迫,有杜撰应命而已。甲与乙共学其符,召之亦至。然字多不可辨,扶乩者手不习 也。一日,乙焚符,仙竟不降。越数日再召,仍不降。后乃降于甲家,甲叩乙召不降之故,仙判曰:人生以孝弟为本,二者有惭,则不可以为人,此君近与兄析产,隐匿千金,又诡言父有宿逋,当兄弟共偿,实掩兄所偿为己有。吾虽方外闲身,不预人事,然义不与此等人作缘。烦转道意,后毋相渎。又判示甲曰:君近得新果,偏食儿女,而独忘孤癟,使啜泣竟夕,虽是无心,要由于意有歧视,后若再尔,吾亦不来矣。先姚安公曰:吾见其诗词,谓是灵鬼;观此议论,似竟是仙。
guǎng xī tí dū tián gōng gēng yě chū, qǔ mèng fū rén, zǎo zú. gōng guān liáng zhōu zhèn shí, yuè yè dú zuò yá zhāi, huǎng hū mèng fū rén zì shù shāo piān rán xià, xiāng láo kǔ rú píng shēng. yuē: wú běn tiān nǚ, sù mìng dāng wèi jūn fù, yuán mǎn nǎi guī. jīn guò cǐ xiāng yù, yì yú yuán zhī wèi jǐn zhě yě. gōng wèn wǒ dāng zhōng hé guān, yuē: guān bù zhǐ cǐ, xíng qù yǐ. wèn wǒ shòu jǐ hé, yuē: cǐ nán yán, gōng zú shí bù zài xiāng lǐ, bù zài guān shǔ, bù zài dào tú guǎn yì, yì bù mò yú zhàn zhèn. shí zhì zì zhī ěr. wèn mò hòu shàng xiāng jiàn hū? yuē: cǐ zài jūn yǐ, jūn nǔ lì shēng tiān, jí kě jiàn, fǒu zé bù néng yě. gōng hòu zhēng pàn miáo, shī hái, zú yú róng mù zhī xià.
广西提督田公耕野初,娶孟夫人,早卒。公官凉州镇时,月夜独坐衙斋,恍惚梦夫人自树梢翩然下,相劳苦如平生。曰:吾本天女,宿命当为君妇,缘满乃归。今过此相遇,亦余缘之未尽者也。公问我当终何官,曰:官不止此,行去矣。问我寿几何,曰:此难言,公卒时不在乡里,不在官署,不在道途馆驿,亦不殁于战阵。时至自知耳。问殁后尚相见乎?曰:此在君矣,君努力生天,即可见,否则不能也。公后征叛苗,师还,卒于戎幕之下。
nú zi wèi zǎo xìng tiāo dàng, hǎo kuī sì fù nǚ. yī rì cūn wài yù shào nǚ, shì xiāng shí ér bù zhī qí xìng míng jū zhǐ. tiāo yǔ yǔ, nǚ bù dá ér mù chéng, jìng xī qù. zǎo fāng zhù shì, nǚ huí gù ruò zhāo, jí suí yǐ wǎng. jiàn bī jìn, nǚ miàn jì xiǎo yǔ yuē: lái wǎng rén zhòng, kǒng jiàn yí. jūn kě xiāng gé xiǎo bàn lǐ, qí dào jiā, wú dài jūn qiáng wài dōng wū zhōng zǎo shù xià xì yī niú, páng yǒu liù zhou zhě shì yě. jì ér jiàn xíng jiàn yuǎn, bó mù jiāng dǐ lǐ jiā wā, qù jiā èr shí lǐ yǐ. sù yǔ chū qíng, ní jiāng méi jìng, zú zhǐ yì zhǒng tòng, yáo jiàn nǚ yǐ rù dōng wū, fāng qiè xǐ, qū ér fù. nǚ fāng bèi lì, hū zhuǎn miàn nǎi zuò luó chà xíng, jù yá gōu zhǎo, miàn rú diàn, mù chī chī rú dēng, hài ér fǎn zǒu. luó chà jí zhuī zhī, kuáng bēn èr shí yú lǐ. zhì xiàng guó zhuāng, yǐ jiè hài chū, shí qí fù wēng mén, jí kòu bù yǐ, mén fǔ qǐ, tū rán chōng rù, chù yī shào nǚ pū dì, yì suí zhī pū. zhū fù nù zào, gè chí dǎo yī chǔ, luàn chuí qí gǔ. qì jié bù néng yán, wéi hū wǒ wǒ, é yī ǎo chí dēng chū, fāng zhī shì xù, gòng xiāng jīng xiào. cì rì yǐ niú chē zài guī, wò chuáng jǐ liǎng yuè. dāng zǎo lái qù shí, rén dàn jiàn qí zì wǎng zì hái, wèi jiàn yǒu luó chà, yì wèi jiàn yǒu shào nǚ, qǐ fēi yǐ xié zhào xié, hú guǐ chèn ér wǔ zhī zāi? xiān xiōng qíng hú yuē: zǎo zì shì bù gǎn fù yě yóu, lù yù fù nǚ bì fǔ shǒu, shì suī wèi zhī shén míng shì chéng kě yě.
奴子魏藻性佻荡,好窥伺妇女。一日村外遇少女,似相识而不知其姓名居址。挑与语,女不答而目成,径西去。藻方注视,女回顾若招,即随以往。渐逼近,女面癠小语曰:来往人众,恐见疑。君可相隔小半里,俟到家,吾待君墙外东屋中--枣树下系一牛,旁有碌碡者是也。既而渐行渐远,薄暮将抵李家洼,去家二十里矣。宿雨初晴,泥将没胫,足趾亦肿痛,遥见女已入东屋,方窃喜,趋而赴。女方背立,忽转面乃作罗刹形,锯牙钩爪,面如靛,目痴痴如灯,骇而返走。罗刹急追之,狂奔二十余里。至相国庄,已届亥初,识其妇翁门,急叩不已,门甫启,突然冲入,触一少女仆地,亦随之仆。诸妇怒噪,各持捣衣杵,乱捶其股。气结不能言,惟呼我我,俄一媪持灯出,方知是婿,共相惊笑。次日以牛车载归,卧床 几两月。当藻来去时,人但见其自往自还,未见有罗刹,亦未见有少女,岂非以邪召邪,狐鬼趁而侮之哉?先兄晴湖曰:藻自是不敢复冶游,路遇妇女必俯首,是虽谓之神明示惩可也。
qù yú jiā shí yú lǐ, yǒu gǔ zhě xìng wèi, wù wǔ chú xī, piān yì cháng hū tán chàng jiā cí suì, gè yǔ yǐ shí wù, zì fù yǐ guī. bàn tú shī zú, duò kū jǐng zhōng. jì zài kuàng yě pì jìng, yòu jiā jiā shǒu suì, lù wú xíng rén, hū háo ài gàn, wú yīng zhě. xìng jǐng dǐ qì wēn , yòu yǒu bǐng ěr kě shí, kě shén zé jǔ shuǐ guǒ, jìng shù rì bù sǐ. huì tú zhě wáng yǐ shèng qū shǐ guī, jù jǐng yǒu bàn lǐ xǔ, hū shéng duàn, shǐ yì kuáng bēn yě tián zhōng, yì shī zú duò jǐng, chí gōu chū shǐ. nǎi jiàn gǔ zhě, yǐ qì xī jǐn shǔ yǐ. jǐng bù dàng tú zhě suǒ xíng lù, dài ruò huò shǐ zhī yě. xiān xiōng qíng hú wèn yǐ jǐng zhōng qíng zhuàng, gǔ zhě yuē: shì shí wàn niàn jiē kōng, xīn yǐ rú sǐ. wéi niàn lǎo mǔ wò bìng, dài gǔ zi yǐ yǎng. jīn bìng gǔ zi yì bù dé jì, cǐ shí kǒng yǐ è piǎo, jué suān chè gān pí, bù kě rěn ěr. xiān xiōng yuē: fēi cǐ yī niàn, wáng yǐ shèng suǒ qū shǐ bì bù duàn shéng.
去余家十余里,有瞽者姓卫,戊午除夕,偏诣常呼弹唱家辞岁,各与以食物,自负以归。半途失足,堕枯井中。既在旷野僻径,又家家守岁,路无行人,呼号嗌干,无应者。幸井底气温 ,又有饼饵可食,渴甚则咀水果,竟数日不死。会屠者王以胜驱豕归,距井有半里许,忽绳断,豕逸狂奔野田中,亦失足堕井,持钩出豕。乃见瞽者,已气息仅属矣。井不当屠者所行路,殆若或使之也。先兄晴湖问以井中情状,瞽者曰:是时万念皆空,心已如死。惟念老母卧病,待瞽子以养。今并瞽子亦不得计,此时恐已饿莩,觉酸彻肝脾,不可忍耳。先兄曰:非此一念,王以胜所驱豕必不断绳。
qí dà, xiàn xiàn jù dào yě, cháng yǔ zhòng xíng jié, yī dào jiàn qí fù shàn, bī wū zhī. rèn xié bù cóng, fǎn jiē qí shǒu fù yú dèng, yǐ chǐ xià yī, hū liǎng dào zuǒ yòu xié qí zú yǐ. qí dà fāng kàn zhuāng dào yǔ wèi wū shàng le wàng yǐ fáng jiù zhě wèi kàn zhuāng. wén fù hū háo, zì wū jǐ yuè xià, tǐng rèn tū rù yuē: shuí gǎn rú shì, wú bù yǔ jù shēng! xiōng xiōng yù dòu, mù guāng rú è hǔ, jiān bù róng fà zhī qǐng, jìng lài yǐ miǎn. hòu qún dào bìng jiù bǔ pián zhū, wéi qí dà zhōng bù néng yì huò. qún dào yún guān lái bǔ shí, qí dà shí fú mǎ cáo xià. bīng yì jiē yún, wǎng lái sōu shù guò, wéi jiàn cáo xià xiǔ zhú yī shù, yuē qiān yú gān, jī chén wū huì, shì qì zhì duō nián zhě.
齐大,献县剧盗也,尝与众行劫,一盗见其妇善,逼污之。刃胁不从,反接其手缚于凳,已褫下衣,呼两盗左右挟其足矣。齐大方看庄--盗语谓屋上了望以防救者为看庄。闻妇呼号,自屋脊跃下,挺刃突入曰:谁敢如是,吾不与俱生!汹汹欲斗,目光如饿虎,间不容发之顷,竟赖以免。后群盗并就捕骈诛,惟齐大终不能弋获。群盗云官来捕时,齐大实伏马槽下。兵役皆云,往来搜数过,惟见槽下朽竹一束,约千余竿,积尘污秽,似弃置多年者。
zhāng míng jīng qíng lán yán, yī sì zàng jīng gé shàng yǒu hú jū, zhū sēng duō qī zhǐ gé xià. yī rì tiān kù shǔ, yǒu dǎ bāo sēng yàn qí xiāo zá, jìng yí zuò jù wǎng gé shàng. zhū sēng hū wén liáng shàng hú yǔ yuē: dà zhòng qiě gè guī fáng, wǒ juàn shǔ bù shǎo, jiāng yí zhù gé xià. sēng wèn: jiǔ jū gé shàng, hé hū yòu yù jù cǐ? yuē: hé shàng zài bǐ. wèn rǔ bì hé shàng yé? yuē: hé shàng fó zǐ, ān gǎn bù bì? yòu wèn wǒ bèi fēi hé shàng yé? hú bù dá. gù wèn zhī yuē: rǔ bèi zì yǐ wéi hé shàng, wǒ fù hé yán? cóng xiōng mào yuán wén zhī yuē: cǐ hú hēi bái tài míng. rán yì kě shǐ sān jiào zhōng rén, gè fā shēn xǐng.
张明经晴岚言,一寺藏经阁上有狐居,诸僧多栖止阁下。一日天酷暑,有打包僧厌其嚣杂,径移坐具往阁上。诸僧忽闻梁上狐语曰:大众且各归房,我眷属不少,将移住阁下。僧问:久居阁上,何忽又欲据此?曰:和尚在彼。问汝避和尚耶?曰:和尚佛子,安敢不避?又问我辈非和尚耶?狐不答。固问之曰:汝辈自以为和尚,我复何言?从兄懋园闻之曰:此狐黑白太明。然亦可使三教中人,各发深省。
jiǎ jiàn yǐ fù ér yàn zhī, yǔ yǔ bǐng. bǐng yuē: qí fū cū hàn kě tú yě, rú bù lìn huī jīn, wú néng wéi jūn le cǐ shì. nǎi zé yì zi yě dàng zhě, ěr yǐ jīn ér shǔ zhī yuē: ěr bái zhòu qián nì yǐ jiā, ér gù shǐ yǐ wén, dài jiù zhí, zé zì chéng yù dào. bái zhòu fēi dào shí, ěr róng mào yī fú wú dào zhuàng, bì yí jiān, wù chéng yě. guān zài jū ér hòu chéng. zuì bù guò jiā zhàng, dāng shè cè shǐ bù jìng qí yù, wú suǒ kǔ yě. yì zi rú suǒ jiào, yù guǒ bù jìng, rán yǐ jìng chū qí fù. bǐng lǜ qí huǐ, jiào fù jiā sòng yǐ, yòu yīn lù zhèng zuǒ shǐ bù shèng, nǎi huì ér jià qí nǚ. yǐ yì jué jué, tīng qí jià jiǎ. jiǎ zhòng jià mǎi wèi qiè, bǐng yòu jiào yì zi fǎn shì jiǎ, fā qí yīn móu, ér jiào jiǎ lù xī. jì qián hòu gān mò qiān jīn yǐ. shì wén jiā miào shè huì, lì xiū gōng jù sài shén. jiāng yǐ qí fú. xiān yī xī, miào zhù mèng shén yuē: mǒu jīn zì hé lái, nǎi shèng yí yǐ xiǎng wǒ? míng rì lái, shèn wù lìng rù miào. fēi lǐ zhī sì, guǐ shén qiě bù shòu, kuàng fēi yì zhī sì hū? bǐng zhì, miào zhù yǐ shén yǔ jù zhī. nù wù xìn, fǔ zhì jiē, yú zhě diān jué, gōng jù xī huǐ, nǎi sǒng rán fǎn. hòu suì yú, jiǎ sǐ. yì zi yǐ tóng móu zhī gù, shí wǎng lái bǐng jiā, yīn yòu qí nǚ táo qù, bǐng yì qì jié sǐ. fù xié zī gǎi shì. nǚ zhì dé zhōu, rén jí dé jiān zhuàng, dié sòng huí jí, zhàng ér guān mài. shí bǐng jiān yǐ lù, yǐ hàn shén, nǎi yù chǎn shú dé nǚ, shǐ jiàn zhěn sān xī, ér zhuǎn shòu yú rén. huò yuē bǐng sǐ shí, yǐ shàng wèi qǔ, bǐng fù yīn jià yān. cǐ gù wèi kuài xīn zhī tán, wú shì shì yě. yì zi hòu wèi gài, nǚ liú luò wèi chāng, gù shí yǒu zhī.
甲见乙妇而艳之,语与丙。丙曰:其夫粗悍可图也,如不吝挥金,吾能为君了此事。乃择邑子冶荡者,饵以金而属之曰:尔白昼潜匿乙家,而故使乙闻,待就执,则自承欲盗。白昼非盗时,尔容貌衣服无盗状,必疑奸,勿承也。官再鞫而后承。罪不过枷杖,当设策使不竟其狱,无所苦也。邑子如所教,狱果不竟,然乙竟出其妇。丙虑其悔,教妇家讼乙,又陰赂证佐使不胜,乃恚而嫁其女。乙亦决绝,听其嫁甲。甲重价买为妾,丙又教邑子反噬甲,发其陰谋,而教甲赂息。计前后干没千金矣。适闻家庙社会,力修供具赛神。将以祈福。先一夕,庙祝梦神曰:某金自何来,乃盛仪以享我?明日来,慎勿令入庙。非礼之祀,鬼神且不受,况非义之祀乎?丙至,庙祝以神语拒之。怒勿信,甫至阶,舁者颠蹶,供具悉毁,乃悚然返。后岁余,甲死。邑子以同谋之故,时往来丙家,因诱其女逃去,丙亦气结死。妇携赀改适。女至德州,人诘得奸状,牒送回籍,杖而官卖。时丙奸已露,乙憾甚,乃鬻产赎得女,使荐枕三夕,而转售于人。或曰丙死时,乙尚未娶,丙妇因嫁焉。此故为快心之谈,无是事也。邑子后为丐,女流落为娼,固实有之。