gū xī chéng běi xī fēng qǐ, tái gòu huāng liáng fǔ qiū shuǐ
姑溪城北西风起,台构荒凉俯秋水。
měi rén bà zhuāng luán jìng chén, gōng shù cháng nián luò hóng zǐ
美人罢妆鸾镜尘,宫树长年落红紫。
wǒ sī sòng zǔ xíng lè shí, wǔ yún bù jìn lái píng zī
我思宋祖行乐时,五云不尽来軿辎。
jǐn zhēng yín sè dù huá yuè, bì shā cuì yǔ shēng wēi sī
锦筝银瑟度华月,碧纱翠羽生微飔。
dāng shí měi rén zuò tái shàng, lǜ shuǐ qīng shān hù xiāng xiàng
当时美人坐台上,绿水青山互相向。
yě qín céng suì yān jì lái, fān dé cóng zhōng shù shēng chàng
野禽曾遂烟际来,翻得丛中数声唱。
měi rén yú jīn qù bù hái, bái yún yè yè chóu kōng shān
美人於今去不还,白云夜夜愁空山。
kōng shān wéi yǒu shí quán shuǐ, fǎng fú qīng líng míng pèi huán
空山唯有石泉水,彷佛清泠鸣佩环。
tái qián yě lǎo tóu rú xuě, dàn yún tái gòu mín zhī xuè
台前野老头如雪,但云台构民脂血。
qǐng jūn dāng gē kāng kǎi cí, wú bǐ jīn rén jì qián zhé
请君当歌慷慨辞,毋俾今人继前辙。