wú wén tiān gāo bù kě shēng, nán yuè shàng yìng tiān jī héng
吾闻天高不可升,南岳上应天玑衡。
jué dì qī qiān wǔ bǎi zhàng, zhù róng zhī fēng zuì chán céng
绝地七千五百丈,祝融之峰最巉嶒。
qián kūn kāi pì zì gǔ gāng wéi píng
乾坤开辟自古纲维平。
sān shān xī pǐ liù áo sǐ, rán hòu yáng mén fǎn hù dōng nán qīng
三山西圮六鳌死,然后阳门反户东南倾。
cuán kōng è rì nǎi yǒu cǐ jù zhèn, yǎn rú tiān wáng shén wǔ hǔ chén jiǎo jiǎo lái qiān chéng
巑空遏日乃有此巨镇,俨如天王神武虎臣矫矫来千城。
lí gōng fù yán dé, guì shù cháng dōng róng
离宫富炎德,桂树常冬荣。
ruò fēi kūn lún xī qǐ zhàn shū niǔ, tài shān zhī wài shuí dāng nán yuè zhī zòng héng
若非昆崙西起占枢纽,泰山之外谁当南岳之纵横。
fú róng shí lǐn shì téng zhì, léi hóng fēng xué shēng péng?
芙蓉石廪势腾掷,雷泓风穴声硼?。
qī shí èr qīng lián, yī yī líng zǐ qīng
七十二青莲,一一凌紫清。
xíng yún fū cùn hé, hū xī biàn sì míng
行云肤寸合,呼吸遍四溟。
hóng yàn gāo fēi bù néng guò, jiē ěr hè shàng rén hú wéi kàng xíng yún ér shàng zhēng
鸿雁高飞不能过,嗟尔鹤上人胡为抗行云而上征。
huí fēng xiāo xiāo chuī gǔ xuě, dào hàn qī zé liú sān xīng
回风潇潇吹古雪,倒翰七泽流三星。
xiāo xiāng rú xì lún dòng tíng, jūn shān píng piào yì diǎn qīng
潇湘如系沦洞庭,君山萍漂一点青。
lèi chén dì zi bù kě yǐ zhāo ér fǎn xī, dàn jiàn cāng wú cǎn dàn gǔ sè bēi xiāng líng
累臣帝子不可以招而返兮,但见苍梧惨澹鼓瑟悲湘灵。
wú wén dì yǒu wǔ yuè yóu tiān wǔ xíng, héng shān wàn gǔ hé zhēng róng
吾闻地有五岳犹天五行,衡山万古合峥嵘。
rì nán tiān què tǎng huò zhé wěi lǘ, fàn yì dì dào hé yóu chéng
日南天阙傥或折尾闾,汎溢地道何由成。
xū jiē hū zhù róng yù wú jí, zhū niǎo lái yǒu píng
吁嗟乎祝融驭无极,朱鸟来有凭。
fū hé wéi hū jiàng tiān máng biāo, yán hǎi bō tāo jīng
夫何为乎绛天芒熛,炎海波涛惊。
tiān shēng háo jié xū ěr yòng, wǔ yuè sì dú bèi ěr xíng
天生豪杰须尔用,五岳四渎备尔形。
mí lún fān hàn qǐ bǐ kuài rán zhě, bù rán tiān jiàng shuí shǐ zhī qīng, dì jiāng shuí shǐ zhī níng
弥纶藩翰岂比块然者,不然天将谁使之清,地将谁使之宁。
zhōu fū zǐ, chóng gāo biàn bó yào rú cǐ, píng shēng yì qì wú yǔ ěr
周夫子,崇高遍博要如此,平生意气吾与尔。