huā bì kōng chéng cǎo lù fēi, chóng lái tíng xiàng rèn shuāng fēi. cháng shā fù bà nián fāng shǎo, gū zhú gē chéng yuàn yǐ wéi.
花闭空城草路非,重来庭巷认双扉。长沙赋罢年方少,孤竹歌成愿已违。
jiǔ guà lǜ qín xián zì jiě, jiù tí hóng yè mò quán xī. cǐ qíng nǐ xiàng lín rén shuō, āi dí wú duān nòng luò huī.
久挂绿琴弦自解,旧题红叶墨全稀。此情拟向邻人说,哀笛无端弄落晖。