luàn hòu huán jiā chūn shì kōng, shù tóu wú chǔ mì cán hóng
乱后还家春事空,树头无处觅残红。
táng lí tuǒ xuě zhān xīn yǔ, yáng liǔ piāo mián yáng wǎn fēng
棠梨妥雪沾新雨,杨柳飘绵飏晚风。
tán xiào qǔ guān jīng xiǎo zi, jiān nán wéi kè kuì shuāi wēng
谈笑取官惊小子,艰难为客愧衰翁。
cán nián dé jiàn xiū bīng le, shōu shí xián shēn shǒu guì cóng
残年得见休兵了,收拾閒身守桂丛。